Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1189

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1189: Thế lực từ bên ngoài tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Về sau trải qua hắn không ngừng quan sát và suy diễn, hắn phát hiện ra đó cũng không phải là do Khổng Tước đại đế bố cục, mà là Tu La đại đế thực sự ngu xuẩn như vậy.

Tu La đại đế làm chuyện bảo hổ lột ra tự nhiên là nguy hiểm, nhưng mà Đan Cực đại đế với tư cách là hổ, tự nhiên hắn không ghét bỏ chuyện này.

Mà ngược lại còn ra vẻ ăn khớp với Tu La đại đế.

Trừ Đan Hỏa thành ra, Tu La đại đế còn xin người của Bất Diệt Thiên Đô.

Hơn nữa lại thêm Tu La đại đế hắn, thế lực ba phương, cùng nhau ra tay với Khổng Tước đại đế.

Đương nhiên ở trong này người có cống hiến quan trọng nhất vẫn là Đan Cực đại đế. Đan Cực đại đế và Đan Hỏa thành dùng loại độc nhất trong Đan Hỏa thành, lại lợi dụng tất cả các loại thủ đoạn mới khiến cho Khổng Tước đại đế trúng độc.

Cho dù không có thu được thi thể của Khổng Tước đại đế, nhưng trong lòng Đan Cực đại đế mà nói cũng đã phán xét Khổng Tước đại đế tử hình.

Cự đầu đan đạo đối với thủ đoạn dụng độc của mình vô cùng tự tin.

Hắn tin chắc rằng Khổng Tước đại đế lần này tất sẽ vẫn lạc. Khổng Tước đại đế vẫn lạc, như vậy người còn lại cần đối phó cũng chỉ còn một mình Chân Đan Vương.

Trong mắt Đan Cực đại đế mà nói, Chân Đan Vương này so với Khổng Tước đại đế còn chán ghét hơn nhiều.

Khổng Tước đại đế mạnh, nhưng cũng chỉ là suất lĩnh Lưu Ly vương thành đi về huy hoàng, địa vị ngang bằng với Đan Hỏa thành hắn mà htooi.

Nhưng mà nói tới thực lực đan đạo, Lưu Ly vương thành cũng chỉ tương đương với một phần năm của Đan Hỏa thành, căn bản không tạo thành uy hiếp thực chất với Đan Hỏa thành.

Chỉ là những cái kia đều là chuyện trước đó, từ khi trong Lưu Ly vương thành xuất hiện Chân thiếu chủ, loại cục diện này triệt để thay đổi.

Vốn Kê Lang Đan Vương trong khi tranh đoạt Vạn Thọ đan lại ủ rũ cúi đầu đi về.

Mà còn có chuyện khí thế hơn đó là Chân thiếu chủ này không ngờ lại cải trang thành người Vạn Uyên đảo, tới Đan Hỏa thành hắn tham dự Thưởng Kim lôi đài, chèn ép một đám Đan Vương của Đan Hỏa thành hắn không thở nổi.

Chuyện tức giận nhất không chỉ có vậy, đáng hận nhất là khi ở Nguyệt Thần giáo. Kê Lang Đan Vương bó tay với Nguyệt Thần bảo thụ kia, mà Chân Đan Vương này lại tùy tiện nói mấy câu, giải bỏ bí ẩn.

lần sau so với lần trước, Kê Lang Đan Vương lại thua thêm một ván rõ ràng.

Đối với Đan Hỏa thành luôn kiêu ngạo mà nói, đây quả thực là đả kích mang tính sỉ nhục.

Cho nên lần này hắn tiềm phục ở Lưu Ly vương thành, quna trọng nhất chính là trợ giúp Tu La đại đế đoạt quyền, thuận tiện nhìn xem có thể giết chết Chân Đan Vương hay không.

Về phần chiếm đoạn Lưu Ly vương thành, điều này hiển nhiên không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Tuy rằng Đan Cực đại đế có khẩu vị rất lớn, thế nhưng cũng chưa chắc dám làm như vậy.

Dù sao một nam một bắc, muốn nuốt Lưu Ly vương thành phải vượt qua bát vực.

Không nói trước Đan Hỏa thành hắn có khẩu vị lớn như vậy hay không. CHo dù có chưa chắc hắn cũng dám làm như vậy. Đây chính là chuyện khiến cho nhiều người tức giận a.

Vạn nhất dã tâm của hắn chọc giận những thế lực khác trên bát vực, làm cho những thế lực khác phát hiện ra sự uy hiếp từ hắn. Nói không chừng bước tiếp theo chính là hợp lại tấn công Đan Hỏa thành.

Cho nên cho dù có muốn nhúng tay vào chuyện Lưu Ly vương thành thì cũng nên từ từ, âm thầm thao túng.

Trên thực tế chỉ cần Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay Tu La đại đế, dù không cần Đan Cực đại đế hắn động thủ, sớm muộn gì cũng biến thành thế lực nhị lưu, rốt cuộc không có cách nào chống lại Đan Hỏa thành hắn.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Chân Đan Vương phải chết, phải diệt truyền thừa của Khổng Tước thánh sơn.

Nếu như Chân Đan Vương không chết, tất cả lại là chuyện khác. Không biết vì sao Đan Cực đại đế đối với Chân Đan Vương trẻ tuổi này lại hết sức kiêng kỵ. Chỉ cần người trẻ tuổi thần bí này còn, tất cả khả năng không có đều xuất hiện, thành chuyện có khả năng.

Giờ phút này nghe được ba chữ Tùng Hạc đan, khó trách phản ứng của Đan Cực đại đế lại lớn như vậy.

Bởi vì một lần nữa Đan Cực đại đế lại thất kinh.

- Chân Đan Vương này rốt cuộc trong đầu có bao nhiêu thứ? Chẳng lẽ học thứ của hắn không có tận cùng sao?

Đan Cực đại đế tức giận không có chỗ phát tiết.

Tùng Hạc đan này hắn không cần nghe ngóng đã biết chắc có quan hệ với Chân thiếu chủ.

- Bệ hạ, nếu như khỏa đan dược này khoa trương như trong truyền thuyết, vậy vô cùng đáng sợ a. Chỉ bằng đan dược này, Lưu Ly vương thành có thể dùng nó để tạo thành một kích trí mạng với Đan Hỏa thành ta.

Đây tuyệt đối không phải là chuyện giật gân.

Vạn Thọ đan cũng bỏ đi, dù sao chỉ là đan dược cho cường giả Thánh Cảnh phục dụng. Cường giả Thánh Cảnh số lượng mặc dù nhiều, thế nhưng còn chưa đủ để làm phân hóa xu thế của cương vực nhân loại.

Thế nhưng mà loại Tùng Hạc đan này lại là đan dược của Hoàng cảnh, thậm chí là đan dược Đế cảnh, vậy thì hoàn toàn bất đồng.

Chúa tể cương vực nhân loại, người nắm vận mệnh nhân loại chính là cường giả tầng thứ này.

Đế cảnh, Hoàng cảnh, chính là võ giả đỉnh phong trong cương vực nhân loại a.

Nếu như những người tầng thứ này đều bởi vì Tùng Hạc đan mà kết thiện duyên với Khổng Tước thánh sơn, càng kéo dài, nhân mạch của Khổng Tước thánh sơn sẽ càng thêm kinh hãi nhân tâm.

Mười năm, trăm năm, năm trăm năm...

Thời gian không ngừng trôi qua, ưu thế ở trên phương diện đan đạo của Đan Hỏa thành hắn tất sẽ không ngừng bị Khổng Tước thánh sơn ăn mòn.

Nhân vật như Đan Cực đại đế nghĩ như vậy cũng cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra.

Chân Đan Vương này thực sự quá đáng sợ.

Nếu như Chân Đan Vương trước đó hai lần đánh bại Kê Lang Đan Vương chỉ làm cho Đan Cực đại đế tức giận, mất mặt không nhịn được.

Như vậy sau khi nghe được tin đồn về Tùng Hạc đan, Đan Cực đại đế đã chân chính cảm nhận được uy hiếp, hơn nữa không phải là uy hiếp bình thường, mà là uy hiếp vô cùng đáng sợ.

- Tùng Hạc đan này nghe nói là cho lúc thiếu niên Chân Đan Vương được người truyền thụ kỹ nghệ đan đạo kia truyền thụ cho. Lúc trước, khi hắn tới Đan Hỏa thành tự xưng là người Vạn Uyên đảo, chẳng lẽ lão sư đan đạo của hắn thực sự là vị Thiên Vị đan tiên nào đó trong Vạn Uyên đảo hay sao?

Cũng khó trách Đan Cực đại đế nghĩ ngợi lung tung như vậy.

Đan Cực đại đế ở trên cương vực nhân loại, tại đan dược giới, cũng coi như cự phách số một số hai.

Thế nhưng mà đối mặt với học thức đan đạo không có chừng mực của Giang Trần, trong lúc nhất thời Đan Cực đại đế cũng có cảm giác vô lực.

Thậm chí hắn còn có chút tự ti mặc cảm.

- Không được, CHân Đan Vương này vô luận thế nào cũng phải nắm kẻ này tới tay. Đây quả thực là một bảo khố đan đạo không có tận cùng a.

Trong lòng Đan Cực đại đế âm thầm hạ quyết tâm.

- Dù cuối cùng không có cách nào đạt được kẻ này, cũng nhất định phải chém giết hắn. Giữ kẻ này trên đời sớm muộn gì cũng là tử địch với Đan Hỏa thành chúng ta.

*****

Đan Cực đại đế sợ hãi, từ trước tới nay chưa có ai có thể làm dao động tới căn cơ của Đan Hỏa thành hắn, nhưng bây giờ quan điểm này của hắn đã phát sinh biến hóa, dao động.

Đan Hỏa thành không phải là không thể phá vỡ như trong tưởng tượng của hắn.

Sở dĩ trước đó nhìn qua giống như không thể phá vỡ là bởi vì người có đủ thực lực này không có xuất hiện. Mà bây giờ Chân Đan Vương này rất rõ ràng có đủ thực lực như vậy, hoặc nói là tiềm lực.

Bên Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Đô chi chủ lần này cũng đại giá quang lâm Lưu Ly vương thành. Mấy Thánh Pháp vương cũng hội họp với Thiên Đô chi chủ ở Lưu Ly vương thành.

- Mục Thánh pháp vương, Tùng Hạc đan này những ngày qua ở Lưu Ly vương thành ngươi có nghe qua không?

- Bệ hạ, chỉ nghe qua Vạn Thọ đan, cũng không chỉ có Tùng Hạc đan. Thuộc hạ suy đoán, tin đồn Tùng Hạc đan này không phải là xuất hiện từ Khổng Tước thánh sơn đó chứ?

- Thuộc hạ cũng biết, Vạn Thọ đan đã rất kỳ lạ. Tùng Hạc đan này chỉ cần cẩn thận ngẫm lại cũng là chuyện không có khả năng a.

Thiên Đô chi chủ hừ nhẹ một tiếng:

- Thế gian to lớn như vậy, không thiếu cái lạ. Trước khi Vạn Thọ đan không xuất hiện, cũng là loại đan dược mà mỗi người đều cảm thấy không thể tồn tại. Tùng Hạc đan này tuy rằng không biết thật giả, thế nhưng mà dựa vào tình huống của Bàn Long đại đế kia, cẩn thận nghĩ lại có lẽ là đúng.

Mục Thánh pháp vương nghe Thiên Đô chi chủ nói vậy cũng cả kinh nói:

- Bệ hạ, chẳng lẽ bệ hạ cảm thấy tin đồn Tùng Hạc đan này là thực?

- Là thật hay là giả lại khó lòng mà phân biệt được. Nhưng mà Bàn Long đại đế vì sao bỗng nhiên trong lúc chuẩn bị tán công lại tấn chức thành Đại đế, chuyện này quả thực đáng để nghe ngóng.

- Bệ hạ nói có lý. Nói không chừng Tùng Hạc đan này quả thực xuất phát từ tay Chân Đan Vương kia, đây quả thực là khả năng rất lớn.

- Chân Đan Vương...

Thiên Đô chi chủ khẽ nhíu mày:

- Các ngươi điều tra lâu như vậy, vẫn không có cách nào điều tra ra được kẻ này có quan hệ gì với Giang Trần kia sao?

- Bệ hạ, người ta vốn là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, vốn lần trước chúng ta tìm được cơ hội, kết quả lại bị Khổng Tước đại đế gây khó dễ... Ở Lưu Ly vương thành, chúng ta thực sự là nửa bước khó đi a.

Thiên Đô chi chủ nghe thấy cái tên Khổng Tước đại đế, trên mặt hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Luận thực lực, luận danh vọng, Thiên Đô chi chủ như hắn so với Khổng Tước đại đế cũng vẫn kém hơn nửa trù a.

Tuy rằng hắn là Thiên Đô chi chủ, chủ nhân của tông môn nhất phẩm.

Thế nhưng mà Khổng Tước đại đế lại là chưởng khống giả của Lưu Ly vương thành. Ai cũng biết một Lưu Ly vương thành nội tình có thể so với hai ba tông môn nhất phẩm.

Cho nên Thiên Đô chi chủ vô cùng kiêng kỵ Khổng Tước đại đế. Chỉ là hiện tại Khổng Tước đại đế đã không còn khả năng trở về nữa.

Chuyện này khiến cho trong lòng Thiên Đô chi chủ nhịn không được có chút rối loạn. địa bàn của Bất Diệt Thiên Đô coi như gần Lưu Ly vương thành.

Nếu như Lưu Ly vương thành mất đi Khổng Tước đại đế, địa bàn to lớn của Lưu Ly vương thành sớm muộn gì cũng bị những thế lực chung quanh chậm rãi xơi tái.

Đến lúc đó Bất Diệt Thiên Đô tuyệt đối có thể kiếm được một chén canh.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thiên Đô chi chủ lại đồng ý cùng liên thủ với Tu La đại đế đối phó với Khổng Tước đại đế. Đây là cân nhắc tới lợi ích. Thế nhưng mà hiên tại nghe thấy ba chữ Tùng Hạc đan, trong lòng Thiên Đô chi chủ không khỏi cảm thấy tham lam.

Vạn Thọ đan lần trước vốn đã tới tay Bất Diệt Thiên Đô, kết quả lại bị Khổng Tước thánh sơn mạnh mẽ cướp đi. Từ sau khi đan phương Vạn Thọ đan bị cướp đoạt, Bất Diệt Thiên Đô đã thống hận Lưu Ly vương thành.

Hiện tại nắm bắt được cơ hội, Thiên Đô chi chủ làm sao lại bỏ qua được cơ chứ?

Vạn Thọ đan đã có lực hấp dẫn như vậy, hiện tại Tùng Hạc đan này so với Vạn Thọ đan còn càng thêm trân quý hơn gấp mười lần, trăm lần, Thiên Đô chi chủ muốn không động tâm cũng khó khăn.

- Bệ hạ, nếu như Tùng Hạc đan này là thật, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta vô luận thế nào cũng phải kiếm một chén canh. Đan Hỏa thành nhất định cũng không ngồi yên. Cho nên chuyện này chúng ta nên chú ý một chút. Cho dù không có cách nào độc chiếm thì cũng phải phân phối lợi ích cho tốt với Đan Hỏa thành.

Những người này đã bắt đầu bàn tính tới phân chia lợi ích của Tùng Hạc đan.

Tùng Hạc đan một khi truyền đi, nhất định sẽ bị khắp nơi nhìn vào.

Điểm này, Giang Trần sớm đã chuẩn bị. Tùng Hạc đan này kỳ thực chỉ là mồi nhử, hắn cũng muốn nhìn xem một chút, Tùng Hạc đan này một khi xuất ra ngoài, rốt cuộc có thể câu được mấy đầu cá lớn xuất hiện.

Rốt cuộc đến cùng có bao nhiêu thế lực có dụng tâm kín đáo tiềm phục ở Lưu Ly vương thành.

Trên thực tế, tuy rằng tung tin tức Tùng Hạc đan ra là hành động bất đắc dĩ, nhưng kỳ thực cũng là một nước cờ kỳ diệu. Nói không chừng sẽ khiến cho Tu La đại đế và những thế lực bên ngoài hắn ta mời tới sinh ra nội chiến, làm cho giữa bọn họ xuất hiện vết rách.

Đương nhiên, diệu dụng không chỉ đơn thuần là ở chỗ này.

Bảy thế lực đại đế trong Lưu Ly vương thành, hai phái trung lập sau khi nghe được tin tức Tùng Hạc đan cũng rất giật mình, nhao nhao nghe ngóng xem tin tức này là thật hay giả.

Cuối cùng khi biết được tin tức này là thật, trong lúc nhất thời Niêm Hoa đại đế và Trấn Nhạc đại đế lúc này cảm thấy vô cùng phức tạp trong lòng.

- Chân thiếu chủ... Chân thiếu chủ...

Trấn Nhạc đại đế vốn là người hào sảng, giờ phút này trong mắt lại tràn ngập vẻ ngại ngùng, phức tạp:

- Không phải Trấn Nhạc ta không biết nặng nhẹ, mà Tu La đại đế kia khinh người quá đáng. Nếu như không phải bổn đế có nỗi khổ tâm không nói nên lời, nhất định sẽ không phụ họa theo hắn mở đại hội chư hầu gì đó... Ài.

Niêm Hoa đại đế bên kia càng bình tĩnh hơn một chút.

Tin đồn về Tùng Hạc đan giống như lên men vậy, tiếng tục tạo ra sóng gió.

Bên Tu La đại đế tuy rằng gấp gáp, trong lúc nhất thời thực sự không tìm thấy biện pháp phù hợp để triệt tiêu ưu thế mà Tùng Hạc đan mang tới cho Khổng Tước thánh sơn.

Ngược lại, Giang Trần từ sau khi tin tức về Tùng Hạc đan truyền ra, hắn không có động tác nào kế tiếp nữa.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, thời gian cách đại hội chư hầu chỉ còn lại một ngày cuối cùng.

Giang Trần nhìn qua phía Đông Nam, than nhẹ một tiếng:

- Thiên Thiền cổ viện, cuối cùng vẫn không tới sao?

Kỳ thực Giang Trần vẫn có chút chờ đợi, hắn cảm thấy mình đã mời thế lực bên ngoài tới thì mời hai nhà chung quy vẫn tốt hơn so với một người.

Ngay khi Giang Trần đang nghĩ ngợi lung tung thì lại có mật báo truyền tới:

- Thiếu chủ, đệ nhất viện chủ Thiên Thiền cổ viện mang theo một Phó viện chủ, còn có một đám người tâm phúc đã đi tới đường Chu Tước. Chúng ta dẫn họ tới Thái Uyên các hay là Thái Uyên lâu đây?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)