Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1509

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1509: Giang Trần hiển uy
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Bởi vì Giang Trần làm người đứng đầu nhân tộc, gánh chịu vận mệnh nhân tộc, đây là một loại mạo phạm với cường giả Thiên Vị như hắn, một loại hành động đánh vào mặt mũi.

Sẽ khiến cho người trong thiên hạ cảm thấy, cường giả Thiên Vị như hắn không có tư cách, mà tiểu bổi trẻ tuổi lại có tư cách.

Không thể không nói đây là một loại tâm tính dị dạng cực kỳ. Mình không có tư cách, cũng không cho phép người khác có tư cách, đoạt danh tiếng của hắn, làm tổn hại mặt mũi của hắn.

Vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt. Hiển nhiên, cái gọi là cường giả lánh đời của nhân tộc làm cho hắn thất vọng cực độ.

Trước kia Giang Trần còn có chút chờ đợi, cảm thấy cương vực nhân loại to lớn như vậy, luôn có một đám cường giả lánh đời. Thế nhưng mà tư trên người Thư Vạn Thanh, cơ hồ tất cả chờ đợi và ký thác của Giang Trần thoáng cái trở nên nhạt nhẽo, ngu ngốc.

Nếu như cường giả lánh đời trong thiên hạ đều có đức hạnh như vậy, Giang Trần hy vọng bọn họ nên sớm chết đi.

Ngược lại, Hạ Hầu Minh kia tiến lên một bước, ánh mắt có chút thâm ý nhìn qua Giang Trần.

- Giang Trần, lần trước ngươi ở Lưu Ly vương thành, bày ra bẫy rập chờ t. a Hiện tại Bổn giáo chủ ở địa bàn Phong Vân giáo bày ra cái bẫy cho ngươi. Xem như hòa nhau. Nhưng mà ngươi lại thiếu nợ rất nhiều tính mạng tâm phúc của ta. Khoản sổ sách này nên tính toán cho tốt.

Nói tới hận, hận ý của Hạ Hầu Minh đối với Giang Trần tuyệt đối còn vượt xa Thư Vạn Thanh.

Thư Vạn Thanh chỉ thuần túy là chán ghét và bài xích. Mà Hạ Hầu Minh này là chân chính huyết hải thâm cừu.

- Ngươi định tính như thế nào?

Ngữ khí Giang Trần có chút lạnh nhạt.

- Ngươi cảm thấy, mang theo đầu của ngươi đi tới trước đại quân Lưu Ly vương thành sẽ có tình cảnh thế nào a?

Hạ Hầu Minh cười một tiếng quái dị.

- Ngươi không dám giết ta.

Giang Trần lắc đầu:

- Giết ta, dựa vào những đám ô hợp trong Phong Vân giáo các ngươi, có thể đối kháng với Khổ Man tộc sao?

Hạ Hầu Minh cười ha hả:

- Ai nói ta muốn đối kháng với Khổ Man tộc? Dựa vào cái gì ta phải đối kháng với Khổ Man tộc?

Giang Trần híp mắt, nói:

- Như vậy xem ra, Vạn Uyên đảo ngươi tới cương vực nhân loại thuần túy là muốn phá hoại cương vực nhân loại. Sự sống chết của nhân tộc ngươi hoàn toàn không quan tâm đúng không?

- Ngươi nói đúng. Ta là hậu đuệ tiên dân thượng cổ, đại biểu cho chính thống nhân tộc. Cương vực nhân loại các ngươi đều là tiện chủng bị loại bỏ từ thượng cổ. Các ngươi không chết, nhân tộc chính thống sao có thể phục hưng?

Hạ Hầu Minh có chút kích động nói.

- Chính thống? Một đám đào binh, một đám nhu nhược cũng xứng tự xưng là chính thống? Quả nhiên khiến cho kẻ khác cười tới rụng răng.

Giang Trần lắc đầu.

- - Được rồi, nói nhảm nhiều như vậy là đủ rồi. Có bản lĩnh gì thì cứ phóng ngựa tới đây.

Giang Trần không nghĩ nhiều, nghiêm túc nhìn về phía trước, không nhìn ra có chút lo lắng nào.

Nhìn thấy bộ dáng này của Giang Trần, Hạ Hầu Minh càng tức giận không biết nên phát tiết thế nào.

- Tiểu tử, ngươi sắp chết tới nơi rồi còn không biết hối cải.

Hạ Hầu Minh kỳ thực cũng không phải cố ý muốn đấu mồm mép với Giang Trần.

Mục tiêu của hắn chính là bắt giữ Giang Trần.

Hiện tại loại cục diện như hiện tại, Hạ Hầu Minh tự nhận muốn giết chết Giang Trần không cần tốn nhiều công sức. Thế nhưng mà đối với bọn hắn mà nói, Giang Trần còn sống, so với Giang Trần đã chết còn có giá trị hơn nhiều.

Hạ Hầu Minh nháy mắt với Thư Vạn Thanh, Thư Vạn Thanh ngầm hiểu.

Đồng thời, Thư Vạn Thanh tiến lên một bước, bước chân khẽ động, tựa như mộng ảo, trong chốc lát không ngờ lại biến hóa thành bảy tám Thư Vạn Thanh.

- Huyễn Diệt phân thân?

Tà Ác kim nhãn của Giang Trần đột nhiên bắn ra, đã nhìn ra thủ đoạn của Thư Vạn Thanh.

Chỉ là uy áp Thiên Vị cường đại của Thư Vạn Thanh lập tức giống như một ngọn núi lớn, ép tới mức khiến cho hắn thiếu chút nữa không thở ra hơi.

- Tiểu tử, nên nhận thức cho tốt mình nhỏ yếu tới cỡ nào.

Uy áp Thiên Vị, giống như là sức mạnh to lớn mà thần bí của thiên địa, khống chế tất cả vận hành trong hư không.

Từng đạo khí thế thần thức cường đại bắn về phía thức hải của Giang Trần.

Mục tiêu của Thư Vạn Thanh này rất rõ ràng, chính là muốn từ thần hồn và thân thể, hai tầng áp bách Giang Trần, phá hủy Giang Trần, làm cho Giang Trần không chiến mà bại.

Hay cho một Giang Trần.

Hắn đã sớm có dự liệu, nhìn thấy Thư Vạn Thanh kia thúc dục Huyễn Diệt phân thân, từng đạo quang mang từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra.

Sau một khắc, từng đạo quang mang giống như từng cơn sóng mạnh mẽ cuồn cuộn.

Một đạo đồ án thần bí trải dài trong hư không.

Đồ án này giống như vô biên vô hạn, không ngừng khuếch trương trong hư không. Trong hư không, tạo ra một tầng hư không khác biệt.

- Xảy ra chuyện gì?

Mọi người chỉ thấy cảnh tượng trước mắt biến đổi. Đợi tới khi bọn họ phát hiện ra, lại phát hiện ra hư không chung quanh đã trở nên thần bí khó lường. Bị cuốn vào không gian bên trong đồ án thần bí kia.

Không gian trong đồ án kia giống như là một mê cung đan vào mà thành. Tạo thành một không gian thứ nguyên. Không gian này không có cái gọi là lối ra, cũng không có cái gọi là cửa vào.

Giống như gặp phải không gian thứ nguyên cuối cùng trong vũ trụ vậy.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người, kể cả Thư Vạn Thanh kia cũng biến sắc. Giống như là cừu non lạc đường, chỉ liếc mắt cũng có thể nhận thấy được sự sợ hãi khó hiểu trong mắt đối phương.

- Mọi người không nên hoảng hốt.

Thư Vạn Thanh hét lớn một tiếng:

- Đây là trận pháp không gian. Một loại ảo thuật mê hoặc tai mắt người khác.

Thư Vạn Thanh rốt cuộc cũng là người có kiến thức rộng rãi. Bối rối chỉ là chuyện trong giây lát. Rất nhanh hắn đã tỉnh táo lại, nhắc nhở mọi người.

Hạ Hầu Minh cũng vững vàng, hạ lệnh:

- Mọi người tỉnh táo, không nên chạy đông chạy tây, để tránh bị tiểu tử kia phục kích.

Hạ Hầu Minh vô cùng thông minh, biết rõ hiện tại tình huống bối rối này là do kế sách của Giang Trần bày ra. Trong không gian lạ lẫm hiện tại, nếu như chạy loạn, trừ việc để cho Giang Trần phục kích ra tuyệt đối không có khả năng nào khác.

Tất cả mọi người đều không hẹn mà gặp, cùng nhau dựa sát vào nha.

Hạ Hầu Minh và Thư Vạn Thanh làm trung tâm, những người khác thì bảo vệ bốn phía chung quanh.

Ánh mắt của Thư Vạn Thanh lợi hại, thần thức không ngừng khuếch tán, điều tra sơ hở của trận pháp không gian bốn phía, tìm kiếm đường ra ngoài.

- Thư đạo hữu, trận pháp này là thứ gì vậy? Nhìn ra trò trống gì chưa?

Tuy rằng Hạ Hầu Minh kiến thức rộng rãi, thế nhưng trong lúc nhất thời chưa nhìn ra được trò trống gì.

Thư Vạn Thanh trầm giọng nói:

- Đây là trận pháp không gian, lợi dụng đồ án này chế tạo mê cung không gian. Những đồ án này thoạt nhìn không sai biệt lắm, làm cho người ta căn bản không có cách nào phân biệt được. Nếu như không có cách nào mở những tấm đồ án này, chúng ta sẽ bị vây trong mê cung này tới chết.

- KHông có biện pháp phá vỡ khác sao? Ví dụ như mạnh mẽ phá vỡ?

*****

Hạ Hầu Minh hiển nhiên không có kiên nhẫn, ngay một khắc trước đó, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, đó là bắt sống Giang Trần.

Chỉ trong chớp mắt, thế cục lúc này lại biến đổi. Ngược lại là bọn hắn bị Giang Trần làm khó dễ. Loại tình huống biến đổi một trăm tám mươi độ này làm cho tâm lý Hạ Hầu Minh hoàn toàn không có cách nào chấp nhận được.

Giang Trần ở bên ngoài trận pháp căn bản không cho phép đám người này nhẹ nhõm như vậy.

Thánh Long cung trong tay, thúc dục thần thức, đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải lập tức có một đạo linh quang hiện lên. Mũi tên của Giang Trần mang theo đạo linh quang kia bắn ra.

Sưu.

Mũi tên trong hư không mang theo tiếng long ngâm, rít gào phóng tới.

Phốc.

Một gã Thiên Cương trưởng lão ở bên ngoài căn bản không kịp trốn tránh, liền bị mũi tên này bắn trúng Nê Hoàng cung, máu tươi bắn tứ tung, trực tiếp bị xuyên thủng.

Không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, một mũi tên xuyên thấu, vẫn lạc tại chỗ.

Thân thể ầm ầm đổ xuống, làm cho cao tầng Phong Vân giáo bên cạnh hắn hoảng sợ, biến sắc. Hiển nhiên, cảnh này tạo thành trùng kích tâm lý cực mạnh đối với bọn họ. Làm cho bọn họ cảm nhận được cảm giác tính mạng của mình như ngọn đèn trước gió. Tùy thời có khả năng bị nghiền nát, vô cùng tuyệt vọng.

- Kẻ tiếp theo.

Thanh âm của Giang Trần từ trong hư không cuồn cuộn truyền tới.

Thánh Long cung lại một lần nữa được thúc giục.

Mũi tên như lưu tinh...

Sưu Sưu Sưu Sưu...

Lần này một lần Giang Trần bắn ra ba mũi tên một lần. Ba mũi tên tựa như ba cơn sóng chồng chất, từng lớp từng lớp.

Lực công kích có thể nói là vô cùng dọa người.

Tuy rằng những người này đã sớm có chuẩn bị, nhưng mà không gian chung quanh thực sự quá hẹp, nhiều người như vậy, cơ hồ đều chen chúc trong một không gian nhỏ.

Khiến cho người đứng ở giữa căn bản không có cơ hội xê dịch.

Phốc phốc, phốc phốc.

Cho dù có một mũi tên bị một tên Pháp vương may mắn tránh thoát đi. Nhưng mà hai tên trưởng lão bên người tên Pháp vương này cơ hồ đồng thời bị mũi tên này bắn trúng.

Đều giống như người trưởng lão lúc trước, không có bất kỳ khác biệt nào. Một mũi tên mất mạng.

Liên tục bốn mũi tên, thu hoạch ba tính mạng. cảnh tượng đáng sợ như vậy khiến cho đám cao tầng Phong Vân giáo đang tụ tập lại đều giống như chim sợ cành cong, tản ra tứ phía.

Ngay cả Thư Vạn Thanh cũng kêu lên:

- Mọi người phân tán một chút, không nên gần nhau quá. Càng gần nhau, mục tiêu của hắn càng nhiều, cơ hội trúng mục tiêu càng lớn.

Nhiều người như vậy tụ tập lại một chỗ, dù đối phương bắn loạn một trận cũng rất dễ dàng trúng mục tiêu. Dù sao, đạo lý nhiều người mục tiêu lớn kia vô cùng đơn giản, dễ hiểu.

Kỳ thực không cần Thư Vạn Thanh nhắc nhở, những cao tầng Phong Vân giáo này đã chủ động khuếch tán ra phía bên ngoài. Người thông minh thì trốn về phía sau lưng người khác.

Người ngốc một chút thì giống như con ruồi, đi loạn bốn phía.

Trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng.

Hạ Hầu Minh thở hổn hển, Thư Vạn Thanh đen mặt lại. Hiển nhiên bị một người trẻ tuổi trêu đùa như vậy. Trong lúc nhất thời bọn họ khó chịu không thôi.

- Giáo chủ, không thể tiếp tục như vậy. Nếu như tiếp tục như vậy, những người này cũng không đủ để cho tiểu tử kia giết.

Thư Vạn Thanh đối với sự sống chết của những người trong Phong Vân giáo này kỳ thực không quá để ý.

Nhưng mà cứ như vậy, bản thân Thư Vạn Thanh cũng cảm nhận được mối uy hiếp khó hiểu. Mũi tên này cường đại tới mức cơ hồ có khả năng uy hiếp tính mạng hắn.

Nếu như chỉ là mấy mũi tên, ở trạng thái bình thường, Thư Vạn Thanh hắn tuyệt đối sẽ không e ngại.

Thế nhưng mà tình thế hiện tại, bọn họ giống như con thú bị nhốt trong lồng, không gian và thế cuộc đối với bọn hắn đều cực kỳ bất lợi.

Dưới tình huống như vậy, nếu như không phá vòng vây sớm. Chỉ sợ bọn họ sẽ thực sự bị uy hiếp tới tính mạng.

Giờ phút này trong lòng Giang Trần cũng kích động khó hiểu. Mê cung được tạo ra từ đồ án này không thể nghi ngờ chính là Cưu Cung mê trận đồ mà hắn đạt được từ trong cung thứ ba - Hồng Hầu cung của Lục cung truyền thừa.

Cửu Cung mê trận đồ này một khi thi triển, có thể hình thành một Cửu Cung mê trận, phong tỏa một mặt hư không, tạo thành một mê trận không gian cường đại.

Đối với trận pháp Giang Trần trời sinh đã vô cùng mẫn cảm. Mà đối với Cửu Cung mê trận đồ này, lại vô cùng có duyên với hắn.

Giang Trần thi triển ra, có ưu thế bất ngờ, ngay cả cường giả Thiên Vị như Thư Vạn Thanh trong lúc nhất thời cũng không nhìn thấu ảo diệu của trận pháp này.

Dù sao Cửu Cung mê trận đồ này chính là bảo vật thượng cổ. Cũng là bảo vật mà Hồng Hầu cung chủ của cung thứ ba cho rằng tự hào nhất.

Nếu như không phải bản thân Giang Trần bị hạn chế về tu vi. Cửu Cung mê trận đồ này rơi vào trong tay hắn, một khi phát huy ra thực lực đỉnh phong. Đừng nói là Thư Vạn Thanh, coi như là người cường đại hơn Thư Vạn Thanh gấp vài lần, chỉ sợ cũng bị vây khốn bên trong.

Giang Trần từ bị động chuyển thành chủ động, ngoài trận pháp, làm chúa tể tất cả. Thánh Long cung liên tục được thúc dục, không ngừng bắn tên vào bên trong trận đồ, khiến cho những tu sĩ bên trong chạy tứ tán.

Thứ Giang Trần muốn chính là hiệu quả như vậy.

Nếu như những người này đều tụ tập lại một chỗ, hắn muốn làm thứ gì đó quả thực độ khó còn lớn hơn.

Thế nhưng mà những người này chạy trốn khắp nơi, cơ hội của hắn cũng lớn hơn.

Mục tiêu của Giang Trần chính là Tốn Phong pháp vương kia.

Đương nhiên, mục tiêu của hắn không phải là bắn chết Tốn Phong pháp vương, mà là bắt sống kẻ này.

Tay Giang Trần nhoáng lên một cái, một đạo quang mang chui vào trong Cửu Cung mê trận đồ kia. Một nhân hình khôi ngẫu đã lẻn vào trong trận pháp.

Khôi ngẫu này là chiến lợi phẩm thứ hai sau khi Giang Trần vượt cung thứ ba kia nhận được.

Tổng cộng Giang Trần nhận được bảy cái mê thần khôi ngẫu, mỗi một mê thần khôi ngẫu đều là tâm huyết suốt đời của Hồng Hầu luyện chế ra, ẩn chứa ý chí và uy năng của Hồng Hầu.

Bất luận một cái nào, ít nhất đều có ba thành thực lực của Hồng Hầu.

Mạnh nhất, thậm chí mạnh nhất còn có bảy thành thực lực của Hồng Hầu.

Không thể không nói, Mê thần khôi ngẫu này cường đại tới mức bản thân Giang Trần cũng có chút không tin. Lúc trước hắn cũng nghe nói Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả đề cập tới, cung thứ ba khác với hai cung trước, bảo vật nhận được cũng sẽ khác nhau.

Nhưng mà Cửu Cung mê trận đồ và Mê thần khôi ngẫu này, thu hoạch to lớn như vậy khiến cho bản thân Giang Trần cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Đương nhiên Mê thần khôi ngẫu này, hiện tại cho dù Giang Trần dùng hết khí lực bú sữa mẹ nhiều lắm cũng chỉ có thể thúc dục được hai cái. Hơn nữa là hai cái có thực lực yếu nhất.

Nhưng mặc dù là hai cái yếu nhất cũng có ba thành công lực của Hồng Hầu kia.

Loại ba thành công lực này, tự nhiên không có cách nào so sánh, nhận định rõ ràng. Nhưng mà ba thành công lực này có nghĩa là mỗi một kích toàn lực của Mê thần khôi ngẫu có thể bằng với một phần ba công lực lúc bình thường của Hồng Hầu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)