← Ch.1616 | Ch.1618 → |
Thần điểu Chu Tước vô cùng nghĩa khí nói, Giang Trần cùng nó tới Thi Tì địa ngục đảo, nó rất cảm kích. Cho nên nó tuyệt đối không cho phép Giang Trần trên Thi Tì địa ngục đảo này xảy ra chuyện không may.
Pháp thân của thần điểu Chu Tước lặng lẽ biến hóa, cánh chim toàn thân mở ra, nhất là một mảnh cánh chim sau lưng đã dựng lên, tạo thành một vòng bảo hộ chung quanh người Giang Trần.
Mà cánh chim của hắn, lông vũ toàn thân diễm lệ vô cùng, càng thêm sáng ngời. Quỹ tích phi hành của nó cùng với lộ tuyến khiến cho nó nhìn qua giống như một đám hỏa diễm đang thiêu đốt, tán loạn trong hư không.
Mặc kệ hư không loạn lưu kia hung hãn thế nào, thần điểu Chu Tước chung quy vẫn tìm được phương hướng tiến lên, không có biến hóa gì.
Hư không loạn lưu tạo thành từng vòng xoáy ngập trời, không ngừng khuếch tán giống như biển gầm, vô cùng hung hãn, nếu như đổi lại là tu sĩ hơi yếu một chút đi qua địa phương như vậy, tất sẽ bị khí thế đáng sợ này bao phủ, biến mất trong loạn lưu vô tận.
Chỉ là đối với thần điểu Chu Tước mà nói, những thứ này không có ảnh hưởng quá lớn.
- Sắp tới gần rồi.
Giang Trần ở trên lưng thần điểu Chu Tước cũng cảm nhận được Thi Tì địa ngục đảo kia, hẳn là càng ngày càng tới gần.
Bởi vì hư không chung quanh rõ ràng đã nóng bỏng lên, hơn nữa không khí chung quanh cũng mỏng manh hơn rất nhiều. Hiển nhiên bởi vì nhiệt độ cao tuyệt đối, khiến cho không khí chung quanh bị theieu cháy, làm cho không khí chung quanh trở nên mỏng manh vô cùng.
Oanh.
Đột nhiên mặt hải vực phía dưới có một cơn sóng cực lớn xuất hiện, tất cả linh thú hung hãn dưới đáy hải vực giương nanh múa vuốt nhào về phía thần điểu Chu Tước.
Những hung thú dưới đáy biển này hiển nhiên là chủ nhân ở phiến hải vực này, nhìn thấy sinh linh lạ lẫm xâm nhập, ý niệm đầu tiên trong đầu bọn chúng là thôn phệ, thôn phệ.
- Hừ, muốn chết.
Thần điểu Chu Tước hiện tại đang ở thời kỳ cuối cùng của tính mạng, nhưng mà khi ở Khổng Tước thánh sơn, nó trải qua mộc linh chi tuyền tẩy lễ, ít nhiều được khôi phục, hòa hoãn.
Hơn nữa trước đó thần điểu Chu Tước sở dĩ không có cách nào ra tay, là vì không muốn tiêu hao quá độ.
Tình huống hiện tại, địa phương niết bàn gần trong gang tấc, nó đã không quan tâm tới chuyện khắc chế hay không. Hơn nữa trạng thái của nó hiện tại hoàn toàn khác với trước đó, có thể chống lại tiêu hao nhất định.
Một khi thần điểu Chu Tước muốn chủ động chiến đấu trước, sức chiến đấu của nó vô cùng kinh người.
Cánh chim vỗ, cánh chim sắc bén như dao bắn ra từng đạo hỏa diễm sắc bén chém xuống phía dưới. Hư không xuất hiện một vết chém rõ ràng.
Sau một khắc, vài đầu hung thú dưới đáy biển bị chém làm đôi, bị ngăn ra làm hai, bị hỏa nguyên lực đáng sợ sấy chết, trở thành than.
Xèo xèo xèo xèo...
Không ngừng ngã trở lại mặt nước.
Chỉ là hung thú dưới đáy biển rõ ràng số lượng rất nhiều. Một mảnh rơi xuống, lại có một mảnh hung thú mới không ngừng xuất hiện.
Chỉ là lực phá hoại của thần điểu Chu Tước rất lớn, nó vung vẩy cánh một lần nữa, chém giết một đám lớn, gọn gàng, linh hoạt vô cùng.
Từ đó, những hung thú dưới đáy hải vực này cảm nhận được sự đáng sợ của thần điểu Chu Tước, cũng trở nên cẩn thận, không hề dùng loại phương thức chịu chết này nữa, mà không ngừng di chuyển dưới đáy hải vực, nhìn chằm chằm vào thần điểu Chu Tước, dường như muốn tìm cơ hội một lần tiêu diệt thần điểu Chu Tước vậy.
Thần điểu Chu Tước hừ lạnh nói:
- Tôm tép nhãi nhép, cũng dám tìm bản linh gây phiền phức, thật sự không biết cái gì gọi là chết a.
Thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng là thần điểu thượng cổ, những huung thú dưới hải vực này, luận sức chiến đấu đơn thể đều có thể so với Đế cảnh đỉnh phong, nhưng mà sức chiến đấu của thần điểu Chu Tước hiện tại cũng vô cùng kinh người.
Những hung thú dưới hải vực này không ngừng dưa thân tới, đơn giản chỉ là không ngừng chịu chết mà thôi. Chênh lệch quá lớn, căn bản không phải dựa vào số lượng là có thể bù đắp chênh lệch.
- Chu Tước tiền bối, hung thú dưới hải vực này nhất định sẽ có vương giả. Hải vực này hung hiểm như vậy, nhất định có một đầu hung thú vương giả chiếm giữ ở đây, không thể khinh địch.
Thần điểu Chu Tước gật đầu nói:
- Bản linh cũng đoán ra được, yên tâm đi, cho dù có, bản linh cũng không sợ nó.
Giang Trần hỏi:
- Có cần mời Long huynh ra trợ trận hay không?
Thần điểu Chu Tước nói:
- không cần, Long Tiểu Huyền vừa vào Thiên vị, nếu như gặp đầu vương giả nơi này, nếu như nơi này thực sự có vương giả, nó vừa vào Thiên vị, chỉ sợ cũng khó đối phó. Bản linh có thể lo được.
Giang Trần thấy thần điểu Chu Tước tự tin như vậy, cũng cười nói:
- Vậy ta lược trận cho tiền bối.
- Được, làm phiền trần thiếu.
Thần điểu Chu tước hiện tại cũng không dám xem thường Giang Trần, sức chiến đấu của Giang Trần tuyệt đối là tồn tại có thể giết chết Thiên Vị. Có Giang Trần lược trận, đối với một ít nguy cơ có thể bùng phát tuyệt đối là có lợi.
Giang Trần ở trên lưng thần điểu Chu Tước, thần thức triển khai toàn bộ.
Lúc này đạo phong ấn trong thần thức cũng vô cùng sinh động.
Mỗi khi xuất hiện loại tình huống này Giang Trần đã biết rõ, thường thường biểu thị sẽ có chuyện lớn xảy ra.
- Chu Tước tiền bối, ngươi nhìn phía trước xem khói đặc cuồn cuộn, mảnh hải vực kia một mảnh mây đỏ ngập trời, có lẽ chính là Thi Tì địa ngục đảo a.
Giang Trần chỉ về phiến hải vực xa xa, nơi đó có khói đặc ngập trời, mây đỏ bao phủ khắp nơi, giống như cả phiến hải vực kia đang bị thiêu đốt.
Thần điểu Chu Tước nhìn thấy tình cảnh như vậy, giống như một kẻ lãng tử nhìn thấy cố hương phía xa xa, tâm tình thoáng cái kích động không thôi.
Rốt cuộc cũng tìm được.
Tuy rằng còn chưa có nhập đảo, nhưng mà thần điểu Chu Tước ở phía xa đã có thể cảm nhận được hỏa linh lực vô cùng nồng đậm, khí tức cường đại.
- Trần thiếu, chính là nơi này, nơi này quả thực chính là thánh địa hoàn thành niết bàn tính mạng của ta.
Thần điểu Chu Tước lúc này cũng không để ý phía dưới hải vực có uy hiếp tiềm ẩn, bắt đầu tăng tốc đọ, toàn lực ứng phó.
Thần thức Giang Trần triển khai toàn bộ, lưu ý bất luận một tia chấn động nào chung quanh hải vực này.
Bất luận một hung thú nào dưới hải vực, chỉ cần chúng muốn lên bờ, tất sẽ tạo thành nước chảy. Tuy rằng Giang Trần thân ở trên không trung, nhưng thần thức lại tập trung ở dưới hải vực.
Chỉ cần xuất hiện dị thường cực lớn, hắn có thể sớm phát hiện ra.
Thần điểu Chu Tước có Giang Trần trợ giúp, có thể yên tâm không ngừng chạy đi. Thi Tì Địa ngục đảo kia hiện tại đã ở trong tầm mắt, không xa lắm.
Thi Tì địa ngục đảo kia nhìn từ xa giống như một đám hỏa diễm cực lớn đang thiêu đốt, hư không quanh thân đều là một mảnh đỏ rực, là một mảnh biển lửa chân chính.
Mà nước biển dưới chân đám người Giang Trần hiện tại dường như cũng chịu ảnh hưởng của Thi Tì địa ngục đảo kia, không ngừng có bọt khí nổi lên, giống như đang sôi trào.
- Tiền bối, chú ý, có hung thú cường đại ở gần đây.
← Ch. 1616 | Ch. 1618 → |