Vay nóng Homecredit

Truyện:Đồ Thần Chi Lộ - Chương 074

Đồ Thần Chi Lộ
Trọn bộ 544 chương
Chương 074: Tín ngưỡng
0.00
(0 votes)


Chương (1-544)

Siêu sale Shopee


"Ha ha, ngươi hỏi Phỉ Di, xem nàng nghĩ thế nào." lão đầu cười nói.

Trương Dương không nhịn được nhìn về phía lão bà, lão bà chính là không nói gì, nhưng là, nàng làm một động tác, đi đến bên người lão đầu, khe khẽ tựa ở trên vai lão đầu, hoàn toàn là bộ dáng "phu xướng phụ tùy".

Trương Dương không nói gì, lão bà đã dùng hành động nói rõ thái độ của mình. Còn gì là thế đạo a? Già rồi mà còn đánh đánh giết giết!

"Trương Dương, ngươi không rõ, người khi còn sống, đều sẽ có theo đuổi, vô luận người tài giỏi quyền thế ngập trời, hoặc người thấp kém vì ba bữa ăn no bụng hàng ngày, bọn họ đều cũng có theo đuổi mục đích của chính mình, mà sát thủ, cũng có truy cầu của sát thủ, trong mắt người ngoài có thể hiện lên rất ngây thơ, nhưng đây là một loại tín ngưỡng, mà gia nhập "thời đại thần thoại", là tín ngưỡng của chúng ta, chờ khi ngươi có tín ngưỡng, ngươi sẽ hiểu được!" lão nhân vẻ mặt nghiêm túc.

"Có thể sao ......" Trương Dương phát hiện mình tìm không ra lời phản bác, bởi vì thực sự có rất nhiều người như thế, thời sự trên TV cũng thường xuyên phát sóng tổ chức thánh chiến quốc gia Arab (Jihad), bọn họ nguyện ý đem tánh mạng, lấy người làm tạc đạn cùng địch nhân đồng quy vu tận, đây là điển hình lực lượng tinh thần của tông giáo tín ngưỡng, lão đầu chỉ là chấp nhất muốn gia nhập một tổ chức mà thôi, cùng với các phần tử cuồng nhiệt nguyện ý vì tông giáo tín ngưỡng mà hy sinh tánh mạng căn bản ko thể so sánh được.

"Uh, sau này ngươi sẽ hiểu được, bây giờ "thời đại thần thoại" chiêu mộ năm sát thủ trên toàn cầu, kỳ thật, hy vọng chúng ta rất nhỏ, dù sao, sau hai mươi năm sẽ có vô số sát thủ ưu tú, bất quá, chúng ta nếu không thử, thì cũng không cam lòng." lão đầu vẻ mặt kiên quyết, mà lão bà cũng nắm chặt tay lão đầu.

"Khái khái ......thế kiểm tra như thế nào?"

"Rất đơn giản, tổng cộng có mười nhiệm vụ, hoàn thành hai cái là hợp cách, chúng ta đã lựa chọn mục tiêu thứ nhất, ám sát Abdullah - Hasan lãnh đạo hải tặc Somali......"

"Tại sao không chọn cái nào dễ dàng hơn?" con mắt Trương Dương nhất thời trợn to, hải tặc Somalia chính là nổi danh toàn thế giới, mặc dù vài chục năm trước bị hải quân mấy quốc gia lớn tấn công mãnh liệt, thế lực bị thương nặng, nhưng là gần đây tựa hồ định ngóc đầu trở lại, theo tin thời sự thông báo, mấy năm gần đây thế lực của hải tặc nổi tiếng nhất Abdullah - Hasan bành trướng kịch liệt, đã bắt cóc hơn 10 tàu thuyền, kể cả một tàu chở dầu lớn nhất thế giới của Arap Saudi, sau khi tóm được tàu chở dầu, thậm chí còn làm cho giá dầu mỏ đang sụt giảm một mạch leo thang, có thể thấy được sự cường đại của thế lực hải tặc này.

"Đây là 1 nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất rồi." lão đầu vẻ mặt cười khổ.

"......" Trương Dương trợn mắt há hốc mồm, đây là một nhiệm vụ nhẹ nhất, vậy mười cái khác, sẽ là cái gì đây?

"Được rồi, không cần lo lắng, chúng ta biết thân thể chính mình, bây giờ đã không phải thiếu niên mười bảy, mười tám, sẽ bày ra một kế hoạch hoàn hảo, tạm thời chúng ta sẽ không hành động, ta còn muốn cùng Phỉ Phỉ chu du thế giới mà."

Lão đầu thấy vẻ mặt Trương Dương lo lắng, an ủi vỗ vỗ bả vai Trương Dương, sau đó quay lại bàn làm việc dẹp hết đồ, tìm cẩn thận ở dưới sàn nhà, có 1 lổ nhỏ, kéo ra từ bên dưới có 1 cái hộp nho nhỏ, bên trong có vài tờ dollar cùng euro, còn có một chút giấy tờ card gì đó.

"Đi, chúc ngươi may mắn!" lão đầu cẩn thận bỏ đồ vật vào túi nói.

"Ngươi ngươi......các ngươi bây giờ đi......"

"Ha ha, ngày mai đi và bây giờ đi có khác nhau sao?" lão đầu ha ha cười, hào khí vạn trượng.

"Nhưng......Nơi này của ngươi ......"

"Ha ha, vài cuốn sách rách nát mà thôi, sẽ có người xử lý, đi, ngươi cũng nên làm việc đi, Trương Dương, đây là địa chỉ mail của chúng ta, sau này, hãy dùng nó cùng ta liên lạc."

"Ngươi không phải nói sẽ không lê sao?" Trương Dương hồ nghi nhìn tờ giấy trong tay.

"Khái khái ...... cũng sẽ học được cách đọc mail ......"

Lão đầu mặt đỏ lên, mở cửa, cùng lão bà ôm lấy nhau biến mất tại màn đêm.

Trương Dương ngơ ngác nhìn hai bóng lưng, nghĩ không ra, hơn mấy chục tuổi, cư nhiên thoải mái như thế, nói đi là đi, không chút miễn cưỡng, đột nhiên trong lúc đó, vốn có chút thương cảm, Trương Dương biến thành hâm mộ, nếu có thể cùng Tiêu Di Nhiên ngao du thế giới, sẽ tốt lắm a!

Cùng lão đầu ở chung 1 thời gian mặc dù không dài, nhưng là, hai người lại tạo nên cảm tình thắm thiết, đây là một loại cảm giác phi thường kỳ diệu, rất nhiều người gặp gỡ cả đời đều cũng rất khó trở thành bằng hữu, mà có người, chỉ là gặp một lần, sẽ trở thành cởi mở. Rất nhiều lúc, khi mọi người lựa chọn bằng hữu, hoàn toàn tin vào cảm giác, mà thường thường, loại cảm giác này cũng phi thường chuẩn xác.

"Súng ......"

Nhìn bóng người tài xế taxi, Trương Dương vô ý thức phất phất tay, phát hiện, bảo bối lão đầu cư nhiên còn đang ở trong tay mình.

Đáng tiếc, đợi đến khi Trương Dương phản ứng, lão đầu đã leo lên taxi biến mất trong dòng xe cộ, Trương Dương tự nhiên không có khả năng giơ một khẩu súng chạy như điên đuổi theo trên đường.

Bất quá, Trương Dương lập tức nghĩ đến, súng này hẳn là lão đầu lưu cho hắn, bởi vì viên đạn gắn trên chiếc vòng cổ cũng đặt ở trên bàn, đó chính là bảo bối của lão đầu, nếu không phải cố ý lưu lại, quả thực không có khả năng quên.

Lập tức, Trương Dương cũng hiểu được, lão đầu nếu muốn chu du thế giới, tự nhiên không tiện đem súng ở trên người, phỏng chừng đôi tình lữ sát thủ tại Somalia ở Phi Châu sẽ có đường dây cấp vũ khí, hơn nữa, ám sát thủ lĩnh hải tặc, một khẩu Desert Eagle có vẻ như cũng không có nhiều tác dụng, nhớ kỹ sát thủ trong TV, đều là dùng bazooka vác vai, tệ lắm thì cũng có súng ngắm, chỉ có cái loại cực kỳ ngu ngốc mới cầm một khẩu súng giết gà...

Trương Dương cắn cắn môi, đem tử đạn đeo ở trên cổ, rồi tháo rời khẩu súng, dọn dẹp thư điếm 1 chút rồi kéo cửa xuốn, cũng lười đóng lại, trực tiếp đi vào bên trong Hồ Đồng Khẩu, lúc này trên đường đã sớm tối om rồi, đèn đường cũng đã bật lên.

"Dương ca, ngươi đã đến rồi." Muội muội trước quầy bar thấp giọng chào hỏi hắn.

Vừa vào đổ trường, Trương Dương cảm giác được không khí không đúng lắm, trên mặt phục vụ viên đứng ở cửa tràn ngập vẻ ngưng trọng, mấy người ở đổ trường trên mặt cũng là sát khí lẫm liệt, trong không khí tràn ngập một loại áp lực vô cùng nặng nề."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-544)