Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1816

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1816: Thuấn lão rộng lượng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thuấn lão, trước kia là gia tộc xin lỗi ngươi, kể từ hôm nay, gia tộc khôi phục danh hiệu tộc lão của ngươi, lúc trước gia tộc thiếu ngươi, sẽ đền bù ngươi gấp bội. Ta làm Tộc trưởng, cũng hướng ngươi xin lỗi.

Yến gia tộc trưởng khó được tư thái bày rất thấp.

Thuấn lão ngược lại mây trôi nước chảy:

- Mà thôi, ta thanh nhàn nhiều năm như vậy, đối với sự tình của gia tộc, cũng không còn hào hứng gì. Danh hiệu tộc lão, hãy để cho người trẻ tuổi a. Chỉ cầu từ nay về sau, có thể khôi phục tự do, làm một người nhàn vân dã hạc, vô câu vô thúc là được!

Ngữ khí của Thuấn lão, lại làm cho Yến gia tộc trưởng có chút bất đắc dĩ.

- Thuấn lão, chuyện này, xác thực là gia tộc không đúng, chuyện ban đầu, xin ngươi không nên canh cánh trong lòng mới tốt.

- Tộc trưởng, chuyện ban đầu, ta sớm đã quên, ta xác thực đã vi phạm tộc quy. Mà thôi, những sự tình này, không đề cập tới cũng thế. Chuyện ban đầu, ta cũng không ghi hận ai. Chỉ có điều, danh hiệu tộc lão, ta xác thực không có ý nhúng chàm nữa.

Thuấn lão trải qua nhiều như vậy, xác thực không còn hứng thú rồi.

- Vậy được rồi, chỉ cần Thuấn lão ở gia tộc một ngày, liền hưởng thụ đãi ngộ Yến gia tộc lão, sự tình gia tộc, cũng không cần ngươi tới quan tâm. Nói ngắn lại, là gia tộc thiếu ngươi.

Thuấn lão là người thông minh, biết rõ nguyên nhân tư thái của Tộc trưởng thấp như vậy, tùy ý cười cười, lại từ chối cho ý kiến.

- Thuấn lão, lúc trước người phế tu vi của ngươi, ngươi còn nhớ hay không?

Giang Trần hỏi.

Thuấn lão lắc đầu:

- Được rồi, đều đã qua. Không đề cập tới cũng thế.

Thuấn lão ngược lại vô cùng tiêu sái, nhìn ra được, hắn thật sự không muốn truy cứu những chuyện cũ kia, để cho một bộ phận phái cường ngạnh của Yến gia thở dài một hơi. Nếu như Thuấn lão thật muốn truy cứu, bọn hắn những gia hỏa lúc trước chủ trương trừng phạt, tất nhiên sẽ rất khó coi.

- Thuấn lão đạo đức tốt, không muốn truy cứu, cái kia cũng không sao. Còn có một việc, Yến gia tộc trưởng ý định trả lời ta như thế nào?

Giang Trần nói, tự nhiên là chuyện thứ nhất, là cha mẹ của Hoàng Nhi.

Yến gia tộc trưởng vội nói:

- Chuyện này, cũng bao trên người Yến gia chúng ta. Trong vòng ba tháng, nhất định sẽ phái người tiến vào Vô Tận Lao Ngục, tranh thủ cứu cha mẹ Hoàng Nhi ra. Việc này là Yến gia chúng ta tạo nghiệt, nhất định sẽ toàn lực cứu vãn.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng:

- Chuyện khác, Hoàng Nhi đều có thể dễ dàng tha thứ, khoan dung các ngươi. Nhưng mà chuyện này, là Nghịch Lân của Hoàng Nhi, nếu như các ngươi không cách nào làm tốt, lửa giận của Hoàng Nhi, là lửa giận của Giang Trần ta, chính các ngươi nhìn xem xử lý a!

Vô Tận Lao Ngục, Giang Trần nghe nói qua, là một địa phương phi thường hung hiểm.

Nếu Yến gia tạo nghiệt, liền để cho chính bọn hắn đi bổ cứu. Giang Trần tin tưởng, Yến gia trải qua giáo huấn này, tuyệt đối sẽ không dám lười biếng.

Hiện tại, Yến gia tựa như tiểu hài tử phạm sai, chỉ sợ bị trừng phạt, lo lắng bị tài quyết. Cho nên, bọn hắn nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ cơ hội bổ khuyết.

Yến gia tộc trưởng vội vàng nói:

- Giang công tử, xin yên tâm, chuyện này, Yến gia ta nhất định coi là đại sự hạng nhất, nhất định sẽ toàn lực ứng phó.

Giang Trần cười lạnh:

- Các ngươi cũng phải tự cầu nhiều phúc, hi vọng cha mẹ của Hoàng Nhi ở Vô Tận Lao Ngục mạnh khỏe, nếu có gì không hay, hậu quả kia, ta cũng không cách nào tưởng tượng.

Đã muốn gõ Yến gia, tự nhiên không thể cho bọn hắn sắc mặt tốt gì, phải thời thời khắc khắc tạo áp lực.

Hắn tin tưởng, mặc dù là Yến Vạn Quân, hay Hoàng Nhi, cũng sẽ ủng hộ hắn làm như vậy.

Dù sao, Yến gia hiện tại, đã không phải Yến gia trước kia, xác thực nên gõ nhiều hơn, nếu không bọn hắn vĩnh viễn không biết hối cải, không biết mình ngu xuẩn cùng vô tri đến cỡ nào.

Giang Trần đưa ra hai chuyện đó, cũng không có ý định tiếp tục dừng lại, mà quyết định lập tức ly khai.

Yến gia tộc trưởng vội vàng giữ lại, ý đồ giữ lại Giang Trần, để cho Giang Trần lưu lại tiếp nhận Yến gia bọn hắn mở tiệc chiêu đãi.

Hiện tại Giang Trần nơi nào sẽ tiếp nhận Yến gia mở tiệc chiêu đãi? Hắn biết rõ tâm tư của Yến gia, đơn giản là muốn thông qua mở tiệc chiêu đãi, đến chữa trị quan hệ với Giang Trần, để diễn tả thiện ý.

Nhưng mà, hiện tại Giang Trần không muốn nhanh như vậy liền tiếp nhận Yến gia áy náy.

Đã muốn gõ, nhất định phải hung hăng gõ, để cho bọn hắn nhớ lâu.

Vì cái gì Yến gia khăng khăng một mực với Hạ Hầu gia tộc như vậy, là bởi vì thời điểm Hạ Hầu gia tộc gõ Yến gia, cam lòng ra tay độc ác, làm Yến gia mất một cái giá lớn, để cho Yến gia sợ hãi.

Bằng không thì Yến gia như thế nào sẽ khăng khăng một mực với Hạ Hầu gia tộc như vậy? Rõ ràng có cơ hội đầu nhập vào Thánh Địa, cuối cùng vẫn thành đồng lõa phản loạn với Hạ Hầu gia tộc?

Giang Trần muốn đi, Yến gia tộc trưởng cũng không dám cường lưu, chỉ biểu đạt lấy áy náy.

- Yến gia tộc trưởng, ngươi muốn biểu đạt áy náy, thì dùng hành động thực tế. Yến gia các ngươi xưa nay, nói quá nhiều, làm quá ít. Lần này Thánh Địa giao Yến gia bọn ngươi cho ta toàn quyền xử lý. Các ngươi nhìn xem xử lý a.

Nói xong, Giang Trần cũng không quay đầu lại mà bước đi.

Thuấn lão lại bỗng nhiên nói:

- Giang Trần công tử, lão phu ở gia tộc, hiện tại cũng qua không có tư vị, không biết ngươi dàn xếp Hoàng Nhi ở nơi nào? Lão phu muốn đi cùng nàng. Chỉ có thủ hộ bên người Hoàng Nhi tiểu thư, trong nội tâm lão đầu ta mới an nhàn.

Giang Trần cười nói:

- Vậy thì mời Thuấn lão đi theo ta.

Thuấn lão gật gật đầu, cũng không khách khí, đuổi kịp đội ngũ của Giang Trần. Về phần người Yến gia, Thuấn lão ngay cả con mắt cũng chẳng muốn đi liếc nhìn.

Lòng của hắn đã thương thấu rồi. Lúc này, hắn không ghi hận ai, cũng không có khả năng chính thức tiếp nhận ai. Giờ phút này, hắn chỉ muốn không bao giờ gặp lại những người kia nữa.

Chứng kiến Giang Trần mang theo Thuấn lão không quay đầu lại rời đi, những người của Yến gia, cả đám tràn ngập bất đắc dĩ, tràn ngập sợ hãi, còn có bất an thật sâu.

Người trẻ tuổi kia, từ nay về sau chính là tồn tại Yến gia bọn hắn phải nhìn lên, có lẽ sau này sẽ là tồn tại mà Yến gia bọn hắn trèo cao không nổi.

Chẳng bao lâu trước, người trẻ tuổi kia cùng Yến gia bọn họ đi gần như vậy, chẳng bao lâu trước, Yến gia bọn hắn cách phát đạt chỉ kém một bước mà thôi.

Mà Yến gia bọn hắn, cứ như bị ma quỷ ám ảnh, bỏ lỡ thiên tài kia. Chẳng những bỏ lỡ, còn triệt để đắc tội thiên tài này, đây mới là trí mạng nhất.

- Tộc trưởng, làm sao bây giờ? Nhìn ý tứ của tiểu tử kia, đối với Yến gia chúng ta địch ý còn rất nặng a!

- Câm miệng!

Lửa giận của Yến gia tộc trưởng thoáng cái bay lên.

- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao? Ngươi cũng xứng gọi hắn tiểu tử? Ngươi cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình?

Yến gia tộc trưởng thật sự là khí không chỗ đánh. Đến lúc này rồi, gia tộc rõ ràng còn có gia hỏa không có mắt như vậy, còn dám nói ẩu nói tả, ngôn ngữ bất kính với Giang Trần. Đây là tiết tấu muốn hủy diệt Yến gia sao?

*****

Những người khác đều câm như hến, ở đâu còn dám lên tiếng?

Ánh mắt của Yến gia tộc trưởng lạnh lùng nhìn Yến Vạn Hi:

- Hi lão, ngươi làm Thái thượng trưởng lão, là Hạ Hầu gia tộc cường lực giúp ngươi leo lên. Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã bị diệt, ngươi lại ngồi trên vị trí này, liền quá chướng mắt. Ý tứ của bổn Tộc trưởng, ngươi hiểu chứ?

Sắc mặt của Yến Vạn Hi tái nhợt:

- Ta không hiểu.

Yến gia tộc trưởng lạnh lùng nói:

- Không hiểu? Ngươi là thực không hiểu, hay là trang không hiểu?

Yến Vạn Hi lớn tiếng nói:

- Ta tấn chức Thái Thượng trưởng lão, là gia tộc Tộc lão hội thông qua. Căn cứ tộc quy, muốn miễn vị trí của ta, nhất định phải thông qua Tộc lão hội xem xét. Ta lại không có phạm sai lầm gì, lại không có làm sự tình xin lỗi gia tộc, càng không phản bội gia tộc, dựa vào cái gì để ta thoái vị? Ta đương nhiên không phục rồi!

Yến Vạn Hi là người rất tham luyến quyền thế, ngồi trên vị trí Thái Thượng trưởng lão, qua quá nghiện, muốn hắn xuống, trên tâm lý ở đâu chịu được? Loại cảm giác về sự ưu việt kia, nói không có liền không có, hắn làm sao có thể thản nhiên tiếp nhận? Tâm tình của hắn, không có tốt như Thuấn lão, càng không có khả năng đạo đức tốt, chủ động buông tha cho vị trí này.

Sắc mặt của Yến gia tộc trưởng tái nhợt.

- Hi lão, có một số việc, nói toạc rất khó coi. Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã bị diệt, ngươi thân là Yến gia tộc lão, nói mình không có lỗi với gia tộc, lời này của ngươi không thấy xấu hổ sao? Nói sau, ngươi không thể vì đại cục của gia tộc cân nhắc thoáng một phát sao? Ngươi muốn Thánh Địa xem chúng ta không vừa mắt, tiêu diệt Yến gia chúng ta, ngươi mới cam tâm?

Nếu như Yến Vạn Hi một mực ở trên vị trí Thái Thượng trưởng lão, Thánh Địa sẽ nghĩ như thế nào? Giang Trần sẽ nghĩ như thế nào?

Hi lão này, mặc kệ từ phương diện nào xem, đều không thích hợp làm Thái thượng trưởng lão. Tư lịch của hắn vốn không đủ, hiện tại thế cục phát triển đến một bước này, vì đại cục gia tộc, phải phế vị trí Thái thượng trưởng lão của hắn, nếu không, như thế nào cùng Thánh Địa bàn giao? Như thế nào cùng Giang Trần bàn giao?

Nếu như Giang Trần ghi hận Hi lão, ghi hận lúc trước hắn ở Khổng Tước Thánh Sơn hung hăng càn quấy, như vậy chuyện này, nhất định phải cho người ta một cái công đạo.

Yến Vạn Hi cũng ngữ khí kích động:

- Cân nhắc đại cục? Dựa vào cái gì muốn ta cân nhắc đại cục? Vì cái gì các ngươi không cân nhắc đại cục? Gia tộc đi đến một bước này, chẳng lẽ là ta một người tạo thành sao? Ngươi làm Tộc trưởng, trách nhiệm chẳng lẽ không lớn hơn ta sao? Ngươi muốn ta không làm Thái Thượng trưởng lão, hỏi mình trước xem, còn có tư cách làm Tộc trưởng hay không.

Yến Vạn Hi cũng hổn hển, nói cái gì cũng không kiêng kị rồi.

- Làm càn, Yến Vạn Hi, ngươi quá làm càn a!

- Lại dám làm càn với Tộc trưởng như thế, Yến Vạn Hi, ngươi còn tưởng rằng bây giờ là thời đại của Hạ Hầu gia tộc sao?

- Ngươi lên Thái Thượng trưởng lão là vì sao, trong lòng ngươi không rõ sao? Thức thời, đã sớm nên từ chức rồi, còn cần Tộc trưởng nhắc ngươi? Ngươi thật đúng là không biết xấu hổ a.

- Yến Vạn Hi, nếu ta là ngươi, tìm địa phương không có người biết, trốn mất xác rồi. Ngươi không thấy mất mặt, chúng ta cũng thay ngươi cảm thấy xấu hổ a.

Những thứ này, hiển nhiên cũng không lưu cho Yến Vạn Hi mặt mũi gì.

Bọn hắn vốn không ủng hộ Hạ Hầu gia tộc, cho nên trong nội tâm vẫn đối với người ủng hộ Hạ Hầu gia tộc có khúc mắc. Bọn hắn thậm chí cố chấp cho rằng, gia tộc luân lạc tới một bước này, cùng những người thân cận Hạ Hầu gia tộc có quan hệ rất lớn.

Nếu như không phải những thứ này đầu nhập vào Hạ Hầu gia tộc, nào có Yến gia chán nản hôm nay?

Nếu như lúc trước nắm lấy cơ hội, cùng Thánh Địa làm tốt quan hệ, cố định đứng bên Thánh Địa, lần phản loạn này, Yến gia bọn hắn lập công, tất nhiên sẽ bị Thánh Địa ghi khắc.

Đáng tiếc, tình hình bây giờ, vừa vặn trái lại. Bởi vì những người thân cận Hạ Hầu gia tộc kia đầu độc, làm cho Yến gia dính chàm, vĩnh viễn không cách nào rửa sạch.

Cho nên, bọn hắn quát Yến Vạn Hi, là một chút cũng không lưu tình.

Hiện tại, cũng không có ái dám thay Yến Vạn Hi nói chuyện, dù sao trận doanh thân cận Hạ Hầu gia tộc, hiện tại đã sụp đổ, ai cũng không muốn đứng ra làm khác loại, trở thành công địch của cả gia tộc.

- Tốt rồi, chuyện này, là bổn Tộc trưởng đề nghị, căn cứ quy tắc gia tộc, vẫn phải thông qua tộc lão hội biểu quyết thoáng một phát. Hiện tại các tộc lão đều ở đây, chúng ta liền tạm thời biểu quyết a. Đồng ý bãi miễn Yến Vạn Hi Thái Thượng trưởng lão, không cần nhấc tay!

Yến gia tộc trưởng này cũng đùa nghịch mánh khóe rồi.

Yến Vạn Hi tức giận nói:

- Tộc trưởng, ngươi đây là ý gì? Đồng ý không nhấc tay, cái này không công bình.

- Hừ hừ, biểu quyết là gia tộc quy định. Nhưng mà phương thức biểu quyết, ta làmTộc trưởng vẫn có quyền lên tiếng. Yến Vạn Hi, nếu như ngươi thật sự được gia tộc ủng hộ, phương thức biểu quyết nào cũng không sao cả, tất cả mọi người ủng hộ ngươi, sẽ ủng hộ ngươi, vì ngươi bỏ phiếu. Chỉ tiếc, ngươi căn bản không thể phục chúng, cũng không có ai cảm thấy ngươi thích hợp làm Thái thượng trưởng lão.

Yến Vạn Hi có chút tuyệt vọng, ánh mắt quét qua bốn phía, lại phát hiện, cả Yến gia tộc lão hội, người nhấc tay, thật sự rải rác không có mấy, mấy người kia, đều là bằng hữu đáng tin của Yến Vạn Hi hắn.

Nói cách khác, cơ hồ tất cả mọi người, đều đồng ý bãi miễn Yến Vạn Hi Thái thượng trưởng lão.

Yến gia tộc trưởng lớn tiếng nói:

- Hi lão, nhân tâm sở hướng, chiều hướng phát triển, ngươi cũng đừng trách mọi người. Từ giờ trở đi, ngươi không còn là Thái Thượng trưởng lão của gia tộc nữa.

Yến Vạn Hi giận dữ, lại hết lần này tới lần khác không thể làm gì. Yến Vạn Hi hắn ở tộc lão hội không có bất luận ủng hộ gì. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Yến Vạn Hi hắn, căn bản không có đạt được bất luận kẻ nào tán thành, cũng không có bất kỳ nhân cách mị lực đi chinh phục người khác.

- Hừ, không làm thì không làm, nơi này không lưu ta, cũng có chỗ lưu ta. Yến gia này, ta cũng không lưu lại. Từ nay về sau, ta cùng Yến gia ân đoạn nghĩa tuyệt!

Yến Vạn Hi cũng hờn dỗi, vung tay áo đi ra ngoài.

- Hi lão, ngươi sao phải khổ vậy chứ? Chẳng phải một cái hư danh thôi sao?

- Hi lão, một cái danh hiệu mà thôi, làm gì để ý như vậy? Chẳng lẽ ngươi đối với gia tộc, thật không có bất cứ cảm tình nào?

Có ít người còn ý đồ giữ lại, bất quá đại đa số người vẫn thờ ơ lạnh nhạt, hiện tại mọi người đều lòng người bàng hoàng, cảm thấy ăn bữa hôm lo bữa mai, nào có hứng thú đi quản nhàn sự của Yến Vạn Hi?

...

Thuấn lão đi theo Giang Trần, về tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, tâm tình lại dị thường vui vẻ.

- Giang Trần, Hoàng Nhi không ở Thánh Địa đi à nha?

Thuấn lão nhịn không được hỏi.

- Làm sao ngươi biết?

Giang Trần cười nói.

- Ngươi đã cảm thấy Thánh Địa không an toàn, nhất định sẽ tiễn nàng đi. Ta đoán, bây giờ nàng đang ở Nhân loại cương vực?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)