← Ch.0455 | Ch.0457 → |
Vòng Minh Nguyệt trên bầu trời, không biết đã chiếu rọi bao nhiêu năm, một đời lại một đời, sóng cồn đào cát, bao nhiêu Võ Giả cường cực nhất thời, cuối cùng hóa thành một đống bạch cốt?
Trên Võ đạo chi lộ, nếu như không thể chứng được Vĩnh Hằng, thì cường thịnh hơn nữa, cuối cùng là phù vân.
Than nhẹ một tiếng, Giang Trần dứt khoát gật đầu:
- Đời ta võ đạo, truy cầu là Trường Sinh Bất Hủ. Ta tin tưởng vững chắc, võ đạo chi lộ này, sẽ có một đỉnh phong. Cái đỉnh phong kia nhất định có thể siêu thoát Luân Hồi, vĩnh viễn được Bất Hủ.
Ở trên vấn đề này, không ai có quyền lên tiếng hơn Giang Trần.
Bởi vì, phụ thân Thiên Đế kiếp trước của hắn, kỳ thật là cường giả đã vượt qua Luân Hồi.
Chỉ là, sau Thiên Đạo hạo kiếp, phụ thân rốt cuộc còn sống hay không, Giang Trần lại không có bất kỳ manh mối.
Nhưng mà, chung cực võ đạo, cuối cùng vũ trụ, Bất Hủ là khẳng định tồn tại.
Đối với điểm này, Giang Trần chưa bao giờ hoài nghi.
Đan Trì nghe vậy, cười ha ha:
- Tốt, thật sự là anh hùng chứng kiến giống nhau. Giang Trần, từ hôm nay trở đi, ngươi là người Đan Càn Cung ta, ngươi có dị nghị gì không?
- Thánh giả vì Giang Trần ta, không tiếc làm xuống việc kinh thiên động địa như vậy, nếu như Giang Trần ta cự tuyệt, chẳng phải là không biết phân biệt sao? Từ nay về sau, Đan Càn Cung, Bảo Thụ Tông, đều là tông môn của Giang Trần ta.
Giang Trần cũng không có nói lời hùng hồn, nhưng tỏ thái độ như vậy, so với bất luận lời thề gì càng có thể tin.
Thiên Diệp Tôn Giả và Diệp Trọng Lâu liếc nhau, đều cảm thấy rất vui mừng.
- Giang Trần, ngươi đột phá Nguyên cảnh khi nào?
Trong lúc đó, đột nhiên Đan Trì hỏi một vấn đề hoàn toàn không hợp.
Giang Trần khẽ giật mình:
- Đã mấy ngày, mấy ngày nay, ta một mực củng cố cảnh giới.
Lời này, Giang Trần có chỗ giữ lại.
Trên thực tế, hôm nay hắn mới đột phá. Hơn nữa, sau khi đột phá, dẫn động Thiên Địa dị tượng, những điều này đều là có quan hệ với hắn.
Chỉ là, chuyện này quá mức kinh người, cho nên, Giang Trần vô ý thức giấu diếm.
Đan Trì nghe vậy, than nhẹ một tiếng, tựa hồ không có được đáp án mình muốn, nhụt chí nói:
- Thiên Địa dị tượng kinh người hôm nay, ngươi có chứng kiến không?
Trong nội tâm Giang Trần rùng mình, gật gật đầu:
- Ta ở trong Xan Hà Bảo Thụ viên, cũng nhìn thấy. Đúng là bị thiên địa dị tượng này kinh động, mới đình chỉ tu luyện, chuẩn bị xuất quan.
Giang Trần cẩn thận trả lời.
Cũng không phải Giang Trần dối trá, cũng không phải Giang Trần tận lực muốn lừa gạt ai.
Mà là hắn biết rõ, đột phá Nguyên cảnh, dẫn động trận thế dọa người như vậy, nói ra ngoài, lực ảnh hưởng sẽ tạc ngất trời.
Nếu nói ra, tuyệt đối sẽ khiến hắn trở thành tiêu điểm cho vạn người chú mục.
Cái này đối với Giang Trần mà nói, lại không phải một lựa chọn sáng suốt. Trước khi thực lực của mình còn chưa đủ để tung hoành Thần Uyên Đại Lục, càng trở thành tiêu điểm, với hắn mà nói sẽ càng nguy hiểm.
Khỏi cần phải nói, chỉ là Nguyên cảnh, dẫn động Thiên Địa đại thế như vậy, nhất định sẽ khiến cho rất nhiều lão quái vật chú ý, một khi ai phát tác tâm hiếu kỳ, chộp hắn tới nghiên cứu, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Cho nên, trên vấn đề này, Giang Trần vẫn là quyết định nói dối.
Ánh mắt của Đan Trì đột nhiên trở nên vô cùng thâm trầm.
- Chư vị, thế cục của liên minh 16 nước, hiện tại chỉ là một góc của băng sơn. Căn cứ ta suy tính, kế tiếp, Vạn Tượng Cương Vực sẽ gặp phải càng nhiều hỗn loạn nữa. Thậm chí, toàn bộ Thần Uyên Đại Lục, sẽ gió nổi mây phun. Có lẽ, là một thời đại mới đến, cũng có thể là một đại tai kiếp đến.
- Có lẽ, lời này của ta các ngươi nghe, sẽ cảm thấy là nói chuyện giật gân, nhưng sự thật là như vậy, trong vòng mười năm, thế cục của Vạn Tượng Cương Vực tất loạn, thậm chí, thế cục toàn bộ Thần Uyên Đại Lục cũng sẽ loạn.
Khẩu khí của Đan Trì, bỗng nhiên trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Diệp Trọng Lâu nghe vậy, trong nội tâm khẽ động, rất có cảm giác anh hùng chứng kiến gần giống nhau.
Ngày đó hắn ở Bảo Thụ Tông cũng đã nói lời tương tự, nói địa vực của liên minh 16 nước, chính là Phong Ma chi địa.
- Đan Trì Thánh giả, ngài chỉ hỗn loạn, là có quan hệ tới Thượng Cổ Ma tộc?
Diệp Trọng Lâu cả gan hỏi.
Đan Trì thở dài:
- Đâu chỉ Ma tộc? Ở Thần Uyên Đại Lục, tộc đàn mọc lên san sát như rừng, thế lực ngàn vạn. Tương lai sẽ như thế nào, đứng ở độ cao của ta, căn bản thấy không rõ toàn cục.
Ngay cả Đan Trì là cường giả Địa Thánh cũng nói như vậy, những người khác thì càng thêm kinh hãi.
- Giang Trần, gần hai mươi năm qua, mỗi ngày ta đều suy diễn thế cục của Vạn Tượng Cương Vực. Không có nhân tố gì, không trong phạm vi suy diễn của ta. Nhưng ngươi, lại là một dị số, nằm ngoài phạm vi suy diễn của ta. Bổn tọa nhiều lần suy diễn, lại chưa bao giờ suy diễn qua sự xuất hiện của ngươi. Có thể thấy được, ở trên người của ngươi, cất dấu số mệnh mà ngay cả bổn tọa cũng không thể dự đoán. Nếu như nói tương lai đại loạn đến, người có thể phá cục, ngươi là duy nhất.
- Cái gì?
Lời này của Đan Trì, làm cho Huyền Châm phó tông chủ ở bên người hắn cũng có chút giật mình.
- Cung chủ, ngay cả ngươi cũng không thể phá cục?
Đan Trì khẽ cười nói:
- Ta? Huyền Châm, tuy Đan Trì ta tự phụ, nhưng cuối cùng chỉ là tông chủ của Tứ phẩm tông môn. Mà đại loạn này vừa đến, Nhất phẩm tông môn cũng chưa chắc có thể vẹn toàn, huống chi là Đan Trì ta.
Mọi người nghe vậy, trong lòng đều trầm trọng, áp lực vô cùng.
Thiên Diệp lão tổ nhịn không được hỏi:
- Thánh giả, những Nhất phẩm tông môn kia, mạnh như thế nào?
- Rất mạnh?
Trong giọng nói của Đan Trì, tràn đầy sùng kính và hướng về.
- Mạnh bao nhiêu ta hình dung không đến, nhưng mười Đan Càn Cung, thậm chí trăm Đan Càn Cung, cũng không đủ đối kháng một Nhất phẩm tông môn. Cự đầu của Nhất phẩm tông môn, đều là phong hào Đại Đế.
- Phong hào Đại Đế?
Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu nhìn nhau, đối với cảnh giới này, lại không biết ra sao.
- Trên Thánh đạo, chính là Hoàng đạo. Hoàng đạo đỉnh phong, mới có cơ hội vấn đỉnh phong hào Đại Đế. Phong hào Đại Đế, phải cùng hai phong hào Đại Đế khác giao thủ qua, cũng giữ cho không bị bại, mới có thể đạt được phong hào Đại Đế. Hoặc là, có bốn phong hào Đại Đế trở lên, liên danh tiến cử, cũng có thể đạt được phong hào Đại Đế.
Phong hào Đại Đế, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại vô cùng cao ngạo. Loại sự tình liên danh tiến cử này, ít có khả năng phát sinh.
Cho nên, muốn đạt được phong hào Đại Đế, phải khiêu chiến hai vị phong hào Đại Đế, cũng giữ cho không bại.
- Thánh giả, không biết trên Thần Uyên Đại Lục, có bao nhiêu Đại Đế?
- Bao nhiêu?
Đan Trì cười khổ lắc đầu.
- Dương danh ở bên ngoài, thì không nhiều. Nhưng trên thực tế, số lượng Đại Đế tuyệt đối không ít như ngoại giới biết. Số tuổi thọ của Đại Đế, ít nhất cũng có thể sống qua 3000. Từ xưa đến nay, ngoại trừ Đại Đế ngoài ý muốn vẫn lạc, sẽ có bao nhiêu phong hào Đại Đế lánh đời không ra? Cái bí ẩn này, sợ rằng cũng nói không rõ ràng.
*****
Số tuổi thọ của Đại Đế, thấp nhất cũng có thể sống 3000 tuổi, cao có thể đạt tới sáu ngàn. Nếu như nắm giữ sinh mệnh bí pháp càng thêm thâm ảo, chỉ sợ sống quá một vạn tuổi, cũng không phải là không có khả năng.
Cho nên, đối với phong hào Đại Đế mà nói, thế tục phân tranh, nhiều khi đã không đủ để kích phát hứng thú của bọn hắn rồi.
Bọn hắn truy cầu, là Thiên Đạo càng thêm huyền diệu, tranh thủ thoát ly phàm tục, nhìn xem Thiên Đạo, thành tựu cảnh giới cao cấp hơn.
Thần Uyên Đại Lục phong phú, địa bàn to lớn, viễn siêu bọn người Thiên Diệp Tôn Giả tưởng tượng. Số lượng phong hào Đại Đế cũng không thể thống kê, chớ nói chi là cường giả Hoàng đạo.
- Không nói Phong hào Đại Đế, chỉ nói cường giả Hoàng đạo, ở Thần Uyên Đại Lục là đếm không hết. Nhưng mà, toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực, lại không có một cái. Như vậy so sánh, các ngươi nên biết, Vạn Tượng Cương Vực so với thế lực đỉnh cấp chính thức, sẽ có bao nhiêu chênh lệch a?
Vạn Tượng Cương Vực, một cường giả Hoàng đạo cũng không có.
Mà toàn bộ Thần Uyên Đại Lục, cường giả Hoàng đạo lại đếm không hết.
- Ai, liên minh 16 nước chúng ta, vẫn luôn là ếch ngồi đáy giếng a. Cho tới nay, liên minh 16 nước chúng ta đều lo lắng, bị tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực buông tha. Hiện tại xem ra, Vạn Tượng Cương Vực ở trong Thần Uyên Đại Lục, tình cảnh cũng xấu hổ đồng dạng.
Diệp Trọng Lâu vào Nam ra Bắc, coi như bái kiến một ít các mặt của xã hội. Hắn cũng như vậy, thì cảm khái trong lòng những người khác càng có thể nghĩ.
- Vạn Tượng Cương Vực, nguyên bản không đến mức như thế. Sáu trăm năm trước, Vạn Tượng Cương Vực từng có một kiếp nạn. Sau khi kiếp nạn kia qua đi, mấy cường giả Hoàng đạo của Vạn Tượng Cương Vực nhao nhao vẫn lạc. Mà Vạn Tượng đế quốc cực thịnh nhất thời cũng sụp đổ. Sau lần đó, Vạn Tượng Cương Vực nguyên khí đại thương, không thể khôi phục khí tượng như năm đó. Bằng không thì, dù chỉ là Hạ Vực, cũng không đến nỗi ngay cả cường giả Hoàng đạo cũng không có.
Những điển cố này, từ trên xuống dưới Bảo Thụ Tông, lại hoàn toàn không biết gì cả.
Vạn Tượng đế quốc?
- Nói như vậy, Vạn Tượng Cương Vực từng có cường giả Hoàng đạo?
Diệp Trọng Lâu giật mình.
- Đây là tự nhiên. Hiện tại mấy Hạ Vực còn lại kia, hoặc nhiều hoặc ít, đều có mấy cường giả Hoàng đạo tọa trấn. Vạn Tượng Cương Vực, xem như khác loại. Ngàn năm phân chia lãnh thổ quốc gia một lần, còn thừa lại không đến trăm năm. Trăm năm tới, nếu như Vạn Tượng Cương Vực không có cường giả Hoàng đạo, kết cục sẽ phi thường thê thảm. Hoặc là bị người chiếm đoạt, thành phụ thuộc người khác; Hoặc là triệt để phân liệt, mất đi phong hào Hạ Vực.
Giang Trần khó có thể tin:
- Tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực, không có một cường giả Hoàng đạo lánh đời nào?
Đan Trì rất khẳng định lắc đầu:
- Tuyệt đối không có, nếu có, chỉ cần cường giả Hoàng đạo này đứng ra kêu gọi, nhất định có thể tổ kiến Vạn Tượng đế quốc một lần nữa, thống nhất thế lực khắp nơi. Dù không thể khôi phục phong thái năm đó, nhưng sẽ không cần lo lắng mất đi phong hào Hạ Vực.
- Như vậy xem ra, Cửu Dương Thiên Tông cũng là nhìn đúng điểm này, cho nên mới chọn Vạn Tượng Cương Vực ra tay, hơn nữa ra tay không kiêng nể gì cả.
Giang Trần phân tích nói.
- Đúng.
Đan Trì gật đầu.
- Hiện tại tất cả thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực, đều âm thầm nảy sinh ác độc, dồn hết sức lực, ai cũng muốn dẫn đầu phát lực, nhất thống Vạn Tượng Cương Vực, trùng kiến Vạn Tượng đế quốc. Đáng tiếc, Hoàng tộc của Vạn Tượng đế quốc năm đó, đã bị trảm thảo trừ căn. Hôm nay, nếu như tông nào xuất hiện cường giả Hoàng đạo trước, tông đó sẽ có tư cách trở thành hộ quốc tông môn, lực áp tất cả thế lực lớn khác. Trên thực tế, mặc dù các quốc gia của Vạn Tượng Cương Vực không có văn bản ước định rõ ràng, nhưng trong nội tâm ai cũng nhận đồng quy tắc ngầm này.
Ai xuất hiện cường giả Hoàng đạo trước, người đó được quyền nói chuyện, được quyền chủ đạo chủ trì trùng kiến Vạn Tượng đế quốc.
- Thánh giả, năm đó, Vạn Tượng đế quốc đến cùng đã trải qua đại kiếp gì? Hoàng tộc lại bị trảm thảo trừ căn? Cái này cũng quá khoa trương đi?
Diệp Trọng Lâu hiếu kỳ hỏi.
- Ai, lại nói tiếp đó là sỉ nhục của Vạn Tượng Cương Vực. Năm đó Vạn Tượng Cương Vực hùng cực nhất thời, đệ tử Hoàng tộc ước chừng đã quen hoành hành ở tất cả các vực, lúc vân du Thần Uyên Đại Lục, một đệ tử Hoàng tộc, vậy mà dùng thủ đoạn hèn hạ, điếm ô một thiếu nữ. Kết quả thân phận thiếu nữ kia cực kỳ cao quý, dĩ nhiên là Thánh Nữ của thế lực nào đó đến từ Trung Vực, đến thế tục lịch lãm rèn luyện. Thánh Nữ bị làm bẩn, kẻ thống trị Trung Vực kia giận tím mặt, tuyên chiến với Vạn Tượng Cương Vực. Một Trung Vực, thực lực ít nhất gấp năm lần Hạ vực. Lại tụ tập mấy thế lực Hạ Vực phụ thuộc, cơ hồ là dùng xu thế nghiền áp, tàn phá Vạn Tượng Cương Vực một lần. Lúc ấy nếu không phải có cường giả Thượng Vực lên tiếng, để cho bọn hắn có chừng có mực, đoán chừng toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực, sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Mặc dù như vậy, Võ Giả cấp bậc Thiên Thánh trở lên, toàn bộ bị giết sạch. Mà huyết mạch Hoàng tộc, ở trong cửu tộc, cũng bị tru sát, gà chó không tha.
Mặc dù sự tình đã qua sáu trăm năm, nhưng nghe Đan Trì nói lại việc này, vẫn cảm thấy cực kỳ thảm thiết.
Từ trong lời nói của Đan Trì, phảng phất có thể cảm nhận được thế lực Trung Vực kia bá đạo và ngang ngược, phảng phất có thể cảm nhận được tràng cảnh huyết tinh sáu trăm năm trước.
Thiên Thánh trở lên, toàn bộ đồ sát, huyết mạch Hoàng tộc, ở trong cửu tộc toàn bộ tru sát.
Nếu như không có cường giả Thượng Vực lên tiếng, chỉ sợ thế lực trong Vạn Tượng Cương Vực, sẽ bị thế lực Trung Vực kia đẩy bình.
Việc này, vẫn là sỉ nhục của Vạn Tượng Cương Vực.
Đoạn lịch sử này, những tông môn ở Vạn Tượng Cương Vực, một mực đều rất ăn ý, liên thủ phong ấn đoạn lịch sử kia, triệt để phong tỏa đoạn ký ức khó chịu nổi này.
Nếu như không phải Đan Trì nhắc tới, dùng địa vị của Thiên Diệp Tôn Giả và Diệp Trọng Lâu, là căn bản không thể nào biết được.
- Từng quốc gia cường đại, đều có một chính quyền cường đại. Chính quyền của quốc gia này, có chút là khống chế thực quyền, có chút là đại biểu tượng trưng. Nhưng chỉ cần có một chính quyền cường đại tồn tại, vậy thì đại biểu lãnh thổ quốc gia này đoàn kết, là thống nhất. Mà Vạn Tượng Cương Vực bây giờ, lại chia rẽ, không có một cái nào đại biểu cho Vạn Tượng đế quốc.
- Hạ Vực và Trung Vực, cao nhất chỉ có thể thành lập đế quốc. Chỉ có Thượng Bát Vực, mới có tư cách thành lập Vương Triều. Vương Triều là cái gì? Vương Triều là tồn tại mạnh hơn đế quốc, trải qua mưa gió cũng sẽ không sụp đổ. Thượng Bát Vực tám đại vương triều, có chút thậm chí đã vượt qua 5000 năm truyền thừa.
← Ch. 0455 | Ch. 0457 → |