Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1013

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1013: Phân công Lâm Yến Vũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai mắt Lâm Yến Vũ tỏa sáng:

- Sư tôn, đào gì vậy? Chuyện đào chân tường Đan Hỏa thành là chuyện mà đệ tử cảm thấy hứng thú nhất.

Đối với Đan Hỏa thành, Lâm Yến Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, nghe thấy tin này, tự nhiên hắn cảm thấy vô cùng phấn chấn.

Đối với Lâm Yên Vũ, Đan Hỏa thành là nơi mà hắn hận nhất, hận thù vô cùng sâu. Cũng bởi vì gia tộc trong lúc vô tình nhận được tổ truyền đan phương Thiên cấp thượng cổ, cho nên mới dẫn tới tai họa ngập đầu như vậy.

Tất cả cừu hận này đương nhiên không có cách nào phai mờ trong đầu Lâm Yến Vũ.

Tuổi còn nhỏ mà đã có hạt giống cừu hận chôn trong lòng như vậy, thiêu đốt nhiều năm như vậy, lửa giận báo thù mạnh như thế nào không cần phải nghĩ.

- Con cảm thấy nên đào như thế nào là hợp lý?

Giang Trần cười cười, cũng muốn khảo nghiệm ý tứ của Lâm Yến Vũ.

Lâm Yến Vũ nghĩ một lát, thở dài nói:

- Biện pháp đào thống khoái nhất tự nhiên là sư tôn công khai thân phận của mình, trực tiếp đi Đan Hỏa thành đá quán. Loại phương thức này vừa trực tiếp vừa bá đạo. Nhưng mà đệ tử cảm thấy loại phương thức này tuy rằng hả giận, tuy rất phong cách, thế nhưng nguy hiểm quá lớn. Phong cách của Đan Hỏa thành là không từ thủ đoạn, nếu như sư tôn dùng phương thức này đả quán Đan Hỏa thành, sau đó nhất định sẽ rất khó thoát thân. Trừ phi...

- Trừ phi cái gì?

Giang Trần cười ha hả.

- Trừ phi Khổng Tước đại đế bệ hạ cũng tự mình đi cùng người. Nếu như Khổng Tước đại đế tự mình áp trận, coi như là Đan Hỏa thành cũng không làm gì được.

Giang Trần lắc đầu:

- Bệ hạ một ngày bận trăm công ngàn việc, còn có chuyện quan trọng hơn cần làm. Tự nhiên không có khả năng theo ta làm những chuyện như trẻ con này.

Đả quán, đây tuyệt đối là phương thức hả giận nhất, nhưng mà cũng là phương thức dễ dàng kết thù oán nhất. Nếu như Giang Trần là một người đơn độc, tự nhiên không sao cả.

Thế nhưng lần này đi là vì cứu Mộc Cao Kỳ khỏi khổ hải, dùng loại phương thức đả quán này, không thể nghi ngờ là tự tìm phiền phức cho mình.

Cho nên nhất định Giang Trần sẽ không dùng biện pháp này.

Lâm Yến Vũ gật đầu tiếp tục nói:

- Đệ tử cũng biết biện pháp này không ổn. Mạnh mẽ đoạt không được vậy thì cũng chỉ có thể dùng trí. Dùng trí, sư tôn có nhiều thủ đoạn như vậy, đến Đan Hỏa thành hành sự theo hoàn cảnh, đệ tử cảm thấy khả năng thành công khá lớn.

- Được, hành sự theo hoàn cảnh, chính là bốn chữ này. Nhưng mà trước đó ta còn phải hỏi một chút vấn đề của Đan Hỏa thành từ con một chút.

Lâm Yến Vũ nói:

- Chuyện Đan Hỏa thành là thứ mà đệ tử quen thuộc nhất.

Điểm này Giang Trần không nghi ngờ Lâm Yến Vũ nói dối, khoác lác. Không nói trước đó bản thân Lâm Yến Vũ này chính là đệ tử thế gia ở Đan Hỏa thành.

Cho dù không phải là đệ tử thế gia, chỉ bằng vào phần cừu hận này của hắn với Đan Hỏa thành, nhất định cũng sẽ nghĩ biện pháp thu thập tất cả tư liệu về Đan Hỏa thành.

Cho nên nghe ngóng tin tức của Đan Hỏa thành từ miệng Lâm Yến Vũ, kỳ thực cũng là lựa chọn vô cùng sáng suốt.

Quả nhiên, lý giải của Lâm Yến Vũ về Đan Hỏa thành vô cùng phong phú, cũng vô cùng kỹ càng. Kể cả cấu tạo thế lực của Đan Hỏa thành, nhân vật chủ chốt, còn có một ít thế lực cường đại, tất cả đều nói tới.

Gia tộc Lâm Yến Vũ ban đầu ở Đan Hỏa thành tuyệt đối cũng là tồn tại khó dây vào. Tương đương với thế gia cửu cấp như Vi gia.

Ở Đan Hỏa thành cũng là thế lực đỉnh tiêm.

Trừ thế lực đại đế ra, cũng chỉ có thế lực cấp bậc đại phiệt là mạnh hơn Lâm gia một chút.

Mà thế lực đại phiệt của Đan Hỏa thành phân bố càng rộng rãi, cho nên ở Đan Hỏa thành, danh khí và nội tình của Lâm gia so với VI gia ở Lưu Ly vương thành mà nói, vừa cao vừa sâu hơn.

- Con nói xem thế lực mua được thiên tài Tiên Thiên mộc linh chi thể là thế lực cấp độ gì?

Giang Trần càng quan tâm tới chuyện này hơn.

- Thế lực này sao? Thế lực này gọi là Trích Tinh bang, tuyệt đối là một thế lực nhất lưu trong Đan Hỏa thành. Ngay cả Lâm gia của con lúc trước đối với Trích Tinh bang cũng không dám đắc tội một cách đơn giản như vậy. Nhắc tới Trích Tinh bang, có lẽ nội tình chưa hẳn vượt qua Lâm gia của con. Thế nhưng luận thực lực và lực ảnh hưởng tại Đan Hỏa thành, có lẽ còn trên Lâm gia của con.

- Ồ, nói cụ thể về Trích Tinh bang này một chút.

- Trích Tinh bang là bang phái, cũng không sai biệt lắm với tông môn. Nhưng mà tổ chức phân tán hơn tông môn một chút, người bên trong cũng thoải mái, hỗn tạp hơn. Nhưng đồng thời phong cách làm việc của bọn họ không có hạn định như tông môn. Nghe nói chuyện thương thiên hại lý Trích Tinh bang này cũng làm không ít.

Bang phái không sai biệt lắm với tông môn về tính chất, thế nhưng cấu tạo của bang phái không nghiêm ngặt bằng tông môn. Tông môn có lực lượng truyền thừa làm hạch tâm.

CƠ hồ tất cả nhân sĩ trong tông môn, phần lớn sẽ xoay quanh hạch tâm là lực lượng truyền thừa này. Mà bang phái thì khác, bọn họ chưa hẳn đã bị truyền thừa gì đó ràng buộc. Quan hệ giữa bọn họ giống như giang hồ vậy. Càng chú ý tới nghĩa khí, gắn bó lợi ích hơn.

Sự tồn tại của bang phái đại đa số là dựa vào chữ nghĩa khí cùng với chia cắt lợi ích.

Nói như vậy, bang phái là nơi có chung lợi ích cộng đồng.

Mà dùng sự ràng buộc lợi ích liên hệ chặt chẽ tạo thành bang phái. Nhiều khi vì lợi ích cộng đồng, thế lực bang phái sẽ phát huy ra sức chiến đấu còn mạnh mẽ hơn tông môn.

Đương nhiên, tông môn lục đục với nhau, giữa các bang phái cũng vậy.

Nhưng mà xét về tổng thế mà nói, liên hệ với bang phái dễ hơn tông môn một chút. Người tông môn rất nhiều người đều là mắt cao hơn đầu. Thậm chí là đạo lý đối nhân xử thế bất đồng, rất khó tiếp xúc.

Mà người bang phái thì khác, bọn họ bản thân đã lăn qua lăn lại ở thế tục, rất tinh thông đạo lý đối nhân xử thế. Cũng rất tinh tường chung quanh.

So sánh hai thế lực, bang phái dễ nói chuyện hơn.

Thậm chí có một ít bang phái, nếu như ngươi có đủ tiền tài, thì có thể mua đi một thiên tài trong đó.

Nhưng mà muốn dùng tiền mua một thiên tài trong một tông môn mà nói, vậy người khác nhất định sẽ cảm thấy ngươi vô cùng điên rồ.

Bang phái ngươi có thể cò kẻ mặc cả công khai, mà tông môn còn coi trọng mặt mũi.

Nếu như lựa chọn giữa hai thế lực, Giang Trần tình nguyện chọn bang phái.

Lâm Yến Vũ bái Giang Trần làm sư phụ, lại liên tục chịu rất nhiều ân huệ của Giang Trần, hắn thậm chí còn nghĩ cơ hội báo đáp sư tôn. Muốn chứng minh giá trị của mình trước mặt sư tôn.

Cho nên sau khi nhận nhiệm vụ này, Lâm Yến Vũ chẳng những không mất hứng, mà ý chí chiến đấu còn tăng nhiều, vẻ mặt vui mừng nói:

- Sư tôn, người tín nhiệm đệ tử như vậy, chuyện này đệ tử nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho người. Người yên tâm, tuy rằn Lâm gia con bị diệt tộc, thế nhưng một số con đường của Lâm gia vẫn còn. Con có thể tiềm phục ở Đan Hỏa thành dài nhưu vậy cũng tự có con đường của mình. Sư tôn cứ giao chuyện này cho con, đệ tử nhất định sẽ dùng hết toàn lực, không tiếc bất kỳ giá nào cũng phải làm chuyện này cho thỏa đáng.

*****

Lâm Yến Vũ là gia hỏa có ơn tất báo đáp, lời này hắn nói ra cũng phát ra từ đáy lòng.

- Tốt, con đã có lòng tin như vậy, vi sư cảm thấy vô cùng vui mừng. Nếu như con làm chuyện này tốt, ngày sau ta nhất định sẽ ban cho con một cọc tạo hóa trên phương diện đan đạo. Làm cho Kê Lang Đan Vương kia tương lai cũng chỉ có thể phủ phục cúng bái dưới chân con.

Nếu như là người khác nói lời này Lâm Yến Vũ nhất định sẽ xì mũi coi thường.

Bởi vì bản thân Đan Hỏa thành chính là thế lực đan đạo mạnh nhất bát vực. Mà Kê Lang Đan Vương lại là người nối nghiệp kiệt xuất nhất trong Đan Hỏa thành.

Ai có thể khiến cho hắn phủ phục dưới chân trên phương diện đan đạo? Không phải là nực cười sao?

Thế nhưng mà từ trong miệng sư tôn nói ra, Lâm Yến Vũ không có một chút nghi ngờ nào.

Mấy năm qua, Lâm Yến Vũ đã nhận thức đầy đủ nội tình phương diện đan đạo của sư tôn đáng sợ tới cỡ nào. Sư tôn truyền thụ cho hắn một ít đan phương, mặc kệ nhìn từ góc độ nào đều không thể bắt bẻ, đều khiến cho Lâm Yến Vũ mở rộng tầm mắt.

Giang Trần thuận tay ném một túi trữ vật cho Lâm Yến Vũ:

- Trong này có chút linh thạch cùng một ít linh dược, con cầm lấy, cần dùng cứ dùng. Không nên yêu thích những vật ngoài thân này. Dùng hết ta còn có.

Hoàng đế không thể để cho binh đói. Đã muốn dùng người tự nhiên phải cho người ta một ít ngon ngọt, cho một ít cổ vũ.

- Được rồi, Yến Vũ, con đi chuẩn bị một chút đi. Ta hy vọng mấy ngày sau sẽ xuất phát. Nhớ kỹ mọi thứ không nên miễn cưỡng. Bảo toàn bản thân là quan trọng nhất. Nếu như tính mạng mình mà không được đảm bảo, nhiệm vụ kia không có bất kỳ ý nghĩa nào. Ta hy vọng con không nên lấy thân mình đi mạo hiểm, an toàn là quan trọng nhất.

Tuy rằng Giang Trần rất hoài niệm Mộc Cao Kỳ, thế nhưng cũng không thể vì Mộc Cao Kỳ mà làm những người khác mất mạng.

Lâm Yến Vũ hiện tại là đệ tử của hắn, Mộc Cao Kỳ là sư đệ hắn, không ai hơn ai.

Cứu một mất một, loại mua bán này Giang Trần tuyệt đối sẽ không làm.

Lâm Yến Vũ từ biệt Giang Trần, trở lại chỗ ở của mình, hắn mở túi trữ vật kia ra xem xét, lập tức trợ mắt há hốc mồm. Trong túi trữ vật này chỉ là linh thạch Thánh phẩm cũng có hai ức.

Ngoài ra còn có các loại đan dược đỉnh cấp của Thái Uyên các, thậm chí kể cả đan dược như Vạn Thọ đan cũng có. Ngoài ra còn có hai ba mươi gốc linh dược Địa cấp, năm gốc linh dược Thiên cấp.

Giá trị của túi trữ vât này quả thực nặng tới mức khiến cho Lâm Yến Vũ thiếu chút nữa không nắm chặt nó được. Hắn cũng đoán được, sư tôn ra tay nhất định sẽ không nhỏ.

Thế nhưng mà sau khi mở ra, vẫn khiến cho hắn chấn kinh tới mức rớt tròng mắt.

Thủ bút bực này tuyệt đối có thể nói là kinh người a. Lâm Yến Vũ thậm chí còn hoài nghi, hắn cầm những vật này đi Trích Tinh bang mua người, chưa chắc Trích Tinh bang đã cự tuyệt.

Một nô lệ Tiên Thiên Mộc linh chi thể hiển nhiên rất không tồi, thế nhưng ở đây có rất nhiều vật mà cả đời người không gặp được.

Ví dụ như linh dược Thiên cấp.

Linh dược Thiên cấp, đây chính là linh dược mà tương đương với cường giả Đế cấp mới có thể sử dụng. Cường giả Hoàng cảnh cũng không thể nào xa xỉ như vậy được.

Một gốc linh dược Thiên cấp tuy rằng không làm cho cường giả Đế cấp điên cuồng, thế nhưng tuyệt đối có thể khiến cho một cường giả Đế cấp thiếu nợ ngươi một nhân tình.

Năm gốc linh dược Thiên cấp có thể khiến cho cường giả Đế cấp thiếu ngươi một đại nhân tình, thậm chí muốn cường giả Đế cấp làm một chuyện cho ngươi cũng hoàn toàn có thể.

Dù sao linh dược Thiên cấp quá mức quý hiếm, cho dù là cường giả Đế cấp cũng không phải thường xuyên có thể gặp được.

Huống chi trong túi trữ vật này không chỉ có linh dược Thiên cấp, còn có nhiều linh dược Địa cấp, còn có đan dược thành phẩm rất nhiều, còn linh thạch nữa.

Đời này của Lâm Yến Vũ chưa từng thấy qua nhiều tài phú như vậy. Năm đó khi còn bé gia tộc đã bị sụp đổ diệt vong, chờ sau khi hắn hiểu chuyện, trên cơ bản đã là kẻ nghèo khó.

Nhiều tài phú như vậy đối với Lâm gia mà nói, cũng tuyệt đối là một khỏa tài phú lớn. Đối với Lâm Yến Vũ hắn thì không cần phải nói.

Sau khi Lâm Yến Vũ nhận được mệnh lệnh của Giang Trần, ngày thứ ba hắn đã lặng lẽ rời khỏi Lưu Ly vương thành, trên đường trở về Đan Hỏa thành.

Giang Trần cũng không có vội vã xuất phát, bây giờ hắn là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, thân phận đặc thù, một khi rời bước, cho dù là muốn đi ra ngoài cũng phải nghĩ tới quan hệ của Lưu Ly vương thành.

Hiện tại thế cục trong Lưu Ly vương thành nhìn như vững vàng, thực tế mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động. Ít nhất dã tâm của nhất mạch Tu La đại đế cũng không có vì thế mà suy yếu.

Giang Trần mới từ Thái Uyên các trở về thiếu chủ phủ đã bị Khổng Tước đại đế triệu kiến.

- Giang Trần, bổn đế định ngày mai đi tới Man Hoang. Sau này trên vai ngươi sẽ có rất nhiều nhiệm vụ, ngươi nên chuẩn bị tâm lý cho tốt.

- Bệ hạ, người vội vã đi như vậy sao?

Khổng Tước đại đế than nhẹ một tiếng:

- Nếu như không phải đợi tin tức ngươi từ chủ tháp Lưu Ly vương tháp, có lẽ bổn đế đã xuất phát từ vài năm trước rồi.

Giang Trần im lặng không nói gì, hắn biết rõ, chuyện ma tộc thượng cổ đã trở thành một cái gai trong nội tâm Khổng Tước đại đế.

- Bệ hạ, tất cả nên cẩn thận.

Giang Trần biết rõ Khổng Tước đại đế không phải là loại người có thể đơn giản làm thay đổi chủ ý, cũng biết Khổng Tước đại đế là người có ý thức trách nhiệm rất mạnh.

- Chuyện do người làm, bổn đế cũng chỉ có thể góp chút sức nhỏ. Có một số việc cũng nên có người đi làm.

Trong thanh âm của Khổng Tước đại đế ít nhiều cũng có chút thương cảm.

- Nhân tộc có thể mạnh mẽ sinh tồn từ thượng cổ tới nay, nhất định có đạo lý để cho nhân tộc ta tiếp tục sinh tồn. Bệ hạ là người mạnh mẽ, vô luận thế nào trước tiên cũng nên đảm bảo sự an toàn của bản thân mới được.

Giang Trần cũng chỉ có thể khuyên bảo như vậy.

- Được rồi, bổn đế tự có suy nghĩ của mình. Bổn đế chỉ đi điều tra phương hướng của Ma tộc. Chuyện lao vào chỗ chết, tự nhiên bổn đế sẽ không ngu xuẩn tới mức độ này.

Khổng Tước đại đế rất rõ ràng, mình còn có tác dụng, hắn còn sống tuyệt đối so với việc chết lừng lẫy còn có giá trị hơn.

Còn sống mới có hi vọng đối kháng Ma tộc.

Chết, cho dù chết lừng lẫy, đây cũng là chuyện vô bổ.

Cho nên Khổng Tước đại đế cũng không muốn làm ra vẻ thấy chết không sờn này. Hắn biết rõ nếu như Ma kiếp bộc phát, cuộc chiến với Ma tộc nhất định là cuộc chiến trường kỳ, tuyệt đối không phải là chuyện xong trong một sớm một chiều. Cũng không có khả năng một lần là xong.

Giang Trần cũng cười nói:

- Giữ lại núi xanh không lo không có củi đốt.

<p class="text-center

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)