Vay nóng Tinvay

Truyện:Đồ Thần Chi Lộ - Chương 447

Đồ Thần Chi Lộ
Trọn bộ 544 chương
Chương 447: Não tử vong, A Trạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-544)

Siêu sale Shopee


Ta cần sự trợ giúp của ngươi!" Vẻ mặt Trương Dương ngưng trọng, nói thẳng vào vấn đề.

"Nói đi, tiểu nạp thiếu ngươi một điểm nhân tình, chỉ cần có thể, tiểu nạp nhất định sẽ tận lực hoàn thành!" Tiểu hòa thượng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trương Dương thì cũng trở lên nghiêm túc, đây không phải chuyện dễ thấy ở tiểu hòa thượng.

"Thần kinh não bộ của A Trạch bị tổn hại, hiện tại hôn mê bất tỉnh, ta cần sự trợ giúp của ngươi"

"Biểu hiện của bệnh?" Tiểu hòa thượng khẽ nhíu hai hàng lông mày.

"Cả người phát sốt, hôn mê bất tỉnh, hơi thở hỗn loạn.."

"Xem ra có vẻ phiền phức, phỏng chừng là các dây thần kinh bên trong não bị tắc mạch máu, hoặc là..."

"Có biện pháp gì không?" Trương Dương chặn ngang câu nói của tiểu hòa thượng, hiện tại hắn chỉ cần đáp án, không cần phán đoán.

"Đại não của con người có khoảng 100 tỷ các tế bào thần kinh, mỗi ngày có thể ghi chép được 8600 vạn tin tức trong cuộc sống. Theo phỏng đoán, con người khi còn sống có thể nhớ được đến 100 tỉ tin tức, nếu đem hoạt động của đại não chuyển thành điện năng thì tương đương với công suất của 20 bóng đèn điện. Căn cứ vào phân tích hệ thống thần kinh con người thì các tế bào thần kinh não còn phức tạp hơn toàn bộ đường dây điện thoại lẫn ngày hiện nay 1400 lần. Mỗi một giây đại não con người lại tiến hành 10 vạn phản ứng hóa học bất đồng..."

"Phức tạp thế sao?" Trương Dương chưa từng nghĩ tới đại não của con người lại phức tạp đến vậy, không riêng gì hắn, trên thế giới, trừ bỏ một ít nhà khoa học chuyên nghiên cứu vấn đề này thì người khác cũng không chú ý đến những kiến thức này.

"Thực phức tạp, trên thực tế, so với các bộ phận khác thì não người vẫn là bộ phận phức tạp nhất, hiểu biết mới chỉ ở mức sơ khai, mà tri thức của ta cũng là do nhân loại nghiên cứu mà có, cho nên..."

"Cho nên, ngươi cũng không có biện pháp?"

"Không, nếu như là ngày hôm qua thì chính tiểu nạp cũng không có biện pháp, nhưng đến hôm nay tiểu nạp hôm nay đã khác, mặc dù tiểu hòa thượng vẫn là tiểu hòa thượng, chẳng qua, he he..." Tiểu hòa thượng lộ ra vẻ mặt đắc ý.

"Ngươi đã tiến hóa?" Tinh thần Trương Dương rung lên, trở lên rất rõ ràng.

"Đúng, tiểu nạp đã cắn nuốt các số liệu bên trong đĩa quang kia, tuy rằng các số liệu này đã rất cũ nhưng vẫn mở ra các con đường để tiếp nhận rất nhiều các lĩnh vực tri thức mới, thông qua việc dung hòa các tri thức trong đĩa quang này... Ngươi mau chóng chuẩn bị một ít dụng cụ có quan hệ với não bộ, tỷ như dụng cụ sóng não đồ, có có CT, vân vân..., tiểu nạp còn cần một phòng nghiên cứu cỡ lớn..."

"Được, cho ta một tuần" Trương Dương mừng rỡ nói.

"Không cần một tuần, chỉ cần một bệnh viện lớn, các thiết bị đều có đủ, ngươi chỉ cần đem dụng cụ này liên kết với , tiểu nạp sẽ tiến hành trị liệu tổng hợp"

"Được, ta sẽ làm việc này ngay hôm nay, ngày mai là ngươi có thể bắt tay vào"

"Ừm, nếu thiếu tiền, cứ việc nói, tiểu nạp tuy nghèo nhưng cũng có một ít tiền"

"Ha ha, ta có tiền. Đúng rồi, tiểu hòa thượng, ngươi xem xem, vì sao giá kim loại lại đột ngột tăng lên?"

"Để tiểu nạp xem... A, tăng lên gấp đôi?"

Hình ảnh tiểu hòa thượng trên máy tính lộ rõ vẻ sợ hãi, đột nhiên màn hình chợt lóe, tiểu hòa thượng biến mất. Các số liệu hiện lên trên màn hình máy tính nhanh vô cùng, giống như thác nước vậy, chính đại não của Trương Dương có thể so với máy tính mà cũng không thể thấy rõ, hiển nhiên năng lực tính toán của tiểu hòa thượng lại tăng lên một bậc.

Có thể nói, hiện tại tiểu hòa thượng chính là thần trên .

"Không ổn, không ổn, không ổn rồi!" Nét mặt tiểu hòa thượng lộ rõ vẻ hoảng sợ, đây là lần đầu tiên Trương Dương nhìn thấy nét mặt này của tiểu hòa thượng.

"Sao vậy?"

"Theo quá trình tìm kiếm thì thấy được có người đang chế tạo chiến hạm vũ trụ..."

"Chúng ta có thể ngăn cản hắn!" Trương Dương thở dài một tiếng, việc hắn dự đoán rốt cục đã trở thành sự thật.

"Đã quá muộn rồi, đã muộn rồi..." Nét mặt tiểu hòa thượng trở lên lo lắng.

"Sao lại muộn, cho dù hắn đã có đủ sắt thép, nguyên vật liệu thì chúng ta vẫn có biện pháp ngăn cản bọn họ"

"Sai, theo số liệu ta vừa tra ra, số lượng tài liệu, sắt thép bọn họ cần đã đủ, hơn nữa rất nhiều thứ cũng không phải rất quan trọng, hơn nữa, đơn đặt hàng là trên toàn cầu, chẳng lẽ chúng ta phá hủy tất cả các nhà máy luyện kim trên toàn cầu

"Mấy chốt nhất chính là tất cả kim loại họ đặt hàng đều đã trả tiền, cho nên chúng ta không thể ngăn cản, hơn nữa vỏ ngoài của chiến hạm vũ trụ cùng các loại kim loại cho từng vị trí chúng ta không thể tra ra là nhà máy luyện kim nào chế tạo..."

"Ta nhớ rõ, một bộ linh kiện phi cơ đã đến mấy trăm vạn, chỉ là động cơ này không có nhiều, chỉ có một ít linh kiện như đầu, thân máy bay, cánh, các dụng cụ hàng không, động cơ, khí động học, cửa khoang, hệ thống chiếu sáng, cáp điện hàng không, trang bị khi cất và hạ cánh, ghế hàng không, bàn xoay, lá thép, bơm, van, ổ trục, bu lông và các loại đinh tán, linh kiện chuẩn, lốp cao su hàng không, thủy tinh hàng không, bình xăng, các hợp kim, sợi than, hệ thống dịch áp... lấy trình độ khoa học kĩ thuật hiện tại của Địa Cầu chẳng lẽ có thể dễ dàng chế tạo ra một chiến hạm vũ trụ sao?"

"Ngươi sai rồi, sai nghiêm trọng. Trên thực tế, trình độ chế tạo của Địa Cầu đã rất cao, khuyết thiếu chỉ là số liệu chế tạo và công nghệ tiêu chuẩn mà thôi. Ngươi cũng biết một phi cơ cần một bộ linh kiện phải đến trăm vạn cái, nhưng mấy trăm vạn linh kiện này không phải là do một nhà máy chế tạo, dụng cụ quang học tất có xưởng chuyên trách chế tạo, bản mạch, động cơ tất nhiên cũng có nhà máy chuyên trách chế tạo sản xuất... Biện pháp mang tính chuyên nghiệp hóa đó khiến việc chế tạo ra các linh kiện tiêu chuẩn trên diện rộng trở lên dễ dàng...

"Nói cách khác, chỉ cần đem một vài linh kiện hợp tiêu chuẩn ra làm mẫu, rất nhanh sẽ có thể chế tạo ra hàng loạt, cũng rất nhanh là có thể lắp ráp ra một chiến hạm vũ trụ?" Trái tim Trương Dương đập lên liên hồi, trong suy nghĩ của hắn, hắn vẫn cho hằng việc chế tạo ra một chiến hạm vũ trụ là một việc vô cùng phức tạp, một công trình vô cùng lớn, nào biết, trải qua phân tích của tiểu hòa thượng lại trở lên đơn giản như thế.

"Ở trên lý luận là vậy!" Tiểu hòa thượng cau mày, tựa hồ đang làm một phép tính lớn "Ta có một chút không rõ, để chế tạo ra một chiến hạm vũ trụ cần rất nhiều người, hắn lại có thể có nhiều người như vậy sao?" Trương Dương khó hiểu liền hỏi.

"Có lão hòa thượng ở đó, căn bản không cần người nào hết, trên thực tế, lão hòa thượng kia chính là đại não của chiến hạm vũ trụ kia, mà đĩa quang mà ngươi đưa cho tiểu nạp cũng chính là một đại não của một chiến hạm... Có biện pháp rồi, ha ha!" Tiểu hòa thượng đột nhiên mừng như điên.

"ừm?"

"Hiện tại, chế tạo một mẫu hạm vũ trụ thì vấn đề lớn nhất không phải là kĩ thuật, bởi vì trên địa cầu tuy mặt bằng kỹ thuật không cao nhưng lấy trình độ chế tạo hiện tại, cùng với bản vẽ và công nghệ đi kèm thì chế tạo một phi thuyền chiến hạm cũng không quá khó khăn, chẳng qua vẫn còn một khó khăn đó chính là thân của chiến hạm, theo số lượng sắt thép như phân tích thì người nọ muốn dồn sức làm một đại hình mẫu hạm, mà loại mẫu hạm này ít nhất cũng dài đến 2 kilomet, nếu lớn phải đến 10 kilomet, đây là đối với sản nghiệp chế tạo trên địa cầu, là không thể tưởng tượng, cho nên thực tế sẽ rất dễ dàng tìm ra..." Tiểu hòa thượng mừng rỡ đến phát cuồng.

"Đúng đúng, chỉ cần ngươi khống chế một ít vệ tinh theo dõi, thì một chiến hạm dài đến 2 kilomet tuyệt đối không thoát khỏi mắt ngươi!" Trương Dương vuốt mông ngựa nói.

"Không, tiểu nạp không thể làm được!" Tiểu hòa thượng lập tức nói.

"Tại sao?" Trương Dương sửng sốt.

"Thứ nhất, tiểu nạp không phải vạn năng. 2 kilomet thoạt nhìn thì rất dài, nhưng nếu so với sự rộng lớn của địa cầu thì nếu muốn giấu kín một chiến hạm dài 2 kilomet cũng không khó. Thứ hai, có lão hòa thượng ở đó, đối phương khẳng định đã tính toán đến sự tồn tại của tiểu nạp, cũng có sự đề phòng, cho nên, dựa nào tiểu nạp để tìm kiếm căn cứ kiến tạo của bọn họ là không thể. Thứ ba, tiểu nạp từng nhiều lần mở không gian thông đạo cho ngươi, nhưng ngươi lại mặc kệ, cho nên đây là trách nhiệm của ngươi... Đứng rồi, Trương Dương, tiểu nạp rất muốn biết, ngươi vì sao không mở ra không gian thông đạo..."

"Đổi đề tài khác được chứ?" Nét mặt Trương Dương bỗng trở lên lãnh đạm.

"Trương Dương, ngươi có bệnh tâm lý nghiêm trọng..."

"Câm miệng!"

Rõ ràng, cả người Trương Dương đang dâng lên một cỗ sương mù màu vàng. Sương mù quấn quanh thân thể, tựa như một vầng sáng màu vàng, lại giống như vô số lợi kiếm, sắc bén vô cùng.

"Câm miệng thì câm miệng, tóm lại, hai người kia là do ngươi mở ra không gian thông đạo rồi bỏ vào, tiểu nạp mặc kệ, nếu ngươi không tìm được căn cứ kiến tạo thì chờ khi chiến hạm kia kiến tạo thành công thì sẽ có một số lượng người bị chết, người ta căn bản không cần một địa phương nho nhỏ như địa cầu, cái bọn chúng cần là cả hệ thiên hà này, đây chính là thứ để giúp chúng phát triển..., ngươi chuẩn bị tốt cho ngày mai đi, tiểu nạp sẽ lại đây xem xét tình huống cho A Trạch..."

Tiểu hòa thượng tựa hồ bực mình, lời còn chưa dứt, màn hình đã tối sầm đi – hắn đã đi rồi.

Trong phòng trở lại yên lặng.

Trương Dương ngước cặp mắt lạnh lùng nhìn màn hình đã tối đen, kim mang trên người biến mất, chỉ còn lại một tầng hắc vụ, hắc vụ càng lúc càng đậm đặc, càng ngày càng ngưng kết.

Một lốc xoáy màu đen đang hình thành, quấn quanh cánh tay Trương Dương.

"Được rồi, được rồi... Đến đây, lần sau sẽ không được thế nữa, tiểu nạp không thích bị người khác uy hiếp.." Tiểu hòa thượng nổi giận đùng đùng xuất hiện trên màn ảnh, con ngươi liếc qua cánh tay Trương Dương đang bị hắc vụ quấn quanh kia nhanh như chớp, tựa hồ có chút kiêng kị.

"Vì sao không để mấy người tướng quân đi tìm?"

"Điều này... Ngươi không phải nói mạnh hơn sao? Cường đại hơn, nhất định phải chịu khảo nghiệm, còn chuyện nào thích hợp hơn chuyện này để khảo nghiệm?" Tiểu hòa thượng âm thanh nhỏ nhẹ, căn bản không thể thuyết phục được Trương Dương.

"Mặc kệ ngươi có mục đích gì, lần này ta nghe ngươi, ta sẽ nhanh chóng tìm được căn cứ kiến tạo chiến hạm vũ trụ rồi phá hủy nó, chẳng qua ngươi phải giúp ta cứu A Trạch tỉnh lại trước đã"

"Được, một lời đã định! Đúng rồi, nhắc nhở ngươi một chút, lão hòa thượng hiện tại đã mất đi quyền khống chế , nên có thể khẳng định, bọn họ sẽ không giao dịch thông qua , một ít thiết bị dụng cụ như sắt thép hợp kim sẽ không thể thông qua mà điều tra, bọn họ áp dụng phương pháp nguyên thủy nhất, cho người đến liên hệ trực tiếp, giống như người cải tạo gien và các phần tử khủng bố, bọn họ có phương thức liên lạc giống nhau..."

"Ừm, cảm ơn, Lưu Bưu hắn rất nhớ ngươi, hắn rất lâu chưa được chơi cờ năm quân..."

"...Ái, biết rồi..."

Ánh mắt tiểu hòa thượng liếc qua cánh tay tối đen của Trương Dương sau đó quay người, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trương Dương nhìn lại màn hình đã đen kịt, thở dài một tiếng.

Ta có bệnh sao?

Trương Dương day day huyệt thái dương của mình, hắn không muốn nghĩ tới vấn đề này, hiện tại, cứu tỉnh A Trạch mới là quan trọng nhất.

Trương Dương không biết, hắn thủy chung đang trốn tránh một việc.

Thủy chung đang trốn tránh một thực tế.

Hắn thủy chung không thể đối mặt với sự thực này.

Đương nhiên, trốn tránh không phải là một biện pháp... Bệnh viện Nhân Dân là lớn nhất, đây là một trung tâm chữa bệnh kèm theo nghiên cứu khoa hoạc, dạy học và dự phòng bảo vệ sức khỏe, có được 1. 0t cộng hưởng từ hạt nhân, tốc độ cao sắp xếp theo hình xoắn ốc ct, màu sắc b siêu rực rỡ, toàn bộ đều tiến hành phân tích một cách tự động hòa, các thiết bị trị liệu có hơn 400 thứ...

Các thiết bị tiểu hòa thượng nhắc tới, ở trong này cơ bản có đủ.

Trương Dương liền dùng một biện pháp đơn giản hữu hiệu mà cũng là ngu xuẩn nhất.

Trực tiếp đến bệnh viện quyên góp hai nghìn vạn cho việc nghiên cứu đại não con người. Điều kiện của Trương Dương chính là hắn muốn mượn tất cả các dụng cụ liên quan đến não bộ trong vòng một giờ để làm một công tác nghiên cứu hàng đầu về não bộ, hơn nữa tất cả các dụng cụ này đều phải được nối mạng...

Quên góp một số tiền lớn đến vậy thì điều kiện gì thì các bệnh viện cũng đồng ý, huống chi, Trương Dương chỉ cần mượn trong vòng một giờ, không hề làm ảnh hướng đến các công tác trong bệnh viện, dù sao, thời gian cũng ngắn.

Một lát sau, tất cả các công tác chuẩn bị đều đã sẵn sàng.

Một ít dụng cụ không có hỗ trợ đều được nối bằng sợi quang học, tất cả các dụng cụ tiểu hòa thượng cần đều có người chuyên trách trông giữ. Trên thực tế, toàn bộ bệnh viện đều bị giới nghiêm hoàn toàn. 20 bảo tiêu người da đen đang theo dõi bênh ngoài, Lưu Bưu hiện tại cũng cố gắng không gây loạn để giữ thể diện.

Nơi này, không thể nói là một cuộc sống tốt với Lưu Bưu.

Trừ bỏ thời gian ở bên A Trạch thì cũng giống như trước kia, giao du với một đám cẩu hữu, hiện tại Lưu Bưu là nhân vật vô cùng nổi bật tại thành phố C.

Chỉ cần Lưu Bưu ra mặt, tuyệt đối có bảo tiêu da đen đi theo hai bên, còn có một dãy dài xe hơi bóng nhoáng đi theo thành đoàn, hiện tại, Lưu Bưu cơ hồ trở thành nhân vật thần tượng như Đao ca ngày trước. Rất nhiều người cho rằng một tên hỗn đản không có tiền đồ hiện nay lại thấy được hi vọng

Tên Lưu Bưu có thể sống tốt lại giàu có như vậy, quả là trời không có mắt mất rồi!

Sao lại trời không có mắt, ta đây là kì tài ngút ngời sao có thể so với những tên hỗn đản khác được. Hắn tự nhủ.

Tất nhiên, ham muốn vinh hoa phú quý của Lưu Bưu cũng đã được thỏa mãn rất nhiều, mấy hôm trước, nỗi niềm đau xót khi bằng hữu lên bàn mổ của hắn đã được an ủi rất nhiều...

Nếu không, Lưu Bưu nói muốn cần người bảo hộ huynh đệ ở bệnh viện có tay nghề, lập tức có hơn 1. 000 người cuồn cuộn không dứt tập quanh bệnh viện, cũng có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn tại thành phố C còn xuất phong bao lì xì để an ủi Lưu Bưu, chúc huynh đệ hắn giải phẫu thành công

Nhìn trong một đám đông lúc nhúc, Tiểu Lý Tử bĩu môi, vẻ mặt đầy coi thường, hắn không rõ Lưu Bưu vì sao muốn một đám phế vật như vậy đứng ngoài bệnh viện, nhưng nếu thực sự xảy ra ẩu đả thì những kẻ này là những kẻ giơ đầu chịu báng đầu tiên.

"Tiểu Lý Tử, ngươi cảm thấy có điều gì không ổn sao?" Trương Dương nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Lý Tử, lập tức đoán được tâm tư của hắn.

"Có tác dụng sao?"

"Vô dụng" Lưu Bưu cười lên hô hố.

"Vậy ngươi làm thế làm gì?"

"Tiểu Lý Tử, chú mày vẫn còn non quá, đây là lúc ta để chúng thể hiện lòng trung thành, cũng là để cho lão bản nhìn thấy lực ảnh hưởng của Lưu Bưu ta tại cái thành phố C này, nếu như là giang hồ cùng chí hướng thì sẽ tới xu nịnh Bưu ca ta, hố hố... Ngươi xem..." Lưu Bưu phe phẩy xấp phong bao lì xì trong tay cười gian. Trên thực tế, trong túi Lưu Bưu cũng đã nhét đầy phong bao, khiến tất cả các túi đều phình ra.

"Cao, quả là cao kiến!"

Tiểu Lý Tử bừng tỉnh, giơ ngón tay cái lên không ngừng khen ngợi Lưu Bưu, thuận tiện tiếp lấy phong bao trong tay Lưu Bưu.

Nhìn đống tiền mừng mà Tiểu Lý Tử lấy ra bên trong, Lưu Bưu há miệng thở dốc, một câu cũng chưa từng thốt ra.

Ngay cả khi Tiểu Lý Tử và Lưu Bưu đứng ở ngoài cửa, thì Trương Dương lại rất khẩn trương nhìn các dụng cụ phía dưới A Trạch.

Các nhân viên bệnh viện không ngừng kiểm tra và lắp đặt các thứ, không ngừng gắn từng thiết bị lên trên người A Trạch, bên cạnh có một máy tính không ngừng nhấp nháy.

Trên thực tế, nhân viên bệnh viện đối với chuyên gia não khoa này đều vô cùng mịt mờ, bệnh viện phối hợp với Trương Dương, cơ hồ đã đem tất cả các chuyên gia sọ não của bệnh viện triệu tập đến đây, để phối hợp cùng Trương Dương.

Nhưng, bọn họ khi đem các loại dụng cụ này chuẩn bị xong xuôi, với vốn hiểu biết của họ lại không thể hiểu được mục đích của việc này.

Đương nhiên, bọn họ căn bản không biết, dụng cụ đã được nối mạng, một ít số liệu đang không ngừng truyền đến chỗ tiểu hòa thượng, toàn bộ máy tính trên thế giới đang không ngừng điên cuồng tính toán phân tích.

Máy tính của bệnh viện căn bản không thể thỏa mãn yêu cầu của tiểu hòa thượng.

Tiểu hòa thượng cần số liệu nguyên thủy của A Trạch, công việc phân tích lại nằm ở địa phương khác, rất nhiều người căn bản không thể tưởng tượng nổi, vì sao hệ thần kinh não bộ của A Trạch gặp phải tình huống nào. Tiểu hòa thượng trong thời gian ngắn ngủi đã tiến hành hơn ngàn triệu tính toán...

Đại não của con người vô cùng phức tạp, ngay cả tiểu hòa thượng cũng cần có thời gian.

Đại não người diện tích ước chừng 14m2, chứa khoảng 140 triệu nơ ron thần kinh. Giữa chúng có sự liên hệ hết sức phức tạp, là trung khu hoạt động thần kinh cao cấp. Đại não thông qua tủy liên hệ với các thành phần bên dưới. Bên ngoài não được bao bởi màng não và dịch nuôi sống não, vừa có tác dụng cung cấp dinh dưỡng vừa có tác dụng bảo vệ. Máu cung cấp cho não thông qua động mạch ở cổ.

Tế bào thần kinh của não người so với toàn bộ thế giới điện thoại, hôm nay còn phức tạp hơn 140 lần. Mỗi một giây, đại não con người có thể tiến thành 10 vạn phản ứng hóa học bất đồng.

Nhiều tế bào thần kinh như vậy, chỉ cần có chút sai lầm, sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng, phải từ vô số dây thần kinh đó tra ra dây thần kinh mà A Trạch bị thương tổn, có thể thấy được đây là công việc to lớn nhường nào.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Điều khiến tiểu hòa thượng cũng không nghĩ tới chính là thời gian hắn dự tính ban đầu so với thực tế đã không đủ, đã qua sáu tiếng đồng hò, hắn vẫn còn mò mẫm trong vô số dây thần kinh.

May mắn, khoa não của bênh viện cũng không bận rộn, chỉ vì "nể mặt" mấy ngàn vạn tiền quyên góp nên cũng không thúc dục.

Trên thực tế, một số chuyên gia não khoa của bệnh viện cũng vô cùng ngạc nhiên, bọn họ đã từng kết luận chàng trai trẻ tuổi này sẽ phải sống như người thực vật.

Hơn nữa, bọn họ cũng vô cùng tò mò về Trương Dương, không rõ ý đồ của Trương Dương, trước mắt con người này trầm mặc ít không hề quay lại hỏi ý kiến đám chuyên gia bọn họ.

"Tích tích!"

Di động của Trương Dương kêu lên, vừa mở máy, một hàng chữ hiện lên: Để tất cả người của bệnh viện ra ngoài, tiểu nạp nói chuyện riêng với ngươi.

"Thực xin lỗi, phiền mọi người ra ngoài một chút!" Trương Dương đi ra bên cửa rồi nói với đám chuyên gia não khoa.

"Ra ngoài, sao phải ra ngoài?"

"Bởi vì, tôi muốn trị liệu cho cậu ta nhưng không muốn các ông quan sát" Trương Dương lạnh lùng trả lời trực tiếp.

"Nhưng, đây là các dụng cụ của bệnh viện chúng ta, chúng ta có quyền được biết thành quả nghiên cứu của cậu" Một lão nhân tóc bạc trắng nghiêm túc nói.

"Tôi đã quyên tiền, cũng đủ để mua tất cả số đồ dùng liên quan đến não khoa"

"Nhưng...."

"Không nhưng nhị gì cả, mời ra ngoài!" Trương Dương lạnh lùng nói.

"Được được... Bản thân ta muốn nhìn một chút, cậu có cách nào để một người mà não đã chết có thể tỉnh lại..." Một chuyên gia não khoa tuổi còn trẻ cười nhạt.

"!"

Lời nói của chuyên gia này còn chưa dứt tiếng vang, cả người đã bị một cỗ lực lượng khổng lồ ném ra ngoài cảnh cửa, ngã thật mạnh lên mặt đất.

"Nếu các ông còn không ra ngoài, tôi không ngại ném tất cả ra cùng một lúc!" Vẻ mặt Trương Dương phớt lờ.

Vài chuyên gia não khoa liếc nhau một cái rồi vẫn đi ra ngoài. Bởi vì, có người đứng ở phía sau tấm cửa sắt này đang đi đến, đang nhe răng cười với bọn họ.

Vài chuyên gia không chịu rời đi, mà đứng ở bên ngoài chờ kết quả, bọn họ mệt mỏi vài giờ cũng chỉ là muốn nhìn một chút thành quả nghiên cứu của Trương Dương, bởi bọn họ vô cùng rõ, không ai nhàn rỗi đến mức ném mấy ngàn vạn ra ngoài cửa sổ làm trò chơi.

Đương nhiên, không ai tin tưởng Trương Dương có thể làm cho một người mà não đã chết tỉnh lại, bọn họ đều là bác sĩ đầu ngành, vừa nãy kiểm tra đã thấy rất rõ biểu hiện, người thanh niên kia không thể tỉnh lại...


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-544)