Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1690

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1690: Công Đức Điện
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thiếu niên, liền qua cửu khúc vân quật, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta từ trước tới nay, ngươi là người thứ nhất. Mặc dù bản tổ đang bế quan, cũng bị ngươi hấp dẫn lực chú ý. Nghe ngươi cùng Tử Xa Mân đối thoại, ngược lại là có chút ý tứ.

- Thánh Tổ đại nhân thần thông quảng đại, tự nhiên không có chuyện dấu diếm được ngươi.

Giang Trần đập mã thí tâng bốc.

- Dấu diếm được ta, chưa hẳn là chuyện tốt. Dấu diếm không được, mới là chuyện tốt. Không thể tưởng được, đệ nhất thiên tài từ trước tới nay của Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, nguyên nhân là vì một hồng nhan đạo lữ?

- Lại để cho Thánh Tổ đại nhân chê cười.

Giang Trần cũng không phủ nhận.

- Thiên tài gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, nguyên nhân nhiều lắm, nhưng mà nguyên nhân của ngươi, vẫn là lần đầu nghe nói. Bất quá, ngươi vì nguyên nhân gì gia nhập, cái này không trọng yếu, quan trọng là... ngươi không có nói dối.

- Vãn bối không dám nói dối.

- Chuyện của ngươi, đối với người bình thường mà nói, cũng không dễ xử lý. Yến gia cùng Hạ Hầu gia tộc ân oán, liên lụy mấy đời người, người bình thường không dám đơn giản cuốn vào. Nhưng mà Vĩnh Hằng Thánh Địa ta lại ngoại lệ!

Thanh âm của Thánh Tổ đại nhân lạnh nhạt, phảng phất đang nói một sự tình không có ý nghĩa.

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, hắn gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, không phải là vì đạt được Vĩnh Hằng Thánh Địa ủng hộ, đạt được tiền vốn cùng Hạ Hầu Tông đối kháng sao?

Bằng không thì, dùng bối cảnh thế đơn lực cô của hắn, cộng thêm thời gian gấp gáp, thật sự là rất khó giải quyết sự tình của Hoàng Nhi.

Mà bây giờ, Vĩnh Hằng Thánh Địa Thánh Tổ đại nhân, ở trước mặt hắn, đây chẳng phải là hắn đạt được cơ hội đàm phán tốt nhất sao?

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng trầm ngâm không nói, hiển nhiên là cân nhắc, nên như thế nào cùng Thánh Tổ đại nhân thảo luận chuyện này.

Dù sao, Thánh Tổ đại nhân địa vị cao như thế, sự tình của mình cùng Hoàng Nhi, đối với hắn và Hoàng Nhi mà nói là chung thân đại sự, nhưng mà đối với Thánh Tổ đại nhân mà nói, người ta chưa hẳn coi là cái gì.

Cho nên, chuyện này nên mở miệng như thế nào, Giang Trần cũng phải nghĩ lại.

- Người trẻ tuổi, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta đối với đệ tử nhà mình, từ trước đến nay luôn hào phóng. Tâm ý của ngươi đối với nha đầu Yến gia, cũng có thể được Thánh Địa ủng hộ. Bất quá điều kiện tiên quyết là, ngươi phải lấy ra đầy đủ tiềm lực, để cho chúng ta thấy, ngươi đáng giá chúng ta toàn lực ủng hộ, dù đắc tội Hạ Hầu gia tộc, cũng không sao cả.

Những lời này, lúc trước Tử Xa Mân đã từng nói qua với hắn. Nhưng mà tiềm lực biểu hiện như thế nào, mới xem như đầy đủ? Cái tiêu chuẩn này, lại không dễ giới định.

Giang Trần lập tức hỏi:

- Thánh Tổ đại nhân, không biết tiềm lực này giới định như thế nào? Vãn bối phải làm tới trình độ như thế nào, mới có thể đạt được Thánh Địa tán thành, mới có thể để cho Thánh Địa toàn lực ủng hộ ta?

- Trước đây, cũng không có tiêu chuẩn. Bất quá, hiện tại bản Thánh Tổ có thể chế định cho ngươi một tiêu chuẩn. Ngươi hãy nghe cho kỹ.

Giang Trần vội nói:

- Vãn bối rửa tai lắng nghe.

- Thứ nhất, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, có một Vĩnh Hằng Chi Hà. Ngươi ở bên cạnh Vĩnh Hằng Chi Hà ngộ đạo, trong vòng nửa năm, có thể cảm ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu. Liền tính toán hoàn thành tiêu chuẩn thứ nhất.

- Thứ hai, thiên tài Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, không có đi ăn chùa. Ngươi phải vì Thánh địa làm ra đầy đủ cống hiến. Trong vòng một năm, điểm cống hiến của ngươi phải đạt tới mười vạn.

- Thứ ba, sau khi hoàn thành hai điều kiện kia, bản Thánh Tổ sẽ đích thân tiến hành một lần ước định với ngươi. Nếu như ngươi có thể ở trong ước định của bản Thánh Tổ thông qua. Từ nay về sau, ngươi là thiên tài dòng chính của bản Thánh Tổ. Địa vị của ngươi, mặc dù không thể đặt song song với ba Đại Thánh Chủ, lại song song với thượng trưởng lão. Đến lúc đó, ngươi muốn điều gì, Vĩnh Hằng Thánh Địa tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ.

Ba điều kiện, cái thứ nhất cùng thứ hai, đều là điều kiện cứng nhắc.

Cái thứ ba, thì tương đối mê hoặc một chút, tính chủ quan tương đối mạnh. Như thế nào tính thông qua Thánh Tổ đại nhân ước định? Ước định có tiêu chuẩn gì?

Mặc dù trong lòng Giang Trần có nghi vấn, nhưng hắn không truy vấn. Hắn biết rõ, chỉ cần có tiêu chuẩn, vậy là dễ xử lý rồi.

Giang Trần sợ là sợ không có tiêu chuẩn.

- Tốt rồi, bản Thánh Tổ thời gian có hạn, người trẻ tuổi, tự giải quyết cho tốt, không nên lãng phí thiên phú của ngươi.

Thần thức Hiển Thánh của Thánh Tổ đại nhân, đột nhiên thoáng một phát, liền biến mất rồi.

Giang Trần kinh ngạc, sau một lát, mới nở nụ cười, tự nhủ:

- Có tiêu chuẩn, vậy thì dễ xử lý rồi. Nửa năm cảm ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu?

Điểm này, Giang Trần vẫn có tự tin, hắn cảm thấy, mình có thể làm được. Dù sao, kiếp trước hắn rất hiểu rõ Chư Thiên thế giới, ngay cả Thánh Tổ đại nhân kia, cũng không bằng một phần mười của hắn.

Kiếp trước ngoại trừ không thể tu luyện ra, lĩnh ngộ của Giang Trần ở phương diện võ đạo, tuy chỉ lý luận suông, nhưng luận năng lực lĩnh ngộ, tuyệt đối là phi thường siêu quần.

Nửa năm, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

Giang Trần tự hỏi, vẫn có bảy tám phần nắm chắc, mà Thánh Tổ đại nhân cố ý nhắc tới Vĩnh Hằng Chi Hà, tựa hồ con sông này có ngụ ý đặc thù.

Cho nên, Giang Trần suy đoán, nói không chừng ở bên cạnh Vĩnh Hằng Chi Hà ngộ đạo, sẽ càng có lợi một ít.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Giang Trần.

Về phần trong vòng một năm, điểm cống hiến Thánh Địa đạt tới mười vạn, trước mắt Giang Trần còn không có khái niệm gì. Dù sao, hắn mới vừa thông qua cửu khúc vân quật, mới vừa nhập môn mà thôi. Đối với công việc cụ thể của tông môn, còn không phải đặc biệt quen thuộc.

Cũng may, lúc này, Tử Xa Mân đi mà quay lại.

- Thiệu Uyên, Thánh Tổ đại nhân đi rồi sao?

Tử Xa Mân ở ngoài động phủ, còn có chút sợ hãi rụt rè.

- Đi rồi, mời Tử Xa trưởng lão vào.

Tử Xa Mân nghe được Giang Trần nói như vậy, lúc này mới đi đến.

- Tử Xa trưởng lão, ngươi trở lại vừa vặn, ta đang có một số việc muốn thỉnh giáo ngươi.

Giang Trần đối với mấy sự tình này, vẫn còn có chút mờ mịt.

Cho nên, hắn muốn từ chỗ Tử Xa Mân hỏi thăm một chút.

Kỳ thật Tử Xa Mân cũng tò mò Thánh Tổ đại nhân nói gì với Giang Trần, liền không chối từ:

- Thiệu Uyên, ngươi có nghi hoặc gì, về sau cứ việc tìm lão phu. Chỉ cần lão phu biết, tuyệt đối biết gì nói hết.

Hiện tại, Tử Xa Mân cũng phi thường thưởng thức tên thiên tài này. Hắn biết rõ, đối đãi người trẻ tuổi này, mình không thể dùng công đề bạt đối phương tự cho là đúng rồi.

Đối với thiên tài trẻ tuổi, tốt nhất là dùng tâm tính bình khởi bình tọa kết giao cho thỏa đáng. Loại thiên tài này, nhất định là bất phàm. Ngày sau nhất định sẽ thăng chức rất nhanh.

Mình cùng loại thiên tài này giao hảo, tuyệt đối là trăm lợi không một hại. Càng không cần phải bày cái giá tiền bối gì, cái này không có ý nghĩa.

*****

Giang Trần lập tức đem mấy điều kiện nói một lần.

Sau khi Tử Xa Mân nghe xong, cũng kinh ngạc ngẩn người, hồi lâu, mới hít sâu một hơi:

- Nửa năm, cảm ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu? Nửa năm này, thật đúng là quá ngắn a. Thiệu Uyên, ta nói như vậy, Đế cảnh đỉnh phong, đi vào Thiên Vị. Rất nhiều người một trăm năm, mấy trăm năm, cũng không thể đột phá. Thậm chí có người, cả đời không thể đột phá. Nửa năm... cái này, thật sự rất ngắn a. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đương nhiên, từ xưa thiên tài võ đạo không chừng mực, nói không chừng, thiên phú của ngươi xuất chúng, đó cũng là có khả năng. Sự tình võ đạo, chưa bao giờ nói không có khả năng, nhưng ngươi nhất định phải cố gắng, toàn lực ứng phó mới được. Tin tưởng chỉ cần thiên phú của ngươi được Thánh Tổ đại nhân chứng kiến, dù thời gian muộn một chút, có lẽ cũng không phải không có hiệu quả. Nửa năm ước hẹn, có lẽ chỉ là một loại khích lệ đối với ngươi a?

Giang Trần mỉm cười:

- Có lẽ vậy, nhưng mà, nửa năm cảm ngộ Thiên Địa, ta vẫn có một ít nắm chắc. Ngược lại là tiêu chuẩn thứ hai, điểm cống hiến của Thánh Địa, là tính toán như thế nào?

- Điểm cống hiến tông môn, chế định phi thường phức tạp. Nếu như ngươi tiểu đả tiểu nháo, mười năm cũng chưa hẳn tích lũy được mười vạn điểm cống hiến. Nói thật, cái tiêu chuẩn này, muốn thực hiện, cũng không dễ dàng. Dù sao, một năm, quá ngắn quá ngắn.

Kỳ thật Tử Xa Mân cũng vì Giang Trần cảm thấy khổ sở, hai tiêu chuẩn kia, ở Tử Xa Mân xem ra, đều quá hà khắc, hà khắc đến không có khả năng thực hiện.

Ít nhất ở Tử Xa Mân xem ra, đổi lại hắn lúc tuổi trẻ, đối mặt hai điều kiện này, nhất định sẽ luống cuống, tuyệt đối không có khả năng đạt tới.

Nửa năm đột phá Thiên Vị?

Một năm hoàn thành mười vạn điểm cống hiến?

Bất quá, Tử Xa Mân cảm thấy, nếu Thánh Tổ đại nhân định cho Thiệu Uyên như vậy, nhất định có đạo lý của Thánh Tổ đại nhân. Thánh Tổ đại nhân thần thông quảng đại, nói không chừng tiêu chuẩn này, là căn cứ thiên phú của Thiệu Uyên đến quyết định thì sao?

Sự tình mình làm không được, chưa hẳn Thiệu Uyên làm không được.

Nghĩ tới đây, Tử Xa Mân liền bình thường trở lại.

- Về Vĩnh Hằng Chi Hà, lão phu có thể mang ngươi đi. Về phần mười vạn điểm cống hiến, ngươi có thể đến Công Đức Điện, chỗ đó có thuyết pháp quan hệ cụ thể tới điểm cống hiến. Làm nhiệm vụ bình thường, là tuyệt đối không đạt được mười vạn điểm cống hiến. Nhưng mà, cũng có một ít nhiệm vụ kiểu lớn, hoặc là nhiệm vụ so sánh gian nan, điểm cống hiến của một nhiệm vụ, có thể đạt tới mười vạn. Bất quá, loại nhiệm vụ này, phần lớn đều là đọng lại vài chục năm, mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm, đặt ở nơi đó, chỉ là bài trí. Ngay cả cao tầng tông môn cũng làm không được, chớ nói chi là thiên tài trẻ tuổi các ngươi.

Tử Xa Mân quả nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy.

Giang Trần suy nghĩ một lát, gật gật đầu:

- Trước đi Công Đức Điện tìm hiểu. Vĩnh Hằng Chi Hà, ta phải làm chuẩn bị thoáng một phát, lại đi.

- Ân, thời gian chính ngươi an bài tốt.

Tử Xa Mân gật gật đầu.

Công Đức Điện, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, coi như là nghành phi thường trọng yếu, quyền lực không thua nghành đan đạo mà Tử Xa Mân chưởng quản.

Thậm chí, ở trên trình độ nhất định, tầm quan trọng của Công Đức Điện, còn vượt qua nghành đan đạo.

Dù sao, Công Đức Điện quan hệ lấy trình độ cống hiến của toàn bộ tông môn. Cũng quan hệ lấy toàn bộ Thánh Địa vận chuyển bình thường.

Dưới sự dẫn dắt của Tử Xa Mân, Giang Trần liền đi tới Công Đức Điện.

Công Đức Điện trưởng lão, cùng Tử Xa Mân quan hệ coi như hòa hợp, lẫn nhau tuy không tính hảo hữu chí giao, nhưng coi như thân thiết.

Bởi vì, song phương đều khống chế nghành trọng yếu của Thánh Địa, lẫn nhau đều có thể có thời điểm cầu đối phương, cho nên, lẫn nhau tầm đó, quan hệ coi như hòa hợp.

Công Đức Điện Chưởng Khống Giả kia, đồng dạng nằm trong hàng ngũ thập đại trưởng lão, tên là Cốc Vân Tân.

- Ta nói như thế nào sáng sớm Hỉ Thước líu ríu gọi đầu cành, nguyên lai là Tử Xa đạo hữu tới chơi, ha ha ha.

Cốc Vân Tân này có một loại khí độ rất thuần thục, cười nói.

Giơ tay nhấc chân tầm đó, loại khí độ kia rất dễ để cho người sinh ra cảm giác thân cận. Không thể không nói, loại người này rất giỏi cùng người khác liên hệ, tuyệt đối là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền.

Tử Xa Mân khẽ cười nói:

- Phụng Thánh Tổ đại nhân chi mệnh, mang Thiệu Uyên đến Công Đức Điện hiểu rõ sự tình điểm cống hiến thoáng một phát. Kẻ này mới đến, đối với rất nhiều quy tắc của Thánh Địa ta, còn có chút mơ hồ.

Cốc Vân Tân nhiệt tình cười nói:

- Thiệu Uyên tiểu hữu, thiên tài hơn người, là kiêu ngạo của toàn bộ Thánh Địa chúng ta. Cốc mỗ có thể vì thiên tài như vậy giải thích nghi hoặc, cũng là vinh hạnh của Cốc mỗ a. Nói không chừng qua năm mươi năm một trăm năm, ngay cả những lão gia hỏa chúng ta, cũng phải nhìn lên bọn hắn rồi!

Tử Xa Mân cười nói:

- Cốc đạo hữu, ngươi cũng đừng nâng giết người trẻ tuổi.

- Ha ha, không phải nâng giết, không phải nâng giết. Đây là trực giác của Cốc mỗ, cũng là mong ước mỹ hảo của Cốc mỗ. Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, chỉ có người trẻ tuổi không ngừng phát triển, mới có thể phát triển không ngừng, càng ngày càng lớn mạnh.

Cốc Vân Tân đích thật là biết ăn nói, nói một phen, đã kéo gần quan hệ với Tử Xa Mân cùng Giang Trần.

Ngay cả Giang Trần, tuy cảm thấy Cốc Vân Tân này rất biết nói chuyện, nhưng đối mặt loại người này, hắn cũng không sinh ra ác cảm gì.

Dù sao, mặc dù người ta nói có chút khoa trương, nhưng mà thả ra thiện ý, lại rất rõ ràng.

- Cốc trưởng lão, ta mới vào thánh địa, hành vi lỗ mãng. Có chỗ nào không chu toàn, ngày sau còn mong lão nhân gia ngài chỉ điểm nhiều hơn. Hôm nay tới đây cũng là vì muốn hiểu chuyện điểm cống hiến này. Kính xin Cốc trưởng lão chỉ điểm nghi hoặc cho ta.

Người ta khách khí, ngữ khí của Giang Trần tự nhiên cũng phải khách khí.

- Ha ha ha, Thiệu Uyên tiểu hữu, người khác nghĩ thế nào Cốc mỗ không biết, nhưng mà ngươi vượt Cửu Khúc Vân quật, Cốc mỗ vô cùng bội phục. Đời tu sĩ chúng ta thích nhất là loại người trẻ tuổi như vậy. Tinh thần phấn chấn, mạnh mẽ, tự nhiên không cần phải che che lấp lấp, rõ ràng có thiên phú vô cùng tốt, tại sao phải che dấu năm sáu phần cơ chứ? Không cần phải làm vậy. Cốc mỗ chỉ muốn nói một câu, chuyện Cửu Khúc Vân quật, ngươi làm rất tốt.

Cốc Vân Tân cười ha hả nói:

- Ha ha, chuyện này đã qua, chúng ta vẫn nên nói về chuyện điểm cống hiến trước một chút. Thánh tổ đại nhân đã có lệnh, Cốc mỗ cũng nên phối hợp thật tốt với ngươi mới được.

Ở Vĩnh Hằng thánh địa, Đại thánh chủ là người lãnh đạo tối cao nhất, mệnh lệnh của hắn không thể vi phạm. Thánh tổ đại nhân càng là lãnh tụ tinh thần, cũng là thần nhân duy nhất, ý chí của hắn càng không thể vi phạm.

Cốc Vân Tân coi như là cho Giang Trần mặt mũi, tự mình dẫn hắn, không phân phó thủ hạ nào mà mang theo Giang Trần, do Tử Xa Mân tiếp đón, giải thích cặn kẽ về Công Đức điện.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)