Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1744

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1744: Tiểu Bạch đột phá
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Bởi như vậy, tuy không nói động phủ này không thể phá vỡ, nhưng ít ra là nước giội khó tiến, muốn bay vào một con ruồi cũng không dễ.

Mà chỗ Yến Thanh Tang lựa chọn tu luyện, cũng tăng cường đề phòng.

Những ngày này, Giang Trần cũng cẩn thận rất nhiều. Hắn và Thái Tuế Bạch Hổ ước định nửa tháng sau gặp mặt, cho nên, hắn cũng không nóng nảy đi gặp Thái Tuế Bạch Hổ.

Nửa tháng thời gian, ngược lại là ở trong bình tĩnh vượt qua. Có thể là vì đã có sự kiện Hắc Ngọc Linh San Mai, nên toàn bộ động phủ của Yến Vạn Quân rất cảnh giác.

Nửa tháng sau, Giang Trần đi tới địa phương cùng Thái Tuế Bạch Hổ ước định. Hắn suy tính, nếu như Thái Tuế Bạch Hổ lấy được đột phá, như vậy giờ phút này, cũng có thể tiếp cận.

Lực lượng huyết mạch của Thái Tuế Bạch Hổ cực kỳ cường đại, tốc độ thức tỉnh rất nhanh. Có thể nói, Thái Tuế Bạch Hổ từ thú con, đến bây giờ cũng không có mấy năm, thế nhưng mà đã đến biên giới đột phá Thiên Vị.

Loại lực lượng huyết mạch này, là Nhân loại căn bản không cách nào tưởng tượng.

Cho dù là Giang Trần có được ưu thế cường đại như vậy, ở trên tốc độ đột phá, cũng không cách nào so sánh với Tứ đại Thần Thú.

Bất kể là Long Tiểu Huyền, hay Thái Tuế Bạch Hổ, tốc độ tu luyện đều khoa trương hơn Giang Trần rất nhiều.

Đương nhiên, Giang Trần sẽ không ghen ghét bọn hắn, bất kể là Long Tiểu Huyền, hay Tiểu Bạch, Giang Trần cùng bọn họ đều ở chung rất tốt.

Nửa tháng sau, Giang Trần trở lại chốn cũ, Tiểu Bạch còn không có xuất hiện.

Giang Trần không có nóng vội, mà chờ ở địa phương ước định.

Thế giới địa mạch kia, không có Tiểu Bạch dẫn đường, Giang Trần là không dám tùy tiện xâm nhập. Vạn nhất đụng phải cấm chế đáng sợ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Giang Trần tìm một chỗ tối, khoanh chân mà ngồi, kiên nhẫn chờ đợi.

- Cách thiên tài luận kiếm chỉ còn mấy tháng thời gian, nếu như ta có thể đột phá đến Thiên Vị tam trọng, lại mượn nhờ Đỉnh Thiên Đan, nâng cao một bước, một lần hành động trùng kích Thiên Vị tứ trọng. Nói như vậy, chống lại Hạ Hầu Tông, liền chí ít có chín thành thắng.

Hiện tại, Giang Trần đã tiếp cận Thiên Vị nhị trọng. Muốn đột phá Thiên Vị nhị trọng, Giang Trần vẫn rất có nắm chắc.

Nhưng mà muốn đuổi ở trước luận kiếm, đạt tới Thiên Vị tam trọng, Giang Trần vẫn cảm thấy rất áp lực.

Bất quá, có áp lực mới có động lực.

Giang Trần cảm thấy, mình phải cố gắng đi nếm thử một chút. Mặc kệ có thể trùng kích Thiên Vị tam trọng hay không, mình cũng nên toàn lực thử một lần.

Ở loại địa phương như Vạn Uyên đảo, có chút thời điểm, bất luận thủ đoạn gì, đều không bằng thực lực bản thân.

- Ta đột phá Thiên Vị, bất kể là điều kiện thân thể, hay cảnh giới thần thức, đều viễn siêu tu sĩ cùng cấp độ. Cho nên, ta muốn mạnh mẽ đột phá, điều kiện thân thể cùng thần thức, hoàn toàn có thể chèo chống được. Chỉ là, hiện tại ta thiếu thốn nhất, là tài nguyên liên tục đột phá.

Đột phá đến Thiên Vị, mỗi tiến thêm một bước, đều phải tiêu hao tài nguyên vô cùng vô tận. Trong tay Giang Trần, ngược lại là có một ít tài nguyên.

Thế nhưng mà, những tài nguyên này, là không đủ để cho hắn hoàn thành đột phá liên tục.

Ban đầu ở Lam Yên đảo vực, ngược lại đã lấy được rất nhiều Lam Yên Cổ Ngọc, những Cổ Ngọc truyền thừa này, Giang Trần còn chưa kịp đào móc giá trị của bọn nó.

Nếu như bán đi toàn bộ Cổ Ngọc, được đến tài nguyên, khẳng định có thể để hắn trực tiếp trùng kích Thiên Vị Trung giai.

Chỉ là hiện tại, nước xa không cứu được lửa gần.

Ngược lại ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, Giang Trần biểu hiện xuất sắc, đã lấy được không ít ban thưởng. Nhưng mà những phần thưởng kia, lại không phải tài nguyên tu luyện trực tiếp nhất.

Hiện tại, Giang Trần cần có nhất chính là tài nguyên tu luyện, ví dụ như Linh Thạch cấp Thiên Vị, linh dược cấp Thiên Vị, hơn nữa là loại linh dược có thể trực tiếp chắt lọc Linh lực.

Loại này, có thể làm cho tu luyện của hắn tăng tốc.

Có lẽ, người bình thường không thể dùng loại phương thức tăng tốc dã man này, nhưng dùng cường độ thân thể cùng thần thức của Giang Trần, loại phương thức tăng tốc này, lại là phù hợp nhất.

- Nếu có tài nguyên phù hợp, có đầy đủ tài nguyên, có lẽ ở trước thiên tài luận kiếm, đột phá Thiên Vị tam trọng, cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng. Chỉ cần đột phá Thiên Vị tam trọng, dưới sự trợ giúp của Đỉnh Thiên Đan, ta có thể nhất cổ tác khí, trùng kích Thiên Vị tứ trọng!

Mục tiêu của Giang Trần, là trùng kích Thiên Vị tứ trọng.

Tuy hắn cảm giác Thiên Vị hai ba trọng của mình, cũng đủ để đối kháng Hạ Hầu Tông. Chỉ là, Hạ Hầu Tông kia tên tuổi lớn như vậy, lại là đệ nhất thiên tài của cả Vĩnh Hằng Thần Quốc, nghe nói còn là Thần linh chuyển thế.

Cái này để cho Giang Trần đối với Hạ Hầu Tông không thể không xem trọng một tầng.

Đang trong suy nghĩ, trái tim Giang Trần khẽ động, thân hình nhoáng một cái, nhìn lại phía sau.

Trong hư không xuất hiện một đạo gợn sóng, ở trong gợn sóng kia, một hung thú toàn thân là vằn hổ chui ra, đúng là Tiểu Bạch.

Giờ phút này, dáng người của Tiểu Bạch lại xuất hiện biến hóa cực lớn, trên trán của nó, có một ấn ký như ẩn như hiện, lộ ra cực kỳ cổ xưa.

Cái ấn ký này, đúng là Thái Tuế ấn phù của Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc. Khi Thái Tuế ấn phù xuất hiện ở trên trán Thái Tuế Bạch Hổ, liền ý nghĩa, truyền thừa trí nhớ của Thái Tuế Bạch Hổ này, đã triệt để thức tỉnh, đã có thể triệu hồi ra Thái Tuế ấn phù.

Điều này cũng ý nghĩa, Thái Tuế Bạch Hổ đột phá Thiên Vị.

- Tiểu Bạch, ngươi quả nhiên đột phá?

Giang Trần cuồng hỉ.

Vù vù!

Tiểu Bạch cũng cực kỳ hưng phấn, nhảy lên vai Giang Trần.

- Trần thiếu, ta đột phá, ta đột phá. Về sau ta cũng là Thiên Vị Thần Thú rồi, ha ha ha ha.

Tâm tình của Tiểu Bạch rất tốt, nhìn về phía trên, lộ ra rất kích động.

- Tốt, thật tốt quá. Tiểu Bạch, ta quả nhiên không có nhìn lầm.

Giang Trần chứng kiến Tiểu Bạch đột phá, trong nội tâm cũng rất cao hứng.

Tứ đại Thần Thú, mình đã được ba, Long tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, Chu Tước nhất tộc. Tứ đại Thần Thú chỉ thiếu Huyền Vũ nhất tộc, liền gom góp đủ rồi.

Một khi gom góp bốn loại huyết mạch, cái kia chính là một thiên đại tạo hóa.

Trong lòng Giang Trần cũng kích động. Nếu như có thể đạt được Huyền Vũ huyết mạch, bốn loại huyết mạch của Tứ đại Thần Thú, có thể luyện hóa huyết mạch, trùng luyện huyết mạch, diễn hóa Chư Thiên, đạt được cơ duyên Vô Thượng.

Huyết mạch của Tứ đại Thần Thú, bất kể là tổ hợp trận pháp, tổ hợp huyết mạch, hay diễn hóa Chư Thiên, đều là cơ duyên áp đảo toàn bộ Thần Uyên Đại Lục.

- Đi, Trần thiếu, chúng ta lại vào xem, nhìn xem có cơ hội, chiếm địa mạch cường đại kia thành của mình hay không?

Theo truyền thừa trí nhớ của Thái Tuế Bạch Hổ thức tỉnh, loại dã tính của nó, cũng bạo phát đi ra rồi. Nói đến địa mạch kia, con mắt cũng tỏa sáng.

Trong lòng Giang Trần cũng khẽ động.

Cái địa mạch kia, lúc trước hắn ở xa xa xem xét qua. Thế nhưng mà, dù chỉ xa xa thoáng nhìn, hắn cũng có thể phán định, địa mạch kia tuyệt đối không phải địa mạch bình thường.

*****

Nếu như có thể thu làm của mình, đây tuyệt đối là tạo hóa kinh người.

Thậm chí, Giang Trần phỏng đoán, tài phú hiện tại của toàn bộ Yến gia, nội tình hiện tại của toàn bộ Yến gia, cũng kém địa mạch nguyên vẹn kia.

Chỉ tiếc, cái địa mạch này, người bình thường căn bản khai thác không được.

Trừ khi là Thần linh, mới có đại thần thông, khai thác địa mạch nguyên vẹn không sứt mẻ đi ra. Mà cái này chỉ là có khả năng, cũng chưa hẳn là trăm phần trăm có thể thành công.

Cho nên, Giang Trần muốn nói không động tâm, đó là giả.

Phủ phục ở trên lưng Tiểu Bạch, hình thái của Tiểu Bạch cũng xuất hiện biến hóa nhất định. Ngoại trừ vằn trên lưng xuất hiện biến hóa rõ ràng, sau lưng nó, rõ ràng xuất hiện một đôi cánh. Hơn nữa đôi cánh này, muốn hiện có thể xuất hiện, muốn thu liễm có thể thu liễm, thu phát tùy tâm.

Cái này để cho Giang Trần chậc chậc tán thưởng:

- Tiểu Bạch, Thái Tuế Bạch Hổ huyết mạch, có cánh càng là Vương giả trong Thái Tuế Bạch Hổ. Xem ra, huyết mạch của ngươi phi thường thuần khiết, rất lợi hại a.

- Trần thiếu, truyền thừa trí nhớ của ta thức tỉnh, giống như tổ tiên của ta, là quý tộc đỉnh tiêm của Chư Thiên Đại Thế Giới a.

Truyền thừa trí nhớ thức tỉnh, ưu thế ngay ở chỗ này.

- Không tệ, không tệ!

Giang Trần chậc chậc tán thưởng.

Lần nữa vào thế giới dưới lòng đất, tâm tình của Giang Trần, so với lần thứ nhất thì buông lỏng hơn rất nhiều. Trước kia Tiểu Bạch không có đột phá Thiên Vị, cũng có thể thuận lợi tiến vào.

Hiện tại đột phá Thiên Vị, thực lực của Tiểu Bạch ít nhất bạo tăng mấy lần, các phương diện thực lực đều nước lên thì thuyền lên, dưới loại tình huống này, những cấm chế tự nhiên kia, Tiểu Bạch lảng tránh, thì càng thêm thuận buồm xuôi gió.

- Trần thiếu, ngươi thấy được không? Ánh sáng âm u màu xanh da trời kia, là Lam Lăng Tinh Thạch, còn hồng sắc là Hồng Lăng Tinh Thạch, màu xanh lá, là Lục Lăng Tinh Thạch...

Tiểu Bạch kiên nhẫn hướng Giang Trần giải thích những tinh thể tản ra ánh sáng âm u kia.

Trước kia Tiểu Bạch chỉ có thể theo bản năng tránh né những vật này, sau khi đột phá Thiên Vị, trong truyền thừa trí nhớ của nó, liền biết danh tự cụ thể của những vật này.

- Ánh sáng âm u màu xanh da trời, phải ba bước nhảy một lần, mỗi lần nhảy, khoảng cách phải vừa đủ ba trượng...

Tiểu Bạch kiên nhẫn giảng giải cho Giang Trần.

Những cái này, đều là bí mật tâm đắc, Giang Trần vừa nghe, vừa xem xét, cũng thu hoạch rất lớn.

Rất hiển nhiên, Giang Trần biết rõ, những Tinh Thạch đủ mọi màu sắc kia, đều là vật báu vô giá. So với những Thiên Vị Linh Thạch càng thêm trân quý.

- Trần thiếu, những Tinh Thạch này, ngoại trừ cung cấp Linh lực cường đại ra, còn kèm theo thuộc tính. Ví dụ như Hồng Lăng Tinh Thạch, nó có lực đốt cháy cường đại. Lực lượng cường đại của nó, không thua lực lượng Thiên Hỏa. Còn Lục Lăng Tinh Thạch, nó có tác dụng trị liệu cường đại. Tinh Thạch màu xanh da trời, có thể đóng băng hư không. Còn có...

Mỗi một loại Tinh Thạch, đều có được thuộc tính đặc biệt.

- Chứng kiến loại Tinh Thạch màu trắng kia không?

Tiểu Bạch hưng phấn hỏi.

- Thấy được, giống như Tinh Thạch màu trắng này là nhiều nhất a.

Giang Trần quan sát đến.

- Đúng vậy, địa mạch này, chủ yếu vẫn là loại Tinh Thạch màu trắng kia, nó gọi là Bạch Lăng Tinh Thạch. Có lực lượng cường đại thiết cắt hết thảy. Hư Không Thế Giới, đại địa bao la mờ mịt, không tồn tại thứ gì mà Bạch Lăng Tinh Thạch không chém đứt. Bạch Lăng Tinh Thạch này, thuộc về Kim thuộc tính cường đại. Cùng bổn mạng thuộc tính của ta, vô cùng tiếp cận. Ha ha, Trần thiếu, thế giới dưới lòng đất này, tuyệt đối là thiên đường của ta a.

Nghĩ đến đây, nó liền vô cùng hưng phấn.

Hiển nhiên, nó đối với chỗ này rất hài lòng, quả thực là hận không thể dời nhà vào ở chỗ này.

Giang Trần cũng ầm ầm động tâm, hỏi:

- Tiểu Bạch, vậy ngươi có nắm chắc, chiếm dụng cả địa mạch nguyên vẹn này hay không?

Tiểu Bạch nghĩ chỉ chốc lát, chi tiết nói:

- Hiện tại ta tuyệt đối không có thực lực này, nguyên vẹn chiếm cả địa mạch thành của mình.

- Bất quá, ở chỗ này tu luyện, ta có thể tùy ý hấp thu Linh lực, hơn nữa tu luyện, làm chơi ăn thật. Đợi một thời gian, thực lực của ta đột phá tới trình độ nhất định, muốn dẫn đi toàn bộ địa mạch, cũng không phải là không có khả năng!

Tiểu Bạch đối với đầu địa mạch này, kỳ thật cũng thèm thuồng đã lâu. Nó biết, nếu như nó có thể lợi dụng tốt địa mạch này, một ngày kia, trùng kích Thần đạo, là tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.

Đây là một địa mạch phi thường thần bí, tràn ngập nội tình.

- Tiểu Bạch, vậy ngươi liền ở chỗ này tu luyện. Tuy thời gian của ta cấp bách, nhưng để cho ngươi ở nơi này tu luyện mười năm hai mươi năm, còn không có vấn đề. Ta chỉ có một điều kiện, là lúc có thể mang địa mạch này đi, ta nhất định phải tham dự trong đó.

Tiểu Bạch vội nói:

- Trần thiếu, chuyện này khẳng định phải có ngươi tham gia. Tiểu Bạch ta cũng không phải gia hỏa ăn mảnh. Nếu như không có Trần thiếu dẫn ta đến đây, ta nơi nào có thiên đại tạo hóa này?

Thái Tuế Bạch Hổ, người bình thường, Tiểu Bạch là tuyệt đối chướng mắt. Thế nhưng mà, ở thời kỳ thú con, Giang Trần liền thu dưỡng Tiểu Bạch, hơn nữa Giang Trần rất dụng tâm nuôi nó, tài bồi nó.

Giang Trần đào tạo Linh thú, gần đây đều rất dụng tâm, hơn nữa hiểu tập tính của rất hiểu Linh thú. Cái này để cho hắn ở trước mặt Linh thú, thiên nhiên có sẵn lực tương tác.

Lại tăng thêm hắn hiểu được Thượng Cổ thú ngữ, cái này là ưu thế trời sinh.

Bởi như vậy, Tiểu Bạch từ thú con lớn lên, đối với Giang Trần là không muốn xa rời, độ tán thành cực cao.

Cái địa mạch này, mặc dù Giang Trần không nói, Tiểu Bạch cũng sẽ không ăn mảnh. Nó sớm đã thành thói quen, có chuyện tốt gì, nhất định phải kiếm cho Trần thiếu một chén canh.

- Tiểu Bạch, muốn ăn đầu địa mạch này, có lẽ cần rất nhiều thời gian, nhưng những Tinh Thạch vụn vặt kia, ngươi có khả năng lấy một ít không?

Cả địa mạch, là một linh mạch Tinh Thạch nguyên vẹn, khai thác ra, giá trị liên thành, căn bản không cách nào đánh giá giá trị của nó.

Cho dù là ăn vụn vặt, nếu như có thể lấy tới một đám Tinh Thạch, vậy cũng là giá trị xa xỉ.

Hiện tại, Giang Trần khuyết thiếu đúng là tài nguyên tu luyện.

Những Tinh Thạch cường đại này, nếu như có thể đạt được một ít, đối với tu luyện của hắn, tuyệt đối là một loại xúc tiến. Huống chi, những Tinh Thạch này, cũng không bàn mà hợp Thiên Địa tự nhiên chi đạo, nếu như có thể hấp thu Linh lực cùng tinh hoa thuộc tính của những Tinh Thạch này, đối với Giang Trần tu luyện, tuyệt đối là có xúc tiến rất lớn.

Đến lúc đó, đột phá Thiên Vị tam trọng, có lẽ thật sự có hi vọng rồi.

Tiểu Bạch nghe Giang Trần nói, liền cười hắc hắc:

- Trần thiếu, trước khi đột phá Thiên Vị, ta không dám lung tung đi động những Tinh Thạch này. Hiện tại nha, vụn vặt thu thập một ít, còn không có vấn đề. Ta muốn ở chỗ này tu luyện, còn cần dùng đến chúng a! Trần thiếu, nếu ngươi ưa thích, ta giúp ngươi thu thập một ít. Ngươi thích màu sắc gì?

Giang Trần cười nói:

- Các loại màu sắc, càng nhiều càng tốt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)