← Ch.041 | Ch.043 → |
"Công tử, đây là Pháp Khí gì vậy?" Ngô Tâm Giải trợn mắt hỏi.
Lôi Hỏa đạn được trải qua tinh lực gia trì lại bắn qua nòng súng có uy lực mạnh mẽ đến mức chính tô tinh cũng cảm thấy sợ, so với viên đạn lúc đầu thì mạnh hơn rất nhiều, sau đó kiểm tra thấy Lâm Anh Mi không có việc gì, mà đạn cũng chỉ còn lại 24 viên, vì thế tô tinh cũng không thử nữa.
"Hiện tại nên đi tìm Anh Tiên quận chúa kia thôi." Tô Tinh lấy ra thiên lý truyền âm phù, sau đó truyền pháp lực vào đó. Tấm bùa lập tức hóa thành một đạo u quang lao vột đi, Tô Tinh thấy thế liền vội vàng đuổi theo, thiên lý truyền âm phù này chỉ cần trong phạm vi một ngàn dặm thì thần niệm đều có thể tìm được.
Một lát sau, Tô Tinh liền tìm thấy thân anh của Cung Thái Vi.
"Ngươi tới quá muộn." Cung Thái Vi liếc nhìn, ánh mắt có vẻ không vui.
"Cô không xem Thuỷ lục pháp hội sao?" Tô Tinh vừa hỏi liền biết mình ngu ngay, người ta là quận chủa của vương triều Đại Lương, tình cảnh lớn hơn còn gặp qua nhiều rồi ấy chứ.
Quả nhiên, Cung Thái Vi lập tức ra vẻ khinh thường nói: "Đợi lát nữa ngươi tự mình chú ý chút, Tinh Giả tiến vào Quỳ Long Huyệt thì không thiếu kẻ địch đâu, bản cung không muốn có chuyện xảy ra."
"Không cần cô dạy." Tô Tinh cảm thấy khó chịu với vẻ vênh váo của nàng.
Thấy còn có thời gian, Tô Tinh liền ngồi xuống xếp bằng, nhìn Thiên Hà kéo dài vô tận, lâm vào trầm tư, một bên là Thiên Sơn, một bên là bạch mã nguyên, tiếp tục xuyên qua bạch mã nguyên chính là vương triều thịnh thế của Lương Sơn đại lục —— Đại Lương, đột nhiên, Tô Tinh nhớ tới một vấn đề: bạch mã nguyên này lớn đến mấy vạn dặm, Cung Thái Vi đi mất thời gian bao lâu đây.
Tô Tinh đang muốn hỏi, đột nhiên hắn lại thấy từ xa có mấy đạo độn quang bay tới, vừa nhìn liền thấy mấy người đang đạp phi kiếm bay tới, vì thế tô tinh cũng hơi nhíu mày.
"Đó là ngự kiếm phi hành?"
Cung Thái Vi quay đầu, thấy khó hiểu vì sao tô tinh lại nói vậy.
"Cô cũng có thể sao?" Tô Tinh ngượng ngùng nói.
"Tinh Vân hậu kỳ đều có thể tập ngự kiếm thuật, cũng không có gì ghê gớm." Cung Thái Vi thản nhiên nói.
"Vậy mấy người kia đều là Tinh Vân hậu kỳ?" Tô Tinh ngạc nhiên nói.
Trong khoảng thời gian này, máy đạo động quang kia cũng đã lao tới như sao băng, nhìn thần thái thỏai mái của đám người này, trong lòng Tô Tinh thấy ngứa ngứa, dù gì hắn cũng là một gã phi công, lúc nào cũng hướng tới bầu trời rộng lớn, hơn nữa phi hành cũng sướng hơn J14 nhiều, chỉ tiếc một điều là phải đến Tinh Vân hậu kỳ mới có thể làm được.
Một đạo độn quang lại thoáng hiện, sau đó tên tu sĩ trên phi kiếm dừng lại, liếc nhìn Cung Thái Vi cùng Tô Tinh, sau đó thì quay kiếm phi lại.
Nhìn thấy tên tu sĩ tinh vân hậu kỳ kia quay lại, tô tình bắt đầu cảnh giác.
Tên tu sĩ kia dừng lại trước mặt, dáng vẻ khỏang 35, 36 tuổi, bộ dạng rất ôn hòa, nhìn thấy Tô Tinh chỉ là một Tinh Vân sơ kỳ thì cũng không để ý, lực chú ý toàn bộ đều đặt trên người Cung Thái Vi, hắn ôm quyền nói: "Tại hạ Khô Thụ Sơn Vân Du Tử, cô nương nhất định là vì muốn thăm dò Quỳ Long Huyệt mà đến, không biết có nguyện ý cùng tại hạ kết bạn không? Tại hạ nhất định sẽ không khiến cô nương thất vọng."
"Ngươi là Hàng Tinh Giả sao?" Cung Thái Vi thản nhiên hỏi.
Vân Du Tử sửng sốt, hắn còn tưởng là nàng đang nói đùa, nhưng mà chợt hắn thấy ba cô gái vô cùng xinh đẹp Lâm Anh Mi, Ngô Tâm Giải cùng Chu Sa thì liền lập tức thu hồi vẻ tươi cười, nói: "Là Vân mỗ lỗ mãng rồi." Sau đó hắn liền quay kiếm phi đi, đến một quãng xa thì mới quay đầu lại, trong mắt hiện lên vẻ độc ác.
"Tu sĩ Tinh Vân hậu kỳ thiệt nhiều nha." Ngô Tâm Giải nhìn nhìn, thấy độn quang cứ liên tục lướt qua.
Chỉ riêng trong khoảng thời gian chờ đợi này cũng có đến hơn 20 đạo độn quang xẹt qua.
"Quý Thủy Thần Lôi ai mà không muốn, rất nhiều tu sĩ đều vì muốn ở lúc đặc biệt thuỷ lục pháp hội này mở ra mà cố gắng áp chế tu vi để chờ đợi, bên trong lát nữa hẳn là nguy cơ vô cùng, ngươi cần chú ý cẩn thận."
"Vì sao cần cố gắng áp chế tu vi vì Quỳ Long Huyệt này vậy?" Lâm Anh Mi vô cùng khó hiểu hỏi.
"Ta đoán Quỳ Long Huyệt này nhất định ẩn dấu bí mật về Quý Thủy Thần Lôi, mỗi năm mươi năm mở ra một lần, nghe nói là Quý Thuỷ Kôi mất 50 năm để hình thành, sở dĩ phải hạn chế là vì sợ đám tu sĩ có tu vi cao cường đến nhổ tận gốc quý thủy thần lôi." Ngô Tâm Giải cười nhẹ, sau đó nói đầy thâm ý: "Nhất định là quận chúa có quan hệ đến quý thủy thần lôi chân chính đi."
Cung Thái Vi khen: "Không hổ là Thiên Cơ tinh, chỉ chút liên hệ như vậy mà cũng suy đoán được ra, quả thật đúng là có chút quan hệ."
"Công tử, cân nhắc một chút đi, chỉ sợ quý thủy thần lôi chân chính này cũng không phải dễ dàng mà lấy được đâu." Ngô Tâm Giải nói với Tô Tinh.
Cung Thái Vi liếc mắt nhìn tô tinh thật lâu rồi nói: "Tô Tinh công tử vừa mới tấn giai Tinh Vân, nếu hiện giờ ngươi muốn rút lui, bản cung tất nhiên cũng hiểu."
"Không vào long huyệt, sao được Long Tử!" thanh âm Tô Tinh hào hùng nói.
Thiên Cơ tinh thì vẫn cảm thấy lo lắng, Quỳ Long Huyệt hạn chế khiến Tinh Tướng cũng không thể tiến vào, nếu nữ nhân này thật sự dùng chiêu số gì, nàng cùng Lâm Xung cũng chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.
Tô Tinh cười cười nói với Cung Thái Vi: "Nếu thật sự là rất nguy hiểm, Thái Vi cô nương, cô không ngại ta dùng Độn Thủy Phù chứ?" Độn Thủy Phù này chính là thứ mà tu sĩ chuẩn bị trước khi tiến vào Quỳ Long Huyệt, dù sao thì ai cũng đều biết lộ trình nơi này đích thật là có tử vong, thế nên ai cũng không muốn dễ dàng đánh mất tính mạng mình, dù sao thì bước vào tinh đồ cũng không dễ dàng gì, vì thế một số ít tinh phù giả đã đầu cơ trục lợi ở Thiên Hà thành, buôn bán đậm một quả này, những tấm sơ cấp Độn Thủy Phù ngày thường bán giá 200 lượng hoàng kinh thì nay bán tới 500 lượng, lãi đúng là không nhỏ.
"Chỉ cần ngươi giúp ta cởi bỏ Thiên Tinh cấm, sau đó thì tùy." Cung Thái Vi nhẹ nhàng nói.
Lại một thời gian trôi qua, trên quỳ long thai, thuỷ lục pháp hội đã bắt đầu vào phút cuối, hoàng đế lên đài cầu phúc, vô số kỳ nhân dị sĩ đều hướng lên trời hưởng ứng, hoàng đế Dạng Ba quốc liền cùng đám thần tử hướng tới mặt sông quỳ bái.
Mây bắt đầu nổi lên, ánh lôi càng lúc càng nhiều, thậm chí có một số lôi quang còn xuyên qua tầng mây đánh lên mặt sông, mây nổi cuồn cuộn, ánh chớp lấp lóe trong mắt thường nhân đều là những biểu hiện trời cao chấp nhận, cả đám đều quỳ xuống thật sâu, không dám ngẩng lên chút nào.
Đám tu sĩ chờ hồi lâu lúc này cũng đã rục rịch chuẩn bị.
"Hoàng đế này thật thông minh, lợi dụng điều này để mê hoặc dân chúng." Tô Tinh nói."Quả thật là làm tăng mạnh quyền uy thiên tử của mình."
"Không cần lo đến loại tục sự này, chuẩn bị cho tốt, Quỳ Long Huyệt sắp xuất hiện." Cung Thái Vi vẻ mặt ngưng trọng, mắt nhìn chằm chằm Thiên Hà.
Thiên Hà vốn đang bình yên, đột nhiên hàng trăm cột lốc xoáy bỗng xuất hiện thần kỳ trên mặt nước, chúng xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ, hình thành nên một nụ hoa kỳ lạ, khung cảnh vô cùng hoành tráng.
Lôi điện lúc này lập tức bị những lốc xoáy này hút lấy.
Gió bắt đầu thổi mãnh liệt, lôi quang càng thêm dày đặc, những lốc xoáy trên Thiên Hà cũng càng lúc càng nhiều hơn, Tô Tinh lúc này nhìn thấy đám Tinh Giả cũng đang dần tiến về phía những luồng lốc xoáy kia.
Thanh Tố Tuyết trong tay Cung Thái Vi lúc này biến lớn gấp đôi, nàng nói: "Đi lên!"
Tô Tinh dẫm trên phi kiếm, hai tay ôm lấy vòng eo thon thả của cô gái.
"Các ngươi chờ tại đây!"
"Thiếu chủ (quận chúa) cẩn thận!"
Mấy vị Tinh Thiếu Nữ đều lên tiếng.
Cung Thái Vi gật đầu, chân nhẹ nhàng giẫm, nhất thời phi kiếm hóa thành một đạo động quang màu xanh lam hướng tới hướng Thiên Hà.
Lâu rồi không thấy ai post, mình rất thích bộ này, mong là không làm vướng bận ai! Nếu có gì thì xin lỗi! Ai không thích thì ý kiến luôn để mình thôi không dịch nữa, nếu không thì mỗi ngày ít cũng có 1, 2C.
← Ch. 041 | Ch. 043 → |