← Ch.0679 | Ch.0681 → |
Dù sao bên trong tông môn nhất phẩm cũng không thiếu khuyết cường giả phong hào Đại đế. Tông môn nhất phẩm, phong hào Đại đế thậm chí còn có vài người.
Càng có rất nhiều cường giả chuẩn Đế cấp, tuy rằng đột phá Hoàng cảnh thế nhưng lại không có lấy được phong hào Đại đế...
Chỉ bằng vào truyền thừa của bản thân Phi Vũ đại đế, đối với tông môn nhất phẩm mà nói, khẳng định không có lực hấp dẫn lớn như vậy.
Những dòng chữ lưu lại gần tới cuối cùng Phi Vũ đại đế lại càng cường điệu, những người đạt được truyền thừa của hắn nhất định phải diệt Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.
Giang Trần nhìn qua những dòng chữ này, hắn thực sự có thể nhìn ra cừu hận của Phi Vũ đại đế đối với hai tông này. Dù sao bản thân hắn trọng thương phải chạy tới nơi này, hoàn toàn là do hai tông này truy đuổi.
Thế nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy việc này có chút là lạ.
Hắn cảm thấy, cừu hận của Phi Vũ đại đế đối với hai tông này quả thực rất sâu. Nhưng mà trong những dòng chữ lưu lại này dường như vẫn có chút địa phương khiến cho Giang Trần cảm thấy không đúng.
Hắn cảm thấy, nếu như là đối với người thừa kế bình thường mà nói, tất cả những chữ khắc này vô cùng hợp lý cũng là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng mà tình huống khi đó của Phi Vũ đại đế có lẽ không phải nghĩ tới một người truyền thừa bình thường tới đây, mà là người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.
Dù sao dưới tình huống hắn bị đuổi giết không ngừng, người có khả năng tìm được hắn không phải là người truyền thừa bình thường. Rất có khả năng là người của Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.
Như vậy những chững khắc này của hắn chẳng phải là tốn công vô ích sao?
Một khi là người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô xông tới, ai sẽ để ý tới những chữ khắc này của hắn? Còn không phải dễ dàng lấy đi những truyền thừa này hay sao?
Thậm chí ngay cả pháp thân cũng có thể bị lăng nhục một phen.
Nghĩ tới đây Giang Trần dừng bước, hắn cảm thấy dùng trí tuệ của Phi Vũ đại đế, tuyệt đối là một kẻ mạnh mẽ tràn ngập trí tuệ.
Hắn làm sao có thể không nghĩ tới khả năng này, người tìm đến đầu tiên rất có thể là người của Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô?
Như vậy dưới tình huống đó những chữ khắc dưới nền này không phỉa chỉ để trang trí thôi sao?
- Nếu ta là Phi Vũ đại đế, nhất định sẽ không sơ xảy như vậy. Nhất định sẽ nghĩ biện pháp âm người hai tông này một chút.
Giang Trần thử đặt mình ở vị trí của Phi Vũ đại đế, cảm thấy nếu như đổi lại là hắn, cũng tuyệt đối không thể để cho đối thủ là người cười cuối cùng.
Cho nên những vật truyền thừa này tuy rằng ở ngay sau lưng Phi Vũ đại đế, thế nhưng Giang Trần lại không có tùy tiện đi động vào.
- Quyết không thể hành động thiếu suy nghĩ. Phi Vũ đại đế làm như vậy nhất định là có thâm ý sâu xa. Có lẽ hắn đem những vật truyền thừa này đặt ở sau lưng là bởi vì muốn hấp dẫn người hai tông này đi tới đoạt.
Giang Trần cơ hồ có thể tưởng tượng ra, một khi tùy tiện động vào những vật này, nói không chừng tất cả công kích trong động phủ đều được bạo phát.
Xem cấm chế của động phủ này không phải là bình thường, một khi bạo phát ra, uy thế đáng sợ này tuyệt đối không phải là thứ mà Giang Trần hiện tại có thể ngăn cản được.
Thậm chí coi như là phong hào Đại đế cũng chưa chắc gánh được cấm chế do cường giả Thiên Vị bố trí.
Dù sao động phủ cung điện này rõ ràng có dấu vết của cường giả Thiên Vị. Phi Vũ đại đế bất quá chỉ là người qua tay mà thôi.
Tuy rằng Giang Trần rất muốn những vật này, thế nhưng hắn vẫn cố nén sự xúc động trong lòng. Hắn quyết định vẫn nên tìm đầu mối hạch tâm của động phủ cung điện này rồi nói sau.
Động phủ cung điện này nhất định đã được Phi Vũ đại đế luyện hóa qua.
Nhưng mà sau khi Phi Vũ đại đế niết bàn, động phủ cung điện này lại một lần nữa trở thành vô chủ. Nếu như Giang Trần có thể tìm được đầu mối hạch tâm, cũng có thể lần nữa luyện hóa, đem cung điện này trở thành vật của mình.
Một khi luyện hóa động phủ cung điện này, động phủ này sẽ nằm trong tay hắn. Phi Vũ đại đế động tay động chân gì hắn cũng có thể dò xét được.
- Được rồi cứ làm như vậy đi. Ta không thể không dựa theo suy nghĩ của Phi Vũ đại đế. Nếu không tất sẽ trúng bẫy rập của Phi Vũ đại đế.
Giang Trần rất tỉnh táo, cũng rất lý trí.
Hắn biết rõ mình phải dựa vào tư duy của chính mình mà suy đoán, tuyệt đối không thể bị Phi Vũ đại đế qua mặt.
Giang Trần hiển nhiên cũng nhìn ra, những lời nhắn nhủ kia của Phi Vũ đại đế mặc dù không có nói rõ ràng, nhưng nhiều khả năng là giả bộ. Dụ dỗ người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô mắc lừa.
Nếu như hắn là người hai tông kia, một khi không hiểu rõ với động phủ di động mà nói, rất có khả năng sẽ tùy tiện tiến lên.
Vạn nhất đó là bẫy rập do Phi Vũ đại đế bố trí, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Cho nên Giang Trần tuyệt đối dựa theo phán đoán của mình mà quyết định. Chỉ cần hắn có thể lần nữa luyện hóa động phủ cung điện này, như vậy động phủ cung điện này sẽ là của Giang Trần hắn.
Giang Trần ở trong cung điện này băn khoăn tìm kiếm ba bốn vòng, cảm nhận mỗi một chi tiết trong cung điện.
Nếu như đổi lại là thiên tài khác trong Thần Uyên đại lục, ở hoàn cảnh như vậy bình thường khó mà tìm kiếm được đầu mối.
Dù sao người trẻ tuổi của thế giới này bị hạn chế bởi tri thức, nhìn thủ bút của cường giả Thiên Vị nhất định sẽ khó mà tỉnh táo tìm kiếm được.
Duy chỉ có cường giả, kiến thức của hắn, thậm chí còn vượt quá cường giả Thiên Vị, cho nên nhìn động phủ di động do cường giả Thiên Vị luyện chế tự nhiên có thể tìm kiếm ra đầu mối.
Đây chính là thứ mà Giang Trần có ưu thế nhất.
Ước chừng hai thời thần sau, Giang Trần tập trung ở ba nơi có khả năng nhất. Ba địa phương này tuy rằng không tính khiến cho người ta chú ý.
Vốn theo Giang Trần phân tích, ba địa phương này nhất định có một nơi là hạch tâm, then chốt của động phủ này.
Kiếp trước Giang Trần cũng đã gặp rất nhiều cường giả Chư Thiên luyện chế động phủ di động, hắn cũng biết một ít linh cảm và suy nghĩ lúc đó của cường giả Thiên Vị.
Ba địa phương này không thể nghi ngờ là phù hợp với suy nghĩ lúc đó của cường giả Thiên Vị nhất.
Địa phương thứ nhất, Giang Trần đưa vào thần thức lại không có phản ứng gì. Khi hắn đưa thần thức bắt đầu điều tra nơi thứ hai, Giang Trần lập tức có chút xác định.
- Chính là ở nơi này.
Giang Trần đại hỉ, loại cảm giác này mặc dù kiếp trước Giang Trần không có tự mình trải nghiệm qua, thế nhưng lại nghe qua vô số người miêu tả.
Tự nhiên hắn biết rõ, hắn đã tìm được hạch tâm then chốt của động phủ cung điện này rồi.
Quả nhiên sau khi hắn đưa vào thần thức, vận dụng lực lượng luyện hóa, Giang Trần lập tức có thể phát hiện ra sự đáp lại của động phủ cung điện này.
Giang Trần vui mừng quá đỗi.
*****
Nếu nói thủ đoạn luyện hóa, kiếp trước Giang Trần lại biết không ít. Tự nhiên hắn biết rõ phải làm thế nào mới luyện hóa được động phủ cung điện này.
Lực lượng luyện hóa không ngừng được Giang Trần đưa vào, động phủ này ngày càng đáp lại kịch liệt hơn.
Tư liệu về động phủ này, các loại tin tức cũng không ngừng dũng mãnh rót vào trong thức hải của hắn, quả thực vô cùng thần kỳ.
- Ha ha, quả nhiên là động phủ có thể di chuyển. Đúng vậy, hóa ra chủ nhân làm ra động phủ này đúng thực là một cường giả Thiên Vị. Thiên Vị cường giả này không ngờ lại là cường giả hai mươi vạn năm trước của Thần Uyên đại lục. Chậc chậc. Xem ra thời kỳ thượng cổ đã cách hiện tại quá lâu a.
Giang Trần đọc lướt qua những tin tức này, trong lòng không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Giang Trần suy đoán, Phi Vũ đại đế kia đạt được động phủ này có lẽ cũng chỉ luyện hóa được một ít da lông, cũng chưa luyện hóa xong toàn bộ.
Nếu không một phong hào Đại đế nhưng hắn hoàn toàn có thể lợi dụng động phủ này quần nhau với người hai tông kia. Thậm chí còn có thể mượn lực lượng cấm chế của động phủ này diệt sát người đuổi giết của hai tông kia.
Căn cứ vào tin tức mà chủ nhân luyện chế ra động phủ, trong động phủ này có lực lượng cấm chế tuyệt đối cường đại, một khi phát động, cường giả phía dưới Thiên Vị không có một ai sống sót.
Đương nhiên muốn thúc dục lực lượng cấm chế này quả thực không dễ dàng.
Tài nguyên lưu lại ở trong động phủ này chỉ có thể hoàn thành ba lượt công kích. Nếu như dùng hết ba lần công kích này, nhất định phải tìm kiếm tài nguyên, linh lực khác. Như vậy mới lại có hteer khởi động những cấm chế này công kích.
Những tin tức này hiển nhiên khi Phi Vũ đại đế luyện hóa động phủ này còn chưa nắm giữ được.
- Thủ bút của cường giả Thiên Vị quả nhiên thần kỳ. Nếu không phải ta có được trí nhớ kiếp trước, biết rõ một ít thủ pháp luyện hóa cấp bậc Chư Thiên, chỉ sợ cũng giống như Phi Vũ đại đế. Chỉ có thể luyện hóa được một ít da lông, căn bản không cách nào nhận được tất cả tin tức của động phủ này.
Giang Trần đột nhiên có một loại cảm giác vô cùng may mắn.
Hắn biết rõ lần này hắn đã phát tài lớn, không nói trước bản thân động phủ này thế nào, riêng lực phòng ngự và công kích của cái động phủ này đủ để xem thường tông môn nhất phẩm trên Thần Uyên đại lục.
- Chỉ tiếc thời gian Phi Vũ đại đế luyện hóa quá ngắn, chờ hắn phát hiện ra động phủ này có đủ lực công kích, khi đó chắc hẳn đã vô lực xoay chuyển trời đất.
Sau khi Giang Trần luyện hóa động phủ lập tức phát hiện ra điểm này.
Phi Vũ đại đế cuối cùng vẫn không biết được động phủ này có thể công kích mạnh mẽ như vậy, một ít vật truyền thừa kia đều kết hợp hoàn mỹ với cấm chế công kích.
Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần còn sợ hãi:
- Quả nhiên là bẫy rập. Nếu như lúc ấy ta không ngăn cản được tham niệm trong lòng, trực tiếp đi lấy những vật truyền thừa kia, sẽ xúc động tới cấm chế công kích. Chẳng khác nào là chịu thay cho người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.
Như vậy mà nói, hắn chết quá oan uổng.
Hiện tại Giang Trần luyện hóa cả động phủ, tất cả tin tức này tất nhiên khó trách khỏi thần thức của Giang Trần. Những bố trí của Phi Vũ đại đế, tự nhiên cũng trở thành vô dụng.
- Phi Vũ đại đế, ngại quá, động phủ này sau này chuyển thành họ Giang ta rồi. Nhưng mà ngươi yên tâm, Cửu Dương Thiên Tông cùng ta đã sớm vạch mặt. Cơn tức này ta sẽ trút thay ngươi. Về phần Bất Diệt Thiên Đô, nếu như bọn họ không biết điều tới gây chuyện với ta, ta sẽ không để để ý mà thuận tay giúp ngươi tiêu diệt bọn chúng.
Trong lúc nhất thời tâm tình của Giang Trần vô cùng tốt.
Luyện hóa động phủ này không thể nghi ngờ là thu hoạch cực lớn. Chỉ tiếc động phủ này đã được phủ chủ đầu tiên bố trí ba lượt cấm chế, chỉ là đã bị người đầu tiên dùng một lượt, chỉ còn hai lần cơ hội phát động mà thôi.
Một khi hai lần này dùng hết, cấm chế của động phủ này sẽ mất đi hiệu lực. Muốn lần nữa khởi động mà nói, tài nguyên tiêu hao tuyệt đối là kinh người.
Bằng số tài phú hiện tại của Giang Trần, cũng không bằng một phần hai mươi của số tài nguyên cần để phát động công kích. Quả thực như muối bỏ biển.
Tuy rằng chỉ có hai lần cấm chế công kích, thế nhưng không thể nghi ngờ chính là tiền vốn bảo vệ tính mạng hai lần.
Tin tức từ động phủ này dũng mãnh không ngừng tràn vào, đối với tư liệu về độngp hủ này Giang Trần ngày càng rõ ràng hơn. Hắn cũng biết người luyện chế động phủ này có tên là Quách Nhiên, là một trong những cường giả Thiên Vị thượng cổ.
Đương nhiên tin tức về thượng cổ trong động phủ này cũng không có đề cập tới.
Quách Nhiên này hiển nhiên cũng niết bàn ở trong động phủ của bản thân mình. Mà Thiên Vị phù chiếu của hắn cũng lưu lại ở trong động phủ của mình.
Trừ bổn mạng Thiên Vị phù chiếu của Quách Nhiên ra còn có một mai mật lệnh. Mật lệnh này nhìn sơ qua giống như một chiếc chìa khóa màu bạc, khiến cho người ta có cảm giác phong cách cực kỳ cổ xưa.
- Mật lệnh này chính là mật lệnh đi thông tới Thiên Cơ bí cảnh sao?
Giang Trần cũng biết rất nhiều bí cảnh muốn đi tới phải cần có các loại mật mệnh tương ứng.
Loại mật lệnh này có khả năng là chìa khóa, có khả năng lại là bùa hộ mệnh, có khả năng là thứ để chứng nhận thân phận.
Một khi không có mật lệnh mà tiến vào bí cảnh mà nói, trước tiên sẽ bị cấm chế của bí cảnh công kích.
Nếu như Thiên Cơ bí cảnh thực sự thần kỳ như vậy mà nói, vô luận thế nào Giang Trần cũng phải xông vào bên trong một lần. Dù sao Thiên Cơ bí cảnh có thể được xưng là đi thông tới thiên đạo, có thể trực tiếp đi thông tới vị diện Chư Thiên.
- Thiên Cơ bí cảnh, mặc kệ có phải tồn tại thực sự hay không, mật lệnh này ta nhất định phải giữ kỹ. Thực lực của ta hiện tại tự nhiên không xứng để đi tới Thiên Cơ bí cảnh. Nhưng có một miếng mật lệnh trong tay, một khi Thiên Cơ bí cảnh xuất hiện, ta sẽ có cơ hội.
Theo Giang Trần thấy, mật lệnh của Thiên Cơ bí cảnh này so với Thiên Vị phù chiếu còn đáng giá hơn nhiều.
Tuy rằng một quả Thiên Vị phù chiếu có thể khiến cho vô số phong hào Đại đế điên cuồng đoạt, thế nhưng mà theo Giang Trần thấy, mật lệnh đi thông tới Thiên Cơ bí cảnh lại có sức nặng lớn hơn Thiên Vị phù chiếu rất nhiều.
Về phần Thiên Vị Phù chiếu tự nhiên cũng có lực hấp dẫn vô cùng lớn.
Hiện tại ở Thần Uyên đại lục rốt cuộc có cường giả Thiên Vị hay không cho tới nay vẫn là một dấu hỏi lớn. Giang Trần lăn lộn ở Vạn Tượng Cương Vực, tạm thời không tiếp xúc được tới mặt này.
Về phần trong tông môn nhất phẩm rốt cuộc có cường giả Thiên Vị hay không cũng là một dấu hỏi.
Nhưng mà ở trên Bát vực, cho dù có cường giả Thiên Vị, đoán chừng cũng là tồn tại giống như lông phượng sừng lân, thậm chí ngàn năm chưa chắc đã xuất hiện.
Mà đại đa số phong hào Đại đế đều không có hy vọng gì dựa vào bản thân tu luyện mà đạt được Thiên đạo tán thành.
← Ch. 0679 | Ch. 0681 → |