Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1207

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1207: Thất bại
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Thấy song phương không có tranh luận, Niêm Hoa đại đế lại nói:

- Thi đấu võ đạo có bốn trận, khó tránh khỏi thương vong, ảnh hưởng tới thi đấu lĩnh vực khác. Bởi vậy bốn trận luận võ để tới cuối cùng đi. Ba trận đan đạo sẽ được coi như mở màn, song phương các ngươi có dị nghị gì không?

Đánh cuộc đan đạo trước?

Giang Trần có chút ngoài ý muốn, nhưng mà phương diện đan đạo, hắn quả thực không cần phải kiêng nể gì ai. Chỉ là đan đạo cũng có ba ván, Vô Song đại đế ở phương diện đan đạo mặc dù có chút tạo nghệ, thế nhưng tuyệt đối không tính là áp đảo. Thậm chí luận tạo nghệ đan đạo, chưa hẳn đã vượt qua Hoàng Nhi.

Đương nhiên nội tình đan đạo của Hoàng Nhi Giang Trần cũng không cần phải suy nghĩ.

Hiện tại đan đạo mở màn, trong lòng của hắn cũng không có quá nắm chắc.

Nhưng mà hiện tại mũi tên đã lên đây, cũng không phải lúc hắn lo lắng nhiều.

- Mạch lão ca, Hoàng Nhi toàn lực ứng phó, không cần có gánh nặng tâm lý gì.

Giang Trần dùng thần thức truyền âm nhắc nhở.

- Đạo chỉ là thắng một trận chúng ta cũng có cơ hội.

Vô Song đại đế và Hoàng Nhi gật đầu, chuyện tới nước này bọn họ đã là lựa chọn tốt nhất bên Khổng Tước thánh sơn. Cho dù phái người khác lên, cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Ở phương diện đan đạo, nếu như hai người sau lưng Tu La đại đế là người Đan Hỏa thành phái tới, trong Khổng Tước thánh sơn, trừ Giang Trần ra không ai có thể đối kháng. Cho dù là Lữ Phong Đan Vương và Bộ Đan Vương đi lên cũng không làm nên chuyện gì.

Về phần Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ, dù sao tuổi tác vẫn còn nhỏ, hiện tại cũng không có cách nào đứng lên.

- Tu La đạo hữu, Chân thiếu chủ, nhị vị đã là người đứng đầu Tu La đạo tràng và Khổng Tước thánh sơn, Mỗi lĩnh lực các người đều phải xuất chiến. Hơn nữa phải là hai người đấu với nhau, về phần những người khác giao đấu, trừ thi đấu võ đạo ra, phải đối đầu với nhau. Thi đấu ở lĩnh vực khác chư vị cũng không có yêu cầu gì chứ?

Niêm Hoa đại đế trưng cầu ý kiến của song phương.

Người đứng đầu đấu với nhau, đây là chuyện nên làm. Nếu như Tu La đại đế và Chân thiếu chủ không đấu với nhau, vậy cách đấu này cũng không ổn, cũng thiếu đi sự đặc sắc.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, nói:

- Ta không có ý kiến.

Tu La đại đế biết rõ Giang Trần ở phương diện đan đạo xuất chúng, nhưng mà lúc này hắn cũng không có khả năng lùi bước. Lĩnh vực đan đạo, Tu La đại đế hắn cũng đã chuẩn bị thua một trận rồi.

Nhưng mà không phải đan đạo có ba ván sao? Còn có hai ván nữa, Tu La đại đế nhìn Vô Song đại đế và Hoàng Nhi phía đối diện, khóe miệng nở nụ cười quỷ dị.

Đan đấu từ xưa tới nay chính là một trong những phương thức thi đấu nóng bỏng nhất. Tại thế giới võ đạo, đan đấu cũng là một loại thi đấu gấn với võ đạo nhất.

Đan đấu mở màn, võ đấu kết thúc, phương thức thi đấu như vậy cũng khiến cho mọi người chờ mong gấp đôi.

Đương nhiên ở trường hợp thế này, cấp bậc đan đấu cũng khó mà ra đề tài được. Niêm Hoa đại đế tuy rằng là trọng tài của song phương trong lần thi đấu này.

Nhưng mà nói tới đề tài đan đấu, hiển nhiên trình độ cũng chưa tới tầng thứ kia.

Cho nên lần này hắn muốn song phương tự định phương thứ thi đấu đan đấu. Phải là phương thức mà song phương có thể tiếp nhận thi đấu được.

Muốn nghĩ ra phương thức thi đấu mà song phương có thể tiếp nhận, quả thực không dễ.

Sau khi trải qua cò kè mặc cả, song phương cuối cùng cũng nhất trí phương thức thi đấu.

Thi đấu ba ván, thi đấu ba lĩnh vực bất đồng.

Lĩnh vực thứ nhất tự nhiên là luyện đan, đây là phương thức đan đấu trực tiếp nhất, cũng là phương thức nguyên thủy nhất.

Lĩnh vực thứ hai chính là phân tích đan dược. Khâu này yêu cầu song phương đánh cuộc xuất ra một loại đan dược, làm cho đối phương công nhận. Nói cách khác, chính là song phương phân tích đan dược mà đối phương cung cấp. Phân tích ra nguyên vật liệu và số lượng càng nhiều thì coi như là chiến thắng. Về phần là cầm đan dược nào ra, song phương có thể dùng tất cả thủ đọna, không cần biết là loại đan dược gì, chỉ cần có thể làm khó đối thủ là được rồi. Song phương, ai có thể phân tích ra số lượng nguyên dược liệu nhiều hơn, thì coi như chiến thắng. Đương nhiên, trên phương diện đan dược ngươi cũng không được ăn gian, nếu như bị phát hiện sẽ bị coi là thua.

Mà lĩnh vực thứ ba khác với lĩnh vực thứ hai. Song phương chuẩn bị một đám nguyên dược liệu, nhóm nguyên dược liệu này có đúng có sai, để cho đối phương từ đống nguyên dược liệu này tổ hợp ra những nguyên dược liệu mà một loại đan dược nào đó cần, cũng phải luyện chế ra. Nếu như song phương đều có thể luyện chế ra, như vậy sẽ nhìn xem ai hoàn thành trước mà phân định thắng thua.

Ba đấu ba, thi đấu ba lĩnh vực khác nhau. Về phần người nào thi đấu ở lĩnh vực nào, toàn bộ đều rút thăm mà quyết định, tất ca đều do ông trời định đoạt.

bên Giang Trần, Vô Song đại đế cười nói:

- Phương diện đan đạo Mạch mỗ quả thực không am hiểu, ta không xuất chiến cho mọi người thêm phiền.

Giang Trần gật đầu:

- Trận chiến đan dược nhất đạo này ta và Hoàng Nhi, còn có Vân Trung Minh Hoàng xuất chiến.

Giang Trần biết rõ, Vân Trung Minh Hoàng ở trong Tứ đại minh hoàng coi như là người kiệt xuất nhất trong phương diện đan đạo. Trình độ đan đạo của hắn có lẽ không bằng Vô Song đại đế, nhưng Giang Trần biết rõ, trận chiến này nếu như đối phương thực sự phái ra người Đan Hỏa thành, mặc kệ là phái Vân Trung Minh Hoàng hay là Vô Song đại đế, phần thắng của Khổng Tước thánh sơn bọn họ không lớn. CHo nên Giang Trần vì bảo toàn mặt mũi của Vô Song đại đế, cũng biết phái Vân Trung Minh Hoàng ra là tốt nhất.

Bên Tu La đạo tràng, quả nhiên không có gì ngoài dự liệu, hai tên tùy tùng không rõ lai lịch và Tu La đại đế xuất chiến, tất cả đều nằm trong dự liệu của Giang Trần.

- Hoàng Nhi, trận chiến này ta nhất định có thể thắng Tu La đại đế. Vân Trung Minh Hoàng có lẽ phần thắng không lớn. Nàng nếu như có thể bất phân thắng bại cũng coi như là biểu hiện rất tốt rồi.

Giang Trần dùng thần thức truyền âm cho Hoàng Nhi, làm giảm sức ép cho nàng.

Hoàng Nhi mỉm cười:

- Trước tiên rút thăm đã.

Kết quả rút thăm là Vân Trung Minh Hoàng rút thăm lĩnh vực thứ nhất, luyện đan.

Mà Giang Trần thì rút trúng lĩnh vực thứ ba, chọn lựa tài liệu, luyện chế đan dược.

Hoàng Nhi rút trúng lĩnh vực thứ hai, phân tích đan dược, phân tích nguyên vật liệt.

Đối với Giang Trần mà nói, ba lĩnh vực này mặc kệ cái nào, hắn đều không sợ. Hắn cũng tin chắc rằng mình có thể nhẹ nhàng thắng Tu La đại đế.

Phương diện đan đạo Giang Trần rất tự tin, chống lại bất kỳ ai hắn cũng có nắm chắc.

- Được rồi, đã rút thăm xong. Ván đầu tiên, Vân Trung Minh Hoàng của Khổng Tước thánh sơn đấu với Sách Đan Vương của Tu La đạo tràng.

Niêm Hoa đại đế tuyên bố.

Ván đầu tiên này đối thủ của Vân Trung Minh Hoàng là một gia hỏa dưới tai có một nốt ruồi đen lớn. Là một trong hai tên tùy tùng không rõ lai lịch kia.

Đan Vương có nốt ruồi này gọi là Sách Đan Vương, về phần rốt cuộc là tên giả hay tên thật, ai cũng không biết được.

*****

Nhưng mà Giang Trần nhìn khí độ của đối phương đã biết rõ người này tạo nghệ trên phương diện đan đạo tuyệt đối bất phàm. Chỉ sợ tu vi đan đạo thậm chí còn vượt qua Lữ Phong Đan Vương và Bộ Đan Vương.

Thi đấu luyện đan, tương đối trực tiếp một ít. Không có thứ gì gọi là không tưởng tượng được, chỉ so tay nghề, so kỹ xảo, so trình độ.

Về phần luyện chế đan dược gì cũng dựa vào rút thăm mà quyết định. Niêm Hoa đại đế chuẩn bị hơn mười loại đan dược, từ đó lựa chọn ra một loại.

Có thể nhìn ra được, tâm tính của Vân Trung Minh Hoàng không tệ, trên mặt hắn cũng không nhìn thấy bao nhiêu áp lực.

- Thiếu chủ, trận chiến này Trung Minh có thể thắng được không?

Trấn Tuế Minh Hoàng bên cạnh không nhịn được mà thấp giọng hỏi Giang Trần.

Giang Trần mỉm cười, đây là ván đầu tiên, thắng bại cũng không quan trọng. Thăm dò nông sâu của đối thủ một chút là được rồi.

Đây là những lời an ủi của Giang Trần, trên thực tế, mười ba ván định thắng thua, mỗi một ván đều vô cùng quan trọng.

Đương nhiên hắn cũng không muốn thủ hạ của mình quá mức lo lắng. Hiện tại sĩ khí thật vất vả mới có thể đề cao như vậy. Cũng không thể làm cho sĩ khí tán loạn như vậy a.

Nhưng mà ván này, theo như trước đó Giang Trần dự đoán, hai tên Đan Vương không rõ lai lịch này có trình độ đan dạo quả nhiên vô cùng cao siêu.

Ngay từ đầu Giang Trần còn không có nhìn ra, thế nhưng lúc này từ Sách Đan Vương có nốt ruồi kia, từ biểu hiện bề ngoài ít nhất có thể so với tiêu chuẩn của Đan Vương cửu cấp, phát huy vô cùng tốt.

Nhưng mà có thể nói cơ hồ Vân Trung Minh Hoàng đã phát huy vượt qua trình độ của mình, thậm chí còn phát huy vượt xa người thường. Nhưng mà nội tình còn đó, nội tình là thứ có thể nhìn thấy rõ ràng nhất.

Kết quả cuối cùng Sách Đan Vương có thời gian hoàn thành nhanh hơn Vân Trung Minh Hoàng hai khắc chung.

Hơn nữa tư chất đan dược cũng hơn Vân Trung Minh Hoàng một bậc.

Như vậy tháng bại ván đầu tiên đã vô cùng rõ ràng.

Trải qua Niêm Hoa đại đế và những người khác nhất trí nhận định, ván đầu tiên này là Sách Đan Vương thắng.

- Ván đầu tiên, Tu La đạo tràng thắng.

Niêm Hoa đại đế tuyên bố kết quả.

Trên mặt Tu La đại đế lập tức hiện lên nụ cười vui sướng. Trận đầu tiên thắng, đả kích đối với sĩ khí của Khổng Tước thánh sơn vô cùng rõ ràng.

Nhìn biểu lộ uể oải bên phía Khổng Tước thánh sơn kia, có thể nhìn ra được, ý nghĩa của trận đầu tiên chiến thắng không đơn thuần là đơn giản có thể thắng ván kế tiếp.

Đương nhiên, thắng ván kế tiếp cũng vô cùng quan trọng.

Trong lòng Tu La đại đế mừng rỡ, nói với Sách Đan Vương:

- Trận đầu thắng lợi, ngươi đã ghi công đầu a.

Đồng thời hắn quay đầu lại nói với tên hán tử mặc áo bào màu bạc sau lưng:

- Huy Đan Vương, trận thứ hai này nhìn biểu hiện của ngươi.

- Yên tâm đi, tiểu cô nương ôn nhu yếu ớt kia, cho dù có học đan đạo từ trong bụng mẹ cũng có thể có bao nhiêu đạo hạnh cơ chứ? Không cần lo lắng, ván thứ hai này, nhất định ta sẽ thắng chắc.

Thi đấu ván thứ hai này kỳ thực có hàm lượng kỹ thuật vô cùng cao. Đối với song phương thi đấu cũng là một loại khảo nghiệm cực lớn, bởi vì ván thứ hai này, đầu tiên ngươi phải có được một loại đan dược vô cùng thâm ảo, ít người biết, làm cho đối phương không có cách nào phân biệt ra được.

Đây không thể nghi ngờ một lần khảo nghiệm với người ta.

Bản thân Hoàng Nhi cũng không thường xuyên luyện chế đan dược. Tuy rằng Giang Trần luyện chế rất nhiều đan dược. Thế nhưng đan dược mà hắn luyện chế đại đa số đều có truyền bá, tất cả đều bán tở Thái Uyên các.

Đan dược đã có trên thị trường, hiển nhiên là đồ vật đã sớm bị người ta phân tích thấu triệt.

Cho dù người ta không thể luyện chế, thế nhưng mà thành phần đan dược ít nhiều có thể nghiên cứu ra một chút.

Cho nên lúc này những đan dược thông thường kia nhất định không thể lấy ra.

Trong đầu Giang Trần mặc dù có vô số đan phương, thế nhưng ván thứ hai này phải xuất ra đan dược sẵn có. Đan dược sẵn có này mặc dù Giang Trần có không ít.

Thế nhưng nếu nói tới lạ, chỉ có một mình Tùng Hạc đan mà thôi.

Những đan dược khác tuy rằng có một ít, thế nhưng Giang Trần không có nắm chắc người ta có biết hay không. Dù sao nội tình Đan Hỏa thành còn đó.

Giang Trần cắn răng một cái, vẫn xuất ra một khỏa Tùng Hạc đan đưa cho Hoàng Nhi, để cho nàng đi xuất chiến.

Tùng Hạc đan này có hàm lượng kỹ thuật cực cao, thậm chí vượt qua tiêu chuẩn Thiên giai, loại đan dược này cho dù là Đan Cực đại đế, cũng chưa chắc đã phân tích ra được căn nguyên của nó.

Ván này coi như là Giang Trần chảy máu.

- Ván thứ hai, Hoàng Nhi tiểu tỷ Khổng Tước thánh sơn đấu với Huy Đan Vương của Tu La đạo tràng.

Ván quyết đấu này song phương đối chiến là một già một trẻ, nhìn qua vô cùng kỳ lạ. Tu La đại đế bỗng nhiên lên tiếng nói:

- Tu La đạo hữu, ngươi có lời gì muốn nói?

Niêm Hoa đại đế nhíu mày hỏi.

- Khi đối chiến phải cách ly, nếu không vạn nhất có kẻ ăn gian thì sao? Dù sao phân tích đan dược tuyệt đối có thể ăn gian.

Không thể không nói Tu La đại đế này rất kiêng kỵ Giang Trần. Một lòng nghĩ tới việc ngăn chặn tất cả khả năng có thể gây ra bất lợi cho hắn.

Đê nghị này của Tu La đại đế quả thực làm khó Niêm Hoa đại đế.

Giang Trần cười rộ lên, nói:

- Tu La, ngươi rốt cuộc sợ ta tới cỡ nào? Ngươi đã sợ như vậy thì tại sao phải vắt óc tìm kế đối nghịch với Khổng Tước thánh sơn ta như vậy.

Tu La đại đế hừ lạnh một tiếng:

- Sợ ngươi? Giữa ban ngày ban mặt ngươi nói mớ gì vậy? Bổn đế chỉ lo lắng những ngườ khác không quân tử, âm thầm quấy rối a.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Niêm Hoa đại đế, cách ly thì cách ly đi. Nhưng mà song phương đều phải cách ly. Ta cũng lo lắng có kẻ dẫn sói vào nhà a.

Trong lúc vô tình Giang Trần nhìn về phía Tu La đại đế.

Ván thứ hai này bắt đầu sau khi song phương thi đấu được cách ly.

Tùng Hạc đan quả thực là một loại đan dược vô cùng thâm ảo, khi Tùng Hạc đan xuất hiện trong ta Huy Đan Vương kia, hắn lập tức phát hiện ra được loại đan dược này bất phàm.

Trong lúc nhất thời Huy Đan Vương này cũng hít sâu một hơi, đồng thời trong lòng hiện lên sự kích động. Trước khi xuất chiến Đan Cực đại đế từng nói với hắn, muốn hắn nghĩ cách tìm hiểu tin tức Tùng Hạc đan, nắm được loại đan dược kia trong tay. Hiện tại Huy Đan Vương có trực giác mãnh liệt, khỏa đan dược này rất có thể chính là Tùng Hạc đan trong truyền thuyết.

Loại linh lực như vậy, sinh cơ cường đại như thế...

Chuyện này khiến cho Huy Đan Vương cơ hồ có xúc động muốn nuốt riêng khỏa đan dược này.

Thế nhưng mà cuối cùng lý trí của hắn vẫn chiến thắng xúc động. Hắn đang trong lúc thi đấu, đừng nói hắn có nuốt riêng được hay không, cho dù nuốt riêng, cũng sẽ là một trò cười cho mọi người.

Cùng lúc đó Hoàng Nhi cũng nắm đan dược mà đối phương cung cấp, đan dược này Hoàng Nhi cũng không biết. Nhưng mà nàng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt. Trước khi lâm chiến, Giang Trần đã bảo nàng chuẩn bị một chút, nếu như là đan dược không biết thì nên phân tích đan dược này như thế nào


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)