← Ch.1177 | Ch.1179 → |
Mấy ngày hôm trước một trà khách nói cho Tần Phàm nghe, từ nhỏ hắn thân hoạn bệnh nặng, tất cả mọi người cho rằng hắn không sông được tới mười tám tuổi, hơn nữa cha của hắn nói cho hắn biết đây là vận mệnh, bảo hắn nhận mệnh, nhưng người này thông qua cố gắng của mình lại đột phá tới Võ Thánh thì áp chê được bệnh nặng của bản thân, cải biến vận mệnh của chính mình. Hơn nữa hắn còn nói cho Tần Phàm nghe, sau khi uống chén trà này của Tần Phàm thì hắn có lòng tin đột phá tới cảnh giới bán thần.
Tần Phàm có thể nhìn thấy vận mệnh của người này trở nên vô cùng tràn đầy, đây là bởi vì chén trà đã cải biến tâm tính và tinh khí thần của hắn, một phương diện khác cũng là do người này cố gắng không buông bỏ.
Nghĩ đi nghĩ lại mọi người nghi hoặc khó hiểu, bỗng nhiên Tần Phàm nhắm hai mắt lại.
Vào lúc đó hắn suy nghĩ bỗng nhiên mở rộng đến cả Tần Hoàng Đảo, thậm chí cả tân thế giới, hắn dĩ nhiên là hắn cảm giác được thế giới vô cùng vô tận này giao thoa với nhau. Cái lưới này vô cùng phức tạp, có ít người vận mệnh có thể thấy rõ được, có ít người vận mệnh tuyến mơ hồ khó dò, nhưng mà vận mệnh lại ảnh hưởng lên nhau, có chút vĩnh viễn sẽ không giao thoa nhau. Nhưng cho dù là vận mệnh cả Đại Thế Giới thì vào thời khắc này Tần Phàm dường như cảm thấy nó tương liên với mình.
Hắn thân là đảo chủ Tần Hoàng Đảo, mà vận mệnh của đảo này cùng nhịp thở với hắn, Tần Phàm không thể ngờ mình lại nắm giữ vận mệnh lớn như vậy.
Vận mệnh là thứ vô cùng huyền diệu, trong đó còn có một loại lực lượng cường đại, thậm chí có thể điều khiển vận mệnh.
- Nếu như ta có thể nắm giữ lực lượng này...
Tần Phàm lúc này bỗng nhiên khẽ động, trong nội tâm hiển hiện suy nghĩ này, hắn cũng không biết suy nghĩ hiện giờ trùng hợp với trí nhớ Viễn Cổ. Nhưng có thể khẳng định đây là thành quả lớn nhất khi du lịch nhân gian.
Cũng theo đó lúc, Tần Phàm có thể cảm giác được thực vật ngũ sắc trong nguyên giới của mình thành thục, thần quả ngũ sắc cũng chín tới, thần quang chói mắt, cảm giác như nó thần bí hơn nhiều, dường như ẩn chứa lực lượng mới.
- Không uổng một lần bán trà.
Nghĩ tới đây Tần Phàm mỉm cười mở hai mắt ra.
- Đại sư...
Trong trà lâu lúc này đại han được Tần Phàm chọn trúng thì có chút khiếp nhược đứng trước mặt Tần Phàm, nhìn thấy Tần Phàm mở to mắt, chần chờ hỏi thăm. Không có cách nào, Tần Phàm thực lực bây giờ tuy thu liễm rất nhiều, nhưng vẫn có khí độ khiến người ta tin phục.
- Kể câu chuyện của ngươi và câu chuyện ảnh hưởng tới ngươi lớn nhất.
Tần Phàm mỉm cười, làm ra thủ thế nói. Tuy hắn đã nhìn thấy vận mệnh. Nhưng muốn nắm giữ diệu dụng khi vận dụng thì còn phải cảm ngộ.
Trên thực tế thực lực của hắn dần dần tăng lên, hắn dần dần thoát ly phạm trù người thường. Hiện tại hắn một lần nữa vào đời, hắn muốn tìm hiểu và cải biến vận mệnh của người khác, hắn phải tìm được vận mệnh liên hệ với hắn.
- Đại sư, ta tên là Ba Tác, ta sanh ra ở khu dân nghèo chung quanh Võ Thánh Thành này, tại đó người thậm chí đạt tới cảnh giới Võ Thánh không có mấy, những người chúng ta sinh ra đã kém một bậc, nơi đó của chúng ta linh khí lụi tàn, chúng ta làm công việc khổ cực nhất... Chúng ta thậm chí không dám rời khỏi nơi của mình, bởi vì bên ngoài tùy tiện một đầu yêu thú Võ Thánh cũng có thể giết chúng ta...
Đại hán kia lúc này nói câu chuyện của hắn, vừa nói dường như có cảm giác tuế nguyệt xói mòn, hai mắt dần dần có chút hiện hồng.
Tần Phàm bình tĩnh lắng nghe, hắn đang thăm dò quỹ tích nhân sinh của người này, hắn phóng đoán vận mệnh người này biến hóa, hắn dường như nhìn thấy vận mệnh nửa đời của người này.
- Vốn ta cho rằng cả đời không thể rời khỏi nơi đó, ta cho rằng có thể cải biến vận mệnh của ta, cả đời của ta trôi qua như thế.
Đại hán Ba Tác nói xong thì sờ sờ con mắt, sau đó trên mặt lộ ra một vẻ kiên nghị:
- Nhưng mà ta không nghĩ buông tha chuyện này, mỗi ngày chúng ta phải tu luyện, người khác đều có thiên phú như vậy, thậm chí đột phá Tiên Thiên Võ Sư cũng khó khăn, nhưng về sau ta đi từng bước một, trả giá bằng cố gắng gấp mười lần, ta xâm nhập Yêu Sơn trải qua nguy hiểm, cuối cùng rốt cục đạt tới cảnh giới Võ Tôn...
- Trở thành Võ Tôn thì ta được xem như cường giả, nhưng mà ta cảm thấy còn chưa đủ... Nhưng mà chỗ đó linh khí tàn lụi không đủ cho ta đột phá cảnh giới Võ Thánh, mà không thể đột phá cảnh giới Võ Thánh ta không thể nào rời khỏi chỗ kia...
Ba Tác này càng nói càng kích động lên, âm thanh dần biến thành nhỏ.
- Cuối cùng... Ta có thể đến nơi đây là vì cha của ta hi sinh tất cả của cải, tiểu muội nhỏ nhất của ta khi đó cũng hi sinh mình gả cho gả Luyện Đan Sư duy nhất nơi đó để đổi lấy Hóa Thánh Đan, để cho ta trở thành Võ Thánh, lại đi tới nơi này. Ta đối với bọn họ đã từng nói qua, ta nhất định phải trở thành bán thần để dẫn bọn họ rời khỏi nơi đó, ta nhất định phải thành công!
- Kỳ thật ta rất áy náy! Ta tình nguyện không trở thành Võ Thánh cũng không muốn bọn họ như vậy! Nhưng mà hiện giờ ta trở thành nơi ký thác hi vọng của bọn họ, ta nhất định phải thành công trở về! Chỉ có trở thành bán thần ta mới có thể trở về cải biến sinh hoạt của bọn họ.
Nước mắt trên mặt Ba Tác chậm rãi chảy xuống, có không ít khách trà nơi này thở dài, những người này dường như cũng bị cuốn hút, có ít người cũng nhớ lại chuyện cũ của mình.
- Bình tĩnh trở lại, ngươi sẽ thành công.
Tần Phàm một mực lẳng lặng nghe, sau khi Ba Tác nói xong hắn mới nói ra, sau đó bắt đầu ngâm chế kỳ tích trà cho Ba Tác. Mà nghe Ba Tác nói xong thì thời điểm này hắn cảm nhận được quỹ tích vận mệnh của đối phương, trừ chuyện đó ra, còn có hai con đường tương liên với hắn. Có lẽ chính là cha và muội muội của Ba Tác. Vận mệnh của hai người này đặt lên người Ba Tác.
Nếu như Ba Tác thành công đột phá đến bán thần, như vậy sẽ có năng lực cải biến vận mệnh thân nhân, vận mệnh cải biến. Nếu như thất bại thì vận mệnh của bọn họ cũng không thể cải biến. Ba Tác chỉ có một thân một mình.
Tần Phàm hiểu được trên thế giới này có rất nhiều người nhìn thì ngang hàng nhau. Nhưng không thể tránh né, chắc chắn sẽ có một ít vận mệnh của người này trọng yếu với người khác, bọn họ ký thác nhiều hy vọng, sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của nhiều người.
Tần Phàm hắn là loại người này, một quyết định của hắn có thể ảnh hưởng vận mệnh hàng tỉ người.
Hương trà dần tán đi. Rốt cuộc cảm xúc của Ba Tác bình phục lại, mà người khác trong trà lâu cũng có cải biến.
Tần Phàm cũng cảm nhận được huyền diệu vận mệnh khổng lồ trong đó.
- Thỉnh thưởng thức trà, uống xong kỳ tích trà ngươi có thể sáng tạo kỳ tích.
Một ly trà làm xong, Tần Phàm làm ra động tác mời.
Cùng lúc này nhìn qua Ba Tác uống trà xong, sau đó quan sát vận mệnh của hắn biến hóa. Kỳ thật câu chuyện của Ba Tác này cũng làm cho hắn có cảm xúc, cho nên sức nặng của một chén này cũng nhiều hơn dĩ vãng, dùng tao nghệ võ đạo của hắn hiện giờ. Uống xong một chén trà này đối phương trở thành bán thần là không thể nào.
← Ch. 1177 | Ch. 1179 → |