← Ch.0250 | Ch.0252 → |
Mà vừa rồi chứng kiến nó xé Dư Sâm thành hai nửa, làm bong ma kia không khỏi tràn về lòng hắn, khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn không khỏi có chút thất thần, hắn kinh ngạc nhìn xem Thiên Sí Hổ trên bầu trời, cho đến khi Thiên Sí Hổ lao đến mình, hắn mới phản ứng đi qua.
- Thiên Sí Hổ! Vậy mà gặp phải yêu thú biến thái này! Ngay cả Giao Long một sừng cũng có thể giết chết, thất cấp Linh Vũ sư bị xé thành hai nửa dễ dàng như vậy! nguồn
Tần Phàm nhìn Thiên Sí Hổ kia lao xuống chộp tới mình, móng vuốt vô cùng sắc bén kia còn hiện ra huyết khí, hàm răng âm trầm và dữ tợn ở trong miệng lộ ra, lúc này hắn dâng lên ý niệm trong đầu dĩ nhiên là chạy trốn!
Khi Tần Phàm thật muốn xoay người chạy tới Tạo Hóa Kim Liên, thanh âm của Cổ Mặc có chút trêu tức vang lên bên tai:
- Chạy cái gì? Lần trước không phải ngươi nói muốn bắt Thiên Sí Hổ về làm tọa kỵ sao? Hiện tại là cơ hội tốt ah!
- Đúng vậy, tại sao ta phải chạy! Ta đã không phải Võ giả như lúc trước, tùy tiện liền bị Thiên Sí Hổ bắt lấy, thậm chí một hơi có thể giết chết, hôm nay ta đã đột phá đến Linh Vũ sư, đã luyện hóa được ba khỏa Ma chủng, khí lực trở nên vô cùng cường hãn, ta còn sợ gì chiến một trận!
Tuy thanh âm của Cổ Mặc có chút châm chọc, nhưng Tần Phàm lại đột nhiên trấn định xuống, tâm tình cũng dần dần khôi phục, cố gắng áp đảo tâm ma mà lúc trước Thiên Sí Hổ lưu lại trong lòng hắn.
- Hôm nay ta sẽ báo thù một trảo lúc trước kia!
Tần Phàm mạnh mẽ xoay người lại, trong tay cầm Hỏa Vân đao thật chặt, tỉnh táo nhìn quái vật khổng lồ lao xuống mà đến kia.
Trông thấy Tần Phàm bỗng nhiên xoay người lại, trong ánh mắt của Thiên Sí Hổ cũng lộ ra một tia ngoài ý muốn, tựa hồ có chút không rõ ràng vì sao nhân loại này đột nhiên chuyển biến, bất quá móng vuốt của nó đã chộp tới hắn, tự nhiên sẽ không vào lúc này thu hồi, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn phóng đi xuống dưới.
Tần Phàm nhìn Thiên Sí Hổ lao xuống kia, trong miệng quát khẽ một tiếng, nguyên võ chi khí toàn thân bắt đầu khởi động, quán thâu tới trên Hỏa Vân đao trong tay, sau đó trường đao đỏ bừng chém lên trời.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Đáy lòng Tần Phàm chiến ý mười phần.
Thiên Sí Hổ am hiểu tốc độ, né tránh linh hoạt, nanh vuốt sắc bén, thực lực tương đương với cường giả Linh Vũ sư đỉnh phong!
Cho nên chỉ cần hắn đánh bại Thiên Sí Hổ, nói cách khác hắn ở cảnh giới Linh Vũ sư đã không có đối thủ! Bằng thực lực như vậy hắn đủ để trợ giúp gia tộc hoàn thành khảo hạch thăng phẩm lúc này!
Đây là lần khảo nghiệm thứ nhất, là khảo nghiệm đối với thực lực của hắn, cũng là lần khảo nghiệm thứ nhất của hắn đối với nội tâm chính mình.
Gặp mạnh càng cường!
Tần Phàm cũng muốn mượn cái này để chính thức tôi luyện cường giả chi tâm của mình thoáng một phát, triệt để xóa bỏ bóng ma của Thiên Sí Hổ trong đáy lòng.
Oanh!
Thời điểm Thiên Sí Hổ cách mình chưa đủ ba trượng, Tần Phàm mãnh lực trảm ra một đao lên mặt hồ, lập tức nguyên một đám cột nước cực lớn giống như đạn pháo kích bắn về phía Thiên Sí Hổ trên không trung kia.
Rầm rầm...
Cột nước lập tức muốn vọt tới trên người Thiên Sí Hổ, nhưng vào lúc này Thiên Sí Hổ lại khẽ vỗ cánh, sức gió cực lớn trực tiếp đánh tan toàn bộ trụ nước phóng tới kia.
- Quả nhiên là lợi hại, bất quá như vậy mới có ý tứ!
Trông thấy một màn này, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, huyết dịch trong cơ thể tựa hồ cũng bắt đầu chậm rãi quay cuồng, hắn cũng không khỏi trở nên hưng phấn lên.
Hắn nhớ rõ Thiên Sí Hổ không rành thủy tính, nếu không lúc trước cũng không bắt mình lặn xuống hàn đàm giúp chúng kiếm tinh hạch của Giao Long một sừng kia, mà bây giờ là trên mặt hồ, Tần Phàm có thể nói là chiếm hết ưu thế, cho nên một khi trấn định xuống, hắn sẽ không có nửa điểm tâm mang sợ hãi.
- Hắc, tiểu tử, bản Võ Thánh nhận ra khí tức của con Thiên Sí Hổ này, tựa hồ nó vừa vặn là một trong năm con lúc trước bắt ngươi tới kiếm tinh hạch của Giao Long một sừng! Xem ra các ngươi thật là có duyên!
Lúc này thanh âm có chút nghiền ngẫm của Cổ Mặc vang lên bên tai Tần Phàm.
- Vậy sao?
- Như vậy ta nghĩ nó nhất định sẽ không ngờ, Võ giả hơn hai năm trước mà nó còn có thể tùy ý một móng vuốt bắt đi, tồn tại đồng dạng như con sâu cái kiến trong mắt nó, hôm nay đã có thể đứng ở chỗ này, có thực lực cùng nó chiến một trận.
- Rống...
Thiên Sí Hổ bởi vì vừa rồi Tần Phàm phản kháng, liền ra một tiếng gầm nhẹ phẫn nộ.
- Ngươi cho rằng ta còn có thể như hai năm trước, tùy ý xâm lược sao?
Tần Phàm ngẩng đầu lên, không chút nào yếu thế cùng ánh mắt hung mãnh của Thiên Sí Hổ tương đối, cầm thật chặt Hỏa Vân đao trong tay, tùy thời chuẩn bị công kích tiếp theo.
Hô...
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Sí Hổ lao xuống lần nữa, bởi vì tốc độ quá nhanh, trong không khí vang lên tiếng ma sát bén nhọn, tựa hồ khí lưu đều bị ma sát ra lửa.
Hô...
Hô...
Chỉ là thời gian một cái hô hấp, Thiên Sí Hổ liền từ trên không trung vài chục trượng nhanh chóng lướt đến trước mặt Tần Phàm, Tần Phàm đã có thể chứng kiến trên hai móng vuốt sắc bén của Thiên Sí Hổ hiện ra hàn quang âm trầm.
- Nhanh như vậy!
Tần Phàm thật là bị Thiên Sí Hổ này đột nhiên bạo phát có chút dọa cả kinh, bất quá tâm bình tĩnh của hắn sớm đã rèn luyện đến lâm nguy không sợ, rất nhanh liền bình tĩnh lại.
Phanh! :
Tần Phàm giơ Hỏa Vân đao trong tay lên cao, cùng móng vuốt sắc bén của Thiên Sí Hổ đụng lại với nhau, thanh âm Kim Thạch tương giao, hắn chỉ cảm thấy một cổ sức lực lớn từ cổ tay truyền đến, khiến cho hắn thiếu chút nữa cầm Hỏa Vân đao không vững.
- Lực lượng của Thiên Sí Hổ ghê gớm thật.
Tần Phàm không khỏi âm thầm kinh ngạc, bất quá nhớ tới móng vuốt của Thiên Sí Hổ ngay cả lân giáp của thất cấp yêu thú Giao Long một sừng cũng có thể trực tiếp mở ra, liền bình thường trở lại, tuy lực lượng của mình lớn, nhưng so sánh với Giao Long một sừng vẫn là không kịp.
Lập tức móng vuốt của Thiên Sí Hổ tiếp tục áp xuống, muốn mượn cái này để trực tiếp bắt được đầu Tần Phàm, hàm răng sắc bén kia cũng gần ngay trước mắt, tình huống này thập phần hung hiểm.
Nhưng vào lúc này, cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm bỗng nhiên chấn động, lập tức hồ nước bốn phía cao cao lật lên mãnh liệt, phô thiên cái địa, trực tiếp lao tới Thiên Sí Hổ, Thiên Sí Hổ rất sợ nước, mà Tần Phàm ở trong nước lại có chiến lực càng mạnh.
Bành!
Ở khoảng cách gần như vậy, hồ nước kia lập tức nhào tới trên người Thiên Sí Hổ, xối hết toàn thân nó, sau đó tay phải của Tần Phàm dùng sức nắm chặt, những nước hồ này lập tức kết thành băng, đông cứng động tác của Thiên Sí Hổ.
Lập tức Thiên Sí Hổ cảm thấy hai cánh trở nên vô cùng trầm trọng, thoạt nhìn rất là hoảng sợ, hai cánh không ngừng đập động, muốn bay lên cao, nhưng mà tốc độ giảm bớt rất nhiều.
← Ch. 0250 | Ch. 0252 → |