← Ch.130 | Ch.132 → |
"Lợi hại, lợi hại, không ngờ còn có phương pháp tuyệt diệu như thế!"
Tô Tinh ngồi trên Hồng Kiều trong động phủ, tay không ngừng lật xem bản "Tứ Môn Huyền Pháp" do Đường Liên Tâm đưa cho, miệng liên tục tán thưởng.
"Chàng đang xem gì thế?". Cánh tay ngọc ôn nhuyễn từ phía sau ôm chầm lấy cổ Tô Tinh, Ngô Tâm Giải thổi một hơi vào tai hắn.
"Ngươi xem!" Tô Tinh đem thư quyển đưa cho nàng.
Kỳ thật bên trong không phải ghi lại tuyệt học võ kỹ hay đỉnh cấp tâm pháp, chỉ có ít tâm đắc về Tứ Pháp luyện chế mà thôi. Phỏng đoán mọi người đều biết Tứ Pháp Môn "Thiên hỏa thối, Lôi đình luyện, Thủy ôn nhuận, Thần phong khắc" là phương pháp luyện khí thiên hạ vô song, nhưng mà nhìn chung nghìn năm qua còn chưa từng xuất hiện một gã luyện khí sư có thể đạt đến cảnh giới này, cho dù Tứ Pháp Môn khai sơn tổ sư cũng không làm được.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì trong Tứ Pháp tồn tại tính tương khắc, nếu chiếu theo Tứ Pháp sở luyện, đầu tiên phải nắm giữ bốn pháp tắc của thiên địa, nhưng mà đạo lý thủy – hỏa bất dung thì ai cũng biết, muốn một gã luyện khí sư đồng thời dùng hỏa rèn luyện lại dùng thủy ôn dưỡng căn bản là không có khả năng làm được, nếu không phải có Tứ Pháp Càn Khôn kiếm trong truyền thuyết là dùng Tứ Pháp sở luyện, chỉ sợ căn bản tất cả mọi người sẽ không tin tưởng.
Tuy rằng Tứ Pháp Môn cũng muốn dùng phương pháp khác thay thế. Tỷ như nói Trì Thanh Sơn cùng Cư Nguyệt, mỗi người tu luyện hai loại phương pháp luyện chế, sau đó hợp lại. Nhưng mà dù sao không phải do một luyện khí sư luyện chế nên khó có thể luyện chế liền mạch lưu loát, chẳng những hiệu quả không được như mong muốn thậm chí còn tệ hơn, bởi vậy nghìn năm qua Tứ Pháp Môn đều gần như buông tha cho Tứ Pháp luyện chế.
Nhưng Đường Liên Tâm đúng là một thiên tài luyện khí. Trong bút ký của nàng có giới thiệu cách làm như thế nào cùng luyện hai pháp thủy và hỏa, kỳ thật cũng rất đơn giản, Đường Liên Tâm chính là lợi dụng lý luận tương sinh.
Tổng kết những tâm đắc của Đường Liên Tâm về Tứ Pháp luyện chế bao gồm một bộ Tứ Pháp Yếu Tắc, nguyên nhân được nêu ra là "Phong Lôi Thủy Hỏa" tương sinh tương khắc, trong "Tứ Môn Huyền Pháp" ghi lại nếu một gã tu sĩ muốn chân chính dùng Tứ Pháp luyện chế thì Ngũ Hành trụ cột ban đầu là cực kỳ trọng yếu. Cái đó căn cứ vào lý luận tương sinh của Tứ Pháp, vì thế Đường Liên Tâm trong quá trình tu luyện Tứ Pháp đã phát hiện ra một pháp đã bị quên đi, đó là Thổ, như vậy kết quả chính xác là: Thổ sinh thủy, thủy sinh lôi, lôi sinh sôi hỏa, hỏa sinh phong, phong sinh thổ!
(Biên: Dựa theo ngũ hành tương sinh tương khắc ^_^)
Bởi vậy có thể nói, tu sĩ hoàn toàn có khả năng một mình nắm giữ ngũ pháp, như vậy có thể đạt tới Tứ Pháp luyện chế.
Nhưng lý luận này cũng có một chỗ thiếu hụt trọng đại đó là pháp đầu tiên phải học buộc phải là "Thổ".
Tinh khí thuộc tính Thổ cơ hồ đều dùng để luyện chế thượng cổ thần binh, bí pháp này chỉ tồn tại vào thời thái cổ nên muốn có để tu luyện là chuyện hết sức khó khăn, đừng nói là luyện khí sư vừa mới nhập Môn, chỉ sợ đến cả một tông sư như Cư Nguyệt còn không có loại công pháp này.
"A!!! Nói như vậy thì không phải là..." Ngô Tâm Giải sau khi xem xong cũng kinh hỉ dị thường.
"Ừ, hoàn hảo là ta có thổ pháp." Tô Tinh gật đầu.
Hắn luyện "Tử Vi hóa khí" có thổ thuộc tính, vốn là chuyên dùng để luyện chế khí diễm cho Thiên Cương Địa Sát Tử Vi Ngũ Hành kiếm, xem ra hôm nay cùng ngũ pháp tương sinh của Đường Liên Tâm phối hợp có thể nói là thiên y vô phùng. Tô Tinh xem lại vài lần, rồi tiếp tục học tập thổ sinh thủy để tu luyện. Trong lúc vô ý không ngờ Tô Tinh lại có khả năng sẽ trở thành người đầu tiên trong ngàn năm nay ở Thương Long giới học được Tứ Pháp luyện chế.
"Đường Liên Tâm này thật là lợi hại, phân tích đạo lý rõ ràng, hợp lý giống như một Tông Sư vậy." Ngô Tâm Giải coi trọng chính là mặt văn tự, có thể cảm thấy được chủ nhân viết sách này dụng tâm tế nhị, thật khó tưởng tượng người như thế chỉ là một thiếu nữ mới mười bảy mười tám tuổi.
Có cái bất ngờ này dẫn dắt, Tô Tinh vội vàng cân nhắc làm thế nào học được thủy pháp, sư phó hiện tại của hắn Cư Nguyệt có "Thiên Thủy Tâm Diễm" đúng là thủy thuộc tính đỉnh cấp, muốn nàng chỉ bảo thì trước tiên phải tiếp cận đã.
Ngô Tâm Giải thấy Tô Tinh có thu hoạch lớn như vậy, đáy lòng cũng thập phần cao hứng, nàng đột nhiên xoay người, thân thể nhuyễn ngọc, ôn hương nhào vào lòng Tô Tinh, hai tay vẫn như cũ ôm chặt cổ hắn, mị ngữ như tơ: "Công tử! Tâm Giải có việc muốn nói."
Thân thể mềm mại áp chặt vào lòng ngực làm Tô Tinh có chút rục rịch, hắn cúi đầu nhìn dung nhan kiều mỵ, ánh mắt trong veo như làn thu thủy của nàng, tâm trạng chợt động.
"Muội muốn nói cái gì?" Tô Tinh thuận thế đặt sách xuống, ôm lấy eo Ngô Tâm Giải.
Hai người ngồi trên cầu ôm lấy nhau vô cùng thân mật.
(Biên: Hồng Kiều là một cây cầu mà ^_^)
Ngô Tâm Giải cười hì hì, nhè nhẹ thổi vào tai Tô Tinh một làn hương thơm ngát, hung bộ bào mãn (DG: để hán việt cho nó "tế nhị"") dán lên lồng ngực hắn.
"Không được!!" Đang hưởng thụ nhưng Tô Tinh vừa nghe được lời nói của Ngô Tâm Giải thì dục hỏa thoáng cái tắt lịm đi, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn Ngô Tâm Giải rồi không hề suy nghĩ gì lắc đầu ngay.
"Ngươi một mình đi ra ngoài ta làm sao có thể yên tâm." Tô Tinh nói.
Nguyên lai Ngô Tâm Giải muốn thừa dịp Tô Tinh tu luyện để trở về Thương Long giới, trong tay nàng có một cái Vạn Linh bảng. Trên đó Thiên Cơ tinh dụng tâm ghi lại rất nhiều lương sơn bí cảnh, cấm chế, mê cung, mộ huyệt, di tích vân vân. Kỳ thật Ngô Tâm Giải khi hạ quyết định này đã tự hỏi rất lâu, tuy rằng nàng cũng rất muốn được ở bên cạnh Tô Tinh, nhưng cũng biết Tử Vi cấp Sinh Thần Cương sắp đến nếu nàng không làm chút gì là tuyệt đối không thể.
Mấy vị tỷ muội đều có việc của bản thân, chỉ có mình nàng là nhàn rỗi.
Thời điểm Ngô Tâm Giải cùng Tô Tinh ký ước đã có ý nghĩ hai người bọn họ chính là quần anh tụ hội, nhất định có thể đi phá thiên hạ mê cung. Trong Đấu Tinh nếu có thể mở ra được các mê cung cấm chế, bí cảnh, di tích, trên phương diện nào đó cũng xem như là một cách gia tăng thực lực. Ví như "Thiên kiếp phù" lúc trước, Ngô Tâm Giải từ trong một thượng cổ di tích lấy được chúng.
Nàng đã có quyết định của mình nhưng Tô Tinh dù thế nào cũng không thể yên lòng để nàng rời đi. Tuy hắn biết Thiên Cơ tinh cũng có thể tự chiếu cố cho bản thân.
"Còn có Thời Viện muội cũng sẽ đi cùng muội mà." Thiên Cơ tinh nói tiếp: "Lấy thực lực của hai muội thì một ít cạm bẫy trong mê cung sao có thể làm khó được chứ, chẳng lẽ chàng không tin muội sao?"
"Tâm Giải à, muội phải biết ta không phải không tin muội, mà ta không muốn nữ nhân của mình phải đi mạo hiểm." Tô Tinh không đồng ý.
"Muội biết chàng sẽ lo lắng, nhưng Tâm Giải vừa là nữ nhân của chàng, cũng vừa là Tinh Tướng của chàng." Ngô Tâm Giải nghe được lời nói của Tô Tinh trong lòng ngọt ngào không thôi. Nàng thiếu chút nữa đã nghĩ sẽ buông tha, nhưng Thiên Cơ tinh cũng biết Đấu Tinh không phải liếc mắt đưa tình, ôn nhu mật ý là có thể giải quyết vấn đề.
Ngô Tâm Giải mềm giọng thuyết phục, Tô Tinh dần dần không chịu nổi, nhưng mà mê cung nguy hiểm trùng điệp khiến hắn thật khó có thể đồng ý.
"Như vậy đi, muội sẽ cùng Thời Viện đi phá giải một cái mê cung, nếu hai muội không làm được, thì Tâm Giải sẽ ngoan ngoãn trở về bên cạnh công tử."
"Được rồi." Tô Tinh đành phải thỏa hiệp, Thiên Cơ tinh dù sao cũng là tinh tướng xếp ở vị trí thứ ba muốn nàng cứ nhàn nhã qua ngày thì đúng là không có khả năng.
"Cám ơn công tử." Ngô Tâm Giải đột nhiên đứng dậy đặt một nụ hôn nồng cháy lên môi Tô Tinh.
Hai người hút lấy đôi môi của nhau, hôn là việc mà tình lữ trong thiên hạ đều từng làm. Dục hỏa trong người Tô Tinh vừa được áp chế lại bùng lên mãnh liệt. Hai tay phía sau lưng Ngô Tâm Giải dần dần di chuyển xuống dưới bắt lấy hai phiến kiều đồn mềm mại thập phần co dãn, mười ngón nhịn không được liên tục vuốt ve. Ngô Tâm Giải bị cặp ác thủ của Tô Tinh trêu ghẹo thở hổn hển, cảm giác có một cái vật thể cứng rắn ép tới hương đồn.
"Công tử!" Hai mắt Ngô Tâm Giải long lanh, khuôn mặt bao phủ trong một màu hồng phấn.
"Tâm Giải à, muội cứ làm như thế thì một ngày nào đó ta không cẩn thận khiến thú tính nổi dậy có thể sẽ ăn sạch muội ngay tại chỗ đó." Tô Tinh nhéo nhéo mảnh thịt mềm mại của nàng.
Ngô Tâm Giải cắn môi, trong họng khẽ phát ra tiếng rên rỉ.
"Nếu công tử muốn thì Tâm Giải nguyện ý!"
"Thôi, việc đó sẽ gây thương tích cho muội thì ta sao có thể làm chứ!" Tô Tinh biết nên luôn cố gắng áp chế dục hỏa. Đối với Tinh Tướng mà nói thì hư thân tức là sẽ mất đi nguyên âm, hậu quả đầu tiên là tinh thiếu nữ sẽ không thể tiến vào tinh thai trong người khế chủ, tiếp theo đó sẽ dần mất đi khả năng cảm ứng lẫn nhau, cuối cùng mới mất thuần âm nhất tiết, tinh lực sẽ bị tổn hao rất lớn, nguyên khí tổn thương khiến Tinh Tướng lâm vào một đoạn thời gian suy yếu rất dài.
Tất nhiên việc nào cũng có hai mặt, về phần lợi ích thì... Nói chung, vào lúc này nếu các nàng thất thân thì sẽ là mất nhiều hơn được. Lúc nghe được lời Ngô Tâm Giải nguyện ý với mình, Tô Tinh chợt xúc động từ tận đáy lòng.
"Sau Phục Ma Diện, Tâm Giải sẽ trao tấm thân xử nữ cho công tử." Ngô Tâm Giải ôn nhu nói.
Hai người lại trao cho nhau thêm một nụ hôn nóng bỏng.
Bên trong động phủ bốn tỷ muội khác, thấy hai người giữa ban ngày ban mặt cứ triền miên như thế thì đều cảm thấy xót xa.
An Tố Vấn làm bộ như không có nhìn thấy. Còn Thời Viện thì nhìn không nháy mắt. Lâm Anh Mi một lời không nói. Yến Ất mặt không biểu tình nhưng trong mắt lại có những tia sáng kỳ dị liên tục lóe lên. Thiên Cơ tinh nồng tình mật ý như vậy đã khiến Yến Ất cảm thấy vạn phần bất ngờ. Hai người tựa hồ quá say mê mà quên hết tất cả.
Thời Viện trợn mắt nhìn bàn tay Tô Tinh theo sau lưng mò vào bên trong váy Ngô Tâm Giải, tay còn lại thì theo vạt áo phía trước dần đi vào. Bàn tay từ từ xâm nhập qua sự ngăn trở yếu ớt tiến vào một mảnh đất ấm áp. Ngô Tâm Giải không kìm được khép chặt đôi chân thon dài lại, khẽ rên rỉ.
"Khụ! Khụ!" Đang thời khắc quan trọng chợt một tiếng ho khẽ nhắc nhở hai người.
"A!!!" Ngô Tâm Giải lúc này mới sực nhớ đến mấy muội muội đang ở đây, nhất thời ngượng ngùng vùi đầu vào lòng ngực Tô Tinh.
Tô Tinh cười hắc hắc, ngượng ngùng đem hai tay từ trong quần áo nàng rút trở lại.
"Anh Mi tỷ tỷ, Ất Chân tỷ tỷ, Tố Vấn thấy hai tỷ có thể cùng đối luyện để trao dồi thêm." An Tố Vấn nhu hòa nói, cố gắng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này.
Lời nói vô tâm của Địa Linh Tinh không ngờ khiến ánh mắt cả đám chợt sáng ngời.
Thiên Hùng tinh cùng Thiên Xảo tinh đối luyện, đây là chuyện gì!!.
Lâm Anh Mi cùng Yến Ất Chân quay lại nhìn nhau, rồi hai ánh mắt chuyển dời về phía Tô Tinh.
"Tùy tiện nhưng các muội đừng quá tay là được." Tô Tinh nói, Thiên Hùng tinh cùng Thiên Xảo tinh, một bên thương pháp nhất lưu, một bên quyền thuật đứng đầu, cả hai va chạm không biết sẽ sinh ra cái gì.
Yến Ất Chân gật đầu.
Lâm Anh Mi cùng Yến Ất Chân cùng đứng ở hai đầu, khoảng cách chừng trăm bước.
Lâm Anh Mi hai tay nhoáng lên một cái, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương nhất thời hiện ra.
Yến Ất Chân hai quyền nắm chặt, thân thể duỗi ra. Một cái đùi tuyết trắng theo váy trạc xiên hiện ra, tư thế công kích dạo đầu, Âm Dương Song Ngư quyền hiện ra bao phủ hai tay nàng.
"Anh Mi tỷ tỷ, xin đắc tội!".
"Tại hạ phụng bồi!"
Yến Ất Chân nhấc cước, thoáng chốc tựa như tên rời cung, chỉ thấy dòng khí oanh minh nhất phá, một quyền này khí thế quả thật hung mãnh vô địch.
Đồng thời Lâm Anh Mi nhẹ nhàng lắc mình, chớp lên một cái, vung Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương nghênh tiếp. FULL
Hai quyền liên tục oanh đến.
Mũi thương kèm theo gió lạnh của Lâm Anh Mi phá vỡ quyền kình của Yến Ất Chân, rồi như một cái đột thứ nhanh như thiểm điện tiếp tục đâm tới xuyên thấu phòng ngự của Yến Ất Chân. Thân thể cô gái bỗng ngửa ra sau, một cái xoay người bật ra xa mấy chục mét có hơn.
"Hát"
Yến Ất Chân vừa đáp xuống đất thì mũi chân điểm nhẹ một cái, thân ảnh chỉ giây lát liền biến mất.
← Ch. 130 | Ch. 132 → |