← Ch.162 | Ch.164 → |
Là Ma đầu Tử Lôi?
Tất cả mọi người bị dọa nhảy dựng lên.
Hai vị lão tổ phản ứng cực nhanh. Độn pháp khởi động, lập tức xuất hiện trước mặt Tô Tinh, thì đã nhìn thấy Tô Tinh thu linh phách và thi thể Phá Thiên Kim Giao, Thiên Hỏa lão tổ đánh xuống một chưởng, trên chưởng là ngọn lửa cháy rực, khí thế hung mãnh, cười lạnh trong lòng, mặc kệ ngươi có phải hay không phải Ma đầu Tử Lôi, dám trêu chọc bản tổ, đem thần hồn của ngươi toàn bộ diệt sạch rồi nói sau.
Hai vị trung kì Tinh Hải tu sĩ lúc ra tay cũng tràn đầy tự tin, lúc này đây bỗng nhiên xuất hiện hai tia sáng, hai bóng hình xinh đẹp đồng thời hiện ra ở hai bên Tô Tinh, một người thì bừng bừng khí khái anh hùng, một người thì lạnh lùng như đóng băng người ta.
Một cây hàn thương chợt lóe ra, hai nắm đấm vung ra.
Thiên Hỏa lão tổ và Hòe Mộc lão tổ không xoay xở kịp, bị đẩy lùi.
- Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương!
- Âm Dương song ngư!
- Hai vị Tinh Tướng!
Tổ sư hoảng sợ.
- Chúng ta đi!
Tô Tinh thu lại Phá Thiên Kim Giao, đáy lòng vui vẻ, lúc này Tử Vi vì Phá Thiên Kim Giao vừa chết, một phương hướng xuất hiện lỗ hỏng, Tô Tinh nhân cơ hội này vội vàng phóng về phía Tử Vân.
Thiên Hỏa lão tổ không từ bỏ đuổi theo, kiếm quyết điên cuồng đuổi giết Tô Tinh. Nhưng khi đụng tới TửVân thì cho dù muốn đi như thế nào nữa cũng không còn cách nào để đi cả, Thiên Hỏa lão tổ biết đó là vùng cấm của Tử Vi. Chỉ có Tinh Tướng mới có thể đi vào, nổi trận lôi đình, sắc mặt biến thành màu gan heo, ông tốn rất nhiều sức lực, chết vô số con tốt, khó khăn lắm mới có thể giết chết Phá Thiên Kim Giao, nay lạibị người cướp đi, hơn nữa lại là một sơ kì Tinh Hà tu sĩ cướp ngay trước mặt mình, quả thật muốn điên lên rồi.
- Đáng chết Ma đầu Tử Lôi, bản tổ phải lột da ngươi mới hết giận được!
- Bình tĩnh một chút!
Hòe Mộc lão tổ so với ông ta bình tĩnh hơn, tuy trong lòng cũng cực kỳ tức giận nhưng so với tính tình nóng nảy của Thiên Hỏa lão tổ, ông lại có một phần kiêng kị, cái tên Ma đầuTử Lôi kia quả nhiên như trong truyền thuyết không thể tin được, có thể lừa gạt bọn họ rồi sau đó còn cướp đi Kim Giao, phần gan dạ sáng suốt này, phần khí phách này, chỉ sợ ở trong Hàng Tinh giả không người có được, càng làm ông cảm thấy khiếp sợ là Ma đầu Tử Lôi có hai gã Tinh Tướng.
- Chúng ta nên hợp tác giết Ma đầu Tử Lôi này trước mới đúng, ngày sau hắn sẽ là Đấu Tinh dị số! – Hòe Mộc lão tổ nói.
Thiên Hỏa lão tổ chấp nhận, cơn giận khó tiêu trừ, quay lại nhìn Triệu Hằng.
Hai gã Hàng Tinh giả cũng bị khiếp sợ bởi hành động lớn mật của Tô Tinh, dám ở Tinh Hà kì trước mặt Tinh Hải kì tu sĩ cướp đồ, cũng chỉ có kẻ điên mới có thể làm.
- Nếu hắn có hai gã Tinh Tướng, chúng ta hợptác giết hắn trước rồi nói sau.
Triệu Hằng nói với Túc Phong.
- Bản cung sẽ dùng Thiên Võ tam tinh chiêu đãi hắn thật tốt – Cấp Tiên Phong Tác Siêu cười lạnh.
Sau đó hai vị kia dùng độn pháp, đi vào Tử Vân.
Sau Tử Vân, có chốn bồng lai khác.
Xuất hiện trước mặt là một tử ngọc bình thai rộng mấy ngàn thước, chín cây thủy tinh Bàn Long trụ theo thứ tự xuất hiện, ở giữa Bàn Long trụ là ba mươi sáu cái thùng cấp Địa Sát, mười tám thùng cấp Thiên Cương, chín thùng cấp Tử Vi tầng tầng lớp lớp chồng chất thành một Kim Tự Tháp, mà trên tầng cao nhất của Kim Tự Tháp có một tấm bia đá trôi nổi, tấm bia đá phong ấn một quyển sách màu hoàng kim.
Là Sinh Thần Bảo Cương.
Tô Tinh vội vàng hướng bình đài bay xuống, đang muốn tới gần, Bàn Long trụ như ẩn như hiện xoay tròn, một con hỏa long bay ra, khí thế hung mãnh, giương nanh múa vuốt, thoạt nhìn cực kì không dễ chọc, đại long gầm một tiếng, khí thế này không yếu hơn Phá Thiên Kim Giao là bao nhiêu.
Tô Tinh đã sớm biết Tử Vi Sinh Thần Cương không thể chỉ bày thiên cương địa sát đơn giản như vậy, ngoại trừ yêu thú bảo hộ ra, xem Cửu Long Thần Hỏa trụ này cũng là tuyệt thế pháp bảo, đáy lòng mờ mịt không biết nữ lương sơn kia rốt cuộc có địa vị gì, bút tích này, Cửu Long Thần Hỏa trụ này, đều khắc chế Tinh Tướng, nếu phá bỏ, Tinh Hải tu sĩ ở bên ngoài cũng có thể tiến vào, Tô Tinh lập tức không do dự nữa, cầm Ly Hỏa Tinh Hoàn kiếm chém xuống.
Lâm Anh Mi và Yến Ất Thực lúc này cũng muốn phá Hỏa Long trụ này.
Đột nhiên Tử Vân mở ra, một tia sáng hướng Tô Tinh đánh tới. Lâm Anh Mi bắn ra một phát thương, lập tức đánh bay vũ khí đó, là một con thoi lòe lòe tỏa tinh quang, con thoi là tinh bảo, không bị Thiên Võ nhị tinh đánh vỡ, con thoi bay về tay Triệu Hằng, nhị điện hạ kinh ngạc nhìn đám người Lâm Anh Mi.
- Thiên Võ nhị tinh! Lâm Xung!
- Ma đầu Tử Lôi, tình huống này ngươi cũng dám ra mặt, bản cung rất bội phục ngươi.
Thiên không tinh Cấp Tiên Phong Tác Thanh Song cầm búa trong tay, Túc Phong và Hàn Tình cũng rất đúng lúc đi đến bên cạnh bảo vệ nàng.
Địa Tinh giơ thương dài lên, nói:
- Tỷ tỷ, còn chờ gì nữa!
Bóng hình xinh đẹp nhảy vụt lên.
Địa Tinh tay cầm cây thương Bách Chiến thị Huyết đánh tới, Túc Phong và Triệu Hằng cũng không dám khinh thường, lấy ra vài thứ vật phẩm, đều là mấy thứ tinh khí gì đó, ném vào người Tô Tinh.
Bách Thắng Tướng Hàn Tình cũng hướng Tô Tinh đâm tới, tuy hai người hợp tác, nhưng Tô Tinh bên này cũng có hai người, Lâm Anh Mi và Yến Ất Chân đều đứng chắn trước mặt thiếu chủ, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương của Lâm Anh Mi lập tức bắn rơi rụng các tinh khí đánh úp lại đây, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương nhị tinh dùng để đối phó mấy tinh khí này dễ dàng như cắt giấy. Tô Tinh thấy vậy, cũng không muốn lãng phí thời gian, vội vàng sử dụng thần thông phá vỡ Hỏa Long trụ.
- Phanh.
Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương rơi xuống, Lâm Anh Mi vội vàng nắm chặt trong tay, ánh mắt hơi hơi ngưng tụ lại.
Thiên Không Tinh Tác Thanh Song hiện ra một nụ cười lạnh, một tay nâng lên búa Thập Vạn Long Viêm, sức mạnh Thiên Võ tam tinh vừa bổ xuống, hỏa long trong búa bay ra, lửa xẹt qua để lại vết thương trên mặt Lâm Anh Mi.
- Tỷ tỷ, khỏe không?
Tác Thanh Song đem búa quét qua, giống như đang quét lá rụng, nhị tinh Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương khó mà ngăn lại, Lâm Anh Mi bị quét ra xa mấy chục mét.
Nếu không phải cấp bậc là nhị tinh thì cú quét ngang vừa rồi cũng không nhẹ nhàng là văng ra không thôi đâu.
Bách Thắng Tương Hàn Tình lúc này lẻn đến trước mặt Lâm Anh Mi, Bách Chiến thị Huyết bỗng nhiên lóe lên, thương phong biến đổi, ảo ảnh trùng điệp.
- Nhất chiêu đoạt mạng!!
Ầm ầm.
Hàn Tình kinh ngạc, cú đánh bất ngờ vậy mà cũng bị Lâm Anh Mi đỡ được, hàn thương Thiên Hùng Tinh thay đổi, thương phong nhanh hơn, Hàn Tình chỉ cảm chóng mặt hoa mắt, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương đã ở trước mắt, Hàn Tình kêu lên một tiếng sợ hãi, nàng vội vàng cầm thương lên, thì đã thấy toàn thân Lâm Anh Mi giống như ảo ảnh.
- Vạn cảnh pháp?? – Hàn Tình kêu lên giậtmình.
Vừa nói xong, thương phong đã tới ngay trước ngực, chỉ thấy bạch giáp phát ra ánh sáng ngà ngà bảo vệ nàng.
Một tiếng vang lên như phá tan mặt hồ tĩnh lặng.
Hàn Tình lùi ra sau hơn mười bước, ngực có chút đau, bạch giáp đã bị phá ra một lỗ hỏng, bạch giáp này gọi là "Bạch sương chi khải", là một tinh bảo cấp địa sát. Vậy mà cũng bị nhất thương xuyên thủng, khiến HànTình toàn thân toát mồ hôi lạnh, nếu không phải có tinh bảo này, một chiêu này sợ là đã bắn chết mình.
- Tỷ tỷ cùng bản cung đùa một chút nhé!
Tác Thanh Song quát lên một tiếng, lưỡi búa khí phách mười phần, hơn mười con hỏa long không biết từ nơi nào xuất hiện, Lâm Anh Mi vừa thu lại hàn thương, gió lạnh mãnh liệt thổi qua cổ, hỏa long trong chốc lát đã cắn nuốt tường phòng ngự của Lâm Anh Mi, TácThanh Song vội vàng đánh tới, thế công cũng như tính cách của nàng, táo bạo, hung mãnh.
Áp lực Thiên Võ tam tinh gây ra cho Lâm Anh Mi cũng đã đủ bù lại chênh lệch cảnh giới và vũ lực giữa hai bên.
Lại nói bên kia, Yến Ất Chân lúc này đã bắt đầu tấn công Triệu Hằng và Túc Phong. Hai Hàng Tinh giả đều có đại phái chống đỡ sau lưng, cũng dám từ Tinh Vân hậu kì đến cướp Tử Vi cấp sinh thần cương, tự nhiên là có bảo vật bảo mệnh.
Một bên thì dùng dây liễu quấn quanh Túc Phong, những dây liễu đó phát ra ánh ngọc bích ướt át, trong suốt tinh khiết, tràn trề nguồn sống, quyền pháp của Yến Ất Chân căn bản không thể lay động nổi nó, Triệu Hằng kinh nghiệm cũng phong phú, pháp bào màu đỏ đẹp đẽ quý giá trên thân bay ra trăm con hỏa long quấn quang người, trong vòng vài mét hình thành một không gian kín không kẽ hở.
Quyền pháp của Yến Ất Chân bay múa, không ngừng hướng Túc Phong đánh tới, dây liễu kia cũng không chịu nổi trọng quyền của thiên xảo tinh, chậm rãi rạn nứt.
- Yến thanh, xem bản tướng đây. – Bách Thắng Tướng Hàn Thao lập tức nhảy đến.
Trường thương giơ lên, hổn loạn phức tạp, sắc bén giống như khi treo ngược ngân hà xuống, nhưng đối phó với Thiên Hùng Tinh cũng không đủ nắm chắc thắng lợi, dù sao Lâm Anh Mi sử dụng là trường thương tông sư, thương pháp phối hợp chặt chẽ, ai là đối thủ của nàng chứ, quyền thuật của Yến Ất Chân cũng lợi hại, nhưng nếu Bách Thắng Tướng Hàn Thao có thể gọi là "Bách Thắng" thì tất nhiên có nguyên do của nó, nhị tinh bách chiến thị huyết nếu dùng hết sức lực, sẽ giống như một con sư tử khát máu, mỗi thương đều là trí mạng cả.
Hai nắm đấm của Yến Ất Thực dai dẳng, cứng rắn, sắc bén.
- Nhất chiêu đoạt mạng!!
Bách Thắng Tướng Hàn Thao bỗng nhắm ngay cơ hội, trường thương lóe lên.
Cái gọi là Nhất chiêu lấy mạng đó chính là ở khoảng cách gần đem sức mạnh tập trung hết trên thương, trong chớp mắt phóng hết ra, gây thiệt hại trên diện rộng cũng tăng lên mấy lần, mà còn là thiên võ nhị tinh, thì không thể xem thường được.
Trước ngực Yến Ất Thực bị xuyên thủng một lỗ máu.
Nhưng vết thương không đủ để trong mắt người thị nữ, con mắt màu đỏ lạnh lùng xẹt qua một tia sắc bén, Thiên Xảo Tinh Lãng Tử Yến Thanh hai bàn tay bỗng nhiên một nóng một lạnh, liên tiếp phóng chưởng ra.
Đó là chiêu âm dương chưởng!
Bang bang!
Hai tiếng đập đánh nặng nề vang lên, bạch sương chi khải của Bách Thắng Tướng bị lõm vào hai lỗ, nó hoàn toàn chịu sức mạnh thực sự của Yến Ất Chân.
"Sát". Bách Thắng Tướng lại lần nữa chuẩn bị sử dụng Nhất chiêu đoạt mạng lần thứ tư, bộ pháp của Yến Ất Chân thay đổi cước bộ, đi tới bên cạnh nàng. Khuỷu tay đánh ra, đem Hàn Tìnhđ ánh bay, đang muốn đuổi theo thì.... .
Roi mây màu xanh lục đã chặn lại công kích của thị nữ.
Túc Phong sử dụng tinh bảo, bảo vật kia từ thế phòng thủ chuyển sang tấn công, biến ra mấy chục dây roi cùng thị nữ quấn thành một khối.
- Ma đầu Tử Lôi này rất biến thái, có cả Thiên Xảo Tinh và Thiên Hùng Tinh, chúng ta phải giết hắn! –
Túc Phong sốt ruột kêu to, lúc này đã nhìn thấy Tô Tinh và Bàn Long thần hỏa trụ đấu đến giờ phút kịch liệt.
Sắc mặt Triệu Hằng thật khó coi, hắn lại không có kiếm quyết, tu vi cũng kém, không thể đấu với Tô Tinh.
- Thanh Song!! – Lập tức, hắn hô lớn.
Tác Thanh Song ngầm hiểu, trong mắt xẹt qua tia độc ác.
Đột nhiên trong một lúc, Thập Vạn Long Viêm phủ gào thét gió mà tới, Tác Thanh Song giơ lên búa dài, chỉ thấy tất cả ánh lửa tụ tập trên búa của nàng, đỏ bừng sáng ngời, vô số hỏa long bay ra từ trong búa, một bầu không khí áp lực đáng sợ tràn ngập mọi nơi.
Tô Tinh vừa thấy chỉ biết nàng muốn sử dụng chiêu thức hoàng giai.
Chiêu thức hoàng giai của Thiên Võ tam tinh cũng không thể đùa giỡn được.
- Thập vạn hỏa long cấp sát!!
Búa lớn của Tác Thanh Song bổ xuống, búa hóa thành trăm vạn con hỏa long hào hùng, hỏa long vừa ra, toàn bộ tử ngọc thai đều đỏ bừng lên, cho dù bên ngoài xa xa đều có thể nhìn thấy một mảnh đỏ hồng, hỏa long như hồng thủy tràn ra, mục tiêu rõ ràng là Tô Tinh.
- Thiếu chủ!
Lâm Anh Mi hóa thành tàn ảnh vọt tới chỗ Tô Tinh.
Thập vạn hỏa long cấp sát căn bản không cho Tô Tinh một cơ hội né tránh, Tô Tinh chuyển qua, kêu lên:
- Không cần lo cho ta!
Nếu Lâm Anh Mi trúng chiêu này, vậy tình huống sẽ càng tràn ngập nguy hiểm, xem ra chỉ có thể dùng đan thư thiết khoán.
Nhưng đúng lúc này, một bóng hình xuất hiện trước mặt mười vạn con hỏa long đang rít gào.
Hai nắm đấm âm dương của Yến Ất Thực tăng mạnh, hóa thành thái cực nhu hòa mềm mại, một trùm sáng rực rỡ tỏa ra, hai tay thị nữ hợp lại thành tấm chắn, trực tiếp đỡ lấy hỏa long cấp sát.
Sức mạnh của Thiên Võ tam tinh bá đạo dữ dội.
Tô Tinh chỉ nhìn thấy cả người Yến Ất Thực bị thiêu đốt.
- Tỷ tỷ, chủ nhân giao cho tỷ tỷ đấy! – Giọng nói lạnh lùng của Yến Ất Thực vang lên.
Tô Tinh đột nhiên cảm thấy đầu đau đớn.
Hỏa long biến mất cũng là lúc thiên xảo tinh Yến Ất Thực cũng biến mất ở phương nào, lại có thể bị thập vạn hỏa long cấp sát này trực tiếp đánh vào trong khế chủ tinh thai, mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
← Ch. 162 | Ch. 164 → |