← Ch.0926 | Ch.0928 → |
Một màn này đừng nói là người xem cuộc chiến phía dưới, coi như là các đại đế đang ngồi trong Lưu Ly vương tháp cũng khiếp sợ không thôi.
Hiển nhiên Chân Long pháp tướng vừa mới xuất hiện, chiều hướng của cuộc chiến đã tới mức bọn họ không dự đoán được nữa.
Chân Long.
Mặc dù Thần Uyên đại lục không có sùng bái Chân Long, thế nhưng mà truyền thuyết Chân Long từ thượng cổ lưu lại khiến cho Chân Long ở trong lòng mỗi võ giả lại trở thành tồn tại thần thánh.
Bởi vì Long là hoàng tộc thượng cổ, là một trong những chủng tộc cao quý nhất.
Nhất là Chân Long nhất tộc, huyết thống cao quý, nổi tiếng Chư Thiên.
Giờ phút này nhìn thấy Giang Trần không ngờ lại ngưng kết ra Chân Long pháp tướng, Long chiến vu dã, khiến cho đám hùng sư pháp tướng kia lập tức tán loạn, đây là ý chí huyết mạch đáng sợ tới bực nào a.
Pháp tướng cấp thấp, cho dù có hình, nếu pháp tướng không chứa đựng ý chí thuộc tính của bản thân, chỉ có thể có tính công kích chứ không có lực uy hiếp.
Mà pháp tướng Giang Trần ngưng kết ra rõ ràng có được ý chí cường đại của Chân Long, có được uy năng của Chân Long, mới có thể khiến cho pháp tướng của đối phương tán loạn.
Trong lúc nhất thời toàn trường lâm vào trong sự tĩnh lặng ngắn ngủi.
Đúng vậy, cơ hồ tất cả mọi người không có phản ứng. Tất cả mọi người cố gắng tiêu hóa một màn trước mắt này, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập nghi vấn.
Thần Uyên đại lục, tại sao lại có thể có Chân LOng? Chân Đan Vương này rõ ràng dường như đã luyện hóa qua huyết mạch Chân Long, nếu không mà nói, Chân Long pháp tướng mà hắn ngưng kết ra tuyệt đối không thể có được ý chí Chân Long mạnh như vậy.
- Bệ hạ, Chân Đan Vương...
Vân Trung Minh Hoàng lúc này cũng cảm thấy đầu óc mình trì trệ, không nói nên được lời.
- Ý chí Chân Long, tiểu gia hỏa này, trong huyết mạch thậm chí còn có lực lượng Chân Long. Thiên tài, thiên tài a.
Khổng Tước đại đế mừng rỡ.
Trên thực tế Khổng Tước đại đế có được thành tựu và địa vị, tu vi như hiện tại cũng có quan hệ với cọc cơ duyên mà hắn nhận được từ nhỏ.
Khi còn bé trong lúc vô tình hắn từng nhận được huyết mạch của Khổng Tước thượng cổ.
Khổng Tước kia ở thời kỳ thượng cổ cũng là một trong những chủng tộc cao quý. Cho dù so với Long tộc cũng có đẳng cấp không chênh lệch là bao, nhiều lắm chỉ có chút chênh lệch nhỏ mà thôi.
Chính bởi vì có lực lượng huyết mạch đáng sợ như vậy, cho nên Khổng Tước đại đế từ nhỏ học gì hiểu đó, thiếu niên đã thành danh, trở thành bá chủ một phương.
Cho nên hắn đối với sự cường đại của lực lượng huyết hạch hiểu rất rõ.
Huyết mạch Chân Long của Giang Trần rõ ràng vô cùng thuần khiết vô cùng. Nhìn hình thể Chân Long pháp tướng cũng vô cùng chính tông, xem ra cũng không phải là loại Long tộc có huyết mạch không thuần khiết.
Từ thượng cổ tới nay, truyền thừa của Chân Long nhất tộc có vô số, các loại hậu duệ Long tộc, huyết mạch cũng không ngừng pha loãng. Nhưng mà truyền thừa huyết mạch dòng chính của Chân Long tự nhiên cũng có.
Giờ phút này trong lòng Khổng Tước đại đế cũng cực kỳ rung động, đồng thời cũng vì sự lựa chọn theo con mắt nhìn người của mình mà cảm thấy may mắn.
- Giang Trần này đợi một đoạn thời gian nữa chắc chắc sẽ trở thành truyền thuyết của Thần Uyên đại lục.
Giờ phút này trong lòng Khổng Tước đại đế chỉ có ý nghĩ như vậy.
Tại một khu vực không ai chú ý cách lôi đài không xa, hai lão giả có cách ăn mặc như tán tu nhìn thấy một màn phát sinh trên lôi đài cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Giờ phút này trong lòng hai người cũng vô cùng phức tạp.
Hai người này tới từ Cửu Dương Thiên Tông. Hai người này một là tuần sát sử thập nhị cấp của Cửu Dương Thiên Tông, người còn lại là Thái thượng trưởng lão của Cửu Dương Thiên Tông.
Hai người này ở trong Cửu Dương Thiên Tông đều quyền cao chức trọng, lần này giả trang thành tán tu lẫn vào trong Lưu Ly vương thành là vì Chân Đan Vương mà tới.
Giống như Bất Diệt Thiên Đô, Cửu Dương Thiên Tông cũng hoài nghi thân phận của Chân Đan Vương này.
Hoài nghi của bọn họ so với Bất Diệt Thiên Đô còn có lý do hơn một ít. Bởi vì trong lúc vô tình bọn họ nhận được một tin tức, nói rằng ban đầu Chân Đan Vương này ở biên cảnh Lưu Ly vương thành từng đưa ra một khối lệnh bài Đan Vương, hơn nữa còn là Đan Vương nhị cấp.
Mà trong Cửu Dương Thiên Tông từng có một người đi cùng với Tào Tấn một chỗ, người này gọi là Thì Trinh, Đan Vương nhị cấp, mà lệnh bài lúc ấy Chân Đan Vương đưa ra là Trinh Thì.
Rõ ràng chính là hai chữ đảo lại.
Người Bất Diệt Thiên Đô không biết trong Cửu Dương Thiên Tông có thiên tài đan đạo gọi là Thì Trinh, hơn nữa lại là một Đan Vương nhị cấp là bởi vì hắn không có danh tiếng.
Thế nhưng mà trong Cửu Dương Thiên Tông lại biết, Thì Trinh này mất tích cùng với Tào Tấn một chỗ.
Hơn nữa đủ loại chứng cớ cho thấy Tào Tấn vẫn lạc có liên quan rất lớn với Giang Trần. Như vậy Thì Trinh mất tích hơn phân nửa cũng có quan hệ với Giang Trần này.
Bởi vì như vậy, tấm lệnh bài mà Chân Đan Vương kia đưa ra vô cùng hoài nghi.
Cơ hồ bọn họ có thể kết luận, tấm lệnh bài kia chính là của Thì Trinh.
Về phần Chân Đan Vương này rốt cuộc có phải là Giang Trần hay không bọn họ cũng vô cùng hoài nghi. Dưới sự phân tích của bọn họ, bọn họ cảm thấy Chân Đan Vương có bảy tám phần chính là Giang Trần.
Suy đoán này so với Bất Diệt Thiên Đô còn mạnh hơn.
Cho nên lần này Cửu Dương Thiên Tông vô cùng coi trọng, đại hán trên lôi đài chính là một trong những đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, bài danh so với Tào Tấn còn cao hơn.
Tào Tấn năm đó xếp hạng chín, người này xếp hạng thứ bảy.
Người này gọi là Tiêu Bào Huy, tu vi một thân chỉ mạnh chứ không yếu hơn Tào Tấn. Hơn nữa người này chiến đấu mạnh mẽ, dũng mãnh, một khi chiến đấu hung hãn không sợ chết, rất nhiều đối thủ giao thủ với Tiêu Bào Huy này nếu như không thích ứng được tiết tấu của người này có lẽ sẽ bị khí thế kia của hắn nghiền nát.
Tiêu Bào Huy vốn có quan hệ không tệ với Tào Tấn, sau khi nhận được nhiệm vụ này hắn không có chút do dự nào.
Đây không đơn thuần là báo thù cho Tào Tấn, hơn nữa Tiêu Bào Huy còn nghe tin tức từ cao tầng tông môn mà biết được, trên người Giang Trần này có khả năng gắn với cọc kỳ ngộ ngàn năm số mệnh của Cửu Dương Thiên Tông.
Bởi như vậy cho nên Tiêu Bào Huy càng có động lực hơn.
Bởi vì Tào Tấn chết, ngay từ đầu Tiêu Bào Huy đã coi trọng việc này. Hiển nhiên Tào Tấn chết khiến cho hắn xúc động rất lớn.
Tuy rằng không xác định được Chân Đan Vương này có phải Giang Trần hay không. Thế nhưng mà nếu như thực sự là Giang Trần, có thể giết chết Tào Tấn, tiêu diệt tổ ba người Tào Tấn nhất định tu vi sẽ không kém.
Có lẽ giết chết Tào Tấn còn có một ít tình huống ngoài ý muốn khác, thế nhưng không thể nghi ngờ đối thủ này tuyệt đối không thể bỏ qua. Dù biểu hiện của đối phương bên ngoài chri là Thánh Cảnh thất trọng.
*****
Tiêu Bào Huy mang theo suy nghĩ này đi lên lôi đài, quả thực hắn cũng không có khinh địch. Ngay từ đầu đã dùng Sư Bào Lôi âm phá hủy đối phương, lại phát hiện ra chiêu này không có hiệu quả.
Sau đó hắn dùng phương pháp mà hắn am hiểu nhất là chiến đấu cận thân, muốn nghiền nát đối thủ trên phương diện nhục thể, kết quả lại không thành công.
Biến cố liên tục xảy ra khiến cho Tiêu Bào Huy đối với tên đối thủ này càng thêm coi trọng, lúc này mới không tiếc vận dụng át chủ bài của mình, chính là lực lượng đồ đằng.
Hắn cảm thấy mình vận dụng lực lượng đồ đằng, muốn giết đối phương dễ như trở bàn tay.
Dù sao lực lượng đồ đằng làm cho sức chiến đấu của hắn tăng lên gấp đôi, hơn nữa uy năng của đồ đằng pháp tướng còn có thể phá hủy tất cả.
Lực lượng của đồ đằng pháp tướng bất đồng với công kích vũ kỹ bình thường.
Lực lượng pháp tướng trừ công kích vật lý ra còn công kích thần thức. Hơn nữa lực lượng pháp tướng không phải bằng vào phòng ngự bình thường có thể ngăn cản.
Thế nhưng mà Tiêu Bào Huy tuyệt đối không tưởng tượng nổi, pháp tướng mà hắn cho rằng tất sát lại bị đối phương dùng pháp tướng còn ngưu bức hơn, thoáng cái phá hủy.
Loại cảm giác này cho dù là người tự tin như Tiêu Bào Huy trong lòng cũng cảm thấy thất bại. Thật giống như đồ vật mà hắn vẫn lấy làm tự hào thoáng cái bị người ta nhẹ nhõm phá hủy.
Giờ phút này Tiêu Bào Huy có cảm giác thất bại vô cùng.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần:
- Ngươi... Ngươi cũng hiểu pháp tướng công kích?
Giang Trần lạnh nhạt cười cười:
- Lực lượng đồ đằng, lai lịch của các hạ chỉ sợ không đơn giản a. Rốt cuộc là thế lực phương nào phái tới? Cần gì phải dấu dầu lộ đuôi?
Ánh mắt Tiêu Bào Huy âm trầm bất định, điên cuồng hét lớn một tiếng:
- Ta cũng không tin, pháp tướng của ngươi có lợi hại hơn ta.
Thanh âm điên cuồng vang vọng, giống như trời sụp đổ, giống như biển gầm, như núi bạo liệt.
Toàn thân Tiêu Bào Huy tản mát ra từng đạo quang mang màu bạc, giống như muốn đem lực lượng toàn thân ngưng tụ vào một kích này.
- Tiểu tử, dưới một chiêu này không phải ngươi chết thì chính là ta vong.
Hiển nhiên giờ phút này Tiêu Bào Huy đã không còn cho rằng đối thủ là một đối thủ bình thường, hắn biết rõ đây là đối thủ mà hắn phải dốc hết toàn lực mới có thể đả bại.
Cho nên một kích kế tiếp hắn định dùng hết toàn lực.
Từng đạo phù văn màu bạc giống như những con cá chép màu bạc nhảy nhót, vô cùng chói mắt. Hai tay Tiêu Bào Huy kéo lại, một đạo phù văn dài ba thước được ngưng tụ, mang theo ý chí cường giả cường đại xuất hiện trong hư không.
Hai tay Tiêu Bào Huy vươn ra, đạo phù văn kia trực tiếp hóa thành một đoàn ngân quang chui vào trong cơ thể Tiêu Bào Huy.
Sau một khắc Tiêu Bào Huy giống như bị cường giả đại đế phụ thể, quanh thân tràn ngập quang mang chói lọi, lập tức tăng vọt tới mười trượng, xông thẳng lên trời.
- Uy năng đại đế.
Dưới đài đột nhiên có người nghẹn ngào kêu lên.
- Đây là ý chí đại đế, chẳng lẽ là đại đế phụ thể sao?
- Không tốt, Chân Đan Vương gặp nguy hiểm.
Giang Trần cảm nhận uy năng khủng bố này, trong lúc nhất thời lập tức hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì. Uy năng này thực sự là uy năng đại đế. Tuy rằng không phải phát ra từ trên người đại đế, nhưng nhất định là bên trong uy năng kia ẩn chứa uy năng đại đế cường đại, trong giây lát phụ thể vào người đại hán này.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy một cỗ nguy cơ khó hiểu.
Trong sát na, Giang Trần có quyết định. Tay chộp một cái, Đế Lâm Ngự Giáp phù được thúc dục, lực lượng phòng ngự cấp bậc đại đế cường đại lập tức dũng mãnh chui vào trong cơ thể.
Đế Lâm Ngự Giáp phù này tới từ Cơ Tam công tử, gián tiếp là từ tay phiệt chủ Bàn Long đại phiệt.
Ban đầu ở man hoang chi địa, Giang Trần từng dùng qua một lần.
Lúc ấy Đế Lâm Ngự giáp phù chỉ còn hai lần lực phòng ngự, đã dùng qua một lần, chỉ còn thừa lại một lần. Giang Trần vốn không định dễ dàng dùng như vậy.
Thế nhưng mà trước mắt, hắn hiểu rõ, nếu như hiển tại không dùng, về sau có lẽ căn bản không còn cơ hội để dùng nữa.
Đối phương có đế uy gia trì, nhất định là trong thời gian ngắt nhận được uy năng và công kích của cấp bậc đại đế, như vậy hắn gia trì Đế Lâm Ngự Giáp phù, đạt được phòng ngự Đế cấp.
Kể từ đó bù trừ lẫn nhau, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản.
Cơ Tam công tử ở phía xa nhìn thấy biến cố liên tục này cũng may mắn không thôi.
- May mà đưa Đế Lâm Ngự giáp phù cho hắn, bằng không thì lần này thiệt thòi lớn.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng đồng tình, đồng thời dặn dò:
- Lão tam, ngươi nhất định phải bảo trì mối quan hệ này với Chân Đan Vương. Chân Đan Vương là kỳ tài ngút trời, tuyệt đối không phải là vật trong ao. Sau ba mươi năm trên đại lục này có lẽ sẽ trở thành thời đại của Chân Đan Vương. Có truyền thuyết về Chân Đan Vương.
Cho tới nước này, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cảm thấy mình dùng ngôn ngữ gì hình dung Giang Trần đều không quá phận.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nói lờ này khiến cho trong lòng Lưu Hương công tử bên cạnh khó chịu không thôi. Nhìn qua bộ dáng mặt mày hớn hở của Cơ Tam công tử bên cạnh. Lưu Hương công tử càng thêm ghen ghét:
- Không phải chỉ là gặp may kết bạn với Chân Đan Vương sao? Cơ lão tam, Lưu Hương ta vĩnh viễn ưu tú hơn ngươi.
Cơ Trung Đường kia ánh mắt thâm thúy, nhìn lên Chân Đan Vương trên đài tràn ngập vẻ bội phục.
Một loạt biến cố trên lôi đài, hiển nhiên cũng khiến cho Bất Diệt Thiên Đô có cảm giác nặng nề.
Giờ khắc này, ngoài khu lôi đài, Mục Thánh pháp vương và Kha Thánh pháp vương, còn có Bối pháp vương đang trà trộn vào trong đám người quan sát, quan sát trận chiến trên lôi đài này.
Hiển nhiên bọn họ cũng muốn thông qua trận chiến này, đến quan sát rốt cuộc Chân Đan Vương có phải là Giang Trần hay không.
Từ phương thức chiến đấu của Chân Đan Vương biểu hiện ra ngoài hoàn toàn bất đồng với Giang Trần trong truyền thuyết.
trước khi Giang Trần tham gia chiến đấu, số lần chính thức bạo lộ át chủ bài cũng không nhiều. Một khi bạo lộ, nhiều khi đều là trực tiếp tiêu diệt đối thủ.
Thứ duy nhất mọi người biết rõ chính là Băng Hỏa yêu liên.
Bởi vì thủ đoạn này quá mức nghịch thiên, hơn nữa cũng quá đặc biệt. Rất nhiều người đều từng tận mắt nhìn thấy, cho nên Băng Hỏa yêu liên này là ấn tượng trực quan nhất của tất cả đại tông môn với Giang Trần.
Trừ thứ đó ra, muốn nói Giang Trần có bổn sự đặc thù gì quả thực bọn họ không nói ra được.
- Mục huynh, Chân Đan Vương này so với trong tưởng tượng của chúng ta khó chơi hơn nhiều a. Hiện tại ta cũng không dám xác định hắn có thực sự là Giang Trần hay không.
Kha Thánh pháp vương kia giờ phút này cũng không dám xác định.
← Ch. 0926 | Ch. 0928 → |