← Ch.0322 | Ch.0324 → |
Tần Phàm nhìn Thường Huyễn vội xông mà đến, phát hiện Thiết tháp Đại Hán này tuy hình thể cao lớn, nhưng lại tuyệt không ngốc, hơn nữa thập phần hiểu được dựa thế, hắn nhìn ra được xu thế trùng kích kia có thể tăng cường lực lượng!
Lập tức, hắn cũng không chần chờ nữa, dưới chân đạp mạnh, đồng dạng phóng về đối phương!
Oanh!
Hai người bước ra một bước cuối cùng, đá vụn bốn phía tiêu phi, bàn chân hai người đồng loạt giẫm ra một cái hố sâu đến đầu gối, sau đó riêng phần mình ra sức đánh một quyền!
Hai quyền giao kích!
Thời điểm hai đấm vừa mới tiếp xúc, chân sau của Tần Phàm bị lực lượng của Thường Huyễn bức lui nửa bước!
Nắm đấm của Thường Huyễn khoảng chừng so với Tần Phàm lớn hơn gấp đôi!
Lúc này Thường Huyễn thoạt nhìn thật giống như một đầu trâu rừng cuồng bào, mà Tần Phàm thì là như một con linh dương ra sức phản kháng! Cả hai dùng lực lượng toàn thân đấu sức, đều hi vọng lật tung đối phương ra khỏi mặt đất!
- Rống...
Hai người đều hô một tiếng, đồng thời lần nữa tăng thêm độ mạnh yếu.
- Hoắc!
Cũng ngay lúc này, cánh tay phải của Tần Phàm chấn động, bỗng nhiên lân giáp màu xanh dữ tợn xuất hiện, hiện ra hình thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân!
- Bành!
Tiếp theo trong nháy mắt, một tiếng nổ trầm thấp, Thiết tháp Đại Hán Thường Huyễn so với Tần Phàm cao hơn trọn vẹn một cái đầu, cả người bị một cổ đại lực đánh trúng bay ngược đi ra.
- Cái này...
- Làm sao có thể?
- Thường Huyễn sư huynh?
Nhìn xem bóng người bay đi ra, dĩ nhiên là Thường Huyễn! Mọi người vào lúc này cũng không khỏi lộ ra thần sắc không thể tin được! Cơ hồ cho là mình sinh ra ảo giác.
Thường Huyễn tại Chân Vũ Thánh địa một mực dùng Man Lực Vương trứ danh, ngay cả Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của hắn, thậm chí có thể nói là lực lượng đệ nhất trong Thánh địa!
Nhưng hôm nay cùng một nhân vật mới vừa tiến vào Thánh địa so đấu lực lượng, hắn bị thua!
Lực Man Vương, ở trong so đấu lực lượng, vậy mà thua dứt khoát lưu loát như vậy!
Lại nhìn Tần Phàm, lại vững vàng mà ngừng tại nguyên chỗ, thậm chí cũng không có di động quá lớn! Nói cách khác, Tần Phàm ở bên trong so đấu lực lượng này, thắng triệt để!
Vấn đề này truyền đi, nhất định có thể khiến cho một hồi chấn động ở trong Chân Vũ Thánh địa!
- Tần Phàm này, đến tột cùng là cái quái thai gì? Làm sao có thể có lực lượng lớn như vậy?
Những thành viên Tân Nhân lan tiệt đội kia vào lúc này thậm chí có chút ít trợn mắt há hốc mồm, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có ai đi đỡ Thường Huyễn.
- Hẳn là lúc này Thường Huyễn sư huynh chủ quan đi à nha?
Một người thì là trong nội tâm nói như vậy để thuyết phục chính mình, dù sao đối phó một nhân vật mới, Thường Huyễn không cần dùng hết toàn lực, sau đó để cho đối phương có cơ hội thừa dịp.
- Thường Huyễn Lực Man Vương vậy mà thua?
Lữ Khanh nhìn thân thể Thường Huyễn bay ngược lại ở phía xa kia mà ngẩn người, vào lúc này cũng không khỏi nhướng mày, lúc này hắn vốn là đối với Thường Huyễn tràn ngập tin tưởng, nhưng kết quả lại ngoài dự liệu của hắn.
- Cái này... chuyện gì xảy ra?
Ngay cả bản thân Thường Huyễn cũng không khỏi giật mình, vừa rồi hắn cảm nhận được chỗ nắm đấm của Tần Phàm truyền đến lực lượng cường hoành, một cổ lực lượng kia, thậm chí để cho hắn sinh ra một cảm giác khâu mã lay cây.
- Làm sao Tần Phàm này có thể có lực lượng lớn như vậy? Không có khả năng!
Tuy Thường Huyễn thất bại, nhưng vào lúc này lại bị bại có chút không hiểu thấu, bởi vì vừa rồi hắn còn chưa kịp hảo hảo cảm thụ lực lượng của đối phương, ngay cả khi người bay ngược đi rồi.
- Dùng lực lượng của ta, đủ có thể chỉ bằng vào lực lượng nhục thân so sánh với Tiên Thiên Võ sư, nhưng vẫn cảm giác được cùng hắn kém nhiều như vậy? Chẳng lẽ hắn lừa gạt ta?
Trong lòng Thường Huyễn vẫn là một hồi rung động.
- Thường Huyễn sư huynh, đa tạ rồi.
Tần Phàm thu thế, bình tĩnh chắp tay nói ra.
Hình thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân ở thời điểm thu quyền vừa rồi cũng thu hồi, khi đó lực chú ý của mọi người tập trung ở trên người Thường Huyễn bay ngược, ngược lại là thấy không quá rõ ràng.
Bất quá bản thân của hắn, đối với kết quả tỷ thí này lại không có bất kỳ ngoài ý muốn, đối với lực lượng của cánh tay Kỳ Lân, hắn là tuyệt đối tự tin! Hôm nay luyện hóa xuyên suốt ba khỏa ma chủng, đủ có thể để hắn dùng lực lượng thân thể so sánh với Linh Vũ sư bình thường!
Thường Huyễn dám cùng Tần Phàm chỉ so lực lượng, cái kia là hắn tự tìm vũ nhục mà thôi.
- Tần Phàm, vừa rồi bên trong so đấu, ngươi sử dụng kình khí đi à nha! Nếu không chỉ bằng vào lực lượng thân thể, ngươi không có khả năng sẽ mạnh như vậy!
Sau đó Thường Huyễn từ trên mặt đất bò lên nói ra, hắn có thể cảm giác được vừa rồi trên người Tần Phàm truyền đến cổ lực lượng kia, thậm chí đạt đến cấp bậc Linh Vũ sư!
Nhớ tới vừa rồi trước khi tỷ thí đã từng nói qua chút lời nói lớn lối, quả nhiên là trên mặt không khỏi một hồi tím một hồi xanh, lộ ra vô cùng xấu hổ.
Cũng không phải nói hắn thua không nổi, mà là kết quả như vậy thật sự là rất khó để cho người tiếp nhận!
Hắn đường đường Lực Man Vương, vậy mà ở trong so đấu lực lượng thua triệt để như thế!
Cái này đối với hắn mà nói, thật sự là đả kích rất lớn.
- Không có, vừa rồi ta cùng Thường Huyễn sư huynh tỉ thí, chỉ là sử dụng lực lượng thân thể, cũng không có sử dụng kình khí trong cơ thể. Bất quá ta sử dụng một loại bí kỹ có thể thúc hóa lực lượng thân thể mà thôi, hơn nữa vừa rồi có lẽ Thường Huyễn sư huynh cũng không có thấy trên người của ta phát ra hào quang võ khí a?
Tần Phàm bình tĩnh nói.
- Bí kỹ có thể thúc hóa lực lượng thân thể?
Thường Huyễn không khỏi khẽ giật mình lần nữa, nói như vậy, sử dụng kình khí trên người đều có hào quang khí kình phát ra, hắn suy nghĩ trở lại một chút, vừa rồi tuy hắn phát hiện cánh tay của Tần Phàm có chút biến hóa, nhưng nắm đấm đích thật là không có phát ra hào quang võ khí, chỉ là đơn thuần dùng lực phá lực mà thôi.
- Lúc này đích thật là ta ở phương diện này chiếm đi một tí tiện nghi, nhưng vừa rồi Thường Huyễn sư huynh chỉ nói là không thể sử dụng kình khí, cũng không có nói qua không thể sử dụng vũ kỹ hoặc là bí kỹ a?
Tần Phàm mỉm cười nói ra:
- Ta không có không tuân theo quy định, như vậy lúc này đây khảo nghiệm, tại hạ có lẽ xem như may mắn thông qua được a? Hiện tại ta có thể tiến về Thánh địa Thần Điện rồi hay không?
- Tần Phàm vậy mà thắng?
Bọn người Tần Tinh Hà cùng Hướng Vũ trông thấy Thường Huyễn bay ngược, lập tức sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi! Bọn hắn thật không ngờ Tần Phàm chỉ bằng vào lực lượng thân thể, dĩ nhiên cũng có thể mạnh như vậy!
Mà căn cứ ước định vừa rồi của Thường Huyễn cùng Tần Phàm, lúc này đây có thể coi là Tần Phàm thông qua khảo nghiệm, xông cửa thành công rồi?
Bọn hắn vào lúc này cắn răng, lộ ra thập phần không cam lòng!
*****
- Hướng Vũ huynh, làm sao bây giờ?
Sắc mặt Tần Tinh Hà âm trầm mà hỏi thăm, lúc này đây mọi người Lữ Khanh cùng Thường Huyễn cũng chỉ là xem mặt mũi linh hoàn cấp Luyện dược sư Hướng Vũ, hắn lại không thể nói cái gì.
- Xem trước một chút.
Vào lúc này Hướng Vũ lạnh giọng nói ra:
- Tân Nhân lan tiệt đội phụ trách chặn đường nhân vật mới năm ngày, đây là quy củ bất thành văn trong Thánh địa, trước kia cho tới bây giờ không ai có thể đơn giản thông qua cửa ải này!
- Nếu như lúc này đây bọn hắn đơn giản phóng Tần Phàm đi qua, sẽ để cho Tân Nhân lan tiệt đội của bọn hắn lần này thành trò cười trong Thánh địa, ta nghĩ coi như là Thường Huyễn nguyện ý phóng Tần Phàm rời đi, những người khác cũng chưa chắc sẽ nguyện ý.
Quả nhiên, Hướng Vũ vừa dứt lời, vào lúc này Lữ Khanh liền đứng dậy.
- Thật có lỗi, lúc này đây ngươi ở trên lực lượng đánh bại Thường Huyễn, như vậy ngươi tính toán là thông qua khảo nghiệm của hắn, cũng không tính toán là thông qua khảo nghiệm của toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta.
Lữ Khanh nhìn Tần Phàm, sắc mặt bình tĩnh nói.
- Đúng vậy, lúc này tuy Tần Phàm ngươi là sử dụng bí kỹ thắng ta, nhưng coi như là ta thua, ngươi tính toán là thông qua khảo nghiệm của ta, kế tiếp ta sẽ không ra tay chặn đường ngươi. Bất quá lần này Tân Nhân lan tiệt đội không chỉ có một mình ta, ngươi còn cần thông qua khảo nghiệm của những người khác.
Vào lúc này, bởi vì liên quan đến danh dự của cả chi Tân Nhân lan tiệt đội lần này, Thường Huyễn cũng đành phải kiên trì nói ra.
- Đúng, Tần Phàm ngươi còn phải thông qua khảo nghiệm của chúng ta.
Một ít thành viên của đội chặn đường nhân vật mới cũng phụ họa nói ra. Trong bọn họ mặc dù có chút người đối với Tần Phàm biểu hiện vẫn là thập phần bội phục, nhưng lại biết lần này quan hệ trọng đại, sẽ không dễ dàng phóng Tần Phàm đi qua như vậy. Hơn nữa ăn chỗ tốt của người, phải làm việc cho người, bọn hắn thu luyện dược của Hướng Vũ, tự nhiên phải bỏ ra một ít lực rồi.
- Hừ, cho rằng lừa gạt thắng Thường Huyễn sư huynh là sẽ vượt qua như vậy sao?
Có chút đội viên Tân Nhân lan tiệt đội thì khinh thường nói, nhưng lại xuất phát từ tâm lý đố kỵ, một thiên tài có thể ở trên lực lượng đả bại Thường Huyễn, bọn hắn cũng muốn hung hăng chèn ép một phen.
- Vậy chư vị sư huynh kế tiếp muốn khảo nghiệm tại hạ như thế nào?
Tần Phàm trầm giọng hỏi. :
- Đả bại tất cả mọi người chúng ta.
Lữ Khanh bình tĩnh đáp.
- Cái kia không phải chư vị sư huynh có chủ tâm khó xử tại hạ sao?
Tần Phàm nhướng mày nói ra, dùng thực lực của hắn bây giờ, hắn thậm chí không có lòng tin đả bại Lữ Khanh, trước kia hắn thể hiện ra thân pháp nhẹ nhõm bay vọt qua sơn cốc rộng hai ba mươi mét, thậm chí chính hắn cũng khó có thể làm được.
Dù sao đối phương chính là cửu cấp Linh Vũ sư, lại ở trong Thánh địa nhiều năm, một thân kình khí vô cùng ngưng thực, cũng rất khó đối phó!
- Chính như vừa rồi Thường Huyễn cũng không nói ngươi không thể sử dụng bí kỹ, vừa rồi chúng ta cũng không có thừa nhận ngươi đả bại Thường Huyễn coi như là thông qua toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta khảo nghiệm.
Lúc này Lữ Khanh bình tĩnh nói.
- Tần Phàm, xin lỗi rồi, gần trăm năm nay đều không có người mới nào tiến vào Thánh địa có thể trong năm ngày thành công đến Thánh địa Thần Điện, Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta là phòng tuyến cuối cùng, chiêu bài trăm niên này không thể phá hủy ở trong tay chúng ta.
Vào lúc này trong nội tâm Thường Huyễn thầm nghĩ, nhưng lại lựa chọn không lên tiếng. Lúc này đây hắn mất mặt thì tốt rồi, lại không thể để cho toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội mất thể diện.
- Vậy Lữ Khanh sư huynh có ý tứ là tại hạ nhất định phải xông vào rồi hả?
Sắc mặt Tần Phàm vào lúc này cũng trở nên âm trầm.
- Ngươi cũng có thể đợi đến lúc mười ngày sau lại đến xông cửa, khi đó chúng ta sẽ thả lỏng yêu cầu, dùng thực lực của ngươi, chúng ta sẽ thả ngươi đi qua.
Lữ Khanh tiếp tục nhàn nhạt nói.
- Ha ha, mười ngày?
Tần Phàm không khỏi cười lạnh, xem ra lúc này Lữ Khanh là quyết tâm giúp Hướng Vũ rồi, quả nhiên đem thời gian năm ngày nguyên lai đổi thành mười ngày.
- Hắc hắc, đương nhiên ngươi cũng có thể lách qua Long Hài Cốc này, bất quá chỉ dùng nhiều hơn nửa tháng thời gian mà thôi.
Lúc này một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội khác cũng cười nói.
- Đã như vầy, cho dù là đầm rồng hang hổ, Tần Phàm cũng chỉ có thể xông vào rồi!
Tần Phàm lạnh giọng nói ra, mười ngày thời gian hắn chỉ có thể lấy được Linh huyệt nồng độ linh khí 500 lần, như vậy hắn tuyệt đối không tiếp thụ được!
Nghe được Lữ Khanh trả lời, lúc này bọn người Hướng Vũ cùng Tần Tinh Hà mới thở dài một hơi. Ngăn cản Tần Phàm mười ngày thời gian, tuy còn không có đạt tới kỳ vọng của bọn hắn, nhưng coi như là miễn cưỡng để cho bọn hắn không có khẩn trương như lúc trước.
Dù sao linh huyệt của hai người bọn họ đều có được nghìn lần trở lên, hiện tại thực lực của bọn hắn cùng Tần Phàm không sai biệt nhiều, một năm sau, bọn hắn có lòng tin có thể đề cao không ít! Mà Tần Phàm chỉ có Linh huyệt nồng độ linh khí 500 lần, uy hiếp coi như là không có lớn như vậy nữa.
- Ha ha, khẩu khí ngược lại là rất lớn.
Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội cũng cười nói.
- Thời gian không sai biệt lắm.
Mà vào lúc này, Tần Phàm lại không để ý đến những người này, chỉ là trong nội tâm hơi trầm ngâm. Vào lúc này đã cảm giác được mặt đất bắt đầu dâng lên trận trận sương trắng nồng đậm.
- Bá Vương đao!
Sau đó, trường đao trong tay Tần Phàm ở trong hư không vẽ một cái, một đao vô cùng Cuồng Bạo trực tiếp chém ra về phía trước.
- Khai mở phòng ngự tráo!
Lúc này Lữ Khanh trầm giọng ra lệnh.
- Thật đúng là muốn xông vào?
Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội phát ra thanh âm khinh thường, trước kia bọn hắn luyện tập qua liên hợp chi kỹ, sau đó mọi người cùng một chỗ phát lực, một cái lồng năng lượng chắc chắn do toàn bộ do nguyên võ chi khí kết thành xuất hiện ở trước mọi người, bọn hắn tự tin phòng ngự tráo này thậm chí ngay cả một kích của Võ Tôn cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản!
Nhưng một đao kia của Tần Phàm lại không có chém vào phía trên lồng năng lượng, mà là trảm ở trên núi đá. Lập tức, đá vụn bay khắp nơi, nện vào bên trên phòng ngự tráo kia, thậm chí không thể kích thích ra một ít rung động.
- Độ chuẩn kém như vậy?
Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội trông thấy một màn này, có chút ngoài ý muốn, không khỏi cười nhạo nói.
Nhưng mà cũng vào lúc này, sau lưng Tần Phàm lại đột nhiên phun ra vầng sáng màu đỏ thắm, bản thân của hắn lại nhân cơ hội này phóng lên trời, sương trắng nồng đậm chung quanh cũng bắt đầu chậm rãi bao vây tới.
Kỳ thật vừa rồi trước khi hắn cùng Thường Huyễn so đấu đã nghĩ kỹ đường lui, vừa rồi chỉ là một mực kéo dài thời gian chờ đợi sương mù dày đặc này xuất hiện mà thôi.
← Ch. 0322 | Ch. 0324 → |