← Ch.0312 | Ch.0314 → |
Một ít Vụ thú trốn ở trong sương mù cũng có thể đơn giản chứng kiến! Sau đó hắn phát hiện những Vụ thú này đều lộ ra thập phần giảo hoạt, di động cực nhỏ, cho dù di động cũng là thập phần rất nhỏ, hơn nữa sẽ không một lần di động cách xa rất khoảng.
Hơn nữa rất nhiều Vụ thú đều có được năng lực phiên vân thổ vụ, có chút thì là thu nạp sương mù dày đặc bao vây thân thể của mình lại, nếu như không chăm chú nhìn, coi như là thấy được, còn tưởng rằng chỉ là sương trắng so sánh nồng đậm mà thôi. Nhưng nếu như ngươi đến bên cạnh bọn nó, những Vụ thú này sẽ đột nhiên tập kích.
Nói tóm lại, những Vụ thú này tuy trên thực lực cùng yêu thú bên ngoài không sai biệt lắm, nhưng lại lộ ra khó đối phó hơn rất nhiều.
Mà Tần Phàm cũng nghiên cứu nửa bình linh dịch mắt sáng kia thoáng một phát, dược liệu trong đó hắn cũng đại khái có thể phân biệt ra được, chỉ là có một hai chủng Linh Dược hắn không có nhận ra, hẳn là Linh Dược này ở trong Chân Vũ thánh địa mới có. Nếu như có thể thu thập những Linh Dược này, hắn thí nghiệm mấy lần đoán chừng cũng có thể luyện chế ra cho mình dùng.
- Ha ha, quên hỏi Hứa Phong kia trong thánh địa này có được một mình giao dịch hay không, theo như lời hắn nói, linh dịch mắt sáng này giá trị trên trăm điểm cống hiến, nếu như ta cũng có thể luyện chế ra, vậy về sau điểm cống hiến có lẽ cũng không cần bận tâm.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm nói ra, kỳ thật nếu như trong thánh địa có thể một mình giao dịch mà nói, dùng kỹ thuật luyện dược của hắn, đoán chừng cũng sẽ lăn lộn không tệ.
Mặt khác Tần Phàm còn từ trên người Hứa Phong biết một tin tức trọng yếu, trong Chân Vũ thánh địa này có một chỗ tên là Thiên Cơ đỉnh, nghe nói tại đó các loại Thiên Địa quy tắc đều khác những địa phương khác rất nhiều, cũng dễ cảm nhận được các loại cảm ngộ, cho nên chỗ đó cơ hồ là địa phương để tất cả mọi người đột phá đến cảnh giới Võ Tôn.
Chỉ là đi chỗ kia điều kiện cũng rất hà khắc.
Tóm lại, sau khi trải qua cùng Hứa Phong một phen nói chuyện với nhau, Tần Phàm đối với Chân Vũ thánh địa này coi như đã có một cái hiểu rõ toàn diện, cho nên cuối cùng hắn cũng không có làm khó Hứa Phong, để cho hắn đi ra.
Đã có linh dịch mắt sáng này, Tần Phàm sẽ không trốn vào Tạo Hóa Kim Liên nữa rồi, mà là bắt đầu khắp nơi săn bắn Vụ thú.
Bởi vì Thần Điện cung cấp Linh huyệt chỉ có thể tu luyện một năm, về sau muốn linh huyệt thì phải tự mình kiếm điểm cống hiến đổi lấy, hơn nữa điểm cống hiến này cũng có thể đổi đến các loại Linh Dược cùng vũ kỹ, cho nên hiện tại Tần Phàm cũng không có lười biếng, trước khi đến Thần Điện thánh địa làm nhiều một ít chuẩn bị luôn tốt.
- Ồ?
Tần Phàm không ngừng đi tới, bỗng nhiên hai mắt ngưng tụ, chứng kiến ở cách hắn ước chừng năm mươi mét, bên cạnh một gốc cây khô, có một đoàn sương trắng thoạt nhìn nồng hậu dày đặc hơn rất nhiều, hắn chăm chú nhìn lại, phát hiện là một đầu Bạch Hồ không lớn!
Tần Phàm nhớ rõ ở bên trong Vụ thú Đồ giám ghi lại loại Bạch Hồ này tên là Độc Vụ Hồ, chính là lục cấp Vụ thú, có được năng lực phun ra khói độc làm cho người tê liệt.
Thân thể Độc Vụ Hồ này nhẹ nhàng, tốc độ rất nhanh, hơn nữa rất biết che dấu, rất nhiều người ở chút bất tri bất giác sẽ bị nó phun ra khói độc làm tê liệt, sau đó lại bị nanh vuốt sắc bén của nó giết chết.
Kinh khủng hơn chính là, loại Độc Vụ Hồ này thích nhất là ăn óc người!
Cho nên Độc Vụ Hồ này phi thường giảo hoạt, muốn giết chết nó cũng không dễ dàng, nhưng hết lần này tới lần khác giá trị cực cao, từ tinh hạch đến toàn thân đều rất hữu dụng, lại có thể sử dụng để luyện chế luyện dược! Ở bên trong Vụ thú Đồ giám ghi lại, tiểu gia hỏa này giá trị tới 50 điểm cống hiến! Tương đương với năm đầu lục cấp yêu thú bình thường!
Mà hắn săn thú nửa buổi tối, cũng mới săn bắn được hai đầu Vụ thú cấp năm cùng một đầu lục cấp Vụ thú mà thôi, tổng cộng mới giá trị hai mươi điểm cống hiến, còn so ra kém một nửa giá trị Độc Vụ Hồ này!
Cho nên thời điểm chứng kiến thằng này, Tần Phàm động tâm rồi.
- Hắc hắc, bất quá gặp được ta là ngươi không may a.
Tần Phàm mỉm cười, sau đó làm như không có việc gì chậm rãi đi đến bên kia, hôm nay hắn trải qua ba khỏa ma chủng cải tạo khí lực, sớm đã là bách độc bất xâm, hơn nữa hắn thân là một gã Luyện Đan Sư, như thế nào lại sợ trúng độc?
Bất động thanh sắc đi tới cách Độc Vụ Hồ này khoảng 10m, Độc Vụ Hồ kia vào lúc này thân thể có chút nhúc nhích, nhưng biên độ rất ít, thay đổi người khác thật đúng là khó có thể phát hiện, nhưng ngũ giác của Tần Phàm cực kỳ linh mẫn, lại có thể đơn giản bắt được.
Sau đó Tần Phàm liền trông thấy một ít sương mù nhàn nhạt ở trong miệng Độc Vụ Hồ kia thốt ra, nhan sắc sương mù kia cùng sương trắng chung quanh cơ hồ là đồng dạng, nếu như không phải thị lực của Tần Phàm khác hẳn với thường nhân, hơn nữa lúc trước cảm giác được Độc Vụ Hồ kia nhúc nhích, thì thậm chí hắn cũng không phân biệt ra được.
- Đây hẳn là khói độc do Độc Vụ Hồ kia phun ra rồi.
Trong tâm Tần Phàm nói thầm, sau đó bỗng nhiên trong nội tâm hắn khẽ động:
- Theo Đồ giám ghi lại, thằng này thập phần giảo hoạt, nếu để cho nó biết ta không có trúng độc, rất có thể nó sẽ đào tẩu, tốc độ của nó cực nhanh, lại biết lợi dụng sương trắng che dấu mình, muốn đuổi theo nó là không dễ dàng, không bằng ta cũng lừa nó một chút đi.
Tần Phàm tiếp tục giả vờ làm như cái gì cũng không biết mà đi về phía trước, sau đó hắn cảm giác được sương mù mà Độc Vụ Hồ kia phun ra bắt đầu nhích lại gần mình. Thời điểm những sương mù kia tiếp xúc đến hắn, Tần Phàm lập tức cảm thấy toàn thân mình run lên, dùng khí lực cường hãn kia của hắn, vào lúc này vậy mà cũng cảm thấy một hồi chập choạng!
Sau đó những sương mù kia không chỉ tiếp tục hướng về mũi của hắn thổi đi, lại còn muốn dọc theo lỗ chân lông của hắn tiến vào thân thể.
- Không hổ là Độc Vụ Hồ giá trị 50 điểm cống hiến, quả nhiên là không dễ kiếm! Nếu như là Linh Vũ sư bình thường gặp nó, muốn tránh cũng phải lấy nguyên khí tráo ra chạy trốn.
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi hơi run sợ, sương mù này gần kề chỉ là tiếp xúc đến mặt ngoài liền sinh ra tác dụng, nếu như là tiến nhập trong cơ thể, chẳng phải là ngay cả hắn cũng có khả năng bị chập choạng chóng mặt sao?
Kiến thức đến chỗ lợi hại của khói độc này, Tần Phàm cũng không dám khinh thường, vội vàng ngừng thở, về phần những sương mù qua lỗ chân lông kia vào, hắn lại không cần lo lắng như vậy, dù sao khí lực của hắn thập phần cường đại, sương mù này có lẽ còn chưa rót vào đến bên trong nội phủ của hắn, thì đã bị cơ bắp hóa giải.
Thời điểm hắn cảm giác thân thể nhức mỏi càng ngày càng nặng, Tần Phàm liền cố ý phát ra một tiếng kêu, sau đó liền chậm rãi ngã trên mặt đất, trên thực tế chập choạng loại trình độ này, hoàn toàn chính xác là đầy đủ để cho người ta hôn mê đi.
*****
Nhưng làm cho Tần Phàm ngoài ý muốn chính là, sau khi hắn ngã xuống, Độc Vụ Hồ kia lại không có lập tức nhảy qua đi công kích Tần Phàm, vẫn ở nguyên chỗ không nhúc nhích.
- Ách, chẳng lẽ hành động của ta quá kém?
Tần Phàm không khỏi có chút xấu hổ, năng lực biểu diễn của hắn đích thật là kém một chút, luôn bị Cổ Mặc xì mũi coi thường, nếu như không phải thắng ở tâm bình tĩnh rèn luyện tốt, đủ trấn định, rất dễ dàng bị người nhìn thấu.
Đã qua không sai biệt lắm một phút đồng hồ sau, Tần Phàm thậm chí cảm giác chân của mình cũng bị khói độc kia ảnh hưởng được có chút run lên rồi, Độc Vụ Hồ kia rốt cục mới nhúc nhích, thử nhẹ nhàng đi hai bước, không nhanh không chậm, tựa hồ vẫn còn thử thăm dò Tần Phàm.
- Thằng này đủ giảo hoạt đấy.
Tuy lúc này Tần Phàm nhắm mắt lại, nhưng lại có thể nghe được ra Độc Vụ Hồ kia lộ ra thập phần chú ý cẩn thận, vậy mà đi hai bước còn lui một bước.
- Ồ? Còn có tiếng bước chân?
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm chợt nghe ở phương xa cách mấy trăm mét truyền đến một hồi tiếng bước chân, bởi vì vốn thính lực của hắn vô cùng tốt, tăng thêm lúc này vừa vặn hắn dán ở trên mặt đất, cho nên nghe được xa hơn, thậm chí còn mơ hồ đnghe được âm thanh đối thoại trong đó.
- Ngươi xác định Độc Vụ Hồ kia ở ngay phụ cận chỗ này?
Trong đó có một người hỏi.
- Xác định, ngày đó ta chính là ở trên một thân cây gần đó, cảm giác được khói độc tập kích, nhìn xem, phía trên ta còn lưu lại chưởng ấn đây này, nếu như không phải ngày đó trên người của ta vừa vặn có giải dược, xém một chút nữa là để cho súc sinh kia giết chết.
Có một người đáp.
- Ân, nghe nói Độc Vụ Hồ kia không thích di chuyển, cho nên mười phần là vẫn còn ở phụ cận nơi này. Mọi người cẩn thận một chút, Độc Vụ Hồ này thập phần che dấu, thường thường rất khó phát hiện, mọi người trước uống giải độc hoàn a.
Người nọ gật đầu nói.
- Ha ha, may mắn chúng ta nơi này có Hướng huynh làm linh hoàn cấp luyện dược đại sư, nếu không muốn đối phó Độc Vụ Hồ này còn thật không dễ dàng.
Mặt khác lại có một người nói ra.
- Hắc hắc, tuy trong Chân Vũ thánh địa rất nhiều thiên tài, nhưng luyện dược đại sư linh hoàn cấp giống như Hướng huynh lại không có mấy cái, cho dù ngày sau trở lại Đại Ly quốc, loại nhân vật như Hướng huynh cũng có thể làm cho cả nước nghe thấy tên.
Còn có một thanh âm so sánh âm nhu nói ra.
- Mọi người đừng lên tiếng nữa, Độc Vụ Hồ này hết sức giảo hoạt, nếu để nó biết rõ chúng ta nhiều người như vậy, nói không chừng sẽ sớm chạy trốn. Bất quá mọi người yên tâm, lúc này chỉ cần bắt được Độc Vụ Hồ này, để cho ta có thể luyện chế Độc Hàn hoàn thành công, ngày sau các ngươi muốn luyện dược gì đều dễ nói.
Nam tử được xưng là Hướng huynh kia nói ra.
- Đại Ly quốc?
Tần Phàm từ trong lúc bọn hắn nói chuyện với nhau, đã biết được mấy cái tin tức, cái kia chính là những người này là người Đại Ly quốc, cũng là vì Độc Vụ Hồ này mà đến, một người trong đó còn là Luyện dược sư linh hoàn cấp!
- Không thể đợi lát nữa rồi!
Tần Phàm cắn răng một cái, đang chuẩn bị đi công kích Độc Vụ Hồ kia, nhưng ngay lúc này, Độc Vụ Hồ kia cũng vừa vặn lộ ra vẻ dữ tợn, đột nhiên đạp một cái trên mặt đất, nanh vuốt sắc bén liền đánh tới cổ Tần Phàm.
Nghe thế tiếng xé gió vô cùng bén nhọn, Tần Phàm cảm nhận được tốc độ của Độc Vụ Hồ này cực nhanh, hắn không dám lãnh đạm, vội vàng mở mắt, hai tay cực kỳ nhanh chộp tới thân ảnh bay nhào mà đến kia.
- NGAO ~~
Độc Vụ Hồ kia trông thấy Tần Phàm đột nhiên bạo phát lên, cũng cực kỳ hoảng sợ, trong miệng nhịn không được phát ra một tiếng thét lên, sau đó vậy mà ở trên không trung lộn một vòng, muốn thoát đi.
Tần Phàm cũng hơi kinh ngạc, nhưng khoảng cách gần như vậy hắn như thế nào còn có thể để cho Độc Vụ Hồ kia rời khỏi, trực tiếp một quyền hung hăng đập tới Độc Vụ Hồ kia, nện nó vào trên mặt đất.
Độc Vụ Hồ kia thoạt nhìn đã bị thương không nhẹ, nhưng vừa rơi xuống đất lại một cái linh hoạt bật lên, muốn đào tẩu lần nữa.
- Còn muốn chạy?
Bất quá Tần Phàm nơi nào sẽ để nó đơn giản rời khỏi, vội vàng oanh ra một quyền, nắm đấm hỏa hồng kia lần nữa nện ở trên người nó.
- Ô ô ~~
Bị một quyền cường hoành này nện vào, Độc Vụ Hồ kia phát ra hai tiếng rên rĩ, lúc này đây rốt cục không thể nhúc nhích rồi.
Độc Vụ Hồ này đặc tính là công kích cao, tốc độ nhanh, nhưng phòng ngự tương đối mà nói hơi có chút nhược.
- Buông Độc Vụ Hồ kia ra!
Nhưng vào lúc này, những người Đại Ly quốc kia bởi vì đã nghe được tiếng kêu của Độc Vụ Hồ, rất nhanh chạy tới, trông thấy Độc Vụ Hồ bị chộp, nam tử họ Hướng kia thập phần khẩn trương, vội vàng mở miệng trách mắng.
Nghe thấy thanh âm, Tần Phàm quay đầu lại, hắn biết rõ chút ít người Đại Ly quốc mà hắn vừa mới nghe được kia tới rồi.
Đối phương tổng cộng có bốn người, mà vừa rồi mở miệng là nam tử hồng bào kia, có lẽ chính là Linh hoàn cấp Luyện dược sư họ Hướng mà bọn người kia tâng bốc rồi, niên kỷ thoạt nhìn không vượt qua hai mươi lăm, niên kỷ như vậy trở thành Linh hoàn cấp Luyện dược sư, kỳ thật cũng đã xem như thập phần ít có rồi.
Dù sao yêu nghiệt như Tần Phàm là tương đối quý hiếm.
Đại Ly quốc này nghe nói là quốc gia lớn nhất trên Vũ Thiên đại lục, nhân tài đông đúc, ở trên đại lục thịnh truyền đệ nhất thiên tài Võ Thánh Vân Phi Dương là đến từ quốc gia kia, trong Chân Vũ thánh địa này cũng hẳn là thế lực của bọn hắn lớn nhất.
Những người Đại Ly quốc này tướng mạo thoạt nhìn cùng Đại Càn quốc kém không xa, không có lớn như người Đại Khôn quốc, Đại Khảm quốc mà Tần Phàm chứng kiến.
- Không có ý tứ, các ngươi tới đã muộn.
Tần Phàm quay đầu nhìn những người kia khẽ cười nói, Độc Vụ Hồ này hiện tại đã trở thành con mồi của hắn, tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tay như vậy.
- Ngươi trước không nên giết chết Độc Vụ Hồ này...
Luyện dược sư họ Hướng kia lại lần nữa mở miệng nói, lại không dùng phương thức cậy mạnh tranh đoạt:
- Độc Vụ Hồ này đối với ta hữu dụng, ta có thể dùng luyện dược trao đổi cùng ngươi.
- Ha ha, còn có một hơi, bất quá Độc Vụ Hồ này đối với ta hữu dụng, luyện dược ta lại không phải rất cần.
Tần Phàm khẽ cười nói, người này chỉ là Luyện dược sư Linh hoàn cấp, ở trong Chân Vũ thánh địa có lẽ xem như một nhân vật, nhưng ở trước mặt Luyện Đan Sư như Tần Phàm, lại là cái gì cũng không phải.
- Hắc hắc, các hạ cũng không nhìn một chút tình thế bây giờ sao? Loại tình huống này ta nhìn ngươi vẫn là cùng chúng ta hợp tác thì tốt hơn.
Một gã thanh niên sắc mặt âm nhu bên cạnh Luyện dược sư họ Hướng kia, lúc này âm hiểm cười nói.
- Các hạ, Độc Vụ Hồ này đối với ta mà nói hoàn toàn chính xác thập phần trọng yếu, hi vọng ngươi có thể giao nó cho ta. Nếu như ngươi thật sự không cần luyện dược, ta cũng có thể dùng điểm cống hiến của Chân Vũ thánh địa trao đổi cùng ngươi, Độc Vụ Hồ này giá trị 50 điểm cống hiến, ta có thể cho ngươi 60 điểm cống hiến...
Thanh niên họ Hướng kia lại ngăn trở thanh niên âm nhu, chỉ tiếp tục nhìn Tần Phàm nói ra.
← Ch. 0312 | Ch. 0314 → |