Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0420

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0420: Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Sau đó, một đầu trâu điên hỏa hồng sắc như ẩn như hiện, lập tức thôn phệ sạch sẽ chút băng tuyết cuối cùng.

Keng...

Sau một khắc, thanh âm thanh thúy bỗng nhiên vang lên ở giữa sân, trường kiếm trong tay Dịch Khuyết rơi xuống đất, mà nắm đấm của Tần Phàm thì treo ở trước trán hắn khoảng 2 xích, vững vàng dừng lại.

Phảng phất giống như là hình ảnh định dạng, toàn trường cũng ngưng lại rồi.

Một chiêu!

Một chiêu định thắng bại!

Mọi người thấy đến chính là trên thực lực hoàn toàn áp đảo!

Không thể tưởng tượng nổi!

Rất nhiều người vào lúc này ngơ ngác nhìn hai người trong quảng trường, tựa hồ còn không có kịp phản ứng.

Dịch Khuyết dốc sức ra tay, mà Tần Phàm chỉ là nhẹ nhõm ứng đối, nhưng kết quả lại là Dịch Khuyết thất bại!

Bị bại thập phần triệt để!

Dịch Khuyết ngay cả vũ khí cũng cầm không được rơi xuống đất, nhìn xem hình ảnh ngưng lại trong trận kia, mọi người có thể tưởng tượng đến nếu không phải Tần Phàm lưu thủ, có lẽ Dịch Khuyết đã sớm mất mạng!

Tần Phàm căn bản chính là áp đảo thắng được!

Kỳ thật người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, thực sự không phải là Dịch Khuyết quá yếu, trên thực tế, Dịch Khuyết vừa mới đột phá đến Võ Tôn, liền có thể có được thực lực như vậy đã coi như không tệ rồi!

Thậm chí trình độ có thể so sánh với trung cấp Võ Tôn! Dù là Võ Tôn năm sáu cấp bình thường, cũng chưa chắc có thể phát ra võ kỹ uy lực cường đại giống như Dịch Khuyết vậy!

Rất rõ ràng, tạo thành kết quả như vậy là vì Tần Phàm quá mạnh mẽ!

Mạnh đến nổi nghịch thiên!

Tất cả mọi người biết rõ sau khi Tần Phàm đột phá đến Võ Tôn sẽ rất cường, nhưng tuyệt đối không thể tưởng được vậy mà sẽ cường đến loại trình độ này!

Nếu như nói nửa năm trước, thực lực giữa hai người Tần Phàm cùng Dịch Khuyết vẫn là thế lực ngang nhau, hiện tại mọi người thấy đến đúng là, hai người này căn bản không phải một cấp độ rồi!

Hai người đều là vừa vặn đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, trước khi đột phá hai người này không kém bao nhiêu, nhưng sau khi đột phá, làm sao lại kém xa như vậy rồi hả?

- Tại sao có thể như vậy... rõ ràng chúng ta chỉ là vừa mới đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, khí thế của Tần Phàm hắn so với ta mạnh hơn coi như xong, vì sao đối với khống chế Thiên Địa nguyên khí so với ta cũng mạnh hơn nhiều như vậy!

Mà đối với cứ như vậy liền bại bởi Tần Phàm, trong lòng Dịch Khuyết rất rung động, đồng dạng cũng là nghi hoặc khó hiểu.

Vừa rồi thời điểm hắn cùng với Tần Phàm quyết chiến, hắn có thể rõ ràng cảm giác được trong phạm vi trăm mét tràn ngập Hỏa nguyên khí cuồng liệt, mà Thủy nguyên khí hắn cần thì hoàn toàn bị bài xích ra bên ngoài!

Gia tộc của hắn truyền thừa thâm hậu, đối với Võ Tôn chi cảnh cũng là thập phần hiểu rõ, hắn biết rõ hiện tượng này thường thường chỉ có khi cảnh giới hai người kém khá xa mới xuất hiện!

Nhưng rõ ràng hắn và Tần Phàm chỉ là vừa mới đột phá đến Quy Nguyên chi cảnh, đều là Võ Tôn cấp một mà thôi!

Tuy trong nội tâm còn có rất nhiều không rõ, nhưng Dịch Khuyết biết rõ, giờ khắc này, thật sự là hắn thất bại. Hơn nữa nếu không phải Tần Phàm lưu thủ, hắn rất có thể vừa mới trở thành Võ Tôn đã đi đời nhà ma rồi.

- Tần Phàm, ngươi lại thắng.

Sau đó, Dịch Khuyết hít sâu một hơi, quay mắt về phía nắm đấm vô cùng nóng bỏng huyền phù ở trên trán mình kia, nhưng vào lúc đó trong lòng lại có loại cảm giác lạnh buốt, hắn cười khổ mở miệng nói.

Thua ở trong tay Tần Phàm hắn cũng không oan, tuy nếu như hắn sử dụng đan dược có thể lại đề thăng một ít thực lực của mình, nhưng hắn biết rõ, Tần Phàm cũng là Luyện Đan Sư, thậm chí là một Luyện Đan Sư so với mình còn inh hơn! Cho nên, hắn làm như vậy đồng dạng sẽ không thể cải biến kết quả.

Chỉ là hắn biết rõ, một trận chiến này là một cơ hội cuối cùng hắn có thể đánh thắng Tần Phàm, nhưng sau khi thất bại, chỉ sợ rất có thể sẽ lưu lại ình một chút bóng mờ, để cho hắn từ nay về sau đều sẽ không còn có dũng khí siêu việt thiếu niên áo xanh trước mắt này.

Từ nay về sau, vô luận hắn đi được bao xa, Tần Phàm đều giống như là một tòa núi lớn đặt ở trước mặt của hắn, để cho hắn có loại cảm giác không cách nào siêu việt.

- Dịch Khuyết, kỳ thật ngươi là đối thủ rất không tệ.

Tần Phàm thu hồi nắm đấm, sau đó khẽ cười nói. Sau trận chiến này, hắn đối với thực lực của mình cũng có hiểu rõ đại khái, đồng thời đối với mình cũng lộ ra thập phần có lòng tin rồi.

Hắn trảm Nghịch thành Tôn, cùng người bình thường trực tiếp đột phá đến Võ Tôn có chút khác nhau.

Trong đó Tần Phàm cảm giác trực tiếp nhất đúng là khống chế đối với Thiên Địa nguyên khí. Võ Tôn chỉ là hướng Thiên Địa mượn, là sử dụng phương pháp thích hợp đạt được Thiên Địa thừa nhận, sau đó Thiên Địa mới có thể đem nguyên khí cấp cho Võ Tôn sử dụng.

Mà đối với hắn mà nói, lại là trực tiếp nghịch thiên mà đi, coi mình như là khống chế Thiên Địa, trực tiếp vơ vét nguyên khí mà mình cần thiết đi đến, không cần liền bài xích đi ra ngoài.

Ở dưới tình huống tài nguyên giống nhau, dùng phương thức "Đoạt" tự nhiên so với "Mượn" thì đạt được càng nhiều rồi!

Đương nhiên, Võ Tôn cao cấp so Võ Tôn cấp thấp có khả năng mượn nguyên khí phạm vi càng rộng, nếu là gặp gỡ Võ Tôn cao cấp hơn, như vậy có thể mượn đại lượng nguyên khí ở bên ngoài phạm vi Tần Phàm khống chế, giống như là trực tiếp hướng thượng cấp xin điều lệnh, mượn đại quân tới, trực tiếp đánh tan phạm vi Tần Phàm có thể khống chế.

Mà Tần Phàm cùng Dịch Khuyết đều là vừa vặn đột phá đến Võ Tôn, phạm vi có thể mượn cùng khống chế nguyên khí đại khái là chừng một trăm mét, ở trong phạm vi giống nhau, nếu nói nguyên khí là binh sĩ trong tay Võ Tôn, như vậy binh quyền của Dịch Khuyết tự nhiên không phải là đối thủ của Tần Phàm.

Có thể nói như vậy, nếu là ở trong phạm vi nguyên khí giống nhau, Tần Phàm là thổ hoàng đế, nắm giữ lấy hết thảy tài nguyên, tất cả nguyên khí đều phải nghe theo hắn điều hành.

Huống chi bởi vì Tần Phàm đối với nguyên khí có khống chế tuyệt đối, nguyên khí trong tay hắn vận dụng sẽ càng lộ ra vô cùng tinh thuần, giống với nói "Binh sĩ" trong tay hắn đều là tinh binh!

Nói cách khác, cho dù Tần Phàm chống lại Võ Tôn so với mình còn mạnh hơn, đối phương có thể ở bên ngoài điều đến càng nhiều "Binh sĩ" hơn nữa, nhưng nếu không phải số lượng quá áp đảo, cũng đồng dạng không phải đối thủ của Tần Phàm.

- Ân, ta nghĩ dùng thực lực của ta bây giờ, bài trừ các loại nhân tố võ kỹ, cảnh giới Võ Tôn thấp hơn Thất cấp cũng không có bao nhiêu người là đối thủ của ta rồi.

Tần Phàm âm thầm đoán chừng thực lực của mình, suy đoán mình có thể so sánh Võ Tôn hậu kỳ.

*****

Còn nếu nói nguyên khí là binh sĩ, dùng tinh binh cùng bình thường binh đến phân trình độ khống chế nguyên khí tinh thuần, như vậy, như vậy võ kỹ tương đương với binh pháp rồi.

Trình độ Nguyên khí tinh thuần cùng võ kỹ này đều là ảnh hưởng đến thực lực Võ Tôn, nói cách khác, cho dù là binh thường, chỉ cần có binh pháp tốt, giống nhau đều có thể phát huy uy lực cường đại.

Thật giống như Dịch Khuyết, trải qua tu luyện Thiên Cơ Đỉnh, đối với Thiên Địa nguyên khí có hiểu rõ rất khắc sâu, cho nên hắn nắm giữ nguyên khí đã có chút tinh thuần, tăng thêm võ kỹ cũng rất mạnh, kỳ thật nếu không phải gặp được biến thái như Tần Phàm, hắn thậm chí Võ Tôn cấp năm bình thường cũng có thể đối phó.

- Đáng tiếc, chỉ sợ kiếp này ta cũng không có cơ hội siêu việt ngươi rồi.

Lúc này, Dịch Khuyết nhìn Tần Phàm trước mắt, sau khi thiếu niên áo xanh truyền kỳ kia dời nắm đấm đi, cả người hắn phảng phất giống như đều buông lỏng xuống, sau đó mới phức tạp mở miệng nói.

- Dịch Khuyết, võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình.

Nghe vậy, lông mày Tần Phàm không khỏi nhẹ nhàng nhíu một cái, sau đó chính thức nhìn Dịch Khuyết nói ra. Trên thực tế, không đánh nhau thì không quen biết, trải qua hai lần giao thủ cùng Dịch Khuyết, hắn đối với Dịch Khuyết cũng có chút thưởng thức, kỳ thật không đành lòng để đối phương bởi vì mình mà mất đi tin tưởng leo tới đỉnh phong.

- Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình?

Dịch Khuyết không khỏi khẽ giật mình, lập tức như có điều suy nghĩ.

Kỳ thật không chỉ là Dịch Khuyết, ở thời điểm này, nghe được câu này, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện cũng không khỏi trầm tư.

Hoàn toàn chính xác, Tần Phàm xuất hiện, là một truyền kỳ, nhưng hoàn toàn chính xác là đối với một ít người mà nói, lại xem như là một đả kích.

Người khác tu luyện mười năm, tám năm cũng không thể vượt qua cánh cửa Võ Tôn chi cảnh kia, mà Tần Phàm chỉ bỏ ra nửa năm liền vượt qua rồi!

Ở dưới đối lập này, tuy mọi người đối với Tần Phàm mà nói là bội phục cùng sùng bái không thôi, nhưng đồng thời đối với mình mà nói cũng không tránh khỏi cảm thấy có một ít đả kích.

Mà một câu nói kia của Tần Phàm, giống với là minh chung, tuy đơn giản, nhưng lại rất vang dội, trực tiếp đánh thức những người này.

- Đúng vậy, võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, mỗi người đều có cơ duyên cùng vận mệnh của mình, có một số việc đã không cách nào cải biến, ta cần gì phải mua dây buộc mình?

Sau một lúc lâu, Dịch Khuyết mới đột nhiên cảm giác được rộng mở trong sáng, giống với cả người được giải thoát rồi.

- Ngươi minh bạch là tốt rồi.

Tần Phàm thấy Dịch Khuyết có thể rất nhanh liền thoải mái, biết rõ thanh niên áo bào trắng trước mắt này ở ngộ tính võ đạo hoàn toàn chính xác là cực cao, ngày sau nhất định thành tựu không thấp.

- Ha ha, Tần Phàm, mặc dù nói võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, nhưng mà nếu như lần sau gặp lại, ta vẫn hy vọng có thể cùng ngươi đại chiến một hồi lần nữa.

Dịch Khuyết một khi nghĩ thông suốt, cả người lại khôi phục phiêu dật tiêu sái, nhìn xem Tần Phàm, hắn cười cười nói nói.

- Tùy thời hoan nghênh.

Tần Phàm cũng mỉm cười nói.

- Bất quá, Tần Phàm, ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, gia tộc của ta có Võ Tôn bí địa đối với Võ Tôn chi cảnh có lợi thật lớn, lúc này sau khi trở về, ta tất nhiên sẽ càng thêm cố gắng tu luyện.

- Lần sau tương kiến, ta nghĩ cho dù ta không thắng được ngươi, nhưng có lẽ ít nhất sẽ không giống hôm nay bị bại nhẹ nhàng như vậy.

Dịch Khuyết ở sau khi được Tần Phàm điểm tỉnh, rất nhanh liền khôi phục tự tin.

- Chính như lời ngươi nói, mỗi người đều có cơ duyên của mình, thắng bại không trọng yếu, chỉ cần có thể siêu việt chính mình là được thu hoạch.

Tần Phàm nói ra.

- Đúng vậy, ngươi nói rất đúng.

Dịch Khuyết gật đầu đồng ý, lập tức chắp tay tiếp tục nói:

- Hôm nay chúng ta đều đã trở thành Võ Tôn, mà ở trong Chân Vũ Thánh Địa này, ngoại trừ vài chỗ đặc biệt, đối với Võ Tôn tu luyện cũng không quá nhiều ưu thế, ta nghĩ tới chúng ta cũng là thời điểm nên đi ra. Lần này từ biệt, gặp lại nhất định cùng nâng cốc ngôn hoan, cùng dò xét võ đạo.

- Nhất định.

Tần Phàm cũng chắp tay nói ra.

- Ha ha, ta tiến vào Chân Vũ Thánh Địa này cũng đã gần mười năm thời gian, hôm nay cũng rất tưởng niệm quê nhà. Ta biết rõ Tần huynh ở chỗ này nói không chừng còn có một số việc, ta đi trước một bước rồi.

Dịch Khuyết phủi phủi ống tay áo, liền không hề dừng lại, trực tiếp đi vào trong Thánh Địa thần điện, chỗ đó có Truyền Tống Trận chuyên môn thông hướng thế giới bên ngoài.

Võ giả cơ bản là đem tất cả gia sản ở trên người, không có cái gì đáng đi thu thập, cho nên Dịch Khuyết ngược lại là đi rất tiêu sái.

Mà Dịch Khuyết nói cũng đúng, tuy Tần Phàm hắn cũng có chút bận tâm tình thế của Nam Phong Tần gia, nhưng mà vẫn không thể như vậy rời đi, bởi vì Tần Li còn ở nơi này, hắn như thế nào cũng phải cáo biệt thoáng một phát.

Dịch Khuyết đi rồi, vị trí trong quảng trường Thần Điện chỉ để lại một người Tần Phàm rồi.

Ở thời điểm này, thiếu niên áo xanh kia ở trong mắt tất cả mọi người đã là một truyền kỳ, mà Dịch Khuyết vừa mới rời đi kia, coi như là thành tựu một truyền kỳ bên trong vô số truyền kỳ dày đặc.

- Ta cũng là không sai biệt lắm nên rời đi rồi.

Sau khi Dịch Khuyết đi rồi, trong lòng Tần Phàm trầm ngâm nói.

Chân Vũ Thánh Địa này, đúng như Dịch Khuyết nói rất có hạn chế, Linh Huyệt ở đây cũng không thích hợp cho Võ Tôn tu luyện, hơn nữa ở bên trong Thiên Cơ Đỉnh càng là bài xích Võ Tôn, cho nên, địa phương được xưng là võ học Thánh Địa này, đối với hắn hiện tại mà nói, đã không có bao nhiêu giá trị ngưng lại.

Hơn nữa hắn đối với Nam Phong thế gia hoàn toàn chính xác là trong lòng có chút lo lắng, mặc dù có Thánh chủ Chân Vũ Thánh Điện, cũng chính là Thánh Tôn Càn kia ra lệnh, nhưng hắn không dám cam đoan Càn Kinh Tần gia kia nhất định sẽ không đùa nghịch bịp bợm gì.

Nam Phong Tần gia nguyên lai chỉ là một Cửu phẩm Chân Vũ thế gia, tuy bởi vì Tần Phàm mà lên tới Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, nhưng nội tình cực thấp, nếu không có Tần Phàm, căn bản không có cách nào so sánh với Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia!

Thậm chí có thể nói, tùy tiện một chi nhánh của Càn Kinh Tần gia cũng mạnh hơn Nam Phong Tần gia.

Bất quá, kỳ thật Tần Phàm vội vã ly khai, nguyên nhân càng quan trọng hơn là, nếu như đi qua một năm rồi, cách năm năm ước hẹn kia chỉ còn lại có bốn năm thời gian! Tuy hiện tại hắn đã trở thành Võ Tôn, hơn nữa so với Võ Tôn bình thường mạnh hơn không ít, nhưng Càn Kinh Tần gia là có Võ Thánh!

Hắn thập phần tinh tường, đối mặt Võ Thánh, cho dù hắn liều mạng của mình cũng khẳng định không có khả năng thắng, huống chi nghe nói Càn Kinh Tần gia Võ Thánh Tần Quan kia còn không phải Võ Thánh bình thường! Mà là Võ Thánh hậu kỳ!

Chỉ có Tần Phàm ở trong bốn năm trở thành Võ Thánh, mới có thể là đối thủ của hắn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)