Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1150

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1150: Cự thạch lâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một tiểu lâu la đã đáng sợ như vậy, độc thủ sau lưng không phải sẽ vô cùng đáng sợ sao.

- Ma Vân huyết sát kia rốt cuộc là hạng thần thông gì? Cảm giác chỉ cần tới gần là có thể khiến cho thần thức dao động, khí huyết toàn thân cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí còn có cảm giác hít thở không thôi.

- Việc này nói rất dài dòng, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này. Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ không được để Ma vân huyết sát này dính vào, tận lực bảo vệ cho tốt thần thức của mình. Ma Vân huyết sát này ở trong tất cả chi mạch của Ma tộc coi như là thứ có tính xâm lực rất mạnh, thậm chí còn có thể coi là mạnh nhất.

Đối với Ma Vân huyết sát này, Giang Trần vô cùng hiểu rõ.

Ma tộc có rất nhiều chi mạch, Ma vân huyết sát này thuộc về công pháp của Huyết Ma nhất tộc.

Huyết Ma nhất tộc là tộc khát máu, hung tàn nhất, mùi máu tanh rất nặng, cũng rất thích giết chóc.

Ban đầu ở man hoang chi địa, Giang Trần gặp được Âm Ma nhất tộc, Mộc Ma nhất tộc, nhưng mà Huyết Ma nhất tộc này, Giang Trần cũng không có gặp được ở man hoang chi địa kia.

Hiện tại, không thể tưởng tượng được lại gặp Huyết Ma nhất tộc vô cùng khó chơi trong Băng Vân sơn của Xích Đỉnh trung vực này.

Nếu như thực sự để cho Ma Đế kia thức tỉnh, sau khi thôn phệ nhiều cường giả Hoàng cảnh như vậy, nhất định sẽ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong trong thời gian ngắn.

Đến lúc đó cho dù là Giang Trần, chỉ sợ cũng gặp phải phiền phức lớn.

- Được rồi, nhị vị, nơi này đã bị phong tỏa, nhưng mà bất luận ở trong tuyệt cảnh nào chắc chắc sẽ có một đường sinh cơ. Nhưng mà đường sinh cơ này phải dựa vào bản thân chúng ta tự mình đi tìm.

Giang Trần nói xong, cũng không trì hoãn mà hóa thành một đạo lưu quang biến mất trong hư không.

Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách nhìn nhau, đều không nói gì.

- Ngân Sa lão đệ, không thể tưởng tượng được chúng ta lại bị hiên chủ Thúy Hoa hiên lừa bịp, lần này quả thực chơi lớn rồi.

Không Vân lão nhân thở dài nói:

- Nếu như lần này thoát chết, lão phu tuyệt đối sẽ không tham dự bất luận thị phi nào trên giang hồ nữa.

Ngân Sa Khách cười khổ nói:

- Hy vọng có kỳ tích phát sinh. Nhưng mà như vị bằng hữu kia vừa nói, sinh cơ dựa vào chúng ta tự mình nắm bắt. Ở chỗ này chờ nhất định sẽ không tìm được bất luận hy vọng gì.

- Tìm? Làm sao tìm được?

Không Vân lão nhân cực kỳ phiền muộn:

- Tên kia chỉ nói chung chung khiến cho người ta như lọt vào trong sương mù. Ta lại cảm thấy, liệu có phải hắn ta đang nói quá lên hay không.

Ngân Sa Khách lắc đầu:

- Ta lại không thấy vậy. Nếu như hắn muốn gây bất lợi cho chúng ta, căn bản không cần phải nhiều lời như vậy. Nói thật, dùng thực lực của hắn, cũng không cần kéo chúng ta vào trong trận doanh của hắn. Hắn đã không muốn hại nhóm người chúng ta, lại không có cầu cạnh chúng ta, vậy không cần phải nói quá lời làm gì.

Đầu óc của Ngân Sa Khách cuối cùng vẫn nhanh nhẹn, tinh minh hơn Không Vân lão nhân.

- Mặc kệ, ta quyết định đi theo vào xem. Biết mình biết người, có lẽ mới có được một đường sinh cơ.

Ngân Sa Khách đưa ra quyết định của bản thân.

Không Vân lão nhân chần chờ một lát, không có phụ họa mà chỉ nói:

- Ngân Sa lão đệ, càng tới gần bên trong, cách thị phi càng gần. Lão đệ lựa chọn đi vào, không phải miếng thịt tự mình đưa tới cửa sao?

Ngân Sa Khách nghiêm mặt nói:

- Trận pháp ra ngoài đã bị phong bế, đã không ra được thì tới gần một chút. Nếu như thực sự là Ma Đế phục sinh, chẳng lẽ dựa vào khoảng cách xa hơn thì có thể an toàn sao?

Sắc mặt Không Vân lão nhân vô cùng khó coi:

- Vậy chung quy vẫn tốt hơn tự mình đưa lên cửa một chút a.

- KHông nhất định, nếu như chúng ta đều đi ngăn cản, hợp lực lại, nói không chừng có thể ngăn cản hiên chủ Thúy Hoa hiên. Ta thấy người trẻ tuổi kia đích thị là người có thể ngăn cản được hiên chủ Thúy Hoa hiên.

Ngân Sa Khách nói.

- Hắn?

Không Vân lão nhân vẫn còn có chút tức giận:

- Nếu như hắn thực sự vĩ đại như vậy, vì sao lại không mời chúng ta cùng đi?

- Nói không chừng hắn không nhìn trúng thực lực của chúng ta thì sao?

Ngân Sa Khách cười khổ nói, dù sao trận chiến vừa rồi bọn họ căn bản không giúp đỡ được cái gì.

- Hừ, cuối cùng hắn cũng chỉ là bán bộ Hoàng cảnh, nếu không phải trên người có nhiều bảo vật, hắn muốn đối phó với Diệu công tử cũng không có dễ dàng như vậy.

Không Vân lão nhân hừ lạnh một tiếng:

- Nói cho cùng ta cũng hoài nghi hắn có tư tâm.

Ngân Sa Khách đối với lời nói của Không Vân lão nhân không đồng tình, hắn nhíu mày nói:

- Không Vân lão ca, nói cho cùng hắn cũng cứu chúng ta một mạng, chúng ta cũng không cần phải nói xấu sau lưng người khác như vậy chứ?

Không Vân lão nhân thản nhiên nói:

- Ngân Cát lão đệ, nếu như ngươi có ý muốn đi vào, thứ cho lão ca ta không bồi tiếp.

Ngân Sa Khách thấy Không Vân lão nhân như vậy cũng biết đạo bất đồng, không thể cùng mưu, hắn than nhẹ một tiếng, ôm quyền nói:

- Đã như vậy chúng ta tách ra. Dù sao nhiệm vụ hộ pháp mà hiên chủ Thúy Hoa Hiên coi như đã sớm chấm dứt. Chúng ta cũng không còn cùng một trận doanh nữa.

Ngữ khí của Ngân Sa Khách trở nên lãnh đạm, hiển nhiên hắn đối với loại biểu hiện nhút nhát của Không Vân lão nhân cũng có chút thất vọng.

Dùng biểu hiện của Không Vân lão nhân hiện tại, so với Kim Châm mỗ mỗ kia cũng không khác gì nhau. Nhìn thấy Ma tộc tàn sát bừa bãi, ngay cả dũng khí đi vào cũng không có. Danh khí của Không Vân lão nhân này cho dù trước nay lớn tới đâu cũng không còn nhận được sự tôn trọng của Ngân Sa Khách nữa.

- Trần thiếu, ở phía Tây nam có một thâm cốc, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Ở trong thâm cốc đó có một cánh rừng đá, ngọn nguồn nhịp đập kia truyền tới từ vùng kia.

Phệ Kim Thử Vương thăm dò rồi báo lại tin tức mới nhất.

Giang Trần nghe vậy gật đầu nói:

- Tốt, đi vào trong đó vậy.

Giờ phút này Giang Trần không ngừng nghỉ chút nào, phi độn không ngừng về phía mà Phệ Kim thử vương chỉ. Ven đường hắn cũng nhìn thấy rất nhiều võ giả, ý đồ muốn công kích hắn.

Nhưng mà dưới tốc độ của Thiên Côn Lưu Quang độn, những tu sĩ này ngay cả cơ hội đánh lén cũng không có.

Không bao lâu sau, Giang Trần đi tới phụ cận rừng đá kia. Phiến rừng đá này quả thực vô cùng kinh người, giống như một bộ lạc Cự nhân tộc vậy.

Mỗi một tảng đá đều vô cùng đồ sộ, giống như tạo hóa của thiên địa, quỷ phù thần công. Biểu hiện trên những tảng đá ở đây đều vô cùng tinh tế.

Mà giờ phút này, ở trong cánh rừng đá này ít nhất có một hai trăm người tụ tập. Cơ hồ đều là cường giả Hoàng cảnh.

Giang Trần cũng không có vội vã tới gần, chỉ đứng ở phía xa xa. Không phải hắn không muốn tới gần, mà là bên ngoài có hai ba mươi cường giả Hoàng cảnh canh giữ, căn bản không thể nào tới gần được.

Giang Trần không chút nghi ngờ, nếu như hắn có ý tới gần, nhất định sẽ bị những người này liên thủ công kích.

*****

- Xem ra những người này quả nhiên đều vì bảo vật thuộc tính thổ mà tới. Có thể sinh ra nhịp đập với mặt đất đáng sợ như vậy, bảo vật thuộc tính thổ này tuyệt đối không đơn giản. Chỉ là đây rốt cuộc là loại bảo vật gì đây?

Giang Trần cũng có chút hiếu kỳ.

Hiện tại hắn cơ hồ có thể xác định, bảo vật này có lẽ thuộc về Xích Đỉnh trung vực, không phải là thủ thuật mà Ma tộc kia làm ra để che mắt mọi người.

Dù sao nhịp đập với mặt đất này không phải là thứ mà bất kỳ thủ thuật nào của Ma tộc có thể làm được.

Cũng có thể nói là, nơi này mặc dù là một cứ điểm của Ma tộc thượng cổ, thế nhưng bảo vật thuộc tính thổ này hẳn là thực.

Có lẽ bảo vật thuộc tính thổ này mới là trụ cột trong kế hoạch của hiên chủ Thúy Hoa hiên. Nếu không có bảo vật này, cũng không có khả năng dẫn động nhiều cường giả Hoàng cảnh tới đây như vậy.

- Người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong.

Giang Trần âm thầm cười lạnh, đứng từ xa nhìn tu sĩ Xích Đỉnh trung vực đang điên cuồng, trong lòng không có bất kỳ gợn sóng nào.

Đối với những người này, hắn cũng không có bất kỳ sự đồng tình nào.

Nếu như có thể, Giang Trần thậm chí còn nguyện ý ngồi một chỗ thưởng thức cảnh bọn chúng bị tàn sát. Dù sao không ít người ở đây đều từng tham dự cuộc chiến xâm lược Vạn Tượng Cương Vực.

- Những người này náo nhiệt như vậy, chẳng lẽ không có ai hoài nghi qua hiên chủ Thúy Hoa hiên kia hay sao?

Trong lòng Giang Trần cũng cảm thấy khó có thể tin nổi.

Cho dù lực hấp dẫn của bảo vật lớn như vậy, chỉ là dù sao bọn họ cũng đuổi theo hiên chủ Thúy Hoa hiên mà tới. Hiện tại hiên chủ Thúy Hoa hiên còn chưa xuất hiện. Bọn họ cuồng nhiệt như vậy, chẳng lẽ không có một chút hoài nghi nào hay sao?

Tuy rằng Giang Trần không biết lai lịch những người này, thế nhưng có lẽ còn có cường giả hoàng thất cường giả của ba đại tông môn Tam phẩm. Có lẽ còn có một ít cường giả tán tu hỗn tạp, cùng với tất cả cường giả các vực chung quanh nghe được một ít tiếng gió.

Mặc dù Giang Trần không có thống kê, thế nhưng liếc nhìn một chút là có thể đại khái tính ra. Người ở đây ít nhất cũng có tám chín thế lực khác nhau.

Chỉ là tám chín thế lực này dường như đã đạt thành sự ăn ý, không tiếp nhận những người khác tiến vào bên trong. Cũng có thể nói là bọn họ đã đạt thành hiệp nghị.

Chỉ cho phép những người thuộc thế lực bọn họ tranh đoạt. Những kẻ đến sau phải toàn lực bài xích.

Nhưng mà sau khi trận pháp bên ngoài Băng Vân sơn đóng lại, trong thâm cốc này cũng không có ai đi vào. Cho nên liên minh giữa những người này bất đầu rạn nứt.

Ai cũng muốn đứng đùa, ai cũng muốn chiếm cứ vị trí có lợi.

Như vậy quan hệ giữa các phương tuy rằng không tới mức đánh chém nhau, thế nhưng cũng kêu la không ngừng.

- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà THiên Ưng tông các ngươi chiếm cứ vị trí có lợi nhất?

Một cường giả Xích Ly tông kêu lên.

- Đúng vậy, hiện tại tất cả mọi người đang cạnh tranh công bằng. Thiên Ưng tông các ngươi cũng đừng hoành hành, bằng không coi chừng bị mọi người liên thủ tấn công đó.

- Hừ, ngươi tính toán tốt vậy sao? Ta thấy các hạ lạ mặt, dường như không phải người trong Xích Đỉnh trung vực, cũng dám tới quản chuyện trong Xích Đỉnh trung vực sao?

Một cường giả Thiên Ưng tông lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người thứ hai vừa mới lên tiếng.

- Chư vị, hãy nghe ta nói một câu. Thiên Ưng tông chúng ta không có muốn làm địch với tất cả mọi người. Bất quá Thiên Ưng tông chúng ta là người thứ nhất chạy tới nơi này. Chúng ta chiếm vị trí có lợi cũng là bởi vì tới sớm, chứ không phải là muốn đè đầu cưỡi cổ mọi người. Thứ tự do đến trước đến sau mà phân, quy củ này đúng chứ?

Cường giả Thiên Ưng tông ôm quyền nói tiếp:

- Tại hạ cảm thấy, chuyện trong Xích Đỉnh trung vực chúng ta, hẳn nên do người XÍch Đỉnh trung vực tham dự. Tông môn mạnh nhất trong Xích Đỉnh trung vực, không ai vượt qua được Thiên Ưng môn, Vạn Phật và Xích Ly. Ba đại tông môn Tam phẩm như chúng ta. Tam tông chúng ta tự nhiên có thể chiếm cứ vị trí có lợi. Các người nói đúng hay không?

Không thể không nói người này có tài ăn nói rất tốt.

Nói một phen, đem tâm lý cùng chung mối thù của những người khác đánh tan. Đồng thời còn lôi kéo hai đại tông môn khác, thuận tiện chèn ép những người khác.

Người Xích Ly tông nghe vậy cũng không có phản đối mà gật đầu nói:

- Nói cũng đúng. XÍch Đỉnh trung vực đếm tới đếm lui cũng chỉ có ba tông môn chúng ta là mạnh nhất. Những người khác hoặc là nghe theo chỉ huy, hoặc là chỉ có thể mời các ngươi rời khỏi nơi này mà thôi.

MỘt tu sĩ của Vạn Phật tông cũng mở miệng nói:

- Ta đề nghị, ba đại tông môn chúng ta liên thủ. Đem một ít người không có phận sự trà trộn vào, thanh lý một lượt đi.

- Cái gì gọi là người không có phận sự? Chúng ta đại biểu hoàng thất mà tới, ba đại tông môn các ngươi tuy rằng mạnh, chẳng lẽ mạnh hơn Hoàng thất hay sao?

Người nói những lời này đương nhiên là đại biểu hoàng thất, cũng chính là người chủ trì trận pháp mạnh nhất lúc còn ở bên ngoài, Trương lão.

Giang Trần có thể thông qua trận pháp là bởi vì Trương lão này thả hắn đi vào.

Tu vi Trương lão đạt tới Hoàng cảnh lục trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là Hoàng cảnh thất trọng.

Cường giả bực này lên tiếng, lập tức khiến cho khí thế của mấy người kia bị ngăn chặn lại.

- Trương lão, mọi người trong chúng ta đều tôn trọng ngươi là người đức cao vọng trọng. Nhưng mà thứ cho chúng ta vô lễ, chúng ta chưa từng nghe nói qua Trương lão ngươi là đại biểu của hoàng thất a.

- Đúng vậy, Hoàng thất Họ Yến, Trương lão lại họ Trương. Chúng ta sao có thể tin tưởng Trương lão là đại biểu của Hoàng thất được cơ chứ?

Người ba đại tông môn nhao nhao mở miệng, hiển nhiên đối với Hoàng thất bọn họ có chút kiêng kỵ. Nhưng không có nghĩa là một đại biểu hoàng thất nào bọn họ cũng kiêng kỵ.

Trước mặt lợi ích tuyệt đối, trừ phi là hoàng đế Yên gia tự mình ở đây, nếu không muốn bọn họ chủ động buông tha lợi ích trước mặt hoàng thất, cơ hồ là chuyện không thể nào.

Trương lão lạnh nhạt cười, dường như đối với phản ứng của ba đại tông môn đều nằm trong dự liệu của hắn vậy. Ánh mắt hắn ung dung nhìn về phía bên cạnh, trong mắt tràn ngập thâm ý.

- Hóa ra ba đại tông môn các ngươi chỉ nhận Yên gia là hoàng tộc, rất tốt, rất tốt. Chiêu Thân vương, đại biểu ba đại tông môn đã nói như vậy, ngài còn không ra mặt thì chúng ta sẽ bị đuổi a.

- Cái gì?

Người ba đại tông môn sững sờ, cách người Trương lão không xa, một trung niên tướng mạo bình thường bỗng nhiên cười nói:

- Không thể tưởng tượng được vào thời khắc mấu chốt ba đại tông môn lại tôn trọng hoàng thất ta như vậy. Đã như thế, bổn vương che dấu thân phận cũng phải xin lỗi mọi người rồi.

Khuôn mặt trước đó của người này biến mất, đồng thời hai tay chấn động, trực tiếp xé rách y phục bên ngoài, lộ ra một bộ y phục thân vương đẹp đẽ mà quý phái.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)