Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1616

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1616: Thực lực đỉnh phong của thần điểu Chu Tước
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đến Kỳ tích chi thành này, càng gần Thi Tì địa ngục đảo như trong lời nói của Hoa Minh. Giang Trần không định lãng phí thời gian, dù sao thời gian cách thịnh hội cổ ngọc này còn có ba bốn tháng. Hắn quyết định trước tiên nên đi tới Thi Tì địa ngục đảo, trợ giúp Chu Tước thần điểu hoàn thành niết bàn tính mạng rồi nói sau.

Hoa Minh thấy sư tôn nghiêm túc, biết rõ đây là một lần khảo nghiệm của sư tôn với mình, hắn lập tức gật đầu:

- Sư tôn, đệ tử nhất định sẽ không chịu thua kém.

Giang Trần ở Kỳ tích chi thành một đêm, ngày hôm sau liền trả phòng, lưu lại đủ linh thạch, cùng với thủ đoạn bảo vệ tính mạng cho Hoa Minh, lặng lẽ rời khỏi Kỳ tích chi thành.

Thuận tiện, hắn mua sắm một phần địa đồ về hải vực chung quanh Kỳ tích chi thành, tập trung vào vị trí của Thi Thì địa ngục đảo, sau đó mới lên đường.

Kỳ tích chi thành xem như là thành trì siêu cấp lớn gần Thi tì địa ngục đảo nhất. Nhưng mà dù vậy, khoảng cách giữa hai nơi cũng khoảng chừng gần hai mươi vạn.

Hơn nữa đường đi tới Thi Tì địa ngục đảo thập phần nguy hiểm, nhất là khi tới gần khu vực quanh Thi Tì địa ngục đảo, mấy ngàn dặm chung quanh bị liệt vào nơi tử vong, là cấm địa.

Tu sĩ ở các đảo vực, địa bàn chung quanh cũng phải đi đường vòng.

- trần thiếu, lần này bản linh phải cảm tạ ngươi. Ngươi làm nhiều chuyện cho bản linh như vậy, nếu như lần này bản linh có thể hoàn thành nghi thức niết bàn tính mạng, nhất định sẽ toàn lực báo đáp ngươi.

Thần điểu Chu Tước là một người vô cùng tôn trọng lời hứa, là một linh vật trọng tình cảm. Bằng không mà nói, lúc nó ở thời kỳ thượng cổ cũng không có bởi vì một lời hứa với Thánh Nhất tông thượng cổ mà thủ hộ phong ấn nhiều năm như vậy.

- Chu Tước tiền bối, chúng ta cũng coi như là sinh tử chi giao. Ngươi nói những lời này là khách khí rồi. Ta thủy chung vẫn tin tưởng rằng, tình bằng hữu giữa chúng ta, sự hợp tác giữa chúng ta là liên thủ trở nên mạnh mẽ, đối với song phương đều có lợi.

Thần điểu Chu Tước cười ha hả:

- Hay cho liên thủ cùng mạnh. Trong tu sĩ nhân loại, người hào kiệt tuy rằng không nhiều lắm. NHưng mà vẫn luôn có một ít người như vậy. Giang Trần ngươi chính là hào kiệt đời này. Hơn nữa không kém người thượng cổ a.

- Ha ha, tiền bối nói như vậy, tiểu tử càn rỡ thô lỗ một hồi, không phản bác vậy. Ha ha...

Tâm tình Giang Trần cũng sảng khoái.

Ở trên không trung vùng hải vực này, cưỡi thần điểu Chu Tước, lại nói chuyện với nhau, cảm nhận sự an bình và tĩnh lặng của phiến hải vực này, làm cho tâm tình Giang Trần vô cùng bình an.

Ở cương vực nhân loại, Giang Trần luôn có rất nhiều lo lắng, làm việc phải cân nhắc tới rất nhiều nhân tố. mà tới Vạn Uyên đảo này một thân một mình, trừ Hoàng Nhi ra không còn lo lắng nào khác. CHo nên hắn có thể buông tay chân, cứ theo tâm mà làm, không cần lo trước lo sau.

Loại cảm giác này rất tốt, làm cho Giang Trần cảm thấy rất là thoải mái.

Có cảm giác như biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay tự do vậy. Hiện tại cho dù trời muốn sụp xuống, Giang Trần cũng không sợ hãi.

Mấu chốt nhất chính là ở Vạn Uyên đảo, Giang Trần rõ ràng cảm giác được tốc độ tu luyện của mình, tiến độ tu luyện tiến bộ rất nhanh.

Trình độ nồng đậm của linh lực trong Vạn Uyên đảo quả thực vượt quá cương vực nhân loại. Điều này cũng khiến cho Giang Trần có hoàn cảnh tu luyện hoàn mỹ.

Trận chiến lần trước, hắn đột phá Đế cảnh trung giai. Mà mấy tháng này cực khổ tu luyện, cùng với việc tâm cảnh của hắn không ngừng đề thăng, làm cho hắn trên phương diện tu luyện càng giống như linh cảm phun trào, tiến vào thời kỳ giống như giếng phun vậy.

Chỉ cảm thấy Đế cảnh cao giai cũng chỉ là một bước ngắn mà thôi.

Một khi đột phá Đế cảnh cao giai, bước tiếp theo chính là trùng kích Đế cảnh đỉnh cấp, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.

Giang Trần tin chắc rằng dùng tốc độ trước mắt của hắn, nếu như chờ sau khi hắn luyện chế ra Đế lăng đan, trong vòng một năm tuyệt đối có hi vọng trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.

Một khi tiến vào Đế cảnh đỉnh phong, ý nghĩa là thời điểm chuyển mình kể từ khi Giang Trần chuyển sinh tới đây đã tới.

Thiên Vị, từ nay về sau đã ở trong tầm mắt võ đạo của hắn.

Thiên Vị, có nghĩa là pháp tắc thiên địa, đạt được thiên địa chứng thực, đạt được thiên địa pháp tắc tán thành.

Tiến vào Thiên Vị có nghĩa là võ đạo chính thức tiến bước, có nghĩa là hắn rốt cuộc cũng có tư cách nhìn Chư Thiên.

Thiên Vị có nghĩa là thiên chính thức.

Mà dưới Thiên vị nói trắng ra, cho dù là tu sĩ Đế cảnh cũng chỉ có thể coi như là võ giả thế tục, nhiều lắm chỉ là đỉnh phong trong võ giả thế tục mà thôi.

Chỉ có THiên Vị mới thực sự là tiêu chí được thiên đạo tán thành.

Nghĩ tới những thứ này, trong ngực Giang Trần như nổ tung, cảm thấy tương lai có vô số chuyện đặc sắc đang chờ hắn.

- Trần thiếu...

Thần điểu Chu Tước bỗng nhiên mở miệng, ngắt suy nghĩ của Giang Trần:

- Bản linh ở trong Khổng Tước thánh sơn một đoạn thời gian ngắn, nghe bọn họ nghị luận qua. Nói khi còn bé ngươi từng được tiền bối thần bí chỉ điểm. Vị tiền bối thần bí này là người Vạn Uyên đảo sao?

Giang Trần cười khổ:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Thần điểu Chu Tước cười khổ nói:

- Ngay từ đầu ta cũng thấy là thực, nhưng mà bây giờ xem ra, dường như không giống là thực.

- Ồ? Sao lại nói như vậy?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

- Ngươi hiện tại đã ở Vạn Uyên đảo, nếu như quả thực có vị tiền bối như vậy, hắn nhất định đã để lại một ít thủ đoạn liên lạc cho ngươi. Thế nhưng mà thời gian dài như vậy, ta chưa thấy ngươi có ý liên hệ với người ta. Như vậy xem ra, chỉ sợ cho dù có tiền bối thần bí, cũng không phải là người Vạn Uyên đảo a.

Thần điểu Chu Tước vô cùng nhạy cảm, ánh mắt độc đáo.

Trong lúc nhất thời Giang Trần ngại nghùng, hắn cảm thấy mình không đủ thản nhiên.

Hắn lập tức than nhẹ một tiếng:

- Tiền bối, đúng như người nói, không có tiền bối thần bí gì của Vạn Uyên đảo cả. Những thứ kia bất quá là vì ta muốn ứng phó với bên ngoài mà nói một lời nói dối thiện ý mà thôi.

- Ha ha, quả nhiên là vậy.

Thần điểu Chu Tước nhẹ nhàng thở dài:

- Vậy thì kỳ quái, ngươi xuất thân từ vương quốc thế tục, làm sao biết được nhiều như vậy? Những học vấn kia của ngươi tới từ đâu? Bản linh luôn có ảo giác, cảm thấy ngươi căn bản không phải là người mà loại địa phương như Vạn Tượng Cương Vực có thể bồi dưỡng ra. Thậm chí cảm thấy có lẽ ngươi không thuộc về thế giới này a...

Lời này làm cho Giang Trần quả thực có chút khiếp sợ.

Trực giác của thần điểu Chu Tước quả thực không phải mạnh mẽ bình thường.

Giang Trần trầm ngâm hồi lâu rồi bỗng nhiên mở miệng nói:

- Tiền bối, năm đó khi ta còn ở Đông Phương vương quốc từng bị quốc quân hạ lệnh đánh đòn, giống như đi qua quỷ môn quan một lần. Sau khi tỉnh lại, trong đầu giống như thức tỉnh một ít thứ gì đó. Giống như trong đầu ta có rất nhiều tri thức.

Thần điểu Chu Tước thất thanh nói:

- Trần thiếu, chẳng lẽ ngươi chính là thần linh chuyển thế?

*****

- Cái gì gọi là Thần linh chuyển thế?

Giang Trần cố ý giả ngu. Hắn cảm thấy Thần điểu Chu Tước đã suy đoán được gần tới chân tướng.

- Thần linh chuyển thế, nói ra chính là kiếp trước có lẽ ngươi là thần linh. Chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà chuyển thế trùng tu. Mà Thần linh chuyển thế, một khi thức tỉnh mà nói, trí nhớ kiếp trước sẽ từ từ sống lại. Loại thiên tài này, thường thường tiềm lực vô cùng đáng sợ. Ngay từ đầu không hiện sơn lộ thủy, một khi bộc lộ phong mang, sẽ không thể vãn hồi, cuối cùng sẽ trở thành một đoạn truyền kỳ.

Thần điểu Chu Tước càng nói càng kích động:

- Trần thiếu, nhất định là như vậy Có lẽ bây giờ trí nhớ của ngươi còn chưa hoàn toàn thức tỉnh. Chờ sau khi ngươi hoàn toàn thức tỉnh, sau khi biết rõ thân phận của mình kiếp trước, ngươi nhất định sẽ rõ ràng chân tướng mọi chuyện. Thần linh chuyển thế, thần linh chuyển thế. Ha ha... Trần thiếu, không thể tưởng tượng được ngươi lại là thần linh chyển thế a.

Hiện tại thần điểu Chu tước đã tin chắc rằng Giang Trần là thần linh chuyển thế.

Những cách nói khác chỉ sợ không thể nào dao động nhận định của nó.

- Nếu như quả thực là thần linh chuyển thế, đối với ngươi, đối với ta mà nói đều là chuyện tốt a.

- Đúng là chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt rất lớn.

Thần điểu Chu Tước thở dài:

- Trần thiếu, ngươi cũng đã biết, cho dù là thời kỳ thượng cổ, trong cường giả nhân loại, người đạt được tư cách Thần vị cũng chỉ là tồn tại như lông phượng sừng lân a. Bán thần thì có một ít, chính thức đạt được thần cách, rất ít, rất ít... Ta suy đoná, Vạn Uyên đảo này cho dù có thần linh, đoán chừng cũng vô cùng ít.

Giang Trần đối với quan điểm này vô cùng tán đồng. Hắn cũng không cho rằng Vạn Uyên đảo này có rất nhiều thần linh. Dù sao Thần Uyên đại lục này cuối cùng vẫn chỉ là một vị diện bình thường, cũng không có đạt tới cấp độ Chư Thiên, thậm chí ngay cả tiểu vị diện Chư Thiên cũng không được tính.

Một vị diện vật chất, không thể có quá nhiều thần linh.

Bất luận một vị diệnn ào, đều có quy tắc của vị diện, nếu như có nhiều thần linh sinh ra đời, hoặc là vị diện này sẽ tự động thăng cấp thành tiểu vị diện Chư Thiên.

Hoặc là những thần linh này sẽ bị quy tắc triệu hoán, tiến vào vị diện cao cấp hơn. Nếu không, quá nhiều thần linh dừng lại ở đây sẽ khiến cho vị diện bành trướng, thậm chí là sụp đổ.

- Tiền bối, ngươi ở thời kỳ thượng cổ, tu vi đại khái xếp ở vị trí nào?

Giang Trần kỳ thực đều rất quan tâm tới vấn đề này, cho nên mượn cơ hội này nhịn không được mà hỏi.

- Ta có huyết mạch thần thú, ở thời kỳ thượng cổ cũng coi như là tồn tại đỉnh tiêm. Nhưng mà tồn tại mạnh hơn ta cũng có một đám. Sức chiến đấu của ta có lẽ bằng bán thần đồng cấp. Bất quá cảnh giới của ta thật ra là Thiên Vị cửu trọng.

Thần điểu Chu Tước hiện tại cũng không cần phải che che dấu dấu gì với Giang Trần.

- Thiên Vị cửu trọng, rất tốt. Nói không chừng lần này sau khi hoàn thành niết bàn, sẽ có thể cảm ngộ thần đạo, đột phá Thiên Vị cửu trọng, trở thành Bán thần a.

Bán thần, là một loại vị trí ở giữa Thiên Vị cửu trọng và thần đạo, có thể gọi là bán bộ thần đạo.

Cái bán bộ thần đạo này, so với bất luận giai đoạn bán bộ nào trước đó còn khó vượt qua hơn nhiều.

Cơ hồ, cơ hồ tất cả cường giả Thiên Vị đỉnh phong đều không thể tiến thêm nửa bước vào thông đạo, chứ đừng nói tới đi qua thông đạo bán thần, thành tựu thần linh.

Một vạn Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong, có lẽ sẽ có năm người tiến vào thông đạo bán bộ thần đạo. Nhưng mà người có thể tiến vào thần đạo, có lẽ một người cũng không có.

Bán bộ thần đạo khó, thần đạo càng khó hơn.

Bán bộ thần đạo, có thể nhẹ nhõm đối phó với ba tới năm Thiên Vị cửu trọng, thậm chí còn có thể thoải mái chém giết Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong.

Ở thời kỳ thương cổ, thần linh đã vô cùng thưa thớt, tồn tại bán thần, đã vô cùng không tầm thường rồi.

Thần điểu Chu Tước này có sức chiến đấu so sánh với bán thần, quả thực phi thường cường hãn. CHo dù là ở Vạn Uyên đảo này, chỉ sợ cũng có thể tàn sát bừa bãi.

Trừ phi bị thần linh nhìn chằm chằm vào, nếu không thần điểu Chu Tước tuyệt đối có thể đi ngang.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là sau khi niết bàn thành công, chậm rãi khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Bây giờ không phải là thời kỳ thượng cổ, có thể khôi phục tới mấy thành trạng thái đỉnh phong, đây là dấu hỏi ớn. Có thể vượt qua đỉnh phong trước đó hay không, càng là một vấn đề nghiêm túc khác.

CHo dù là Giang Trần cũng không thể nào nói được chính xác.

Thần điểu Chu Tước khẽ cười nói:

- Chỉ cần Niết bàn có thể thành công, bản linh có thể khôi phục tới đỉnh phong. Nhưng mà tất cả mọi chuyện đều cần có thời gian. Sau khi niết bàn thành công, sức chiến đấu của ta cũng cần một đoạn thời gian an dưỡng. Năm năm, mười năm, thậm chí là trên trăm năm cũng không biết chừng. Nhưng mà chỉ cần Niết bàn thành công, dưới Đại Thiên vị, bản linh tuyệt đối có thể giết bọn chúng.

Đây là tự tin của thần điểu Chu Tước.

Giang Trần nghe vậy cũng vui vẻ:

- Tiền bối, niết bàn nhất định sẽ thành công. Số mệnh của ngươi đã bắt đầu thay đổi, số mệnh đã tăng mạnh mẽ trở lại. Ta tin chắc rằng lần niết bàn này nhất định sẽ thành công mà trước nay chưa từng có.

- Ha ha, vậy ta nhận lời chúc tốt lành của ngươi.

Thần điểu Chu Tước kỳ thực cũng rất tự tin, nó đối với việc niết bàn thành công cơ hồ không có hoài nghi gì.

Thứ duy nhất nó lo lắng là không tìm thấy nơi phù hợp.

Hiện tại địa phương phù hợp đã tìm được. Thần điểu Chu Tước tự hỏi lòng mình, niết bàn tuyệt đối không có vấn đề gì.

Ngày hôm naym Giang Trần và thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng bay qua phiến hải vực yên tĩnh kia, tiến vào khu vực quanh thân Thi Tì địa ngục đảo.

- Tiền bối, nhìn địa thế này, đã tới gần Thi Tì địa ngục đảo. Có lẽ chúng ta đã tiến vào cấm khu tử vong kia rồi.

Giang Trần cảm nhận khí tức chung quanh, rõ ràng có thể cảm nhận được, hải vực này đã hoàn toàn bất đồng với phiến hải vực trước đó.

Vừa mới tiến vào đã có cảm giác nguy cơ nồng đậm, lúc nào cũng bao phủ trong lòng.

Thần điểu Chu Tước hừ lạnh một tiếng:

- Không cần phải lo lắng, có bản linh ở đây, yêu tà nào dám can đảm quấy rối?

Tốt xấu gì cũng là huyết mạch tứ đại thần thú, trên người thần điểu Chu Tước có một loại khí tức vương giả, tới gần Thi Tì địa ngục đảo, thần điểu Chu Tước càng không cho phép xuất hiện chuyện gì.

Dù nơi này có nguy hiểm lớn tới đâu, thần điểu Chu Tước cũng tuyệt không cho phép có người phá hỏng đại kế niết bàn của hắn.

Nhưng mà hư không loạn lưu của phiến hải vực này đã nghiêm trọng hơn rất nhiều. Cho dù là thần điểu Chu Tước thì tốc độ phi hành cũng bị ảnh hưởng cực lớn, không thể không giảm tốc độ đối phó.

- Trần thiếu, ngươi ở trên lưng ta, không nên lộn xộn. Ta biến hóa pháp thân, dùng cánh chim bao phủ ngươi. Mặc kệ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, ngươi không nên động đậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)