← Ch.1150 | Ch.1152 → |
Chiêu Thân vương này có một bộ râu dài, cực kỳ có khí độ, trên người có khí tức vương giả, không có một chút che đấu nào mà toàn bộ đều lộ ra ngoài.
Chiêu Thân vương chính là Ngự đệ đại vương mà Xích Đỉnh hoàng đế bệ hạ của Xích Đỉnh trung vực tự mình khâm điểm. Quyền thế trong Xích Đỉnh trung vực ngập tời, cơ hồ có thể nói là người xếp thứ ba trong hoàng thất.
Trừ một lão tổ của hoàng thất ra, Xích Đỉnh hoàng đế xếp thứ nhất, Chiêu Thân vương này là người có quyền thế xếp gần với Xích Đỉnh hoàng đế nhất.
Quan trọng lầ Xích Đỉnh trung vực đối với Ngự đệ đại vương này vô cùng coi trọng. Rất nhiều chuyện trong giang hồ đêu giao cho Chiêu Thân vương đi quản lý.
Kể từ đó, Chiêu thân vương ở trong các đại tông môn cũng rất có uy vọng.
Đương nhiên, quan trọng nhất là thiên phú võ đạo của bản thân Chiêu Thân vương cũng vô cùng kinh người. Luận tu vi võ đạo, tu vi một thân thậm chí không thua XÍch Đỉnh hoàng đế chút nào.
Chỉ là, Chiêu Thân vương này một lòng chuyên tu võ đạo, không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế. Mà thiên phú võ đạo của hắn cực cao, hơn nữa tài nguyên của hoàng gia lại hùng hậu. Chuyện này khiến cho phương diện võ đạo của hắn còn mạnh hơn Xích Đỉnh hoàng đế một chút.
Cho nên, trên cơ bản chỉ cần là chuyện liên quan tới việc chinh phạt, đều là do Ngự đệ đại vương Chiêu Thân vương này phụ trách.
Điều này cũng khiến cho Chiêu Thân vương ở trong Xích Đỉnh trung vực có uy vọng vô cùng, luận danh khí, luận uy vọng, thậm chí còn trên tông chủ những đại tông môn kia.
Lần trước đuổi giết Giang Trần, nếu như không phải Chiêu thân vương này đang bế quan tu luyện. Hắn nhất định sẽ tự mình phụ trách đuổi giết Giang Trần. Dù sao dùng địa vị và chức trách của hắn tại Xích Đỉnh trung vực, vốn nên phụ trách những chuyện như thế này.
Chiêu Thân vương vừa mới hiện thân, đại biểu của ba đại tông môn biến sắc. Ba đại tông môn lần này tới đây đều phái ra cao tầng của tông môn, tông chủ bọn họ cũng không có tự thân xuất mã.
Chính là bởi vì không có tông chủ tự thân xuất mã, cho nên người ba đại tông môn trước mặt Chiêu Thân vương càng không có tư cách nói chuyện.
Trong lúc nhất thời, người đứng đầu ba đại tông môn trong này á khẩu không trả lời được. Nhìn nhau không ngừng, trong lòng cực kỳ phiền muộn.
- Chư vị, lần này bổn vương tới đây là vì số mệnh của Xích Đỉnh trung vực. Bọn ngươi đều là tông môn trong Xích Đỉnh trung vực, nên hiệp trợ vương thất, tìm kiếm bảo vật. Cũng coi như là giúp cho nghiệp lớn của Xích Đỉnh trung vực.
- Chiêu Thân vương, ngài cũng ẩn nấp quá sâu a.
Người dẫn đầu của Thiên Ưng tông cực kỳ buồn bực, cho nên lúc nói chuyện ngữ khí cũng có chút bực bội.
- Nếu như biết rõ thân vương tự mình tới đây, chúng ta còn xem náo nhiệt gì nữa a.
- Bảo vật, muốn nhận được bảo vật tự nhiên phải có số mệnh. Nhưng mà nếu như Thân Vương đại nhân muốn một hơi nuốt, chí ít cũng phải cho chúng ta húp chút nước a.
Những người khác căn bản lúc này không có tư cách nói chuyện. Lúc này người muốn nói chuyện cũng chỉ có thể là người phụ trách của ba đại tông môn kia.
Chiêu Thân vương cười ha hả nói:
- Tốt, bổn vương làm chủ, nếu như bảo vật xuất thế, chỉ cần bảo vật là của hoàng thất. Tất cả bảo vật sau đó, ba đại tông môn các ngươi đều có thể được chia một phần. Về phần những người khác tham dự, nhìn tình huống mà quyết định....
Chiêu Thân vương nói tới đây, ngữ khí bỗng nhiên dừng lại:
- Nhưng mà không phải người Xích Đỉnh trung vực ta thì xin lỗi. Chuyện ở đây căn bản không có bất kỳ quan hệ nào với các ngươi. Hoặc là các ngươi ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ. Hoặc là ngay lập tức rời khỏi nơi này.
Ngữ khí của Chiêu Thân vương cực kỳ bá đạo, dù sao đây cũng là địa bàn của Xích Đỉnh trung vực. Hắn với tư cách là thân vương của hoàng thất Xích Đỉnh trung vực, cũng có tư cách nói vậy.
Chiêu Thân vương nói xong, những cường giả hoàng thất khác đều đứng sang bên cạnh Chiêu thân vương, hiển nhiên đều tạo thanh thế cho Chiêu thân vương.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí ở nơi này cực kỳ ngưng trọng.
Người dẫn đầu ba đại tông môn nhìn lẫn nhau, hiển nhiên còn có chút không cam lòng. Chỉ là lúc này CHiêu Thân vương ở đây, trừ phi là tông chủ ba đại tông môn bọn họ có mặt ở nơi này, nếu không muốn bọn họ ra tay phản kháng Chiêu Thân vương, bọn họ không có lá gan này. Trừ phi là ba tông liên thủ có lẽ mới có một đường hy vọng.
Chỉ là quyền uy của hoàng thất Xích Đỉnh còn đó, muốn bọn họ ngang nhiên đối kháng với Hoàng thất, bọn họ cũng không có ý niệm đó trong đầu.
Lúc này nếu như đối kháng với hoàng thất chẳng khác nào là triệt để xé rách da mặt. Liều tới mức ngươi chết ta sống. Thế lực của ba đại tông môn liên hợp, chống lại người hoàng thất ở đây có sẽ còn có chút ưu thế.
Thế nhưng mà sau khi sống mái một hồi. Bọn họ nhất định phải thanh lý tất cả những người có mặt, kể cả Chiêu Thân vương.
Trong Xích Đỉnh trung vực giết Chiêu Thân vương, khoan nói bọn họ có thể hay không. Cho dù có thể, dùng đảm lượng của mọi người cũng chưa chắc dám làm như vậy.
Việc này một khi tiết lộ ra ngoài, ba đại tông môn phản bội hoàng thất, tuyệt đối sẽ trở thành đại nạn trong Xích Đỉnh trung vực. Dùng sự cường thế của hoàng thất, nhất định sẽ không do dự trấn áp ba đại tông môn.
Ba đại tông môn liên thủ có lẽ có thể đối kháng với hoàng thất một chút. Thế nhưng mà cuối cùng lưỡng bại câu thương. Đối với ba đại tông môn, đối với Xích Đỉnh trung vực đều không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Nghĩ tới đây đại biểu của ba đại tông môn đều ủ rũ. Hiển nhiên bọn họ cũng ý thức được, bọn họ căn bản không có bất kỳ con át chủ bài nào có thể trở mặt được.
- Trương lão, phiền ngươi kiểm tra lại hiện trường noi này một chút. Nếu không phải là người của Xích Đỉnh trung vực thì mời rời khỏi. Hoặc là sẽ là địch với Xích Đỉnh trung vực chúng ta.
Trương Lão vội vàng gật đầu:
- Vâng.
Trương lão ở trong Xích Đỉnh trung vực vốn là tồn tại như sấm vang bên tai. Hơn nữa hắn đại biểu cho ý chỉ của Chiêu Thân vương, hắn ra mặt kiểm tra, căn bản không ai có thể phản kháng.
Nhìn thấy Trương lão kiểm tra nhân số, trong lòng Giang Trần khẽ động, vội vàng khoát tay nói với Trương lão:
- Trương lão, ta ở chỗ này, bọn họ không cho ta đi vào.
Trước khi Giang Trần bắt giữ người nọ, giả trang thân phận người nọ, giờ phút này vẫn chưa có bạo lộ. Cho nên linh cơ khẽ động, hắn chủ động lên tiếng.
Trương lão nhìn thấy hắn, nhướng mày nói:
- Tiểu Trình, không phải ngươi tới từ sớm sao? Chạy đông chạy tây tới chỗ nào vậy? Tại sao giờ này mới tới?
Người Giang Trần giả trang có họ Trình, biết rõ Trương lão đang nói chuyện với hắn, cho nên hắn lập tức cười khổ một tiếng:
- Trương lão, đừng nói tới nữa, ven đường ta bị người ta phục kích. Thiếu chút nữa không thấy được Thân vương đại nhân và Trương lão ngài a.
Chiêu Thân vương thấy bên cạnh mình có thêm một người cũng không để ý. Dù sao người mà Giang Trần giả trang cũng chỉ là một nhân vật bình thường, một gia hỏa góp cho đủ số mà thôi.
*****
Nhưng mà nghe thấy có người dám phục kích người hoàng thất, Chiêu Thân vương nhướng mày nói:
- Ai phục kích ngươi?
Giang Trần cười khổ nói:
- Còn có ai nữa? Kim Châm mỗ mỗ, còn có Diệu Công tử kia. Đều là người Thúy Hoa hiên.
Giang Trần thấy tất cả mọi người vì bảo vật mà quên đi hiên chủ Thúy Hoa hiên, cho nên đành phải cảnh báo cho những người này một chút.
Những người này sống chết ra sao, Giang Trần căn bản không thèm để ý. Thậm chí còn ước gì đám người này toàn quân bị diệt. Thế nhưng mà, so với Ma đế của Ma tộc mà nói, những người này căn bản không thể tạo thành được bao nhiêu uy hiếp.
Cho nên trước khi bọn họ sống mái với nhau, Giang Trần cũng không hy vọng những người này không hiểu rõ, không đề phòng với hiên chủ Thúy Hoa hiên.
Chỉ cần nhắc nhở cho những người này một chút, để cho bọn họ đề phòng hiên chủ Thúy Hoa hiên, như vậy mới có thể khiến cho trai cò tranh nhau, Giang Trần khi đó mới có thể đắc lợi.
Quả nhiên nghe thấy ba chữ Thúy Hoa hiên này, Chiêu Thân vương cũng nhíu mày nói:
- Hiên chủ Thúy Hoa hiên này đám người các ngươi ở dọc đường có gặp hay không?
Tất cả mọi người mờ mịt lắc đầu, hiển nhiên mọi người đã sớm ném hiên chủ Thúy Hoa hiên ra sau đầu. Lúc này cũng không có ai cảm thấy hiên chủ Thúy Hoa hiên có thể mang tới uy hiếp gì cho mọi người.
Bị Giang Trần nhắc nhở một câu mọi người mới giật mình tỉnh ngộ. Mọi người theo hiên chủ Thúy Hoa hiên mà tới đây, thế nhưng trong lúc mấu chốt này dường như bản thân hiên chủ Thúy Hoa hiên lại biến mất một cách quỷ dị.
Sắc mặt Chiêu Thân vương thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi:
- Tiểu Trình, ngươi nói là Kim Châm mỗ mỗ và Diệu công tử đánh lén ngươi. Hai người kia có lẽ không ở chỗ này a.
- Thuộc hạ cũng cảm thấy kỳ quái, hiên chủ Thúy Hoa hiên kia dường như đang bố trí một bàn cờ rất lớn. Thuộc hạ suy đoán có lẽ hắn có âm mưu gì đó. Bằng không màn nói giờ phút này hiên chủ Thúy Hoa hiên kia tại sao lại biến mất một cách thần kỳ như vậy.
Giang Trần không ngừng dẫn dắt những người này.
Chiêu Thân vương gật gật đầu, biểu lộ trên mặt ngưng trọng:
- Hiên chủ Thúy Hoa hiên này rốt cuộc đang làm trò quỷ gì? Bổn vương thu được rất nhiều tin tức tình báo, nói hiên chủ Thúy Hoa hiên có ý đồ phản bội Xích Đỉnh hoàng thất chúng ta. Xem ra người này quả nhiên có dị tâm khó lường. Lúc này trốn mà không xuất hiện, nhất định đang có âm mưu gì đó.
Trương lão cũng gật đầu:
- Thân vương đại nhân, có muốn phái những người này đi tìm kiếm một chút hay không?
Chiêu Thân vương nghĩ một lát, lại lắc đầu nói:
- Bỏ đi, người này có tu vi Hoàng cảnh lục trọng, gần tới đột phá Hoàng cảnh thất trọng, người bình thường qua cũng chỉ là chịu chết. Chúng ta không nên phân tán thực lực, nên xử lý chính sự ở nơi này trước đã.
Giang Trần nghe Chiêu thân vương nói như vậy, trong lòng thầm mắng.
Hắn lập tức thêm mắm thêm muối:
- Thân vương đại nhân, trận pháp ở bên ngoài sau khi tiến vào đã bị phá hỏng. Hiện tại đường ra ngoài cũng không thông. Thuộc hạ có một loại dự cảm, đám người chúng ta đều bị hiên chủ Thúy Hoa hiên ám toán rồi.
Chiêu thân vương này còn chủ quan như vậy, Giang Trần chỉ có thể ném ra một ít tin tức quan trọng mà thôi.
- Ngươi nói cái gì?
Chiêu Thân vương nghe vậy bỗng nhiên biến sắc.
- Những lời thuộc hạ nói là thực.
Giang Trần vội vàng nói.
Lời vừa nói ra, đừng nói là Chiêu thân vương, ngay cả người ba đại tông môn khác cũng hoảng sợ biến sắc, nếu như thông đạo đi ra bị phá hỏng, như vậy có nghĩa là gì?
Nghĩa là tất cả bọn họ đều bị người ta tính toán. Nghĩa là người ta định bắt cá trong chậu, muốn hốt gọn bọn họ.
Chỉ là người như hiên chủ Thúy Hoa hiên, hắn có khẩu vị lớn như vậy sao? Ba đại tông môn, hoàng thất Xích đỉnh, còn có những người của tông môn tứ phẩm khác, toàn bộ đều muốn tính toán?
Trong lúc nhất thời biểu lộ trên mặt mọi người cực kỳ phức tạp.
Chiêu thân vương kia lúc này sắc mặt vô cùng ngưng trọng, gọi Giang Trần tới, nói:
- Tiểu Trình, đem chuyện ngươi biết cẩn thận nói ra cho ta nghe.
Giang Trần đã sớm nghĩ tới nên nói gì trong đầu, lúc này hắn lập tức nói ra.
- Lúc ấy thuộc hạ bị Kim Châm mỗ mỗ và Diệu công tử tập kích. Về sau không biết vì cái gì mà Kim Châm mỗ mỗ và Diệu công tử bỗng nhiên trở mặt. Kim Châm mỗ mỗ đấu không lại Diệu công tử liền muốn chạy trốn khỏi Băng Vân sơn mạch này, kết quả vừa tới gần trận pháp kia đã bị một cỗ lực lượng thôn phệ. Thông đạo trong trận pháp kia không biết đã bị một cỗ lực lượng nào đó phá tan.
- Kim Châm mỗ mỗ kia bị cắn nuốt, vậy sau đó thì sao?
Chiêu Thân vương nghe qua đại danh của Kim Châm mỗ mỗ, cũng biết rõ đây là cường giả Hoàng cảnh tam trọng.
- Sau khi thôn phệ không có bất kỳ dấu hiệu nào chạy trốn, đoán chừng chết rồi.
Giang Trần thở dài.
- vậy Diệu công tử kia thì sao?
Chiêu Thân vương lại hỏi.
- Diệu công tử bị thuộc hạ diệt sát.
Điểm này Giang Trần cũng không có nói sai, hắn tiếp tục nói:
- Sau khi thuộc hạ diệt sát Diệu công tử, thấy thông đạo trong trận pháp bị phá hỏng, thuộc hạ cũng không dám chậm trễ, lập tức chạy tới tụ họp. Lại bị những người này ngăn cản. Chỉ sợ nếu như không có Thân vương đại nhân ra mặt, thuộc hạ muốn tiến vào cũng không có cơ hội.
Những lời này của Giang Trần nửa thật nửa giả, nhưng lại rất xảo diệu, đồng thời còn không hề nói tới chuyện Ma tộc. Hắn không phải không dám đề cập tới Ma tộc, mà là sợ sau khi đề cập tới Ma tộc, tâm thần những người này lo lắng, bất ổn.
Một khi như vậy tất sẽ trở thành cá trong chậu, trở thành tế phẩm huyết tế Ma Đế.
Tuy rằng đối với những người này Giang Trần không có hảo cảm, thậm chí còn ước gì bọn chúng gặp chuyện không may, thế nhưng mà những người này bây giờ còn chưa thể nào chết được. Bởi vì những người này còn có tác dụng khi đối kháng với âm mưu của hiên chủ Thúy Hoa hiên.
Cho dù phải chết, Giang Trầ cũng hy vọng mình tự tay giết những người này. Mà không phải để cho bọn chúng trở thành tế phẩm của Ma Đế gì đó.
Làm tế phẩm cho Ma Đế, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho tu vi Ma đế tăng lên một mảng lớn, chuyện này đối vói tình cảnh của Giang Trần hiển nhiên cực kỳ bất lợi.
Hiện tại Giang Trần có thể đối phó với những người này, cho dù không có cách nào diệt sát toàn bộ, nhưng mà khi đối diện với mấy người này, hắn tuyệt đối có năng lực tự bảo vệ mình.
Thế nhưng mà đối mặt với một Ma Đế đỉnh phong thời thượng cổ, Giang Trần căn bản không có bất kỳ phần thắng nào. Trừ phi hắn vận dụng cấm chế trong động phủ của cường giả Thiên Vị kia.
Thế nhưng mà muốn dùng cấm chế trong động phủ thì cũng phải dẫn dụ Ma Đế kia đi vào.
Bằng vào kiến thức của Ma đế thượng cổ, sau khi thấy động phủ này bất phàm, người ta chưa chắc đã dám xông vào.
Nếu như đối phương không xâm nhập, cấm chế trong động phủ này cũng không làm nên được trò trống gì. Nhiều lắm chỉ có thể bảo vệ tính mạng mình không chết, nhưng không có cách nào ngăn cản Ma đế rời nói.
← Ch. 1150 | Ch. 1152 → |