Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1170

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1170: Giang Trần muốn đánh mặt mũi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Ngươi tính thật hay? Ngươi dựa vào cái gì hỏi ta ba vấn đề?

Ánh mắt người nọ bị Giang Trần bức bách không có chỗ trốn, lại quê quá hóa khùng, tức giận kêu lên:

- Người đâu, đuổi tiểu tử này ra ngoài cho ta.

Những võ giả dưới đài kia đều có chức trách, nhao nhao muốn xông lên.

Giang Trần tiện tay quét qua, lĩnh vực Hoàng cảnh cường đại hóa thành từng vòng rung động khuếch tán lan tràn ra ngoài, lần nữa quét đám võ giả đang tiến lên lôi đài kia xuống dưới.

Trên đài cao, Giang Trần như thiên thần hạ phàm từ trên cao nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn qua người nọ giống như lợi kiếm có thể xuyên thấu tâm sự những người này.

- Ngươi đừng hỏi ta là ai. Nếu như ngươi thực sự có dũng khí trả lời vấn đề của bọn chúng, vậy cũng nên có dũng khí trả lời vấn đề của ta. Nếu như ngay cả dũng khí trả lời vấn đề ngươi cũng không có, vậy làm sao có được dũng khí ngồi giảng bài ở đường Chu Tước này? Nói cho ta biết, ai cho ngươi tư cách như vậy?

Ngữ khí Giang Trần bỗng nhiên lạnh lẽo.

Người nọ cũng không phải là người chỉ có hư danh, trái lại, phương diện đan đạo quả thực hắn có thực học. Nếu không cũng không có khả năng khai đàn giảng bài ở chỗ này.

Những vấn đề kia thực sự là do hắn và những người kia sắp xếp từ trước, cho nên mới có thể trả lời lưu loát như vậy, đặc sắc như vậy.

Thế nhưng mà, điều này cũng không đại biểu hắn không có thực học.

Sở dĩ hắn làm như vậy chỉ là vì muốn khiến cho danh tiếng của mình còn mạnh hơn, làm tăng thêm sự thần bí của ánh sáng quanh thân thể hai người.

Những tiểu xiếc này, lại nói kỳ thực cũng không có gì là mới lạ, Giang Trần tự nhiên có thể thấy được.

Sở dĩ Giang Trần đưa ra ba vấn đề hỏi đối phương như vậy, đó là bởi vì nội tình đan đạo của Giang Trần chỉ cao hơn chứ không có thấp hơn. Có biện pháp làm cho người này hạ đài.

Người nọ sau khi kinh hoảng trong giây lát cũng tỉnh táo lại, thấy thủ đoạn võ đạo của Giang Trần bất phàm, trong lúc nhất thời trong lòng suy nghĩ.

- Người này tám phần là do Thái Uyên các phái tới, tu vi võ đạo bất phàm như vậy, nhất định không phải là cường giả đan đạo. Hắn tới đây bất quá chỉ là quấy rối, hắn luôn mồm muốn hỏi ta mấy vấn đề. Bất quá chỉ là nói lời kinh người như vậy, muốn mượn khí thế này chấn nhiếp ta mà thôi.

Giang Trần thấy đối phương không trả lời, chỉ cười nhạt một tiếng, ôm quyền nói với bốn phía:

- Chư vị, ta biết rõ trong các ngươi thực sự có người tới đây là nghe giảng. Chỉ là loại người mua danh chuộc tiếng như vậy, rốt cuộc là co bao nhiêu thực học các ngươi có biết rõ hay không? Các ngươi nguyện ý nghe một người chỉ biết lừa gạt như vậy giảng bài sao?

Đại đa số người quả thực tới đây nghe giảng bài, chỉ là nghe Giang Trần náo loạn như vậy, trong đầu mọi người đều tỉnh táo lại. Bọn họ thừa nhận người này giảng bài quả thực vô cùng đặc sắc.

Thế nhưng vào tình cảnh lúc này, người này ngay cả dũng khí trả lời những vấn đề mà người vừa mới gây sự kia nêu lên cũng không có. Chẳng lẽ thực sự đúng như lời kẻ nháo sự kia nói, những vấn đề trước kia, những câu trả lời kia đều là do bọn họ chuẩn bị tốt từ trước hay sao?

Nếu nói như vậy, không thể nghi ngờ khiến cho người ta thất vọng cực độ.

Bất kể là thế gian đan đạo hay là thế giới võ đạo, tất cả mọi người đều bội phục người có thực học. Lừa gạt mà nói, cho dù có chút tài học cũng không cao được tới bao nhiêu.

Ít nhất ấn tượng tạo ra cho bọn họ cũng không phải tốt như vậy.

Lúc trước Chân Đan Vương làm sao lại có khả năng hấp dẫn nhiều người tới nghe giảng như vậy? Cũng là bởi vì người ta có thực học, là từng lần, từng lần chứng minh trong thực tế. Chứng minh với mọi người trình độ của hắn, thực lực của hắn.

Chỉ là những năm này Chân Đan Vương không hề tới Thái Uyên các giảng bài, chuyện này khiến cho mọi người đối với Chân Đan Vương vô cùng tưởng niệm.

Đoạn thời gian gần đây, hai đan dược phổ mới khai trương bên cạnh Thái Uyên các, ngay từ đầu mọi người còn lơ đễnh.

Thế nhưng mà sau đó, hai đan dược phổ mới này mỗi ngày đều mời hai Đan Vương tới thay phiên nhau khai đàn giảng bài, ngay từ đầu tất cả mọi người đều ôm tâm tình xem náo nhiệt.

Cũng không có mấy người chăm chú tới nghe giảng bài.

Thế nhưng mà sau mấy ngày xem náo nhiệt, mọi người phát hiện ra những thứ mà hai Đan Vương lạ lẫm này giảng rõ ràng có chút ý tứ.

Như vậy một truyền mười, mười truyền một trăm, người tới nghe giảng ngày càng nhiều.

Mặc dù bộ phận lớn người ủng hộ Thái Uyên các nhìn ra được hai thế lực này tới khiêu khích Thái Uyên các, là cố ý tới gây chiến với Thái Uyên các.

Thế nhưng mà Thái Uyên các vĩ đại tới mấy cũng không có khả năng mua chuộc tất cả mọi người. Vẫn có một nhóm người bởi vì lập trường bất đồng, đối với bản thân Thái Uyên các cũng không quá ưa thích, thậm chí còn có chút cừu hận.

Nhóm người như vậy tự nhiên bọn họ sẽ không bởi vì Thái Uyên các mà chống lại thế lực hai nhà này.

Những người tới nghe ignarg này rất nhiều người lúc trước cũng nghe Giang Trần giảng bài, nhưng mà chưa chắc đã tử trung với Thái Uyên các, thậm chí trong lòng bọn họ, thậm chí còn hận Thái Uyên các không thể sớm đóng cửa một chút.

Đương nhiên, còn có một chút người thái độ trung lập, bọn họ đã muốn nghe giảng, lại không có lập trường. Bất kể là Thái Uyên các cũng tốt, hay là hai nhà này cũng tốt, bọn họ cũng không bày tỏ bất kỳ thái độ nào. Bọn họ muốn thông qua việc Thái Uyên các giao đấu với hai nhà này mà nhận được chút chỗ tốt.

Ví dụ như khai đàn giảng bài chính là chỗ tốt thực sự.

Tuy rằng những vấn đề mà các Đan Vương này trả lời đều được chuẩn bị tốt từ trước. Nhưng mà dù sao muốn giảng bài cũng phải xuất ra một chút thực học, xuất ra một ít thực học.

Nếu như một chút nội dung cũng không có, đều là một chút nội dung hời hợt, tuyệt đối không hấp dẫn được nhiều người như vậy.

Tuy rằng Đan Vương này giảng bài xa không bằng Giang Trần, hàm lượng tri thức không cao bằng. Thế nhưng đã lâu rồi Giang Trần chưa giảng bài, khiến cho những người này mới bất đắc dĩ qua đây.

Hiện tại Giang Trần nói như vậy, rất nhiều người nhao nhao keuel ên.

- Hồng Đan Vương, người này coi như cố ý tới quấy rối, nhưng mà luận bàn đan đạo cũng là chuyện thường. Hắn đã muốn hỏi ngươi ba vấn đề, ngươi tạm thời nghe xem hắn hỏi gì. Nếu như thực sự là vấn đề có trình độ, mọi người cũng vui vẻ nghe. Loại đấu pháp đan đạo này mới là đặc sắc nhất, nói không chừng còn trở thành câu chuyện được người ta ca tụng.

- Đúng vậy, Hồng Đan Vương, dùng trình độ của ngươi, thì sợ gì trả lời ba vấn đề? Cho dù ba mươi cũng nhất định không làm khó được Hồng Đan Vương của chúng ta. Mọi người nói xem có đúng không?

- Đúng vậy, những ngày qua Hồng Đan Vương giảng bài, nội tình sau đậm. Cũng không phải là kẻ chỉ có hư danh.

- Hồng Đan Vương, tên cuồng đồ này tới đây nháo sự, ngươi trả lời ba vấn đề của hắn, để cho hắn dập đầu nhận lỗi, làm cho hắn ngoan ngoãn lăn xuống đài, cũng để cho mọi người biết rõ tài nghệ chân chính của Hồng Đan Vương.

*****

Người xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn.

Những người này tuy rằng giảng bài, nhưng chưa hẳn trong lòng đã thực sự ủng hộ hai dược phổ mới mở này. Là người ồn ào xem náo nhiệt, cớ sao lại không làm lớn chuyện lên cơ chứ?

Lại nói, nếu như là cao thủ đan đạo đối chọi với nhau, vậy nói không chừng sau đụng nhau kịch liệt, làm cho mọi người nhìn đã mắt.

Hiện tại tất cả mọi người phỏng đoná, người nọ không phải là do Thái Uyên các phái tới đó chứ? Thái Uyên các những năm qua danh tiếng lớn nhưu vậy, cho dù Chân Đan Vương hiện tại không có ở lại Lưu Ly vương thành, Thái Uyên các sẽ không có cường giả đan đạo khác tọa trấn hay sao?

Không phải còn có Bộ Đan Vương hay sao? Không phải còn có Lữ Phong Đan Vương hay sao? Còn có lâm Đan Vương hay sao?

Ba người này đều là đệ tử của Chân Đan Vương.

Bọn họ thực sự có thể nhẫn nhịn người khác khai đàn giảng bài trước Thái Uyên các, là mất mặt Thái Uyên các, đánh vào mặt mũi Thái Uyên các.

Hiện tại rốt cuộc nhìn thấy có người đứng ra, hơn nữa lại là gay gắt đối chọi như vậy. Mọi người không thể nghi ngờ thoáng cái lập tức hưng phấn mười phần.

Tên Đan Vương giảng bài này chính là Hồng Đan Vương trong miệng mọi người.

Nghe được đám người phía dưới bắt đầu ồn ào, trong lòng Hồng Đan Vương cũng có chút nóng bỏng, tích cóp lực lượng toàn thân, liếc nhìn Giang Trần thật sâu, không nhịn được mà tự động viên chính mình:

- Người này trong mắt có một cỗ khí thế, hiển nhiên lai lịch không nhỏ. Nhưng mà lĩnh vực đan đạo, người có thể khiến cho Hồng Đan Vương ta sợ hãi cũng không nhiều. Lai lịch của tiểu tử này không nhỏ, nhưng nếu như muốn làm khó ta ở lĩnh vực đan đạo, cũng chưa chắc được. Liều nội tình, ai sợ ai.

Nghĩ tới đây người này hắng giọng mở miệng nói:

- Chư vị, đan đạo vô cùng phong phú, ai cũng không dám nói mình cái gì cũng hiểu. Điểm này chắc hẳn mọi người đều hiểu được a. Nếu như người này tới quấy rối, hắn muốn tìm ba vấn đề kỳ lạ làm khó Hồng mỗ, đây cũng là chuyện khó lòng phòng bị. Muốn ta trả lời ba vấn đề cũng được, nhưng trước khi ta trả lời ba vấn đề của hắn, hắn phải trả lời ba vấn đề của ta trước. Thời gian giảng bài của Hồng mỗ có hạn, không phải ai lên đài đều có tư cách đặt câu hỏi với ta. Mỗi người đều như hắn, vậy còn giảng bài được hay không? Hắn có thể trả lời được ba vấn đề của ta, mới có tư cách đặt câu hỏi với ta. Nếu như mấy vấn đề ta tùy tiện đưa ra cũng không trả lời được, Hồng mỗ không cần phải lãng phí thời gian trên người kẻ này. Mọi người nói có đúng không?

Hồng Đan Vương này coi như người nhanh trí, lời nói này có lý vô cùng, lại biện hộ cho bản thân, kiếm lại mặt mũi cho mình.

Ngay cả Giang Trần đối với những lời này của kẻ này cũng có chút khâm phục.

Nhưng mà Giang Trần đã sớm có đối sách, cười nhạt một tiếng nói:

- Những lời này của ngươi là kiếm cớ cho sự thất bại của mình hay sao? Bằng vào một chút trình độ của ngươi, cũng xứng để ta làm khó dễ ngươi hay sao? Ta muốn hỏi ngươi ba vấn đề, ngươi lại muốn hỏi ta ba vấn đề. Bổn sự lấp liếm của ngươi cũng không tệ. Nếu như vậy chúng ta công bằng một chút, ngươi hỏi một câu ta hỏi một câu. Thay phiên đặt câu hỏi, được không?

Hồng Đan Vương vốn cho rằng bằng vào một chiêu này hắn có thể hóa giải nhẹ nhõm chiêu số của đối phương. Nào nghĩ tới đối phương lại lấn một bước, lại vừa đặt câu hỏi lại vừa trả lời câu hỏi của mình.

Khiến cho Hồng Đan Vương có chút ngoài ý muốn, đồng thời trong lòng thầm nói:

- Người này rốt cuộc có địa vị gì? Chẳng lẽ phương diện đan đạo thực sự có thực học? Nếu không sao hắn dám đặt câu hỏi rồi trả lời câu hỏi của ta.

Hồng Đan Vương có rất nhiều ý nghĩ, tình cảnh của hắn hiện tại chỉ cho phép thắng chứ không cho phép thua, cho nên trong lòng càng nghĩ nhiều hơn một chút.

Giang Trần rèn sắt khi còn nóng, thấy đối phương trầm ngâm không nói, hắn biết rõ đối phương còn chưa nắm chắc tuyệt đối, trong lòng không có nắm chắc.

Trong lòng đối phương không có nắm chắc, Giang Trần tự nhiên không bỏ qua cơ hội cạn tàu ráo máng, lập tức cười nhạt một tiếng, mở miệng nói:

- Để tránh cho ngươi nói ta làm khó dễ ngươi, tránh cho ngươi nói ta cố ý tìm lĩnh vực lạ quấy rối ngươi. Chúng ta dựa vào tri thức đan đạo mà ngươi vừa giảng rồi tìm vấn đề hỏi, được không?

Cái gọi là tri thức đan đạo chính là các loại tri thức trên phương diện luyện chế đan dược. Nói trắng ra là pháp trận trên đan dược.

Pháp trận hình thành hoa văn đặc biệt, hoa văn này có tác dụng củng cố dược tính, lại có thể củng cố linh lực, có thể đem dược tính của tài liệu kích phát tới mức tận cùng.

Nói như vậy, pháp trận khắc trên đan dược là một môn học vấn cực kỳ thâm ảo. Đan dược sư bình thường căn bản không có trình độ này.

Ngay cả Vân Niết trưởng lão năm đó thấy một khỏa Huyền Long đan lục vân, đều thúc thủ vô sách. Phải biết rằng Huyền Long đan lục vân chỉ là có đủ một ít tri thức đan đạo sơ bộ. Nhiều lắm chỉ là loại đan dược nhập môn mà thôi.

Lúc trước mặc dù Vân Niết trưởng lão không có đạt tới trình độ Đan Vương, nhưng ít ra cũng là trình độ chuẩn Đan Vương.

Hắn lúc trước không có trình độ kia, ngay cả hoa văn đan dược cấp nhập môn cũng khó giải quyết, bởi vậy có thể thấy được lĩnh vực này kỳ thực không đơn giản.

Mà vừa rồi Đan Vương này giảng bài, nghe lướt qua cũng có lĩnh vực này.

Giang Trần đưa ra yêu cầu đọ sức ở lĩnh vực này, thoáng cái vô cùng có phong độ.

Đây không phải là lĩnh vực mà ngươi giảng bài sao? Vậy nhất định là ngươi có am hiểu. Ta ra tay ngay tại lĩnh vực ngươi am hiểu, để xem ngươi còn chối đẩy thế nào nữa.

Tri thứ đan đạo về đan văn.

Hai mắt Hồng Đan Vương sáng ngời, rốt cuộc hắn cũng không phải là loại người chỉ có hư danh. Đan đạo vốn chính là lĩnh vực hắn am hiểu nhất.

Mà lĩnh vực hoa văn, đan văn của đan dược này càng là thứ mà hắn hao phí rất nhiều thời gian đi nghiên cứu nhất trong đan đạo. Đây là thứ hắn am hiểu nhất.

Trong lĩnh vực này, Hồng Đan Vương không có một chút sợ hãi nào.

- Đan văn đan được? Ngươi xác định chứ?

Trong lòng Hồng Đan Vương bình tĩnh lại, thoáng cái lòng tin tăng lên rất nhiều, trong lòng cũng bắt đầu thong dong.

- Ngươi chỉ nói có dám hay không mà htooi.

Giang Trần xì mũi coi thường.

Thái độ kiêu căng ngạo mạn của Giang Trần làm cho Hồng Đan Vương giận dữ bừng bừng, nói:

- Tốt, theo ý ngươi, ở phương diện đan văn đan dược phải ra ba vấn đề. Nhưng mà nếu như ngươi thua, nhất định phải nói cho mọi người biết là ai phái ngươi tới.

- Ai phái tới sao?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Loại chuyện lung tung này cần nói rõ hay sao?

- Hừ, tự nhiên phải dùng tâm ma thề, nếu không tại sao có thể chứng minh được thật giả.

Hồng Đan Vương ở trong lĩnh vực mà mình am hiểu nhất, quả thực không sợ hãi Giang Trần một chút nào.

Mặc kệ lai lịch kẻ đối đầu này thế nào, ở trong lĩnh vực mà mình am hiểu, Hồng Đan Vương tràn ngập tự tin.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)