Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1628

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1628: Hoàng Nhi giận dữ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Yến Kim Nam, ngươi câm miệng cho ta.

Yến Thanh Tang còn chưa lên tiếng thì Hoàng Nhi đã lên tiếng.

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Hoàng Nhi hiện lên vẻ lạnh lùng vô cùng.

- Ngươi có tin hiện tại ta sẽ giết ngươi, trong gia tộc cũng sẽ không có ai nói gì ta hay không?

Hoàng Nhi lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Yến Kim Nam, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập hàn ý.

Yến Kim Nam giữa ban ngày thế nhưng lại cảm thấy lạnh lẽo khôn cùng. Tuy rằng hắn là thiên tài gia tộc, thế nhưng mà vị Hoàng Nhi đại tiểu thư này càng là thiên tài trong gia tộc.

Trong gia tộc, thiên tài đứng thứ nhất là Yến Chân Hòe cũng không dám nói thiên phú vượt qua vị Hoàng Nhi đại tiểu thư này. Chỉ là vị đại tiểu thư này một mực không hiện thân lộ diện mà thôi.

Giang Trần nhìn qua Hoàng Nhi, trong lòng kinh ngạc cực kỳ.

Bởi vì hắn ngạc nhiên phát hiện ra, Hoàng Nhi thúc dục khí thế, cỗ khí thế này không ngờ đã là chuẩn Thiên Vị.

Quả thực Giang Trần rất là giật mình, nhớ rõ lúc trước Hoàng Nhi ở cương vực nhân loại ngay cả Đế cảnh cũng không có tiến vào a. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi, Hoàng Nhi đã tới Chuẩn Thiên Vị?

Giang Trần lúc kết giao với Hoàng Nhi, tu vi Hoàng Nhi quả thực trên Hoàng Nhi. Ban đầu khi ở Đan Kiền Cung, Hoàng Nhi khẽ ra tay cũng khiến cho đệ tử Cửu Dương Thiên Tông không ai bì nổi bị dọa cho chạy trốn.

Thiên phú võ đạo của Hoàng Nhi quả thực rất cao. Chỉ là lúc trước lại bị Bách Thế đồng tâm chú quản chế.

Hiện tại Bách Thế đồng tâm chú được giải trừ, cảnh giới võ đạo của Hoàng Nhi tự nhiên giống như giếng phun, bắt đầu phun trào.

Trong vài năm ngắn ngủi, vượt qua Đế cảnh, tiến vào cấp độ chuẩn Thiên Vị. Loại cấp độ này cách Thiên Vi chính thức cũng chỉ còn có nửa bước xa.

Sắc mặt Yến Kim Nam vô cùng khó coi, khóe miệng co rút, dường như muốn phát tác, nhưng cuối cùng không có dám phát tác ra.

Giờ phút này hắn không dám nghi ngờ một chút nào. Nếu như vị đại tiểu thư này muốn giết hắn, nếu như thành công, gia tộc tuyệt đối sẽ không trừng phạt nàng.

Vị đại tiểu thư này hiện tại chính là điểm trí mạng của yến gia.

Bầu không khí ở hiện trường thoáng cái trở nên cương cứng. Thanh Tang chỉ cười lạnh nhìn qua bộ dáng kinh ngạc của Yến KIm Nam, cũng âm thầm cảm thấy sảng khoái.

Yến Thanh Tang tính ra cũng cùng một tổ phụ với Hoàng Nhi. Xem như có quan hệ huyết mạch tương đối gần. Là quan hệ đường huynh muội.

Yến Thanh Tang đối với vị đường muội này vô cùng đồng tình. Chỉ là chuyện này đã được tộc trưởng quyết định, còn có tổ phụ đại nhân hắn tự mình định ra.

Cho nên chuyện này tuy rằng Yến Thanh Tang đồng tình với đường muội, thế nhưng cũng vô lực thay đổi điều gì.

Nhưng mà như Yến Kim Nam, chủ động khiêu khích Hoàng Nhi, Yến Thanh Tang cũng biết Yến Kim Nam làm vậy là tự rước lấy nhục.

Thiên tài gia tộc tụ tập, Yến Kim Nam hắn dám đứng lên? Cam đảm khiêu chiến với Hoàng Nhi sao?

Nếu như Hoàng Nhi không phải bị vận mệnh trói buộc, đây tuyệt đối là thiên tài kiệt xuất nhất gia tộc. Cho dù là Yến Chân Hòe cũng chưa chắc đã có thể áp đảo quang mang của nàng.

Chỉ là Yến Kim Nam, thì coi là thứ gì chứ?

Giang Trần cũng âm thầm dựng ngón tay cái với Hoàng Nhi, không thể không nói Hoàng Nhi đã cho Giang Trần nhìn thấy một mặt khác của nàng.

Trước kia Giang Trần cùng với Hoàng Nhi ở một chỗ. Hoàng Nhi đối với mọi người đều khách khí, cực kỳ nhỏ nhẹ, chứ đừng nói là đối xử lạnh nhạt, mở miệng uy hiếp như thế này.

Giờ phút này nhìn thấy loại khí thế này của Hoàng Nhi. Giang Trần cũng âm thầm thưởng thức.

Chỉ là trong lòng Giang Trần cũng cẩn thận không có tiến hành trao đổi ánh mắt với Hoàng Nhi. Bởi vì Giang Trần cảm ứng được, quanh thân Hoàng Nhi có hai đạo ánh mắt giám thị, thủy chung không có rời xa.

Lúc này tộc lão bên ngoài cũng từ bên kia đi tới.

Hà lão kia vẻ mặt uy nghiêm:

- Nháo nhào gì vậy? Các ngươi cứ suốt ngày như vậy không biết xấu hổ sao? Trong gia tộc nội chiến như vậy rất quang vinh sao?

Hà lão ngữ khí uy nghiêm, làm cho những người trẻ tuổi này đều ủ rũ cụp đầu, không có ai dám can đảm chống đối gì.

Hoàng Nhi thản nhiên nói:

- Hà lão, Hoàng Nhi không thẹn với lương tâm. Ta vừa xuất hiện Yến Kim Nam này liền mở miệng châm chọc. Đúng vậy, Yến Thanh Hoàng ta bị vận mệnh trói buộc, nguyền rủa, trở thành người chịu tội thay cho gia tộc. Nhưng đó cũng không phải là lý do mà người gia tộc cười nhạo ta. Các ngươi đừng quên, ta là người chịu tội thay cho mỗi một người trong các ngươi. Ta bị vận mệnh nguyền rủa cũng có một phần công lao của các ngươi.

Hà lão có chút xấu hổ, mặt đen lên quát Yến Kim Nam:

- Kim Nam, còn không mau xin lỗi Hoàng Nhi? Ngươi nói gì vậy? Hoàng Nhi vì gia tộc chịu ủy khuất lớn như vậy, các ngươi cũng đừng quá làm càn.

Yến Kim Nam thấy Hà lão có chút không vui, cũng bất đắc dĩ, có chút không tình nguyện chắp tay nói với Hoàng Nhi:

- Thực sự xin lỗi.

Hoàng Nhi hừ nhẹ một tiếng, thản nhiên nói:

- Ta tới tham gia gia yến, không biết gia tộc có cho phép hay không?

- Ha ha, Hoàng Nhi, nha đầu ngươi nói g ì vậy? Ngươi là một thành viên của gia tộc, ngươi chịu tới tham gia gia yến, tự nhiên chúng ta phải hoan nghênh a.

Hà lão cười nói.

Hoàng Nhi gật đầu, cũng không có nói gì mà tìm một vị trí, ngồi xuống.

Yến Thanh Tang than nhẹ một tiếng, cũng không nói gì mà ngồi xuống bên cạnh Hoàng Nhi. Tuy rằng hắn không giúp Hoàng Nhi, nhưng cũng không giống như những người khác trong gia tộc, sợ Hoàng Nhi như rắn rết, có bộ dáng chỉ hận không tránh kịp.

Tự nhiên Giang Trần cũng theo Yến Thanh Tang, ngồi xuống bên cạnh hắn.

Khóe miệng Hà lão giật giật, có chút thâm ý nhìn qua Yến Thanh Tang và Giang Trần, một ít lời tới yết hầu cũng không có được hắn nói ra.

- Thanh Tang đường ca, vị này là ai vậy?

Hoàng Nhi bỗng nhiên nhìn qua Yến Thanh Tang, hỏi.

Yến Thanh Tang không ngờ Hoàng Nhi sẽ chủ động mở miệng, hắn vội vàng cười nói:

- Đây là một bằng hữu giang hồ mà ta kết giao, hắn ở phương diện cổ ngọc tạo nghệ sâu đậm. Ta mời hắn tới tham dự gia yến cũng là muốn hắn truyền thụ một ít tri thức cổ ngọc cho mọi người. Mấy ngày nay ta thu hoạch rất lớn.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Hà lão kia nhìn qua Giang Trần nói:

- Tiểu huynh đệ, ngươi gọi là Thiệu Uyên đúng không? Tri thức cổ ngọc của ngươi là gia truyền sao?

- Vâng.

Giang Trần khẽ khom người nói:

- Tổ tiên có chút học thức, tăng thêm huyết mạch truyền thừa, hai thứ kết hợp lại mới hơi có chút sở thành a.

- Ha ha, như vậy thịnh hội cổ ngọc này không phải là nơi ngươi đại triển thân thủ hay sao?

Trong thanh âm của Hà lão mang theo ý thăm dò nồng đậm.

- Thiệu mỗ quả thực vô cùng chờ mong lần thịnh hội này.

Giang Trần trả lời, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Yến Thanh Tang lại nói:

- Hà lão, ngươi cũng đừng quanh co lòng vòng nữa. Ta biết rõ ngươi hoài nghi vị bằng hữu của ta. Không sao, đại hội cổ ngọc sắp bắt đầu. Nếu như các ngươi ai cảm thấy con mắt nhìn người của Yến Thang Tang ta không được, vậy có thể đánh cuộc với ta. Nếu như ai có thu hoạch nhiều hơn ta trên đại hội cổ ngọc. Ta nguyện ý bồi thường một ngàn vạn Thiên linh thạch.

*****

Một ngàn vạn Thiên linh thạch, đây chính là một khoản tiền lớn. Phải biết rằng, ba đại gia tộc của Đa Văn thần quốc liên hợp đuổi giết Giang Trần, giải thưởng lần đầu chính là một ngàn vạn Thiên linh thạch. Chỉ là hiện tại sau khi không ngừng thêm vào mới tới bốn ngàn vạn, năm ngàn vạn.

Yến Thanh Tang này mới mở miệng đã nói ra lời kinh người như vậy.

Cá cược một ngàn vạn Thiên linh thạch, ngay cả Hà lão cũng ngây ngốc, nghẹn họng.

- Thanh Tang, ngươi có lòng tin như vậy sao?

Tuyền lão cũng cười cười nhìn qua Yến Thanh Tang.

Yến Thanh Tang cười nói:

- Ta có lòng tin như vậy. Sợ rằng bọn chúng không dám cá với ta mà thôi.

- Yến Kim Nam, ngươi không phải thấy ta không vừa mắt sao? Đánh cuộc không? Một ngàn Thiên linh thạch, ngươi dám có đánh cuộc với ta hay không?

Yến Kim Nam quả thực động tâm, hắn tự hỏi, thực lực của mình vẫn áp Yến Thanh Tang một đầu. Nhưng mà nói tới chuyện đại hội cổ ngọc này, dường như thực lực võ đạo không mang tính quyết định.

Trong lúc nhất thời, hắn cũng trầm ngâm không nói.

Một ngàn vạn không phải là số lượng nhỏ, mấy chữ này Yến Kim Nam cầm ra được, nhưng mà cũng phải tổn thương tới gân cốt.

- Ta đánh cuộc với ngươi.

Bỗng nhiên Hoàng Nhi bên người Yến Thanh Tang lạnh nhạt mởm iệng.

Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường khẽ giật mình, Hoàng Nhi? Nàng đánh cuộc như thế nào?

Hà lão cười khổ nói:

- Hoàng Nhi, ngươi làm gì vậy? Ngươi không có cách nào đánh cuộc a?

Hoàng Nhi thản nhiên nói:

- Ta muốn tham dự thịnh hội cổ ngọc.

Hà lão cứng đờ, việc này hắn cũng chưa có mở miệng qua, cũng không có khả năng đồng ý. Hắn liếc nhìn TUyên lão, hai người tỏng lúc nhất thời đều không biết nên đối phó thế nào.

Một lát sau Hà lão mới chậm rãi lắc đầu nói:

- Hoàng Nhi, yêu cầu khác ta cũng có thể xem xét đáp ứng. Nhưng yêu cầu này của ngươi, xin thứ cho hai lão gia hỏa chúng ta không thể đáp ứng.

Hoàng Nhi lạnh nhạt cười:

- Các ngươi sợ ta chạy trốn?

Hà lão và Tuyền lão đều có chút xấu hổ, bọn họ quả thực sự Hoàng Nhi đào tẩu. DÙ sao đại hội cổ ngọc này một khi mở ra, chỉ có người dự thi, báo danh mới có tư cách tiến vào. Mà những lão gia hỏa như bọn họ, tuổi tác hạn chế, căn bản không thể đi vào được.

Đến lúc đó nếu như Hoàng Nhi thực sự muốn chơi chiêu gì cũng đã ngoài tầm với của bọn họ.

- Hoàng Nhi, danh sách báo danh đã đưa ra, chỉ sợ cũng không có cách nào sửa đổi.

Tuyền lão khuyên.

Hoàng Nhi lắc đầu:

- Các ngươi không có trưng cầu qua ý kiến của ta đã định ra danh sách. Lần này ta nhất định phải đi, không có báo danh ta cũng muốn đi.

- Hoàng Nhi, ngươi không nên làm khó chúng ta.

Hà lão có chút mất hứng.

- Gia tộc từ trước tới nay chưa bao giờ làm chuyện gì tốt cho ta, ngẫu nhiên làm khó các ngươi, các ngươi cũng không trách được Hoàng Nhi.

Hoàng Nhi lạnh nhạt nói:

- Nhưng mà các ngươi yên tâm đi, ta chỉ muốn kiến thức đại hội cổ ngọc này, nếu như các ngươi sợ ta chạy trốn, ta có thể thề.

- Hoàng Nhi à, bây giờ cho dù ngươi dùng cái chết ra thề, chúng ta cũng không dám mạo hiểm.

Tuyền lão cười khổ nói.

Tình cảnh của Hoàng Nhi lúc này cho dù lập lời thề độc, liên quan tới sinh tử thì sao chứ? Kết quả xấu nhất cũng chỉ là chết, so với việc làm lô đỉnh luyện công cho Hạ Hầu tông cũng không có gì khác nhau.

- Ha ha, vậy ta dùng danh tiếng phụ mẫu thề thì sao?

Hoàng Nhi thản nhiên nói:

- Nếu như lần đại hội cổ ngọc này chạy trốn, sẽ khiến cho phụ mẫu ta ở trong luyện ngục suốt đời không yên bình.

Thứ Hoàng Nhi để ý nhất là phụ mẫu nàng, không phải vì phụ mẫu, nàng cũng sẽ không trở về gia tộc.

Phụ mẫu bị đánh đập trong luyện ngục, đây cũng là mối lo lắng duy nhất mà Hoàng Nhi không bỏ xuống được. Nếu như không phải vì phụ mẫu, Hoàng Nhi nhất định sẽ không đáp ứng chuyện đi làm lô đỉnh luyện công gì đó.

Nếu như không phải vì phụ mẫu, nàng đã thoát khỏi Vạn Uyên đảo, không có khả năng trở về. Cho dù là Hi lão đi, Hoàng Nhi cũng hoàn toàn có thể lấy cái chết bức bách.

Nàng trở về hoàn toàn là vì phụ mẫu, là vì đoạn thân tình huyết mạch này.

Cho nên, nàng dùng phụ mẫu thề, lại có thể làm tin nhất định. Trong lúc nhất thời Hà lão và Tuyên lão cũng không biết nên làm thế nào.

Hai người nhìn nhau, lén nói thầm một hồi. Hiển nhiên bọn họ cũng phát hiện ra thái độ của Hoàng Nhi vô cùng kiên quyết, nếu như không đáp ứng, chỉ sợ đến lúc đó Hoàng Nhi sẽ xông vào cấm địa cổ ngọc đại hội kia.

Đến lúc đó vạn nhất Hoàng Nhi bị giết chết tại chỗ, biết ăn nói thế nào với gia tộc chứ?

Cho nên bọn họ cũng rất khó khi đưa ra quyết định.

Đáp ứng nàng thì bọn họ lại lo lắng Hoàng Nhi xảy ra chuyện gì ngoiaf ý muốn. Vạn nhất trong đại hội cổ ngọc, lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì biết ăn nói thế nào?

- Hoàng Nhi, ngươi lập lời thề độc tự nhiên chúng ta tin tưởng ngươi. Thế nhưng mà đại hội cổ ngọc kia cũng có nguy hiểm nhất định. Ngươi đối với gia tộc thực sự quá quan trọng. Chúng ta thực sự không dám mạo hiểm a.

Hoàng Nhi lạnh nhạt nói:

- Đại hội cổ ngọc không phải là khai thác cổ ngọc sao? Không phải là thí luyện chém giết, các ngươi lo lắng cái gì?

Yến gia tổng cộng có sáu danh ngạch muốn lấy cho Hoàng Nhi một, vấn đề không lớn.

Thương nghị tốt một hồi, Hà lão kia mới thở dài nói:

- Hoàng Nhi, hai lão gia hỏa chúng ta lần này dẫn đội, trên đường lo lắng không thôi. Ài, ngươi nên nhớ kỹ lời thề của ngươi, không được phép chạy trốn, cũng phải chú ý an toàn, không thể xảy ra chyuejen gì. Nếu như không đáp ứng hai điểm này, chúng ta tuyệt đối không cho ngươi đi.

- Ta đồng ý.

Hoàng Nhi thản nhiên nói.

Giang Trần ngồi gần Yến Thanh Tang, ngồi ở bên cạnh Hoàng Nhi, nhìn thấy cảnh này, cuồng hỉ không thôi. Hắn vốn cho rằng Hoàng Nhi không có cách nào tham dự đại hội cổ ngọc này.

Thế nhưng không ngờ tới, Hoàng Nhi lại dùng loại phương thức này, chiếm được một danh ngạch. Như vậy hai người tiến vào đại hội cổ ngọc, cơ hội gặp nhau đã tới.

Tộc lão đã lên tiếng, những người khác tự nhiên không có lời nào đẻ nói. Tuy rằng nhất định sẽ có người bị gạch tên, thay thế bằng Hoàng Nhi, trong lòng không thoải mái, nhưng mà lúc này cũng không thể đứng ra phản đối được.

Hoàng Nhi hiện tại so với bất luận một tộc lão nào còn không thể đắc tội hơn.

- Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, ăn cơm.

Hà lão khoát tay, bắt đầu gia yến.

Yến Thanh Tang lúc trong gia yến mấy lần muốn để cho Giang Trần bộc lộ tài năng, nhưng mà Hà lão và Tuyên lão dường như không định cho hắn cơ hội này.

Trong đầu Yến Thanh Tang mặc dù có chút khó chịu, nhưng ở sâu trong lòng lại thầm hít một hơi, lần này phải bỗng nhiên tỏa sáng, khiến cho những gia hỏa dùng mắt chó nhìn người này nhìn kỹ. Yến Thanh Tang hắn so với trong tưởng tượng của bọn họ còn xuất sắc hơn, ánh mắt cũng cao hơn bọn họ.

Về phần đặt cược một ngàn vạn, Yến Thanh Tang bỗng nhiên cười hắc hắc:

- Hoàng Nhi, trước đó muội muốn nói cá với ta? Là thật hay giả?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)