Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1438

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1438: Tranh luận trước khi chiến đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giang Trần lại thoải mái, nhàn nhã cười nói:

- Tông môn nhất phẩm có mấy nhà?

- Có bốn nhà, theo thứ tự là Thiên Long phái, Thiên Âm tự, Thiên Hà cung, còn có Bất Diệt Thiên Đô. Nghe nói Cửu Dương Thiên Tông bởi vì chuyện này bên trong cũng có những ý kiến khác nhau. Một ít cao tầng ủng hộ Thiếu Dương đại đế, lựa chọn đứng ở phía Đan Hỏa thành... Mà Hạo Thiên đại đế của Cửu Dương Thiên Tông lại biểu lộ thái độ rõ ràng, tuyệt đối không tham dự thảo phạt nhàm chán như vậy. Hạo Thiên đại đế càng công khai tỏ thái độ, hắn tin tưởng Giang Trần thiếu chủ không phải là người như vậy. Khu vực biên giới tuyệt đối không dễ dàng bị phá như vậy.

Cũng giống như Cửu Dương Thiên Tông, bên trong có nội chiến là Nguyệt Thần giáo.

Chỉ là Nguyệt Thần giáo chưa có kịch liệt như Cửu Dương Thiên Tông, Nguyệt Thần giáo hiện tại lại kết thành tần tấn với Lưu Ly vương thành. cho nên Nguyệt Thần giáo nhất định không có khả năng đi theo Đan Hỏa thành.

Dù là Đan Hỏa thành vừa đấm vừa xoa, không ngừng uy hiếp cũng không làm nên chuyện gì.

Giang Trần nghe tới đó cũng cười rộ lên:

- Vẫn là bốn nhà tông môn nhất phẩm kia sao? Lúc trước sau khi ta trở về từ Nguyệt Thần giáo, đám người này đánh lén ta. Hiện tại vẫn là nhóm người này, bình mới rượu cũ. Trước đó ở địa bàn bọn họ bổn thiếu chủ còn không sợ, hiện tại lại chạy tới địa bàn Lưu Ly vương thành chúng ta, chúng ta cần gì phải kiêng kỵ?

Tiết Đồng thấy Giang Trần trò chuyện vui vẻ như vậy, sự sợ hãi trong lòng cũng hạ thấp trên phạm vi lớn.

- Ta không sợ bọn họ tới, chỉ sợ bọn họ không tới mà thôi.

Giang Trần nói bọn họ, tự nhiên là chỉ đám người Vân Lan đại đế. Những người này, nhất là Vân Lan đại đế, là Giang Trần tự tay dùng thân cung tiêu diệt.

Rõ ràng chết cũng không thể chết lại nữa, tại sao lại một lần nữa xuất hiện?

Giang Trần đem địa đồ trải qua trên bàn, cẩn thận nghiên cứu địa bàn Lưu Ly vương thành.

Nhìn một chút, Giang Trần lại chỉ trỏ một chút, vẽ vòng tròn vào mấy điểm. Mấy điểm này đều là điểm mấu chốt.

- Chính là ba điểm này. Tuyệt đối không thể để cho những thế lực bên ngoài kia bước vào chủ thành Lưu Ly vương thành. Nếu không, ta biết ăn nói thế nào với lời nhắc nhở của Khổng Tước đại đế bệ hạ đối với ta năm đó?

Giang Trần tuy rằng lấy bất biến ứng vạn biến, thế nhưng mà hiện tại đối thủ đã ra chiêu, hơn nữa vừa mới xuất chiêu đã là đại chiêu.

Hắn muốn phản kích, hơn nữa một khi phản kích phải triển khai, mở rộng ở khu vực biên cảnh. Tuyệt đối không thể để cho chiến hỏa lan tới khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành.

- Người đâu, dẫn Thiên Lân công tử tới.

Giang Trần hạ lệnh.

Năm đó Giang Trần đã cảnh cáo Đan Cực đại đế, nếu như hắn dám can đảm hành động thiếu suy nghĩ. Hắn sẽ chém chết Thiên Lân công tử tế cờ trước.

Đan Cực đại đế này không ngừng khiêu khích hắn, từng lần lại từng lần, làm cho Giang Trần triệt để mất đi kiên nhẫn, muốn giải quyết dứt khoát chuyện này.

Cơ hồ tất cả đại đế của Lưu Ly vương thành lần nữa được triệu tập lại.

Giang Trần mở địa đồ ra, bắt đầu chỉ:

- Chư vị, Đan Hỏa thành kia đã phơi bày chân tướng, chuẩn bị cùng với Lưu Ly vương thành chúng ta cá chết lưới rách. Đã như vậy, lần này bổn thiếu chủ dứt khoát thành toàn cho bọn họ.

Từ trước tới Giang Trần Giang Trần không có triệt để vạch mặt với Đan Hỏa thành, đó là bởi vì hắn còn lấy đại cục làm trọng. Cân nhắc tới đại cục cương vực nhân loại, không muốn bởi vì hai thế lực cự đầu va chạm, làm cho cương vực nhân loại không ngừng xảy ra nội chiến. Làm cho vốn cương vực nhân loại đã không có mấy thế lực mạnh mẽ, lại lần nữa giảm bớt đi nhiều.

Thế nhưng mà Đan Hỏa thành kia, căn bản không hiểu một phen khổ tâm của Giang Trần. Lại coi Giang Trần nhường nhịn, khắc chế là một loại khiếp đảm và lùi bước của hắn.

Đây tuyệt đối là triệt để chọc giận Giang Trần.

Nếu như liên tục khắc chế, không đổi được hòa bình mà nói. Vậy thì một kích lôi đình kia dứt khoát nên dành để nhổ khối u ác tính Đan Hỏa thành kia.

Không đơn thuần là những đại đế Lưu Ly vương thành đều được gọi tới. Kể cả Thương Hải đại đế đang chỉnh hợp Xích Đỉnh trung vực và Vạn Tượng Cương Vực cũng bị triệu tập trở về.

Tỉnh Trung đại đế đột nhiên xuất hiện ở Lưu Ly vương thành. Bên người Tỉnh Trung đại đế còn mang theo mấy đại đế tán tu. Có thể nhìn ra được những đại đế tán tu này đều bị mị lực của Tỉnh Trung đại đế tác động. Làm việc nghĩa không chùn bước, đi theo Tỉnh Trung đại đế tìm tới nương tựa Giang Trần.

Chỉ là, thiếu đi Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu, bên người Giang Trần cảm giác như thiếu một chút gì đó.

Hiện tại cũng không phải Giang Trần quá thiếu chiến lực, mà hắn lo lắng, hoài niệm Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu. Dù sao ba người này luôn đi theo hắn, coi như là lập nhiều công lao hãn mã.

Bọn họ hôm nay đang ở đâu, cũng làm cho Giang Trần rất là hoài niệm.

Nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy rất là kỳ quái:

- Thế lực điều khiển việc này sau lưng, nếu như quả thực có thể cải trang thành Vân Lan đại đế, cải trang thành đám người La Khí đại đế, bọn họ hoàn toàn có thể cải trang thành Mạch lão ca và Hòe Sơn nhị tiêu tới vu oan ta.

Đây là địa phương mà Giang Trần cảm thấy rất là khó hiểu.

Bọn họ ngụy trang Vân Lan đại đế và La Khí đại đế, tuy rằng tính kích động rất mạnh, nhưng bản thân bọn họ vốn là đối thủ của Giang Trần, đối thủ một mất một còn. Bởi vậy cho dù có phỉ báng, vu oan Giang Trần, hiệu quả cũng không được tốt nhất.

Nhưng mà nếu như bọn họ ngụy trang thành Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu, ba người này đều là người đi theo Giang Trần. Nếu như ba gia hỏa này giả danh đứng ra vu ona Giang Trần, hiệu quả không thể nghi ngờ là tốt nhất. Thậm chí hiệu quả oanh động mang lại, còn tạo thành hủy diệt mang tính đả kích đối với Giang Trần.

Thế nhưng mà loại chuyện làm cho Giang Trần lo lắng nhất cũng không có xảy ra.

Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy may mắn, đồng thời cũng tự hỏi mình. CÓ lẽ Mạch lão ca và Hòe Sơn nhị tiêu tuy rằng ở trong trạng thái nguy hiểm, nhưng mà những độc thủ sau lưng này cũng không có phát hiện thân phận bọn họ. Chỉ coi bọn họ là tù binh bình thường mà thôi.

Đây là phỏng đoán lạc quan của Giang Trần.

Dù sao Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu đều che dấu tung tích, bản thân cải trang thành tá tu. Nếu như bọn họ không có bạo lộ thực lực và thân phận, có lẽ trước mắt vẫn an toàn.

Giang Trần nghĩ như vậy, tâm tình cũng nhẹ hơn một chút.

Những đại đê ở hiện trường lúc này đều nghiên cứu phương án chiến đấu Giang Trần đưa ra. Giờ phút này máu trong cơ thể bọn họ sôi trào, biết rõ Giang Trần cũng chuẩn bị làm lớn một hồi.

Những đại đế của Lưu Ly vương thành, trừ Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế là ý chí kiên định ủng hộ Giang Trần ra, thái độ của Niêm Hoa đại đế lúc này lại có chút do dự.

Cũng không phải là Niêm Hoa đại đế không ủng hộ Giang Trần, mà giờ phút này hắn không có chút lực lượng nào.

*****

- Giang Trần thiếu chủ, lần này khí thế Đan Hỏa thành hung hăng như vậy, mang theo hơn ba mươi nhà thế lực, dắt tay nhau mà tới. Cỗ thế lực này hoàn toàn có thể quét ngang cương vực nhân loại. Lưu Ly vương thành ta thế lực đơn bạc, muốn đối kháng với bọn chúng độ khó rất lớn. Nếu như chúng ta dựa vào địa lợi của Lưu Ly vương thành mà chống lại. Có lẽ còn có thể miễn cưỡng chèo chống. Hiện tại muốn quyết chiến với bọn họ ở biên cảnh Lưu Ly vương thành, sợ rằng không phải là lựa chọn sáng suốt.

Niêm Hoa đại đế biết rõ Giang Trần lợi hại, nhưng mà dưới loại tình huống này, Đan Hỏa thành cấu kết với những thế lực kia, ở phương diện chiến lực tuyệt đối là gấp bội Lưu Ly vương thành.

Dưới tình huống đó, quyết chiến ở biên cảnh, không có bất kỳ ưu thế địa lợi gì, thực lực lại tuyệt đối ở thế hạ phong, thì làm sao có thể có phần thắng được?

Trên thực tế, đứng ở góc độ của Niêm Hoa đại đế, sự lo lắng của hắn cũng có đạo lý.

Nghi hoặc của Niêm Hoa đại đế cũng nhận được Trảm Không đại đế tán thành.

Trảm Không đại đế cung kính nói:

- Giang Trần thiếu chủ, Trảm Không nhất mạch ta, đối với tài hoa lãnh đạo của người vô cùng tán đồng. Cũng hoàn toàn tán thành, hiện tại Lưu Ly vương thành chỉ có Giang Trần thiếu chủ mới có thể trấn áp được đại cục. Thế nhưng mà trận chiến này quan hệ tới sinh tử tồn vong của Lưu Ly vương thành chúng ta. Ta thiết nghĩ việc này quả thực không thể sơ suất. Quyết chiến ở khu vực biên cảnh, phương diện nhân thủ của chúng ta, phương diện địa lợi đối với chúng ta đều không tồn tại bất kỳ ưu thế nào.

Thiên thời địa lợi nhân hòa, tính toán thế nào thì ba mặt này Lưu Ly vương thành đều xuất hiện nguy cơ nghiêm trọng.

Trấn Nhạc đại đế cũng than nhẹ một tiếng:

- Giang Trần thiếu chủ, Trấn Nhạc ta nguyện tử chiến vì Lưu Ly vương thành. Tuyệt đối không nhíu mày lấy nửa cái. Nhưng mà quyết chiến ở biên cảnh, không thể nghi ngờ là buông tha ưu thế của chúng ta, lấy trứng chọi đá a.

Suy nghĩ của ba đại đế này đều xuất phát từ lợi ích của Lưu Ly vương thành, bọn họ nói đều có một phần đạo lý. Cũng không phải vì tư tâm mà phản đối.

Thương Hải đại đế khinh thường nói:

- Ta nói cho ba người các ngươi biết a. Thời gian dài như vậy các ngươi vẫn không đủ lý giải về Giang Trần thiếu chủ. Giang Trần thiếu chủ từ khi nào đã làm chuyện không nắm chắc chưa? Đan Cực đại đế lợi hại, thế nhưng mà các ngươi đã quên rồi sao? Lần trước Đan Cực đại đế mang theo một nhóm người, ở địa bàn Bất Diệt Thiên Đô chặn đường Giang Trần thiếu chủ, cuối cùng không phải là mất hết mặt mũi hay sao?

Tên Thương Hải đại đế này tuy rằng thích vuốt mông ngựa, thế nhưng mà tiểu tử này có một chỗ tốt. Hắn tán thành ai, bình thường sẽ đi tới tận cùng, không đổi ý.

Giống như năm đó Thương Hải đại đế hắn tìm nơi nương tựa vậy, Thương Hải đại đế đối với Khổng Tước đại đế không có bất kỳ ưu thế nào.

Thế nhưng mà Thương Hải đại đế này lại kiên trì muốn cùng Tu La đại đế tạo phản, trong sáng ngoài tối ngầm làm trái lại Khổng Tước đại đế.

Hiện tại hắn lại bị Giang Trần thu phục, tán thành năng lực của Giang Trần. Hắn cũng là một trong những người trung thành ủng hộ, tín nhiệm Giang Trần.

Bàn Long đại đế nói những lời từ tận trong lòng:

-Ta đối với đề nghị của thiếu chủ vô cùng tán thành. Nếu như chúng ta tử thủ ở khu vực hạch tâm của Lưu Ly vương thành. Như vậy Đan Cực đại đế dẫn theo đại quân từ biên cảnh, một lòng quét ngang, dễ dàng như trở bàn tay, gây tai họa cho muôn dân bá tính của Lưu Ly vương thành. Năm đó Khổng Tước đại đế bệ hạ tại vị, lão nhân gia đối với mỗi một con dân của Lưu Ly vương thành đều không vứt bỏ. Hiện tại chẳng lẽ chúng ta vì địch nhân cường đại mà buông tha cho tôn chỉ Lưu Ly vương thành? Co đầu rút cổ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành, không quan tâm tới sống chết của bách tích? Nếu như vậy Lưu Ly vương thành chúng ta làm sao có thể xứng với sự ủng hộ của bọn họ? Biết ăn nói thế nào với bọn họ đây?

Bàn Long đại đế nói những lời này, nhận được rất nhiều sự ủng hộ.

Tử xưa đều tử thủ ở biên giới.

Hiện tại Giang Trần chính là thiên tử của Lưu Ly vương thành. Địa bàn của Lưu Ly vương thành bao la, dân chúng bên trong nhiều vô số kể. Tất cả thế lực chư hầu lớn nhỏ càng nhiều như nấm.

Loại tình huống này nếu như buông tha tử thủ biên cảnh, tùy ý để cho Đan Cực đại đế mang theo thế lực của hắn xâm lấn trên quy mô lớn, tựa như châu chấu nhập cảnh, loại tình huống đó dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, nhất định là sinh linh đồ thán.

Đến lúc đó, cho dù bọn họ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành có thể kéo dài hơi tàn, không có bị công phá, cũng không khác gì chỉ còn cái vỏ mà thôi.

Bất luận một thế lực cao cao tại thượng nào đều có vô số người ủng hộ, các thế lực bên dưới ủng hộ và các con dân bên dưới.

Nếu như không có những căn cơ này, như vậy chẳng khác nào là cây gỗ không rễ, tuyệt đối không có khả năng kéo dài sinh mạng.

Tịch Diệt đại đế cũng gật đầu nói:

- Nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ còn tại vị, lão nhân gia nhất định sẽ không co đầu rút cổ. Lưu Ly vương thành có thể diệt vong, nhưng tuyệt đối không thể dùng loại phương thức chật vật này bị diệt vong. Cho dù bị diệt vong Tịch Diệt đại đế cũng phải chết trước muôn dân trăm họ. Việc này không thể bàn lùi. Huống chi Giang Trần thiếu chủ đã quyết định nhưu vậy nhất định là có đạo lý của thiếu chủ. Chúng ta sao không nghe thiếu chủ nói một chút?

Nói cho cùng Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế cùng một phen với Giang Trần, càng ủng hộ, như tri kỉ của Giang Trần. Bọn họ không thể nghi ngờ càng là người sùng bái, tin tưởng Giang Trần tới mù quáng.

Hơn nữa trước đó bọn họ là tâm phúc của Khổng Tước đại đế, phong cách hành sự cũng nhận ảnh hưởng tương đối sâu từ Khổng Tước đại đế.

Cho nên Tịch Diệt đại đế cũng tốt, Bàn Long đại đế cũng vậy, bọn họ dưới loại tình uống này, vĩnh viễn là người kiên định làm vậy nhất.

Lúc này Tỉnh Trung đại đế kia cười ha hả nói:

- Chư vị, lão phu xin phép nhiều lời một phen.

Tỉnh Trung đại đế có địa vị cực cao trong giang hồ, chính là một trong sáu đại cự đầu của giới tán tu. Luận địa vị không kém đại đế đỉnh phong như Khổng Tước đại đế là bao, cùng lắm chỉ kém nửa trù.

Hiện tại ở Lưu Ly vương thành, cho dù là Niêm Hoa đại đế, địa vị giang hồ có lẽ cũng chưa chắc đã cao hơn Tỉnh Trung đại đế. Cho nên Tỉnh Trung đại đế lên tiếng, mọi người vẫn phải nghe một chút.

- Lão phu cùng chung chí hướng với Giang Trần thiếu chủ. Những lơi này không nói tới. Theo một ít thiển kiến của lão phu, Đan Cực kia hùng hổ, tụ tập thế lực hơn ba mươi nhà, nhìn như hung thần sát ác, kỳ thực ngoài mạnh trong yếu. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Đan Cực hắn đã thiếu kiên nhẫn. Sợ Giang Trần thiếu chủ.

- Hơn ba mươi nhà thế lực, nhìn như thực lực mạnh mẽ, thế nhưng các ngươi có nghĩ tới không? Bọn họ hợp tác với nhau dựa trên cơ sở gì?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)