Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0545

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0545: Thiên Trận Giáp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


- Quá mạnh mẽ, cánh tay của ta đều mơ hồ tê dại!

- Kim sắc nguyên khí này tạo ra quang mang, quả thực làm cho người khó có thể nhìn thẳng!

- Uy lực một đao kia dĩ nhiên cường đại đến trình độ này! Ta phỏng chừng trong năm tên nửa bước Võ Thánh cường giả của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, thực lực của Trì Viễn chí ít có thể bài đến trước tam!

- Quả nhiên là nói có thể tranh đoạt giải quán quân với Vân Phi Hồng được xưng lực công kích đứng đầu!

- Không sai, thực lực Trì Viễn này phỏng chừng là Phong Bạch Vũ cũng không bằng đi!

- Trì Viễn này dĩ nhiên có thực lực cường đại như thế, Tần Phàm kia hắn có khả năng ngăn cản hay không?

Lập tức, từng đạo ánh mắt mang theo khiếp sợ bắn về phía nam tử kim sắc giống như Chiến Thần kia, mà một ít người còn lại thì là nhìn về phía thiếu niên thanh sam đối diện Trì Viễn, vì người sau âm thầm lo lắng lên.

- Tuy rằng tốc độ của Trì Viễn này còn có chút không bằng Phong Bạch Vũ, nhưng lực công kích đích thật là còn mạnh hơn Phong Bạch Vũ một ít.

Lúc này sắc mặt của Tần Phàm cũng trầm xuống, cảm thấy một loại nguy cơ dâng lên, mà trong óc của hắn cũng bắt đầu yên lặng quán sát vầng Tinh Thần kia, lúc này tuy thái dương không ở trên trời, nhưng xuất hiện tại trong óc của hắn.

Mặt khác khối Tinh Thần còn lại kia là quay chung quanh bản tinh thái dương, chậm rãi xoay tròn lên, không ngừng dẫn dắt Tinh Thần lực.

Tinh Thần lực nồng nặc cuồn cuộn, không ngừng từ trên bầu trời đánh xuống, thân thể của Tần Phàm cũng chậm rãi bị một mảnh tinh quang vây quanh, lúc này đây có thể là bởi vì một loại cảm giác nguy cơ, Tần Phàm cảm giác được mình đối với khối Tinh Thần thứ bảy kia, chắc hẳn là ở mẫu tinh Vũ Thiên Đại Lục có lực cảm ứng tăng mạnh không ít.

Theo Tinh Thần lực ngầm bốc lên, có vẻ rất là đặc biệt. Một loại Tinh Thần lực thập phần xấp xỉ hành Thổ nguyên khí, tựa hồ còn có xen vào đặc hiệu phòng ngự.

Càng làm cho Tần Phàm kinh hỉ chính là, hắn phát hiện theo mình cảm ngộ đối với viên mẫu tinh này càng sâu sắc, Huyền Vũ ma chủng trong thể nội cũng lập tức truyền đến các loại huyền ảo, loại cảm giác này thật sự là thần diệu, dĩ nhiên khiến hắn đối với Thổ hệ nguyên khí cũng bắt đầu dần dần có một ít năng lực nắm trong tay.

- Thiên nhai Minh Nguyệt đao!

Sau một khắc, một đạo đao khí kim sắc vô cùng mạnh mẽ ở trong lúc đó bỗng nhiên xuất hiện giữa thiên địa, Trì Viễn kia cũng vào lúc này bắt đầu chính thức phóng xuất vũ kỹ.

Đao khí kim sắc kia vừa xuất hiện, một loại khí thế cực kỳ bá đạo liền phát tán trong toàn bộ không gian, tựa hồ là khiến cho trong lòng mọi người đều bị ép tới khó có thể hô hấp.

Ở trước mắt, trong thiên địa mạnh mẽ chớp động, nguyệt sắc cũng hoàn toàn bị che đậy lên! Chỉ có thể nhìn đến một đạo đao khí kim sắc mạnh mẽ chưa từng có từ trước đến nay, truy gió trục vân, lấy một tốc độ cực nhanh, mang theo tất cả lao vềphía Tần Phàm!

Sau một khắc, kim quang này bỗng nhiên hóa thành một vòng trăng rằm kim sắc! Một vòng trăng rằm kim sắc kia sáng chói không gì sánh được, vừa xuất hiện liền hoàn toàn che lấp ánh trăng sáng ngời trên bầu trời!

Đại địa tựa hồ bị quật lên ba thước, cây cỏ kích bắn bốn phía, tất cả gì đó ngăn trở ở trước mặt trăng rằm kim sắc này, đều bị chặn ngang chặt đứt, tất cả mọi vật cho dù cứng rắn đến đâu, ở dưới trăng rằm kim sắc kia, đều bị chia làm hai nửa!

Một đao này đích xác đủ cường đại!

Cường đại đến thiên không đại biến, đại địa cũng rung động!

Mà một bên kia, cảm thụ được một đao cường đại lao nhanh mà tới, Tần Phàm chỉ phải cắt đứt các loại cảm ngộ huyền diệu từ trong ma chủng truyền đến, vào lúc này tinh quang toàn thân bắt đầu cấp tốc ngưng tụ, ở trong thời gian cực nhanh. Ở chỗ nắm tay của hắn dường như là có một viên Tinh Thần lóng lánh thật lớn xuất hiện!

- Chu Thiên tinh la quyền!

Trong miệng quát lớn một tiếng, bảy khối Tinh Thần lực ngưng tụ ở một quyền rất nhanh đánh về phía trước! Mênh mông cuồn cuộn, như là một viên Thiên ngoại vẫn thạch, bao vây ở dưới ánh sáng tinh quang, trực tiếp cùng vòng trăng rằm kim sắc thật lớn kia đối bính chung một chỗ!

Oanh!

Tinh quang cùng ánh trăng tranh đoạt chiếu sáng giữa thiên địa! Chúng tinh cũng muốn cùng minh nguyệt tranh nhau phát sáng!

Một màn này, cũng đủ chấn động nhân tâm! Những người vây xem ở bên ngoài, vào lúc này cả đám cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn, nhìn cảnh tượng hoa lệ mà nguy hiểm ở giữa không trung kia!

Mọi người chấn động Trì Viễn cường đại, đồng thời cũng khiếp sợ Tần Phàm biến thái!

Nghe đồn thanh sam thiếu niên này chỉ mới đột phá đến Võ Tôn chi cảnh nửa năm thời gian mà thôi, nhưng hôm nay dĩ nhiên thực sự đã có thể tranh chấp cùng nửa bước Võ Thánh!

Đồng thời Trì Viễn này còn là người nổi bật trong nửa bước Võ Thánh, ánh Tinh Thần kia cùng trăng rằm kim sắc thôn phệ lẫn nhau, dĩ nhiên hoàn toàn không có xu thế rơi xuống hạ phong! Tần Phàm ở Trì Viễn sử dụng vũ kỹ cường đại, dĩ nhiên còn có thể cùng nhau tương xứng!

Kỳ Tích Chi Tử chưa đủ hai mươi tuổi kia, quả thực làm cho người ta cảm thấy bất khả tư nghị!

Giữa không trung, chúng tinh và minh nguyệt tranh sáng, vào lúc này phảng như muốn phổ ra một khúc tinh nguyệt thần đạo!

Đây là chiến đấu của nửa bước Võ Thánh! Làm cho người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào! Hận không thể một người chiến đấu trong đó chính là mình!

- Lúc này đây đến tột cùng người nào sẽ thắng được?

Ánh mắt của tất cả người vây xem đều không ly khai cảnh tượng tinh nguyệt phân tranh, trong lòng đều thầm đoán xem kết quả sẽ như thế nào, bất quá cái kết quả này thật sự là khó có thể dự liệu!

Trong lòng của bất kỳ ai đều không có đáp khẳng định án.

Oanh!

Sau một khắc, trên bầu trời, chúng tinh và minh nguyệt rốt cục xảy ra va chạm cuối cùng, thật giống như hai khối vẫn thạch thật lớn từ Thiên ngoại, ở dưới tốc độ cực nhanh, bỗng nhiên đánh vào cùng nhau, lập tức phát ra bạo tạc kinh thiên động địa!

Theo bạo tạc nổ tung này, một ít người vây xem trốn ở trên sơn thể quan khán chiến đấu, vào lúc này cảm thấy sơn thể dưới chân kịch liệt chấn động lên, như là muốn đổ nát ra vậy, mà lỗ tai của bọn họ, cũng bị chấn động kia trùng kích thật lớn, dĩ nhiên làm tâm thần dao động lên.

Mọi người rất không dễ dàng mới ổn định xuống, kinh hồn chưa định mà ngẩng đầu nhìn lại chỗ phát sinh bạo tạc nổ tung kia, liền thấy hai đạo nhân ảnh giao chiến kia cũng bị bạo tạc này ảnh hưởng, như là diều đứt dây bay ra xa xa, sau đó hung hăng ngã xuống trên mặt đất, cách xa nhau cả trăm trượng.

Thình thịch!

Theo hai người này hung hăng tè ngã xuống đất, toàn bộ bình nguyên trong nháy mắt đều bắt đầu trở nên vắng vẻ lên!

Ánh trăng trên bầu trời vào lúc này rốt cục cũng lén lút từ trong tầng mây hiển lộ đi ra, nguyệt sắc như nước chảy xuôi dưới, từng đạo nhãn thần đều nhìn về phía giữa sân giao chiến kia, ở nơi đó, hai người Trì Viễn cùng Tần Phàm đều ngã xuống trên mặt đất, qua hồi lâu đều không có người nào đứng lên!

*****

- Đến tột cùng là ai thắng? Là Trì Viễn hay Tần Phàm? Hay là lưỡng bại câu thương?

Đám người vây xem vào lúc này đều ngừng lại hô hấp nhìn vào giữa sân, đều không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc.

Một ít người đang suy đoán xem chiến quả, nhưng một ít người đã bắt đầu nắm chặt nắm tay, tựa hồ là tham niệm đang ngo ngoe phù động, nếu tiếp qua chốc lát mà hai người này không có đứng lên, phỏng chừng sẽ có một ít người chạy xuống phía dưới.

Những người này đều biết, trên người Tần Phàm cùng Trì Viễn có trọng bảo! Lúc này hai người chém giết, ở trình độ rất lớn chính là vì trọng bảo này! Khiến cho tất cả mọi người không khỏi động tâm!

Ba...

Mà ngay lúc có người định lao xuống sơn thể, giữa sân rốt cục có một tiếng dị vang truyền đến, sau đó nhìn thấy một đạo nhân ảnh chậm rãi đứng lên, đồng thời trên mặt dần dần lộ ra tiếu ý đắc ý mà dữ tợn.

- Là Trì Viễn!

Một ít nngười trên sơn thể không khỏi dừng bước, đè tham niệm trong lòng xuống. Nửa bước Võ Thánh, cho dù là nửa bước Võ Thánh bị thương, chỉ cần không phải trọng thương trí mạng, kia liền không phải Võ Tôn thông thường có thể đối phó.

- Không sợ nói cho ngươi biết, nhưng đáng tiếc ngươi đã không nghe được, Thiên Trận Giáp này của ta, thậm chí có thể miễn cưỡng thừa nhận được một kích của Võ Thánh sơ cấp! Ngươi có thể kiến thức đến Thiên Trận Giáp này, dù chết đi, này cũng coi như là vinh hạnh của ngươi!

Sau một khắc, tiếng cười làm càn của Trì Viễn nói, thanh âm này cũng là tuyên cáo hắn thắng lợi, cũng là muốn cảnh cáo những người tâm hoài quỷ thai kia.

Hắn hiện tại là phòng ngự vô địch! Dù là hắn bị thương, nhưng cũng không phải tùy tiện người nào đều có thể đối phó được!

Quả nhiên, ngay khi Trì Viễn vừa phát ra thanh âm này, đám người ở trên sơn thể xa xa, tâm hoài quỹ thai, dự định kiếm tiện nghi, vào lúc này đều không khỏi âm thầm nuốt một miệng nước bọt, đối với Thiên Trận Giáp này thèm nhỏ dãi không ngớt, đồng thời cũng kiêng kỵ không ngớt!

Hiện tại tuy rằng Trì Viễn bị thương, nhưng có kiện Thiên Trận Giáp kia, trừ khi cũng là nửa bước Võ Thánh, hoặc là mình có lực công kích tiếp cận Võ Thánh mới có thể tạo thành thương tổn lớn hơn nữa với hắn.

- Trì Viễn này dĩ nhiên là thu được một kiện bảo bối như thế! Xem ra Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lúc này đây, cơ hội hắn đoạt giải quán quân sẽ lớn hơn rất nhiều!

- Đáng tiếc Tần Phàm này, tuổi còn trẻ đã có thể so sánh với nửa bước Võ Thánh, bản hẳn là tiền đồ vô lượng, thậm chí ngày sau siêu việt Vân Phi Dương, trở thành đệ nhất thiên tài đại lục...

- Kỳ tích cứ như vậy chung kết sao?

nhìn thấy cảnh này, lúc này đám người vây xem trong lòng phức tạp, có đố kỵ không cam tâm, có đồng tình thở dài, có thương hại, có nhìn có chút hả hê, các loại nhãn thần nhìn về phía giữa sân.

Mà Trì Viễn thấy đã kinh sợ mọi người, trên mặt hắn giương lên thần sắc đắc ý, liền bắt đầu chậm rãi hướng về "thi thể" Tần Phàm đi đến, dự định bắt đầu thu hoạch chiến lợi phẩm của mình.

- Ngươi có phải đắc ý quá sớm hay không?

Bất quá vào lúc này, trên "Thi thể" Tần Phàm, một thanh âm phiêu phiêu truyền tới.

- Tần Phàm lại không chết!

Ở thời điểm này, trông thấy "Thi thể" Tần Phàm có thể động, vô luận là Trì Viễn hay là những người vây xem xa xa kia, cũng không khỏi biến sắc, ngược lại lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc.

Nếu là Võ Tôn bình thường, coi như là nửa bước Võ Thánh, ở dưới bạo tạc nổ tung mạnh như vậy, sợ rằng cũng chịu không được!

Trên người Trì Viễn có Thiên Trận Giáp, phía trên Thiên Trận Giáp này có hơn một ngàn trận pháp phòng ngự, ngay cả công kích của Võ Thánh sơ cấp cũng có thể miễn cưỡng thừa nhận!

Hắn có thể ở dưới loại bạo tạc nổ tung này trùng kích, kiên trì xuống đó là hợp tình lý; nhưng Tần Phàm dựa vào cái gì?

- Tần Phàm vậy mà cũng hoàn toàn không có việc gì!

Rất nhanh, theo tiếng thứ nhất kia truyền đến, thiếu niên áo xanh ở đối diện Trì Viễn rốt cục chậm rãi đứng dậy, sắc mặt như thường, tựa hồ lộ ra thập phần bình tĩnh.

Xem trên người tựa hồ cũng không có bị tổn thương gì! Thậm chí nói ngay cả trạng thái so với Trì Viễn còn muốn khá hơn một chút!

Mọi người vào lúc này cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn, không thể tin được mình chứng kiến!

- Không có khả năng! Ngươi làm sao có thể hoàn toàn không có việc gì!

Vào lúc này Trì Viễn càng lộ ra vô cùng chấn động, hắn là người ở trong cuộc, rất rõ ràng bên trong hai người so đấu vừa rồi, uy lực đến tột cùng có bao nhiêu, ngay cả hắn có Thiên Trận Giáp phòng hộ, thể nội vẫn là nhịn không được có chút vết thương nhẹ.

Nhưng thiếu niên yêu nghiệt trước mắt này, ngoại trừ quần áo rách rưới đi một tí, dĩ nhiên là không có dấu vết bị thương!

- Có cái gì không có khả năng chứ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng có Thiên Trận Giáp là rất giỏi sao?

Chứng kiến Trì Viễn lộ ra thần sắc như vậy, Tần Phàm chỉ có chút trêu tức, khóe miệng giương lên.

Hắn tự nhiên là không có dễ dàng chết như vậy, khí lực của hắn trải qua hai lần ma chủng Luyện Thể, sớm đã vô cùng cường hãn, có Huyền Vũ chi khí hộ thể, có thể nói như vậy, gần kề chỉ là Huyền Vũ chi khí này, phòng ngự so với Thiên Trận Giáp của đối phương cũng không thấp hơn bao nhiêu!

Tuy Tần Phàm không thừa nhận cũng không được, công kích của Trì Viễn này so với Phong Bạch Vũ còn mạnh hơn một tí, nhưng lúc này hắn ở trong chiến đấu phát huy thực lực, so với vài ngày trước cũng mạnh hơn không ít, lúc này ở bên trong Tinh Nguyệt giao đụng, lực công kích của hắn đã cùng đối phương không sàn sàn nhau rồi!

Bạo tạc nổ tung là phát sinh ở vị trí trung tâm giữa hai người, có thể nói lúc này đây bạo tạc nổ tung tạo thành trùng kích đối với hai người đều là không kém bao nhiêu!

Vừa rồi trong lúc nổ tung, tuy Huyền Vũ chi khí trên người Tần Phàm ở dưới trùng kích cường hoành trực tiếp bị phá tan, nhưng đồng thời cũng đánh tan đại bộ phận uy lực của bạo tạc nổ tung, dư lực còn lại không nhiều lắm, khí lực phòng ngự của hắn hoàn toàn có thể chịu đựng được!

Mà vừa rồi sở dĩ hắn không có lập tức đứng dậy, đó là bởi vì một mặt hắn đang tiếp tục điều trị thân thể, một phương diện khác là vì vừa rồi bỗng nhiên cảm ứng được Huyền Vũ ma chủng truyền đến đủ loại thần bí huyền ảo, cho nên cố ý nằm trên mặt đất tinh tế cảm ngộ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)