Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1613

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1613: Long Tiểu Huyền tấn chức Thiên Vị
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Hoa Minh đời này lăn lộn ở trong Hoàng Oanh cốc, chưa từng thấy qua các mặt của xã hội.

Giờ phút này, tự nhiên là mở rộng tầm mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Đúng vậy.

Hoa Minh mở to hai mắt, vẻ mặt rung động, nuốt nước miếng hỏi:

- Vậy... Đầu Chân Long kia không phải là thần thú trong truyền thuyết hay sao? Sẽ không phải là thần linh trong truyền thuyết đó chứ?

- Sẽ.

Giang Trần cũng không phủ nhận.

Hoa Minh triệt để sửng sốt, hiện tại hắn đã mơ hồ biết rõ vì sao sư tôn nói người ngay cả thập đại thần quốc cũng không quá đặt vào trong mắt.

Chân long cũng là trợ thủ của sư tôn, lai lịch của sư tôn rốt cuộc dọa người bao nhiêu?

Trong lúc nhất thời, thật lâu Hoa Minh không nói nên lời.

- Được rồi, không nên cảm thấy hiếm thấy vô cùng. Con cứ chờ ở đây một lát, Chân long muốn đột phá, cần chờ thêm một chút thời gian.

Giang Trần nhìn ra được tu vi của Long Tiểu Huyền đã không thể áp chế, cảm ứng được thiên địa pháp tắc, chỉ sợ muốn tấn chức Thiên Vị.

Khu vực này tương đối hoang vu, tấn chức ở chỗ này, cho dù có chút nguy hiểm, nhưng chung quy so với loại địa phương Hoàng Oanh cốc kia còn tốt hơn.

Giang Trần bắt đầu triệu hoán Phệ Kim thử, khiến chúng nó bố trí tai mắt ở ba trăm dặm chung quanh, thấy thứ gì khả nghi lập tức phải thông báo trước.

Long Tiểu Huyền là Chân long, đột phá Thiên vị chỉ sợ thanh thế sẽ vô cùng dọa người. Cho nên Giang Trần nhất định phải chuẩn bị một chút.

Cũng may Chân long nhất tộc đột phá không giống như nhân tộc, thời gian kéo dài rất lâu. Chân long nhất tộc đột phát, quá trình cũng không phiền phức nhiều như vậy.

Điểm này lại là ưu thế của Chân long nhất tộc.

Khu vực hoang dã này, trong vòng phạm vi ba bốn ngàn dặm không có người ở gì, cho nên Long Tiểu Huyền đột phá, quá trình coi như tương đối thuận lợi.

Cuối cùng thời khắc kia cũng tới, khí tức Chân long bay vọt lên trời, dẫn động dị tượng thiên địa, vô cùng kinh người. Nhưng ở vùng hoang dã này cũng không có quá nhiều người ở phụ cận.

Bởi vậy ngược lại cũng không làm kinh động tới người nào.

Những người khác ở phía xa xa bị kinh động, sau khi đi tới hiện trường, đám người Giang Trần cũng đã biến mất không còn tăm hơi.

Long Tiểu Huyền sau khi đột phá, đối với Thái tuế Bạch Hổ cũng là sự kích thích rất lớn. Giang Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, ý chí chiến đấu của Thái tuế bạch hổ dường như càng lớn hơn.

Loại khí thế cạnh tranh tốt này, tự nhiên Giang Trần vô cùng ủng hộ.

Long tranh hổ đấu, xúc tiến lẫn nhau, tương lai mới có thể trợ lực tốt giúp cho Giang Trần.

Nhưng mà Giang Trần không thừa nhận cũng không được, huyết mạch thần thú thượng cổ, vô cùng nghịch thiên. Trước đó tu vi của hắn và Long Tiểu Huyền không sai biệt lắm.

mà tốc độ tu luyện của hắn đã rất nghịch thiên rồi. Nhưng mà Long Tiểu Huyền bằng vào huyết mạch Long tộc, bỏ qua tốc độ của Giang Trần, dẫn đầu đột phá Thiên Vị.

- Ài, huyết mạch Thần thú đều là yêu nghiệt. Thiên tài nhân tộc, ưu thế trên phương diện huyết mạch quả thực không có cách nào so với thần thú nhất tộc.

Giang Trần cũng không tự coi nhẹ mình, hắn biết rõ, đây là ưu thế của thần thú nhất tộc, không cần phải ghen ghét.

Ngay khi đám người Giang Trần rời khỏi một thời thần, vùng này xuất hiện cường giả các nơi không ngừng tụ tập tới. Hiển nhiên biến hóa điên cuồng trước đó cũng dẫn tới những lão quái vật trong vạn dặm chung quanh, nhao nhao xuất hiện, tới đây nhìn rõ nguyên nhân.

Chân long nhất tộc đột phá, loại khí thế này quả thực kinh người.

Cho dù là qua một thời thần, long khí đáng sợ kia vẫn không có hoàn toàn biến mất.

- Đây là khí tức của linh thú cường đại nào vậy?

- Dị tượng thiên địa trước đó rồng bay phượng múa, cảm giác không phải chuyện đùa. Chẳng lẽ là huyết mạch thần thú gì đột phá hay sao?

- Huyết mạch thần thú sao lại chọn nơi hoang dã này đột phá?

- Chuyện này cũng khó mà nói được, có lẽ vừa vặn trùng hợp đi qua chỗ này, cảm ứng được linh cảm đột phá thì sao?

- Khí tức này tràn ngập khí tức thái cổ, cảm nhận nhất định là huyết mạch thái cổ, thậm chí còn có thể là huyết mạch thần thú.

- Tại sao ta lại cảm thấy đây là long khí? Tuy rằng Lam Yên đảo vực ta chưa từng xuất hiện qua Chân long, nhưng mà Á long và hậu duệ long tộc đã từng xuất hiện qua. Cảm giác rất giống, hơn nữa rõ ràng còn mạnh mẽ vô cùng.

- Long? Chân long? Không thể nào? Lam Yên đảo vực từ khi nào xuất hiện qua Chân Long? Không có khả năng, không có khả năng a.

- Vạn Uyên đảo cũng chưa từng nghe nói qua truyền thuyết có Chân long a.

- Vậy ngươi sai rồi, trong lịch sử Vạn Uyên đảo từng có truyền thuyết về Chân long.

- Huyết mạch Chân long nào có dễ dàng xuất hiện như vậy? Một khi xuất hiện, tuyệt đối là một thời đại mới sang trang.

- Vạn Uyên đảo có hải vực vô tận, nhất định sẽ có huyết mạch Chân long tồn tại. Chỉ là huyết mạch Chân long muốn thai nghén cần thời gian rất dài. Ai biết lúc nào sẽ xuất hiện a.

- Có lẽ là vậy, hải vực quanh thân Lam Yên đảo vực thai nghén ra huyết mạch Chân long, đi ngang qua nơi này thì sao?

- Nếu như thực sự là Chân long, khí tức này còn không tính quá cường hãn, có lẽ là một đầu ấu long a.

Những cường giả từ bốn phương tám hướng này tụ tập thảo luận.

Có người nói tới ấu long, tư duy của tất cả mọi người thoáng cái bắt đầu sinh động. Hiển nhiên một đầu ấu long làm cho tất cả mọi người sinh ra dã tâm vốn không nên có.

- Chân long, ấu long... Cũng nói là Chân long còn chưa trưởng thành? Nếu như ai có thể hàng phục, chẳng phải là phát tài rồi sao? Đạt được một đầu Chân long, giá trị tuyệt đối có thể so với nhận được một lãnh địa, thậm chí có thể so với đạt được một đảo vực. Một đầu Chân long nếu như có thể phát triển tới mức đỉnh phong, dễ dàng tiêu diệt một một thần quốc, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều có thể tiêu diệt rất nhiều tu sĩ Thiên vị.

Những cường giả này, biểu lộ trên mặt vô cùng cổ quái.

- Chư vị, tin tức ấu long này ta thấy không nên tiết lộ ra bên ngoài a. Chỉ có những người như chúng ta biết rõ, thế nào?

- Đúng, không thể tiết lộ, tiết lô jra ngoài, Lam Yên đảo vực chúng ta sẽ không có ngày nào yên bình được.

Những người này ai cũng có tư tâm, tự nhiên không hi vọng tin tức về Chân long này truyền đi. Nếu như có cường giả mạnh hơn nữa biết rõ những tin tức này, đối với kế hoạch vây bắt của bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là ảnh hưởng cực lớn.

- Chúng ta ở đây tổng cộng có ba bốn mươi người. Mọi người ước định một chút, lập lời thề độc, không cho phép tiết lộ ra ngoài. Đầu ấu long này có lẽ chưa đi xa, chúng ta bằng vào bổn sự của mình, ai có thể bắt được đầu ấu long này thì chính là số mệnh của kẻ đó. Sao nào?

- Đáng tiếc, cứ quyết định như vậy đi.

- Nên như thế, ai tiết lộ ra ngoài, mọi người cùng nhau diệt trừ.

Những cường giả này nhao nhao thề, bắt đầu giấc mộng của bọn họ.

...

*****

Giờ phút này Giang Trần đã đi ra ngoài ngàn dặm, đi về phía Kỳ tích chi thành kia. Nhưng mà Kỳ tích chi thành này khoảng chừng mấy ngàn dặm lộ trình, không có dễ dàng tới như vậy.

Nhưng mà Long Tiểu Huyền giờ phút này đã ẩn giới tàng hình, tự nhiên không lưu lại nửa điểm dấu vết nào. Những người ngông cuồng kia tự nhiên cũng không có khả năng bắt được đầu ấu long gì đó.

Ven đường Giang Trần cũng không có nhanh chóng chạy đi, mỗi khi tới một thành trì lớn, hắn đều đi vào hưởng thụ phong tình địa phương một phen, lý giải một ít tình huống.

Chỉ là làm cho Giang Trần dở khóc dở cười chính là mỗi khi hắn đi qua một thành trì, một lãnh địa lớn một chút, đều có thể thấy được lệnh liên hợp truy sát của Đa Văn thần quốc.

Quả nhiên đúng như lời Hoa Minh nói, lệnh truy sát này quả thực đã tăng giải thưởng.

Trước đó treo giải một ngàn vạn, hiện tại đã tăng gấp đôi, tăng lên tới hai ngàn vjan.

Giang Trần âm thầm cảm thấy buồn cười, Đa Văn thần quốc này càng tăng thưởng lên, càng làm chuyện náo tới mức không thể vãn hồi, quả thực là tự đánh vào mặt mũi mình.

Vạn nhất không thể nào bắt được, giải thưởng mà bọn họ treo chẳng lẽ cứ như vậy thêm vào hay sao?

Nhưng mà Giang Trần cũng âm thầm cảm thấy lo lắng thay cho Tô Hồng kia. Giang Trần hắn không sợ loại đuổi giết này, thế nhưng mà Tô Hồng kia chưa hẳn đã không sợ.

Dù sao Giang Trần ở Đông Duyên đảo cũng không dùng diện mạo thực sự hiện lên trước mắt người ta. Cho nên hắn căn bản không sợ lệnh liên hợp truy sát này.

Chỉ cần hắn không khôi phục diện mạo, y phục như lúc ở Đông DUyên đảo, cả đời người Đa Văn thần quốc cũng khó mà đuổi giết được hắn. Trừ phi chính hắn chủ động bạo lộ.

HOa Minh nhìn thấy những giải thưởng này cũng cảm khái không thôi.

- Sư tôn, hai gia hỏa này rốt cuộc lợi hại tới cỡ nào a? Đa Văn thần quốc trọng thưởng như vậy cũng không bắt được bọn họ. Sư tôn, người thần thông quảng đại, ngài cảm thấy hai người này có thể bắt được tới tay hay sao?

Giang Trần cười nói:

- Ta không có phần tâm tư này. Hai ngàn vạn Thiên linh thạch, còn không đáng để vi sư lãng phí thời gian.

Lúc Giang Trần nói những lời này giống như là người ngoài cuộc. Khi nói xong lời cuối cùng, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy dường như người bị đuổi giết căn bản không phải là hắn.

Hoa Minh ngẫm lại cũng đúng, loại người tài đại khí thô như sư tôn, há có thể bị giải thưởng hai ngàn vạn Thiên linh thạch này hấp dẫn, cho nên hắn cũng không có nói cái gì nữa.

Chỉ là nghĩ tiếp, sư tôn cho hắn tu luyện Bàn thạch chi tâm, nếu như hắn còn thiếu kiên nhẫn, bị hai ngàn vạn Thiên linh thạch hấp dẫn, như vậy sẽ làm cho sư tôn cảm thấy hắn không có tiền đồ.

Đa Văn thần quốc liên hợp phát ra lệnh truy sát, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, có thể nói là truyền khắp cả khu vực mấy trăm vạn dặm của Vạn Uyên đảo.

Ngay cả thập đại thần quốc, khắp nơi đều có tin đồn về lệnh truy sát này.

Hiện tại Đa Văn thần quốc bị mất mặt, chuyện này không thể nào che dấu được nữa. Cả thập đại thần quốc cũng biết chuyện xảy ra ở Đông Duyên đảo.

Đa Văn thần quốc ở Đông Duyên đảo, bồi phu nhân lại mất binh, ba đại thế gia kia càng trở thành trò cười của các thế lực lớn trong thập đại thần quốc.

Mà Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực thì có cảnh tượng vô cùng thảm thiết. Nghe nói ba đại thế gia của Đa Văn thần quốc kia nhao nhao giá lâm tới Hồi Xuân đảo vực, đem lửa giận trút xuống trên đầu Hồi Xuân đảo vực.

Vì thế mà Hồi XUân đảo vực cố gắng, bồi thường không biết bao nhiêu, mới miễn cưỡng dẹp loạn lửa giận của ba đại thế gia.

Về phần Đông DUyên đảo kia, càng trở thành trò cười lớn, tất cả người lưu vong trên đảo, trừ một ít người già yếu lưu lại, những người khác toàn bộ chạy thoát.

Tuy rằng những người chính thức chạy đi không tính là quá nhiều. Đại bộ phận đều táng thân dưới đáy hải vực, trở thành đồ ăn cho quái vật bên dưới. Nhưng mà Đông Duyên đảo từ giờ phút đó đã chính thức biến mất trong dòng sông lịch sử, đây là sự thực không thể chối cãi.

Dù sao cả cấm chế, trận pháp trên toàn bộ hòn đảo bị phá hỏng. Cả Đông Duyên đảo này không còn bất luận giá trị nào đáng nói.

...

Trong hải vực mênh mông, ở một phiến lục địa cường đại mà thần bí, chính là lục địa của Vĩnh Hằng thần quốc. Phiến lục địa này ít nhất gấp mười lần Lam Yên đảo vực.

Ở cả Vạn Uyên đảo, đây là tồn tại mà mọi người đều biết tới.

Vĩnh Hằng thần quốc này có vô số tông môn cường đại, các thế gia cường đại. Đương nhiên còn có vương quyền cường đại hơn.

Mà Yến gia, ở trong Vĩnh Hằng thần quốc vốn xem như thế gia nhất lưu, nhưng vì một ít nguyên nhân, những năm này đã có xu thế suy tàn.

Rất nhiều thế gia nhất lưu đã siêu việt bọn họ.

Mà Hoàng Nhi giờ phút này đang ở trong khuê phòng của Yến gia.

Tình cảnh của Hoàng Nhi ở Yến gia thoạt nhìn là đãi ngộ của đại tiểu thư. Cả yến gia dường như cũng không có ai bất kính với nàng.

Nhưng mà loại đãi ngộ nhìn như không tệ này lại khiến cho nàng vô cùng bất đắc dĩ.

Hoàng Nhi rất rõ ràng, đây không phải là người Yến gia thực sự yêu thương huyết mạch Yến gia như nàng. Chỉ là, Yến gia không muốn bức bách nàng, sợ hãi nàng nghĩ không thông, lựa chọn tự sát a.

Yến gia hiện tại nuôi Hoàng Nhi, cung cấp nhu cầu cho Hoàng Nhi, đơn giản là vì muốn một ngày nào đó, đem Hoàng Nhi đưa tới cho Hạ Hầu gia kia, trở thành lô đỉnh luyện công cho Hạ Hầu Tông kia.

Đây cũng là lời hứa năm đó của Yến gia hứa hẹn với Hạ Hầu gia, cũng là một sỉ nhục của Yến gia.

Chỉ là theo thời gian trôi qua, loại cảm giác sỉ nhục này đã quên không sai biệt lắm. Nhưng mà mọi người đối với loại vật đánh bạc, thế mạng như Hoàng Nhi lại không có quên đi.

Mọi người đều biết Hoàng Nhi không thể xảy ra chuyện. Nếu không Yến gia thực sự không gánh được sự giận dữ của Hạ Hầu gia tộc.

Hoàng Nhi cực kỳ thông minh, tự nhiên biết rõ uẩn khúc bên trong. Chỉ là nàng huệ chất lan tâm, biết rõ chuyện này trước mắt rất khó nghịch chuyển, cho nên nàng cũng không thể giày vò quá nhiều, mà lựa chọn chăm chú chờ đợi thời cơ.

Nếu như nói thế giới này còn kỳ tích gì đáng để chờ mong. Hoàng Nhi tin tưởng, nhất định là thứ Giang Trần mang tới cho nàng.

Nàng có thể không tín nhiệm cả thế giới này, thế nhưng lại vĩnh viễn tin tưởng Giang Trần.

Nàng tin chắc rằng, người mình âu yếm, một ngày nào đó sẽ giá lâm Vạn Uyên đảo, dùng phương thức khiếp sợ thiên hạ, nghĩ cách cứu viện nàng từ trong biển lửa. Mà lúc này thứ nàng cần làm là ẩn nhẫn, chờ đợi thời cơ.

Vì thế mỗi ngày nàng đều ru rú trong nhà, dốc lòng tu luyện.

Ngay cả hạ nhân và nha đầu gia tộc sắp xếp cho nàng, nàng cũng đuổi đi. Mỗi ngày đều tự túc, trừ Thuấn lão ra, nàng không làm bạn với ai khác nữa.

Nhưng mà Thuấn lão hiện tại cũng đã không còn phải là Thuấn lão trước đó nữa.

Thuấn lão hiện tại bởi vì lúc trước mang nàng rời khỏi Vạn Uyên đảo, vi phạm điều tối kỵ của gia tộc, vốn đã bị nhốt lại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)