Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1166

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1166: Ban thưởng của cung thứ hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Ba đạo khảo nghiệm này tuy rằng độ khó không nhỏ, thế nhưng Giang Trần hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, cơ hồ có thể nói là không chút tỳ vết, hơn nữa còn không có bộ dáng có chút cố hết sức nào.

Loại cảm giác này khiến cho Trùng Tiêu tôn giả trong lúc nhất thời không hình dung ra được. Nhưng mà hắn có thể cảm giác được, Giang Trần trùng kích ba đạo khảo nghiệm này, khi đó Giang Trần có một loại tự tin không phù hợp với tuổi tác. Đây không phải là tự tin mù quáng, mà tự tin chân thực.

Như đã tính trước.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như tất cả đều được nắm giữ, cái loại cảm giác tự tin, loại thong dong này căn bản vốn không phải là thứ có được ở trên người một người trẻ tuổi như vậy.

Trùng Tiêu tôn giả tự hỏi, cho dù là chính bản thân hắn đi xông qua ba đạo trận pháp này, độ hoàn thành cũng chỉ đơn giản như thế mà thôi. Thậm chí một ít chi tiết, trên phương diện xử lý tỉ mỉ cũng chưa chắc có thể đạt tới trình độ của tông chủ trẻ tuổi này.

- Chúc mừng tông chủ thông qua ba đạo khảo nghiệm, thông qua khảo hạch của Đan Tiêu công.

Trùng Tiêu tôn giả từ sau khi tiến vào Lưu Ly vương tháp làm thủ hộ giả, chưa bao giờ có giây phút nào hắn vui vẻ như hiện tại.

Vốn hắn tâm đã chết như tro tàn, thoáng cái hắn cảm thấy mình thủ hộ mấy vạn năm đều đáng giá.

Tất cả thời gian u ám đều đã qua.

Đan Tiêu cổ phái có tông chủ như vậy, lo gì tông môn không thịnh vượng? Lo gì truyền thừa của tông môn không kéo dài?

Giang Trần đối với việc Trùng Tiêu tôn giả gọi hắn là tông chủ cũng không từ chối, ghét bỏ. Hắn cũng biết, khi nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái hắn đã là tông chủ của Đan Tiêu cổ phái. Hắn cũng ý thức được trách nhiệm của mình, kéo dài truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái đi tiếp.

Đây là nguyên tắc làm người của Giang Trần.

- Cửa ải này cũng có chút may mắn, nếu không phải ta nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, cửa ải này tuyệt đối không có dễ dàng như vậy.

Giang Trần cũng tự biết mình.

So với cửa thứ nhất, cửa thứ hai này quả thực vô cùng thuận lợi.

Trùng Tiêu tôn giả lại nói:

- Đây là do tông chủ phúc duyên thâm hậu, đổi lại bất luận một thiên tài nào khác, muốn bọn họ thông qua Đan Tiêu cung này độ khó sẽ vô cùng lớn. Thuộc hạ có một loại dự cảm, một ngày nào đó tông chủ có lẽ thực sự có khả năng chinh phục Lục cung truyền thừa, trở thành chủ nhân mới của Lưu Ly vương tháp.

Giang Trần thở dài:

- Lục cung truyền thừa, nghe cung sau so với cung trước còn khó hơn.

Trùng Tiêu tôn giả cũng không phủ nhận:

- Cung thứ nhất và cung thứ hai, độ khó không sai biệt lắm. Cung thứ hai khó hơn cung thứ nhất một chút.

- Thế nhưng mà đến cung thứ ba, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều. Nếu như người không tiến vào Hoàng cảnh cao giai, tốt nhất không nên tùy tiện khiêu chiến. Đương nhiên mỗi một cung đều cho phép thất bại một lần. Cung thứ tư và cung thứ ba độ khó khác nhau không lớn. Thế nhưng tới cung thứ năm, độ khó sẽ lần nữa tăng lên một tầng. Cung thứ sáu, độ khó lại lần nữa tăng lên một mảng lớn. Nếu như có thể chinh phục cung thứ sáu, chẳng khác nào là triệt để chinh phục Lục cung truyền thừa, còn có cơ hội không nhỏ trở thành chủ nhân mới của Lưu Ly vương tháp, đạt được tất cả truyền thừa của Lưu Ly vương tháp.

Trùng Tiêu tôn giả thở dài:

- Chủ nhân Lưu Ly vương tháp cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng là một trong những người đứng đầu nhân tộc. Hắn cả đời học rộng tài cao. Sau khi Ma tộc xâm lấn, càng vì số mệnh của nhân tộc mà trả giả tất cả. Thiêu đốt dương thọ của mình, suy tính tương lai, chế tạo Lưu Ly vương tháp này là vì muốn đem số mệnh nhân tộc truyền thừa xuống dưới. Sự vĩ đại của chủ nhân Lưu Ly vương tháp đã siêu việt thời đại, siêu việt thượng cổ. Chỉ tiếc, người biết hắn vĩ đại cũng không có nhiều, người biết rõ dụng tâm hắn lương khổ đã ít càng thêm ít.

Giang Trần nghe vậy cũng tấm tắc kêu kỳ lạ, hắn từ trong miệng Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả đều nghe được tin tức về chủ nhân Lưu Ly vương tháp.

Có lẽ Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả đều không tình nguyện ở chỗ này làm thủ hộ giả, nhưng mà từ đầu tới cuối, bọn họ đều không có nói nửa câu ác ý với chủ nhân Lưu Ly vương tháp.

Tuy rằng Giang Trần còn chưa biết tính danh của chủ nhân Lưu Ly vương tháp, không biết lai lịch của người này, thậm chí còn không biết hắn là ai.

Thế nhưng một người như vậy lại khiến cho Giang Trần bắt đầu kính nể.

Một người nếu như không thích ngươi mà không nói xấu được ngươi, như vậy loại vĩ đại này cũng không cần phải nói cũng cảm nhận được.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần đối với chủ nhân Lưu Ly vương tháp này cũng vô cùng hứng thú.

- Lục cung truyền thừa, Lưu Ly vương tháp.

Trong mắt Giang Trần lóe lên tinh quang:

- Ta nhất định sẽ từng bước chinh phục, nhất định phải chinh phục Lưu Ly vương tháp, trở thành tân chủ nhân của Lưu Ly vương tháp.

Giang Trần có dự cảm, Lưu Ly vương tháp này có đại khí vận, đại khí vận này nhất định là số mệnh cao cấp nhất Thần Uyên đại lục, tuyệt đối không kém hơn số mệnh của Vạn Uyên đảo.

Tới bước này cũng mặc kệ.

Giang Trần cũng không sĩ diện mà chân thành nói.

- Trùng Tiêu tôn giả, tuy rằng ta còn chưa biết chủ nhân Lưu Ly vương tháp, nhưng mà nghe ngươi và Thiên Côn thượng nhân đánh giá hắn nhưu vậy, ta lại càng thêm hứng thú với Lưu Ly vương tháp này. Lưu Ly vương tháp này ta nhất định sẽ chinh phục.

- Ha haha. Thiên tài như tông chủ, cho dù là ném tới thời kỳ thượng cổ cũng là khỏa minh châu sáng lóng lánh. Hơn nữa lại thêm số mệnh của tông chủ, chinh phục Lưu Ly vương tháp tuyệt đối là có hi vọng.

Bản thân Trùng Tiêu tôn giả thưởng thức Giang Trần, hơn nữa Giang Trần lại là tân tông chủ của Đan Tiêu cổ phái, thân càng thêm thân, làm cho Trùng Tiêu tôn giả càng thêm hy vọng Giang Trần chinh phục Lưu Ly vương tháp.

Mọi người đều có tư tâm, Trùng Tiêu tôn giả này cũng không phải là ngoại lệ.

- Tông chủ, chinh phục Đan Tiêu cung, người cũng được ban thưởng. Hai phần thưởng này đều là trận pháp, một là trận pháp Đại Mộng Xuân Thu trận, một là Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận.

Đại Mộng Xuân thu trận, Giang Trần cũng không xa lạ gì, trận pháp này là một tử trận vô cùng đáng sợ, một khi bị vây khốn, nếu không nhìn thấu được sự ảo diệ ucura trận pháp, tuyệt đối không có cách nào chạy thoát khỏi trận pháp.

Ngược lại, Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận này Giang Trần lại lần đầu tiên nghe nói tới.

- Tông chủ, Đại Mộng Xuân Thu trận hẳn người đã biết rõ. Nhưng mà Đại Mộng Xuân Thu trận này nếu như phối hợp với Mộng Thần Chi mộc mà nói, hiệu quả sẽ tăng thêm gấp mười lần.

- Mộng Thần chi mộc?

Giang Trần thoáng cái nhớ tới năm đó lúc ở liên minh thập lục quốc, khi lần đầu tiên tham gia thí luyện, hắn từng gặp được Mộng Thần chi mộng trong lúc thí luyện.

*****

- Đúng vậy, ban thưởng trong Đan Tiêu cung này trừ tinh hoa của Đại Mộng Xuân Thu trận ra, còn tặng kèm một bộ trận kỳ bày trận bằng Mộng Thần chi mộc. Bộ trận kỳ phối hợp với trận pháp này, cho dù là cường giả đại đế bị người vây khốn cũng khó mà giải quyết được, thắng bại đều năm năm. Nếu như chính bản thân người tiến vào cảnh giới Đại đế, trong những cường giả cùng giai, người có thể thông qua trận pháp trực tiếp vây khốn chết bọn họ.

Đan Tiêu cổ phái với tư cách là tông môn thượng cổ, chỉ tính đơn thuần nội tình trận pháp quả thực vô cùng thâm hậu.

Địa Tàng môn sở dĩ có thể vượt lên Đan Tiêu cổ phái một đầu là thuần túy bởi vì Địa Tàng nguyên châu mà thôi. Chỉ tính đơn thuần nội tình trận pháp, vẫn là Đan Tiêu cổ phái tốt hơn.

- Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận là một sát trận sắc bén. Nếu như phối hợp sử dụng với Đại Mộng xuân thu trận, hai trận hợp lại, uy lực càng mạnh mẽ tới kinh người. Nhưng mà Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận này uy lực rất lớn, lúc thi triển cũng tiêu hao thần thức cực lớn. Hơn nữa Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận cần chín chín tám mươi mốt thanh phi kiếm, hơn nữa không thể bớt một thanh nào. Muốn tu luyện bộ kiếm trận này, độ khó so với Đại Mộng Xuân thu trận còn khó hơn nhiều. Bộ kiếm trận này Đan Tiêu cổ phái chỉ có thể truyền cho người tinh hoa trận pháp chứ không có phi kiếm xứng đáng để tặng.

Chủ nhân Lưu Ly vương tháp tuy rằng vô cùng giàu có, thứ tốt vô số, vô số tài nguyên, thế nhưng cũng không phải muốn cái gì là có cái đó.

Nhất là phi kiếm xứng với Vân Tiêu Kim đấu kiếm trận này cần các loại tài liệu cao cấp, còn cần Đoán tạo sư cao cấp nhất tới rèn luyện.

Một bộ phi kiếm tốt, xứng đáng như vậy trong thời gian ngắn căn bản không thể gom góp đủ được.

Tuy rằng Giang Trần có chút tiếc nuối, thế nhưng cũng không quá mức thất vọng. Dù sao hắn tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm, môn kiếm kỹ này trên thực tế cũng sử dụng cho kiếm trận.

Bộ kiếm kỹ này một khi thi triển ra, kiếm thế kinh người, cũng có thể so sánh với uy lực của kiếm trận.

- Tông chủ, tài liệu cần thiết của Vân Tiêu Kim đấu kiếm trận này ở đằng sau đều có ghi lại chi tiết. Nếu như ngày sau người có duyên, có thể thu thập được những tài liệu này, chế tạo ra một bộ phi kiếm như vậy thì nhất định phải tu luyện bộ trận pháp này. Bộ trận pháp này từ khi Đan Tiêu cổ phái lập phái tới nay, không có ai tu luyện hoàn mỹ. Nhưng mà trong Đan Tiêu cổ phái từ có một tiền bối, đã từng đơn giản hóa trận pháp này, chỉ phát huy ra một phần năm uy lực, đã từng dùng trận pháp này một hơi chém giết ba võ giả cùng giai.

- Một phần năm? Chém giết cường giả cùng giai?

Giang Trần hơi có chút giật mình, Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trậ này tuy rằng lợi hại, thế nhưng lợi hại tới trình độ này cũng khiến cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn.

Dù sao một trận pháp nếu như chỉ phát huy ra một phần năm uy lực mà nói, gặp phải cường giả chính thức không phát huy ra được bao nhiêu tác dụng.

Bằng vào một phần năm uy lực, một hơi chém giết ba cường giả đồng cấp, đây quả thực là chuyện vô cùng khoa trương. Kiếp trước cũng coi như Giang Trần có kiến thức rộng rãi. Thế nhưng loại chuyện như vậy hắn cũng rất ít nghe nói.

Giang Trần cầm trận đồ phổ trên tay, xem xét một hồi mới cất kỹ những thứ này.

- Nếu như ngày sau có cơ duyên, ta nhất định sẽ thử tu luyện bộ kiếm trận này một chút.

Giang Trần nói với Trùng Tiêu tôn giả.

- Tốt.

Trùng Tiêu tôn giả vô cùng hưng phấn:

- Thuộc hạ vô cùng chờ mong.

Sau khi đột phá cung thứ hai, Giang Trần cũng bỏ qua ý định một hơi vượt qua cung thứ ba. Giống như Trùng Tiêu tôn giả nói, muốn vượt qua cung thứ ba, tốt nhất là tiến vào Hoàng cảnh cao giai. Hiện tại Giang Trần mới chỉ bước vào Hoàng cảnh, cách Hoàng cảnh cao giai còn có một khoảng cách rất dài, cho nên hắn cũng không vội nóng lòng cầu thành.

Trùng Tiêu tôn giả biết rõ Giang Trần muốn rời khỏi, ngữ khí có chút thương cảm:

- Tông chủ, người nên bảo trọng. Đây là Thời không ấn phù, người nhận lấy đi. Chờ lần sau người thông qua thời không ấn phù tiến vào Lưu Ly vương tháp sẽ trực tiếp truyền tống tới cung thứ ba. Ngày thuộc hạ gặp lại người nhất định phải là ngày người khống chế Lưu Ly vương tháp.

Đây là quy củ mà người kiến tạo ra Lưu Ly vương tháp định ra.

Dù Giang Trần rất muốn hiện tại mang Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả ra bên ngoài, thế nhưng căn bản đây là chuyện không thực tế.

Giang Trần đang chuẩn bị tạm biệt, bỗng nhiên hắn nhớ tới một chuyện, nhịn không được mà hỏi:

- Trùng Tiêu tôn giả, có một trận pháp, gọi là Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận, ngươi có biết không?

Chư Thiên Vạn Linh Tỏa thần đại trận?

Trùng Tiêu tôn giả nghe vậy khẽ giật mình hỏi:

- Tông chủ, tại sao người đột nhiên lại hỏi việc này? Danh tự của trận pháp này người nghe được từ chỗ nào?

- Nói như vậy thực sự có trận pháp này hay sao?

Giang Trần khẽ cau mày. Trận pháp này năm đó khi còn ở Vô Tận địa quật của Đông Phương vương quốc thí luyện, hắn cũng đã nghe Mãng Kỳ từng nói qua trận pháp này. Về sau đi địa phương phong ấn Ma tộc ở Man Hoang, lại đi tới Vô Tận địa quật, lại đi tìm Mãng Kỳ xác nhận một chút.

Lúc ấy Mãng Kỳ cho hắn câu trả lời, chỉ là Giang Trần muốn Trùng Tiêu tôn giả tự mình chứng thức một chút. Rốt cuộc những lời nói của Mãng Kỳ lúc trước có đúng hay không.

- Trận pháp này..

Trùng Tiêu tôn giả than nhẹ một tiếng, ngữ khí thoáng cái trở nên cực kỳ phức tạp.

- Tông chủ, trận pháp này nếu như muốn nói tới cực kỳ dài dòng.

Mặc kệ có dài dòng như thế nào, Giang Trần cũng muốn hiểu rõ một chút.

- Tôn giả, trận này có chút xâu xa với ta, có thể nói rõ được không?

- Tông chủ đã hỏi, thuộc hạ đương nhiên không thể biết mà không nói, thuộc hạ sẽ biết gì nói nấy.

Trùng Tiêu tôn giả cũng không định gạt Giang Trần, hắn thở dài:

- Trận này kỳ thực Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng tham dự qua. Lúc ấy những tông môn tham dự bố trí trận pháp này khoảng chừng tám tông môn. Đều là những tông môn đỉnh tiêm trên phương diện trận pháp. Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng coi như là người nổi bật trong đó. Chư Thiên Vạn Linh Tỏa thần đại trận này ít nhất Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng phụ trách hai ba thành.

Đan Tiêu cổ phái tham dự trận pháp này, Giang Trần cũng không cảm thấy bất ngờ.

Nếu như là trận pháp mà tông môn thượng cổ bố trí, Đan Tiêu cổ phái với tư cách là tông môn cường đại thời thượng cổ, tham dự bố trí trận pháp này cũng là chuyện đương nhiên.

- Trận pháp này không đơn thuần là trận pháp do những tông môn chúng ta tham dự bố trí. Tất cả các đại tông môn thượng cổ đều cung cấp tài nguyên, những công cụ cần thiết, các loại tài nguyên cần thiết. Khi đó cơ hồ cao thấp một lòng, thậm chí còn định đem nghiệp lớn trấn ma ký thác vào trong trận pháp này.

- Ồ?

Giang Trần khẽ nhíu mày, không thể tưởng tượng được trận pháp kia lại có một đoạn lịch sử như vậy.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)