← Ch.111 | Ch.113 → |
Sáu thanh Hàng Ma Kiếm tạo thành một kiếm trận treo quanh người Khương Vân Đạo. Lão nhìn hành vi của Triệu Cách liền cứng rắn ngăn chặn cảm giác kích động của bản thân.
Triệu Cách cắt động mạch nơi cổ tay, máu tươi theo ngọc bội chảy xuống như một khe suối róc rách làm Trấn Ma Bia đầy máu. Trên tấm bia giờ toàn là huyết văn, đồng thời ẩn hiện ra chín mươi đạo Trấn Ma Ấn. Mười văn tự đầu tiên của Trấn Ma Bia không ngừng vặn vẹo, hiện hình. Mười phần khí thế giờ khắc này tựa như hơi thở của quỷ thần.
Một cái pháp ấn của Trấn Ma Bia tan vỡ trong thoáng chốc. Từng trận gió đen vờn quanh tấm bia, phía trên trời xuất hiện từng đám mây đen đem thành Thạch Mã chìm vào trong bóng tối. Dân chúng ở xung quanh chạy trốn tứ tán, những tên tinh giả tu vi thấp cũng cảm thấy thất kinh, muốn chạy ra khỏi thành nhưng trong tấm màn đen phóng ra một cổ uy áp vây chặt thành Thạch Mã.
Những tiếng rít ghê rợn của quỷ dữ vang vọng khắp không gian, Triệu Cách như một hung thần đứng trên Trấn Ma Bia.
"Ta nguyện lấy máu làm vật dẫn, cởi bỏ phong ấn của Trấn Ma Bia. Những Quỷ Kỵ Thần Tướng hãy ra đây nghe ta sai khiến!" Máu tươi dần dần lấp kín tấm bia đá, Trấn Ma Ấn lấp tức tan rã, chỉ trong chớt mắt mười ba cái Trấn Ma Ấn đã cởi bỏ theo thứ tự từ trên xuống. Cơn gió đen ngày càng cuồng bạo, giữa không trung ngưng thành hình thể. Một tên thần binh hình người tay cầm kiếm đen, thân mặc giáp đen, sau lưng có một cái áo bào màu đen đang chậm rãi buông xuống.
"Quỷ Kỵ Thần Tướng!" Khương Vân Đạo kinh hãi thốt lên.
Mười năm trước, Vu Quỷ tộc cấu kết với Vân Mông đế quốc lợi dụng các loại bí pháp, cấm thuật sáng tạo ra một loại binh chủng Quỷ Kỵ Thần Tướng khiến cho người ta kinh hãi nhất thời bấy giờ. Mấy tên Quỷ Kỵ Thần Tướng này chỉ sinh tồn nhờ ăn máu huyết, không biết đau đớn, không biết sợ hãi. Lúc ấy có 33 Quỷ Kỵ cùng 66 Thần Tướng tiến vào Đại Lương như đi vào chỗ không người, tiến quân thần tốc đánh vào sâu ngàn dặm trong lãnh thổ của Đại Lương, giết chết mấy chục vạn đại quân, thiểu chút nữa là công hãm thủ đô của vương triều Biện Kinh.
Lương Hoàng giận dữ, tự thân nghênh địch, đánh lui đám Quỷ Kỵ Thần Tướng đến biên cảnh rồi phong ấn chúng vào trong Trấn Ma Bia, cuối cùng dùng thủ đoạn để ly gián tộc Vu Quỷ và trăm tộc của Chu Tước Giới. Sau đó diệt tộc Vu Quỷ, đây là tư liệu lịch sử được công khai. Nhưng mà trong tư liệu không được công khai có ghi lại rằng, tuy Lương Hoàng tự mình đánh tan bọn Quỷ Kỵ Thần Tướng nhưng lúc ấy thủ lĩnh của Quỷ Kỵ là Quỷ Kỵ Vương cũng cực kì cường hãn, hai người đánh một trận tới thiên hôn địa ám, Lương Hoàng dẫn dụ Quỷ Kỵ Vương vào pháp trận đã an bài trước đó thì mới có cơ hội phong ấn nó vào Trấn Ma Bia.
Trấn Ma Bia lấy đá trên đỉnh Nhai Sơn chính là Thủ Sơn Xích Đồng, cùng Côn Ngô Huyền Thuyết, Tinh Thần Sa và chín mươi chín loại tài liệu quý hiếm khác, lại dùng Thiên Hỏa đúc thành một kiện tinh bảo Trấn Ma Bia. Trên tấm bia đá có hạ chín mươi cái Trấn Ma Ấn cùng một số cấm chế khác. Mười năm sau đó, tuy rằng có không ít người muốn phá vỡ Trấn Ma Bia nhưng căn bản chẳng ai có thể làm được.
"Điện hạ chẳng lẽ người..." Khương Vân Đạo đột nhiên hiểu được tại sao Triệu Cách lại luyện cái loại công pháp tà ma như thế.
"Hừ hừ!" Triệu Cách cười lạnh, gã đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Lúc Đấu Tinh vừa bắt đầu, Lương Hoàng đã triệu kiến năm người con và thông báo lấy Đấu Tinh làm cơ sở tranh đoạt hoàng quyền. Sau đó ban cho mỗi người con một cơ hội, trưởng nữ Lăng Yên công chúa là bảy mươi hai Thiên Ngoại Phi Tiên Kiếm. Nhị thái tử Triệu Hằng chiếm được Cửu Dương Phần Thiên Chân Quyết. Tam thái tử lựa chon sử dụng một quyển kiếm quyết đỉnh cấp khác. Nhưng chỉ có Triệu Cách là ngoại lệ.
Hắn tìm được một loại công pháp tà môn của tộc Vu Quỷ. Lúc ấy bị huynh đệ tỷ muội châm chọc khiêu khích cho rằng hắn bị ma quỷ ám ảnh tự chịu diệt vong, tuy rằng tà môn công pháp có thể khiến tu vi tăng nhanh nhưng chỉ là thống khoái nhất thời mà thôi, hậu hoạn về sau thì hết sức to lớn. Nhưng bọn họ nào biết Triệu Cách đặt dã tâm lên Trấn Ma Bia đang giam giữ Quỷ Kỵ Vương. Trong ba năm, gã luyện tập không ngừng rốt cuộc cũng biết làm thế nào để lợi dụng được Trấn Ma Bia.
Trấn Ma Bia cảm nhận được dòng máu hoàng tộc nên không ngừng công minh rung động. Trấn Ma Ấn càng lúc càng yếu ớt, cơn gió đen ngày càng cuồng bạo, có xu hướng hóa hình.
"Điện hạ, không được làm thế, đến bệ hạ còn khó lòng đối phó được ma đầu đó a." Phi kiếm xung quanh Khương Đạo Vân run rẩy, vị thần tử này lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
"Sợ cái gì, bản điện dễ dàng thuần phục nó thôi!" Triệu Cách cầm ngọc bội trong tay đánh một đạo pháp ân xuống Trấn Ma Bia.
Tiếng rít như phá không mà ra.
Triệu Cách ngẩng đầu nhin Tô Tinh đang ngự kiếm chạy tới. Kiền kiếm trong tay hắn phách ra một lưỡi Phong Trảm Nguyệt, một hào quang phòng ngự có màu xanh nước bao phủ toàn thân Triệu Cách, dễ dàng cản được một đao của Tô Tinh. Tô Tinh vội thả ra Cửu Thủy Thần Lôi hòng phá tan lớp phòng ngự của Triệu Cách.
Triệu Cách vừa thấy liền động thần niệm, hơn mười lá phù triện cao cấp hóa thành đủ các loại hình thái ngăn cản Tô Tinh. Gã chỉ cần kìm chân Tô Tinh, đợi cho sáu mươi cái Trấn Ma Ấn trên Trấn Ma Bia được giải khai thì thành công. Gió đen bao phủ toàn bộ thành Thạch Mã, mây đen trên trời như một cái lồng đáng sợ đang dần ép xuống, trong không gian vang vọng từng tiếng rít gào, cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục.
"Đi!!" Tô Tinh thấy thế liền cho Kiền kiếm hóa thành một ánh sáng hồng bay thẳng đến Triệu Cách.
Cùng lúc đó, Khương Đạo Vân cũng đành phải ra tay. Hàng Ma Kiếm Trận hướng phía hắc ảnh vọt tới.
Phanh!
Ánh đen thoáng hiện, một thanh trường kiếm từ trên trời giáng xuống dễ dàng phá vỡ thế công của Tô Tinh cùng Khương Vân Đạo.
Hắc ảnh trên bầu trời đã ngưng tụ thành thực thể. Một tên nam nhân tay cầm trường kiếm, mang mặt nạ màu đen xuất hiện giữa không trung. Một loại uy áp cường đại khiến cho chúng nhân hít thở khó khăn.
"Quỷ Kỵ Vương!"
Khương Vân Đạo kinh hãi.
Triệu Cách cười vui vẻ, rồi ra lệnh: "Quỷ Kỵ Vương, nhanh giết cái tên gia hỏa kia cho ta!"
"Hừ, ngươi có tư cách gì mà dám ra lệnh cho Quỷ Kỵ Vương ta?" Quỷ Kỵ Vương khinh thường, giơ thanh trường kiếm lên.
Trấn Ma Bia giờ đã hóa nhỏ thành vài tấc nằm trong tay Triệu Cách, gã một tay nắm tấm bia đá một tay cầm ngọc bội, cười lạnh nói: "Bản điện có khả năng đi ra cũng có khả năng giam ngươi lại, ngươi chỉ cần phụng dưỡng bản điện thì ta sẽ cho ngươi khoái hoạt, thế nào?"
Quỷ Kỵ Vương rùng mình, khối ngọc bội kia từng là pháp khí bên người hắn, hiện tại lại sợ rằng thần niệm của hắn đã nằm trong Trấn Ma Ấn. Tùy thời đều có thể trở về lại nơi đó, Quỷ Kỵ Vương hừ lạnh một tiếng, thu hồi trường kiếm, thân thể nhẹ nhàng lướt xuống lôi đài.
Một cảm giác như thái sơn áp đỉnh đè xuống bả vai của Tô Tinh. Quỷ Kỵ Vương nghe nói từng là một đại tướng của tộc Vu Quỷ, võ nghệ tinh thông, trước kia chỉ bằng một thanh Yêu Đao dài bảy thước đối chọi với Bảy mươi hai thanh Thiên Ngoại Phi Tiên Kiếm mà không rơi xuống hạ phong. Tuy tu vi của hắn giờ chưa khôi phục hoàn toàn nhưng đối phó với Tô Tinh là quá đủ.
"Bản điên có được Quỷ Kỵ Vương, còn sợ không thắng được Đấu Tinh sao? Ha ha..." Triệu Cách đắc ý cười to.
"Điện hạ, mau dừng tay lại đi, tên Quỷ Kỵ Vương này không phải là loại mà người có thể khống chế được." Khương Vân Đạo sốt ruột nói.
Lão vừa nói liền đưa tới sát ý của Quỷ Kỵ Vương. Một đao chém tới, tốc độ nhanh đến tận cùng, mười sáu thanh Hàng Ma Kiếm vội hóa thành kiếm trận để ngăn cản. Tiếng gió pha cùng tiếng đập vỡ, trường đao xé mở một con đường trảm nứt Hàng Ma Kiếm rồi phách xuống Khương Vân Đạo.
Sắc mặt lão không còn chút máu. Từ trên người Quỷ Kỵ Vương tuôn ra một luồng khói đen bao phủ toàn thân Khương Đạo Vân, trong chớt mắt, lão trở thành một cái xác khô té ngã xuống đất.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì thế?" Triệu Cách ngây người.
Quỷ Kỵ Vương khinh thường nói: "Bổn vương cần tinh lực để khôi phục, chẳng lẽ một tên thực vật nho nhỏ như thế mà ngươi cũng luyết tiếc?"
"Ngươi nhanh giết tên gia hỏa kia đi." Sắc mặt Triệu Cách khó coi đến cực điểm.
Quỷ Kỵ Vương cũng không hề nói tiếp, thân thể lướt tới gần Tô Tinh. Tinh hà trung kì tu sĩ mà không chống đỡ nổi một đòn bị miểu sát thì Tô Tinh khó lòng mà đối phó nổi. Mắt thấy tên ma đầu đang tới gần, hai bàn tay cầm Kiền kiếm chợt run lên, một đám mây tía tràn ra xung quanh.
Trong mắt Quỷ Kỵ Vương xuất hiện một tia dị sắc, nhưng nhanh chóng khôi phục lại, âm trầm cười nói: "Ngươi còn không chạy trốn sao?"
Tô Tinh cũng muốn bỏ chạy nhưng thành Thạch Mã bị phong bế như một tòa tử lao. Chạy cũng như không chạy.
"Chỗ này tựa hồ có không ít mỹ vị a!" Quỷ Kỵ Vương nhìn xung quanh, ánh mắt lướt qua bọn Ngô Tâm Giải, lời còn chưa dứt thì trường kiếm trong tay đã bắn thẳng về phía Tô Tinh.
"Cửu Thủy Thần Lôi."
Tô Tinh đang ẩn thân trong đám mây tía, ngưng tụ thần lôi nhưng trước đòn đánh bất ngờ đành bất chấp tất cả phản đòn lại. Một con lôi xà màu tím há miệng cắn về phía Quỷ Kỵ Thần Tướng.
Một tiếng va chạm chấn động không gian.
Yêu Đao trong tay Quỷ Kỵ Thần Tướng dễ dàng xé đôi con lôi xà, rồi chém xuống người Tô Tinh. Kinh nghiệm cận chiến của hắn cũng không ít, nhanh chóng nghiêng người tránh né. Vừa tránh được một kiếm thì thân ảnh của Quỷ Kỵ Vương như âm hồn bất tán áp sát lại, thân pháp cao siêu tinh chuẩn không kém gì Lâm Xung.
Lúc này, Lâm Anh Mi bất chấp việc bại lộ thân phận, phóng thẳng lên đài, tốc độ như thiểm điện. Một thanh trường thương băng lãnh ngăn cản lộ tuyến của Yêu Đao. Hàn ý của thương nhận đến cả Quỷ Kỵ Vương cũng phải kiêng kị vài phần.
Quỷ Kỵ Vương lùi lại vài bước, kinh ngạc nhìn thiếu nữ vừa mới xuất hiện.
"Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương? Lâm Xung?"
"Quả nhiên là ngươi, Tử Lôi Ma Đầu!!!" Triệu Cách thất thố kêu lên."Bổn vương chưa từng được nếm qua tinh tướng, hẳn là rất ngon miệng!" Quỷ Kỵ Vương lộ vẻ dữ tợn.
"Hừ, ngon thì tới đây!" Giọng nói của Lâm Anh Mi lạnh như băng.
Lời vừa ra, liên tục xuất hiện tàn ảnh, hai người như dính làm một khối, thương và đao không ngừng va chạm.
Thiên Hùng Tinh cùng Quỷ Kỵ Vương đều có võ nghệ cao siêu, mỗi lần giao phong, trong một khoảnh khắc đều là những đòn chí mạng. Khí thế bá đạo khiến người ta sợ hãi. Gió lạnh cùng tiếng rít gào của ác ma như tàn phá toàn bộ không gian. Thương phong của Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương đột nhiên xuất hiện từng cơn lạnh thấu xương, đảo qua chỗ nào thì không khí chỗ đó như bị đông đặc lại. Ngay lập tức, lôi đài cứng rắn cũng bị đóng băng.
Từng trận phong tuyết bám trên trường thương làm cho nó trở nên trong suốt. Một vũ khí vô hình kèm theo sát ý cô đọng thành của thực thể đánh về phía Quỷ Kỵ Vương đang đứng đối diện.
Cùng lúc đó, một thanh tiểu đao phách ra, kiếm phong cùng hắc khí rồng chừng mấy chục thước bắn thẳng về phía Lâm Anh Mi.
Rầm, Băng Tuyết Phong Bạo đánh vỡ hắc khí, lưỡi thương sắc bén không hề đình trệ đột phá lớp phòng ngự của Quỷ Kỵ Vương.
Phong tuyết hóa thành phong bạo còn hung hiểm hơn trước. Thân ảnh của Quỷ Kỵ Vương trở nên mờ nhạt hơn.
"Lý Sư Sư, nhanh đưa tên Thiên Tinh kia để bản điện ký ước!" Sát ý của Lâm Xung khiến Triệu Cách cảm thấy sợ hãi, gã đành quay sang Lý Sư Sư quát lên. Lý Sư Sư sớm đã bị tình cảnh này dọa cho ngây dại.
"Bản điện có mãnh tướng như Quỷ Kỵ Vương, chẳng lẽ nàng ta còn không động ý? Hay là ngươi dám lừa bản điện?" Ngữ khí của Triệu Cách lộ vẻ âm trầm.
Lý Sư Sư ngơ ngác nhìn về Tiểu Ất.
Một đạo thần lôi đánh xuống khiến Triệu Cách vội vàng lùi lại. Mắt thấy Tô Tinh đang đánh tới, gã liền biến mắt.
"Có Lâm Xung còn vọng tưởng muốn có Thiên Tinh thứ hai sao, buồn cười, hôm nay bản điện sẽ cho ngươi phải hối hận vì dám tham lam."
"Ngươi đã mất lí trí rồi sao, nhanh làm cho tên ma đầu kia trở về đi." Ngô Tâm Giải quay sang Triệu Cách quát lớn.
"Hừ, hôm nay các ngươi đừng nghĩ tới chuyện sống mà rời đi!"
"Ngươi đã không có tư cách kí hạ khế ước đấu tinh nữa, không nên tổn thương đến người dân nữa. Dừng tay lại đi!"
Thị nữ tiểu Ất đứng dậy nói, vẻ mặt bình thản, đôi mắt màu đỏ lạnh nhạt nhìn qua Triệu Cách làm gã phải rùng mình.
"Ngươi chỉ là một thị nữ nho nhỏ mà dám nói thế với bản điện sao?"
Triệu Cách cười lạnh, tay nắm pháp quyết, thêm mười cái Trấn Ma Ấn bị khai mở. Mấy chục đầu Quỷ Kỵ Thần Tướng nữa xuất hiện trên bầu trời. Mặt bọn chúng lộ vẻ dữ tợn khát máu, bay thẳng xuống tòa thành.
Tiểu Ất đột nhiên vọt lên, song quyền đánh ra. Từng trận gió màu hồng bay vụt ra như lợi kiếm sắc bén đâm thẳng lên trời đánh nát mấy tên quỷ ảnh vừa hiện ra.
Nữ hài hạ người xuống, bộ váy thị nữ tung bay trong gió. Dưới chân nàng có một đôi giày màu trắng, thấp thoáng có thể thấy trên đùi của nàng có một hình xăm màu đỏ kì dị. Hai bàn tay của nàng ta đã nhiều thêm hai kiện vật phẩm một màu đỏ sậm, một có màu ám lam, đó là một cặp quyền bộ. Hai nắm tay lóe lên từng tia tinh quang, hai con song ngư trên mặt quyền bộ như hô ứng lẫn nhau.
Trên trán của nàng xuất hiện một cái tinh phù chói mắt, thân phận đã rõ ràng.
Tô Tinh cảm thấy buồn cười.
Triệu Cách kinh ngạc đến ngây người.
"Cái gì, ngươi chính là tên thiên tinh kia sao?"
← Ch. 111 | Ch. 113 → |