← Ch.1187 | Ch.1189 → |
- Ha ha, ta muốn xem hắn mất mặt, ở Lưu Ly vương thành còn rất khó, uy vọng của hắn còn đó, ngươi có thể cướp đoạt được vị trí của hắn, nhưng mà muốn cười nhạo, làm hắn mất mặt, người Lưu Ly vương thành sẽ không đáp ứng.
- Hắc hắc, tự nhiên sẽ không trào phúng hắn trước mắt. Bất quá ta chỉ muốn nhìn bộ dáng chán nản của hắn. Đan Cực đại đế rốt cuộc dùng độc vật gì mà khiến cho tu vi hắn không có cách nào khôi phục được.
- Đây cũng không phải là chuyện mà ta và ngươi nên quan tâm.
Mặt Tu La đại đế lạnh lẽo, hắn thực sự không muốn nói tới Đan Cực đại đế, ở sâu atrong lòng hắn cũng có chút lo sợ bất an.
Dẫn sói vào nhà, hắn cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Khổng Tước đại đế đã bị diệt trừ, thế nhưng vạn nhất Đan Cực đại đế kia không biết an phận, lại vươn bàn tay ra làm chút chuyện, Tu La đại đế hắn muốn chống cự quả thực không dễ a.
Có câu nói gọi là uống rượu độc giải khát, Tu La đại đế hắn hiện tại cũng đang làm như vậy. Rất khát, rất khát vọng cho nên nhịn không được mà muốn uống rượu độc để giải khát.
- Bệ hạ, chư hầu khắp nơi đã được dàn xếp tốt. Tất cả mọi người đều tụ tập một chỗ, chờ bệ hạ đi gặp bọn họ.
Bên Tu La đại đế cũng có người tới bẩm báo.
Không thể không nói, Tu La đại đế đoạt vị, những năm này quả thực đã chuẩn bị rất nhiều.
Ám toán Khổng Tước đại đế, đây là bước mấu chốt nhất.
Trừ bước này ra, hắn đối với chư hầu khắp nơi cũng hạ vốn gốc rất lớn. Lần này, những người tụ tập bên phía Tu La đại đế, chờ đợi Tu La đại đế tiếp kiến không ngờ lại gần được một nửa.
Đây là một con số vô cùng đáng sợ.
Phải biết rằng, Tu La đại đế lúc trước ở Lưu Ly vương thành trên danh nghĩa chỉ là đại đế thứ ba. Xếp hạng trên hắn trừ Khổng Tước đại đế cao cao tại thượng ra còn có một Niêm Hoa đại đế.
Thế nhưng mà hiện tại Tu La đại đế không ngờ lại thu mua nhân tâm của gần một nửa chư hầu. Chuyện này đối với nghiệp lớn của hắn mà nói không thể nghi ngờ là con số kinh người, là đảm bảo lớn nhất.
Còn thừa lại một ít người, chỉ cần tốn chút tâm tư, nhất định cũng có thể thu mua được một đám. Còn lại dù toàn bộ đều là trung lập, vẫn đủ để cho Tu La đại đế hắn vung tay vung chân.
Chỉ cần trên tỷ lệ chư hầu ủng hộ, bên Tu La đại đế hắn vượt quá Khổng Tước thánh sơn, Tu La đại đế hắn có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên bảo tọa khống chế Lưu Ly vương thành, trở thành đệ nhất đại đế của Lưu Ly vương thành.
Bên Tu La đại đế tụ tập gần nửa chư hầu, tin tức này nhanh chóng rơi vào trong tay Thái Uyên các, rơi vào trong tay Giang Trần.
Thời gian lúc này chỉ còn cách đại hội chư hầu ba ngày, cướp đoạt sự ủng hộ của các chư hầu cũng ngày càng kịch liệt.
- Thiếu chủ, những người nịnh nọt kia chưa hẳn đều khăng khăng nhất mực với Tu La đại đế. Hắn dùng nhiều thủ đoạn như vậy cuối cùng cũng chỉ nắm giữ, thu mua được chưa được nửa số người. Điều này nói rõ hắn cũng không được ủng hộ tới đâu. Nếu như lúc trước Khổng Tước đại đế chỉ cần nói một câu, tám chín trăm chư hầu này ai dám phọt ra nửa câu cơ chứ? Ai dám có nửa câu dị nghị?
- Đúng vậy a, Chân thiếu chủ, Tu La đại đế nhìn như thanh thế to lớn, có thể từ nơi này nhìn thấy được. Mặc dù hắn có chút căn cơ, thế nhưng lực khống chế vẫn bạc nhược, yếu kém.
- Nếu như chúng ta tranh thủ sự ủng hộ của đám người trung lập kia, tỉ lệ ủng hộ của chư hầu nói không chừng còn vượt qua nhất mạch Tu La đại đế hắn.
Mọi người nhao nhao lên tiếng, hơn phân nửa đều ủng hộ Giang Trần đi cướp đoạt sự ủng hộ của các chư hầu với Tu La đại đế.
Giang Trần khoát khoát tay nói:
- Chư vị, đại hội chư hầu này cũng không có khả năng trực tiếp dẫn tới tranh đoạt quyền khống chế. Ngay từ đầu, nhất định phải có một hồi tranh đoạt miệng lưỡi.
- Điều này cũng đúng, nếu nói tài ăn nói, ta cũng không tin Tu La đại đế có thể thắng được Chân thiếu chủ.
Bàn Long đại đế cười ha hả nói.
Tịch Diệt đại đế gật đầu:
- Đương nhiên, chúng ta cũng không thể xem nhẹ thái độ của những đại đế khác. Thiếu chủ, hiện tại chư hầu khắp nơi đều tới Lưu Ly vương thành, khó có thể đi tìm từng người. Nhưng mà thái độ của các đại đế khác, ta cảm thấy có lẽ nên tranh thủ một chút a.
Vô Song đại đế bỗng nhiên nói:
- Đại đế cũng tốt, chư hầu cũng tốt, kỳ thực Mạch mỗ đều không lo lắng. Thứ ta lo lắng nhất chính là Tu La đại đế bất tài, cấu kết với kẻ thủ bên ngoài. Nếu như vậy mà nói, thế cục có khả năng sẽ vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta.
Cấu kết với kẻ thù bên ngoài, đây là một chủ đề cực kỳ mẫn cảm.
Nhưng mà Vô Song đại đế vẫn dứt khoát nói ra.
Bàn Long đại đế cũng gật đầu:
- Loại khả năng này cũng không thể hoàn toàn loại bỏ. Chúng ta phải chuẩn bị tốt kế sách ứng phó về chuyện này.
- Thiếu chủ, người xem việc này...
Tịch Diệt đại đế nói.
Giang Trần gật gật đầu:
- Việc này ta cũng từng cân nhắc qua. Trước đó vài ngày ta đã phát ra lời mời với Hạ Vũ Thiên Kiếm tông và Kim Thiền cổ viện. Mời bọn họ tới nhìn qua đại hội chư hầu của Lưu Ly vương thành chúng ta. Nhị vị Hàn tông chủ của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông đoán chừng cũng sắp tới. Bên phía Kim Thiền cổ viện, không có cho ta câu trả lời xác thực. Rốt cuộc là tới hay không trong lòng ta không chắc chắn. Nhưng mà bên phía Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.
Huynh đệ Hàn thị của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông đối với Giang Trần vô cùng bội phục. Cho dù phải trả một cái giá lớn cũng chỉ muốn mời Giang Trần trở thành đan đế khách khanh của bọn họ.
Song phương có tầng quan hệ hữu hảo này, loại thời điểm như hiện tại, bọn họn không có lý do gì không tới cổ vũ cho Giang Trần.
Giang Trần không phải là loại người cổ hủ, hắn hiện tại cơ hồ có thể xác định Tu La đại đế nhờ ngoại nhân. Nếu như hắn ngay một chút điểm chuẩn bị cũng không làm, đến lúc đó nhất định sẽ vô cùng bị động.
Chỉ là nhân mạch của Giang Trần ở bát vực có hạn, người hắn có thể nghĩ tới cũng chỉ có Hạ Vũ Thiên Kiếm tông và Kim Thiên cổ viện.
Tuy rằng hắn giúp Kim Thiền cổ viện hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng rốt cuộc người ta có tới ủng hộ hay không Giang Trần cũng không biết được.
Đương nhiên Giang Trần cũng dùng một ít kế sách. Khi truyền tin, cố ý nâng lên rất nhiều điển cố trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, mượn những thứ này hấp dẫn sự hứng thú của Kim Thiền cổ viện.
Kim Thiền cổ việc lúc trước ở Thưởng Kim lôi đài của Tịnh Phần điện tổ chức tại Đan Hỏa thành, nhiệm vụ mà bọn họ giao ra đã được Giang Trần giải quyết hết.
Lúc ấy Giang Trần từ trên trận đồ kia đã phỏng đoán ra được có lẽ Kim Thiền cổ viện có chút xâu xa với Đan Tiêu cổ phái, cho nên lúc trước ở trong Lưu Ly vương tháp, Giang Trần đã từng đề cập qua việc này với Trùng Tiêu tôn giả.
*****
Trùng Tiêu tôn giả còn để hắn lưu ý tông môn này một chút. Nếu như Kim Thiền cổ viện có quan hệ sâu xa với Đan Tiêu cổ phái mà nói, tông môn nhất phẩm này cũng có thể lôi kéo một chút.
Dù sao mồi nhử Giang Trần đã quăng đi khắp nơi, về phần Kim Thiền cổ viện có nguyện ý tới hay không, có nguyện ý nhúng tay vào phân tranh trong nội bộ Lưu Ly vương thành hay không, vậy thì khó mà nói trước được.
Hạ Vũ Thiên Kiếm tông và Kim Thiền cổ viện đều là tông môn nhất phẩm trên bát vực, đều khống chế một vực trong bát vực. Địa vị không phải tầm thường.
Đương nhiên bên Tà Nguyệt Thượng vực do vị trí địa lý gần Đan Hỏa thành, cho nên quna hệ gần hơn một chút. Hơn nữa mấu chốt là Từ Thanh Tuyền dù sao chỉ là thánh nữ, còn không phải giáo chủ Nguyệt Thần giáo.
Lúc này nếu như công khai quan hệ, sẽ chỉ làm cho Từ Thanh Tuyền lâm vào bị động mà thôi.
Cho nên người Tà Nguyệt Thượng vực Giang Trần căn bản không có ý định mời, cũng mời không tới được. Mời tới có lẽ còn khiến cho nó phản tác dụng.
Nhắc tào tháo, tào tháo đã tới.
Vừa mới nói tới Thiên Kiếm tông kia thì bên ngoài có mật báo truyền vào.
- Thiếu chủ, nhị vị tông chủ của Thiên Kiếm tông đã đi vào thành, chúng ta nên cao điệu nghênh đón hay là tạm thời không nên làm bạo lộ tung tích của nhị vị tông chủ?
- Trước tiên đừng làm bạo lộ.
Giang Trần hạ lệnh:
- Nếu như bên Tu La đại đế không xuất ra thế lực bên ngoài, chúng ta tạm thời cũng không xuất ra con bài này.
Bất kể như thế nào, mời thế lực từ bên ngoài tới, cuối cùng cũng có chút ám muội.
Huynh đệ Hàn thị củ Thiên Kiếm tông đã tới, không thể nghi ngờ đã khiến cho Giang Trần càng thêm vững tin.
Ba ngày cuối ucnfg, chư hầu khắp nơi không ngừng tới, thế cục Lưu Ly vương thành cũng ngày càng ngưng trọng.
Thỉnh thoảng thậm chí còn xảy ra một ít xung đột nhỏ, mùi thuốc súng mười phần.
Cũng may Giang Trần vô cùng coi trọng vấn đề này, đều Khổng Tước vệ ra, tuần tra tứ phương.
Hiện tại trên danh nghĩa Khổng Tước thánh sơn vẫn là người khống chế Lưu Ly vương thành, Khổng Tước vệ tự mình tuần tra, cho dù là Tu La vệ của Tu La đại đế cũng phải nhường ba phần.
Dù sao đã tới lúc mấu chốt như vậy, Tu La đại đế cũng không vội vàng hai ba ngày này. Cho nên hắn phân phó Tu La vệ cố gắng ít xuất hiện, không nên trêu vào Khổng Tước vệ, cũng không nên nháo sự trong vòng hai ba ngày này, để tránh miệng lưỡi người đời.
- Này, ngươi có nghe nói không?
- Cái gì?
- Ta nghe nói bên Khổng Tước thánh sơn lại có một tin tức lớn truyền ra.
- Tin tức lớn gì?
- Ngươi thực sự chưa nghe nói qua hay sao? Có một loại đan dược thần kỳ gọi là Tùng Hạc đan, có thể kéo dài tuổi thọ một ngàn năm cho cường giả Hoàng cảnh, nghe nói loại đan dược này đối với cường giả Đế cảnh cũng có tác dụng nhất định.
- Làm sao có thể? Đây là tin vịt thôi đúng không?
Có người vốn không tin.
- HỪ, Khổng Tước thánh sơn gần đây vô cùng trọng danh dự, chưa bao giờ rải ra tin tức giả.
- Nói không chừng vốn không phải là do Khổng Tước thánh sơn truyền ra, mà là có một ít người ủng hộ Khổng Tước thánh sơn, dụng tâm kín đáo truyền ra.
- Nói láo, cái gì gọi là dụng tâm kín đáo? Ta nghe nói tin tức này truyền ra từ Thái Uyên các, là Chân thiếu chủ tự mình thừa nhận.
- Tự mình thừa nhận? Chính tai ngươi nghe sao? Hay là tận mắt nhìn thấy?
- Lão tử không muốn nói lời vô nghĩa với ngươi, chỉ là chuyện này có căn cứ xác thực, dường như cũng có bằng chứng.
- Bằng chứng gì?
- Ngươi biết Bàn Long đại đế không? Còn nhớ chuyện năm đó của Bàn Long đại phiệt hay không? Năm đó Bàn Long phiệt chủ dương thọ gần hết, tu vi một thân sắp tán công, việc này lúc ấy trong Lưu Ly vương thành là chuyện mà không ai không biết a.
- Sao nào? Ngươi có ý gì?
- Chuyện này vẫn chưa rõ sao? Bàn Long đại đế vì sao đang ở trong tình trạng sắp tán công mà nhảy lên hàng ngũ đại đế nhưu vậy? Chính là dựa vào Tùng Hạc đan của Chân thiếu chủ. Là Chân Thiếu chủ dùng thần kỹ, dùng bí pháp giúp hắn kéo dài tuổi thọ mấy năm. Sau đó Chân thiếu chủ lại vừa vặn có một đan phương luyện chế ra Tùng Hạc đan vô song tuyệt thế, trợ giúp Bàn Long đại đế kéo dài tuổi thọ một ngàn năm. Khi đó Bàn Long đại đế được Tùng Hạc đan cải tạo, mới có thể đột phá cực hạn của thân thể, một lần hành động phá tan sự trói buộc của Hoàng cảnh, tấn chức Đế cảnh.
Người này nói rất sống động giống như tận mắt nhìn thấy vậy.
- Chậc chậc, nghe giống như vô cùng chân thực a. Nhưng ngươi cảm thấy điều này có thể sao? Kéo dài một ngàn năm thọ nguyên cho cường giả Hoàng cảnh? Ngươi nghĩ gì vậy? Muốn một ngàn năm có một ngàn năm, chiếu theo ngươi nói, thế giới võ đạo này còn có người chết già nữa không? Loại chuyện này chỉ cần dùng đầu óc suy nghĩ một chút, cũng không có khả năng a.
- Ngươi có ý gì? Nói ta không có đầu óc?
- Ngươi cảm thấy ngươi có sao?
- Đầu óc của lão tử so với ngươi còn tốt hơn nhiều. Ngươi kiến thức hạn hẹp, hết lần này tới lần khác còn ra vẻ lạnh lùng thanh cao. Hừ, ngươi cũng đừng quên Vạn Thọ đan từ đâu mà ra. Trước khi có Vạn Thọ đan, thế giới võ đạo này cũng không có loại đan dược nào có thể kéo dài tuổi thọ cho võ giả Thánh Cảnh, kết quả thì sao?
- Vạn Thọ đan là Vạn Thọ đan, đó là cường giả Hoàng cảnh. Cường giả Thánh Cảnh ở cương vực nhân loại chúng ta có một bó to, không có gì là kỳ lạ.
- Nói cho cùng ngươi không tin Chân thiếu chủ. Mặc kệ ngươi tin hay không, công tích vĩ đại của Chân thiếu chủ còn đó, Kê Lang Đan Vương Đan Hỏa thành kia ai đánh bại? Nguyệt Thần thụ trên Tà Nguyệt Thượng vực ai chữa tốt? Chín tấm Lưu Ly bia là ai tìm hiểu, lĩnh ngộ được toàn bộ?
Vị này hiển nhiên là phần tử hâm mộ cuồng nhiệt Chân thiếu chủ, đối với các loại biểu hiện, công tích của Chân thiếu chủ có thể nói là thuộc như lòng bàn tay.
Loại tranh luận giống như vậy mỗi một ngóc ngách, đường phố trong Lưu Ly vương thành đều có.
Tin tức Tùng Hạc đan ngày càng truyền ra, giống như thủy triều không thể ngăn cản. Trong vòng một ngày, trong phố lớn ngõ nhỏ, khắp tất cả các nơi đều nhận được tin tức rung động nhân tâm này.
Thậm chí một ít người không thuộc về Lưu Ly vương thành cũng nghe được tin tức này.
- Cái gì? Tùng Hạc đan?
Trong mật thất tại Lưu Ly vương thành, Đan Cực đại đế sau khi nhận được tin tức này cũng thật lâu không nói được ra lời.
Từ đầu tới đuôi Đan CỰc đại đề đều tham dự vào trong biến cố của Lưu Ly vương thành, lúc trước hắn cũng tuyệt đối không ngờ được, Tu La đại đế sẽ liên lạc với hắn, mời hắn ra tay đối phó Khổng Tước đại đế.
Đan Cực đại đế tuyệt đối không thể tưởng tương được Tu La đại đế này sẽ não tàn tới mức làm bước này.
Đương nhiên ngay từ đầu Đan Cực đại đế thậm chí còn hoài nghi đây liệu có phải là ván cờ mà Khổng Tước đại đế cố ý bố trí hay không, có ý dẫn dụ Đan Cực đại đế hắn tới đây hay không.
← Ch. 1187 | Ch. 1189 → |