← Ch.0249 | Ch.0251 → |
Chỉ cần đối phương khẽ động, hắn thậm chí có thể động nhanh hơn.
- Tiểu tử, ngươi bất quá là dựa vào ưu thế ở trên mặt hồ, có dám lên bờ chiến một trận hay không?
Dư Sâm kia dùng con mắt âm tà liếc nhìn Tần Phàm, sử dụng khích tướng nói.
Nhưng tu vi tâm cảnh của Tần Phàm đã cực cao, nơi nào sẽ dễ dàng bị khích như vậy, hắn chỉ là mỉm cười nói:
- Nếu như ngươi có thể trở về trên bờ, vậy thì đi ah.
- Hừ! Đừng tưởng rằng ở trên nước ta không làm gì được ngươi!
Dư Sâm kia thấy khích tướng không thành, hừ lạnh một tiếng, sau đó tay nắm chặt trọng kiếm màu vàng, nguyên võ chi khí trong cơ thể trào ra, trên sống đao nổi lên khí kình màu vàng đất nồng đặc, thậm chí đã hóa thành thực chất.
Tần Phàm thấy hành Thổ chi khí của Dư Sâm này hùng hậu, trong nội tâm cũng thoáng cảm thấy ngưng trọng, nhưng sắc mặt không thay đổi, chỉ tiếp tục bình tĩnh nhìn đối phương.
Hắn biết rõ ở trong hồ, hành Thổ chi khí rất thưa thớt, Dư Sâm này chỉ bằng vào hành Thổ chi khí của bản thân, rất khó phát huy toàn bộ uy lực.
Bồng!
Sau một khắc, liền thấy Dư Sâm kia cầm trọng kiếm trong tay, dưới chân của hắn lập tức khởi động, một mảnh thổ nhưỡng ngưng tụ thành thực chất sinh sôi đi ra, đảo mắt liền trải rộng ra phạm vi 10m.
- Ồ?
Tần Phàm trông thấy một màn này, rốt cục có chút biến sắc, hắn không thể tưởng được Dư Sâm lại có một chiêu như vậy, kể từ đó, thật sự là hắn có thể giảm bớt hoàn cảnh xấu trên mặt nước rồi.
- Không hổ là thất cấp Linh Vũ sư, thậm chí có nguyên võ chi khí hùng hậu như vậy. Nhưng bởi như vậy, hắn tiêu hao nguyên võ chi khí sẽ thật lớn, vẫn là khó có thể phát huy toàn bộ chiến lực.
Tần Phàm giương mắt nhìn về phía Dư Sâm đối diện, chăm chú nắm chặt Hỏa Vân đao trong tay.
- Tiểu tử, không ngại nói cho ngươi biết, từ khi Dư Sâm ta trở thành Linh Vũ sư, còn là lần đầu tiên bị bức đến tình trạng này, bất quá chỉ cần lấy được Tạo Hóa Liên Chủng, hết thảy đều là đáng giá.
Dư Sâm kia giơ trọng kiếm lên, trong miệng nhàn nhạt nói, hôm nay hắn làm đến nơi đến chốn, rất nhanh trở nên bình tĩnh lại.
- Có thể làm cho Dư đại sư ngươi thận trọng như thế, ta cũng cảm giác vinh hạnh sâu sắc, bất quá về phần hạt sen, ta chỉ có thể tiếc nuối nói cho Dư đại sư ngươi, tất cả đều có định số, không phải chớ cưỡng cầu.
Tần Phàm tiếp tục lạnh nhạt nói.
Trông thấy bộ dạng cực kỳ bình tĩnh kia của Tần Phàm, Dư Sâm âm thầm cắn răng, trải qua ngôn ngữ giao phong, hắn biết rõ tuy tuổi đối phương không lớn lắm, nhưng tâm bình tĩnh thậm chí còn cường đại hơn mình, hắn muốn mượn cái này tới chèn ép uy phong là không có khả năng rồi.
- Tiểu tử, nạp mạng đi!
Rốt cục Dư Sâm đã nhịn không được, dưới chân đạp mạnh thổ nhưỡng, thân hình bắn về phía Tần Phàm.
- Cảm ơn Dư đại sư ngươi quan tâm, khổ cực rồi.
Trông thấy đối phương đã nhịn không được, trong miệng Tần Phàm không buông tha tiếp tục nói, đối phương chính là thất cấp Linh Vũ sư, nếu như có thể để cho hắn tức giận, như vậy sẽ dễ dàng đối phó hơn rất nhiều.
Lại bị Tần Phàm khích như vậy, quả nhiên Dư Sâm kia thiếu chút nữa phun máu, bất quá hắn cũng coi như lợi hại, dù sao tu luyện tới thất cấp Linh Vũ sư, tâm bình tĩnh cũng không tính toán chênh lệch, chỉ là khí tức dao động thoáng một phát, lập tức liền điều chỉnh.
Nhưng vào lúc này, khi khí tức của Dư Sâm dao động một cái chớp mắt, Tần Phàm động, dưới chân đạp mạnh mặt hồ, trường đao trong tay vẽ ra trên không, dùng đao thế dẫn động đao ý, trong khoảng khắc, khí thế trên người của hắn đại biến, khí tức vô cùng khí phách ở trên người của hắn tràn ra, sau đó sắc mặt của hắn ngưng trọng, trường đao giơ lên cao...
Trường đao màu đen trong tay kia lúc này lại giống như vừa mới lấy ra trong hỏa lò, thân đao trở nên thông hồng như Hỏa Vân, khí kình toàn thân trong nháy mắt này bị dẫn dắt, toàn bộ quán chú trong một đao kia.
Một đao bổ về phía trước.
Ồ...
Tiếng không khí bị xé rách bén nhọn vang lên, như có Hỏa Vân thiêu đốt, khí kình của một đao kia mang theo hỏa diễm cự đại, ở trong hư không biến ảo thành một hỏa diễm cự đao, vô cùng khí phách, trực tiếp đánh tới Dư Sâm.
Cảnh giới Linh Vũ sư sử dụng Bá Vương đao!
Chưa từng có từ trước đến nay!
Oanh!
Theo thanh âm như tiếng sấm rền rơi xuống, thổ nhưỡng mà Dư Sâm làm ra kia, bị nện ra một hố to vài mét, bùn đất và nước bắn tung tóe lên bầu trời.
Mà chỗ bùn đất kia bay vụt, chỉ thấy từng khe hở lan tràn, đợi cho khuếch tán đến hơn mười thước, lúc này mới chậm rãi ngừng lại, hơn nữa khắp nơi đều là một mảnh cháy đen, cái kia đều là Liệt Hỏa cháy qua lưu lại.
Vừa rồi Dư Sâm kia thật vất vả mới lợi dụng hành Thổ chi khí của bản thân bố trí thổ nhưỡng trên mặt hồ, vào lúc này đã trở nên chia năm xẻ bảy, phá thành mảnh nhỏ, cái này coi như là vừa rồi Dư Sâm không công phí nguyên võ chi khí trong cơ thể rồi.
Một lát sau, một khối đất màu vàng cực lớn đột nhiên từ trong hồ nhảy ra, tầng đất tán đi, liền lộ ra một bóng người chật vật. Toàn thân ướt sũng, sắc mặt trắng bệch, người này dĩ nhiên là Dư Sâm mới vừa rồi bị oanh vào trong hồ.
Cũng may vừa rồi hắn phản ứng nhanh, lúc này mới tránh được mũi nhọn mạnh nhất của Bá Vương đao kia, nhưng vẫn bị dư kình của Bá Vương đao đánh trúng, hắn cũng cảm giác được tâm thần bị va chạm mãnh liệt, lục phủ ngũ tạng tựa hồ cũng muốn lệch vị trí.
Ánh mắt kiêng kị và oán độc nhìn lại thiếu niên áo xanh đối diện, Dư Sâm lau tơ máu khóe miệng, trong nội tâm vừa sợ vừa giận, không thể tưởng được hắn đạt tới Linh Vũ sư chi cảnh đã hơn mười hai năm, lại bị thiếu niên đột phá không lâu trước mắt này đánh thành như vậy.
- Còn chưa chết sao?
Tần Phàm trông thấy Dư Sâm xuất hiện lần nữa, cố ý lộ ra biểu lộ kinh ngạc cực kỳ khoa trương:
- Còn chưa có chết sao?
Dư Sâm thiếu chút nữa bị tức đến phún huyết, hận đến nghiến răng nghiến lợi, sau một lát, hắn hít sâu một hơi, lúc này mới lần nữa bình tĩnh lại, sau đó hắn vô cùng oán độc nhìn Tần Phàm, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cái lọ bạch ngọc, đổ ra một khỏa đan dược màu đỏ sáng bóng.
- Linh đan? Hiện tại đan dược như vậy không đáng giá sao?
Bởi vì cách quá xa, Tần Phàm không thể phân biệt ra được đó là đan dược gì, nhưng trong nội tâm hơi trầm, dưới chân lập tức đạp mạnh mặt hồ, bắn về phía Dư Sâm, không để cho hắn có cơ hội tiêu hóa dược lực.
- Tiểu tử, ta muốn ngươi chết không yên lành!
Dư Sâm kia nhanh chóng nuốt đan dược vào trong miệng, đan dược vào miệng tức hóa, ở trên người của hắn rất nhanh dâng lên một cổ khí thế mạnh mẽ, sau đó hắn ném cái lọ vào trong hồ, âm lãnh nhìn Tần Phàm xông đến.
- Xem ra là Tăng Linh đan, có thể tăng thực lực Linh Vũ sư lên hai cấp, đan dược này ngược lại là thập phần trân quý, một khỏa đoán chừng đã là toàn bộ tích súc của Dư Sâm này đi à nha.
Tần Phàm thấy đã không kịp ngăn trở, cũng ngừng lại, sau một khắc hắn cũng ở trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cái chai bạch ngọc, vừa rồi hắn ở trong không gian kim liên cũng luyện chế một ít Tăng Linh đan.
- Những Tăng Linh đan trải qua ta cải tiến này, có thể để Linh Vũ sư tăng lên ba cấp, so đan dược với ta, ta nhìn ngươi so như thế nào.
Tần Phàm nhanh chóng nuốt Tăng Linh đan, sau đó lại lấy ra một khỏa linh đan khôi phục nguyên võ chi khí trong cơ thể nuốt vào.
Dược lực của Linh đan so với linh hoàn thì nhanh hơn rất nhiều, thoáng qua trong lúc đó, Thủy nguyên chi khí trong Vũ Điền khí hải của Tần Phàm đã tràn đầy, hơn nữa khí thế trên người tăng nhiều, tạm thời tăng lên tới tứ cấp Linh Vũ sư.
- Tiểu tử này cũng có đan dược?
Dư Sâm trông thấy Tần Phàm liên tục phục dụng hai khỏa đan dược, hơn nữa khí thế trên người biến hóa so với mình còn muốn lớn hơn rất nhiều, hắn không khỏi mở to hai mắt, có chút không dám tin.
Lúc trước thời điểm hắn đổi được một khỏa Tăng Linh đan này, cơ hồ là hơn phân nửa tích súc mới cầu được Luyện Đan Sư kia luyện chế ình dùng bảo vệ tánh mạng, nhưng hôm nay trông thấy Tần Phàm không đau lòng nuốt vào hai viên linh đan, lại khiến cho lòng của hắn lập tức không công bằng.
- Dư đại sư, chúng ta tiếp tục.
Tần Phàm nhìn thực lực Dư Sâm đã nhảy lên đến Linh Vũ sư cửu cấp, không có nửa phần sợ hãi, chỉ là trong miệng bình tĩnh nói.
- Đáng giận!
Dư Sâm nộ quát một tiếng, trọng kiếm trong tay bổ về trong hồ, lập tức toàn bộ mặt hồ tràn ngập một tầng đất vàng dày đặc lần nữa, dùng Tạo Hóa Kim Liên kia làm biên giới, lúc này cơ hồ lấp đầy một nửa hồ lớn.
- Đạt tới cửu cấp Linh Vũ sư, nguyên võ chi khí trong cơ thể Dư Sâm này càng thêm hùng hậu, bùn đất ngưng hóa ra cũng cứng rắn hơn nhiểu.
Tần Phàm cảm thụ được biến hóa dưới chân, không khỏi đề cao vài phần cảnh giác.
- Tiểu tử, ngươi khó chạy thoát kiếp số!
Lúc này Dư Sâm quát một tiếng, dưới chân đạp mạnh, sau đó thân hình bay lên, trọng kiếm trong tay ở trên không trung bổ về phía Tần Phàm.
Bành!
Khí kình bành trướng lập tức từ trọng kiếm trong tay hắn mãnh liệt lao ra, khí kình màu vàng đất trầm trọng như Thái Sơn áp đỉnh áp về phía Tần Phàm.
Bành!
Thời điểm Dư Sâm chém ra một kiếm, đất vàng dưới chân Tần Phàm lại bỗng nhiên huyễn hóa ra một bàn tay lớn màu vàng đất, từ phía dưới chộp tới hắn, vừa rồi Tần Phàm phân tâm nhìn kiếm khí cường hoành từ trên đầu đè xuống kia, cho nên không có chú ý dưới chân, trong nháy mắt này, bán thân thể của hắn đã bị bao vây lại.
Đất vàng đặc thù kia vô cùng cứng rắn, vào lúc này cả người Tần Phàm bị trói buộc, lực trói buộc kia cực kỳ khủng khiếp. xem tại
Bên trên có kiếm khí xu thế Thái Sơn đè xuống, dưới lại có lực trói buộc khiến cho thân thể khó di động, trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi trầm xuống.
- Ngược lại là có thể thừa cơ hội này thử xem năng lực của Huyền Vũ Ma chủng.
Nhìn xem kiếm khí kia sắp áp đến trên đầu, trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên khẽ động, vì vậy hắn giương mắt nhìn Dư Sâm vội xông mà đến, sau đó kích phát Ma chủng chi lực, dùng sức đập mạnh đất vàng ở dưới chân kia.
Oanh!
Đất vàng cứng rắn mà Dư Sâm Cái ngưng hóa thành kia, vậy mà ở dưới một cước này của Tần Phàm, bắt đầu sụp đổ.
Rất nhanh, thân thể của hắn liền thoát khỏi trói buộc, vội vàng giơ Hỏa Vân đao trong tay lên, chém về không trung, đón nhận kiếm khí nặng như thiên quân kia.
- Điều này sao có thể!
Dư Sâm nhìn tầng đất do nguyên võ chi khí của mình ngưng kết thành kia bắt đầu văng tung tóe, không khỏi biến sắc, bất quá lúc này hắn ngược lại là rất nhanh phản ứng đi qua, vội vàng huy kiếm bổ tới Tần Phàm.
Ầm ầm!
Hỏa Vân đao phát ra khí kình cường hoành, rất nhanh liền đối mặt với kình khí hùng hậu đè xuống kia, cả hai ở trên không trung phát ra bạo tạc nổ tung kịch liệt, Tần Phàm lập tức cảm thấy một cổ sức lực lớn đâm vào, thân hình rút lui mấy trượng.
Vừa mới đứng lại, liền thấy Dư Sâm kia vọt tới mình lần nữa, Tần Phàm ổn định thân hình, dưới chân đạp mạnh, dưới tác dụng của Huyền Vũ Ma chủng, khe hở ở dưới chân hắn lan tràn ra, thoáng chốc, hơn mười thước đất vàng đều bị sụp đổ, lộ ra mặt hồ đục ngầu.
Bồng! Bồng! Bồng!
Cánh tay Kỳ Lân chấn động, vài tường nước lập tức bay lên mặt hồ, kết thành tường băng bao vây Dư Sâm lại, bốn phía lần nữa khôi phục hoàn cảnh nguyên lai.
- Dư Sâm, xem ra khó tránh khỏi kiếp số chính là ngươi!
Tần Phàm đạp mạnh mặt hồ, thân hình nhanh chóng phóng về phía Dư Sâm, cũng cùng lúc đó, mười cái phân thân cũng xuất hiện ở bên cạnh hắn, từng cái được băng tinh phản xạ, rất khó phân ra thực giả.
Oanh!
Mười phân thân đồng loạt bổ ra một đao, hồ nước đục ngầu quay cuồng bốn phía, lao nhanh mà tới, gầm thét che lấp bầu trời, đao khí Bá Đạo tựa hồ là không chỗ nào không có, sắp sửa thôn phệ kình khí mãnh liệt của Dư Sâm vào trung tâm.
- Ah...
Vào lúc này, Dư Sâm kia tựa hồ là cảm nhận được sát cơ lửa sém lông mày, phát ra một tiếng gầm nhẹ, sau đó toàn thân lập tức bị bao khỏa ở bên trong khí kình đất vàng dày đặc, cả người như hóa thành một khỏa đạn pháo trực tiếp phá vỡ tường băng sau lưng, sau đó tốc độ cực kỳ nhanh phóng tới cạnh bờ, xông đến trên bờ, lập tức chui vào trong rừng rậm.
Tần Phàm ở đâu chịu buông tha hắn, vội vàng đuổi theo, nhưng ngay lúc này, hắn lại đột nhiên nghe được từ trong rừng rậm không xa truyền đến dị động cực lớn.
- Rống...
Vào lúc này, một tiếng gầm cực lớn từ trong rừng rậm vang ra, tựa hồ có yêu thú bị động tĩnh cực lớn ở đây hấp dẫn tới.
Sau một lát, một bóng mờ cự đại xuất hiện trên bầu trời, Dư Sâm kia bị hai móng vuốt cực lớn bắt được, sau đó bị mang lên thiên không, hai cái móng vuốt chỉ là tùy ý kéo một phát, lập tức liền xé thân thể của hắn làm hai nửa.
Tần Phàm vội vàng ngừng thân hình lại, có chút kinh hồn chưa định nhìn lại bên kia, chỉ thấy một đầu Mãnh Hổ cực lớn mọc hai cánh ngự không phi hành, từ trên cao nhìn xuống lao đến bên này.
- Thiên Sí Hổ!
Tần Phàm nhìn xem quái vật khổng lồ trên bầu trời, trong miệng hoảng sợ nói.
Thấy Thiên Sí Hổ, Tần Phàm nhớ lại tình cảnh ngũ Hổ phệ Long khi mới vào yêu thú sơn mạch, một đầu yêu thú Giao Long thất cấp, là bị năm con lục cấp yêu thú Thiên Sí Hổ liên hợp đuổi giết.
Khi đó Tần Phàm chỉ là một gã vừa mới đột phá đến Võ giả không lâu, bị tình cảnh kia rung động thật sâu rồi, từ đó về sau hình ảnh Thiên Sí Hổ hung mãnh cũng ở lại đáy lòng của hắn, thật khó có thể xóa đi.
Hắn thường nằm mơ gặp phải Thiên Sí Hổ lần nữa, bị móng vuốt của Thiên Sí Hổ bắt được, ép hắn lấy ra tinh hạch của Giao Long cho chúng nó.
Khi đó Tần Phàm bị sợ đến giày vò, thiếu chút nữa cho là mình sẽ bị xé thành mảnh nhỏ, bởi vậy hiện tại hắn đối với Thiên Sí Hổ, trong nội tâm thậm chí y nguyên còn giữ một bóng ma.
← Ch. 0249 | Ch. 0251 → |