Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1005

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1005: Tiếp nhận khảo nghiệm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Mục Thánh pháp vương cũng gật đầu phụ họa:

- Ta cảm giác, cảm thấy, Chân thiếu chủ này có lẽ sẽ trở thành mối uy hiếp cho Bất Diệt Thiên Đô chúng ta.

Diệt Trần Tử và Bối pháp vương liếc nhìn nhau, địa vị bọn họ không bằng hai Thánh pháp vương, tự nhiên khó có thể nói cái gì. Nhưng bọn họ cảm thấy, hai lão gia hỏa này quả thực giống như chim sợ cành cong.

Qua một lát sau, Kha Thánh pháp vương mới thở dài một hơi nói:

- Bỏ đi, bây giờ nói những lời này đã muộn. Mặc kệ Chân thiếu chủ này có phải là Giang Trần hay không, chúng ta đều phải chuẩn bị thật tốt. Vạn nhất hắn thực sự là Giang Trần, Bất Diệt Thiên Đô tuyệt đối sẽ gặp phải phiền phức lớn. Nói không chừng qua mười năm, trăm năm, hắn sẽ trở thành chủ nhân chính thức của Khổng Tước thánh sơn, sẽ khởi xướng chinh phạt với Bất Diệt Thiên Đô chúng ta.

Nghĩ tới việc Lưu Ly vương tháp phát động chinh chiến với Bất Diệt Thiên Đô, những người này đều biến sắc.

Diệt Trần Tử không nhịn được mà nói:

- Nào có dễ dàng như vậy a? Cho dù hắn là Giang Trần, hắn khống chế Khổng Tước thánh sơn, cũng không có nghĩa là khống chế Lưu Ly vương thành. Nghe nói trong nội bộ Lưu Ly vương thành cũng có những ý kiến bất đồng. Tu La đại đế từ trước tới nay đều bị bên ngoài coi như là người có thể tiếp nhận vị trí của Khổng Tước đại đế. Hiện tại Chân thiếu chủ này bỗng nhiên ngang trời xuất thế. Nhất mạch của Tu La đại đế chưa hẳn đã can tâm tình nguyện nghe hắn chỉ huy.

Phân tích này rất có đạo lý.

Mục Thánh pháp vương cũng gật đầu nói:

- Nói như vậy chúng ta cần phải liên hợp với Tu La đại đế, ủng hộ Tu La đại đế. Chỉ cần Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay Tu La đại đế, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta có thể không cần lo nghĩ. Chỉ dựa vào lực lượng của nhất mạch Khổng Tước thánh sơn, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta cần gì phải sợ?

Lưu Ly vương thành mạnh là vì bọn họ có bảy đại đế. Nếu như chỉ dựa vào nhất mạch của Khổng Tước thánh sơn, thực lực nhiều lắm cũng chỉ ngang hàng với Bất Diệt Thiên Đô. Ngang hàng là bởi vì có cường giả nghịch thiên như Khổng Tước đại đế mà thôi.

Nếu không chỉ dựa vào mỗi nhất mạch Khổng Tước thánh sơn, trừ Khổng Tước đại đế ra, còn xa không bằng lực lượng chỉnh thể của Bất Diệt Thiên Đô.

Bên Bất Diệt Thiên Đô nhanh chóng quyết định sách lược.

Sưu...

Một đạo tàn ảnh xẹt qua hư không.

Thân ảnh Giang Trần xẹt qua, tựa như lưu tinh vậy.

Sưu Sưu Sưu Sưu....

Thân ảnh Giang Trần liên tục di chuyển trên không trung, tốc độ sau còn nhanh hơn lúc trước.

- Còn chưa tới cực hạn, còn có thể nhanh hơn.

Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Giang Trần, lại lần nữa thúc dục thân ảnh cực nhanh, tốc độ quả nhiên lại lần nữa tăng lên một bậc.

Tu luyện Thiên Côn lưu quang động cũng đã ba bốn tháng, tốc độ của Giang Trần ở trong ba bốn tháng tăng lên vô cùng lớn.

Quan trọng nhất chính là, sau khi hắn dung hợp Phi Vũ thần sí, càng dung hợp hoàn mỹ với pháp môn Thiên Côn lưu quang độn, tốc độ cực nhanh, nhiều lần đột phá cực hạn.

- Chậc chậc, Thiên Côn lưu quang độn này quả thực là một môn thần thông siêu cường, chỉ luận riêng tốc độ, chỉ sợ hiện tại tốc độ của ta đã có thể so sánh với một ít cường giả Hoàng cảnh cao cấp.

Vốn tốc độ của Giang Trần đã rất nhanh, hiện tại luyện hóa Phi Vũ thần sí, lại còn tu luyện Thiên Côn lưu quang động, khiến cho tốc độ của hắn nhiều lần đột phá.

Ngay cả chính bản thân Giang Trần cũng cảm giác được rõ ràng mình ở phương diện tốc độ đã tăng lên vô cùng kinh người.

- Bất kể là tốc độ tuyệt đối hay là tốc độ tương đối, đều có thể nghiền nát võ giả cùng giai. Coi như là cường giả Hoàng cảnh cũng phân nửa không có khả năng nhanh hơn ta. Mấu chốt nhất chính là, tốc độ tăng lên, cho dù là trong lĩnh vực Hoàng cảnh của cường giả, cũng có thể thông qua tốc độ tuyệt đối mà thoát khỏi khống chế.

Bởi vì cái gọi là võ công trong thiên hạ chỉ có nhanh là không phá được.

Tốc độ là một loại ưu thế, tốc độ tuyệt đối là ưu thế tuyệt đối.

Tốc độ nhanh, bản thân cũng có thể sinh ra lực lượng cường đại, tốc độ nhanh cũng có thể gia trì một ít lực lượng cho bản thân.

Đạt được tốc độ cường đại, không đơn thuần là có thể chạy trốn giữ mạng, còn có thể dùng trong thực chiến. Trong thực chiến, người có tốc độ tuyệt đối sẽ có ưu thế vô cùng rõ ràng.

Thời điểm công thủ, có tốc độ tuyệt đối nghĩa là phần thắng sẽ cao hơn đối thủ rất nhiều.

Dù sao tốc độ tuyệt đối chợt tới chợt đi, khiến cho địch nhân cũng vô cùng khó lường.

Thời gian cách lúc khảo hạch của cung thứ nhất ngày càng gần. Tuy rằng Giang Trần tự nhận mình đã nắm giữ Thiên Côn lưu quang độn vô cùng tốt, nhưng mà ai mà không muốn tốt hơn, cho nên trong khoảng thời gian này Giang Trần cũng không có lười biếng.

Mỗi ngày đều chìm đắng trong việc tu luyện môn độn thuật này.

So sánh với môn độn thuật này, cho dù là độn thuật của Phi Vũ đại đế cũng khó mà đuổi kịp được.

Độn thuật của Phi Vũ đại đế giống như là động thuật chạy trốn. Mà một ít đặc điểm của môn độn thuật này còn có huynh hướng bỏ trốn mất dạng.

Tuy rằng đây là tiền vốn bảo vệ tính mạng, hơn nữa Phi Vũ đại đế bằng vào môn độn thuật này, đã nhiều lần đào thoát trong tuyệt cảnh.

Phi Vũ độn thuật này là một tuyệt chiêu chạy trốn đặc biệt.

Thế nhưng mà dù vậy, ở phương diện này cũng tuyệt đối không bằng Thiên Côn lưu quang độn. Thiên Côn lưu quang độn không chỉ có ưu thế hơn Phi Vũ độn, mà còn có những ưu thế khác nữa.

Ví dụ như tốc độ trong chiến đấu, ví dụ như tốc độ chuyển động, tốc độ phản ứng của bản thân.

Môn độn thuật này rèn luyện tốc độ toàn diện.

Hơn nữa, thời điểm thi triển môn độn thuật này bản thân còn có lực phá hoại cường đại. Thiên Côn lưu quang độn một khi được thúc dục tới cực hạn, bản thân sẽ sinh ra lực lượng và nhiệt lưu cực kỳ cường đại.

Rất nhiều đối thủ bị đạo lưu quang này xuyên qua, trực tiếp bị lưu qunag cường đại này chém giết. Có một ít người mặc dù có thể tránh đi đạo lưu quang này, thế nhưng lại không thể nào tránh khỏi sự ảnh hưởng của nhiệt lượng.

Môn thần thông Thiên Côn lưu quang độn này trong công có thủ, trong thủ có công. Có thể nói là một môn độn thuật vô cùng cao cấp. Cho dù Giang Trần có kiến thức Chư Thiên, thế nhưng đối với môn độn thuật này cũng bội phục vô cùng.

Càng tu luyện hắn càng hiểu được môn độn thuật này bất phàm. Sự bội phục đối với Thiên Côn thượng nhân tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.

Lại nửa tháng trôi qua, thời gian nửa năm rốt cuộc cũng tới kỳ hạn.

Thanh âm của Thiên Côn thượng nhân lần nữa vang lên:

- Giang Trần, thời gian nửa năm đã tới. Hiện tại ngươi phải đi vào khu vực khảo hạch. Nhớ kỹ nếu như ngươi thông qua khảo hạch thì đồng nghĩa với việc ngươi đột phá Thiên Côn cung. Tuy rằng một một cửa đều có một lần cơ hội thất bại. Nhưng mà lão phu không hy vọng ngươi dùng tới cơ hội này. Vĩnh viễn không phải dùng tới là tốt nhất.

*****

Từ trong thanh âm của Thiên Côn thượng nhân Giang Trần cũng cảm nhận được sự cổ vũ nồng đậm, trong lòng hắn ấm lại, lớn tiếng nói:

- Tiền bối, yên tâm đi, ta tự thấy lĩnh ngộ của mình đối với môn độn thuật này rất tốt, tu luyện cũng rất hoàn mỹ. Nếu như cửa khảo hạch này đúng như tiền bối nói, chỉ khảo hạch tiềm lực mà không phải khảo hạch tu vi cảnh giới. Như vậy ta tin rằng ta nhất định có thể thông qua khảo hạch.

Đây là tự tin, tự tin tuyệt đối.

Thiên Côn thượng nhân cười hắc hắc:

- Hảo tiểu tử, lão phu thích phần tự tin này của ngươi. Căn cứ vào quan sát nửa năm qua của lão phu với ngươi, lão phu chỉ có thể nói, tiềm lực của ngươi vô cùng kinh người.

- Tốt, cánh cửa khảo hạch đã mở ra. Ngươi tiến lên, sẽ có trận pháp căn cứ vào tu vi của người mà định ra độ khó khi khảo hạch. Vào đi.

Giang Trần nghe vậy, không hề do dự sải bước tiến lên phía trước.

Nếu như đã đi tới một bước này, Giang Trần cũng không sợ hãi. Giờ phút này trong lòng hắn phẳng lặng như mặt nước, trong đầu hoàn toàn không có nghĩ tới một lần cơ hội thất bại kia.

Trong lòng của hắn chỉ có một ý niệm, đó chính là chinh phục.

Bên phải Thiên Côn cung, một cánh cửa phong ấn từ từ mở ra, một đạo cường quang bắn ra, bao phủ thân thể Giang Trần.

Một đạo quang mang khảo nghiệm quét qua người Giang Trần một chút, xác định tu vi chân thật của Giang Trần là Thánh Cảnh cửu trọng. Lập tức dâng lên một đạo gợn sóng trong trận pháp kia, một khắc sau, thân thể Giang Trần biến mất trong đạo quang mang kia.

Quang mang chói mắt mãnh liệt biến mất, Giang Trần phát hiện ra mình đã tiến vào khu vực khảo hạch.

Ở trước mặt hắn là một con sông rộng lớn, nước sông xanh thẳm giống như sao băng, giống như một đai lưng ngọc màu xanh da trời, đứng ở phía xa nhìn về phía bờ bên kia lại là một mảnh sương mù mờ mịt.

- Thứ nhất là trắc nghiệm tốc độ. Nhìn thấy con sông này không? Nhớ kỹ ngươi phải dùng Thiên Côn lưu quang độn, trước khi cơn sóng thứ nhất biến mất, cơn sóng thứ hai dâng lên phải đi tới bờ bên kia. Nếu như trên người ngươi cho dù chỉ dính một giọt nước thì coi như khảo hạch thất bại. Nhớ kỹ, cửa ải này không chỉ là khảo hạch tốt độ tuyệt đối của ngươi, còn khảo hạch độ nhanh nhẹn, phản ứng của ngươi.

Giang Trần hít sâu một hơi, nhìn qua dòng sông màu xanh da trời này, nhìn qua tiết tấu của mỗi một cơn sóng, không thể không nói, tiết tấu của từng cơn sóng rất nhanh.

Một cơn sóng khác rơi xuống, cơn sóng khác lại dâng lên, cơ hồ không có bất kỳ chút trì hoãn nào, chỉ một lát đã nối liền nhau.

Giống như lúc đi đường, khi chân trái hạ xuống, chân phải nhấc lên là chuyện thường tình.

Chỉ là, nói thì dễ, muốn hoàn thành một bước này, phải có năng lực phản ứng rất mạnh, còn có lực nắm chắc thế cục rất lớn.

Bởi vì cơn sóng lên xuống chỉ trong một hô hấp, trong nháy mắt ngươi phải vượt qua được khoảng thời gian đó.

Nếu như chỉ cần hơi chậm một chút, cho dù là chênh lệch một sợi tóc, cũng có khả năng sẽ thất bại trong gang tấc. Bởi vì dính vào chút bọt nước sẽ khiến cho khảo hạch thất bại.

Giang Trần cũng cảm nhận một chút, hai bờ sông của dòng sông này có kết giới cường đại. khu vực Giang Trần thi triển Thiên Côn lưu qunag độn cũng chỉ cỏ diện tích chừng một trượng trên dòng sông mà thôi.

Cũng nói là, nếu như hắn không thể vượt qua thời gian giữa hai cơn sóng đi tới bờ bên kia, một khi cơn sóng dâng lên, tất sẽ bắn vào trên người hắn.

Giang Trần lần nữa hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dòng sông này, thần thức hoàn toàn dung hợp vào trong tiết tấu của những cơn sóng.

Bỗng nhiên thân thể Giang Trần khởi động.

Quanh thân hắn, Phi vũ thần sí cũng dang rộng ra.

Sưu...

Một đạo tàn ảnh màu vàng vẽ một đường cong trong hư không, lưu lại vô số tàn ảnh trên dòng sông, tạo thành một đường vòng cung giống như cầu vồng.

ào ào.

Khi đạo tàn ảnh này đáp xuống bờ bên kia, thì cơn sóng thứ hai vừa vặn dâng lên, bắn vào trên đường vòng cung giống cầu vồng mà đạo tàn ảnh này lưu lại.

Mà chân thân Giang Trần, đã rơi xuống bờ bên kia.

Một độn hoàn mỹ, hoàn mỹ không tỳ vết, tốc độ hoàn mỹ. Trên người Giang Trần không dính một giọt nước nào, thong dong đá xuống, hoàn toàn không có nửa điểm chật vật nào.

- Chúc mừng ngươi thông qua cửa ải đầu. Kế tiếp là khảo thí tốc độ tương đối.

Giang Trần biết rõ, Thiên Côn cung có ba lượt khảo thí, chẳng những khảo thí tốc độ tuyệt đối còn khảo thí tốc độ tương đối. Còn khảo khí trình độ lĩnh ngộ của hắn đối với môn độn quang này.

Hoàn thành một cửa khảo thí, bất quá chỉ mới thông qua khảo hạch tốc độ tuyệt đối mà thôi.

Thí điểm của cửa ải thứ hai lại trong một mật thất.

Giang Trần ở chỗ sâu trong mật thất, cảm nhận một loại áp lực khó hiểu. Giống như trong mật thất này có một loại không khí kỳ quái, khiến cho người tiến vào nơi này kìm không được mà trong lòng có cảm giác áp bách.

- Cửa thứ hai, khảo thí tốc độ tương đối. Cũng khảo thí tốc độ phản ứng của ngươi. Lần này, bốn phía mật thất này sẽ xuất hiện vô số tập kích bất ngờ. Ngươi phải dùng tốc độ phản ứng của mình tránh né những đợt tập kích này. Nhớ kỹ, ngươi không thể ra tay, chỉ có thể dựa vào độn thuật mà tránh né. Thời gian chỉ có một phút đồng hồ.

Giang Trần nghe vậy thần thức triển khai toàn bộ, thất khiếu thông linh được triển khai, hoàn toàn tiến vào trạng thái chuẩn bị. Trong lúc nhất thời mỗi một góc trong mật thất này, mỗi một chi tiết, tỉ mỉ, mỗi một tấc không khí, chung quanh đều nằm trong đầu Giang Trần.

Cho dù là một cọng tóc gáy trên người hắn giờ phút này cũng tràn ngập sự cảnh giác.

- Ồ?

Trong tai Giang Trần b ỗng nhiên truyền đến tiếng dị thường từ trong không khí, độn quang khởi động, thân thể lóe lên.

Một mũi tên vô cùng nhanh chóng bắn xuyên qua sát người Giang Trần.

Sau đó Giang Trần liên tục thúc dục độn quang, di chuyển.

Mũi tên từ bốn phương tám hướng giống như mưa to, không ngừng bắn tới. Những mũi tên này hiển nhiên đã sớm có cơ quan bố trí tốt từ trước.

Chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa còn bắn vô cùng xảo trá, góc độ bị phong tỏa cũng vô cùng chặt chẽ.

Nhưng mà công kích như vậy, năm đó Giang Trần cũng đã trải qua. Năm đó khi khảo thí ở Đông Phương vương quốc, cũng có loại công kích kiếm khí giống như vậy.

Nhưng mà phương diện cường độ đương nhiên không thể so sánh nổi.

Hiện tại khảo hạch có tốc độ cực nhanh, quả thực một chút xíu sai lầm cũng không thể có. Chỉ cần có một chút sai lầm nhỏ, sẽ có thể bị đánh trúng.

Thời gian một phút đồng hồ, nói dài cũng không dài lắm. Thế nhưng ở cường độ cao như vậy, mật độ cao tốc độ cao như thế công kích, đối với bất kỳ ai mà nói đều là khảo nghiệm tuyệt đối.

Dù sao ngươi không được ra tay phản kích, chỉ có thể thựa vào độn quang tránh né. Khảo nghiệm này đối với Giang Trần mà nói, so với cửa ải đầu tiên còn tinh vi hơn nhiều.

Chóp mũi Giang Trần giờ phút này cũng lấm tấm mồ hôi.

Loại khảo hạch cường độ và tốc độ như vậy, cho dù Giang Trần khống chế ý cảnh kỳ diệu tới mức nào, cũng vô cùng cố sức.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)