Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1006

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1006: Tin tức khiếp cho Giang Trần khiếp sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bởi vì loại khảo hạch này đã vượt qua cực hạn mà tu vi cảnh giới của hắn có khả năng thừa nhận.

Khảo hạch tới cực hạn, khiến cho Giang Trần bất kể là phương diện phản ứng, hay là phương diện thân thể, không thể nghi ngờ đều là một lần khảo nghiệm rất lớn.

Cũng may Giang Trần có kinh nghiệm của hai kiếp, chuyện này khiến cho hắn ở thời khắc mấu chốt có thể bảo trì bình thản, cũng không vì vậy mà rối loạn cước bộ.

Trái lại hắn càng ngày càng hăng, trong lúc tránh né, vô số linh cảm không ngừng vọt tới.

Trong khoảng thời gian đầu, ít nhiều Giang Trần còn có chút cố hết sức. Tới lúc gần cuối cùng, linh cảm của Giang Trần không ngừng xuất hiện, khiến cho hắn ở trên phương diện tốc độ không ngừng xuất hiện lĩnh ngộ mới.

Như vậy, Giang Trần càng ngày càng nhẹ nhõm.

Thời gian một phút đồng hồ rốt cuộc cũng trôi qua.

Khi cơ hồ tất cả công kích dừng lại, toàn thân Giang Trần giống như rớt xuống nước, toàn thân ướt sũng, đều là mồ hôi.

Hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được một phút đồng hồ này lại có thể khiến cho thân thể và tinh lực của hắn tiêu hao tới một bước này.

Nhưng mà hắn không thể không thừa nhận, vừa rồi trong khảo hạch kia, vô cùng kích thích. Bất kể là khảo hạch ở phương diện nào đều vô cùng hoàn mỹ.

Khảo hạch tốc độ tương đối, khảo hạch tốc độ phản ứng của thần kinh, khảo hạch cả sức phán đoán của thần thức nữa.

Lần này cơ hồ có thể khảo hạch cơ hồ tất cả hạng mục.

- Xem ra, Lục cung truyền thừa quả thực không thể phớt lờ a. Ta tự nhận đã chuẩn bị tốt như vậy, vừa rồi thành bại cũng chỉ một đường a.

Trải qua lần khảo hạch hỗn hợp này, đối với độ khó của lục cung truyền thừa, Giang Trần lại có một cách nhìn nhận mới.

- Đây vẫn chỉ là cung thứ nhất, khảo hạch sau không có khả năng dễ hơn lần này. Chỉ có thể nói là độ khó càng lúc càng lớn. Nếu như ta mạo hiểm xông tới, chỉ cần có chút mạo hiểm khinh địch, tự đại, chỉ sợ trong đầu sẽ sinh ra tạp niệm. Vừa rồi lần khảo hạch này, nếu như trong đầu ta có chút tạp niệm, nói không chừng đã thất bại.

Trong lòng Giang Trần còn sợ hãi, âm thầm cảm thấy may mắn.

Điều chỉnh một chút, Giang Trần đi ra mật thất, đi vào một phiền thiên địa khác. Lần này khảo hạch là khảo hạch trình độ nắm giữ của Giang Trần với Thiên Côn lưu quang độn.

Đương nhiên, lần này nếu như Giang Trần có thể thông qua, hắn sẽ triệt để thông qua khảo hạch của Thiên Côn cung. Cũng nhận được ban thưởng của cửa ải này, cũng chính là huyết mạch Côn Bằng.

Huyết mạch Côn Bằng xem như tín vật của Thiên Côn thượng nhân, một khi nhận được huyết mạch của Côn bằng, chẳng khác nào Giang Trần được Thiên Côn cung thừa nhận, được Thiên Côn thượng nhân thừa nhận.

Lần khảo hạch này có chút tương tự với khảo hạch Lưu Ly bia kia, chỉ cần Giang Trần thông qua thần thức diễn luyện Thiên Côn lưu quang độn mà thôi.

Không thể không nói, từng cửa khảo hạch, sắp xếp vô cùng tinh diệu.

Trước một tấm bia cực lớn, Giang Trần rót thần thức vào bên trong, trên tấm bia đá kia lập tức xuất hiện bóng dáng của Côn Bằng.

Thu.

Côn Bằng rít gào, bắt đầu tăng tốc.

Mà thứ Giang Trần cần làm, đó là thông qua thần thức cảm ngộ Côn Băng độn quang này, thông qua thần thức, đuổi kịp bóng dáng của Côn Bằng độn quang. Thậm chí là phán đoán điểm đáp của Côn Bằng độn quang.

Không thể không nói, cửa khảo hạch này vô cùng tinh tế.

Nhưng mà năng lực thích ứng của Giang Trần rất mạnh, rất nhanh hắn đã thích ứng được tiết tấu khảo hạch này. Dùng sức phán đoán và lực lĩnh ngộ của hắn, thủy chung có thể đuổi kịp được bóng dáng của độn quang kia. Thậm chí còn sớm đoán được tiếp theo độn quang sẽ đáp xuống nơi nào.

Nếu như chỉ cần có chút lệch lạc, sẽ dẫn theo phán đoán chênh lệch đi một ngàn dặm.

Đồng thời trừ lực nắm vững ra, lực dự đoán cũng cực kỳ quan trọng. Nhưng mà lực dự đoán cũng cần phải có nội tình. Nếu như tu luyện môn thần htoong này không quá thành thạo, thì nói gì tới lực dự đoán.

Lúc này kinh nghiệm võ đạo hai kiếp của Giang Trần, thiên phú võ đạo kiệt xuất rốt cuộc đã phát huy ra ưu thế cực lớn.

Lần khảo hạch này, tuy rằng không thoải mái, thế nhưng đối với trình độ của Giang Trần mà nói, trình độ khảo hạch không lớn bằng cửa trước đó.

Sau một phen khảo hạch, rốt cuộc Giang Trần cũng hoàn thành lần khảo nghiệm này.

Thanh âm vui sướng của Thiên Côn thượng nhân truyền ra:

- Khá lắm, lão phu nói hy vọng ngươi thông qua rất lớn, quả nhiên ngươi không để cho lão phu thất vọng.

Giang Trần liên tục thông qua ba cửa khảo nghiệm, toàn thân cũng có cảm giác tiêu hao cực độ. Hắn ngồi tại chỗ, điều tức một hồi, trong mắt hiện lên sự vui mừng.

- Nhận được sự coi trọng của tiền bối, tiểu tử cũng may mắn vượt qua khảo nghiệm a.

Thiên Côn thượng nhân cười ha hả:

- Cũng không tính là ngươi may mắn vượt qua kiểm tra. Có thể nhìn ra được, tiểu tử ngươi rất khiêm tốn a.

Thiên Côn thượng nhân rất ít tán dương người khác, về phần hậu bối, ở thời kỳ thượng cổ, hắn rất ít khi khích lệ hậu bối. Hắn cảm thấy nếu như khích lệ hậu bối quá nhiều, khó tránh khỏi hậu bối sẽ tự phụ, lên mặt.

Nhưng mà giờ phút này hắn lại nói ra một câu từ tận đáy lòng như vậy.

- Được rồi, có hai đồ vật ngươi nên nhận được. Thứ nhất là tín vật của Thiên Côn cung, ba giọt huyết mạch Côn Bằng. Thứ hai là một khỏa Thời Không ấn phù.

Huyết mạch CÔn Bằng Giang Trần có thể hiểu được. Thế nhưng Thời Không ấn phù này là thứ gì?

- Thời Không ấn phù, là một loại ấn phù chỉ trong Lưu Ly vương tháp mới có. Mặc kệ ngươi ở trong Lưu Ly vương tháp hay là rời khỏi Lưu Ly vương tháp. Chỉ cần ngươi bóp nát cái Thời Không ấn phù này, Thời không ấn phù có thể thành lập một đạo thông đạo không gian, cho ngươi lập tức tiến vào Lục cung truyền thừa. Ngươi đã đột phá Thiên Côn cung, cho nên nếu như ngươi bóp nát đạo ấn phù này, ngươi sẽ trực tiếp tiến vào cung tiếp theo.

- Thần kỳ như vậy sao?

Giang Trần nghe vậy cũng giật mình. Tự nhiên hắn biết rõ có những loại phù lật cường đại thực sự có hiệu quả như vậy.

Nhưng mà đều là cường giả cấp bậc Chư Thiên mới có thể làm ra. Phải là cường giả nắm giữ áo nghĩa thời không cường đại, thông qua lực khống chế thời không cường đại mới có thể mạnh mẽ mở ra loại thông đạo như vậy.

Có thể nói, loại Thời Không ấn phù này tuyệt đối là một món bảo vật bảo vệ tính mạng. Cho dù là lúc gặp phải hoàn cảnh nguy hiểm chỉ cần bóp nát cái Thời Không ấn phù này, cũng có thể lập tức trở về Lưu Ly vương tháp. Không thể không nói, người kiến tạo ra Lưu Ly vương tháp này tuyệt đối là một cường giả siêu cấp.

Loại cường giả này, chỉ sợ cho dù ở vị diện Chư Thiên, cũng có một chỗ cắm dùi a.

Đột nhiên Giang Trần càng thêm hiếu kỳ về Thần Uyên đại lục này. Nếu như Thần Uyên đại lục thực sự chỉ là một vị diện thế tục bình thường. Tại sao lại có nhân vật cường đại tới bực này cơ chứ?

Nếu như Thần Uyên đại lục thực sự chỉ là một vị diện thế tục bình thường, tại sao hắn lại trọng sinh ở đây? Rốt cuộc là lực lượng như thế nào khiến cho hắn trọng sinh ở đây?

*****

Là phụ thân Thiên Đế cố ý làm vậy, hay là hắn may mắn tiến vào luân hồi?

Trong lúc nhất thời Giang Trần lâm vào trong trầm tư.

- Tiền bối, nói như vậy, hiện tại ta có thể rời khỏi Lưu Ly vương tháp sao?

Bỗng nhiên Giang Trần hỏi.

- Nói nhảm, tiến vào Lục cung truyền thừa, mỗi một cung ngươi sẽ có một lần cơ hội rời khỏi. Cũng có một lần cơ hội tiến vào. Nhưng mà trước khi rời đi ngươi phải dùng tâm ma thề, tuyệt đối không thể tiết lộ bí mật Lục cung truyền thừa. Nếu không lập tức sẽ bị tâm ma cắn trả mà chết.

Thiên Côn thượng nhân thở dài:

- Đây là quy củ, là quy củ mà người kiến tạo Lưu Ly vương tháp định ra, ai cũng không thể phá hư.

Giang Trần có thể hiểu được.

Người không có tiến vào lục cung truyền thừa, ngay cả cơ hội phát ra lời thề tâm ma cũng không có. Sau khi rời khỏi, trận pháp ra ngoài sẽ xóa sạch ký ức có liên quan tới Lục cung truyền thừa trong đầu bọn họ.

Chỉ có người tiến vào Lục cung truyền thừa mới có tư cách không bị xóa đi trí nhớ.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn còn tư cách đi vào lần nữa. Nếu như đã dùng qua cơ hội một lần thất bại kia, lần thứ hai khiêu chiến còn thất bại, vậy thì một khi đi ra, trí nhớ cũng sẽ bị xóa đi.

Trên phương diện giữ bí mật, Lưu Ly vương tháp làm vô cùng hoàn mỹ. Đây cũng là lý do tại sao Lưu Ly vương tháp truyền thừa mười mấy vạn năm, thủy chung không bị người bên ngoài nắm bắt.

Về bí mật Lưu Ly vương tháp, bên ngoài thủy chung không được biết gì cả.

Nhìn thấy Giang Trần trầm ngâm không nói, Thiên Côn thượng nhân nhịn không được mà hỏi:

- Không phải ngươi thực sự muốn đi ra ngoài đó chứ? Nếu như ta là ngươi, ta nhất định sẽ lựa chọn ở lại Thiên Côn cung. Sau đó đợi thời cơ chín muồi đi khiêu chiến cung thứ hai.

Giang Trần cười khổ một tiếng:

- Tiền bối, ta phải đi ra ngoài một chuyến.

Nhìn thấy Giang Trần kiên trì như vậy, Thiên Côn thượng nhân cũng thở dài nói:

- Ngươi muốn đi ra ngoài, bất luận cung nào đều có truyền tống trận đưa ngươi ra ngoài. Ngươi xác định muốn đi ra ngoài sao?

- Đúng vậy.

Giang Trần gật đầu, tiến vào nhiều năm như vậy, bên ngoài thế nào, trong lòng Giang Trần cũng có chút lo lắng. Thứ hắn lo lắng là Ma kiếp bộc phát sớm.

Đương nhiên, ước định với phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng là nguyên nhân mà hắn nhất định phải ra ngoài. Nếu như hắn không đi ra sẽ là bội ước, chỉ sợ sẽ lưu lại tâm ma trong lòng.

Thấy thái độ Giang Trần kiên quyết như vậy, Thiên Côn thượng nhân biết rõ có lưu lại hắn cũng không được. Cũng có chút buồn bực nói:

- Khó có được một tiểu gia hỏa như ngươi. Có thể giúp ta tâm sự giải buồn. Tiểu tử ngươi hết lần này tới lần khác lại kiên định đi ra ngoài như vậy. Chỉ là lão phu biết, ngươi nhất định có lý do để d id ra ngoài. Tốt, ngươi dùng tâm ma thề đi.

Giang Trần lập tức phát ra lời thề tâm ma. Lời thề tâm ma giống như thệ ước thiên địa vậy, vô cùng đáng sợ, cũng vô cùng linh nghiệm.

- Giang Trần, lời thề tâm ma này ngươi đã lập, ngàn vạn lần không nên đổi ý. Bằng không mà nói ngươi sẽ vạn kiếp bất phục. Đừng tưởng rằng ta nói chuyện giật gân. Bởi vì bí mật Lưu Ly vương tháp này liên quan tới số mệnh nhân tộc. Liên quan tới tương lai nhân tộc. Tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ xuất nào, ngươi hiểu chứ?

Thiên Côn thượng nhân ân cần khuyên nhủ.

Giang Trần thấy Thiên Côn thượng nhân nghiêm túc như vậy, nhịn không được hỏi:

- Liên quan tới số mệnh nhân tộc? Người kiến tạo Lưu Ly vương tháp này rốt cuộc là nhân vật bực nào? Ta nghe nói chủ tháp Lưu Ly vương tháp thờ phụ thiên vị phù chiếu của lão nhân gia, còn có Thiên Vị xá lợi a. Lão nhân gia là cường giả Đại Thiên Vị sao?

Thiên Côn thượng nhân ung dung cười nói:

- Thiên Vị? Ha ha, ngươi nghĩ quá đơn giản. Cái gọi là cung phụng Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của Lưu Ly vương tháp chẳng qua chỉ là để mê hoặc tai mắt người ngoài mà thôi. Hạch tâm Lưu Ly vương tháp căn bản không có Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi. Đây chẳng qua là do lão hỗn đản kia cố ý mê hoặc người ta.

- Cái gì?

Giang Trần nghe vậy trong lòng rối loạn.

Ngày đầu tiên hắn tiến vào Lưu Ly vương tháp, Vi Kiệt đã vô cùng kiêu ngạo nói cho hắn biết, Lưu Ly vương tháp thờ phụng chủ nhân Lưu Ly vương tháp đời thứ nhất. Thờ phụng Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của người này.

Từ trước cho tới nay, Giang Trần đều cho rằng đó là thứ quan trọng nhất của Lưu Ly vương tháp.

Thế nhưng nghe Thiên Côn thượng nhân nói như vậy, dường như hoàn toàn không có chuyện đó. Đây chẳng qua chỉ để mê hoặc tai mắt người ngoài thôi sao?

Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi đều là có thật. Nhưng mà hai kiện đồ vật này căn bản chỉ là ngụy trang, làm cho bên ngoài cho rằng hai kiện bảo vật này là hạch tâm của Lưu Ly vương tháp.

Trên thực tế, hạch tâm chính thức của Lưu Ly vương tháp, so với hai kiện đồ vật này hiển nhiên còn quý giá hơn gấp trăm lần.

Tuy rằng Thiên Côn thượng nhân không có nói rõ, nhưng nghe khẩu khí của người này đã rất rõ ràng. Người kiến tạo Lưu Ly vương tháp, kỳ thực thực lực tuyệt đối đã siêu việt Thiên Vị.

Như vậy bí mật hạch tâm của Lưu Ly vương tháp này, nhất định không đơn giản như mặt ngoài như vậy.

- Không thể tưởng tượng được, bí mật của Lưu Ly vương tháp này, mười mấy vạn năm qua tất cả thứ mà mọi người chứng kiến cuối cùng chỉ là biểu hiện bề ngoài. Bí mật chính thức, căn bản không có trồi lên mặt nước.

Trong lòng Giang Trần thầm than, nhưng mà hắn cũng biết như vậy mới là hợp lý.

Nếu như bí mật Lưu Ly vương tháp sớm bạo lộ, chỉ sợ Lưu Ly vương tháp cũng không có cách nào đứng sừng sững mười mấy vạn năm không ngã được.

Không nói tới bên ngoài, cho dù là những cường giả siêu việt cảnh giới đại đế kia nếu như biết được bí mật trong Lưu Ly vương tháp siêu việt Thiên Vị, tuyệt đối sẽ không từ bất kỳ giá nào đánh tới.

Nhưng mà chỉ có Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi, đối với cường giả lánh đời của Vạn Uyên đảo mà nói, lực hấp dẫn không đủ lớn.

Bởi vì Vạn Uyên đảo là hậu duệ thượng cổ, truyền thừa tới nay, cường giả Thiên Vị trong Vạn Uyên đảo cũng không hiếm thấy. Một khỏa Thiên Vị phù chiếu đối với cường giả lánh đời của Vạn Uyên đảo mà nói, không có bao nhiêu lực hấp dẫn.

Cường giả Thiên Vị là dựa vào tự mình tu luyện võ đạo, cảm ngộ thiên đạo, luyện ra Thiên Vị phù chiếu.

Một cách khác chính là luyện hóa Thiên vị phù chiếu của người khác. Nhưng mà luyện hóa Thiên Vị phù chiếu của người khác, nghĩa rằng chung thân không có khả năng tiến bộ thêm nữa.

Cho nên cường giả có chí khí bình thường tuyệt đối sẽ không luyện hóa Thiên Vị phù chiếu của người khác.

Chỉ có những cường giả biết rõ vô vọng tấn chức, là những cường giả đại đế thọ nguyên sắp hết, mới có thể coi Thiên Vị phù chiếu là bảo vật chí cao.

Cho nên khỏa Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi trong Lưu Ly vương tháp không bị tổn hao gì cả.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)