← Ch.0925 | Ch.0927 → |
Phụt.
Đại hán này liên tục phun mấy ngụm máu tươi ra. Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch giống như tờ giấy. Nhưng mà dù vậy đại hán này vẫn không dám xem thường, hai tay nắm thương, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần, bất chấp thương thế của bản thân.
Hiển nhiên so với thương thế hiện tại, hắn còn sợ đối phương truy kích hơn.
Giang Trần nhìn thấy đối phương không để ý tới thương thế mà lại lược trận ổn định như vậy, cho dù có tấn công lần nữa chỉ sợ cũng không xé rách được phòng ngự của đối phương.
Hắn lập tức dừng chân, ánh mắt có chút hàm xúc nhìn chằm chằm vào đại hán này rồi nói:
- Tư vị thế nào?
Đại hán này hung hăng chửi một câu:
- Tiểu tử ngươi chơi trò lừa gạt.
Giang Trần lạnh nhạt nói:
- Chẳng lẽ ngươi cũng dùng quyền quân tử? Ngươi lừa ta gạt, bất quá ta chỉ đi theo biến hóa tiết tấu của ngươi mà thi triển chút kế nhỏ mà thôi.
Lúc ấy Giang Trần thấy trong quyền cương của đối phương có lôi điện, hắn đã biết rõ ý định của đối phương. Bất quá hắn chỉ thuận thế mà làm, cố ý để cho đối phương cho rằng hắn bị thuộc tính lôi điện xâm nhập vào trong cơ thể, nhất thời mất đi sức chiến đấu. Dẫn đối phương tùy tiện tiến công, sơ sẩy phòng thủ.
Chính bởi vì như thế hắn mới có cơ hội dưới tình huống đối phương không chú ý, hung hăng đánh một kích vào ngực đối phương.
Trên thực tế Giang Trần luyện hóa huyết mạch Kim Thiền, bách độc bất xâm, vạn lôi bất phá. Đừng nói là một chút thuộc tính lôi điện như vậy, cho dù là thiên lôi bay múa đầy trời Giang Trần cũng không đổi sắc.
Đại hán kia cảm thấy ngực đau đớn một hồi, hắn biết rõ lúc này mình đã chủ quan. Chẳng những không bắt được đối thủ, ngược lại còn làm mình tổn thương không nhỏ.
Nhưng mà chuyện này càng kích thích dã tính của đại hán này.
Hắn nhếch miệng cười cười, ánh mắt đại hán này càng trở nên lạnh lẽo:
- Tiểu tử, có thể thành công khơi mào lửa giận của ta, cũng coi như đời này ngươi tu luyện cũng không uổng phí. Kế tiếp để cho ta dùng thần thông chính thức tiễn ngươi đi một đoạn đường.
Xương cốt toàn thân đại hán này kêu lách cách, giống như rang đậu vậy, giống như mỗi khối xương cốt trong thân thể hắn đều đang cộng minh với nhau.
Tuy rằng Giang Trần không biết đối phương muốn cái gì, nhưng mà cân nhắc tới việc đối phương đã ăn mấy lần thiệt thòi từ mình, kế tiếp nếu động thủ nhất định sẽ dùng thủ đoạn ẩn dấu.
- Đại hán này có địch ý nặng nề với ta như vậy, nhất định là vì ta mà tới. Mặc kệ hắn có thần thông gì, có địa vị gì. Chỉ cần đứng trên lôi đài thì chính là đối thủ của ta, là địch nhân của ta. Hắn muốn ta chết, ta tuyệt đối không thể để cho hắn sống.
Giờ phút này trong lòng Giang Trần cũng kiên quyết, sớm hạ quyết tâm.
Hai tay đại hán kia chấn động, y phục trên người lập tức bị nghiền nát, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn trên người, lực lượng mười phần, khiến cho người ta có cảm giác trùng kích thị lực rất mạnh.
Giang Trần lại xì mũi coi thường, cường giả giao chiến, không phải là thất phu phố phường quần ẩu, cởi y phục, khoe cơ bắp, đây không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng nhàm chán.
Nhưng mà Giang Trần cũng không dám xem thường.
Tên này có hành động quỷ dị như vậy tuyệt đối không chỉ là khoe cơ bắp đơn giản như thế.
Quả nhiên thủ quyết của đại hán kia liên tục vận chuyển, từng đạo phù lật cổ quái không ngừng từ trong tay hắn xuất hiện, hóa thành từng đạo ký hiệu, đánh vào trong cơ thể hắn.
Sau đó toàn thân đại hán kia chậm rãi hiện lên các loại phù văn, tựa như vô số nòng nọc di chuyển trên người hắn.
Đợi sau khi toàn bộ ký hiệu này tới nơi, đột nhiên tạo thành một chỉnh thể rõ ràng.
Nửa trên người đại hán này không ngờ lại xuất hiện một đầu sư tử hung mãnh. Đầu sư tử này sừng sững, có cái đầu cao ngất, bễ nghễ tất cả, nhìn qua cực kỳ uy vũ.
Giang Trần nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của đại hán này, đối mặt với một màn trước mắt này, hắn có một loại cảm giác như đã từng quen biết.
- Đồ đằng, đây là lực lượng đồ đằng.
Trong trí nhớ của Giang Trần lập tức nhớ tới khi còn ở Vạn Tượng đại điển, lúc hắn và Hạng Tần chiến một trận.
Có thể nói, đối thủ này thực rất giống Hạng Tần, cơ hồ là không có sai biệt, nhưng mà đây là một phiên bản Hạng Tần mạnh hơn.
Nhưng mà lúc trước khi Giang Trần và Hạng Tần giao thủ, ngay từ đầu vận lộn, rốt cuộc lại chuyển thành văn đấu, cũng không có đánh tới tình trạng không chết không ngớt.
Thế nhưng mà giờ phút này đối thủ này của hắn không ngờ lại muốn không chết không ngớt với hắn.
Giang Trần có chút hiểu rõ về lực lượng đồ đằng, biết rõ đây là một loại lực lượng cực kỳ thần kỳ. Một khi đạt được lực lượng đồ đằng, triệu hội ra lực lượng đồ đằng, sức chiến đấu của đối thủ sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Đáng sợ nhất chính là đối phương còn có thể ngưng kết ra pháp tướng đồ đằng, uy lực càng thêm kinh người.
Thế lực có được đồ đằng trên Thần Uyên đại lục cũng không nhiều, thế nhưng mà thế lực có được lực lượng đồ đằng cơ bản sức chiến đấu đều là siêu nhất đẳng.
Giang Trần sẵn sàng đón địch, trong lòng cũng tràn ngập chiến ý, hiển nhiên hắn cũng muốn biết một chút, cái gọi là lực lượng đồ đằng mạnh như thế nào.
Nhìn thấy cảnh này, Khổng Tước đại đế cũng nhíu mày:
- Lực lượng đồ đằng? Người trẻ tuổi này không ngờ lại triệu hoán lực lượng đồ đằng? Đâu có giống tán tu a.
- Bệ hạ, tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch thế nào?
- Truyền thừa đồ đằng là một loại vô cùng thần bí, rất nhiều đại tông môn đều có che dấu truyền thừa đồ đằng, rất khó phân biệt ra lai lịch của nó. Nhưng mà bổn đế có thể xác định được người trẻ tuổi kia nhất định là đệ tử đại tông môn, thế lực lớn. Hơn nữa nhất định là đám người này vì Chân Đan Vương mà tới.
Vân Trung Minh Hoàng nhíu mày:
- Vậy có nên đi vạch trần hắn hay không?
- Vạch trần? Trừ phi ngươi có chứng cớ rõ ràng, nếu không dựa vào suy đoán thì vạch trần thế nào được? Lại nói, đối với Chân Đan Vương mà nói, lại là một cơ hội lịch lãm rèn luyện khó có được. Bỏ qua cơ hội này có khi hắn lại oán hận ta và ngươi.
Khổng Tước đại đế chậm rãi nói.
Vân Trung Minh Hoàng khẽ giật mình nói:
- Bệ hạ, thực lực của bản thân đại hán này có lẽ ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong, tăng thêm lực lượng đồ đằng, tuyệt đối có thể so sánh với cường giả Hoàng cảnh bình thường a.
- Nhìn đi, Chân Đan Vương là người thích sáng tạo kỳ tích. Có lẽ trận chiến này hắn sẽ dùng võ đạo để dương danh thì sao?
Khổng Tước đại đế vẫn nở nụ cười bình tĩnh như vậy.
Nhưng mà những người khác, chưa hẳn Khổng Tước đại đế đã bình tĩnh được như vậy.
Bên Bàn Long đại phiệt, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng có chút lo lắng:
- Lần này có khả năng Chân Đan Vương gặp phải chút phiền phức rồi.
Cơ Tam công tử nhìn qua hành động kỳ quái của đại hán kia, như có điều suy nghĩ, rồi đột nhiên nhớ tới cái gì đó, thất thanh nói:
- Đây là lực lượng đồ đằng sao?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt gật đầu nói:
*****
- Lực lượng đồ đằng? Đại hán này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Chẳng lẽ là người Đan Hỏa thành? Bởi vì thua Vạn Thọ đan cho nên hận Chân Đan Vương thấu xương? Muốn diệt trừ cho thống khoái?
Cơ Tam công tử thì thào mắng:
- Hỗn đản, quả nhiên là người sợ nổi danh, heo sợ mập a.
Lực lượng đồ đằng không ngừng kích phát, làm cho khí thế của đại hán kia tăng trưởng như bay.
Giang Trần nhìn không rời mắt, cũng âm thầm súc thế.
- Tiểu tử, có thể làm cho ta kích phát lực lượng đồ đằng, ngươi chết cũng coi như có giá trị.
Đại hán này cười dữ tợn một tiếng, toàn thân giãn ra, thân thể giống như một cái cột không ngờ lại lần nữa tăng vọt.
Sau một khắc, hai tay đại hán kia nắm thương, giống như một thái cổ ma thần, sải bước đánh về phía Giang Trần.
Lực lượng đồ đằng một khi được thi triển, đại khai đại hợp, đem khí thế của đại hán này tăng lên gấp đôi. Khí thế mạnh mẽ, thoáng cái trở nên khác biệt với khi trước.
Trường thương kia phóng tới, cơ hồ tất cả khí lưu ngưng tụ trước mũi thương. Đột nhiên ngưng tụ ra một đầu sư tử mạnh mẽ đang giương nanh múa vuốt, đánh tới trước mặt Giang Trần.
Tư thế kia quả thực giống như thái cổ thần ma, nếu như không có chống đỡ, chỉ sợ ngay cả một ngọn núi cũng có thể lập tức bị xé nát.
Giang Trần cũng nghiêm túc, cũng không có sử dụng vũ khí mà đem Thần Ma kim thân thúc dục tới mức tận cùng, đồng thời thúc dục lực lượng huyết mạch, nhanh chóng ngưng kết pháp tướng.
Hai nắm tay đánh ra, một đầu rắn mối khổng lồ ngửa mặt lên trời thét dài, không ngờ lại không chút yếu thế nào mạnh mẽ va chạm với pháp tướng sư tử kia.
- Cái gì?
Cảnh này khiến cho tất cả người xem trợn mắt há hốc mồm.
Đại hán này vận dụng lực lượng đồ đằng, ngưng kết ra đồ đằng pháp tướng, uy lực ít nhất tăng lên gấp đôi. Tất cả mọi người cho rằng Chân Đan Vương này chỉ có thể mệt mỏi chống đỡ.
Thế nhưng lại không nghĩ rằng Chân Đan Vương này cũng ngưng kết ra pháp tướng, tuy rằng pháp tướng này không có bất kỳ lực lượng đồ đằng nào. Thế nhưng lại ẩn chứa khí tức huyết mạch nồng đậm của Chân Đan Vương.
Pháp tướng không nhất định phải là đồ đằng pháp tướng, Giang Trần tu luyện Thần Ma kim thân, cũng có thể ngưng kết ra Thần Ma pháp tướng.
Chỉ là cảnh tượng pháp tướng đối kháng lại khiến cho trận chiến thoáng cái trở nên đặc sắc vô cùng.
Không hề nghi ngờ loại phương thức chiến đấu này, cận thân chiến đấu hoàn toàn không có cách nào so sánh được. Tuy rằng chiến đấu cận thân đặc sắc, thế nhưng lại không đủ hoa mỹ.
Mà loại chiến đấu này song phương đều vận dụng pháp tướng hoa mỹ công kích, làm cho hình thức chiến đấu thoáng cái trở nên đặc sắc vô cùng.
Ầm ầm.
Pháp tướng đối đầu, đầu rắn mối khổng lồ kia tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng đối chọi một lát rốt cuộc vẫn bị đầu sư tử kia mạnh mẽ xé nát.
Nhưng mà đầu rắn mối khổng lồ này công kích cũng khiến cho pháp tướng sư tử này mờ đi, hư ảnh ngày càng mơ hồ.
Hiển nhiên pháp tướng rắn mối khổng lồ cùng với pháp tướng sư tử mạnh mẽ này vẫn còn có chút chênh lệch.
Nhưng mà Giang Trần cũng không rảnh đi nhìn pháp tướng nghạnh kháng, bởi vì dưới pháp tướng ngạnh kháng, trường thương giống như độc xà kia đã công kích tới phạm vi ba mét trước mặt hăn.
Bàn tay Giang Trần chộp một cái, một cái đại đỉnh đột nhiên xuất hiện, trực tiếp ngăn cản trước mặt Giang Trần.
Thanh trường thương kia đâm vào trên đại đỉnh tựa như đâm vào trên một ngọn núi lớn, bắn ra quang mang kinh người. Thanh âm kim loại va chạm chói tai, thanh âm tạo thành từng vòng âm ba lan tràn ra bên ngoài.
- Ồ?
Đại hán kia hiển nhiên cũng không ngờ tới một chiêu này đối phương lại không có đối cứng với mình mà lại thủ thế.
Hơn nữa đại đỉnh kia của đối phương dường như có chút quen mắt.
Trong lúc đó dường như đại hán này nhớ ra gì đó, rung động hỏi:
- Đại đỉnh của ngươi thu từ nơi nào?
Giang Trần lạnh lùng cười cười:
- Mỗi lần chiến đấu trên lôi đài ngươi đều nói luyên thuyên như vậy sao?
Đại đỉnh này Giang Trần thu được từ trong tay Lữ Sư Nam, Lữ Sư Nam kia đầu nhập vào Ma tôc, chết cũng chưa hết tội. Giang Trần cũng không cảm thấy mình đoạt bảo vật của hắn có gì là không ổn.
Lực phòng ngự của đại đỉnh này vẫn tương đối nghịch thiên.
Quả nhiên sau lần dùng vừa rồi, vô cùng tốt.
Đại hán kia giận tím mặt:
- Đồ vật trộm tới tay cũng dám khoe khoang trước mặt ta? Để cho lực lượng đồ đằng của ta đánh ngươi nát bấy đi.
Hiển nhiên đại hán đã thực sự giận dữ, không ngờ lại không tiếc hao phí chân nguyên, không ngừng thúc dục, một hơi ngưng kết ra ba đạo pháp tướng, phân thành ba đường thượng trung hạ, khí thế vô sóng phóng về phía Giang Trần.
Trong lúc nhất thời uy lực giống như hủy thiên diệt địa toàn bộ phóng về phía Giang Trần.
- Tiểu tử, kiếp sau đầu thai nhớ rõ đừng kiêu ngạo như vậy.
Thanh âm của đại hán kia lạnh thấu xương, ngữ khí oán độc vô cùng.
Giang Trần nhìn thấy ba đầu pháp tướng sư tử mạnh mẽ phóng tới, cơ hồ đem tất cả đường lui phong tỏa. Nếu như hắn lựa chọn tránh lui, hoặc là lựa chọn đối kháng một cách tiêu cực mà nói, dưới lực lượng đáng sợ này nhất định sẽ chết rất thảm, tuyệt đối sẽ bị đối phương xé nát thành phấn vụn.
Trong sát na, Giang Trần biết rõ mình đã không còn đường lui.
Pháp tướng sư tử này không chỉ đơn thuần là pháp tướng, còn có dung hợp ý chí huyết mạch vào đồ đằng, có được bản năng khát máu của hùng sư.
- Đến đây đi.
Vẻ mặt Giang Trần bỗng nhiên nghiêm túc và trang trọng, lần nữa thúc dục huyết mạch. Chân nguyên toàn thân thúc dục, thủ quyết biến hóa, chuẩn bị đánh cược một lần.
- Thần Ma làm gốc, chân nguyên làm dẫn, ngưng pháp tướng của ta, dĩ phá vạn pháp.
Miệng Giang Trần rít gào, chân nguyên đã thiêu đốt tới tận cùng, lực lượng huyết mạch lúc này cảm ứng được chân lý võ đạo.
Sau một khắc, pháp tướng đại thành.
Trên đỉnh đầu Giang Trần, chân nguyên và huyết mạch ngưng kết, không ngừng ngưng tụ sau lưng Giang Trần.
- Cái kia... Đó là gì?
- Là long.
- Thực sự là long. Trời ạ, ta thấy cái gì vậy?
- Chân Đan Vương ngưng kết ra Chân Long pháp tướng, đáng sợ, thực sự là đáng sợ. Chẳng lẽ Chân Đan Vương cũng có lực lượng đồ đằng? Hơn nữa là đồ đằng long tộc?
- Không có khả năng, pháp tướng của Chân Đan Vương không có khí tức đồ đằng, hẳn là một loại pháp tướng cường đại khác. Hơn nữa không ngờ lại còn có thể ngưng kết ra Chân Long pháp tướng.
- Thần kỳ, quá thần kỳ. Chân Đan Vương quả thực chính là người không gì không làm được như trong truyền thuyết a.
Trong lúc nhất thời những người xem cuộc chiến phía dưới đều kinh ngạc tới ngây người.
Chân long chính là tồn tại trong truyền thuyết a.
Quan trọng nhất chính là Chân Long pháp tướng này không ngờ nhìn qua lại rất thật, không ngờ lại mang theo khí tức chân long cường đại, mang theo ý chí chân long cường đại.
Ba đầu pháp tướng hùng sư kia trong chớp mắt khi Chân Long pháp tướng bay lên trên không trung, lập tức phát ra tiếng rít gào, giống như là bình dân gặp vương giả của mình vậy, ý chí hoàn toàn tán loạn.
← Ch. 0925 | Ch. 0927 → |