Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1629

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1629: Hoàng Long lĩnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Đương nhiên là thật, Thanh Tang ca, tiền tài đối với Hoàng Nhi mà nói là vật ngoài thân. Bại trong tay huynh, Hoàng Nhi cũng không đau lòng.

Hoàng Nhi cười nhạt một tiêng. s

- Tốt, tốt, còn ai muốn đánh cuộc nữa?

Yến Thanh Tang vẻ mặt hăng hái, rất có tư thế thiên tài trẻ tuổi bễ nghễ gia tộc.

Yến Kim Nam tức giận nói:

- Nhìn bộ dáng đắc ý của ngươi kìa, ta đánh cuộc với ngươi.

- Ta cũng đánh cuộc với ngươi.

Không thể không nói bổn sự kéo cừu hận của Yến Thanh Tang vô cùng mạnh. Yến Kim Nam vừa mới mở miệng, những thiên tài khác trong gia tộc đều nhao nhao mở miệng.

Một ngàn vạn mỗi một thiên tài ở đây đều cầm ra được. Nhưng mà nếu như thực sự thua trận mà nói, đối với bọn họ mà nói cũng là đả kích cực lớn.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc quái dị nói:

- Tốt, rất tốt, nhiều người muốn đưa tiền tới cho ta như vậy a.

Yến Kim Nam cười lạnh:

- Yến Thanh Tang, trước tiên không nên có cái mặt đó, kể cả Hoàng Nhi, có bốn người muốn đánh cược với ngươi. Ngươi lấy ra được bốn ngàn vạn hay sao?

- Đệ tử gia tộc đánh cuộc với nhau, nếu như quỵt nợ đều có gia pháp xử trí, ngươi còn lo lắng cái rắm?

Yến Thanh Tang cũng không có nói mình không cầm ra được.

- Lại nói, ta còn lo lắng các ngươi không lấy ra được a.

Yến Kim Nam vỗ bàn:

- Nói miệng không bằng chứng, nếu như thực sự muốn đánh cuộc, trước tiên cứ cầm linh thạch ra. Mắt thấy mới là thực, những thứ khác đều là hư ảo.

- Đúng đúng, đúng. Lấy tiền, lấy tiền ra.

Mấy người khác nhao nhao om sòm.

Hoàng Nhi nhìn thấy tình cảnh này, cười nhạt một tiếng:

- Các ngươi đã muốn đánh bạc, vậy ta không đánh cuộc nữa. Thanh Tang ca, ngươi có đủ tiền không? Nếu như không đủ ta có thể cho mượn một chút.

Yến Thanh Tang nghe vậy quả thực có cảm giác được sủng ái mà lo sợ. Bởi vì ở Yến gia, Hoàng Nhi là người nổi danh lạnh lùng như băng. Dưới tình huống bình thường, căn bản nàng sẽ không để ý tới những người trong gia tộc này.

Trước kia, nàng và Yến Thanh Tang tuy rằng có chút qua lại, thế nhưng cũng chỉ là bởi vì có quan hệ đường huynh đường muội mà thôi.

Giờ phút này Hoàng Nhi không ngờ lại chủ động nói muốn cho hắn mượn tiền, khiến cho Yến Thanh Tang có chút ngoài ý muốn.

- Hoàng Nhi, muội không đánh cuộc. Đánh cuộc với ba bọn chúng, ba ngàn vạn, ta vừa vặn cầm ra được.

Ba ngàn vạn cũng gần như là tất cả số của cải của Yến Thanh Tang hiện tại.

Nếu như lấy ra toàn bộ đánh cuộc, tuyệt đối là vô cùng điên cuồng.

Nhưng mà hiện tại Yến Thanh Tang có khí thế như vậy.

Không chút do dự, đem ba ngàn vạn Thiên Linh thạch trong nhẫn trữ vật đổ ra bàn, nói:

- Ba ngàn vạn đây, các ngươi giỏi thì thắng đi?

Yến Kim Nam và hai người khác đều tức giận không có chỗ phát tiết, nhao nhao xuất ra một ngàn vạn.

- Hà lão, Tuyền lão, xin nhị vị làm chứng.

Hà lão và Tuyền lão thấy người trẻ tuổi trong gia tộc xuất hiện loại tranh đấu này chẳng những không có ngăn cản, trên thực tế bọn họ còn rất cổ vũ, ủng hộ loại cạnh tranh này.

Tuy rằng lớn một chút, nhưng ít ra có thể kích thích sự tích cực của bọn chúng.

- Được rồi, các ngươi đã muốn đánh cuộc, hai lão gia hỏa chúng ta sẽ cố làm người chứng kiến cho các ngươi. Nhưng mà mặc kệ là thắng hay thua, không thể làm tổn thương tới hòa khí đồng tộc.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc:

- Bọn họ có thể thắng được ta, Yến Thanh Tang ta tôn sùng cường giả, chỉ biết quỳ rạp đầu xuống đất, tuyệt đối không trách bọn họ.

Yến Kim Nam cũng cười hắc hắc:

- Chỉ sợ ngươi thua không nổi.

Đánh cuộc đã xong, gia yến tiếp tục. Hà lão và Tuyên lão phân biệt nói ra một ít chuyện thịnh hội cổ ngọc, đơn giản là vì muốn cổ vũ bọn họ, khuyến khích bọn họ.

Trong cả quá trình, Giang Trần cực kỳ ít xen vào, ngẫu nhiên sẽ giả bộ lơ đãng dùng ánh mắt như ngưỡng mộ thường liếc trộm Hoàng Nhi, nhưng rất nhanh lại thu con mắt ljai.

Hắn làm như vậy ngược lại càng không khiến cho người khác hoài nghi. Nếu như trong cả quá trình hắn không thèm quan tâm tới Hoàng Nhi, thậm chí còn không thèm nhìn, ngược lại càng dễ để lộ chân tướng hơn.

Dù sao dùng khí chất siêu phàm thoát tục của Hoàng Nhi, không có khả năng có một nam nhân nào từ đầu tới cuối không nhìn nàng lấy một cái, chuyện này quả thực có chút quỷ dị.

Gia yến gần như chấm dứt thì lúc này Giang Trần mới ra vẻ cố lấy dũng khí, bắt đầu lần lượt mời rượu.

Hà lão và Tuyền lão ngược lại khách khí uống một chén. Đám người Yến Kim Nam thì giả giờ giả vịt kênh kiệu, Giang Trần cũng không thèm để ý, tự kính trước một chén. Mấy gia hỏa này thấy Giang Trần làm như vậy lúc này mới không tình nguyện uống một ngụm, xem như đáp lại.

Giang Trần không thèm để ý tới đám người này.

Mục tiêu khi mời rượu của hắn là mời rượu Hoàng Nhi a.

Rốt cuộc cũng tới phiên Hoàng Nhi, Giang Trần giả vờ như não tàn, nói:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, ngày đầu tiên ta tới đây từng ở bên kia tường nghe thấy tiếng đàn như thiên nhiên. Hẳn là xuất phát từ bàn tay của Hoàng Nhi tiểu tỷ. Tiêu linh tấu tiên lại, quả nhiên là càng hợp a. Tại hạ là lãng nhân giang hồ Thiệu uyên, kính Hoàng Nhi tiểu tỷ một chén.

Giang Trần rốt cuộc cũng có thể danh chính ngôn thuận nhìn vào Hoàng Nhi.

Trong lòng Hoàng Nhi ấm áp, chỉ hận không thể nhào vào trong ngực Giang Trần khóc lóc một hồi, nhưng mà lúc này nàng biết rõ tuyệt đối không thể làm như vậy.

Nàng lập tức ra vẻ lạnh nhạt, nhẹ nhàng vân vê cái chén trong tay, uống một ngụm rượu, lạnh nhạt nói:

- Các hạ cũng hiểu đàn sao?

- Tại hạ là lãng nhân thô thiển, chỉ hiểu sơ về âm luật mà thôi. Không bằng cùng luận đàn với Hoàng Nhi tiểu tỷ?

Yến Thanh Tang cố ý ho nhẹ một cái, ngắt lời:

- Được rồi, Thiệu Uyên, ngươi đừng lải nhải, dài dòng như vậy. Đường muội này của ta ánh mắt rất cao, ngươi tốt nhất nên thưởng thức tiếng đàn của nàng, đừng có ý nghĩ gì khác. Bằng không chúng ta sẽ không làm huynh đệ nữa.

Giang Trần xấu hổ cười cười.

Hoàng Nhi lườm Yến Thanh Tang:

- Ta thấy huynh mới nói nhiều.

- Hắc hắc, ta nhắc nhở hắn, miễn cho hắn tự mình phiền não.

Yến Thanh Tang hiển nhiên rất không tình nguyện để Giang Trần đi tới gần Hoàng Nhi.

Tuy rằng hắn đồng tình với Hoàng Nhi, nhưng dù sao cũng là người Yến gia, cũng phải cân nhắc tới lợi ích của Yến gia.

Hà lão và Tuyên lão thấy Yến Thanh Tang chủ động gõ Thiệu Uyên này, trong lòng bọn họ cũng thở dài một hơi. Trước đó bọn họ thấy Giang Trần mời rượu Hoàng Nhi, nói những lời kia, kỳ thực trong lòng cũng có chút mất hứng. Sợ người trẻ tuổi kia không biết nặng nhẹ, bắt đầu thổ lộ với Hoàng Nhi.

Nếu như vậy, hai lão gia hỏa như bọn họ sẽ cân nhắc đuổi tiểu tử này đi.

Hiện tại thấy Yến Thanh Tang chủ động gõ, trong lòng cũng có chút thỏa mãn. Yến Thanh Tang mặc dù có chút hỗn đản, nhưng mà trên đại nghĩa gia tộc, vẫn tự hiểu rõ.

Chỉ cần có Yến Thanh Tang nhìn vào, Thiệu Uyên này cho dù có chút tâm tư không đúng đắn, chỉ sợ cũng vô dụng.

Lại nói ánh mắt Hoàng Nhi cao như vậy, nào có để ý tới một lãng nhân giang hồ như tiểu tử này?

*****

Giang Trần uống hết rượu trong chén, cũng không có dây dưa về đề tài này nữa, an phận trở lại vị trí của mình.

Mãi tới khi gia yến chấm dứt thì mới tán đi.

Trong lòng của hắn cũng kinh ngạc. Đương nhiên hắn nhớ tới chuyện Hoàng Nhi đã nói trước khi rời khỏi cương vực nhân loại. Nàng nói được tu vi nàng tới Đế cảnh đỉnh phong, chuẩn Thiên Vị sẽ bị đưa tới làm lô đỉnh luyện công cho Hạ Hầu Tông kia.

Lúc ấy Hoàng Nhi nói cần năm mươi năm.

Nhưng mà bây giờ mới qua vài năm, Hoàng Nhi đã tu luyện tới cảnh giới này rồi.

Xem ra thiên phú võ đạo của Hoàng Nhi quả thực không phải cao bình thường. Sau khi Bách Thế đồng tâm chú được giải trừ, võ đạo Hoàng Nhi vốn bị đèn nén xem ra đã nhận được đột phá cực lớn, như giếng phun trào.

Dưới nhiều lần giữ lại của Yến Thanh Tang, Giang Trần ước định với hắn, trước tiên về khách điếm một chút, sau đó lại tới tìm hắn.

Đồ đệ Hoa Minh vẫn còn ở trong khách điếm, tự nhiên Giang Trần không thể vứt bỏ hắn.

Sau khi trở lại khách điếm, Hoa Minh nhìn thấy sư tôn về cũng đại hỉ.

- Sư tôn, người đi báo danh mất mấy ngày, khiến cho đệ tử có chút bận tâm a.

- Ha ha, không cần phải lo lắng. Ngày mai vi sư sẽ đi tham dự thịnh hội cổ ngọc kia. Những ngày sau con vẫn nên tu luyện ở trong Kỳ tích chi thành này.

- Cẩn tuân mệnh lệnh của sư tôn.

Hiện tại Hoa Minh rất quý trọng cơ hội lần này, tu luyện không ngừng tiến triển, hắn cũng ngày càng hiểu rõ, cơ hội của mình tới không dễ dàng chút nào. Mà đường võ đạo có sự hấp dẫn to lớn bực nào.

Ngẫm lại đoạn thời gian sống không lý tưởng ở Hoàng Oanh cốc trước đó, Hoa Minh vô cùng hối hận.

Đồng thời hắn cũng may mắn khi gặp một minh sư, nhận được cơ hội thay đổi vận mệnh. Loại cơ hội này, Hoa Minh sao lại không quý trọng được cơ chứ?

Giang Trần sắp xếp tốt cho Hoa Minh, lần nữa trở lại địa phương Yến gia đặt chân.

Nhịn xuống nỗi nhung nhớ với Hoàng Nhi, Giang Trần lần nữa hội họp với Yến Thanh Tang kia. Yến Thanh Tang bây giờ có thể nói là vô cùng tín nhiệm Giang Trần.

Cơ hồ trở thành huynh đệ không có gì dấu nhau.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, dưới sự dẫn dắt của hai vị tộc lão, đội ngũ bắt đầu xuất phát. Đi về phía địa điểm chỉ định diễn ra cổ ngọc đại hội.

Ước chừng hai thời thần sau, đội ngũ đã tới vùng Hoàng Long lĩnh.

Hoàng Long lĩnh này cực kỳ bao la, cơ hồ chiếm giữ một phần tư Lam Yên đảo vực. Phạm vi cổ ngọc thánh sơn mười vạn dặm, đều chất đầy cổ ngọc thừa thãi.

Nghe nói Hoàng Long lĩnh này ở thời kỳ thái cổ là một chiến trường thái cổ. Đã từng xảy ra vô số lần đại chiến thái cổ, vô số cường giả thái cổ vẫn lạc ở nơi này.

Máu thịt những cường giả thái cổ này, máu cươi, xương cốt, kinh mạch, cùng với cơ hồ tất cả truyền thừa dung nhập vào phiến thổ địa này, trải qua vô tận năm tháng thai nghén, tạo thành loại cổ ngọc đặc biệt nhất Lam Yên đảo vực.

Thậm chí có người nói, cả Vạn Uyên đảo, Hoàng Long lĩnh này chính là tồn tại độc nhất vô nhị.

Đội ngũ đi vào vùng Hoàng Long lĩnh, ở đây dòng người đã tấp nập. Những thế lực lần này được Lam Yên đảo vực mời tới, tất cả lớn nhỏ tối thiểu có hơn một ngàn nhà.

Những thế lực như thập đại thần quốc tự nhiên đáng chú ý nhất. Trừ những thế lực này ra, một ít đảo vực cấp bậc không sai biệt lắm với Lam yên đảo vực cũng nhận được lời mời.

Mỗi một đảo vực đều có rất nhiều nhà thế lực.

Bởi vậy khiến cho thịnh hội cổ ngọc lần này cực kỳ náo nhiệt.

Huống chi lần thịnh hội này còn mở rộng với tán tu.

Thế lực lớn thập đại thần quốc có hơn mười nhà. Mỗi một nhà đều có từ năm tới mười danh ngạch. Tính toán ra, chỉ riêng thập đại thần quốc đã chiếm mấy trăm danh ngạch.

Hơn nữa lại thêm thế lực khác, tuy rằng danh ngạch ít hơn một chút. Nhưng mà có vô số thế lực lớn, cộng lại một chỗ, những thế lực được mời cũng chiếm gần ba ngàn danh ngạch.

Hơn nữa lại thêm thế lực quyền quý của Lam Yên đảo vực, bản thân đã chiếm mấy trăm danh ngạch.

Tăng thêm tán tu báo danh có ba ngàn danh ngạch, cộng lại tất cả khoảng chừng gần tám ngàn người.

Quy mô này tuyệt đối là phi thường lớn.

Quyền quý tới từ Lam yên đảo vực đứng ở trên, bắt đầu thăm hỏi khách mời khắp nơi. Những lời khách sáo nói một đống lớn, đơn giản là nói có thể mời được khách từ Thập đại thần quốc tới đây, Lam Yên đảo vực vô cùng vinh hạnh, các loại lời nói như vẻ vang cho kẻ hèn...

Đối với những lời khách sáo này, Giang Trần tự nhiên không có hứng thú gì. Hứng thú của hắn là quan sát đội ngũ thập đại thần quốc, cùng với những thiên tài trong đội ngũ này.

Không thể không nói, thiên tài của thập đại thần quốc quả thực cấp độ rất cao. Bất luận một ai, ném ra cương vực nhân loại tuyệt đối đều là siêu cấp cường giả.

- Khó trách Hoàng Nhi bảo ta không đạt tới Đế cảnh tuyệt đối không tới Vạn Uyên đảo, xem lời nàng nói quả thực có đạo lý.

Giang Trần âm thầm quan sát một chút, trong lòng nghiêm túc. Thiên tài thập đại thần quốc tới lần này có lẽ còn không có mấy người được tính là thiên tài cao cấp nhất a.

Dù vậy đội hình này cũng đủ để dọa người rồi.

Đương nhiên trong lòng Giang Trần cũng không sợ. Không phải là thiên tài sao? Đời trước thiên tài gì mà hắn chưa từng thấy qua chứ?

Hiện tại thứ hắn mong đợi nhất không phải là thịnh hội cổ ngọc này, cũng không phải là đọ sức với thiên tài thập đại thần quốc, mà là Hoàng Nhi.

Hắn làm nhiều chuyện như vậy, nguyên nhân duy nhất chính là vì Hoàng Nhi.

Vì thừa dịp cơ hội thịnh hội cổ ngọc này, tìm được cơ hội danh chính ngôn thuận gặp lại Hoàng Nhi. Vì cơ hội này mà Giang Trần cố gắng nhiều như vậy.

Mà Hoàng Nhi cũng tâm hữu linh tê, vốn không có ý định tham dự thịnh hội cổ ngọc, nàng cũng đưa ra ý định tham dự thịnh hội cổ ngọc.

- Chư vị, lần này khu vực mở ra, luận quy mô, trước nay chưa từng có. Trong khu vực vạn dặm, đều là khu vực hoạt động của mọi người. Lần này tất cả những thứ các ngươi đạt được đều quy là thứ của các ngươi. Lam Yên đảo vực không có tham dự bất luận phân phối gì cả.

- Đương nhiên nhân số tham dự thịnh hội cổ ngọc này vô số. KHó tránh khỏi có một ít phân tranh. Lúc này ta cũng phải nhắc nhở chư vị một chút. Vạn nhất bên trong có tranh chấp, chém giết, xuất hiện tình huống mất mạng, tổn thương, hậu quả cũng mong tự chịu. Lam Yên đảo vực ta chỉ phụ trách cung cấp nơi tìm kiếm, không có quyền can thiệp hoạt động của các ngươi. Chúng ta chỉ có thể nói mọi người nên lý trí một chút, tận lực không nên xuất hiện tình cảnh chém giết sống mái với nhau.

Những lời này tự nhiên là nói cho khách nhân nghe, nhất là người thập đại thần quốc.

Dù sao chuyện xảy ra ở Đông Duyên đảo, hiện tại khắp nơi trong Vạn Uyên đảo đều nói. Lam Yên đảo vực tuy rằng mời được người thập đại thần quốc tới, nhưng mà không hy vọng lại dẫm vào vết xe đổ của Đông DUyên đảo. Vạn nhất thiên tài thập đại thần quốc xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Cũng không nên trách tội lên đầu Lam Yên đảo vực bọn họ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)