Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1315

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1315: Ba đại tông môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Dù các ngươi chưa tham dự, không có trực tiếp làm ác, thế nhưng lại gián tiếp dung túng Xích Đỉnh hoàng thất làm ác. Dám nói một chút trách nhiệm cũng không cso sao? Nhưng mà các ngươi đã định bỏ gian tà theo chính nghĩa, cơ hội này bổn thiếu chủ có thể cho các ngươi. Trở về nói cho tông chủ các ngươi biết, muốn cho Bổn thiếu chủ thấy thành ý thì mang theo tinh anh tông môn tới đánh hoàng cung này. Như vậy bổn thiếu chủ mới xem xét quyết tâm đoạn tuyệt với hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc.

- Đánh hoàng cung?

Ba đại trưởng lão sửng sốt.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ tới, Giang thiếu chủ này lại đưa ra yêu cầu như vậy. Bọn họ vốn tưởng rằng, trước đó bọn họ không tham dự xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần hạ thấp tư thế, nhất định sẽ nhận được sự thông cảm của Giang Trần thiếu chủ, do đó tiếp tục giữ vững địa vị của bọn họ trong Xích Đỉnh trung vực.

Đến lúc đó cho dù hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc bị thay thế, những người khác tới khống chế Xích Đỉnh trung vực, bọn họ vẫn là tông môn đỉnh cấp trong Xích Đỉnh trung vực.

Nếu như hoàng thất không có bị thay đổi, dùng thực lực của ba đại tông môn bọn họ, hoàng thất Xích Đỉnh quốc cũng không có khả năng trở mặt với bọn họ.

Không thể không nói tính toán này rất tốt.

Nhưng mà Giang Trần nói những lời này thoáng cái đánh tan mộng tưởng làm cỏ đầu tường của bọn họ.

Muốn làm cỏ đầu tường, không có cửa đâu.

- Sao nào? Có vấn đề gì sao?

Giang Trần trầm giọng nói, khóe miệng nở nụ cười lạnh nhạt.

- Không không không, kỳ thực...

- Không cần phải nói nhiều như vậy. Đừng tưởng rằng đây là cò kè mặc cả. Bổn thiếu chủ co các ngươi cơ hội, đó là từ bo. Lần này ta giá lâm Xích đỉnh trung vực là vì giết người báo thù mà tới. Hẳn các ngươi cho rằng, một chút trò nhỏ phong tông của các ngươi có thể lo cho thân mình được sao?

Thanh âm của Giang Trần bắt đầu lạnh lùng.

Cảm nhận vẻ lạnh lẽo trong lời nói của Giang Trần, ba trưởng lão của ba đại tông môn nhịn không được mà sởn hết gai ốc. Một thiếu chủ trẻ tuổi, nghe nói năm nay còn chưa tới ba mươi tuổi mà đã sinh ra uy áp đáng sợ như vậy.

- Giang Trần thiếu chủ... Chúng ta... Oan uổng a. Chuyện xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, ba đại tông môn chúng ta không có tham dự, không hồ đồ với hoàng thất. Ân oán giữa song phương, vốn không liên quan tới chúng ta a.

- Đúng vậy, Giang Trần thiếu chủ, ngài tùy tiện tìm người hỏi một chút, chuyện lúc trước ba đại tông môn chúng ta tuyệt đối không có phái binh đi.

Giang Trần bỗng nhiên cười rộ lên, sắc mặt thì trầm xuống, nói:

- Chuyện lúc trước các ngươi không có tham dự? Chẳng lẽ các ngươi không phải là thế lực trong Xích Đỉnh trung vực? Coi như các ngươi không có tham dự, trực tiếp, gián tiếp không lấy được chỗ tốt từ việc xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực hay sao? Không có đạt được bất luận tài nguyên gì từ Vạn Tượng Cương Vực hay sao? Đừng tưởng rằng không có trực tiếp tham dự là có thể phủi tay. Hôm nay các ngươi căn bản không có tư cách đứng trước mặt bổn thiếu chủ nói chuyện.

Hòe Sơn nhị tiêu thấy Thiếu chủ tức giận, cũng quát lớn:

- Ba người các ngươi không biết sống chết, Thiếu chủ nhà ta khai ân, cho các ngươi một con đường sống, tại sao ta thấy dường như các ngươi không biết quý trọng? Còn ôm lấy mộng tưởng với Xích Đỉnh hoàng thất vậy? Muốn hai bên đều không đắt tội, làm người ở giữa thôi sao?

- Thiếu chủ, không cần phải nói nhảm với bọn chúng. Không phải người đã hạ lệnh cho Thương Hải đại đế đi trấn áp ba đại tông môn này sao? Như vậy dứt khoát một chút, diệt cả ba tông.

- Đúng vậy, lúc trước Xích Đỉnh trung vực xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, không hỏi trắng đen, chỉ cần là tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực đều phá hủy. Thiếu chủ, theo ta thấy, chúng ta nên học theo bọn chúng, nói lời vô dụng với bọn chúng làm gì.

Hòe Sơn nhị tiêu kẻ xướng người họa, khiến cho ba gia hỏa kia sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, căn bản không dám chống đối nửa câu. Sắc mặt xám ngoét, chỉ là trong lòng không ngừng kêu khổ.

Giang Trần khoát tay nói:

- Bổn thiếu chủ chỉ cho các ngươi thời gian nửa ngày, trong vòng nửa ngày nếu như bổn thiếu chủ còn không cảm nhận được thành ý của các ngươi. Vậy sẽ coi như các ngươi là đồng đảng của Xích Đỉnh hoàng thất kia.

Ba người kia nghe vậy hồn phi phách tán.

Bọn họ cũng nhìn ra được, Giang Trần thiếu chủ này chỉ sợ sẽ thực sự động thủ. Cũng không phải tùy tiện nói lời đe dọa bọn họ.

- G iang thiếu chủ, xin ngài chờ chúng ta về xin chỉ thị của tông chủ.

- Giang thiếu chủ, xin ngài khai ân nhiều hơn. Chúng ta nhất định sẽ thuyết phục tông chủ nhà ta phái binh vây khốn hoàng thất.

- Đúng vậy, hoàng thất Yến gia tàn bạo, thống trị Xích Đỉnh trung vực nhiều năm như vậy, nghiệp chướng nặng nề, tội nghiệp chồng chất, cũng là lúc bọn chúng nên xuống đài.

Ba trưởng lão này sợ Giang Trần tuổi trẻ khí thịnh, dưới sự giận dữ liền hạ lệnh trấn áp tông môn bọn họ.

Ba đại tông môn trong Xích Đỉnh trung vực là thế lực trụ cột của Xích đỉnh đế quốc. Thế nhưng mà trước mặt Lưu Ly vương thành, quả thực giống như tiểu hài tử vừa mới học đi. Căn bản không gánh được cơn giận dữ lôi đình của Lưu Ly vương thành.

Ba người này xám xịt rời khỏi, dùng tốt độ nhanh nhất mang ý tứ của Giang Trần về tông môn.

Mà lúc này đại quân của Thương Hải đại đế phân thành ba đường, cũng vây quanh lối ra của ba đại tông môn, chỉ được phép vào, không có phép ra.

- Cái gì? Muốn chúng ta xuất binh đánh hoàng thất?

Sau khi nhận được tin tức, tông chủ Thiên Ưng tông khiếp sợ không thôi. Tông môn bị bao vây bên ngoài cũng khiến cho hắn rất rối loạn, hiện tại nghe thấy tin tức này càng thêm rối loạn.

- Đúng vậy a. Tông chủ, Giang Trần thiếu chủ kia đã lên tiếng, hoặc là xuất binh đánh hoàng thất để đại biểu thành ý của chúng ta. Hoặc là bọn họ sẽ trấn áp ba đại tông môn chúng ta.

- Giang Trần thiếu chủ này sao lại bá đạo như vậy?

Tông chủ Thiên Ưng tông cũng có chút tức giận, bất bình:

- Thiên Ưng tông ta chưa từng tham dự xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tại sao lại hùng hổ dọa người như vậy?

- Tông chủ a, bây giờ không phải là thời điểm nói những lời này. Ba đại tông môn chúng ta ở trong Xích Đỉnh trung vực, là thế lực trụ cột. Giang Trần thiếu chủ kia chỉ cho chúng ta thời gian nửa ngày, nếu như không có động tĩnh, hắn sẽ hạ lệnh công kích ba đại tông môn.

Tông chủ Thiên Ưng tông nghiến răng nghiến lợi, lần trước bọn họ tìm Xích Đỉnh hoàng đế, đưa ra yêu cầu phong tông thực ra là một hành động tự bảo vệ mình.

Bọn họ không muốn quan tâm tới chuyện này, mặc kệ Xích Đỉnh trung vực loạn thành cái gì, bọn họ cứ hờ hững mà lờ đi. Thanh thản ổn định là rùa đen rút đầu.

Thế nhưng mà hiện tại xem ra, Giang Trần thiếu chủ căn bản không có ý định cho bọn họ cơ hội này.

Cùng lúc đó, Vạn Phật tông và Xích Ly tông cũng nhận được tin tức. Sứ giả của bọn họ cũng mang tin tức trở về tông môn.

Mà bên ngoài sơn môn của ba đại tông môn, những dòng chính dưới trướng Thương Hải đại đế và thế lực chư hầu khắp nơi đã vây chặt tông môn bọn họ như nêm.

*****

Giờ phút này Thương Hải đại đế và các lộ chư hầu túm tụm lại, vô cùng hăng hái. Nhớ năm đó đi theo Tu La đại đế, cả đời làm nịnh thần, kết quả thiếu chủ nữa thân tử đạo tiêu.

Hiện tại làm tay sai cho Giang Trần, cũng là chuyện vuốt mông ngựa, thế nhưng cảm giác thành tựu rõ ràng cao hơn rất nhiều.

- Cũng là thiếu chủ từ bi a. Theo bổn đế thấy, trực tiếp trấn áp ba đại tông môn này là được. Cần phải nhiều lời với đám phế vật này làm gì?

Thương Hải đại đế cũng nhận được mệnh lệnh của Giang Trần, biết rõ Giang Trần định dùng ba tông môn này đi công kích hoàng cung, để cho hai cỗ thế lực lớn nhất Xích Đỉnh trung vực va chạm với nhau.

Nhưng mà Thương Hải đại đế lại cảm thấy, căn bản không cần phải phiền toái như vậy. Thế lực mà Thương Hải đại đế hắn mang theo đã đủ để san bằng ba đại tông môn này.

- Đại đế, có người tới.

Giờ phút này Thương Hải đại đế đang trú đóng ở Thiên Ưng tông. Hắn định diệt Thiên Ưng tông trước, sau đó lại đối phó với hai tông còn lại.

Người đi ra rõ ràng chính là tông chủ Thiên Ưng tông và mấy tên trưởng lão tông môn.

- Tội nhân Thiên Ưng tông bái kiến đại đế tiền bối.

Tình thế hiện tại người ta mạnh hơn, tông chủ Thiên Ưng tông trước mặt Thương Hải đại đế không thể không thành thành thật thật.

- Tiền bối Thiên Ưng tông ta nguyện ý nghe theo Giang Trần thiếu chủ chỉ huy. Ân đoạn nghĩa tuyệt với Yến gia hoàng thất kia, thảo phạt hôn quân vô đạo kia.

Người Thiên Ưng tông cũng không phải là người ngu, bọn họ biết rõ dùng thân phận thần tử đi thảo phạt hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc, nói không dễ nghe một chút chính là ngịch tặc.

Coi như có áp lực bên ngoài, thế nhưng loại thanh danh này khi truyền đi cũng không dễ nghe.

Cho nên nhất định phải tìm một cái cớ đường hoàng để thảo phạt. Mà thảo phạt hôn quân vô đạo, loại cớ này hiển nhiên là hợp lý nhất.

Thương Hải đại đế lãnh đạm nói:

- Thiếu chủ nhà ta rộng lượng, thả cho các ngươi một con đường sống. Bổn đế nói trước, nếu nhưu các ngươi dám can đảm không xuất lực, lừa gạt thiếu chủ nhà ta. Bổn đế tùy thời có thể san bằng tông môn các ngươi thành bình địa.

Thương Hải đại đế ở trước mặt Giang Trần kinh ngạc không thôi.

Thế nhưng mà rốt cuộc cũng là một đại đế, trong bảy đại đế của Khổng Tước thánh sơn, cũng là tồn tại xếp hạng thứ tư.

Nhân vật siêu tuyệt bực này ném tới Xích Đỉnh trung vực tuyệt đối là nhân vật truyền thuyết nhất đẳng.

- Không dám, không dám, mong đại đế tiền bối yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.

Thiên Ưng tông tỏ thái độ, hai tông còn lại cũng không ngoại lệ. Dưới áp lực cường đại, bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lựa chọn đánh hoàng thất.

Khá tốt, hoàng thất này xưa nay đối với bọn họ quả thực không được tốt lắm. Tuy rằng miệng hứa hẹn không thôi, thế nhưng rất ít khi thực hiện.

Cho nên ba đại tông môn này khi đánh hoàng thất cũng không có gánh nặng tâm lý gì.

Ba đại tông môn, mỗi một tông môn đều phái ra ba ngàn tinh anh, dưới sự thúc dục của Thương Hải đại đế, nhanh chóng được điều tới bên ngoài Xích Đỉnh hoàng cung.

Ba đại tông môn nhìn thấy Phệ Kim thử nhất tộc phô thiên cái địa bên ngoài XÍch Đỉnh hoàng cung, cả đám đều cảm thấy da đầu run lên.

Coi như là lần này bọn họ mang đội ngũ gần vạn, nếu như bị thử triều vây quanh, căn bản không đủ để cho bọn chúng nhét đầy kẽ răng.

Nhưng mà chuyện khiến cho bọn họ giật mình còn ở phía sau.

Đợi sau khi đại quân ba đại tông môn xuất hiện, thử triều này không ngờ lại tự động tản ra, tạo thành một lối đi chính giữa, để cho ba đại tông môn đi qua.

Thương Hải đại đế hừ lạnh một tiếng:

- Cơ hội lập công của ba đại tông môn các ngươi tới rồi. Nhanh chóng theo bổn đế vào thành, nhanh chóng bái kiến Giang Trần thiếu chủ.

giờ phút này Phệ Kim thử nhất tộc đã chiếm cứ cửa thành bốn phía, chỉ cần Giang Trần ra lệnh một tiếng, Phệ Kim thử nhất tộc lập tức có thể chen chúc, dũng mãnh tiến vào trong Xích Đỉnh hoàng thành. Đến lúc đó cả Xích Đỉnh hoàng thành đều là thiên đường của Phệ Kim thử nhất tộc.

- Thiếu chủ, thuộc hạ Thương Hải áp giải tông chủ ba đại tông môn tới gặp thiếu chủ.

Thương Hải đại đế tiến lên thi lễ với Giang Trần rồi nói.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhìn cao tầng ba đại tông môn.

Ba đại tông môn lần này coi như vận dụng hết tinh ai của mình.

- Chúng tiểu nhân bái kiến Giang Trần thiếu chủ.

Tông chủ ba đại tông môn nhanh chóng tiến lên hành lễ.

Giang Trần khoát tay nói:

- Các ngươi tơi vừa lúc. Hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ba đại tông môn các ngươi muốn chứng minh thành ý thì đánh trận đầu đi. Được không?

- Đương nhiên chúng tiểu nhân nguyện cống hiến sức lực cho Giang Trần thiếu chủ.

Ba đại tông chủ lúc này cũng biết không thể nào trốn tránh được.

- Đi đi, bổn thiếu chủ ngồi chờ tin chiến thắng của các ngươi.

Giang Trần hời hợt.

Ba đại tông chủ nhận mệnh, kêu lớn:

- Tất cả giữ vững tinh thần cho ta. Hoàng thất Yến gia không biết nhân nghĩa, chuyên gây tai họa. Chúng ta với tư cách là tông môn trụ cột của Xích Đỉnh trung vực, tự nhiên không thể ngồi yên không để ý tới, tùy ý để cho Yến gia này mang Xích Đỉnh trung vực xuống vực sâu. Bởi vậy ba đại tông môn chúng ta sẽ vì Xích Đỉnh trung vực mà diệt trừ khối u ác tính là Yến gia này.

- Vâng.

Hoàng cung Xích đỉnh là địa phương có phòng ngự cường hãn nhất cả Xích Đỉnh trung vực. Lực phòng ngự của hoàng cung này thậm chí còn vượt qua bất luận một nhà nào trong ba đại tông môn.

Các tinh anh của ba đại tông môn, dưới sự dẫn dắt của tông chủ nhà mình, khởi xướng thế công hung mãnh với Xích Đỉnh hoàng cung. THế nhưng mà ở bên ngoài trận pháp đầu tiên, từng lần, từng alafn công kích, chẳng những không có phá vỡ trận pháp kia mảy may, ngược lại còn bị một ít công kích từ trong trận pháp lén đánh ra giết chết một ít người.

Theo thời gian trôi qua, công kích của ba đại tông môn tuy rằng không ngừng hung mãnh, lớp sau còn mạnh hơn lớp trước, thế nhưng hiển nhiên cấp bậc của trận pháp phòng ngự này vô cùng cao.

Theo lực công kích của bọn họ tăng lên, cấp độ phòng ngự không ngờ dường như cũng tăng lên.

Trong lúc nhất thời tạo thành thế giằng co.

Ba đại tông môn ngay từ đầu đều ôm tâm lý đánh xem xét, cũng chưa dùng toàn bộ sức lực vào việc này. Nhưng mà sau khi tinh anh của tông môn không ngừng bị cấm chế của trận pháp và những công kích đánh lén kia giết chết. Ba đại tông môn giận dữ, lửa giận hoàn toàn bị khơi mào.

Chỉ là không quản ba đại tông môn bọn họ công kích thế nào, phòng ngự của trận pháp kia không ngờ lại cường đại không thôi. Giống như bốn phương tám hướng đều không thể đánh vỡ. Cho dù bọn họ có công kích thế nào, thủy chung cũng không có cách nào đánh được vào trong hoàng cung.

Ngược lại, thi thoảng từ bên trong trận pháp bắn ra các loại cấm chế, phun ra hỏa diễm, thậm chí còn băng tiễn, khiến cho mang tới thương vong cho ba đại tông môn rất lớn.

Ba đại tông chủ thấy tình hình này cũng tụ tập lại một chỗ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)