Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1063

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1063: Mộc đại sư – kiện đồ vật đấu giá thứ năm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thế nhưng mà trên thực tế, muốn bọn họ tiếp tục ra giá là chuyện không có khả năng.

Năng lực điều tiết của Mạn phu nhân dù cho tốt tới đâu cũng không có cách nào làm tăng ý chí chiến đấu của những người này lên. Đấu giá Thiên Oánh thảo bởi vì Giang Trần ra giá cho nên kết thúc.

Giang Trần trở thành người đầu tiên đấu giá thành công ở lần đấu giá hội này.

- Ha ha, Thiệu huynh đệ, chúc mừng a. Mua đầu tiên, đây là khởi đầu tốt. Lão Vương ta coi trọng ngươi.

Vương Học Thông giơ ngón tay cái về phía Giang Trần rồi nói.

Thanh phượng Đan Vương cười khổ:

- Quả nhiên lão phu lại nhìn lầm. Nhưng mà Thiệu huynh đệ, lão phu vẫn lắm miệng nói một câu. Đây chính là bốn ức vạn Thánh Linh thạch a.

Giang Trần cũng biết Thanh Phượng Đan Vương không có ý khác, hắn cười nói:

- Thiên Oánh thảo này ta đặc biệt ưa thích, ta cảm thấy giá trị của nó vượt qua bốn ức vạn.

Thanh Phượng Đan Vương cười khổ:

- Như vậy cũng được sao? Dù là nó có thể luyện chế ra năm mươi khỏa đan dược, vậy giá trị có thể được bao nhiêu chứ? Một khỏa bán giá một ngàn vạn Thánh linh thạch. Thiên tài Thánh Cảnh bình thường căn bản không tiêu phí nổi. Những đệ tử thế gia đại phiệt tiêu phí nổi, thế nhưng chưa hẳn đã nguyện ý mua. Bọn họ có lẽ càng muốn tự mình tu luyện đột phá, hoặc là thông qua cách khác đề tăng tu vi hơn a.

Theo như tính toán của Thanh Phượng Đan Vương, một gốc Thiên Oánh thảo mua vào bốn ức vạn, quả thực là chuyện không có lợi.

Nhưng mà trong lòng của Giang Trần hiển nhiên không có nghĩ như Thanh Phượng Đan Vương. Lý giải của hắn về Thiên Oánh thảo so với Thanh Phượng Đan Vương còn sâu hơn.

Rất nhanh bên trên đã có người đưa Thiên Oánh thảo tới trước mặt Giang Trần. Giang Trần thoải mái xuất ra bốn ức vạn Thánh linh thạch giao cho bên Tịnh Phần điện.

Lần đấu giá hội này, đấu giá tại chỗ, giao dịch tại chỗ. Có thể nói là vô cùng sảng khoái, trực tiếp, cũng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Vật đấu giá thứ nhất đã có giá bốn ức vạn Thánh linh thạch, có cái giá trên trời này, hiển nhiên có thể thấy được quy mô của lần đấu giá hội này rất hiếm thấy. Trong gần ngàn năm lịch sử của Tịnh Phần điện cũng chưa từng xuất hiện qua.

Giang Trần thu Thiên Oánh thảo, sau đó đặt vào trong một linh hạp, giữ gìn cẩn thận, rồi sau đó mới ném vào trong nhẫn trữ vật.

Vô Song đại đế thấy vẻ mặt Giang Trần vui vẻ, dường như làm một việc vô cùng thỏa mãn vậy, hắn nhịn không được mà hỏi:

- Tiểu huynh đệ, Thiên Oánh thảo này lão phu cũng biết qua, nếu như chỉ dùng làm luyện chế Thánh Tiếu đan, tổng số cũng không thể nào vượt quá năm mươi khỏa. Cho dù mỗi một khỏa bán với cái giá một ngàn vạn Thánh linh thạch, cũng chỉ tương đương với năm ức. Một gốc Thiên Oánh thảo ngươi đã tiêu tốn mất bốn ức vạn, những tài liệu phụ tá kia thì tính sao a. Còn hao phí hân công, hao phí thời gian, hao phí tinh lực. Tính như thế nào cũng là mua bán lỗ vốn. Thanh Phượng Đan Vương nói như vậy cũng không sai a. Chẳng lẽ là kiến thức chúng ta hạn hẹp?

Thấy Vô Song đại đế cũng rất hiếu kỳ, mà Thanh Phượng Đan Vương cũng dùng vẻ mặt hồ nghi nhìn mình. Giang Trần biết rõ, nếu như mình không nói ra, chỉ sợ mấy người này sẽ không buông tha cho hắn.

Hắn đành phải nói chi tiết:

- Thiên Onash thảo, ta đã từng may mắn nghe ân sư nói qua. Thiên Oánh thảo này còn có một đặc điểm mà ẩn giấu, mà đặc điểm này thế nhân lại không biết.

- Đặc điểm ẩn giấu?

Thanh Phượng Đan Vương sững sờ:

- Đặc điểm che dấu cái gì? Lúc này ngay cả Vương Học Thông cũng ghé đầu qua, muốn nghe rõ ràng Bốn người bọn họ có chỗ ngồi gần nhau, giống như một đoàn thể vậy.

Giang Trần cười nói:

- Cũng không phải không thể nói, nhưng mà nói toạc ra cũng không đáng tiền. Cho nên nếu như chư vị muốn nghe thì phải giữ bí mật.

Thanh Phượng Đan Vương nhanh chóng thề thốt:

- Ta dùng tâm ma thề, sau khi nghe xong tuyệt đối không nói ra ngoài.

Vương Học Thông cũng nói:

- Ta dùng tâm ma thề, tuyệt không tiết lộ. Mà ta chỉ là một trận pháp đại sư, đối với chuyện đan dược của các ngươi cũng chỉ là người thường thôi a.

Vô Song đại đế cười nói:

- Được rồi, lão phu cũng không ngoại lệ, cũng dùng tâm ma thề, tuyệt đối không tiết lộ ra bí mật của Thiên Oánh thảo.

Tất cả mọi người đều không phải là có lòng hiếu kỳ rất nặng. Thế nhưng quả thực đã bị Giang Trần câu dẫn ra lòng hiếu kỳ. Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà khiến cho người trẻ tuổi kia không tiếc cái giá bốn ức vạn mua gốc Thiên Oánh thảo này xuống?

Giang Trần cười hắc hắc, ngữ khí thần bí nói:

- Lại nói, đặc điểm ẩn giấu này vô cùng khó chú ý. Thiên Oánh thảo quả thực là chủ tài liệu luyện chế Thán Tiếu đna. Nhưng mà nó có một đặc điểm, có thể trọng sinh.

- Trọng sinh? Nghĩa là sao?

Thanh Phượng Đan Vương mờ mịt hỏi:

- Linh dược có thể trọng sinh sao?

- Ta nói trọng sinh không phải là chuyển thế trọng sinh, mà là giống như rau hẹ vậy, chỉ cần cắt một gốc là có thể lại sinh ra được thêm một gốc, đây mới là phương thức nó trọng sinh.

Kỳ thực rất nhiều loại thực vật đều có loại thuộc tính này, xuân đi xuân tới, hoa tàn hoa nở.

Thế nhưng mà thế giới linh dược này, lại không giống vậy. Đại bộ phận linh dược đều có chu kỳ sử dụng của nó, đều chỉ có một lần duy nhất. Cũng có một ít linh dược có thể dùng nhiều chu kỳ, cũng có một ít linh dược có thể tuần hoàn luân dài, mấy vạn năm cũng không suy tàn.

Nhưng mà Thiên Oánh thảo này trong thế giới linh dược vẫn luôn là loại linh dược dùng một lần, là vật tiêu hao, tuyệt đối không có khả năng có chu kỳ ngoài một lần kia.

Thanh Phượng Đan Vương không nhịn được mà nói:

- Thiên Oánh thảo này ở giới đan dược chúng ta dường như được công nhận là loại linh dược chỉ dùng một lần thôi a. Ngươi... Có phải ngươi nhầm lẫn rồi hay không?

- Quả thực Thiên Oánh thảo được công nhận là linh dược không thể tuần hoàn. Thế nhưng những chuyện được thế nhân công nhận chưa hẳn đã là chuyện chính xác. Thiên Oánh thảo tái sinh, cần có đủ một ít điều kiện. Những điều kiện này nếu như không nghiên cứu thấu triệt mà nói, căn bản không tìm kiếm ra được.

- Là điều kiện gì?

Lòng hiếu kỳ của Thanh Phượng Đan Vương hoàn toàn bị câu dẫn ra.

- Đầu tiên mỗi một lần sử dụng Thiên Oánh thảo tuyệt đối không thể hái vượt quá một phần tư thể tích của nó. Nếu không sẽ suy giảm tới bản thể của Thiên Oánh thảo, khi đó sẽ không có khả năng tái sinh. Tiếp theo, chu kỳ tái sinh của nó là ít nhất ba năm, dài thì thậm chí còn vượt quá năm năm. Thứ ba, muốn thúc đẩy nó tái sinh còn cần một nhân tố, đó chính là linh phì(phân bón). Loại linh phì này mới là mấu chốt để cho nó tái sinh. Linh phì này phải hoàn toàn ăn khớp với thuộc tính của Thiên Oánh thảo, hoàn toàn dung hợp với đặc tính sinh trưởng của Thiên Oánh thảo. Vì vậy, có ba điều kiện đủ này mới có thể thúc đẩy nó tái sinh. Hơn nữa là sinh sinh bất tức. Đợi thân thể Thiên Oánh thảo này suy sụp mới có thể chấm dứt chu kỳ lớn này. Tối thiểu cũng phải hai ngàn năm.

*****

Thanh Phượng Đan Vương nghe không hiểu gì, mà Vô Song đại đế và Vương Học Thông lại không thể tưởng tượng nổi.

Vô Song đại đế cười khổ:

- Đây không phải cũng là thứ mà trùng hợp ngươi nghe ân sư giảng qua đó chứ?

Mỗi một lần tiểu tử này có biểu hiện yêu nghiệt đều tự nói là trùng hợp. Nếu như đây cũng là trùng hợp mà nói, như vậy quá mức trùng hợp a.

Giang Trần mặt không đỏ, tim không đập loạn, cười hắc hắc nói:

- Lần này không phải trùng hợp. Những đặc tính của linh dược này khi còn bé, khi đó học tập trụ cột về đan đạo, nhất là linh dược Thiên cấp và Địa cấp, ta phải nắm giữ vô cùng chắc.

Nghe hắn nói xong, trong mắt Thanh Phượng Đan Vương hiện lên một tia tinh mang, nhịn không được nói:

- Nếu nói như thế, Thiệu huynh đệ ngươi đối với linh dược Thiên cấp và Địa cấp chẳng phải như lòng bàn tay hay sao?

- Không tính được như lòng bàn tay, thế nhưng coi như cũng nắm giữ không ít tri thức về phương diện này.

Thanh Phượng Đan Vương im lặng, nói tới nước này, bọn họ chỉ có thể hâm mộ ghen ghét, thậm chí ngay cả hận cũng không hận nổi.

Đây là khác biệt của Vạn Uyên đảo và cương vực nhân loại sao?

Một thiên tài Vạn Uyên đảo, biểu hiện các mặt, nội tình và những thứ rèn luyện hàng ngày cơ hồ trực tiếp miểu sát Thanh Phượng Đan Vương hắn a.

Nếu như người trẻ tuổi của Vạn Uyên đảo đều yêu nghiệt như vậy mà nói, vậy thì Vạn Uyên đảo kia thực sự khiến cho người ta chờ mong. tuyệt đối cường đại hơn gấp mười lần cương vực nhân loại.

Bọn họ ở nơi này lén thảo luận, đấu giá của Tịnh Phần điện bên kia vẫn đang tiếp tục.

Vật đấu giá thứ hai cũng đã tới khâu cuối cùng. Lần đấu giá này là một ít đan dược, cũng được mua với cái giá trên trời.

Nhưng mà Giang Trần đối với đan dược không có bất kỳ hứng thú nào. Dù sao chỉ cần là đan dược thành phẩm, đối với Giang Trần không có bất kỳ lực hấp dẫn.

Ngược lại loại linh dược liệu thiên tài địa bảo như Thiên Oánh thảo, còn hấp dẫn được Giang Trần hơn.

Linh dược là do tự nhiên dưỡng dục, không có nhân tố do con người làm ra, không có những đan sư khác nhúng tay vào. Mà đan dược, là do đan sư luyện chế, Giang Trần căn bản chướng mắt.

Vật thứ ba, vật thứ tư, hai vật đấu giá này đều khiến cho mọi người điên cuồng đấu giá. Bất luận một kiện nào cũng không phải là hàng bình thường. Cơ hồ mỗi một kiện từ hiệu ứng oanh động có thể biết được, không thua Thiên Oánh thảo một chút nào.

Nhưng mà từ đầu tới cuối Giang Trần đều thở ơ, Thiên Oánh thảo là thứ hắn thật tâm thưởng thức, về phần những vật này, Giang Trần không có bao nhiêu hứng thú.

Hiện tại hắn chỉ có một vấn đề, đó là rốt cuộc Mộc Cao Kỳ có bị đẩy ra đấu giá hay không? Rốt cuộc Trích Tinh bang có nói chuyện giữ lời hay không?

Lần này Tịnh Phần điện tổng cộng có tám vật phẩm đấu giá, đã bán ra bốn kiện.

- Kế tiếp là vật đấu giá thứ năm. Những vật đấu giá trước đó đều là các loại bảo bối. Như vậy kiện vật phẩm thứ năm của chúng ta lại hoàn toàn bất đồng với những vật phẩm trước đó. Lần này vật phẩm đấu giá thứ năm của chúng ta lại là một người còn sống sờ sờ.

Mạn phu nhân nói tới đây, mặt mày hớn hở, dịu dàng cười nói:

- Ta tin rằng rất nhiều thế lực của Đan Hỏa thành hiện tại đang rục rịch. Đúng vậy, vật đấu giá thứ năm ngày hôm nay chính là Mộc đại sư, Tiên Thiên Mộc linh chi thể thượng thừa mà Trích Tinh bang ủy thác đấu giá.

- Danh khí của Mộc đại sư tin rằng mọi người đã nghe qua. Thiên phú đan đạo của hắn có lẽ mọi người cũng vô cùng rõ ràng. Thân thể Tiên THiên, vốn đã hiếm thấy. Mà Tiên Thiên Mộc Linh chi thể còn hiếm thấy hơn, càng là tồn tại giống như lông phượng sừng lân. Tiên Thiên Mộc Linh chi thể đạt tới thượng thừa, trong lịch sử gần ba vạn năm của Đan Hỏa thành chúng ta chưa từng xuất hiện qua. Mà đây là khối ngọc thô chưa mài giũa. Trước khi hắn còn chưa hoàn toàn trở thành một khối ngọc hoàn mỹ, khi còn chưa hoàn toàn tỏa sáng, Trích Tinh bang nhường lại hắn, cũng là vì muốn tìm một người mua thích hợp, có thể khiến cho hắn tỏa sáng hơn nữa. Các người chuẩn bị xong cả chưa?

Thanh âm thanh thúy tuyệt hảo của Mạn phu nhân kia vang vọng trong hội đấu giá.

- Tiên Thiên Mộc Linh chi thể?

Vô Song đại đế nghe vậy nao nao, nói:

- Đây chính là hạt giống tốt a. Trích Tinh bang coi như là thế lực nhất lưu trong Đan Hỏa thành. Tại sao lại hồ đồ như vậy? Ít nhất cũng phải chờ hắn trưởng thành rồi lại mang ra đấu giá a.

Dù sao Vô Song đại đế không phải là người Đan Hỏa thành, đối với chuyện Đan Hỏa thành hắn cũng không quá hiểu lắm. Đứng ở trên vị trí của hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu.

Vương Học Thông đại sư cười nói:

- Vô Song đại đế, ngài chỉ biết một chứ không biết mười rồi. Trích Tinh bang này hiện tại đã bắt đầu cảm thấy phỏng tay. Dù sao Tiên Thiên Mộc Linh chi thể ở trong tay bọn họ chẳng khác là chà đạp nhân tài. Hiện tại thế lực khắp nơi trong Đan Hỏa thành đều tạo áp lực cho bọn họ. Cho nên bọn họ cũng không thể không lựa chọn mang Mộc đại sư ra đấu giá.

Thanh Phượng Đan Vương cũng thở dài:

- Đáng tiếc Mộc đại sư này cuối cùng chỉ là no lệ, thân phận nô lệ không thể nào hủ bỏ. Cả đời này hắn cũng chỉ có thể là một Đan Vương khôi lỗi, không có cách nào phát huy thiên phú đan đạo của hắn. Không thể không nói, đây là bóp chết thiên tài a.

Những lời này của Thanh Phượng Đan Vương coi như là có công đạo.

Vô Song đại đê nghe vậy trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối:

- Chế độ nô lệ này cũng không biết là ai một tay sáng lập ra. Thực sự là hủy quá nhiều thiên tài. Mộc đại sư này chẳng hay là thiên tài ở đâu tới? Chẳng lẽ Đan Hỏa thành dung nạp một thiên tài như vậy cũng không được sao?

Vương Học Thông thở dài nói:

- Không phải là Đan Hỏa thành không có độ lượng, mà lo lắng thân phận Mộc đại sư này không rõ ràng, là thế lực đối địch phái tới nằm vùng. Diễn khổ nhục kế như vậy thì sao? Nếu như khôi phục tự do cho hắn, để cho thần thức hắn đạt được tự do, nói không chừng cũng là nguy hiểm cực lớn.

Những lời này của Vương Học Thông tuy rằng không dễ nghe, thế nhưng lại chính xác với ý nghĩ trong lòng của các thế lực lớn trong Đan Hỏa thành.

Đây cũng là thái độ của mọi người đối với chế độ nô lệ này. Thà rằng lãng phí thiên tài nô lệ chứ tuyệt đối không khôi phục tự do cho nô lệ.

Thanh âm của Mạn phu nhân lần nữa vnag vọng:

- Tiên Thiên Mộc Linh chi thể thượng thừa, ít nhất tương lai cũng là chuẩn Đan đế. Một khối ngọc thô chưa mài giũa như vậy, một khối hạt giống tốt như vậy phải có một cái giá xứng đáng. Giá khởi điểm là ba ức vạn Thánh linh thạch. Có phải mọi người cảm thấy vô cùng rẻ hay không? Đúng vậy, giá khởi điểm chính là ba ức vạn Thánh linh thạch. Mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn vạn.

Giá khởi điểm này không quá cao, nhưng mà mỗi một lần tăng giá một ngàn vạn, quả thực vô cùng khoa trương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)