Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1370

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1370: Chia cắt lợi ích
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mỗi một cái đều mở miệng khuyên bảo. Ngay cả Đại Đế bên Đan Hỏa Thành cũng mở miệng, ý đồ để Đan Cực Đại Đế quyết định chủ ý.

Bọn hắn ở chỗ này, quả thực có chút bực mình. Ôm cây đợi thỏ, có thể đợi được Giang Trần hay không không nói, đối với Đại Đế như bọn hắn mà nói, lãng phí thời gian, cái kia chính là lãng phí tánh mạng a.

Cường giả cấp bậc Đại Đế, mỗi một ngày đều rất trân quý, ai cũng không muốn đem thời gian lãng phí ở tiêu hao vô vị....

- Cao Sầm, ngươi thấy thế nào?

Đan Cực Đại Đế trái lo phải nghĩ, nhưng vẫn là hỏi Cao Sầm Đại Đế.

Cao Sầm Đại Đế trầm ngâm một lát, mới mở miệng nói:

- Thảo phạt Lưu Ly Vương Thành, ở trên động cơ cùng lý do, đều có đầy đủ mánh lới. Hiện tại chủ yếu là có ba địa phương không rõ ràng.

- Ba điểm nào?

Đan Cực Đại Đế hỏi.

- Thứ nhất, quan hệ giữa tiểu tử Giang Trần kia cùng Vạn Uyên đảo, đến cùng nhiều bao nhiêu? Nếu như chỉ là quan hệ bèo nước gặp nhau, như vậy chúng ta thảo phạt Lưu Ly Vương Thành, liền không có vấn đề gì, cường giả của Vạn Uyên đảo, quả quyết không có khả năng bởi vì duyên phận bèo nước gặp nhau, mà ra tay giúp đỡ; điểm thứ hai, là căn cơ của Lưu Ly Vương Thành, đến cùng nhiều bao nhiêu. Nếu như chúng ta quy mô phát binh thảo phạt, có nắm chắc cầm xuống Lưu Ly Vương Thành hay không? Nếu là sau một phen cố gắng, lại không làm gì được Lưu Ly Vương Thành, cái chê cười này liền náo lớn rồi. Còn địa phương không rõ thứ ba, là tiểu tử Giang Trần kia, cùng những cự đầu của tán tu giới, đến cùng có trao đổi lợi ích phía sau màn hay không. Nếu như lợi ích liên lụy quá sâu, làm cho những cự đầu tán tu đều đứng bên hắn, vậy với chúng ta thảo phạt, tuyệt đối không có bất kỳ chỗ tốt. Vạn nhất dư luận không khống chế được, dẫn tới tán tu của cả Nhân loại cương vực đều đến đối nghịch Đan Hỏa Thành, cái kia sẽ rất phiền toái.

Cao Sầm Đại Đế này, lưu loát nói ra ba vấn đề, đều đánh trúng chỗ hiểm.

Đây cũng là mấy vấn đề Đan Cực Đại Đế lo lắng nhất.

Xâm lấn Lưu Ly Vương Thành, mượn danh tiếng thảo phạt hoặc là báo thù, đều không có vấn đề gì. Vấn đề ngay ở chỗ, Vạn Uyên đảo kia, đến cùng có tính chỗ dựa của Lưu Ly Vương Thành không.

Còn có là trong tay tiểu tử kia, đến cùng còn nắm bao nhiêu lá bài?

Nói thật, cùng Giang Trần đấu lâu như vậy, thủ đoạn của Giang Trần tầng tầng lớp lớp, cái này đã để cho Đan Cực Đại Đế sinh ra kiêng kị thật sâu.

Vạn nhất thảo phạt không thành, còn kéo mình vào, vậy việc vui liền náo lớn.

Bởi vậy, quyết định này rất khó định.

Đan Cực Đại Đế cũng không phải là người không quả quyết.

Trái lại, nếu hắn muốn làm quyết định, đều phi thường quyết đoán kiên quyết.

Chỉ là, ở trên loại vấn đề lớn này, Đan Cực Đại Đế không thể không cân nhắc chu đáo. Một khi phát động, hắn muốn phanh xe cũng không còn kịp rồi.

Đan Cực Đại Đế trầm ngâm hồi lâu, trong ánh mắt hiện lên một vẻ tàn nhẫn.

Rồi đột nhiên giương mày, quét về phía tất cả mọi người ở hiện trường.

- Chư vị, muốn hạ quyết định này, cũng không dễ dàng. Bất quá, bổn đế tuyệt không phải người không dám quyết định. Hiện tại bổn đế chỉ muốn biết, nếu bổn đế làm ra quyết định này, chư vị đến cùng có thể có bao nhiêu ủng hộ? Là ý định giựt giây bổn đế đi cùng Lưu Ly Vương Thành sống mái với nhau, từ đó trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi? Hay là chân tâm thật ý, muốn cùng bổn đế liên thủ mưu cầu lợi ích?

Vấn đề này mấu chốt nhất.

Nếu như là thứ hai, tất cả mọi người thành tâm thành ý kết minh, mưu cầu lợi ích cộng đồng. Vậy thì dễ xử lý rồi. Có quan hệ lợi ích cộng đồng, sẽ càng ổn càng vững chắc.

Trái lại, nếu như chỉ vì tham gia náo nhiệt, vì châm ngòi thổi gió, chỉ nhìn Đan Hỏa Thành bọn hắn cùng Lưu Ly Vương Thành chém giết, cái đồng minh này, không kết cũng thế.

Bởi vì một khi theo loại tiết tấu này xuống, đến lúc đó nếu như đã trấn áp Lưu Ly Vương Thành còn tốt, tất cả mọi người đều vui vẻ.

Một khi thất bại, phải chịu tiếng xấu thay cho người khác, tất nhiên là Đan Hỏa Thành bọn hắn. Thế lực khác, muốn rút khỏi tùy thời rút khỏi, rất dễ dàng.

Cho nên, muốn Đan Cực Đại Đế định chủ ý này, hắn nhất định phải làm tinh tường, có phải tất cả mọi người có ý chí tuyệt đối, có thể kiên trì đến cùng hay không.

Có phải thật có phách lực, kiên trì đến cùng hay không.

Dù sao, loại huy động quy mô diệt Lưu Ly Vương Thành này, mấy ngàn năm khó được nhất ngộ, tình hình chiến đấu sẽ như thế nào, dù là ai cũng không cách nào nói trước.

- Đan Cực bệ hạ, Thiên Hà Cung ta, tự nhiên toàn lực ủng hộ Đan Hỏa Thành, chung tương nghĩa cử, tru sát tiểu súc sinh Giang Trần kia, giúp đỡ chính nghĩa của Nhân loại cương vực, cho Nhân loại cương vực một thái dương đại đạo.

Thiên Hà Cung Chủ này, là cái thứ nhất đứng ra phụ họa. Thằng này vỗ mông ngựa cũng đủ vang, nói cứ như Giang Trần là nhân loại công địch. Mà bọn hắn là chính nghĩa hóa thân.

- Thiên Âm Tự ta, cũng toàn lực ủng hộ Đan Hỏa Thành, nguyện cùng Đan Cực bệ hạ chung tiến thối.

Phương diện Thiên Âm Tự, cũng đi ra tỏ thái độ.

Thiên Đô Chi Chủ nghĩ chỉ chốc lát, than nhẹ một tiếng:

- Bất Diệt Thiên Đô ta cùng Giang Trần thù sâu như biển, bất cộng đái thiên. Không có lý do gì không cùng Đan Cực bệ hạ một lòng. Diệt Lưu Ly Vương Thành, tính toán Bất Diệt Thiên Đô ta một phần.

Bốn thế lực lớn, lập tức có ba nhà bày tỏ thái độ rồi, cũng chỉ còn lại Thiên Long Phái không có tỏ thái độ.

Bốn thế lực lớn này, Thiên Hà Cung cùng Thiên Âm Tự, vốn là ông hầm ông hừ của Đan Hỏa Thành, vẫn luôn là chó của Đan Hỏa Thành.

Nói trắng ra, một mực dựa vào Đan Hỏa Thành ủng hộ, bọn hắn mới có thể ổn định vị trí bát đại Nhất phẩm tông môn.

Nếu như không có Đan Hỏa Thành ủng hộ, nói không chừng sớm đã bị thay thế.

Cho nên, bọn hắn là không thể nào do dự.

Về phần Bất Diệt Thiên Đô, cùng Đan Hỏa Thành quan hệ không lớn. Nhưng mà hôm nay bọn hắn có cùng chung địch nhân, quan hệ lợi ích cũng rất mật thiết.

Duy chỉ có Thiên Long Phái, lần này bọn hắn xuất mã, hoàn toàn là vì Đan Cực Đại Đế nhường đầu Chân Long kia cho bọn hắn, đây mới là địa phương bọn hắn động tâm nhất.

Nói cách khác, Thiên Long Phái cùng Đan Hỏa Thành quan hệ, cũng chẳng phải bền chắc. Nếu như cuối cùng dây xích từ khâu Thiên Long Phái đứt gãy, rất có thể để cho Đan Hỏa Thành lâm vào vũng bùn.

Một trận chiến này, một khi phát động, hoặc là Lưu Ly Vương Thành suy sụp, thậm chí bị diệt.

Hoặc là, Đan Hỏa Thành hắn suy sụp, thậm chí bị diệt.

Chỉ có hai loại kết quả này.

- Long Bá Tương, ngươi om sòm lợi hại nhất, hiện tại đến phiên Thiên Long Phái ngươi tỏ thái độ, ngươi ngược lại mở miệng xem?

Cao Sầm Đại Đế cười lạnh nói.

Long Bá Tương cười nói:

- Đan Hỏa Thành ngươi muốn Long mỗ nói cái gì?

- Thảo phạt Lưu Ly Vương Thành, Thiên Long Phái ngươi, sẽ đem hết toàn lực hay không?

- Vậy thì phải xem Thiên Long Phái ta có thể lấy được bao nhiêu chỗ tốt rồi.

*****

Ngữ khí của Long Bá Tương không chút hoang mang, bộ dáng cười mị mị.

- Hừ, khẩu vị của Thiên Long Phái ngươi cũng không nhỏ a.

- Cũng vậy thôi. Có câu là Hoàng đế cũng không sai được binh đói, muốn Thiên Long Phái chúng ta xuất lực, lại không cho đủ chỗ tốt? Đan Hỏa Thành ngươi tính toán thơm bơ vậy sao?

Đan Cực Đại Đế khoát tay chặn lại, ngăn Cao Sầm Đại Đế, nhàn nhạt nhìn Long Bá Tương.

- Chỉ cần Thiên Long Phái ngươi không nên bằng mặt không bằng lòng, sự tình chỗ tốt, tự nhiên đều dễ nói.

- A? Đan Cực bệ hạ nói như vậy, chẳng lẽ đã quyết định?

Long Bá Tương giống như cười mà không phải cười nhìn qua Đan Cực Đại Đế.

- Nói đi, dạng chỗ tốt gì, mới có thể để cho Thiên Long Phái ngươi toàn lực ứng phó?

Đan Cực Đại Đế tính toán một chút, nếu như Đan Hỏa Thành hắn dốc toàn bộ lực lượng. Cộng thêm Thiên Long Phái, Bất Diệt Thiên Đô, còn có Thiên Hà Cung cùng Thiên Âm Tự, tứ đại Nhất phẩm tông môn hiệp trợ to lớn. Muốn tiêu diệt Lưu Ly Vương Thành, hi vọng là rất lớn.

Đan Hỏa Thành tăng thêm tứ đại Nhất phẩm tông môn, đối phó Lưu Ly Vương Thành không có Khổng Tước Đại Đế, lo lắng có thể nhiều đến bao nhiêu? Thậm chí có thể tốc chiến tốc thắng.

- Đầu Chân Long kia, quy Thiên Long Phái ta, ai cũng không được nhúng chàm, còn có, tất cả đan phương của tiểu tử Giang Trần, Thiên Long Phái ta đều được thu một phần.

Long Bá Tương cũng sư tử khai miệng lớn.

Hắn biết, yêu cầu này cực cao, Đan Hỏa Thành là không thể nào đáp ứng. Bất quá nếu cò kè mặc cả, tự nhiên phải rao giá trên trời, trả tiền ngay tại chỗ.

Hắn vừa nói ra, Đại Đế bên Đan Hỏa Thành nhao nhao kêu lên.

- Long Bá Tương, ngươi đây là con cóc đánh hắt xì, khẩu khí thật lớn a. Tại sao ngươi không nói đem toàn bộ thứ tốt của Lưu Ly Vương Thành đến Thiên Long Phái ngươi?

- Sư tử khai miệng lớn đã gặp nhiều, nhưng không biết xấu hổ như ngươi, lại là lần đầu.

- Bệ hạ, không có Thiên Long Phái hắn, chúng ta còn làm không thành sao? Thiên Long phái này không biết xấu hổ như thế, căn bản không phải người mưu sự.

Nhưng vẻ mặt của Long Bá Tương lại rất vui vẻ, đối với những chỉ trích này thờ ơ.

Đan Cực Đại Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Long Bá Tương, cau mày nói:

- Khai điều kiện sự thật một chút đi. Khẩu vị của ngươi lớn như vậy, Thiên Long Phái ngươi ăn được sao.

Long Bá Tương cười hắc hắc:

- Cũng chỉ cho Đan Hỏa Thành ngươi khẩu vị đại, mà không cho phép Thiên Long Phái ta khẩu vị đại sao? Được rồi, đã nói như vậy, Thiên Long Phái ta cũng nhường một bước, Chân Long quy Thiên Long Phái ta, cộng thêm đan phương Đế Lăng Đan hoặc là Tùng Hạc Đan. Hai đại đan phương này, Thiên Long Phái ta phải thu một phần trong đó. Ân, nếu như tiểu tử Giang Trần kia còn có những đan dược như Tùng Hạc Đan hoặc Đế Lăng Đan, phải ưu tiên phân Thiên Long Phái ta một viên. Nếu như số lượng nhiều, mọi người lại thương nghị chia...

Tuy khẩu vị giảm xuống một chút, nhưng điều kiện này cũng đủ dọa người.

Đan Cực Đại Đế không vui nói:

- Một đầu Chân Long, liền vượt qua giá trị của đan phương Tùng Hạc Đan cùng Đế Lăng Đan. Thiên Long Phái ngươi, khẩu vị thật đúng là rất lớn.

- Đây là điểm mấu chốt của Thiên Long Phái ta.

Long Bá Tương cười quái dị nói.

- Nếu không được, Thiên Long Phái ta đành phải thối lui ra khỏi. Nói không chừng, Thiên Long Phái ta cùng Lưu Ly Vương Thành giao hảo, cũng có thể như Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, từ chỗ Giang Trần được thứ tốt a?

Lời này, rõ ràng cho thấy mang theo một tia uy hiếp.

Không cho ta chỗ tốt, ta liền rời khỏi, thậm chí đi mật báo.

Trong nội tâm Đan Cực Đại Đế hiện lên một đạo sát ý. Tại thời khắc này, hắn thật sự động sát tâm với Long Bá Tương.

Bất quá, Đan Cực Đại Đế đến cùng vẫn nhẫn nại. Tuy Long Bá Tương này không biết xấu hổ, nhưng cuối cùng là nhân vật đỉnh cấp của Thiên Long Phái.

Tuy Long Bá Tương không phải Thiên Long Phái tông chủ, nhưng địa vị ở Thiên Long Phái, cũng là tồn tại dưới một người, trên vạn người.

Muốn giết Long Bá Tương này, Đan Hỏa Thành tất sẽ chọc tới Thiên Long Phái. Đây chính là tồn tại cao cấp nhất trong Nhất phẩm tông môn a.

Đan Hỏa Thành muốn đối phó Thiên Long Phái, tuyệt đối không có vấn đề, nhưng thật sự đối phó Thiên Long Phái rồi, thực lực của Đan Hỏa Thành cũng sẽ bị suy yếu.

- Long Bá Tương, trước kia bổn đế nghe nói Long Bá Tương ngươi không biết xấu hổ, lại không nghĩ rằng ngươi không biết xấu hổ như vậy. Lúc này ngươi chặn giết Giang Trần, ngươi cho rằng, Thiên Long Phái ngươi còn có thể cùng Lưu Ly Vương Thành tu bổ quan hệ sao?

Đan Cực Đại Đế cười lạnh.

Long Bá Tương cười quái dị nói:

- Chặn giết, vừa rồi không có tạo thành sát thương chân chính a. Hơn nữa...

Đan Cực Đại Đế căn bản không đợi hắn nói xong, mở miệng nói:

- Chân Long quy ngươi, đan phương Hoàng Đằng Đan quy ngươi. Trừ cái này ra, không cần nói nữa.

Long Bá Tương cười hắc hắc, nhưng lại lắc đầu:

- Không ổn, còn phải tăng thêm Tùng Hạc Đan cùng Đế Lăng Đan.

- Nếu như lấy được Tùng Hạc Đan cùng Đế Lăng Đan vượt qua năm viên, thì phân một viên cho Thiên Long Phái các ngươi. Đây là lằn ranh của bổn đế, không cần cò kè mặc cả.

Đan Cực Đại Đế đã nhượng bộ lần nữa. Ở trong bốn đại tông môn, lực lượng của Thiên Long Phái mạnh nhất, thảo phạt Lưu Ly Vương Thành, cần dùng đến lực lượng của Thiên Long Phái.

Đây cũng là nguyên nhân Đan Cực Đại Đế nhượng bộ. Bất quá, trong nội tâm Đan Cực Đại Đế đã sớm tính toán tốt, chờ lần này thảo phạt Lưu Ly Vương Thành xong, lại cùng Thiên Long Phái thanh toán, để cho bọn hắn ăn vào, một ngày nào đó nhổ hết ra.

Long Bá Tương lão thần tại tại, vẫn không nhanh không chậm nói:

- Còn một điều, sau khi hạ Lưu Ly Vương Thành, Đan Hỏa Thành không được dùng bất luận lý do gì quay đầu đối phó Thiên Long Phái ta. Thiên Long Phái ta cũng không muốn vừa ăn vào ít đồ, phải ngay cả vốn lẫn lời nhổ ra.

Long Bá Tương cáo già, hiển nhiên đã sớm đề phòng Đan Cực Đại Đế.

Trong lòng Đan Cực Đại Đế nghiêm nghị, Long Bá Tương này, vậy mà đoán đúng quyết định trong lòng mình? Bất quá Đan Cực Đại Đế lại bất động thanh sắc.

- Long Bá Tương, ngươi ngược lại rất biết tính toán. Mục tiêu của Bổn đế là Giang Trần, lại không phải Thiên Long Phái ngươi. Ngươi đừng vội đa nghi.

- Ha ha, người trong giang hồ, sao có thể không đề phòng? Vẫn là cẩn thận một chút mới tốt.

Long Bá Tương âm dương quái khí cười nói, hiển nhiên đúng là lo lắng Đan Cực Đại Đế trở mặt.

Mấy người đang thương nghị đến chỗ mấu chốt, bỗng nhiên trong hư không truyền đến một tiếng cười lạnh.

- Các ngươi cũng là lão quái vật đã sống mấy ngàn tuổi rồi, nhưng giữa ban ngày, lại ở chỗ này mộng tưởng hão huyền sao?

Thanh âm này tràn ngập trào phúng cùng chế ngạo, đương nhiên đó là Giang Trần.

Hắn từ một nơi bí mật gần đó, nghe được những lão gia hỏa này, rõ ràng dõng dạc, mặt không đỏ tim không nhảy thương lượng xâm lấn Lưu Ly Vương Thành, chia cắt lợi ích từ Lưu Ly Vương Thành.

Giang Trần như thế nào nghe được nữa?

Lời này vừa ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều biến sắc. Biểu lộ của Đan Cực Đại Đế càng thoáng cái trở nên âm tàn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)