Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1012

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1012: Ý định của Giang Trần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lời nói này của Giang Trần cũng không chút lưu tình nào. Lời hắn nói là thật, nếu như không phải có tầng quan hệ Đan Kiền Cung, những người này có nuôi cũng có tác dụng gì?

Thực lực võ đạo, thiên phú đan đạo của bọn họ ở Lưu Ly vương thành ngay cả ưu tú cũng không được tính. Dùng địa vị của Thái uyên các hiện tại, bọn họ căn bản không xứng với địa vị hiện tại.

Sở dĩ bọn họ có địa vị hiện tại, chỉ có một nguyên nhân, đó là đồng môn của Giang Trần.

Nếu như ngay cả tầng thân phận Đan Kiền Cung này bọn họ cũng không còn, cũng không tồn tại tình đồng môn, thì Giang Trần nuôi dưỡng bọn họ làm gì?

Nếu Thái Uyên các muốn mướn người, tùy thời có thể chiêu mộ một đám người mới còn ưu tú hơn bọn họ gấp bội. Không nói đâu xa, đồ đệ Lâm Yến Vũ của sư hu ynh Giang Trần tuổi cũng trẻ như bọn họ, nếu như ném tới Thái Uyên các này, Thân Tam Hỏa cũng phải đứng dẹp sang một bên.

Người ta chính là quán quân thi đấu đan tháp a.

Tất cả mọi người sau khi nghe những lời này của Giang Trần, mồ hôi đầm đìa.

- Tam Hỏa, những lời khó nghe hơn ta cũng không muốn nói. Đây là lần đầu tiên ta cảnh cáo các ngươi, cũng là lần cuối cùng cảnh cáo các ngươi. Mọi người đừng quên thân phận của mình, cũng đừng quên sứ mạng của mình.

Giang Trần thấy đã cảnh cáo đủ cho nên cũng không nói thêm gì nữa.

Thân Tam Hỏa đứng lên, lớn tiếng nói với những đồng môn này:

- Chư vị, thái độ của Giang sư huynh cũng là thái độ của Thân Tam Hỏa ta. Ta cũng hy vọng lúc nào các ngươi cũng không được quên đại nghĩa tông môn. Nếu như ở trong này còn có kẻ quen ăn cơm trắng, có ý nghĩ muốn yên ổn khoái hoạt. Cho dù Giang sư huynh không đuổi các ngươi xéo đi, Thân Tam Hỏa ta cũng khiến cho các ngươi phải xéo đi. Bắt đầu từ hôm nay đều giữ vững tinh thần cho lão tử. Đừng nghĩ tới việc các ngươi đang nghỉ ngơi ở nơi này, cũng đừng tưởng rằng Thái Uyên các là nơi nuôi dưỡng đám thiếu gia như các ngươi.

Xem ra Thân Tam Hỏa thực sự giận dữ.

Giang Trần cảnh cáo một lần cũng khiến cho những đệ tử Đan Kiền Cung này gấp gáp, cũng làm cho bọn họ ý thức được muốn ở chỗ này ăn không ngồi rồi, trải qua thời gian tiêu dao khoái hoạt, tuyệt đối là chuyện không thể thực hiện được.

Điều nên nói hắn cũng đã nói, Giang Trần không tiếp tục nói tới vấn đề này nữa.

Sau khi đi ra khỏi mật thất, Giang Trần lại gọi Bộ Đan Vương và Lữ Phong Đan Vương vào mật thất, hỏi một ít tình hình gần đây của Thái Uyên các.

Hai người này đều là lão gia hỏa, làm việc cũng biết nặng nhẹ, cũng không có gì có thể chỉ trích.

Từ khi Lăng Huệ Nhi đi phủ thiếu chủ, Lăng Túc rất ít khi ở Lưu Ly vương thành, hắn ưa thích mạo hiểm, ưa thích đi một mình.

Nữ nhi nhỏ đã tuyệt đối an toàn, hắn cũng không chịu ngồi yên, mấy năm trước đã rời khỏi Lưu Ly vương thành, tìm kiếm mạo hiểm bên ngoài.

Giang Trần suy đoán, hẳn lúc này Lăng Túc đang đi tìm kiếm tung tích của Lăng Bích Nhi.

Nói tới Lăng Bích Nhi, trong lòng Giang Trần cũng cực kỳ hoài niệm. Nhớ ngày đó ở Vạn Tượng cực cảnh, Lăng Bích Nhi xả thân mình, không để ý tới bản thân, chỉ muốn thông báo cho hắn không nên buông lỏng cảnh giác bị đám người kia đánh lén.

Bởi vậy, đối với Lăng Bích Nhi, Giang Trần cảm thấy mình thiếu nợ nàng một phần nhân tình.

- Ài, sau khi Đan Kiền Cung bị nghiền nát, Đan Trì cung chủ không biết tung tích. Cao tầng tông môn tứ tán khắp nơi. Muốn trùng kiến tông môn cũng không biết phải tới tháng năm nào mới có thể thực hiện được?

Chuyện này vẫn luôn là một tảng đá lớn trong đầu Giang Trần, không bỏ xuống được.

Nhớ năm đó Đan Trì cung chủ coi trọng h ắn như vậy, hiện tại đã nhiều năm trôi qua, khôi phục, trùng kiến Đan Kiền Cung vẫn còn là hy vọng xa vời, chuyện này khiến cho trong lòng Giang Trần ít nhiều có chút áy náy.

Nhưng mà hắn cũng biết, trùng kiến Đan Kiền Cung, cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều. Có lẽ nếu như hắn muốn mượn lực lượng Khổng Tước thánh sơn, phất lá cờ trùng kiến Đan Kiền Cung cũng không khó.

Chỉ là có một thứ rất khó, trùng kiến Đan Kiền Cung cũng cần nhân mã của Đan Kiền Cung. Vấn đề lớn nhất của Đan Kiền Cung hiện tại chính là không đủ đội ngũ.

Dù sao cũng phải có mấy cao tầng Đan Kiền Cung ra mặt mới có thể phất cờ. Dù sao cũng phải có một dòng máu mới, mới khiến cho việc trùng kiến tông môn có ý nghĩa.

Bằng không bằng vào mấy người bọn họ, cho dù có trùng kiến Đan Kiền Cung cũng không có ý nghĩa quá lớn.

Huống chi đối với đám người này hoặc ít hoặc nhiều Giang Trần có chút thất vọng. Những người này kể cả Thân Tam Hỏa bên trong cũng không phải là người có thể chống đỡ cho số mệnh Đan Kiền Cung.

Muốn chống đỡ số mệnh Đan Kiền Cung, ít nhất cũng phải là thiên tài cấp bậc như Thẩm Thanh Hồng và Lăng Bích Nhi. Đương nhiên, nhân tuyển tốt nhất trong lòng Giang Trần chính là Mộc Cao Kỳ.

Đáng tiếc Mộc Cao Kỳ từ kiếp nạn kia, chuyển đông chuyển tây, hiện tại lưu lạc trong Đan Hỏa thành, sinh tử không rõ.

- Có lẽ đây là một cơ hội, có cơ hội nên đi tới Đan Hỏa thành một chút.

Trong lòng Giang Trần hiện lên suy nghĩ như vậy.

Mộc Cao Kỳ có tình nghĩa huynh đệ với hắn, Giang Trần cũng vô cùng thưởng thức tiểu tử Mộc Cao Kỳ đơn thuần, thiện lương này, đây lại là một thiên tài đan đạo.

Luận thiên phú đan đạo, thiên phú đan đạo của Mộc Cao Kỳ thậm chí còn vượt qua loại con dòng cháu giống như Lâm Yến Vũ ở Đan Hỏa thành.

Thiên Thiên Mộc Linh chi thể, đặt ở cả bát vực cũng là thiên phú đỉnh cấp, nhất đẳng.

- Mộc Cao Kỳ là huynh đệ của ta, nếu như không cứu thoát hắn khỏi khỏ hải, trong lòng ta sao yên tâm được. Huống chi hiện tại cũng là lúc dùng người, nếu như loại thiên tài như Mộc Cao Kỳ này lưu lạc ở ngoài, lại làm nô lệ cho người ta, trong lòng khó mà yên tĩnh được.

Trước khi Giang Trần rời khỏi Lưu Ly vương tháp đã nghĩ tới chuyện nên ra ngoài lịch lãm.

Đương nhiên, lần ra ngoài lịch lãm rèn luyện này không đơn thuần là vì muốn cứu vớt Mộc Cao Kỳ, còn có một nguyên nhân khác, đó là tìm kiếm phụ thân Giang Thụ Phong.

Nói thật tin tức về nơi hạ lạc của Mộc Cao Kỳ đã biết rõ, tuy rằng Giang Trần quan tâm tới hắn, thế nhưng không tới mức hoài niệm quá mức. Dù sao Mộc Cao Kỳ cũng không bị nguy hiểm tới tính mạng.

Thế nhưng mà phụ thân Giang Thụ Phong, năm đó chỉ dùng tu vi Linh cảnh lưu lạc bát vực, quả thực Giang Trần vô cùng hoài niệm. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này trong lòng hắn đau đớn.

Chỉ là cương vực nhân loại mênh mông như biển, cho dù dùng hệ thống tình báo của Khổng Tước thánh sơn và Bàn Long đại phiệt, âm thầm điều tra bốn phía, qua nhiều năm như vậy còn không có bất luận tin tức gì.

Đây là chuyện khiến cho Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy nóng lòng.

Khó khăn lớn nhất khi tìm kiếm phụ thân Giang Thụ Phong ở chỗ, bất kể phụ thân hay là mẫu thân đều không để lại manh mối có chút giá trị nào.

Đây mới là chỗ vấn đề lớn nhất.

*****

Tuy rằng phụ thân lưu lại một phong thư, thế nhưng nội dung của lá thư này Giang Trần đã sớm thuộc làu trong đầu. Khả năng cung cấp manh mối của lá thư này cũng cực kỳ nhỏ bé, căn bản không tồn tại manh mối có giá trị thực chất nào.

Từ khi Giang Trần biết rõ ngoài Vạn Tượng Cương Vực còn có bát vực ra thì quả thực lá thư này không có một chút manh mối nào.

Về phần thân thế của mẫu thân kiếp này, cơ hồ Giang Trần hoàn toàn không biết gì cả. Giang Trần đã từng nghĩ tới chuyện tới Lam thị nhất tộc của mẫu thân hỏi một chút tình huống.

Thế nhưng sau khi trở lại Đông Phương đế quốc mới phát thiện ra Lam Thị nhất tộc đã sớm mất đi tung tích, có lẽ đã bị diệt môn cũng không chừng.

Theo lý thuyết mà nói, Lam Thị nhất tộc trên danh nghĩ cuối cùng là đằng ngoại công của Giang Trần, thế nhưng mà đối với Lam Thị nhất tộc này Giang Trần không có một chút hảo cảm nào.

Cho nên đối với hướng đi của Lam Thị nhất tộc, hắn cũng không có nghe ngóng quá nhiều.

Ngược lại biểu đệ Tiết Đồng là ngoại tôn chân chính của Lam Thị nhất tộc, có quan hệ huyết thống chính thức với Lam thị nhất tộc. Đáng tiếc Tiết Đồng cũng không được Lam Thị nhất tộc chào đón.

Cho nên Tiết Đồng đối với chuyện Lam Thị nhất tộc cũng không có một chút đầu mối nào.

Nghĩ tới đây trong lòng Giang Trần không khỏi phiền muộn.

Thế nhưng mà thân là nhi tử, an nguy của phụ thân tự nhiên Giang Trần không có khả năng ngồi yên không để ý tới. Đối với mẫu thân ở kiếp này có lẽ hắn không có cảm tình gì. Thế nhưng đối với phụ thân Giang Thụ Phong, cảm tình của Giang Trần lại rất sâu.

Có lẽ không có cách nào so sánh với phụ thân Thiên Đế kiếp trước, thế nhưng cũng là người thân mà hắn coi trọng nhất sau phụ thân Thiên Đế kiếp trước.

Máu mủ tình thâm, một chút cũng đáng giá. Thân thể ở kiếp này cuối cùng cũng là huyêt mạch của Giang Thụ Phong, hơn nữa trước đó, phụ thân Giang Thụ Phong vô cùng bảo hộ và cưng chiều hắn, chuyện này không giả một chút nào.

Chuyện này khiến cho Giang Trần trong đoạn thời gian bàng hoàng nhất kia có được sự quan tâm nồng đậm của phụ thân, điều này cũng có thể khiến cho hắn thong dong vượt qua đoạn thời gian sau khi chuyển sinh kia.

Về sau hắn từng bước trở nên mạnh mẽ, là người phong vân trong Đông Phương vương quốc, sự trợ giúp của phụ thân với hắn tuy rằng từ từ nhỏ đi, thế nhưng sự quan tâm của phụ thân Giang Thụ Phong với hắn cũng không vì thế mà lạnh nhạt đi.

Đối với phụ thân Giang Thụ Phong, Giang Trần cũng chấp nhận người phụ thân này.

Cho nên cho dù có mò kim đáy bể, Giang Trần tuyệt đối sẽ không buông tha việc tìm kiếm phụ thân. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

- Nếu như phụ thân thực sự không còn ở nhân thế, ta cũng nhất định phải tìm được mẫu thân. Tìm được nữ nhân khiến cho người không mang sinh tử này. Nói cho nữ nhân này biết lúc trước người không có bảo hộ hắn mà dùng tính mạng mình đi tìm kiếm nữ nhân đó. Nếu như mẫu thân rời khỏi thực sự là do người ta bắt buộc, vậy ta sẽ tính toán khoản sổ sách này thật tốt.

Giang Trần hiện tại đã sớm không còn là Giang Trần mặc cho người ta xoa nắn như trước nữa.

Hắn bây giờ là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, địa vị, thân phận không giống như lúc trước, không cần phải nhìn sắc mặt người khác.

Ở bát vực, mặc kệ thân thế sau lưng mẫu thân thế nào, Giang Trần đều có lòng tin đòi lại công đạo cho phụ thân. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là mẫu thân bị buộc rời đi.

Nếu như mẫu thân cũng không có một chút tình cảm gì với phụ thân mà nói, như vậy cũng khó giải quyết. Cho dù hắn có lửa giận ngập trời, cũng không có cách nào phát tiết ra được.

Nhưng mà Giang Trần tin chắc:

- Tuy rằng ta không có bất kỳ ấn tượng nào về nữ nhân đã sinh ra ta, thế nhưng nàng có thể khiến cho phụ thân nhiều năm không quên như vậy, sinh tử không màng, vậy nhất định là nữ nhân đáng để cho phụ thân thương yêu.

Giang Trần rất hiểu phụ thân Giang Thụ Phong, nếu như mẫu thân không phải là nữ nhân đáng giá để người say đắm, dùng chí khí nam nhân của người, tuyệt đối sẽ không cuồng dại như vậy.

Giang Trần quyết định, thừa dịp cơ hội lần này, tìm hiểu trên bát vực một chút, hỏi thăm bốn phía một chút. Nếu như có thể tìm được tin tức của phụ thân là tốt nhất.

Cho dù không nghe ngóng được, có thể thuận tiện thăm dò tin tức mẫu thân, vậy cũng không tệ.

Có lẽ có tin tức mẫu thân, nói không chừng sẽ thăm dò được tin tức phụ thân.

Bản đồ bát vực cực kỳ rộng lớn, cả bát vực nếu tính lại, so với Vạn Tượng Cương Vực ít nhất phải gấp ba tới năm mươi lần.

Cho nên muốn tìm mỗi một ngóc nghách mà nói là chuyện không thực tế. Chỉ có thể đi tới đâu tìm tới đó mà thôi.

Nhưng lại không thể gióng trống khua chiêng tìm kiếm. Hiện tại bản thân Giang Trần bị hai đại tông môn nhất phẩm cùng với Xích Đỉnh trung vực đuổi giết.

Nếu như bởi vì tìm kiếm phụ thân mà bạo lộ thân phận của phụ thân, nói không chừng sẽ làm phụ thân gặp nguy hiểm.

Dù sao trước khi hắn bị treo thưởng đuổi giết mấy năm phụ thân đã rời khỏi, cho nên những thế lực đuổi giết hắn nhất định không biết hướng đi của phụ thân.

Nếu như hắn gióng trống khua chiêng tìm kiếm phụ thân, ngược lại còn có khả năng khiến cho những tông môn kia chú ý, do đó đẩy phụ thân vào trong hố lửa.

Giang Trần suy nghĩ chu đáo, tự nhiên sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.

- Đệ tử Lâm Yến Vũ bái kiến sư tôn.

Nghe nói sư tôn muốn triệu kiến mình, Lâm Yến Vũ không nói hai lời, nhanh chóng tới yến kiến sư tôn.

- Yến Vũ, không cần phải đã lễ. Lần này gọi con tới đây là bởi vì muốn hỏi con một chuyện.

- Mời sư tôn nói.

Bây giờ Lâm Yến Vũ có thể nói là vô cùng sùng bái Giang Trần, có thể bái Giang Trần làm sư phụ cũng khiến cho hắn hưng phấn từ tận đáy lòng.

Đối với nội tình đan đạo của Giang Trần, Lâm Yến Vũ tiếp xúc càng lâu, cảm nhận lại càng sâu.

Đan Đạo đại sư có thể khiến cho Kê Lang Đan Vương kinh ngạc, thực lực có thể kém sao? Cho nên Lâm Yến Vũ rất quý trọng phần quan hệ thầy trò này.

- Ngươi rời khỏi Đan Hỏa thành lâu như vậy, có hứng thú trở lại Đan Hỏa thành một chuyến hay không?

Giang Trần khẽ cười hỏi.

- Trở lại dhdt?

Lâm Yến Vũ nhíu mày, hỏi:

- Sư tôn, người có ý kiến gì không?

- À, ta nhớ rõ lần trước con từng đề cập tới Đan Hỏa thành có một người mua thiên tài Tiên Thiên Mộc linh chi thể, có chuyện này không?

Tự nhiên Lâm Yến Vũ nhớ rõ việc này, ban đầu khi còn ở Man Hoang, sư tôn quả thực đã từng hỏi qua hắn chuyện này.

Chuyện này lúc ở Đan Hỏa thành cũng tạo thành oanh động không nhỏ, lúc trước vừa vặn Lâm Yến Vũ còn ở Đan Hỏa thành, tự nhiên đã nghe nói qua chuyện này.

Hắn lập tức gật đầu:

- Đúng là có chuyện như vậy, sư tôn, hẳn là người có hứng thú với Tiên Thiên Mộc linh chi thể a?

- Vô cùng có hứng thú.

Giang Trần như cười như không nói:

- Yến Vũ, có dũng khí theo ta tới Đan Hỏa thành đào góc tường hay không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)