Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1179

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1179: Hiệu ứng hồ điệp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Ba Tác cẩn thận từng li từng tí đem chén trà cầm lên, sau đó chậm rãi uống cạn.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy thế giới biến hóa. Trong nháy mắt tinh khí thần biến hóa, bỗng nhiên hào quang vận mệnh phóng đại, toàn thân của hắn biến hóa.

- Ồ?

Qua một hồi bỗng nhiên Tần Phàm cảm giác được bởi vì vận mệnh Ba Tác biến hóa, một ít đường vận mệnh liên quan tới hắn cũng biến hóa. Trừ cha cùng muội muội của hắn còn có vô số vận mệnh biến hóa, một ít là trực tiếp một ít là gián tiếp, trước khi uống trà thì những đường vận mệnh này không xuất hiện hoặc không có biến hóa, nhưng uống trà xong thì xuất hiện thêm hoặc biến hóa.

Vận mệnh không ngừng thay đổi, cũng không phải đã hình thành thì không thay đổi.

Tần Phàm hiểu được, nếu như Ba Tác chỉ là một Võ Thánh thì chuyện hắn làm được rất ít, nếu như trở thành bán thần hoặc hoặc cảnh giới rất cao thì tùy thời có thể ảnh hưởng đến nhà hắn và khu đất đang sống.

Ông!

Cũng vào lúc này Tần Phàm chợt nhớ tới vào lúc mười lăm tuổi hắn khôi phục trí nhớ ở địa cầu, cha hắn Tần Hồng nói nhiều chuyện với hắn, Tần Hồng nói:

- Kẻ yếu chỉ chờ thế giới an bài, cường giả thì thích ứng thế giới, chỉ có người mạnh nhất mới có thể thay đổi thế giới.

Trước kia hắn không hiểu, hiện tại hắn đã hiểu thật sâu câu nói này.

Kỳ thật có thể đem tất cả vận mệnh mọi người hóa thành tòa tháp vàng, kẻ yếu ở tầng dưới chót nhất, có thể ảnh hưởng đến người khác rất ít, hơn nữa đại bộ phận đều nghe vận mệnh thế giới an bài, cơ bản là không sinh ra cải biến lớn, mà cường giả thì ở vị trí giữa, quan hệ bọn họ trở nên rắc rối phức tạp, sẽ phấn đấu, sẽ cải biến, ảnh hưởng rất lớn, vị trí cũng tùy thời biến hóa.

Về phần những người mạnh nhất bọn họ ở trên đỉnh, mọi cử động sẽ ảnh hưởng tới tất cả mọi người, giống như là quân vương cổ đại, một trận chiến giành mạng sống thì toàn bộ người trong quốc gia bị cuốn vào.

- Ta hiểu rồi, hiện tại chỉ có thể nắm giữ vận mệnh, đã có thể quyết định vận mệnh vô số người, chỉ thiếu phương pháp điều khiển như thế nào mà thôi.

Trong nội tâm Tần Phàm hiểu ra

- Cảm ơn đại sư, cám ơn đại sư.

Ba Tác uống xong thì cảm ngộ thật lâu, quỳ xuống đất bái tạ.

- Vị kế tiếp.

Tần Phàm bình tĩnh phất phất tay, tâm tình tự nhiên, nhạt như gió mát.

Thời gian ước định một tháng với Trầm Tô qua rất nhanh, trong đoạn thời gian này mỗi một ngày Tần Phàm đều ngâm mười chén trà.

Ngày hôm nay chính là ngày cuối cùng, lúc này hắn tiếp đãi người cuối cùng.

Trong một tháng này hắn tổng cộng tiếp đãi ba trăm người, tăng thêm Trầm Tô tổng cộng ba trăm linh một người.

Hắn đều nghe những người này kể quỹ tích vận mệnh nửa đời, mà những người này đều vì một ly trà của hắn mà cải biến vận mệnh, một loại cảm ngộ không ngừng khiến Tần Phàm biến hóa. Hắn còn phát hiện vận mệnh mỗi người cải biến khác nhau, những người này vốn thiên phú tiềm lực càng mạnh thì tính tình bản thân càng kiên định càng cố gắng, vận mệnh cải biến càng lớn.

Đương nhiên cũng có một ít người trời sinh lười nhác, bởi vì một ly trà uống hết đột nhiên đại triệt đại ngộ, từ nay về sau thoát thai hoán cốt.

Mà cũng trong thời gian một tháng này Tần Phàm đối với vận mệnh nhận thức cũng càng khắc sâu, hắn ẩn ẩn bắt được một tia vận mệnh. Mà tia vận mệnh này cường đại tới mức Tần Phàm không cách nào dự đoán, nhưng có thể khẳng định môt tia này thậm chí còn mạnh hơn lực lượng và thần lực của bản thân hắn.

Tần Phàm cảm thấy vận mệnh chi lực đáng giá cho hắn hao phí thời gian đi cảm ngộ.

- Nói ra câu chuyện của ngươi.

Tần Phàm bình tĩnh ngồi ở đó, làm ra động tác mời nói, khách trà đứng ở trước bàn, lộ ra cung kính, không có chút nào bất mãn.

Trong thời gian một tháng này danh khí của hắn đã truyền ra khắp Võ Thánh Thành. Kỳ tích trà của tửu quán cũng trở thành kỳ tích trà chân chính, ly trà sáng tạo kỳ tích. Mỗi người đều hướng tới, thậm chí khao khát.

Cho dù là đứng uống trà. Cũng là chuyện mỗi khách nhân cầu còn không được, mỗi người đều khát vọng mình được chọn trúng.

Lúc này đây người được chọn là phụ nữ trung niên, tuổi chừng bốn mươi, thực lực võ đạo không cao, chỉ có cảnh giới Linh Vũ Sư mà thôi, trên mặt có một loại mệt mỏi, nhưng thoạt nhìn bộ dáng vẫn còn thùy mị, ôn lương hiền thục. Có chút hấp dẫn ánh mắt.

Tần Phàm nhìn thấy trong Võ Thánh Thành này cũng có kẻ yếu như vậy, nàng chỉ có thể với làm người phụ thuộc, có lẽ vận mệnh của nàng không cải biến quá nhiều.

Hắn lựa chọn một người như vậy, một người có vận mệnh càng đơn giản thì ẩn chứa bao nhiêu tiềm lực biến hóa.

Thời điểm trên địa cầu Tần Phàm từng nghe qua cách nói, gọi là hiệu ứng hồ điệp.

Cái gọi là hiệu ứng hồ điệp chính là một loại bướm ở Châu Mĩ, ngẫu nhiên vỗ cánh có lẽ có thể trong hai tuần khiến bang Texas nước Mỹ xuất hiện vòi rồng. Bởi vì hồ điệp vỗ cánh vận động sinh ra biến hóa không khí chung quanh, sinh ra khí lưu yếu ớt, mà khí lưu yếu ớt này lại sinh ra phản ứng với không khí chung quanh, bởi vậy làm ra phản ứng dây chuyền, cuối cùng nhất làm ra biến hóa cực lớn.

Ngoài ra, trong thời xuân thu cổ đại có ghi: một thành thị biên cảnh của nước Sở có tên là Ti Lương. Nữ tử ở thành thị biên cảnh Ngô quốc có nhiều người đi hái lá dâu, các nàng thời điểm nghỉ ngơi vui đùa. Cô nương Ngô quốc không cẩn thận giẫm lên chân Ti Lương cô nương. Ti Lương người mang theo thương tích trách cứ cô nương Ngô quốc, nói miệng người Ngô quốc vô lễ, người Ti Lương thập phần căm tức nên giết người Ngô, Ngô quốc trả thù người Ti Lương, đem cả nhà người Ti Lương giết đi. Đại phu thủ ấp Ti Lương giận dữ vì vậy phát binh phản kích người Ngô, đem già trả lớn bé của người Ngô giết đi, Ngô quốc cùng nước Sở bởi vậy mà sinh ra chiên tranh cực lớn.

Một nữ tử hái dâu đối với chuyện quốc gia khi đó có thể nói là nhỏ yếu ở tầng dưới chót, là tồn tại dưới chót của tháp vàng vận mệnh, nhưng mà chơi đùa giẫm lên chân bị thương, mãi cho đến khi hai nước bộc phát chiến tranh đại quy mô, thẳng đến khi quân Ngô đánh vào thủ đô nước Sở thì dường như có lực lượng tử vong vô hình đem sự kiện này từng bước một không thể vãn hồi nữa.

Bởi vì dạng sinh mệnh nhỏ yếu này khiến cho vô số vận mệnh người hai quốc gia cải biến.

Đây cũng là thí dụ cải biến của tầng dưới chót.

Đương nhiên hiệu ứng hồ điệp này chỉ là một trường hợp đặc biệt, tỷ lệ thập phần thấp.

Nhưng điều này cũng làm cho Tần Phàm ý thức được tồn tại của nó trong tháp vận mệnh, đồng dạng một chút yếu ớt cũng sinh ra hiệu ứng dây chuyền, mà làm cho vận mệnh những người khác hoặc nhân vật cao tầng sinh ra biến hóa lớn.

Thời điểm hắn chọn nữ tử cảnh giới Linh Vũ Sư, một người vốn phụ thuộc vào người khác, hắn chính là muốn tiến hành quan sát vận mệnh.

Đặc biệt là nữ nhân có tiềm lực đáng sợ, từ xưa đùa giỡn vô số chư hầu nổi máu lửa, một nữ nhân có thể cải biến một đời, kết quả có thể đáng nghiên cứu.

*****

- Đại sư, tên của ta là Ôn Diệu, là một cư dân bình thường trong Võ Thánh Thành, chồng của ta là một Võ Thánh, ta còn có một con... Vốn một nhà chúng ta tại Võ Thánh Thành tuy sinh hoạt được nghèo khổ, nhưng mà hòa thuận vui vẻ với nhau, xem như hạnh phúc mỹ mãn.

Phụ nhân này bắt đầu kể câu chuyện của mình âm thanh uyển chuyển, thê thê ưu tư:

- Nhưng có một lần chồng của ta ra ngoài thành săn bắn, nhưng lại đi không quay về, ta nghe được người cùng đi săn bắn với chống ta nói, chồng của ta bởi vì một gốc cây linh dược mà bị một bán thần giết chết...

Phu nhân tên là Ôn Diệu âm thanh thập phần êm tai, tăng thêm câu chuyện của nàng thì không ít khách trà ở đây động dung.

- Bởi vì chống ta chết đi lưu lại ta cùng con của ta sống nương tựa lẫn nhau, gia cảnh chúng ta càng thêm khổ sở, con của ta vốn tu luyện thiên phú không tồi, nhưng mà không có năng lực bồi dưỡng nó...

Ôn Diệu nhớ tới chuyện cũ, khóe mắt hiện nước mắt, cuối cùng thì nhìn qua Tần Phàm thỉnh cầu:

- Ta nghe nói trà của đại sư vô cùng thần kỳ, có thể giúp người ta sáng tạo kỳ tích. Hiện tại hy vọng duy nhất của ta chính là con trai, cho nên ta muốn đem kỳ tích trà về cho con mình, hy vọng đại sư có thể đáp ứng.

Người như nàng đúng là hiếm thấy, nhưng Tần Phàm tin tưởng cả tân thế giới này có không ít người như vậy, hắn không có đáp ứng nàng, hắn lắc đầu nói ra:

- Mỗi người đều có vận mệnh cùng duyên phận của mình, ngươi được ta chọn trúng uống trà kỳ tích là duyên phận của ngươi, không thể chuyển đi.

- Đại sư.

- Thỉnh dùng trà.

Nhưng Tần Phàm cuối cùng vẫn kiên trì quyết định của mình, lần nữa làm ra thủ thế mời. Hắn tự nhiên có cân nhắc của mình, Ôn Diệu này là một bộ phận quan sát vận mệnh của hắn, không thể bởi vì cảm tình bản thân mà biến hóa.

Lời của Tần Phàm dường như có ma lực không thể cự tuyệt, phụ nhân Ôn Diệu tuy không cam lòng và khổ sở, nhưng cuối cùng nhất vẫn cầm chén trà lên, đem một chén trà kỳ tích uống cạn.

Ông --

Khi Ôn Diệu phu nhân uông trong trà kỳ tích, bỗng nhiên Tần Phàm cảm giác không gian chấn động. Dường như sinh ra cải biến trọng đại.

- Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?

Lập tức Tần Phàm sắc mặt biến đổi, hắn nhìn về phía Ôn Diệu phu nhân, tiếp theo là hắn phát hiện đường cong vận mệnh của Ôn Diệu đơn giản, lúc này lại biến thành vô cùng phức tạp, hơn nữa bắt đầu vén lên vô số vận mệnh của người khác, thậm chí ngay cả hắn cũng bị ảnh hưởng.

Tần Phàm chọn Ôn Diệu với tư cách đối tượng thí nghiệm, thật sự là muốn nhìn nàng có tiềm lực thế nào. Nhưng hắn cũng không ngờ phụ nhân bình thường lại bộc phát tiềm lực lớn như vậy.

Tuy hắn không nhìn rõ vận mệnh tương lai của Ôn Diệu, nhưng hắn dự cảm vận mệnh của đối phương ảnh hưởng cực lớn. Bởi vì hắn một chén kỳ tích trà này giống như hồ điệp vỗ cánh, thông qua ảnh hưởng phụ nhân này dẫn phát phong bạo.

Đây là tỷ lệ rất thấp, phát sinh hiệu ứng hồ điệp rất nhỏ.

- Đây là do ta vô hình ảnh hưởng vận mệnh cực lớn sao?

Tần Phàm lúc này có cảm thụ rõ ràng với vận mệnh hơn một chút.

Một ly trà lại ẩn chứa lực lượng vận mệnh cực lớn, tuy những lực lượng này không phải do con người tạo ra, nhưng mà thông qua các loai lực lượng gián tiếp tạo thành ảnh hưởng.

Có thể tưởng tượng loại lực lượng này nếu như trực tiếp dùng được thì lực lượng vô cùng khủng bố.

- Ôn Diệu này đối với đảo chủ Tần Hoàng Đảo như ta sẽ ảnh hưởng thêm cái gì?

Tần Phàm lúc này trong nội tâm rất tò mò, đối với hắn mà nói Ôn Diệu lúc này thập phần nhỏ yếu, thậm chí có thể không đáng kể, hắn thật sự nghĩ không ra đối phương có thể tạo thành ảnh hưởng gì với mình.

Thời điểm này Ôn Diệu giống như trẻ hơn mười mấy tuổi, trở nên dung quang toả sáng, toàn thân tỏa ra thần thái mê người, con mắt đảo qua làm cho ngươi ta chú mục, rất nhiều trà khách đều sinh ra cảm giác kinh diễm.

Tần Phàm cũng nhìn ra được cải biến bên ngoài của Ôn Diệu, nhưng mà hắn biết rõ kỳ tích trà của mình có được hiệu quả tiếp sức sống, đây cũng là hiện tượng bình thường, đối với nữ nhân thì hắn cố ý tăng tỉ lệ này lên.

- Cảm ơn đại sư, cám ơn đại sư.

Mà Ôn Diệu sau khi uống xong thì ngẩn ngơ hồi lâu, qua trọn vẹn một phút đồng hồ nàng mới kịp phản ứng, vội vàng nhìn qua Tần Phàm nói lời cảm tạ. Nàng lúc này cảm giác được đầu của mình rõ ràng hơn, giống như thoát thai hoán cốt, hơn nữa cũng càng thêm tự tin.

- Tại hạ đã kết thúc thời gian một tháng với trà lâu, hôm nay trăng rằm đã tới, bắt đầu ngày mai ta sẽ không ở chỗ này nữa, cảm ơn mọi người ủng hộ.

Tần Phàm gật gật đầu, sau đó chậm rãi đứng lên nói ra.

Những khách trà này muốn giữ lại, nhưng trong nháy mắt bọn họ phát hiện không còn bóng dáng của Tần Phàm.

- Xuyên việt không gian!

- Đây ít nhất là cường giả ngoài thất kiếp bán thần mới có thể làm được.

- Trời ạ, hắn không phải là Kỳ Tích Chi Tử chính thức chứ, đảo chủ Tần Hoàng Đảo Tần Phàm a?

...

Một âm thanh kinh ngạc vang lên trong tửu lâu.

Mà Tần Phàm lúc này đối với nghị luận này không nghe được, thân hình của hắn lóe lên đi tới đỉnh núi cao cách Võ Thánh Thành rất xa.

- Xem ra ta rốt cục sắp đột phá tơi chín kiếp bán thần.

Hắn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, hai mắt bình tĩnh, hình như có cảm ngộ.

Trải qua lúc này rời khỏi Võ Thánh Thành thì Tần Phàm cảm giác được mình đã tiếp xúc được với một loại lực lượng, đó chính là vận mệnh chi lực.

Tuy hắn còn không cách nào nắm giữ được lực lượng này, nhưng thông qua một tháng ngắn ngủi hắn cảm ngộ phương diện này rất sâu.

Mà hắn cũng đã đạt tới tám kiếp bán thần đỉnh phong, hiện tại bởi vì có cơ hội này hắn rốt cục đụng chạm đến chín kiếp bán thần.

Chín kiếp bán thần được tương dương rất mạnh, đó là thực lực cấp bậc đảo chủ, nếu như là tám kiếp bán thần bình thường cho dù số lượng nhiều thế nào cũng không ngăn cản được. Nếu không phải Tần Phàm có được năm đại ma chủng, có thân phận Viễn Cổ Đan Vũ Thần, hắn cũng không thể nào bằng vào cảnh giới tám kiếp bán thần so được với chín kiếp bán thần.

Có thể nói chín kiếp bán thần cùng tám kiếp bán thần tầm cách nhau cái hào rộng.

Đồng thời cũng có thể tưởng tượng, nếu Tần Phàm vào thời điểm tám kiếp bán thần đã vượt qua cái hào rộng này thực lực có thể so sánh với cường giả Đế cấp đảo chủ, như vậy chờ hắn đột phá đến chín kiếp bán thần chính thức, kỳ thật thực lực của hắn còn mạnh hơn chín kiếp bán thần nhiều lắm.

Tần Phàm có trí nhớ Đan Vũ Thần, hắn lý giải cảnh giới cao hơn người khác nhiều, lúc này hắn đã đạt tới đỉnh, tâm tình bình tĩnh, hắn chờ đợi chín kiếp bán thần tới.

Ba ngày ba đêm đi qua, Võ Thánh Thành truyền lưu tin tức Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm tự mình đến Võ Thánh Thành, chạng vạng tối ngày hôm nay mọi người lại nghênh đón một tràng cảnh khiến mọi người thảo luận.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)