Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1425

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1425: Trận pháp huyền ảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nghĩ tới đống bảo vật kia, Giang Trần chợt nhớ tới mình còn nhận được một chiếc bút lông từ đống đồ vật đó. Cái bút lông này giống như những cái bút lông khác, vẻ ngoài không có bất kỳ chút khác biệt nào.

Thế nhưng mà lúc ấy hết lần này tới lần khác Giang Trần lại tập trung vào chiếu bút này trong bảy tám chiếc bút còn lại trong cái ống kia. Đồng thời còn vụng trộm lấy cái bút lông này.

Giang Trần thuận thế lấy cái bút lông này ra, hỏi:

- Chu Tước tiền bối, người tới coi một chút, cái bút này, có quan hệ gì tới Thánh Nhất tông không?

Thần điểu Chu Tước nhìn qua, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, nói:

- Cái này ngươi tìm ở đâu ra vậy?

- Trong Tàng Bảo các ở tầng hai cung điện a. Nhưng mà cái bút này lại ném trong một cái ống đựng bút tầm thường. Ném vào cùng với đống bút lông bình thường. Lúc ấy cũng không có ai coi trọng nó. Ta chỉ thuận tay lấy đi mà thôi.

Nói tới tình huống lúc đó, tương đối mạo hiểm. Hắn bất quá chỉ nhặt một thứ bỏ đi, thế nhưng cũng bị người ta nhìn chằm chằm vào.

Cũng may hắn tâm tư linh hoạt, cầm thiếu một cái ra.

Cái bút này chính là cái bút mà hắn không lấy ra.

- Hảo tiểu tử, không thể không nói, ngươi là người có đại phúc duyên a. Chân Linh chuyên này chính là một trong những pháp bảo trấn tông của Thánh Nhất tông. Lúc ấy tông chủ Thánh Nhất tông từng nói với ta. Bảo vật tốt nhất đều giấu ở nơi không tìm thấy được nhất. Người có duyên sẽ đạt được. Hắn còn nói, trong ba kiện bảo vật trấn tông, kiện bảo vật thứ nhất là truyền thừa đạo thống của Thánh Nhất tông. Kiện thứ hai trong ba kiện có thể kế thừa chức vị tông chủ Thánh Nhất tông. Kiện thứ ba, nếu như nhận được thứ này, thì tất cả Thánh Nhất tông sẽ là của ngươi.

Chân Linh chuyên?

Giang Trần nghe thấy ba chữ này, ấn tượng đầu tiên trong đầu là cảm thấy rất là bất phàm.

- Tiền bối, Chân Linh chuyên này là bảo vật gì?

Tuy rằng trí nhớ kiếp trước của Giang Trần có một không hai Chư T hiên, nhưng thế giới Chư Thiên có vô số vị diện, các loại pháp bảo đếm không hết. Hắn không có khả năng, mỗi một kiện đều có thể nhận ra được.

Nhưng mà, Giang Trần vẫn đại khái có thể nhận ra được một chút. Chân Linh chuyên này hơn phân nửa là loại bảo vật khắc trận pháp, chế tác phù lục gì đó.

Thần điểu Chu Tước còn chưa kịp mở miệng, Đại thạch ở bên cạnh ồ lên một tiếng, phát ra tiếng kinh ngạc, hiển nhiên hắn có chút kỳ quái.

- Đại thạch, ngươi có phát hiện gì sao? Sao lại giật mình như vậy?

Giang Trần phát giác ra phản ứng của Đại thạch, không khỏi quay đầu lại hỏi.

- Ân công, cái bút này chính là của Đam Thánh Nhân a. Cái tên của nó gọi là Chân Linh chuyên. Mấy huynh đệ chúng ta đều đã từng nhìn thấy Đam Thánh Nhân dùng qua cái bút này.

Đại thạch nói xong, ngữ khí vô cùng kích động. Đôi mắt to như chuông đồng nhìn chằm chằm vào cái bút này, khuôn mặt đỏ bừng, vô cùng kích động.

- Ân công, liệu có thể đưa cái bút này cho ta xem một chút hay không?

Đại thạch có chút ngu ngơ nhìn qua Giang Trần, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.

- Cầm lấy đi.

Giang Trần cũng không keo kiệt, nói không chừng để cho cự hán này nhìn xem, có thể tìm kiếm được sự ảo diệu của Chân Linh chuyên thì sao?

Đại thạch dùng hai tay nhận lấy Chân Linh chuyên, hai mắt tràn ngập vẻ thành kính. Có thể nhìn ra được Đại thạch này đối với ân nhân cứu mạng là Đam Thánh Nhân năm đó vô cùng sùng bái, cũng vô cùng tôn trọng.

Hiện tại, cho dù là một kiện bảo vật mà Đam Thánh Nhân từng dùng qua, hắn cũng quỳ bái, vô cùng tôn trọng. Giống như là thực sự nhìn thấy bản thân Đam Thánh Nhân này vậy.

Đại thạch run rẩy môi, vô cùng kích động nói:

- Là chiếc Chân Linh Chuyên này. Thực sự là nó a. Không thể tưởng tượng được, từ Thái cổ tới nay, đã nhiều năm như vậy rồi mà bảo vật này vẫn còn. Ân công, Chân Linh chuyên này là bảo vật thiếp thân mà năm đó Đam Thánh Nhân khi từng ngao du, hành tẩu Thái cổ thường dùng.

- Ồ? Chân Linh Chuyen này có bao nhiêu diệu dụng ngươi có biết không?

Giang Trần thấy Đại Thạch biết chuyện của Chân Linh chuyên, biểu lộ lại kích động như vậy, trong lòng cũng có chút hiếu kỳ.

- Ta biết rõ một chút, lúc ấy nghe Đam Thánh Nhân từng nói qua. Đam Thánh Nhân năm đó trong nhân tộc trên Thần Uyên đại lục coi như là một tồn tại phi thường, địa vị rất cao. Chân Linh chuyên này chính là bảo vật quan trọng nhất để hắn hành tẩu thiên hạ. Bảo vật này có rất nhiều tác dụng. Có thể chế tác phù lật, lại có thể khắc trận pháp. Còn có thể trở thành thần binh lợi khí để sử dụng. Còn có rất nhiều công năng khác. Đam Thánh Nhân cũng không có nói rõ. Chỉ là tổng thể mà nói, bảo vật này tuyệt đối không tầm thường.

Cái bút lông quá không thu hút sự chú ý của những người khác, Giang Trần sở dĩ chú ý tới nó, coi nó không giống như những chiếc bút khác để đối đã cũng chính là bởi vì cảm nhận được cái bút lông này có một ưu điểm mà những chiếc bút lông bình thường căn bản không nhìn ra ưu điểm.

Đại thạch cung kính nâng Chân Linh chuyên, đem bảo bối này trả cho Giang Trần.

- Thiếu chủ, ngươi nhận được Chân Linh chuyên của Đam Thánh Nhân, như vậy cũng không khác gì bản thân Đam Thánh Nhân. Xem ra tất cả đều là ý trời. Tám huynh đệ chúng ta sau này nhất định sẽ khăng khăng nhất mực đi theo người. Đam Thánh Nhân năm đó từng nói qua với tám huynh đệ chúng ta. Ngày sau, người có thể phục sinh chúng ta, chúng ta nên tôn người đó làm chủ. Lão nhân gia còn từng nói qua, nếu như ngày sau có thể kế thừa Chân Linh chuyên của người, nhất định có thể trở thành chủ nhân tương lai của Thánh Nhất tông. Ân công, bây giờ người có hai tầng thân phận này, tám huynh đệ chúng ta về sau toàn bộ đều nghe lời ân công.

Giang Trần không nghĩ rằng bởi vì Chân Linh chuyên này mà tám huynh đệ lại càng thêm quy tâm với hắn.

- Nhưng mà ân công, Chân Linh chuyên này tám huynh đệ chúng ta năm đó đã từng hiếu kỳ hỏi qua Đam Thánh nhân. Lão nhân gia nói cho chúng ta biết, coi như là bằng vào thực lực của tám huynh đệ chúng ta, chỉ sợ cũng không có cách nào chiến đấu được với người. Bởi vì Chân Linh chuyên này không phải người có duyên, thực lực không đạt tới cấp độ n ào đó, căn bản không phát huy ra được bao nhiêu uy lực của Chân Linh chuyên này.

Đại Thạch vô cùng phúc hậu, tuy rằng hắn đã đầu nhập vào dưới trướng của Giang Trần, nhưng mà tuyệt đối sẽ không bởi vì sợ đắc tội với Giang Trần, mà giữ những lời này trong lòng không nói ra.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, nghe tin tức này từ trong miệng Đại Thạch, Chân Linh Chuyên này hắn ở trong giai đoạn Hoàng cảnh này, nhất định không có cách nào dùng nó để chiến đấu.

Cho dù dùng nó để chiến đấu, vậy cũng không có cách nào kích phát tiềm lực và uy lực của nó. Nhiều lắm chỉ có tác dụng như đao mổ trâu dùng để cắt tiết gà, không có lợi.

Sau hi biết được trong lúc vô tình mình nhặt được bảo vật, lại là bảo vật truyền thừa của Thánh Nhất tông thượng cổ, chuyện này khiến cho Giang Trần hưng phấn, lại có chút kích động.

*****

Thần điểu Chu Tước biết được Chân Linh Chuyên này không ngờ lại là bảo vật truyền thừa từ tổ sư Thánh Nhất tông cũng có chút kinh ngạc.

- Giang Trần, chúc mừng ngươi. Ngươi thực sự là người có đại phúc duyên. Thánh Nhất tông thượng cổ có lẽ sẽ có một đường sinh cơ cũng không biết chừng a.

Loại tông môn thượng cổ này, trên cơ bản đã bị diệt sạch Từ thượng cổ tới nay, những thế lực tông môn cường đại kia, trong dòng sông dài lịch sử, trên cơ bản đã tan thành mây khói.

- Đi, chúng ta đi nhìn truyền thừa trận pháp.

Trong lòng Giang Trần vẫn ghi nhớ tới chuyện truyền thừa trận pháp kia. Đây là thứ hiện tại hắn chú ý nhất, cũng là chuyện bức thiết nhất.

Nếu như không thể diệt sát ma chủ Thiên Ma. Hoặc là không thể ngăn cản Ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn, đến lúc đó một khi Ma kiếp bộc phát, cương vực nhân loại nhất định sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Hiện tại Giang Trần đã là người có gia thất, tự nhiên không hy vọng trên thế giới này có bất kỳ người nào có thể uy hiếp tới thân nhân và bằng hữu của hắn.

Truyền thừa của trận pháp quả thực ở một nơi vô cùng kín đáo. Bởi vì nó không có đặt ở cùng một chỗ cố định.

Mà ảo diệu của trận pháp truyền thừa này đặt ở khu vực bốn phương tám hướng cung điện Thánh Nhất tông.

Tinh hoa truyền thừa trận pháp phân thành tám khu vực, đối ứng với càn khôn bát quái. Nếu như chỉ nhìn một khu vực, tuyệt đối sẽ không hiểu ra được cái gì.

Chỉ có lơ lửng đứng ở trên không trung, khởi động tám khu vực địa mạch này mới có thể thể hiện ra toàn cảnh truyền thừa của trận pháp này, khi đó Giang Trần mới có thể nhìn rõ và có phán đoán rõ ràng.

Giang Trần nhìn thấy một màn thần kỳ này, cũng hết sức kinh ngạc.

Thần kỳ nhất chính là tám khu vực này, tám nơi cũng không phải là không thay đổi. Mà chúng nó sẽ theo thần thông không gian biến hóa mà biến hóa theo.

Nếu như không có nắm giữ ảo diệu của trận pháp, muốn học được trận pháp này, độ khó không phải lớn bình thường.

Nhưng mà cũng may tạo nghệ trên phương diện trận pháp của Giang Trần cực cao.

Sự huyền ảo của tám phương trong trận pháp này Giang Trần khi lần đầu nhìn vào cũng không hiểu ra sao. căn bản không nhìn ra được đầu mối gì.

Thế nhưng mà sau khi cẩn thẩn sửa sang lại mạch suy nghĩ, mỗi một lần gặp phải bình chướng và phá giải, hắn dần dần cũng thông hiểu được đạo lý.

Giang Trần rốt cuộc là người am hiểu trận pháp, chỉ cần hơi chút phân tích, cũng đã nhìn ra được một ít ảo diệu của trận pháp này.

Giang Trần càng nhìn càng cảm thấy nhức đầu.

Hắn vốn cho rằng, trận pháp này cho dù có phức tạp tới đâu, cũng không phức tạp như trận pháp của Đan Tiêu cổ phái.

Sự thực chứng minh, hắn đã đánh giá thấp giá trị và độ khó của trận pháp này.

Trận pháp này tuy rằng so ra kém Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận, thế nhưng cũng là trận pháp nhất đẳng thời thượng cổ, so với những trận pháp kia của Đan Tiêu cổ phái cũng phức tạp hơn rất nhiều.

Rất rõ ràng, trận pháp này chỉ sợ cũng không phải là do Thánh Nhất tông thượng cổ nghiên cứu ra, chỉ sợ còn tới từ Thái cổ xa xôi kia nữa.

Về phần Đan Tiêu cổ phái, cuối cùng cũng chỉ là một tông môn dùng trận pháp lập tông thời thượng cổ mà thôi.

Luận địa vị, luận nội tình, chỉ sợ còn xa không kịp Thánh Nhất tông thượng cổ. Thánh Nhất tông ở thời kỳ thượng cổ cũng có thể đứng vào top năm.

Loại tông môn cấp bậc này, cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại hiếm thấy.

- Trận pháp ẩn giấu ở chỗ này, thiếu niên, nếu như ngươi có thể tìm hiểu được trận pháp này, nếu như có thể hoàn thiện nó, khôi phục trạng thái đỉnh phong. Thậm chí là trực tiếp siêu việt mà nói, ma chủ Thên Ma cho dù có mọc cánh cũng không bay được.

Thần điểu Chu Tước đối với điểm này vô cùng có lòng tin.

Một ngày, hai ngày....

Thời gian nửa tháng trôi qua, thời gian một tháng trôi qua.

Giang Trần đắm chìm trong huyền ảo của trận pháp, tìm hiểu một tháng, trên cơ bản hắn đã trải chuốt, tìm được ra quy luật, mấu chốt của trận pháp này.

- Trận pháp này xem ra quả nhiên là ngưng tụ vô số tâm huyết của tiên hiền Thánh Nhất tông. Trình độ phức tạp của nó quả thực khiến cho người ta nhìn vào cũng cảm thấy rối mắt.

Mặc dù Giang Trần nhìn rõ trận pháp, tìm được quy luật, thế nhưng kế tiếp, muốn đi tiếp lại vô cùng khó khăn.

Trận pháp này trên cơ bản hắn đã nắm giữ được nguyên lý. Muốn chữa trị được trận pháp này, thậm chí là tăng cường trận pháp này cần phải tiêu hao một lượng lớn linh lực.

Loại tiêu hao cực kỳ lớn này tuyệt đối không phải tiêu hao thuộc cấp bậc của Cửu Vi Phi Hoa trận kia.

Loại trận pháp thượng cổ này, trận pháp mà ngay cả ma chủ Thiên Ma cũng có thể vây khốn. Tiêu hao của nó tuyệt đối là gấp mười lần, mấy chục lần Cửu Vi Phi Hoa trận, thậm chí là còn hơn thế.

Thánh Nhất tông thượng cổ, tài đại khí thô, lại là tông môn cao cấp nhất. Ở thời kỳ phong ma, chỉ sợ tiêu hao này cũng là mức mà mọi người cảm thấy khó chịu được.

Chỉ dựa vào tài lực của một mình Thánh Nhất tông, chỉ sợ không thể nào cung cấp cho một trận pháp không tầm thường như thế được.

- Tài Nguyên thiếu thốn, linh lực thiếu thốn.

Giang Trần thì thào thở dài:

- Nói cho cùng, vẫn là một chữ cùng a.

Thần điểu Chu Tước có chút ngoài ý muốn nói:

- Ngươi tìm hiểu được trận pháp này rồi sao?

- Không kém bao nhiêu.

Giang Trần cũng không phủ nhận.

Khuôn mặt thần điểu Chu Tước biến đổi, dùng ánh mắt giống như nhìn quái vật nhìn về phía Giang Trần. Hiển nhiên, thần điểu Chu Tước cũng bị ngộ tính của Giang Trần làm cho chấn động.

Theo nó thấy, Giang Trần muốn nắm giữ trận pháp này, không có ba tới năm năm, căn bản không có khả năng thực hiện nổi. Thần điểu Chu Tước đã chauarn bị tâm lý lâu dài thật tốt.

Thế nhưng không ngờ rằng, mới một tháng qua đi. Thiếu niên nhân tộc này lại tìm hiểu ra trận pháp này, đây là thiên tài yêu nghiệt tới bực nào a?

...

Trong Thiên Ma lĩnh vực của ma chủ Thiên Ma, trải qua nhiều ngày khôi phục. Ma thức của ma chủ Thiên Ma cũng khôi phục rất nhiều.

Thần thức quét qua, hắn lại phát hiện ra, tiểu tử nhân tộc trẻ tuổi kia rõ ràng còn chưa hết hy vọng. Còn không có rời khỏi bí cảnh Trầm Hương cốc này.

Hắn khẽ cau mày, tự nhủ:

- Tiểu tử này xem ra định thi tiêu hao với bản chủ sao?

Giang Trần hiện tại giống như một cái gai, kẹt ở trong cổ họng ma chủ Thiên Ma, làm cho hắn dù thế nào cũng cảm thấy không được ựt nhiên.

Vừa nghĩ tới việc ở gần đây có người trẻ tuổi chấp mê bất ngộ như vậy, lúc nào cũng theo dõi hắn, ma chủ Thiên Ma có xúc động muốn lập tức giẫm nát Giang Trần.

Ma chủ Thiên ma có một loại trực giác mãnh liệt, người trẻ tuổi này rõ ràng có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này, thế nhưng hết lần này tới lần khác tiểu tử này lại không đi.

Vậy nguyên nhân tiểu tử này ở lại là gì? Ma chủ Thiên Ma hiểu rất rõ, tiểu tử kia ở lại không đi, tuyệt đối không phải vì những ma bộc kia. Mà là mũi thương, mục tiêu là ma chủ Thiên Ma hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)