Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0357

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0357: Thủy Nguyệt Đại Sư xuống đài
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đúng vậy, không thể nhịn nữa rồi. Một chu kỳ trước, ta nói sao kỳ như vậy. Mười danh ngạch tấn cấp, Tử Dương Tông chiếm năm cái. Nếu như nói không có ăn gian, các ngươi tin sao?

- Đúng, thân là giám khảo, vậy mà ăn gian mưu tư! Bởi vì thù riêng, vậy mà quan báo tư thù!

- Ha ha, đáng tiếc gậy ông đập lưng ông, lại bồi hai đệ tử vào.

Một khi khiến cho nhiều người tức giận, đích thật là rất khó dẹp loạn. Sớm đã có giám khảo khác, liên lạc cự đầu tông môn của mình.

Sự tình phát sinh ở Địa Linh khu, rất nhanh liền rơi vào trong tai những cự đầu của bốn đại tông môn.

- Cái gì? Địa Linh khu kịch biến? Người khảo hạch tập thể bạo động, muốn vạch tội Thủy Nguyệt Đại Sư?

Tử Dương Tông tông chủ Tử Húc Chân Nhân nghe được tin tức, liền sợ ngây người.

- Lão tổ, cái này không phải là tin tức giả chứ?

Tử Húc Chân Nhân sợ hãi hỏi.

Sắc mặt của Truy Dương lão tổ âm trầm như nước, giờ phút này hắn cũng có chút hối hận quyết định của mình. Vốn, hắn có thể phái người khác đi chủ trì Địa Linh khu.

Lần này danh ngạch tuyển chọn người phụ trách, bốn đại tông môn chia đều. Người tổng phụ trách Địa Linh khu rơi vào trên tay Tử Dương Tông.

Truy Dương lão tổ niệm tình Thủy Nguyệt Đại Sư đào móc được Long Cư Tuyết, cố tình cho Thủy Nguyệt Đại Sư chút ban thưởng, cho nàng lộ diện nhiều, dương danh lập vạn.

Thế nhưng mà, Thủy Nguyệt này bất tranh khí như vậy, làm đến trình độ như vậy?

Giám khảo cùng thí sinh hợp nhau tấn công, cái này là người người oán trách cỡ nào a?

- Tử Húc, đi, ngươi theo ta đi Địa Linh khu nhìn xem. Tin tưởng mấy lão quái khác, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, tố cáo Tử Dương Tông ta!

Trong giọng nói của Truy Dương lão tổ, cũng có chút buồn bực.

Lão tổ cùng cự đầu của ba đại tông môn khác, đều ở trước tiên nhận được tin tức.

Sau khi biết được chân tướng sự tình, những cự đầu này đều thiếu kiên nhẫn rồi. Đây chính là cơ hội tốt a, cơ hội vạch tội Tử Dương Tông tuyệt hảo.

Vốn, lần này Tử Dương Tông ở trong tuyển bạt thập phần cường thế, nghiễm nhiên tự cho mình là lão Đại của bốn đại tông môn, cái này để cho tam tông khác rất không vui.

Lần này, Thủy Nguyệt Đại Sư còn làm ra sự tình thao túng trận đấu, dùng hiểu rõ của bọn hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư, loại sự tình này, không phải là không có khả năng.

Cho nên, những người này đều vội vàng chạy tới Địa Linh khu.

Một khi một người gây ra công phẫn, cục diện sẽ rất khó vãn hồi.

Tứ Đại Tôn Giả tự mình ra mặt, trải qua một loạt điều tra, cộng thêm giám khảo khác làm chứng, còn có rất nhiều Võ Giả chứng thực.

Cuối cùng nhất ngoại trừ Truy Dương Tôn Giả, ba tôn giả khác đều nhất trí nhận định, Thủy Nguyệt Đại Sư này thao túng trận đấu.

- Liên tục bốn chiến, chính giữa không có bất kỳ ngừng lại. Các ngươi ai có thể nói cho ta biết, có lý do gì tin tưởng đây không phải con người thao túng?

Cửu Sư Tôn Giả kêu lên.

Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả lắc đầu:

- Cái này thật quá đáng. Truy Dương đạo huynh, việc này, Tử Dương Tông ngươi làm quá mức rồi.

- Truy Dương đạo hữu, ngươi cho một câu nói a.

Thiên Diệp lão tổ thản nhiên nói.

Truy Dương Tôn Giả phiền muộn, bây giờ hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư cũng rất thất vọng. Hiện tại tường ngã mọi người đẩy, nếu như không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, là không có cách nào ứng phó ba lão quái kia.

Xem tư thế những người bị khảo hạch kia, không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, rất có thể bọn hắn sẽ bỏ thi đấu!

Truy Dương lão tổ hừ một tiếng, tuy hắn bá đạo, nhưng loại cục diện này, hoàn toàn đứng không vững đạo lý, hắn còn có thể làm sao?

- Dù sao tam tông các ngươi, đã sớm nhìn chằm chằm vào vị trí này rồi. Ngươi nói làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Tử Dương Tông ta nhường lại, tam gia các ngươi có thể hòa hòa khí khí tuyển ra một người?

- Như thế nào không thể?

Cửu Sư Tôn Giả cười nói.

- Ta đề nghị, tam tông tất cả đề cử một người ra, cộng đồng chấp chưởng khảo hạch Địa Linh khu.

- Có đạo lý, ta xem có thể.

Băng Lam Tôn Giả gật đầu tán thành.

Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:

- Ta cũng không có ý kiến.

Chỉ cần đuổi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, để cho Tử Dương Tông nhường lại vị trí tổng phụ trách, tam tông cùng một chỗ chấp chưởng cũng không có gì.

Dù sao, bọn hắn vốn là vì chèn ép Tử Dương Tông.

Truy Dương lão tổ phiền muộn muốn chết, nhưng cũng chỉ có thể lặng yên nhận thức, hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt liếc nhìn Giang Trần:

- Người thiếu niên, tựa hồ mỗi lần có việc, đều không thể thiếu bóng dáng của ngươi a.

Giang Trần đối mặt uy nghiêm của Truy Dương Tôn Giả, lại cười nhạt một tiếng:

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Chẳng lẽ lão tổ đem môn nhân sai lầm, quy kết đến trên đầu ta sao?

- Ha ha ha, nói rất hay.

Cửu Sư lão tổ cười to đi tới.

- Chàng trai, ta nghe nói qua chuyện của ngươi, lão tổ ta chỉ muốn nói, ngươi như vậy mới tốt! Thiên tài chính thức nên giống như ngươi, bất khuất kiên cường, không bị ngoại lực chấn nhiếp, đi con đường của mình.

- Cửu Sư lão quái, ngươi không nói lời nào, không có người bảo ngươi câm!

Truy Dương Tôn Giả lạnh lùng nói.

- Hắc hắc, ta muốn nói liền nói, ngươi quản được sao? Trước tiên quản tốt môn nhân đệ tử, đừng có lại làm trò cười nữa.

Cửu Sư lão tổ cười quái dị một tiếng, vẻ mặt trào phúng nhìn Thủy Nguyệt Đại Sư.

Thủy Nguyệt Đại Sư xấu hổ, ánh mắt oán hận bắn về phía Giang Trần, trong nội tâm đã hận đầu sỏ gây nên tới cực điểm.

- Cái súc sinh này, hủy hai đệ tử của ta, hôm nay còn hại ta thân bại danh liệt, ở trước mặt Nguyên Cảnh Tôn Giả mất mặt xấu hổ!

Thủy Nguyệt Đại Sư chưa bao giờ là thiện nam tín nữ, giờ phút này hận ý đối với Giang Trần, thật sự là như sóng biển.

- Người trẻ tuổi, lần trước lão phu cho ngươi đề nghị, như trước có hiệu lực. Võ đạo thiên tài, nhất định phải lựa chọn tốt con đường của mình. Đi một bước đúng, là kim quang đại đạo; đi nhầm một bước, sẽ là vực sâu vạn trượng.

Truy Dương Tôn Giả cười lạnh một tiếng, hất tay áo lên:

- Đi!

Một đám cao tầng Tử Dương Tông, đều theo hắn bay đi, trước khi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Giang Trần hồi lâu, lúc này mới theo đuôi mà đi.

Giang Trần biết rõ, mình xem như triệt để đắc tội lão bà này.

- Người trẻ tuổi, đừng để ý tới Truy Dương phong tử kia, Tử Dương Tông bọn hắn, gần đây đã quen hoành hành ngang ngược. Lần này mất mặt mũi, dù sao cũng phải tìm một chút tràng diện đến dọa ngươi.

Cửu Sư Tôn Giả cười ha ha.

- Nhớ kỹ một điểm, bất kể là Võ Giả thế tục, hay Võ Giả tông môn, cuối cùng đều là Võ Giả của liên minh 16 nước. Lần này tuyển bạt, không có thiên kiến bè phái, chỉ có đại cục của liên minh 16 nước.

- Cửu Sư lão quái, lão phu rất ít nhận đồng ngươi, bất quá lúc này, lại phải đồng ý một lần.

Thiên Diệp lão tổ cười một tiếng dài, cũng đi tới.

- Người trẻ tuổi, ở trên chuyện này, ngươi không làm sai cái gì. Chỉ cần đường của mình chính xác, thì không nên vì bất cứ uy hiếp gì mà thay đổi. Chờ ngươi đến cấp bậc như chúng ta, liền sẽ minh bạch, đạo của mình trọng yếu đến cỡ nào.

*****

- Cố gắng lên, ở trên người ngươi, chúng ta thấy được hi vọng.

Băng Lam Tôn Giả cũng động viên.

Ba tôn giả cùng một chỗ trấn an, có thể thấy được hiện tại mọi người đối với Giang Trần kỳ vọng cao bao nhiêu.

Tuy cho tới bây giờ, thân phận của Giang Trần còn không có vạch trần, nhưng mà, mặc dù thân phận không có vạch trần, nhưng những chiến tích hiển hách kia, đã đủ khiếp sợ tất cả mọi người rồi.

Từ loại tình hình này xem, hắn tiến vào Thiên Linh khu, đây tuyệt đối là sự tình ván đã đóng thuyền.

Mặc dù Tam đại lão tổ không có công khai mời chào, thế nhưng mà ánh mắt tha thiết kia, đã đầy đủ bán rẻ ý nghĩ trong lòng bọn hắn.

- Đa tạ ba vị lão tổ đề điểm, tiểu tử sẽ đem hết toàn lực, thủ hộ đạo của mình.

Bây giờ là thời gian khảo hạch, Thủy Nguyệt Đại Sư đã bị vạch tội, ba lão tổ cũng không có khả năng dừng lại quá lâu, ảnh hưởng khảo hạch.

Lập tức tuyển ra ba người phụ trách, cẩn thận dặn dò một phen, để bọn hắn phải truy cầu công bình, không thể có cảm xúc tư nhân xen lẫn trong khảo hạch.

Thủy Nguyệt Đại Sư vì không cách nào thoát khỏi cảm xúc tư nhân, mới khiến cho mình thân bại danh liệt.

Địa Linh khu khiêu chiến khảo hạch, khôi phục trật tự bình thường.

Trước kia, Giang Trần ở trong thi đấu khiêu chiến, đánh chết Hải Thiên, theo như quy tắc, hắn còn có thể tiếp tục khiêu chiến.

Tiết tấu bị đánh loạn, Giang Trần cũng không muốn tiếp tục khiêu chiến, lựa chọn buông tha.

Lựa chọn buông tha cho tiếp tục khiêu chiến, Giang Trần ly khai bách chiến lôi đài, về chỗ ở của mình.

Hôm nay đã xảy ra rất nhiều sự tình, Giang Trần cần sửa sang lại đầu mối thoáng một phát.

Bởi vì lúc trước hắn đã bị khiêu chiến ba lượt, nên hôm nay không có khả năng lại bị khiêu chiến. Cho nên, hắn ly khai bách chiến lôi đài, cũng là hợp quy củ.

Trở lại chỗ ở, Giang Trần ngồi xuống minh tưởng, dần dần đè cảm xúc xuống.

Chuyện ngày hôm nay, nhìn như ngoài ý muốn, kì thực lại tất nhiên. Giang Trần biết rõ, mâu thuẫn của mình cùng Thủy Nguyệt nhất mạch, sớm muộn sẽ trở nên gay gắt.

Trải qua chuyện ngày hôm nay, chỉ là sớm trở nên gay gắt mà thôi.

- Nữ nhân này, quả nhiên điên cuồng, cũng quá thiếu kiên nhẫn. Nàng cho rằng, liên tục an bài ta quyết chiến bốn tràng, hao tổn cũng sẽ hao tổn chết ta. Hừ, thật sự là giỏi tính toán. May mắn át chủ bài trong tay ta rất nhiều, trước kia ở Hàn Băng Lôi Đài liên tục chiến ba trận, cơ hồ không có bất kỳ tiêu hao. Nếu không, ở trên Phệ Linh Lôi Đài, thật là sẽ cố hết sức.

Bất quá, độ cao võ học của Giang Trần, hoàn toàn chính xác không phải bất luận Võ Giả đồng cấp nào có thể so sánh.

Hải Thiên kia, chỉ có thể chế tạo cho mình một chút phiền toái.

- Võ Giả ở Địa Linh khu, với ta mà nói, có thể chính thức hình thành uy hiếp, cơ hồ không có. Xem ra, ta nên sớm đem ánh mắt, nhắm về Thiên Linh khu.

Nhắc tới Địa Linh khu, duy nhất có khảo nghiệm đối với Giang Trần, không phải đối thủ nào, mà là năm loại lôi đài.

- Lại nói tiếp, Hải Thiên kia cũng quá tự cho mình thông minh, hắn có bảo vật hộ thân, không sợ Phệ Linh Lôi Đài cắn trả, nếu toàn lực tiến công, đối với ta mà nói, là một loại gánh nặng. Tuy lực phòng ngự của ta, miễn cưỡng có thể chống cự lực cắn trả, nhưng lực hành động, nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Cùng Hải Thiên chính diện đối chọi, ai thắng ai thua, thật đúng là không nhất định. Nếu như ta không sử dụng Băng Hỏa Yêu Liên, chưa hẳn có thể thắng hắn. Thằng này đại khái là nghiên cứu qua phong cách trước kia của ta, cho nên dùng thủ thế trước, để cho ta tiến công, hao phí linh lực của ta. Chờ ta hao hết Linh lực, hắn lại ra tay.

Lại nói tiếp, trận chiến này, Giang Trần là gặp may mắn.

Nói cho cùng, vẫn là đối thủ không nắm chắc thế cục chiến đấu, mạch suy nghĩ chiến đấu không đúng.

Mà hắn, nếu như không có lông đuôi Hỏa Nha Vương, chỉ sợ cũng chỉ có thể vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên.

Nếu không, những biện pháp khác, Giang Trần không có nắm chắc có thể thắng.

- Xem ra, ta còn phải cảm tạ năm cửa sơ thí. Nếu không có kỳ ngộ ở Minh Diệt Cốc, cuộc chiến hôm nay, muốn thắng, nhất định phải bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.

Giang Trần cũng không muốn nhanh như vậy liền bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.

Đây là tuyệt chiêu ẩn giấu mà hắn lưu đến đằng sau, không gặp đối thủ cuối cùng, hắn căn bản không muốn vận dụng.

Không có Thủy Nguyệt Đại Sư chèn ép, thời gian tiếp đó, Giang Trần sống tương đối khá giả. Bất quá hắn cũng điều chỉnh sách lược thoáng một phát, mỗi ngày sau khi lấy được một hai chiến thắng, liền đình chỉ khiêu chiến.

Đến Địa Linh khu, có năm loại lôi đài, muốn làm cuồng nhân thắng liên tiếp cũng không dễ dàng như vậy.

Hôm nay, Giang Trần cũng không muốn đi làm loại sự tình kia.

Để cho Giang Trần vui mừng là, Lưu Văn Thải trải qua mấy lần luận bàn, lực thực chiến tăng nhiều, tỷ số thắng cũng không thấp.

Trong nội tâm Lưu Văn Thải rất cảm kích, hắn đi vào Địa Linh khu, kỳ thật cũng biết trình độ của mình, đánh số 498, chẳng khác gì là đếm ngược thứ ba.

Mặc kệ từ góc độ nào xem, hắn đều là loại giáng cấp, rất có thể ở ba tháng sau, lần nữa bị đánh về Huyền Linh khu.

Hắn không cam lòng, muốn cải biến vận mệnh này.

Hôm nay, hắn sáng tạo thành tích, tuy không đủ để hắn bài danh gần trước, nhưng đã rời xa mười mấy tên cuối cùng.

- Bàn Thạch huynh, có lẽ Lưu Văn Thải ta vĩnh viễn không cách nào đuổi theo bước tiến của ngươi, nhưng ta sẽ một mực làm theo ngươi chỉ dạy, nỗ lực đi tới. Mặc dù không đuổi kịp bước tiến của ngươi, ít nhất cũng phải cố gắng theo phía sau, cam đoan có thể chứng kiến bóng lưng của ngươi, không bị bỏ qua triệt để.

Trong nội tâm Lưu Văn Thải lập lời thề.

Mà Lục Tiểu Bàn, tựa hồ cũng nhận được Lưu Văn Thải kích thích, hắn thu hồi phong cách cười toe toét xưa nay, tu luyện càng thêm chăm chú.

Rất có tư thế cùng Lưu Văn Thải tranh cao thấp.

Giang Trần tự nhiên chứng kiến hai người này biến hóa, trong nội tâm cao hứng thay bọn hắn, cũng hơi cảm thấy tự hào.

Có thể dùng hành động của mình đi ảnh hưởng người khác, xúc tiến bằng hữu, Giang Trần rất cam tâm tình nguyện.

Một trụ sở của Tử Dương Tông.

Tất cả cự đầu Tử Dương Tông, toàn bộ tụ tập một chỗ.

Thủy Nguyệt Đại Sư đối mặt đồng môn, hơi có chút xấu hổ, bắt đầu kiểm điểm mình:

- Lão tổ, chư vị đồng đạo, Thủy Nguyệt vô năng, liên luỵ mọi người, để cho mọi người mất thể diện theo ta.

Tử Húc Chân Nhân là tông chủ, lúc này tự nhiên phải làm bộ dạng của tông chủ, an ủi:

- Thủy Nguyệt sư muội, mọi người đều biết tính cách ngươi nóng nảy, nhưng đều một lòng vì tông môn. Việc này, các phương diện nhân tố đều có, không hoàn toàn là lỗi của ngươi. Chỉ là tam tông khác, gần đây ghen ghét Tử Dương Tông chúng ta, cho nên có loại cơ hội này, bọn hắn nhất định sẽ không bỏ qua.

- Đúng, sư muội không nên tự trách. Một Võ Giả thế tục, không biết trời cao đất rộng. Ngày khác đến Thiên Linh khu, sẽ có thiên tài tông môn thay sư muội ra một ngụm ác khí.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)