Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0928

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0928: Một trảm kinh thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Mục Thánh pháp vương mặt đen lên:

- Tuy rằng tiểu tử này che dấu rất sâu, nhưng trực giác của ta vẫn cảm thấy tiểu tử này có điều che dấu. Đối với tiểu tử này tuyệt đối không thể dùng lẽ thường suy đoná. Có lẽ chúng ta cảm thấy thủ đoạn chiến đấu của tiểu tử này, còn có các loại thủ đoạn đều mạnh hơn tiểu tử Giang Trần kia. Thế nhưng mà ngươi đừng quên, hiện tại cách thời điểm Đan Kiền Cung bị nghiền nát cũng chỉ có thời gian gần hai năm, dùng tốc độ phát triển của tiểu tử này...

Kha Thánh pháp vương kia không nói chuyện, hắn cũng hiểu được lời của Mục Thánh pháp vương nói rất có đạo lý.

Bối Pháp vương kia nhìn chằm chằm vào trên lôi đài, nhìn qua đại hán kia rồi cau mày nói:

- Nhị vị Thánh pháp vương đại nhân, các người không biết đại hán đang khiêu chiến Chân Đan Vương trên lôi đài này có lai lịch cổ quái sao?

- Cổ quái? Cổ quái cái gì?

- Vũ kỹ và thần thông của đại hán này, bên trong rõ ràng có phong phạm của đại hành gia, tuyệt đối không phải là đệ tử hàn môn có thể bồi dưỡng ra được. Thuộc hạ suy đoán, không biết liệu hắn có phải là người của Cửu Dương Thiên Tông hay không.

Lời vừa nói ra, sắc mặt hai đại Thánh pháp vương đều trở nên cực kỳ khó coi, Cửu Dương Thiên Tông?

Cửu Dương Thiên Tông là một thế lực mà bọn họ không muốn nghe tới nhất.

Không nói tới hai tông bọn họ gần đây đánh nhau hừng hực khí thế ở Vạn Tượng Cương Vực, chỉ nói tới tranh giành truyền thừa của Phi Vũ đại đế, hai đại tông môn bọn họ tranh đấu gay gắt, đã dây dưa ngàn năm không ngớt.

Hiện tại nếu như là đệ tử Cửu Dương Thiên Tông ở phía trên, vạn nhất thắng Chân Đan Vương này, vậy thì người Cửu Dương Thiên Tông sẽ nhanh chân tới trước.

Bố cục của Bất Diệt Thiên Đô bọn họ, cho dù hoàn mỹ thế nào, cho dù Chân Đan Vương thực sự là Giang Trần, cũng là chuyện không còn một chút ý nghĩa nào

Bởi vì Cửu Dương Thiên Tông cũng đang tìm kiếm Giang Trần, cũng muốn từ trên người Giang Trần mở ra bí mật truyền thừa của Phi Vũ đại đế.

- Cửu Dương Thiên Tông.

Ánh mắt Mục Thánh pháp vương bắn ra một đạo ánh mắt âm lãnh, trong lúc nhất thời cũng trầm ngâm không nói.

Kha Thánh pháp vương kia cười khổ:

- Cẳng lẽ chúng ta còn phải cầu nguyện cho tiểu tặc Giang Trần này? Cầu nguyện hắn ta có thể thắng sao?

Hiện tại quả thực bọn họ đang cực kỳ mâu thuẫn.

Một mặt, bọn họ lo lắng đại hán kia là người Cửu Dương Thiên Tông, sẽ nhanh chân tới trước bọn họ.

Nếu như đại hán của Cửu Dương Thiên Tông này đả bại Chân Đan Vương, như vật những bố trí của Bất Diệt Thiên Đô bọn họ, nói không chừng kế hoạch sẽ đổ xuống sông xuống bể.

Bởi vì ba thiên tài mà bọn họ sắp xếp, thực lực trước mắt bọn họ tuyệt đối không dám nói hơn đại hán này.

Cho nên cơ hồ hai đại Thánh pháp vương cơ hồ lâm vào trong lo lắng.

Trên lôi đài, chiến đấu đã tiến vào trong trạng thái gay cấn.

Một người được gia trì uy áp Đế cấp và công kích Đế cấp, một người gia trì phòng ngự của Đế cấp.

Trong lúc nhất thời hai người giống như cây kim so với cọng râu, đối chọi gay gắt, đánh tới mức khó ngừng.

Có thể nhìn ra được sau khi Tiêu Bào Huy được gia trì Đế uy, lực công kích rõ ràng tăng lên trong phạm vi lớn, hơn nữa sách lược của hắn là đơn giản, thô bạo, muốn thông qua Đế uy và công kích trực tiếp nghiền nát đối thủ.

Bởi vì thứ Tiêu Bào Huy am hiểu nhất chính là loại chiến đấu nghiền nát cận thân này.

Đế uy và công kích tuy rằng chỉ là lực lượng mà phù văn mang tới, thế nhưng vẫn đặc biệt kinh người. Tốc độ mà hai tay Tiêu Bào Huy huy vũ có thể nói đã đạt tới cực hạn.

Mỗi một quyền đánh ra, tiếng gió sưu sưu giống như hổ gầm rồng ngâm, uy năng cường đại khiến cho lôi đài cũng run rẩy.

Công kích cường đại bực này khiến cho trong phạm vi mấy trăm mét chung quanh lôi đài căn bản không có ai có thể tới gần.

- Chân Đan Vương, ta thừa nhận ngươi có tư cách làm đối thủ của ta. Nhưng mà đây chính là thời khắc huy hoàng cuối cùng trong cuộc đời của ngươi.

Tiêu Bào Huy ngửa mặt lên trời thét dài, lực lượng toàn thân tiếp tục khởi động, uy áp không ngừng đề thăng. Phía sau hắn như ẩn như hiện ngưng tụ ra một đạo hư ảnh, khiến cho người ta nhìn về phía hắn có cảm giác cực kỳ thần thánh.

- Bộ Thiên Đế Tài Quyết quyền này tiễn đưa ngươi quy thiên cũng đủ để ngươi tự hào rồi.

Thanh âm của Tiêu Bào Huy tràn ngập khí phách, khí thế trên người cũng tràn ngập khí phách.

Khiến cho người ta có loại xu thế quân lâm.

- Thiên Đế? Tài Quyết quyền?

Giang Trần nghe vậy nhíu mày, bỗng nhiên cười rộ lên:

- Thiên Đế? Ngươi cũng xứng nói tới chữ Thiên Đế?

Giang Trần đột nhiên nghe thấy hai chữ này từ trong miệng đối phương, hắn cảm thấy vô cùng chán ghét, vô cùng phản cảm.

Với tư cách là nhi tử Thiên Đế, Giang Trần chưa từng nghe nói qua khi phụ thân còn sống đã sáng tạo ra một món gọi là Thiên Đế Tài Quyết quyền. Cái này hơn phân nửa là võ giả bên dưới học đòi văn vẻ đặt tên như vậy.

Loại tên này nghe thế nào cũng giống như cáo mượn oai hufmg.

Tiêu Bào Huy cho dù đánh vỡ đầu hắn cũng không nghĩ ra đối thủ của hắn lại là nhi tử của Thiên Đế chuyển sinh.

Cho nên giờ phút này hắn nghĩ mình giống như là Thiên Đế chuyển sinh, mặt mũi tràn ngập cao cao tại thượng, giống như vương giả nắm giữ sinh mệnh của chúng sinh vậy.

- Tiểu tử, giác ngộ đi.

Bàn tay lớn của Tiêu Bào Huy đánh xuống, hư không bị xé rách, giống như từ một ngọn núi từ thời viễn cổ trực tiếp đánh xuống, giống như một ngôi sao phóng xuống, thế lớn vô cùng.

Một quyền cương cực lớn, khoảng chừng cao thấp mười trượng, trực tiếp trừ trong hư không áp xuống, nện xuống đầu Giang Trần.

- Chết.

Thủ quyết Tiêu Bào Huy biến đổi không ngừng, vô số hư ảnh, quyền cương không ngừng ngưng tụ, không ngừng ngưng kết trên quyền cương cực lớn kia, giống như ngàn ngàn cường giả bỗng nhiên hợp vào làm một thể.

Thời gian, hư không chấn động, lôi đài phát ra thanh âm sụp đổ. Cột ở bốn phía lôi đài vỡ nát.

Loại lôi đài hiện tại vốn thiết kế dành cho người trẻ tuổi dùng, thế nhưng dưới uy năng của Đại đế cường đại, rốt cuộc vẫn không chống đỡ nổi.

Hiển nhiên, công kích cấp bậc này, loại uy năng mang tính hủy diệt này cơ hồ giống như muốn phá hủy phiến hư không này.

Thế nhưng mà Giang Trần ở trung tâm lôi đài vẫn không chút hoang mang như trước.

Giống như cự quyền sắp đánh xuống này không có cách nào làm cho hắn biến sắc.

Uy lực của Đế Lâm Ngự giáp phù giờ phút này hoàn toàn biểu hiện ra.

Cho dù nói công kích của Giang Trần hiện tại không có cách nào chính diện đối kháng với đối phương, thế nhưng mà phòng ngự của Đế Lâm Ngự Giáp phù đối phương cũng không thể công phá một cách đơn giản được.

Dù sao đối phương chỉ mượn phù văn, có được đế uy và lực công kích của đại đế trong giây lát. Ở phương diện khác, nói ví dụ như kiến thức võ đạo, nhận thức võ đạo, các chi tiết tỉ mỉ khác cuối cùng vẫn không có nhạy cảm bằng đại đế.

*****

Cho nên quyền cương nhìn như cường hãn này mang theo khí thế dọa người, thế nhưng đối với Giang Trần mà nói, không có uy hiếp mang tính thực chất nào.

Đế Lâm Ngự Giáp phù được thúc dục toàn diện, lực phòng ngự của Đế cấp tạo thành một tầng quang tráo chung quanh người Giang Trần. Ngăn cản quyền cương đánh xuống, mặc cho quyền cương mạnh mẽ thế nào, thế nhưng vô luận thế nào cũng không thể lần nữa đè ép xuống.

Một bên là cự quyền cường đại màu bạc, một bên là q uang tráo phóng ngự màu vàng lóng lánh.

Cự quyền kia hung hăng đánh xuống, ép quang tráo phòng ngự kia lõm sâu, thế nhưng sau khi ép xuống được tới ba trượng lại không thể đột phá được thêm nữa.

Tiêu Bào Huy thấy thế cũng trợn mắt há hốc mồm.

Đây chính là uy năng của Đế cấp và công kích Đế cấp a, đối phương dựa vào cái gì mà chống đỡ được?

- Lực phòng ngự cấp bậc Đại Đế?

Trong lúc nhất thời tâm tình Tiêu Bào Huy cảm thấy mất mát, đây chính là lá bài tẩy mạnh nhất của hắn.

Dùng xong tấm át chủ bài này, hắn không còn có thể xuất ra bất kỳ con át chủ bài nào nữa.

- Không có khả năng.

Tiêu Bào Huy liên tục gào thét, tốc độ ra quyền càng nhanh:

- Phá cho ta, phá, phá.

Quyền cương không ngừng chồng chất, không ngừng ngưng tụ ở trên hư ảnh quyền cương kia. Quả nhiên dưới sự điên cuồng thúc dục của hắn, cự quyền kia cũng hạ thấp xuống được vài thước.

Thế nhưng mà công kích điên cuồng như vậy lại cực kỳ hao phí chân nguyên.

Cuối cùng Tiêu Bao Huy cũng chỉ là một bán bộ Hoàng cảnh, hắn càng như vậy tiêu hao của bản thân càng lớn. Nếu như bảo trì cường độ này, không tới nửa canh giờ, Tiêu Bào Huy nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma, thậm chí trực tiếp bị uy năng đại đế cắn trả.

Giang Trần thấy đối phương như vậy trong lòng cũng thở dài một hơi.

Hắn biết rõ đối phương đã thất thố, đây là cơ hội tuyệt hảo của hắn.

Đối phương chỉ có lực công kích và uy năng tạm thời đạt tới Đế cấp, thế nhưng lực phòng ngự nhất định vẫn vô cùng bình thường.

Nếu như hiện tại hắn có thể tập kích đối phương bất ngờ, tuyệt đối có thể tạo thành một kích trí mạng.

Nghĩ tới đây trong lòng Giang Trần đã có chủ ý.

Đế Lâm Ngự Giáp phù hộ thể làm cho Giang Trần không cần phải lo lắng tới vấn đề phòng ngự của mình, hiện tại chỉ cần tìm được một cơ hội là có thể đánh cho đối phương một kích trí mạng.

Trong lúc nhất thời, trong đầu Giang Trần hiện lên vô số sát chiêu.

Cuối cùng hắn quyết định vẫn nên dùng Ngũ Sắc Thần Quang kiếm mà Khổng Tước đại đế đưa cho hắn. Bộ thần kiếm này có khắc lạc ấn của Khổng Tước đại đế.

Lúc này cũng nên lộ ra phong mang của Ngũ Sắc Thần Quang kiếm.

Đột nhiên Giang Trần lần nữa thúc dục lực lượng huyết mạch, quang mang màu vàng quanh người hắn bỗng nhiên trở nên mơ hồ không rõ.

Sau một khắc Giang Trần ngưng tụ ra Kim Thiền pháp tướng.

Ve sầu thoát xác.

Mà bản thể hắn cũng đã tới sau lưng Tiêu Bào Huy.

Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, đối ứng với năm màu của ngũ hành, năm làm một, một là năm, biến hóa vô cùng.

Giang Trần vỗ vỏ kiếm, quang mang ngũ sắc đánh vỡ trói buộc trong hư không, lôi cuốn theo lực lượng khiến cho thiên địa phải sợ hãi đột nhiên chém về phía Tiêu Bào Huy kia.

Một kiếm chém ra, phong vân biến sắc, thiên địa rung động.

Quang mang ngũ sắc lóng lánh trong hư không mang theo ngũ sắc thải vân giống như là tấm lụa liên tục vọt qua, năm đạo hợp lại thành một, tập trung vào một mục tiêu duy nhất.

Trảm.

Không có ai có thể dùng từ ngũ nào để hình dung được một kiếm này.

Quỷ dị, bởi vì một kiếm này dù ai cũng không có cách nào hiểu được, Chân Đan Vương này tại sao lại thoát thân khỏi công kích của đối phương, không ngờ lại xuất hiện sau lưng Tiêu Bào Huy rồi chém đối phương.

Bá khí, bởi vì một kiếm này ẩn chứa áo nghĩa kiếm đạo, rất nhiều danh gia kiếm đạo ở đây cũng hoàn toàn không nhìn thấy nông sâu.

Một kiếm này Giang Trần phối hợp Ngũ Sắc Thần Quang kiếm tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm.

Môn kiếm thuật này lai lịch vô cùng bất phàm, năm đó cường giả dùng qua môn kiếm kỹ này so với phụ thân Thiên Đế của Giang Trần kiếp trước còn cường đại hơn nhiều.

Năm đó Thương Khung Thần Vương quật khởi từ thế tục, trở thành một đời Thần Vương, Ngũ Lôi Thần Âm kiếm này chính là một trong những tuyệt kỹ thành danh của hắn.

Từ nhỏ Giang Trần đã sùng bái Thương Khung Thần Vương, cũng từng nhiều lần nghe phụ thân Thiên Đế nhắc tới trong vũ trụ mênh mông này có Thần Vương Thiên Đế trong truyền thuyết Chư Thiên.

Quỹ tích của Thương Khung Thiên Đế này Giang Trần cũng cảm thấy vô cùng có hứng thú. Bởi vì Thương Khung Thiên Đế quật khởi từ thế tục, cũng là đan võ song tu, ở trên phương diện đan đạo cũng có thiên phú kinh người. Không ngừng quật khởi, cuối cùng trở thành Thần Vương Thiên Đế làm cho cả vũ trụ mênh mông khiếp sợ.

Hiện tại Giang Trần ở Thần Uyên đại lục thi triển Ngũ Lôi Thần Âm kiếm này hoàn toàn là kiếm kỹ không thuộc về vị diện này.

Ngay thời điểm Giang Trần chém ra một kiếm cũng đã chứng minh sự bất phàm, sắc bén của nó.

Mà tính mạng của Tiêu Bào Huy cũng vĩnh viễn mất đi vào thời khắc này.

Kiếm quang mạnh mẽ sắc bén trực tiếp chém lên thân thể cao lớn của Tiêu Bào Huy.

Toàn thân Tiêu Bào Huy giống như bỗng nhiên bị điện giật, đột nhiên cứng đờ, giống như trúng định thân phù, động tác đang làm lập tức ngừng lại.

Trong mắt hắn tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn muốn xoay người lại nhìn xem rốt cuộc là ai ở sau lưng thi triển ra một kiếm trí mạng này.

Thế nhưng mà cường đại như hắn giờ khắc này ngay cả lực lượng quay người cũng không có.

Sau một khắc, kiếm quang xuyên qua toàn bộ thân thể hắn.

Năm đạo kiếm quang, năm lỗ thủng trong suốt.

Phanh.

Thân thể to lớn của Tiêu Bào Huy ầm ầm ngã xuống, thân thể cao lớn đập xuống đất, khiến cho tro bụi trên mặt đất bốc lên.

Đến chết hắn cũng chết không nhắm mắt, đôi mắt giống như chuông đồng trợn ngược lên.

Giờ phút này bốn phía yên tĩnh tới thần kỳ. Giống như không khí bốn phía đọng lại vậy.

Loại bầu không khí này kéo dài chừng mấy hô hấp, bốn phía mới bộc phát ra tiếng vỗ tay như sấm. Tiếng vỗ tay như thủy triều từ xa tới gần, khuếch tán ra chung quanh.

Giang Trần thu kiếm, ánh mắt trầm tĩnh:

- Kế tiếp là ai?

Trải qua trận chiến này, trên người Giang Trần rõ ràng đã nhiều thêm một loại khí chất chiến đấu, loại khí chất này không giống như trước đó.

trước đó Giang Trần lấy yếu thắng mạnh, nhiều khi là dựa vào trang bị.

Mà trận chiến này, tuy rằng hắn cũng vận dụng Đế Lâm Ngự Giáp phù, thế nhưng kỹ xảo trong trận chiến này rõ ràng đã cao hơn rất nhiều.

Pháp tướng, kiếm kỹ, còn có Thần Ma kim thân.

Tất cả người ở khu lôi đài thứ nhất đều câm như hến. Hiển nhiên sau khi nhìn thấy xong một trận này, những võ giả trong khu lôi đài thứ nhất đều không còn tâm tư khiêu chiến Giang Trần nữa.

Chỉ là theo như quy định, mỗi người trong bọn hắn đều phải khiêu chiến Chân Đan Vương một lần. Đây là quy định cứng nhắc, bởi vì những người dự thi trong từng lôi đài phải giao thủ với mỗi một người khác trong cùng lôi đài.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)