Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0964

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0964: Hắc mã hắc đến cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngự Phong Chi Dực, ưu thế lớn nhất là tốc độ nhanh. Thông qua tốc độ cực hạn, xé rách hư không, dẫn xuất hư không loạn lưu.

Đây là tuyệt chiêu của Trang Mẫn, cũng là thần thông ẩn giấu của hắn.

Thế nhưng mà, nếu như tốc độ này một mực bị hạn chế, không cách nào hoàn toàn thúc dục đến cực hạn, uy lực của Ngự Phong Chi Dực liền không cách nào triệt để phát huy ra.

Bởi vì, xé rách hư không chỉ có dựa vào tốc độ tuyệt đối đến dẫn động. Tốc độ khởi động không nổi, liền không cách nào đạt tới yêu cầu xé rách hư không, chớ nói chi là dẫn xuất hư không loạn lưu.

Giang Trần hiển nhiên biết rõ Trang Mẫn này muốn làm gì, cũng biết chỗ đáng sợ của Ngự Phong Chi Dực này ở địa phương nào.

Nếu quả thật cho đối phương thiết cắt hư không, dẫn xuất Không Gian Loạn Lưu, trận chiến đấu này chẳng biết hươu chết về tay ai, thật đúng là khó mà nói.

- Nhất định phải ức chế tốc độ của hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn dẫn xuất hư không loạn lưu ra.

Giang Trần ý chí kiên định, biết rõ tình thế nặng nhẹ.

Lại lần nữa thúc dục trận bàn, tám pho tượng tản ra vòng vây, Kim Thiền Chi Dực của Giang Trần cũng thúc dục đến mức tận cùng, miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ Ngự Phong Chi Dực, đồng thời Phi Vũ kính liên tục bắn phá.

Trang Mẫn quả thực là cực kỳ phiền muộn, nôn nóng đến ngũ tạng muốn cháy a.

- Tên hỗn đản này, đến cùng có thủ đoạn gì, lại có thể không ngừng kéo dài ngăn ta gia tốc, để cho tốc độ của ta không cách nào đạt đến cực hạn?

Trang Mẫn hoàn toàn chính xác rất phiền muộn, phiền muộn sắp hộc máu.

Mà loại phiền muộn này, hoàn toàn là Giang Trần hy vọng chứng kiến nhất.

Chỉ cần tốc độ của Trang Mẫn hơi hạ một chút, tám pho tượng liền điên cuồng xông tới. Như thế liên tục không ngừng, Trang Mẫn liên tục thiêu đốt Nguyên lực, lại thủy chung không cách nào tăng tốc độ lên tới cực hạn.

Loại trạng thái chiến đấu này, đối với Trang Mẫn không thể nghi ngờ là tiêu hao cực lớn.

Trang Mẫn cũng biết tiếp tục như vậy, đối với mình cực kỳ bất lợi. Thế nhưng mà mặc hắn thi triển thế võ toàn thân, cũng không cách nào thoát khỏi đối phương hạn chế.

Dù sao Phi Vũ kính cũng là vật Phi Vũ Đại Đế truyền thừa, nếu như không phải Giang Trần chưa hoàn toàn đào móc ra tiềm lực của nó, đừng nói Trang Mẫn, dù chống lại Hoàng cảnh đỉnh phong, Phi Vũ kính này cũng hoàn toàn có thể phát huy tác dụng càng lớn.

Bất quá, dù như vậy, Trang Mẫn chiến đấu đã bị động.

Điên cuồng thiêu đốt Nguyên lực, hậu quả là rất rõ ràng, ước chừng sau nửa canh giờ, khí thế của Trang Mẫn rốt cục hạ rồi.

Mà nửa canh giờ giao phong này, cũng làm Giang Trần vất vả trước nay chưa có. Vì đuổi kịp tốc độ của Trang Mẫn, vì để cho Phi Vũ kính có thể phát huy uy năng càng lớn, Giang Trần cũng dùng lực lượng toàn thân.

Cũng may, Nguyên lực của Giang Trần dồi dào, lại có Long Tiểu Huyền âm thầm trợ lực cho hắn.

Thời điểm Trang Mẫn hao hết Nguyên lực, Giang Trần vẫn thần hoàn khí túc, hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng tiêu hao quá độ.

Tám pho tượng ở dưới trận bàn điều khiển, phối hợp cũng càng ngày càng thuần thục, uy lực của Bát Hoang Nhiếp Linh Trận cũng không ngừng hiển lộ ra.

Trang Mẫn binh bại như núi đổ, một khi khí thế bị áp chế, tăng thêm tiêu hao quá độ, trừ khi hắn nguyện ý thiêu đốt khí huyết đến chiến, nếu không, trận chiến này đã không có bất kỳ huyền niệm.

- Trang Mẫn bại.

Diệp Phiêu Linh than nhẹ một tiếng, lắc đầu.

- Chân Đan Vương này thật đúng là một yêu nghiệt, Khổng Tước Thánh Sơn nhất mạch, là chuyên sản xuất loại yêu nghiệt này sao? Năm đó có Phàn thiếu chủ, hôm nay có Chân Đan Vương. Số mệnh của Khổng Tước Thánh Sơn, quả nhiên là thất mạch vô địch?

Diệp Phiêu Linh thở dài, làm cho Thương Hải Đại Đế cũng miệng đầy đắng chát. Hắn không hy vọng số mệnh của Khổng Tước Thánh Sơn tốt như vậy.

Thương Hải Đại Đế là bạn bè của Tu La Đại Đế, hắn càng vui thấy Tu La Đại Đế khống chế Lưu Ly Vương Thành. Mà không phải Khổng Tước Thánh Sơn tiếp tục chấp chưởng Lưu Ly Vương Thành.

Nếu như Chân Đan Vương này bị lập làm Thiếu chủ, như vậy chờ Khổng Tước Đại Đế công đức viên mãn, Chân Đan Vương này chẳng phải là sẽ danh chính ngôn thuận kế vị?

Nếu như thế, Tu La Đại Đế nhịn nhiều năm như vậy, chẳng phải là tương đương nhịn không?

Trang Tiệp mặt xám như tro, hắn còn không cách nào từ trong ân oán cá nhân đi ra, trong miệng thì thào chửi bới nói:

- Tiểu súc sinh này, tiểu súc sinh này... ngay cả Ngự Phong Chi Dực cũng không làm gì được hắn sao? Không... Ca ca ngay cả Ngự Phong Chi Dực cũng không thể thi triển đến cực hạn, thực hi vọng đây là một ác mộng, sau khi tỉnh lại ta vẫn là Thiếu Chủ Bảng bài danh thứ hai mươi, ca ca vẫn là Thiếu Chủ Bảng bài danh thứ mười một...

Khi thân hình của Trang Mẫn bị pho tượng tươi sống vứt xuống lôi đài, bốn phía lôi đài hoàn toàn yên tĩnh. Hiển nhiên, mọi người đều bị kết quả này chấn trụ.

Chân Đan Vương, vậy mà lại một lần nữa trình diễn hắc mã. Dùng thân phận vị trí thứ 17, khiêu chiến vị trí thứ mười một thành công.

Kể từ đó, Chân Đan Vương liền xếp vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng. Mà Trang Mẫn, tất bị vô tình đánh đến vị trí thứ mười bảy. Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, Trang Mẫn bị người Hạ vị khiêu chiến đánh bại, ngay cả cơ hội khiêu chiến cũng không có. Chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở vị trí kia.

Kết quả trận chiến này vừa ra, lập tức đưa tới oanh động. Tin tức tựa như gió thu, lập tức truyền khắp Lưu Ly Vương Thành.

Cơ hồ mỗi người đều biết, Chân Đan Vương vừa mới sáng tạo ra kỳ tích. Sáng tạo ra kỳ tích mà trong lịch sử của Lưu Ly Vương Thành, cũng là ngàn năm khó được.

Thiên Thánh cảnh, thành công khiêu chiến thiên tài Hoàng cảnh.

Bản thân thắng bại cũng không có gì, đơn giản là bài danh cao một chút, thấp một ít. Thế nhưng mà thiên tài Thiên Thánh cảnh đả bại thiên tài Hoàng cảnh, loại chênh lệch cách xa này, không thể nghi ngờ là cực kỳ có tính hí kịch.

Trong lúc nhất thời, đại danh của Chân Đan Vương lại lần nữa trở thành Truyền Kỳ của Lưu Ly Vương Thành.

Lại một lần nữa, kỳ tích xuất hiện.

Phảng phất Chân Đan Vương này xuất hiện, luôn nương theo lấy vô số kỳ tích.

Dùng thân phận một Đan Vương vô danh, đánh bại âm mưu của Vương Đình đại phiệt, thậm chí làm cho Vương Đình đại phiệt xoá tên khỏi Lưu Ly Vương Thành. Từ đó triệt để chung kết tranh luận Vương Đình đại phiệt cùng Bàn Long đại phiệt ai là đệ nhất phiệt.

Sau đó lại dùng thân phận chủ nhân của Thái Uyên các, trợ giúp Khổng Tước Thánh Sơn xuất chiến, chiến thắng Kê Lang Đan Vương không ai bì nổi, đánh bại Thần Thoại bất bại của Đan Hỏa Thành.

Hôm nay, Chân Đan Vương tham gia Võ Tháp chi đấu, vậy mà một đường hát vang tiến mạnh, đến bây giờ một mực giết đến vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng, hoàn thành nghịch tập hoa lệ.

Đây hết thảy hết thảy, cho dù là hai chữ "kỳ tích" này, cũng có chút không cách nào hình dung công tích vĩ đại mà Chân Đan Vương lấy được.

- Lưu Hương, trước kia ngươi thua ở trong tay Chân Đan Vương, còn có chút không phục a? Hôm nay, ngươi có phục hay không?

*****

Cơ tam công tử mặt mày hớn hở hỏi thăm.

Lưu Hương công tử hừ lạnh một tiếng:

- Cũng không phải ngươi thắng, đắc ý cái gì? Hơn nữa, ngươi đứng hàng Thiếu Chủ Bảng, lại buông tha khiêu chiến, đã sớm mất đi tâm huyết cùng dũng khí của một võ giả. Ngươi có tư cách gì thuyết giáo ta?

Lưu Hương công tử ở Võ Tháp chi đấu lần này thất bại thảm hại, cảm giác bị thất bại cũng rất mạnh. Để cho đồ vật mặt trái trong con người hắn bạo phát ra, không giống như trước kia tận lực bảo trì phong độ như vậy.

Lời nói này nếu ở bình thường, Cơ tam công tử chắc chắn sẽ quê quá hóa khùng.

Bất quá lần này, vẻ mặt của hắn lại cười đùa tí tửng:

- Chim tước làm sao biết chí lớn?

Lưu Hương công tử hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng bật cười. Hiển nhiên, hắn đối với hành vi hướng lên mặt mình thiếp vàng này của Cơ tam công tử, là thập phần khinh thường.

Giờ phút này, Bàn Long phiệt chủ cũng nhìn qua lôi đài, thật lâu chưa lấy lại bình tỉnh.

Giang Trần này, một lần lại một lần, đã cho hắn quá nhiều rung động. Cho đến ngày nay, Bàn Long phiệt chủ đã tin tưởng vững chắc, Chân Đan Vương này nhất định có thể luyện chế ra Tùng Hạc Đan, sáng tạo kỳ tích khác.

Bởi vì, Chân Đan Vương này quả thực là vì sáng tạo kỳ tích mà sinh.

So với việc Chân Đan Vương ở Võ Tháp chi đấu sáng tạo một lần lại một lần kỳ tích, Tùng Hạc Đan thoáng cái cũng trở nên không phải xa không thể chạm như vậy rồi.

Trong Lưu Ly Vương Thành, Khổng Tước Đại Đế nhất mạch, đối với Giang Trần phát huy cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.

- Bệ hạ nhìn xa trông rộng, hôm nay thuộc hạ là triệt để phục rồi.

Giờ khắc này, Vân Trung Minh Hoàng cũng bị Giang Trần phát huy mà chấn kinh.

Khổng Tước Đại Đế khoan thai cười cười:

- Vân Trung, ngươi một mực lo lắng Chân Đan Vương này không đảm nhiệm được Thiếu chủ vị của Khổng Tước Thánh Sơn. Hôm nay, cái nghi kị kia cũng bỏ đi a?

Vân Trung Minh Hoàng hổ thẹn:

- Hoàn toàn bỏ đi. Ta tin tưởng ba vị đạo hữu cũng đều như vậy?

Ba vị đạo hữu mà Vân Trung Minh Hoàng nói, là chỉ ba người khác trong Khổng Tước Thánh Sơn Tứ đại Hoàng cảnh đỉnh phong, theo thứ tự là Trấn Tuế Minh Hoàng, Đa Mai Minh Hoàng cùng Dã Hồ Minh Hoàng.

Tứ đại Hoàng giả này, là tứ đại hộ pháp của Khổng Tước Thánh Sơn, cũng là bốn trợ thủ mà Khổng Tước Đại Đế nể trọng nhất.

Loại sự tình lập Thiếu chủ này, Khổng Tước Đại Đế tự nhiên hi vọng được bọn hắn tán thành.

Cũng không phải Khổng Tước Đại Đế không đủ quyền uy, mà là hắn không muốn Thiếu chủ mình lập, cuối cùng ngay cả Tứ đại Hoàng giả cũng không ủng hộ.

Dã Hồ Minh Hoàng lộ ra dáng tươi cười trí tuệ:

- Kẻ này thiên tài kinh diễm, vĩnh viễn đều có thể cho người kinh hỉ. Nhân tài như vậy nếu không lập làm Thiếu chủ, là tổn thất của Khổng Tước Thánh Sơn ta a.

Trấn Tuế Minh Hoàng cũng gật đầu đồng ý:

- Đúng là như thế, hạt giống tốt như vậy, người khác là cầu còn không được. Nếu như chúng ta bỏ lỡ, chỉ một phút liền bị các mạch khác cướp đi.

Đây cũng không phải ngữ điệu khoa trương. Dùng thực lực cùng tiềm lực mà hiện tại Chân Đan Vương biểu hiện ra, đã đủ ảnh hưởng cách cục tương lai của Lưu Ly Vương Thành.

Thiên tài như vậy, mặc kệ mạch nào, đều sẽ thập phần hoan nghênh.

Ngược lại là nữ hộ pháp duy nhất trong Tứ đại Hoàng giả kia, cũng chính là Đa Mai Minh Hoàng, lại nói:

- Tiềm lực của Chân Đan Vương cố nhiên là rất cao, để cho thuộc hạ không thể không bội phục. Nhưng kẻ này lai lịch thần bí, đến cùng có thể tin cậy được hay không?

Đa Mai Minh Hoàng là nữ trung hào kiệt, phong cách của nàng từ trước đến nay lãnh ngạo sắc bén, muốn nói cái gì liền nói cái ấy. Trong lòng có băn khoăn này, nàng liền nói ra.

Khổng Tước Đại Đế mỉm cười:

- Thân phận lai lịch kẻ này, mọi người không cần phải lo lắng. Bổn đế xem người, ba ngàn năm qua chỉ sai một người.

Khổng Tước Đại Đế nói, là chỉ Phàn thiếu chủ. Trên thực tế Phàn thiếu chủ, cũng không thể tính toán hoàn toàn sai. Về sau Khổng Tước Đại Đế cũng phát hiện Phàn thiếu chủ có huyết mạch Ma tộc, chỉ bất quá hắn muốn mượn cơ hội này, khảo nghiệm nhãn lực của Tứ đại Hoàng giả thoáng một phát mà thôi.

Đáng tiếc chính là, Tứ đại Hoàng giả này không ai có thể nhìn ra. Cái này cũng triệt để khiến cho Khổng Tước Đại Đế đoạn tuyệt cách nghĩ dìu một người trong Tứ đại Hoàng giả Thượng vị.

Giang Trần cường thế sát nhập vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng, làm cho Thiếu Chủ Bảng lo lắng thoáng cái tăng gấp 10 lần.

Bởi vì, theo dị số Giang Trần xuất hiện, Top 10 của Thiếu Chủ Bảng vốn thập phần trong sáng, thoáng cái nhiều ra rất nhiều chuyện xấu.

Chân Đan Vương này giống như một thanh dao mổ, treo ở trên không Top 10 Thiếu Chủ Bảng, tùy thời có khả năng chém xuống. Đến cùng sẽ chém về phía ai?

Đến cùng Chân Đan Vương còn có thể tiếp tục khiêu chiến hay không? Đến cùng Top 10 của Thiếu Chủ Bảng còn sẽ xuất hiện bao nhiêu thay đổi?

Đủ loại lo lắng, thoáng cái trở nên cực kỳ thú vị.

Trên cơ bản, trải qua chiến đấu lâu như vậy, tất cả mọi người cảm thấy, Chân Đan Vương tuyệt đối sẽ không buông tha cho cơ hội khiêu chiến cuối cùng.

Còn lại lo lắng duy nhất là, hắn sẽ khiêu chiến tên thứ mấy?

Theo như quy tắc, lần thứ hai hắn khiêu chiến vượt qua sáu thứ tự. Như vậy lần thứ ba hắn khiêu chiến, lại trở mình gấp đôi, có thể vượt qua mười hai thứ tự.

Hiện tại thứ hạng của hắn là mười một, nói cách khác, cho dù hiện tại hắn khiêu chiến đứng đầu Thiếu Chủ Bảng, tư cách cũng là đủ rồi.

Chỉ là, hắn sẽ khiêu chiến đầu bảng sao?

Vấn đề này, Giang Trần đồng dạng cũng đang suy nghĩ. Thay thế Trang Mẫn trở thành vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng, Giang Trần cũng cảm nhận được thực lực phía trước của Thiếu Chủ Bảng rất mạnh.

Nếu như Trang Mẫn này không phải vì Thủy Nguyên Lực bị Long Tiểu Huyền âm thầm khắc chế, Giang Trần muốn đánh bại Trang Mẫn, độ khó sẽ rất lớn.

Xa hơn trước, từng đối thủ đều lợi hại hơn Trang Mẫn.

Cho nên, Giang Trần khách quan đoán chừng, nếu như mình không sử dụng những át chủ bài kia, trước top 3 căn bản là không cần nghĩ, thậm chí Top 5 cũng không cần suy nghĩ.

Bởi vì mấy tên biến thái kia, đều là thiên tài Hoàng cảnh tam trọng.

Phải biết rằng, năm đó Cung Vô Cực không ai bì nổi, cũng bất quá là Hoàng cảnh tam trọng. Lúc trước Giang Trần ở trong tay Cung Vô Cực, chỉ có phần bỏ trốn mất dạng.

Cuối cùng có thể tiêu diệt Cung Vô Cực, hoàn toàn là dựa vào Mê Thần Chướng ở Anh Khấp Cốc, đó là nguyên nhân thiên thời địa lợi.

Nếu như Giang Trần có thể vận dụng át chủ bài mình có, hắn ngược lại có lòng tin khiêu chiến Top 5 thoáng một phát, nhất định sẽ có một ít phần thắng.

Thế nhưng mà ở dưới đủ loại trói buộc hạn chế, Top 5, Giang Trần thật không dám nghĩ.

Hiện tại mục tiêu của hắn, là trước chín.

Võ Tháp chi đấu, top 36 tiến vào Thiếu Chủ Bảng. Mới có tư cách vào Lưu Ly chủ tháp tu luyện.

Tu luyện ở trong Lưu Ly chủ tháp, bên trong có vô số di sản của các tiên hiền ở Lưu Ly Vương Thành, có đủ loại gặp gỡ, quan trọng nhất là, ở trong Lưu Ly chủ tháp tu luyện, một ngày có thể bằng mười ngày ngoại giới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)