Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0398

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0398: Cường cường tương đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong mắt Tần Phàm thì băng tuyết kình khí của đối thủ vô cùng cường hoành, kiếm pháp phiêu dật như du long, nắm giữ khí tràng khí thế và trực giác võ đạo có thể xưng là cực hạn của cảnh giới Linh Vũ Sư.

Nếu không phải thể phách Tần Phàm vượt xa Linh Vũ Sư bình thường, hơn nữa khống chế một thân kình khí trong cơ thể một cách tự nhiên, có thể lập tức thôn phệ hàn khí ngay khi mới nhập vào trong cơ thể thì chỉ cần đụng phải băng hàn cực độ khi giao phong với đối phương đã khiến tốc độ của hắn chậm lại không ít.

Hơn nữa, với xúc giác võ đạo hoàn mỹ của Dịch Khuyết, chính mình không chỉ khó công kích được đối phương mà thậm chí còn ẩn ẩn bị trường kiếm của đối phương nắm giữ khí thế. Tuy công kích của đối phương cũng không phải cuồng bạo như bão tố nhưng lại cuồn cuộn như nước sông, liên tục không dứt. Nhìn thì có vẻ như tùy tiện hướng về một điểm trên không trung nhưng mỗi một đường kiếm đều nhất định có hể khiến Tần Phàm có chút bị bức lui về phía sau một bước.

Mà trong mắt Dịch Khuyết thì tố chất thân thể Tần Phàm mạnh đến đáng sợ. Lúc bình thường khi hắn công kích đối phương thì Tần Phàm lại có thể tránh né với những tư thế động tác không thể tưởng tượng nổi khiến trường kiếm của hắn không công mà lui. Hơn nữa tốc độ của Tần Phàm cực nhanh, thậm chí không bị kình khí băng tuyết có tác dụng trì hoãn tốc độ của hắn ảnh hưởng một chút nào.

Càng khiến hắn khiếp sợ không thôi chính là mặc dù Tần Phàm chưa từng tiến vào đỉnh Thiên Cơ nhưng lý giải về "thế" thì lại xa xa vượt quá dự liệu của hắn. Giao phong lâu như vậy nhưng với kiếm thế và khí thế áp bách cơ hồ đạt tới cấp Võ Tôn như hắn cũng không chiếm được chút ưu thế nào.

Càng giao phong thì hắn càng cảm thấy thiếu niến trước mắt càng đáng sợ, thậm chí hắn còn cho rằng đối phương mạnh hơn Mạc Y rất nhiều.

Lúc này, mọi người trên quảng trường Thần Điện đều nhìn giao chiến trên màn sáng mà không chút chớp mắt, thậm chí có không ít người khẩn trương đến mức hô hấp cũng ngừng lại và tùy theo tiết tấu của trận chiến mà nắm tay nắm chặt lại hay thả lỏng. Cũng có một ít người cơ linh âm thầm quan sát chiêu số và kỹ xảo né tránh của hai người, Tần Phàm và Dịch Khuyết đối chiến với nhau, không thể nghi ngờ gì đã mở mang tầm mắt của một ít Linh Vũ Sư, khiến bọn hắn thu hoạch không nhỏ.

Cường giả chân chính đụng nhau, đây chính là chiến đấu giữa những Linh Vũ Sư đỉnh phong.

Tốc độ hai người đều cực nhanh, cơ hồ chỉ lập tức đã giao đấu hơn 10 chiêu. Một ít người thực lực không đủ chỉ có thể nhìn thấy hai đạo hư ảnh mà thôi nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được trận chiến này khốc liệt như thế nào.

Bất quá, trận chiến này, hai người Tần Phàm và Dịch Khuyết cũng không có phá hư bao nhiêu sân bãi. Người có nhãn lực tốt đều có thể phát hiện, vô luận là Tần Phàm hay là Dịch Khuyết đều khống chế kình khí vô cùng tự nhiên. Thậm chí khi chạy hay công kích thì không có bao nhiêu kình khí tràn ra, chỉ có lúc năng lượng giao đụng, dư âm của kình khí ảnh hưởng xung quanh một ít mà thôi nên đài quyết chiến đến nay vẫn tương đối nguyên vẹn.

- Bành!

Trên đài quyết chiến, một đao một kiếm lại hung hăng đụng vào nhau lần nữa, tạo nên tiếng nổ vang trầm thấp khiến không khí vặn vẹo từng đợt, lực khí rung động, nhanh chóng tuôn ra rồi sau đó khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Lúc này, bị dư âm của năng lượng cuồng bạo ảnh hưởng, mặt đất rốt cục cũng bị lật tung từng khúc, võ đài vốn có chút nguyên vẹn lúc này cũng trở nên bừa bộn thành một mảnh.

Mà băng hỏa giao nhau cùng một chỗ nên sắc mặt hai người Dịch Khuyết và Tần Phàm lúc trắng bệt lúc đỏ bừng, không ngừng biến ảo. Lúc này hai người khi vừa va chạm nhau cũng không phải lập tức tách ra mà bốn mắt nhìn nhau, bốn chân chăm chú giằng lên mặt đất, đấu sức với nhau.

Gần trong gang tấc nên hai người đều có thể nhìn thấy sự tự tin tất thắng từ sâu trong mắt đối phương.

So với Tần Phàm thì khí lực trong cơ thể Dịch Khuyết mạnh hơn không ít, nhưng vào lúc này hắn có thể cảm thấy Liệt hỏa đỏ thẫm trên thân Vương Trù Đao truyền đến một cỗ đại lực khó có thể kháng cự, đó chính là lực lượng chân chính, trực tiếp tác dụng đến chỗ vũ khí giao kích nhau khiến tay hắn cơ hồ không cầm nổi trường kiếm.

Hắn biết rõ đó chính là lực lượng thể phách của Tần Phàm.

Không thể tưởng tượng nổi lực lượng thân thể đối phương lại cường hãn như thế. Dịch Khuyết không khỏi hoảng sợ trong nội tâm, đồng thời hắn cũng biết mình và đối phương đánh giáp lá cà với nhau là sai lầm với hắn, chính là tự rước hoàn cảnh xấu vào người.

Ngay sau đó, cơ thể hắn bộc phát ra một cỗ lực khí không thể coi thường, một khối băng dày đặc thoáng chốc đã ngưng đọng trên thân trường kiếm của hắn, nhanh chóng lan tràn về phía Vương Trù Đao trên tay Tần Phàm.

Cảm giác được cỗ lực lượng lạnh như băng đang dần dần bao trùm về phía Vương Trù Đao, đồng thời ẩn ẩn truyền đến thân thể mình. Tần Phàm cũng không khỏi hơi kinh hãi, lập tức không dám khinh thị, một cỗ khí Nguyên Võ nóng bỏng liền bộc phát ra trên Vương Trù Đao, bổ về phía đối phương.

- Tần Phàm, có vẻ như khởi động đã đủ rồi, bây giờ chúng ta đánh thật chứ?

Sau khi trượt ra thì hai mắt Dịch Khuyết lạnh nhạt nhìn Tần Phàm, nói ra với vẻ tự tin vui vẻ.

- Tự nhiên nên thế.

Tần Phàm cũng cười nhạt với hắn, kỳ thật trong lòng hắn tin tưởng vừa rồi hai người khởi động cái rắm. Nguy hiểm khắp nơi, chỉ cần hơi chút không cẩn thận là có thể mất mạng, Dịch Khuyết nói như vậy chỉ là muốn khiến bản thân nghĩ rằng hắn mạnh hơn, là một loại tâm lý chiến mà thôi.

Đương nhiên, hai người cũng không muốn xuất ra hết toàn lực, ít nhất hai người còn chưa xuất võ kỹ át chủ bài mạnh nhất của mình.

- A, xem chiêu.

Dịch Khuyết khẽ cười nói, trường kiếm trên tay hắn vô cùng tự nhiên, tự tin nhẹ nhàng vung lên phía trước, có thể thấy khí băng hàn lập tức bị dẫn dắt.

- Rống!

Một Băng LOng thoạt nhìn khí thế rất bất phàm gầm thét xuất hiện, Băng Long này do vô số băng đao tạo thành, vô cùng khủng bố lăng lệ ác liệt, lúc lướt qua thì không khí như muốn đông lại, nguyên khí ẩn chứa trong nó cũng cực kỳ khủng bố.

- Chính là chiêu đã đả bại Mạc Y!

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, hắn lập tức không dám chần chừ, trực tiếp thu Vương Trù Đao lại. Hắn vừa rồi nhìn thấy tận mắt sự lợi hại của chiêu này nên biết rõ Nhân Đao Bá Vương Đao chưa chắc đã chống đỡ được.

- Băng Tuyết Cuồng Long!

- Vạn Ngưu Xông Pha!

Hắn quát khẽ lên một tiếng, lửa nóng cuồng bạo nhanh chóng ngưng tụ thành hư ảnh trâu điên chung quanh Tần Phàm, không khí ngưng tụ lại thành trận trận tiếng gầm thét như sấm giật.

*****

Đối mặt với chiêu đánh bại Mạc Y, Tần Phàm biết rõ nếu phân tán Vạn Ngưu Công ra thì khó mà ngăn cản được nên hắn cắn răng một cái, dùng xu thế vạn ngưu công dung hợp thành một.

Một Hỏa Ngưu tán ra kình khí không cách nào áp chế, ẩn chứa năng lượng kinh người xuất hiện, cho dù là cường giả cảnh giới Võ Tôn cũng không dám khinh thường.

- Phá!

Hai cỗ kình khí rốt cục cũng hoàn toàn bộc phát ra, va chạm cùng một chỗ, năng lượng nóng lạnh khiến không gian trở nên vặn vẹo, thậm chí là xuất hiện trạng thái hư không, toàn bộ đài quyết chiến trở nên chấn động mãnh liệt, bắt đầu bị dư âm trùng kích làm rạn nứt thành từng mảnh.

- Song Long!

NHưng vào lúc này, Dịch Khuyết bỗng nhiên quát lên một tiếng, sau đó liền nhìn thấy Băng LOng kia liền nổ bung, vô số băng sương gào thét, băng đao bay tán loạn điên cuồng, giống như hóa thành một vòng xoáy băng, thôn phệ hư ảnh Hỏa Ngưu kia.

Đóng băng đến mức cực điểm!

Mắt thấy chiêu thức đánh bại mạc Y vừa rồi, Tần Phàm chăm chú cắn chặt hàm răng, hai mắt đỏ bừng, khống chế năng lượng hư ảnh Hỏa Ngưu, đột nhiên nổ tung lên trong nháy mắt.

- Oanh!

Dưới cỗ năng lực bạo tạc nổ tung ngay cả Võ Tôn cũng kiêng kỵ không thôi này, Băng Long của Dịch Khuyết bị nổ thành từng mảnh, chia năm xẻ bảy, hóa thành từng mãnh vỡ băng tuyết bay tán loạn đầy trời.

Hư ảnh Băng Long và Hỏa Ngưu đồng loạt tiêu tán, thoạt nhìn thì lực lượng song phương đều ngang nhau, năng lượng băng tuyết bình quân hau.

- Không tốt.

Nhưng vào lúc này, trong nội tâm Tần Phàm bỗng nhiên truyền đến một cõ cảm giác vô cùng bất hảo, cái này khiến hắn khẽ biến sắc. Đây là xúc giác võ đạo vô cùng nhạy cảm cảm giác được nguy hiểm cảnh báo cho hắn.

Quả nhiên, tuy Dịch Khuyết ở phía đối diện kinh hãi vì Tần Phàm phát ra năng lượng công kích mạnh mẽ như thế nhưng không hiểu sao ở trong băng tuyết bay đầy trời thì hắn lại lộ ra một tia vui vẻ khó hiểu.

- Chuyện gì xảy ra?

Nhìn thấy biểu lộ đối phương như thế, tâm Tần Phàm không khỏi xiết chặt, vội vàng cẩn thận đề phòng chặt chẽ.

Băng tuyết vẫn tung bay, nhưng những mảnh băng tuyết này bay với tốc độ cực nhanh, hơn nữa tựa hồ còn theo một quỹ tích nào đó. Chỉ không đến một giây đồng hồ đã nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy băng tuyết chung quanh thân thể Tần Phàm.

Chăm chú vây chặt Tần Phàm lại.

- Long Trói!

Thân hình Tần Phàm lập tức bị băng tuyết vây quanh, cơ hồ nhìn không thấy nữa. Lúc này khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút nhếch lên, miệng lạnh lùng nói ra hai chữ.

Theo hai chữ lạnh như băng này truyền ra, những mãnh vỡ băng tuyết chung quanh Tần Phàm nhanh chóng hóa thành vô số Băng Long cỡ nhỏ.

Răng răc răng rắc răng rắc.

Vô số tiếng băng đông cứng lại vang lên, khí lưu băng tinh xoay tròn rất nhanh, lập tức tạo thành những bức tường băng dày đặc, lập tức đóng băng Tần Phàm hắn, khiến hắn biến thành một khối băng điêu.

Một chiêu này chính là hậu chiêu của Băng Tuyết Cuồng Long đả bại Mạc Y vừa rồi, bởi vì Mạc Y sớm nhận thua nên hắn cũng chưa dùng đến.

- Tần Phàm, ngươi rất không tồi, nhưng đáng tiếc là ngôi vị quán quân Thiên Tài Chiến lần này thuộc về ta. Lúc này ta cũng không giết ngươi, bất quá lần sau thì không như vậy đâu.

Nhìn TẦn Phàm đã hoàn toàn đông cứng lại thành băng điêu trước mắt, khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút giương lên, nói ra.

- Tần Phàm vẫn bại...

Trông thấy một màn này, thanh âm tiếc hận không khỏi vang lên trên quảng trường Thần Điện.

Cũng có người âm thầm may mắn thay cho Tần Phàm.

- Tần Phàm...

Mà ngay cả Thái Hiên một mực tin tưởng vững chắc Tần Phàm sẽ đạt thắng lợi cuối cùng lúc này cũng có chút lộ ra vẻ thất vọng.

Tựa hồ là đại cục đã định rồi.

Thế nhưng vào lúc này, một thanh âm thanh thúy bỗng nhiên vang lên trên đỉnh Tử Cấm, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện đều kinh người vì bị tiếng nổ này tác động, tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn lên màn sáng.

- Cũng chưa chắc đâu.

Một thanh âm nhàn nhạt từ khối "băng điêu" kia truyền ra, đồng thời nhiệt độ trên đài quyết chiến lập tức tăng lên hơn 100 độ, trở nên vô cùng nóng bức.

- Hô!

Hai vầng sán chói mắt hiện lên, băng tuyết tan rã, đôi cảnh Chu Tước triển khai ra, Tần Phàm giống như Hỏa Thần dần dần lộ ra thân hình, xuất hiện trở lại trước mắt chúng nhân.

Chiến đài trên đỉnh Tử Cấm, thân ảnh màu xanh phá băng mà ra ngạo nghễ đứng thẳng, năng lượng màu đỏ nóng bỏng như thực chất giống như tựa cặp cánh màu đỏ kia không ngừng chảy ra, cuối cùng quấn quanh bóng người màu xanh kia, điên cuồng xoay tròn, tựa hồ khiến thân hình của hắn cao lớn y vũ thêm vài phần.

Sau khi thoát khỏi trói buộc của băng tuyết, Tần Phàm bình tĩnh liếc nhìn Dịch Khuyết ở đối diện, sau đó khẽ động đôi cánh Chu Tước sau lưng một cái, một cỗ năng lượng nóng bỏng cuồng bạo lập tức bị dẫn động, năng lượng màu đỏ này liền điên cuồng xoay tròn, một cơn gió nỏng bóng đột ngột hiện lên, lập tức mang tất cả hướng ra bốn phương tám hướng.

Tất cả băng tuyết đều bay múa cực độ, lúc này dù dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được băng tuyết tan rã trong thời gian cực ngắn, toàn bộ tuyết đều biến thành nước, sau đó bị cỗ năng lượng nóng bỏng kia làm bốc hơi sạch sẽ.

Vài giây đồng hồ trước, trên đỉnh Tử Cấm vẫn là trời đông giá rét, giống như là cực bắc của địa cầu nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến thành lò bát quái, nỏng bỏng như dung nham chốn địa ngục.

Lúc này, Tần Phàm hoàn toàn triển khai cánh Chu Tước. Từ sau chuyến đi Nam hoang, tại hồ nham thạch nóng chảy kia, hắn càng lĩnh ngộ sâu hơn về ma chủng hỏa, khiến hắn có thể tự nhiên phát huy ra hỏa diễm cường đại của cánh Chu Tước này.

Ma chủng Chu Tước chính là ma chủng Hỏa, trời sinh có năng lực khống chế lửa một cách tuyệt đối, hơn nữa bên trong ma chủng còn ẩn chứa năng lượng mồi lửa, vừa rồi sau khi bạo phát ra hoàn toàn thì Liệt diễm của Chu Tước liền cải biến và khống chế nhiệt độ trên đài quyết chiến này.

Mà theo vầng sáng màu đỏ kia lập lòe cả màn ảnh, hào quang do Chu Tước thiêu đốt cũng phóng đến màn hình bên ngoài quảng trường Thần Điện, khiến ánh mắt của mọi người quan sát trên quảng trường Thần Điện đều đỏ bừng lên.

Trên thực tế, chiến trường Thiên Tài Chiến lần này chính là tổ chức ở một không gian đặc thù. Tuy trên đỉnh Tử CẤm lúc này như có mặt trời nóng rực bắn hào quang ra tứ phía nhưng mọi người trên quảng trường Thần Điện lại không bị ảnh hưởng chút nào.

Bất quá, lúc này mọi người như có một loại ảo giác.

Cặp cánh Chu Tước sau lưng Tần Phàm phát ra nhiệt lượng tựa hồ tràn ra màn sáng, tựa hồ như ảnh hưởng đến toàn bộ quảng trường Thần Điện khiến tất cả mọi người không khỏi cảm thấy nóng rực trong lòng.

Vốn trông thấy cả người Tần PHàm đã bị đóng thành băng điêu, tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm đã thua nhưng khi trông thấy một màn này thì mọi người biết rõ Tần Phàm không thua mà còn bộc lộ ra thực lực mạnh hơn nữa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)