Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0914

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0914: Lại là cố nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mặt tiểu thư phủ thành chủ trắng bệch, chợt thanh niên tuấn tú trước mắt là kiểu lạt thủ tồi hoa. Tiểu thư phủ thành chủ vội kể lại tất cả những gì mình biết.

Đinh Hạo luôn dùng Thắng Tự Quyết giám sát dao động thần thức của tiểu thư phủ thành chủ, vị thiên kim phủ thành chủ này không nói dối.

Tay Đinh Hạo chặt cổ tiểu thư phủ thành chủ ngất xỉu, hắn lắc người đi ra nhà tủ.

Bên ngoài quả nhiên đã là nửa đêm.

Trên bầu trời trăng sáng sao thưa, ánh trăng tinh khiết rơi xuống mặt đất, bóng cây loang lổ lắc lư theo gió như bóng ma bay múa dưới nền đá.

Nơi này là hậu viện phủ thành chủ nên không có nhiều người.

Ban ngày khi Đinh Hạo bị áp giải đến đây đã ghi nhớ kỹ tuyến đường. Trong rừng sâu núi thẳm chắc chắn Đinh Hạo lạc đường, còn trong phủ đệ thế này thì hắn rất nhạy bén tìm đường.

Bước chân Đinh Hạo nhẹ nhàng đi trong hành lang, rất nhanh đã đến tiền viện.

Trên đường đi có nhiều chiến sĩ hộ vệ lướt qua vai Đinh Hạo, kỳ dị là bọn họ như thể không trông thấy hắn, mặt không biểu tình tiếp tục tuần tra.

Với tu vi thần thức hiện giờ của Đinh Hạo có thể ngăn cách cảm quan, ánh mắt người khác. Võ giả dưới cảnh giới Võ Hoàng cảnh dù mặt đối mặt cũng không thể cảm ứng được Đinh Hạo.

Nguyên phủ thành chủ như mở rộng cửa nhà với Đinh Hạo.

Trên đường đi Đinh Hạo tới một chính điện rộng lớn nhất phủ thành chủ.

Quanh điện đèn đuốc sáng trưng, bốn phía đốt đuốc, trang bị chiếu sáng rõ từng ngóc ngách. Xung quanh đại điện trong vòng năm mươi thước không có kiến trúc hay cây cối gì, rất là rộng rãi. Bất cứ ia một khi đến gần đại điện sẽ bị phát hiện ngay.

Đinh Hạo đứng phía xa nhìn đại điện, thần thức như thủy triều khuếch tán ra ngoài.

Theo tiểu thư phủ thành chủ nói thì đại điện đó là chỗ thành chủ Mạc Vân Thông sinh hoạt và làm việc, phòng vệ nghiêm ngặt nhất. Sâu trong đại điện có một lối vào nhà tù nước ngầm, nữ ma tinh chuyển thế bị bắt nhốt trong đó. Có khoảng mấy trăm cao thủ ẩn núp canh gác, có thể nói là phòng thủ vững chắc.

Thần thức phản hồi về kết quả giống như tiểu thư phủ thành chủ đã nói.

Dưới nền đá bằng phẳng ẩn giấu ảo trận, sát trận đáng sợ. Nhiều hộ vệ ẩn núp quanh đại điện.

Còn khoảng hai canh giờ là trời sáng.

Đinh Hạo tính toán một lúc, đi thẳng hướng đại điện.

Bên người Đinh Hạo nổi lên tầng vô hình gợn sóng bao phủ cả người hắn, đôi chân cách mặt đất ba tấc từng bước một đến gần đại điện.

Bản thân Đinh Hạo là đại gia minh văn trận pháp, mới rồi hắn chỉ quan sát sơ đã hiểu rõ minh văn trận pháp quanh đại điện. Trên đường đi Đinh Hạo không kích phát bát cứ cạm bẫy gì, không khiến báo động.

Không ai phát hiện ra Đinh Hạo.

Đinh Hạo thoải mái đến gần đại điện.

Theo tin tức tiểu thư phủ thành chủ ucng cấp, Đinh Hạo như hồn ma lặng lẽ vào đại điện, né tránh thủ vệ, một đường đi thẳng vào trong.

Chỗ này là trung tâm của thành chủ Mạc Vân Thông Bắc Địa thành, so với bên ngoài phòng vệ nghiêm ngặt thì sâu trong đại điện không có một ai.

Chắc lúc này thành chủ Mạc Vân Thông đã vào lao tù nước ngầm thẩm vấn nữ ma tinh nên không ai dám vào phòng gã.

Gian phòng trang hoàng xa họa, rộng rãi.

Đinh Hạo đi vòng qua cái bàn tinh thạch đến bức tường treo tranh, xoay bình hoa. Bức tường mở ra lộ con đường âm u, từng bậc thang kéo dài xuống dưới.

Đinh Hạo tăng công lực lên trạng thái cao nhất chậm rãi đi vào đường hầm.

Đinh Hạo đi xuống khoảng hai trăm bậc, cách mặt dất sâu bốn mươi thước rốt cuộc có con đường bằng phẳng. Đinh Hạo đi tiếp hai mươi thước, quẹo trái rồi quẹo vài vòng, vách tường hai bên đào cái hốc đặt tinh thạch trắng tỏa ánh sáng mờ mịt chiếu đường hầm.

Khoảng một chén trà sau trước mặt Đinh Hạo có tiếng nước rào rào.

Đinh Hạo lặng lẽ tới gần.

Trước mắt sáng sủa hẳn ra, một đại sảnh ngầm cực kỳ rộng rãi xuất hiện trước mắt Đinh Hạo. Vách tường khắc bằng ngọc thạch, ánh sáng chiếu sắc trắng tinh khiết. Mấy trăm viên dạ minh châu khảm trên nóc chiếu rọi không gian rõ như ban ngày.

Mùi máu ập vào mặt.

Đinh Hạo giương mắt thấy năm mươi cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân sắp thành hàng, một nam nhân trung niên mặc trường bào màu đen, tỏ đỏ thẫm mặt âm trầm, mũi ưng khoằm xuống. Tay nam nhân trung niên cầm hai cây đao nhỏ sắc bén như dao giải phẫu đứng trước công cụ tra tấn hình người.

Công cụ tra tấn hình người dựng thẳng đứng, bên trên trói thân hình phụ nữ người trần truồng, toàn thân đầy máu, cực kỳ thê thảm. Đùi thon dài bị xẻo chỉ còn lại xương trắng hếu, không có một miếng thịt dính xương nào.

Đôi tay, bụng cũng bị cắt thịt xuống.

Hình dạng này làm người ta rởn tóc gáy, giống như là lấy thân người hoàn chỉnh đặt lên bộ xương khô, âm u, quái dị. Người thường nhìn một cái là sẽ sợ hãi ói ra mật xanh.

- Ngươi đến rồi, ta chờ ngươi đã lâu.

Nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ liếc Đinh Hạo, không hề bất ngờ. Nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ xoay người dùng dao nhỏ cắt một miếng thịt trên người nữ nhân bị trói vào công cụ tra tấn hình người.

Động tác của nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ rất chậm nhà nhẹ nhàng, như thể gã đang điêu khắc tác phẩm nghệ thuật.

Nhưng động tác như vậy tăng đau khổ cho người bị tra tấn lên đến tột đỉnh.

Khiến Đinh Hạo bất ngờ là thân thể phụ nữ chỉ khẽ run chứ không gào thét, hắn cảm giác rõ ràng nàng không chết, không hôn mê. Nàng như người đá không có cảm giác đau, sức chịu đựng khiến người khó tin.

Càng khiến Đinh Hạo nghi hoặc là hắn cảm giác quen thuộc với nữ nhân này.

- Ngươi chính là thành chủ Mạc Vân Thông?

Quanh người Đinh Hạo phát ra sóng gợn bạc, bình tĩnh bước chậm đến gần nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ.

Nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ kêu lên, nhìn thẳng vào Đinh Hạo, một lúc sao lên tiếng:

- Đúng vậy. Ta chính là chủ Bắc Địa thành, ha ha ha ha ha ha! Ngươi rất bình tĩnh và cẩn thận, khiến ta bất ngờ nhất là ngươi trẻ như vậy. Tiếc rằng ngươi vừa tiến vào nhà tù đã nằm trong tầm mắt của ta.

Đinh Hạo ồ lên, thản nhiên nói:

- Vậy sao? Sớm biết như vậy ta đã vào thẳng, không cần rắc rối thế này.

Thành chủ Mạc Vân Thông nói:

- Hình như ngươi không hề sợ hãi?

Đinh Hạo mỉm cười, hỏi ngược lại:

- Ngươi có thấy qua con cọp sợ chó sói không?

Mắt thành chủ Mạc Vân Thông lóe tia sát ý như thực chất, mũi ưng run run, khóe môi cong lên cười khẩy nói:

- Thật là hậu sinh khả uý, tới đây rồi còn dám kiêu ngạo như vậy. Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ vào.

Suy nghĩ lóe qua đầu óc Đinh Hạo, hắn cười phá lên:

- Địa ngục? Ngươi có biết địa ngục thật sự như thế nào không? Ngươi... Có từng đi địa ngục?

Thành chủ Mạc Vân Thông ngây ra, gã không hiểu tại sao Đinh Hạo bỗng hỏi như thế.

Nhưng rất nhanh thành chủ Mạc Vân Thông nhận ra khinh thường trong giọng nói của Đinh Hạo.

Thành chủ Mạc Vân Thông phất tay:

- Giết hắn.

*****

Năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân trong lao tù nước ngầm đều là tinh nhệu sống sót từ chiến trường sinh tử, cảnh giới đỉnh Võ Hoàng cảnh, am hiểu trận pháp hợp kích. Thành chủ Mạc Vân Thông cảm thấy với thực lực của Đinh Hạo đối đầu binh sĩ Hắc Giáp Quân là chết chắc.

Thành chủ Mạc Vân Thông xoay người cầm dao nhỏ sắc bén cắt cơ thể nữ ma tinh, nhẹ giọng nói:

- Ta biết ngươi rất đau, cũng biết ngươi giỏi chịu đựng. Nhưng dau đớn kéo dài một đêm thì sao? Hết lần này tới lần khác nhìn thân thể của mình bị cắt có phải là rất khó chịu? Hãy nói cho ta bí ẩn ngươi hồi phục, nói cho ta ngươi đến từ đâu thì ta sẽ cho ngươi chết tốt, để ngươi giải thoát. Nếu không thì ngày mai thần tướng của Thần Đình đến áp giải người vào tổng bộ Thần Đình, khi đó có hình phạt càng đau khổ hơn chờ đợi ngươi.

Nữ ma tinh trên công cụ tra tấn hình người không đáp một câu.

Năm mươi cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân đã chậm rãi áp sát Đinh Hạo.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức, những cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân không hề sơ sẩy, đội quân ngay ngắn, là loại trận pháp nào đó. Binh sĩ Hắc Giáp Quân như dãy núi thái cổ áp sát, khí thế khủng bố, dời núi lấp biển.

Đinh Hạo chỉ chú ý đến nữ ma tinh trên công cụ tra tấn hình người.

Mái tóc đen dài dày như thác nước rũ xuống che khuôn mặt nữ ma tinh, nhưng đôi mắt sáng ngời qua khe hở sợi tóc cho Đinh Hạo cảm giác rất quen, hình như hắn đã thấy đôi mắt này ở đâu đó.

Cảm ứng được Đinh Hạo nhìn chăm chú, nữ nhân ngẩng đầu nhìn hắn, cơ thể rách nát run lên.

Tiếng niệm kinh khẽ vang:

- A di đà phật!

Đinh Hạo như bị sét đánh, trong mắt tràn ngập khó tin.

Đinh Hạo nhận ra nữ ma tinh là ai.

Nhưng chuyện này không thể xảy ra.

Tại sao nàng xuất hiện ở đây?

Cùng lúc đó, giận dữ, sát ý khó ức chế sối trào tong lòng Đinh Hạo. Cố nhân ngày xưa gặp hành hạ đáng sợ như vậy, Đinh Hạo cảm thấy sát khí sôi sục thanh ma đao đen đem lại luôn bị hắn áp chế gắt gao bắt đầu rục rịch.

- Giết!

Binh trưởng đội Hắc Giáp Quân cùng ra chiêu.

Đinh Hạo lắc người, một đấm đánh bay một binh sĩ Hắc Giáp Quân.

Chớp mắt ánh sáng đỏ lấp lóe trong đại sảnh. Một trăm chiến ngẫu kim loại xuất hiện bao vây ngược lại binh sĩ Hắc Giáp Quân, thân hình bằng kim loại tràn ngập bạo lực, chiến qua vô tận vung vẩy chớp mát áp chế binh sĩ Hắc Giáp Quân.

Kinh Diễm Phạt Thiên Quân.

Đinh Hạo gọi ra đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong ngay.

Dù là nói: Cá nhân hay chiến thuật trận pháp thì Kinh Diễm Phạt Thiên Quân thắng áp đảo binh sĩ Hắc Giáp Quân.

Đinh Hạo nhanh như chớp đến gần thành chủ Mạc Vân Thông.

Thành chủ Mạc Vân Thông biến sắc mặt, gã không ngờ sẽ có chuyện như vậy. Thành chủ Mạc Vân Thông lùi ra sau, giơ hai tay lên. Dao nhỏ sắc bén màu bạc trong tay nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ hóa thành ám khí bắn ra.

Đinh Hạo búng tay.

Đinh đinh!

Dao nhỏ sắc bén biến thành bột phấn.

Vù vù vù vù vù!

Mấy luồng kiếm khí kiếm ý bắn ra bao phủ cơ thể thành chủ Mạc Vân Thông.

Thành chủ Mạc Vân Thông rống to:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Hai tay thành chủ Mạc Vân Thông kéo hư không, một cây thương bạc nằm trong tay. Mũi thương huyễn hóa ra ngàn vạn thương hoa như cơn mưa to.

Thực lực của thành chủ Mạc Vân Thông là đỉnh Võ Đế cảnh, không tầm thường.

Vốn thành chủ Mạc Vân Thông thấy tu vi của Đinh Hạo chỉ cỡ bát khiếu Võ Hoàng cảnh, chưa đến cảnh giới Võ Đế cảnh nên gã không để bụng. Ai ngờ đánh nhau mới phát hiện sức chiến đấu của thanh niên quá mạnh, hiếm thấy trong đời gã, hơn xa tu vi huyền khí thật sự của thanh niên.

- Người giết ngươi.

Sát ý tràn ngập trong lòng Đinh Hạo, lòng máy động, kiếm quang chớp lóe, hoặc làn óng cháy như ngày hè, hoặc là lạnh lẽo tựa mùa đông, hoặc lồng lộng như gió thua, hoặc mát mẻ như đầu xuân. Hơi thở biến đổi ngàn vạn lần, từng đợt kiếm ý kiếm khí rít gào trong không trung tỏa định thành chủ Mạc Vân Thông.

Cùng lúc đó, Đinh Hạo búng tay trài.

Vài lũ đao quang âm thầm bắn ra đánh nát cấm chế thân thể nữ ma tinh bị trói trên công cụ tra tấn hình người.

Nữ ma tinh bình tĩnh niệm phật:

- A di đà phật.

Chớp mắt trán nữ ma tinh lóe phật quang, lực lượng phật gia cường đại phát ra từ cơ thể rách nát. Tơ ánh sáng vàng như máu thịt dọc theo xương cốt trắng hếu. Đại sảnh tràn ngập hơi thở từ bi, thánh khiết của phật gia, có tiếng phật đà Như Lai tụng kinh phạn âm.

Cơ thể nữ ma tinh nhanh chóng lành lặn.

Bên kia, năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân đều gục ngã xuống đất, mất sức chiến đấu.

Đinh Hạo không ra lệnh tất sát với Kinh Diễm Phạt Thiên Quân, dù gì đám binh sĩ Hắc Giáp Quân chỉ nghe theo lệnh. Đinh Hạo không biết thế giới này có yêu tộc không, năm mươi chiến sĩ đỉnh Võ Hoàng cảnh nếu bị giết chết là tổn thất lớn với nhân loại.

Đinh Hạo sẽ không nương tay với thành chủ Mạc Vân Thông.

Sức chiến đấu hiện tại của Đinh Hạo dù không dùng thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá cũng vô địch dưới thánh nhân cảnh, làm sao thành chủ Mạc Vân Thông đấu lại hắn được?

Đi sai một nước thua cả bàn cờ.

Tình cảnh của thành chủ Mạc Vân Thông ứng với câu trên.

Thành chủ Mạc Vân Thông muốn khởi động chuông báo lao tù nước ngầm, kêu các hộ vệ trên mặt đất hỗ tợ. Thành chủ Mạc Vân Thông ngạc nhiên phát hiện minh văn trận pháp chuông báo trong lao tù nước ngầm từ khi nào đã mất hiệu lực, không thể đưa tịn ra ngoài.

Lòng thành chủ Mạc Vân Thông chìm xuống thầm nghĩ:

- Sao có thể như vậy?

Thành chủ Mạc Vân Thông có cảm giác mua dây buộc mình.

Đinh Hạo cười nhạt.

Trên đường đi bất cứ minh văn trận pháp nào khó tránh khỏi thần thức của Đinh Hạo, huống chi trong lao tù nước ngầm bày trận pháp trình độ bình thường. Đinh Hạo động ý niệm một cái là dễ dàng thay đổi minh văn trận pháp.

Keng keng keng!

Kiếm khí tung hoành, kiếm ý tràn ngập.

Thành chủ Mạc Vân Thông gào thét:

- A!

Thành chủ Mạc Vân Thông té ngã trong vũng máu.

Đinh hạo thu tay về.

Phật quang trên người nữ ma tinh dần thu lại biến thành áo tăng sắc vàng bao bọc cơ thể xinh đẹp trơn bóng, vết thương đã lành lặn. Mái tóc dài đen không gió tự bay lộ ra khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.

Đinh Hạo chỉ vào thành chủ Mạc Vân Thông biểu tình sợ hãi nằm dưới đất:

- Nàng tới đi.

Người thống trị Bắc Địa thành, thành chủ Mạc Vân Thông điên cuồng thúc giục huyền khí muốn chữa trị vết thương. Thành chủ Mạc Vân Thông tuyệt vọng phát hiện miệng vết thương tràn ngập lực lượng kiếm ý kỳ dị, không thể xua tan.

Nữ ma tinh niệm kinh, đôi mắt trong suốt như khe suối:

- A di đà phật, thiện tai thiện tai.

Thành chủ Mạc Vân Thông sợ hãi, điên cuồng gào thét:

- Các ngươi... Không thể giết ta! Ta là thành chủ được Thần Đình phái đến!!!

Thành chủ Mạc Vân Thông không còn dáng vẻ tàn nhẫn, bình tĩnh, độc ác.

Đôi mắt nữ ma tinh từ bi, trong suốt nhìn chăm chú vào thành chủ Mạc Vân Thông:

- Phật nói tiêu trừ nghiệp, bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật.

Thành chủ Mạc Vân Thông từ vùng vẫy đến dần bình tĩnh lại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)