← Ch.1164 | Ch.1166 → |
Thanh âm của Trùng Tiêu tôn giả vô cùng chăm chú, cũng vô cùng mừng rỡ.
- Tông chủ, người không cần khẩn trương, cũng không cần câu nệ. Người có thể tiến vào cấm địa Đan Tiêu cổ phái, có thẻ thông qua nhiều khảo nghiệm như vậy, có thể tiến vào tháp truyền thừa, lại còn có thể nhận được ba đại truyền thừa, như vậy có nghĩa rằng ngươi được tất cả người trong Đan Tiêu cổ phái chấp nhận. Những khảo nghiệm kia là do toàn thể cường giả Đan Tiêu cổ phái tạo nên. Ngươi thông qua những khảo nghiệm kia, cũng có nghĩa rằng người chính là tông chủ mà toàn bộ Đan Tiêu cổ phái bổ nhiệm.
Trùng Tiêu tôn giả giống như sợ Giang Trần không chấp nhận cho nên nhanh chóng giải thích.
Đối với một cường giả thượng cổ mà nói, tin tức tốt lớn nhất không có gì bằng tin tức về tông môn. Trùng Tiêu tôn giả năm đó cũng tham gia trận chiến kháng Ma tộc của Đan Tiêu cổ phái.
Cơ hồ tất cả người Đan Tiêu cổ phái, toàn quân bị diệt. Nhưng mà trong chiến tường, Trùng Tiêu tôn giả được chủ nhân Lưu Ly vương tháp cứu, mang tới nơi này.
Trùng Tiêu tôn giả ngay từ đầu khi tới nơi này cũng mất hết can đảm. Dù sao tông môn bị nghiền nát, đồng môn bị chết hết, loại đả kích này đối với người có lòng trung thành rất lớn với tông môn như Trùng Tiêu tôn giả mà nói, tuyệt đối là thứ không thể thừa nhận được, so với việc mất mạng còn nặng nề hơn.
Nếu như không phải chủ nhân Lưu Ly vương tháp dùng mưu kế lừa gạt hắn, có lẽ Trùng Tiêu tôn giả đã sớm tự sát tuẫn tông rồi.
Những năm này trải qua vô tận tuế nguyệt khiến cho tâm tính của Trùng Tiêu tôn giả chậm rãi bình ổn lại, khiến cho hắn dần dần thích ứng với thân phận thủ hộ giả.
Nhưng mà nhiều năm trôi qua như vậy, sự thống hận với Ma tộc của hắn chưa bao giờ giảm, sự tưởng niệm đối với tông môn chưa từng giảm.
Đột nhiên Giang Trần không có một chút dấu hiệu nào xuất hiện, thoáng cái mang tới tin tức tông môn, bảo sao Trùng Tiêu tôn giả không mừng rỡ được cơ chứ?
Vốn hắn vô cùng thưởng thức Giang Trần, hiện tại lại nghe nói Giang Trần nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, sự thưởng thức này lại hóa thành cảm giác thân thiết nồng đậm.
Giang Trần không sợ người khác làm phiền, hắn đem tất mọi chuyện trong đan đấu Huyễn Ba sơn nói ra cho Trùng Tiêu tôn giả nghe, tất cả đều nói chi tiết.
Trùng Tiêu tôn giả sau khi nghe xong cũng thở dài:
- Trận pháp ngoài Huyễn Ba sơn là do ta xếp đặt, thiết kế. Mới đầu khi ta xếp đặt, thiết kế độ khó vô cùng lớn. Về sau tông chủ nói vơi ta, nếu như trận pháp bên ngoài đã khó như vậy, thì làm sao người ta có cơ hội tiến vào cấm địa Đan Tiêu cổ phái cơ chứ?
Ngoài Huyễn Ba sơn, dược viên thượng cổ, tế đàn thần thánh kia kỳ thực mỗi một bộ phận đều là những chi tiết đan xen nhau.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết đó chính là chuôi bảo đao vô danh kia. Chỉ có chuôi bảo đao vô danh này mới là chìa khóa chính thức mở ra cấm địa Đan Tiêu cổ phái.
Nếu không mà nói, cho dù là người hữu duyên, nhiều lắm chỉ tới dược viên thượng cổ kia. Tuyệt đối không thể tiến vào di chỉ Đan Tiêu cổ phái.
Từ trong miệng Giang Trần, Trùng Tiêu tôn giả biết được quá trình Giang Trần thu được bảo đao vô danh kia.
Bảo đao vô danh kia là ban đầu khi Giang Trần còn ở Đông Phương vương quốc, thu được từ trong tay người phụ trách Tiềm Long hội kia.
Lúc ấy Giang Trần thuần túy chỉ cảm thấy chuôi đao này không tệ, cho nên mới thuận tay cầm lấy. Thế nhưng không ngờ sau đó lại có liên quan sâu xa như vậy.
Không thể không nói, tạo hóa trên thế gian vô cùng thần kỳ.
Trùng Tiêu tôn giả nghe thấy Giang Trần nói những chuyện này cũng cảm khái liên tục.
Nhất là trong cấm địa Đan Tiêu cổ phái Giang Trần nhiều lần gặp nguy cơ, nhưng mà đều bị hắn may mắn tránh đi.
- Tông chủ, những cơ quan kia đều đánh vào nhân tâm. Nếu là người tâm thuật bất chính, tiến vào cấm địa Đan Tiêu cổ phái, nhất định sẽ không thể thông qua được những khảo nghiệm kia. Cũng không có cách nào đạt được những truyền thừa kia. Người có thể nhận được truyền thừa, có thể nói người đã thật tâm.
Trùng Tiêu tôn giả nói tới chuyện tông môn, vô cùng đồng tình.
Sau khi cung kính hỏi Giang Trần về chuyện Đan Tiêu cổ phái, Giang Trần đem những chuyện mình biết không chút dấu giếm nói hai năm rõ mười cho Trùng Tiêu tôn giả nghe tiếp.
Trùng Tiêu tôn giả thở dài:
- Đan Tiêu cổ phái có thể lại thấy ánh mặt trời, lão phu không uổng sống tới bây giờ. Tông chủ, hiện tại ta là thủ hộ giả của Lục cung truyền thừa, có ước định với chủ nhân Lưu Ly vương tháp. Cho nên ở Đan Tiêu cung này, thuộc hạ cũng không có cách nào làm việc tư. Mong tông chủ thông cảm.
Giang Trần cười nói:
- Ta tiến vào Lưu Ly vương tháp vốn cũng không phải có ý đó. Nếu như là dựa vào loại thủ đoạn này mà thông qua, vậy cũng mất đi ý nghĩa của khiêu chiến.
- Đúng vậy.
Trùng Tiêu tôn giả nghe Giang Trần nói như vậy, càng cảm thấy Giang Trần quang minh lỗi lạc. Hảo hán tử, là tông chủ đáng để môn nhân phó thác hy vọng.
- Nhưng mà ba đạo trận pháp này khi người đi thông Đan Tiêu cổ phái cũng đã thông qua. Tuy rằng độ khó ở đây gấp bội. Nhưng theo ta phỏng đoán, đối với người mà nói, có lẽ không có bất kỳ khó khăn nào.
Giang Trần ngạc nhiên:
- Không phải là Tiểu Vô Tướng trận và U Cổ Thất sát trận cùng với Đại Mộng Xuân thu trận, ba đại trận pháp này đó chứ?
- Tiểu Vô Tướng trận tăng lên tới mức Đại Vô Tướng trận. U Cổ Thất sát trận cũng là độ khó cao nhất. Đại Mộng Xuân Thu trận, cấp bậc cũng tăng lên không ít. Nhưng mà trước khi người phá trận, Đan Tiêu cung cũng có vô số áo nghĩa trận pháp, người có thể tham ngộ một phen, thời gian là ba tháng.
Giang Trần suy nghĩ một lát, lại nói:
- Tôn giả, ta muốn trước khi trùng kích Đan Tiêu cung củng cố tu vi một chút. Ta muốn trùng kích Hoàng cảnh trước đã.
- Đương nhiên là được.
Kỳ thực Giang Trần đã sớm có thể đột phá cảnh giới Hoàng cảnh, chỉ là hắn luôn áp chế bản thân mình. Hiện tại sau khi đạt được hạt châu thuộc tính Thổ từ trong Băng Vân sơn mạch kia, bảo vật thuộc tính ngũ hành của Giang Trần đã được tập hợp đầy đủ. Như vậy, mọi sự đã chuẩn bị xong.
Thuộc tính ngũ hành đã được chuẩn bị đầy đủ, trùng kích Hoàng cảnh đối với Giang Trần mà nói, tuyệt đối là lựa chọn hoàn mỹ nhất.
Đem hạt châu từ trong nhẫn trữ vật ra, cảm nhận thuộc tính thổ nồng đậm, khí tức cường đại đập vào mặt, làm cho Giang Trần nhịn không được có chút say mê.
Khỏa hạt châu này tuyệt đối không phải là phàm vật.
Ngẫm lại uy lực đáng sợ của nhịp đập mặt đất kia, ngẫm lại khỏa hạt châu này chịu tải vận hành cả thế giới dưới lòng đất là có thể biết được hạt châu này vô cùng bất phàm.
Lấy hạt châu này đi, thế giới dưới lòng đất lập tức bị sụp đổ, bởi vậy có thể thấy được hạt châu này nghịch thiên ra sao.
- Ồ? Tông chủ, hạt châu trong tay người rất bất phàm a.
Ngay cả cường giả thượng cổ như Trùng Tiêu tôn giả cũng có chút rung động.
Giang Trần đem lai lịch của hạt châu này nói ra một chút, Trùng Tiêu tôn giả thất thanh nói:
- Chiếu theo tông chủ nói, hẳn hạt châu này là Địa Tàng nguyên châu a. Năm đó là bảo vật trấn tông của Địa Tàng tông.
*****
- Địa Tàng nguyên châu?
Giang Trần có chút kinh ngạc:
- Địa Tàng môn cũng là tông môn thượng cổ sao?
- Không đơn thuần là tông môn thượng cổ, còn là tông môn thượng cổ vô cùng lợi hại. Là tông môn thượng cổ dùng trận pháp nổi danh. Đan Tiêu cổ phái có lẽ còn không theo kịp Địa Tàng môn. Không phải Địa Tàng môn có nội tình sâu hơn chúng ta. Mà bọn họ có được khỏa Địa Tàng nguyên châu này.
Trùng Tiêu tôn giả khẽ thở dài nói:
- Không thể tưởng tượng được phúc trạch của tông chủ lại thâm hậu như vậy. Không ngờ lại lấy được trấn tông chi bảo của Địa Tàng tông. Ha ha, Địa Tàng môn ở thời kỳ thượng cổ ức hiếp Đan Tiêu cổ phái chúng ta, nói bọn chúng là đệ nhất tông ở phương diện trận pháp. Hiện tại... Ha ha. Bảo vật trấn tông lại lạc vào trong tay tông chủ Đan Tiêu cổ phái chúng ta, tạo hóa trêu ngươi, tạo hóa trêu ngươi a.
Giang Trần cảm nhận linh lực cường đại của Địa Tàng nguyên châu này, trấn tông chi bảo của tông môn thượng cổ, Địa Tàng nguyên châu này quả thực không tầm thường một chút nào.
Đừng nói những thứ khác, chỉ cần nhìn vào trận pháp nhịp đập với mặt đất là biết rõ năng lượng của Địa Tàng nguyên châu đáng sợ ra sao.
Trên phương diện nội tình trận pháp, Đan Tiêu cổ phái quả thực là vô cùng thâm hậ.
Thế nhưng mà Đan Tiêu cổ phái không có bảo vật trấn tông, không có loại bảo vật nghịch thiên như Địa Tàng nguyên châu.
Có Địa Tàng nguyên châu này ở trong tay, cho dù là trận pháp kém cỏi, có Đại tàng nguyên châu cung cấp linh lực mà nói, cũng có thể hóa mục nát thành thần kỳ.
Địa Tàng môn vốn chỉ là tông môn nhị lưu, bằng vào Địa Tàng nguyên châu này, mạnh mẽ gia nhập hàng ngũ tông môn nhất lưu thượng cổ.
Thậm chí còn đàn áp Đan Tiêu cổ phái một đầu.
Có Địa Tàng nguyên châu, ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ của Giang Trần rốt cuộc cũng đủ. Kim có Nguyên từ kim sơn, Mộc có Thái Ất Tiên đằng, thủy hỏa có Băng Hỏa yêu liên, Thổ có Địa Tàng nguyên châu.
Ban đầu khi Giang Trần đột phá Linh cảnh, luyện chế Ngũ Long khai thiên đan, là bởi vì muốn đánh tốt trụ cột của mình.
Điều này cũng khiến cho tiềm lực võ đạo của hắn so với những người khác còn có tác dụng chậm hơn mười phần.
Địa Tàng nguyên châu, từ thượng cổ tới nay đều là vật vô chủ, chuyệ này khiến cho Giang Trần luyện hóa tương đối dễ dàng. Sau khi tế luyện, Địa Tàng nguyên châu này trở thành chí bảo độc nhất vô nhị củ agt.
Sau khi tế luyện Địa tàng nguyên châu, Giang Trần rốt cuộc cũng hoàn thành ngũ hành kiêm tu, tất cả đã chuẩn bị xong.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Giang Trần quyết định trùng kích Hoàng cảnh.
Dùng tu vi của Giang Trần, trùng kích Hoàng cảnh kỳ thực mấy năm trước đã đủ điều kiện, hôm nay bất quá chỉ là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.
Ngũ hành cùng phi, từng đạo nguyên lực trong cơ thể Giang Trần hình thành một đại tuần hoàn, điên cuồng cải tạo linh hải của Giang Trần.
Từng đạo xiềng xích, gông cùm Thánh Cảnh đơn giản bị xé nát, từng cánh cửa dễ dàng bị Giang Trần phá vỡ. Trên đường Giang Trần trùng kích Thánh Cảnh, cơ hồ là một con đường bằng phảng.
Thánh Cảnh đỉnh phong bình thường, bán bộ Hoàng cảnh khi trùng kích Hoàng cảnh đều là mười bước chín nạn, từng bước đều kinh tâm. Mà Giang Trần, trong cả quá trình đều giống như dẫm trên đất bằng, thậm chí không có bất kỳ chút phức tạp nào.
Tốc độ cực nhanh, quá trình vững vàng, thuận lợi giống như người ta đột phá cảnh giới nhỏ vậy, cơ hồ không có xuất hiện tình huống ngoài ý muốn nào.
Đột phá võ đạo, cấp bậc càng cao, hệ số nguy hiểm càng lướn. Cho nên rất nhiều khi vượt qua đại cảnh giới, đều có thiên kiếp võ đạo.
Đại bộ phận võ giả đối với thiên kiếp võ đạo này đều sợ như sợ cọp.
Thế nhưng mà loại tiên kiếp võ đạo này trên người Giang Trần không có một chút nào.
Nhưng mà khi Giang Trần công phá một đạo cửa khẩu cuối cùng của Thánh Cảnh, khi cảm nhận được linh cảm Hoàng cảnh, tại thời khắc này vô số dị tượng thiên địa ùn ùn kéo tới.
Nhớ ngày đó khi Giang Trần đột phá Nguyên Cảnh, từng dẫn động tới dị tượng thiên địa đáng sợ ở Bảo Thụ tông, có thể so với Hoàng cảnh đột phá.
Mà lần này Giang Trần đột phá Hoàng cảnh, dị tượng thiên địa tuy rằng thanh thế cũng rất lớn, thế nhưng trong Lưu Ly vương tháp đã thu liễm rất nhiều.
- Hoàng cảnh... Bao nhiêu năm rồi rốt cuộc cũng đột phá Hoàng cảnh.
Giang Trần mở mắt ra, trong mắt tràn ngập vẻ vui sướng sau khi đột phá. Ngày này không thể nói là hắn chờ mong đã lâu, thế nhưng coi như là đột phá lớn trên con đường võ đạo.
Bước ra được một bước này, cũng ý nghĩa hắn đã đi vào tầng thứ cao cấp của Thần Uyên đại lục, cường giả Hoàng cảnh, cho dù không nói tới một ít át chủ bài kia, trong thế giới võ đạo này cũng là tồn tại vô cùng cao cấp rồi.
Huống chi hiện tại hắn mới chỉ hơn hai mươi tuổi.
Giang Trần hăng hái đi tới thế giới này, hắn ăn rất nhiều đau khổ, cũng trải qua rất nhiều kiếp nạn, nhưng mà tất cả mọi thứ đều đáng giá.
So với việc kiếp trước không có cách nào tu luyện, ở kiếp này, từng bước từng bước, làm cho hắn cảm thấy càng thêm phong phú.
- Chúc mừng tông chủ, tuổi còn trẻ đã đột phá Hoàng cảnh, dùng thiên phú của tông chủ, trước sáu mươi tuổi đạt được thành tựu Đại Đế tuyệt đối không thể nói chơi.
Trùng Tiêu tôn giả vui mừng quá đỗi, bắt đầu lên tiếng chúc mừng.
Giang Trần cũng có chút vui mừng, ở Đan Tiêu cung hoàn thành bước đột phá võ đạo cuối cùng làm cho hắn cảm thấy ngạc nhiên, lại cảm thấy một phen trải nghiệm khác.
Lại tốn nửa tháng củng cố một chút, Giang Trần triệt để củng cố trụ cột Hoàng cảnh của mình.
- Trùng Tiêu tôn giả, ta đã củng cố cảnh giới. Từ hôm nay ta muốn toàn lực trùng kích ba đại khảo nghiệm của Đan Tiêu cung.
Trùng Tiêu tôn giả nghe vậy đại hỉ:
- Tốt, đột phá Hoàng cảnh, tông chủ chắc chắn sẽ đột phá ba đạo khảo nghiệm này, tuyệt đối có thể nắm chắc chín thành a.
Giang Trần làm việc chưa bao giờ hàm hồ, biết rõ ba đạo khảo nghiệm này hắn đã từng trải qua, nhưng hắn cũng không có một chút chủ quan nào.
Hắn vô cùng nghiêm túc nghiên cứu một ít tri thức truyền thừa trong Đan Tiêu cung, bảo đảm cơ hồ tất cả chỗ khó, chỗ có vấn đề đều được tìm hiểu thấu đáo, khi đó hắn mới bắt đầu trùng kích ba đạo khảo nghiệm này.
Ba đạo khảo nghiệm này chỉ là bản thăng cấp của khảo nghiệm ở Đan Tiêu cổ phái khi trước, độ khó tuy rằng tăng lên rất nhiều, thế nhưng đạo lý bên trên vẫn cùng một mạch.
Quá trình thuận lợi một cách thần kỳ, trước sau chỉ phí một giờ, Giang Trần đã thông qua ba đạo khảo nghiệm này một cách hoàn mỹ.
- Thiên tài, thực sự là thiên tài a.
Trùng Tiêu tôn giả tán thưởng không thôi:
- Đan Tiêu cổ phái chúng ta phúc duyên thâm hậu, lại thu được thiên tài như tông chủ, Đan Tiêu cổ phái phục hưng chỉ là chuyện nằm trong tầm tay.
Trùng Tiêu tôn giả tâm phục khẩu phục, tuy rằng hắn biết rõ ba trận pháp này Giang Trần đã từng khiêu chiến qua. Thế nhưng hắn nhẹ nhõm thông qua như vậy, quá trình vô cùng hoàn mỹ, khiến cho Trùng Tiêu tôn giả vô cùng ngoài ý muốn.
← Ch. 1164 | Ch. 1166 → |