← Ch.171 | Ch.173 → |
Thái thượng đạo còn lại mấy chục tên đệ tử nhìn nhau. Một gã đệ tử tiến lên hỏi:
- Sư huynh, bây giờ làmsao đây?
Một người trẻ tuổi bạch tuấn gật đầu:
- Chân Nguyên sư huynh bị thương, chúng ta về trước, tổ sư cũng không cần chúng ta quan tâm.
Các đệ tử khác cũng đồng ý, Cực Thanh tổ sư đứng trong hàng ngũ Tinh hải, cũng có một linh bảo Hồng Hoang trong người, cho dù là Võ Tòng cũng không phải là đối thủ.
- Hòa sư huynh, chờ chút!
Đế Thanh Hiên bỗng nhiên lên tiếng.
- Thanh Hiên sư đệ, có chuyện gì vậy?
Tu sĩ họ Hòa mặt không biểu tình hỏi.
- Đệ thấy bên trong bức tường mây kia có chút kỳ lạ, chỉ sợ là có điều ngoài ý muốn, không bằng chúng ta đi trợ giúp tổ sư một tay đi.
Đế Thanh Hiên nghiêm túc nói.
Lời của hắn khiến cho các đệ tử khác cười ầm lên.
- Thanh Hiên, đệ đến bổn phái cũng là được hai năm rồi, nói những lời này, sư huynh sẽ không truy cứu.
Tu sĩ họ Hòa lạnh lùng nói.
- Thanh Hư Thái Thượng đạo là môn phái lớn thứ nhất của Thương Long giới, để người khác biết chúng ta bao vây diệt trừ thì có danh dự gì nữa......
- Đúng vậy, tổ sư cũng sẽ trách tội chúng ta.
- Đúng rồi, Cực Thanh tổ sư là người rất nghiêm túc.
- Chúng huynh đệ chúng ta đi trợ giúp tổ sư một tay, đệ muốn hại chết chúng ta sao?
- Thanh Hiên, đừng tưởng chưởng giáo coi trọng đệ, thì không cần biết nặng nhẹ như thế nào nhé.
Các đệ tử khác đều phụ họa, Đế Thanh Hiên gia nhập môn phái đã hai năm. Nhưng vì thiên tư hơn người nên được chưởng giáo coi trọng tự mình truyền thụ "Thái thượng ngọc thanh kiếm quyết", khiến những người khác đỏ mắt, nhìn hắn không biết nặng nhẹ muốn đi giúp tổ sư một tay thì nhịn không được bắt đầu châm chọc, Cực Thanh tổ sư đứng thứ nhất Thương Long giới, đám bọn họ dám đến giúp thì lúc đó chắc chắn sẽ bị tổ sư lột da.
Hơn nữa nhiều người bao vây giết một Tinh Tướng, làm không tốt sẽ chọc giận nữ Lương Sơn, cái này mất nhiều hơn được.
- Nhưng Thanh Hiên cảm giác dường như có chút biến hóa.
Đế Thanh Hiên kiên quyết.
- Không được nói bậy, Cực Thanh tổ sư có được Nhật Nguyệt chi huy, nào đến lượt chúng ta trợ giúp, nay Chân Nguyên sư đệ bị trọng thương, chúng ta chạy trở về phục mệnh mới đúng.
Tu sĩ họ Hòa quát.
- Chẳng lẽ đệ cảm thấy tổ sư còn cần đệ chăm sóc lo lắng sao?
Đế Thanh Hiên gật đầu.
- Thanh Hiên đã hiểu.
- Tốt, chúng ta mau về thôi!
Kiếm quang bay về hướng Tây, nếu Đế Thanh Hiên có thể kiên trì một chút nữa thì vòng xoay cuộc đời của hắn sẽ có rất nhiều biến đổi, nhưng khi chịu sự phản đối của nhiều người, không thể cãi lệnh, Đế Thanh Hiên cũng không thể chống đối mọi người tự mình hành động, nhưng đúng lúc này, Đế Thanh Hiên nhíu mày lại, một bóng đen xuất hiện, lại biến mất, ai cũng không phát hiện ra sự biến hóa nhỏ nhoi này cả.
- Nhập Vân Long Công Tôn Thắng!
Tất cả đều kinh ngạc sợ hãi.
Xem trán Công Tôn Thắng phát ra ánh sáng mờ, hiển nhiên là bức bản thân đạt đến một trạng thái hoàn mĩ nhất, khuôn mặt nàng không dao động, chỉ thấy nàng cầm thiên mệnh tinh võ "Tùng văn cổ định kiếm" vung lên, linh khí trong thiên địa trong phút chốc tập hợp tùy thời sử dụng.
Chỉ thấy mây xanh đầy trời hóa thành hình rồng, con rồng mây xanh giương nanh múa vuốt, trông rất sống động, ẩn hiện long uy. Khi nàng ra lệnh, lập tức bay tới quét ngang CựcThanh lão tiên.
- Nhập Vân Long đến đây thì sao chứ, bản tiên cùng lúc giết ngươi luôn.
Cực Thanh lão tiên vẫy bồ đề diệu thụ, thản nhiên nói.
- Nhiều Tinh Tướng cao cấp như vậy có thể khiến bản tiên thăng lên Tinh Không kì cũng không chừng.
Bồ đề diệu thụ quét ra một quầng sáng phỉ thúy, bích quang rực rỡ dễ dàng phá nát thanh long bay tới.
Nhưng Nhập Vân Long Công Tôn Thắng bước chậm rãi trong mây xanh, bình tĩnh thong dong không ngừng vung Tùng văn cổ định kiếm, thanh long không ngừng biến ra, giống như không hề dừng lại, một khoảng không hơn chục mét, đều bị mây xanh hóa thành rồng chiếm hết, CựcThanh lão tiên không ngừng quét qua quét lại bồ đề diệu thụ.
Trên trời ánh sáng rực rỡ, như sắc màu cầu vồng trải rộng, thanh long một con lại một con bị ánh sáng xanh lá phá tan.
Khung cảnh thật nguy nga hùng vĩ.
Đây chính là tinh pháp hoàng giai của Công Tôn Thắng.
- Hành Vân Thanh Long chuyển!
Ngô Tâm Giải kêu lên.
Pháp lực Tinh Tướng bình thường đều có rất nhiều tinh pháp, nhưng có thể chịu đựng được hoàng giai thì người đó là nhân tài kiệt xuất dùng tinh pháp, đỉnh cấp cao nhất, cùng vũ lực Thiên tinh cũng vậy, một khi sử dụng cũng sẽ tiêu hao nguyên khí, đến khi đã hết nguyên khí thì sẽ không sử dụng được nữa, nhưng thật không ngờ Nhập Vân Long Công Tôn Thắng vừa xuất hiện, không nói lời nào đã sử dụng tinh pháp hoàng giai Hành Vân Thanh Long Chuyển. Ra tay thực sự là nhanh nhẹn, gọn gàng.
- Nàng muốn phá pháp lực của lão quái.
Khoái Nhi thở hổn hển.
- Hiện tại là cơ hội tốt nhất để giết lão!
Ngô Tâm Giải vội vàng nói.
Khoái Nhi sử dụng "Kỳ lân trụy thiên thiểm" một lần thì đã hao tổn rất nhiều nguyên khí, lại cùng CựcThanh lão tiên đấu lâu như vậy thì đã là nỏ mạnh hết tên rồi, phá kiếm trậnThái thượng Ngọc Thanh kiếm còn được, nhưng giết lão thì không có cách nào cả.
Võ Tư U thoát ra khỏi ngực Tô Tinh, run run đứng, khiến người ta thấy mà lo lắng.
Xem ra, cơ hội tốt như vậy mà lại hết tinh lực, chỉ còn Tô Tinh là có thể bước đi như bay thôi, nhưng để Tô Tinh một mình đi đấu với tu sĩ Tinh hải nhất kì, thì nhóm mỹ thiếu nữ củaTô Tinh là vạn vạn không đồng ý.
- Thiếp thân hôm nay muốn mạng lão!
Võ Tư U nhảy lên, sợi tóc mượt như nước đón gió phấp phới, quý sương yêu liên trong tay đã hoàn toàn nhuộm đen, trên trán Thiên thương tinh có một tấm tinh phù thâm thúy, hiển nhiên là muốn dùng toàn lực tấn công, Khoái Nhi vừa thấy cũng cầm lấy vũ khí hoàng kim theo sát phía sau.
- Dùng Đan thư thiết khoán này cũng chỉ có thể ở Sinh thần cương dùng một lần, ta đi giúp nàng một tay vậy.
Tô Tinh khe khẽ thở dài.
Đường Liên muốn kêu Tô Tinh, muốn nói lại thôi, lắc lắc đầu, hai tay nắm chặt, thiên đoàn kim dịch không biết từ ở chỗ nào xuất hiện, những kim dịch đó giống như hoa ban ngưng tụ trong không trung biến thành kim khâu tinh tế, vô cùng huyền diệu, nhưng lúc này mọi người đều chăm chú vào Cực Thanh lão tiên nên không ai chú ý đến nàng.
Cực Thanh lão tiên cũng cảm giác được Công Tôn Thắng đã tiêu hao pháp lực của lão, bồ đề diệu thụ lần nữa phát ra ánh sáng ảm đạm, ánh sáng xanh dần dần nhạt đi, những cú quét cũng không giống như lúc ban đầu gió thổi mây trôi, hạ bút thành văn.
Lại giết hơn ngàn con rồng mây màu xanh, Cực Thanh lão tiên phun một ngụm máu lên phù, thả tấm phù ra, lập tức hóa thành một con thú lớn có hai cánh, toàn thân đều là vảy xanh. Giống như ngựa mà không phải ngựa, chiếc sừng dài kia rõ ràng là "Thanh minh thú", sừng thanh minh bắn ra ánh sáng xanh, mở rộng miệng táp Công Tôn Thắng, pháp hệ Tinh Tướng sợ nhất là cận chiến, cho dù là Tinh Tướng có pháp lực mạnh nhất cũng vậy, cô gái mặt vẫn không cảm xúc, tạm thời đình chỉ dùng pháp, tùng văn cổ định kiếm vung lên, hào quang chém xuống, cùng thanh minh thú đấu.
- Còn dám chịu chết?
Cực Thanh lão tiên niệm bí quyết thao túng phi kiếm, bồ đề diệu thụ lại quét qua, pháp lực tiêu hao khá nhiều nên uy lực cũng giảm xuống rất nhiều, không thể phủi hết đòn tấn công của mọi người, nhưng cũng khiến Võ Tư U và Khoái Nhi lùi lại trăm mét.
Lúc này mười vạn kim châm như mưa to bắn tới, kim châm tấn công nhìn rất hung mãnh nhưng vẫn không bằng sức tấn công của Võ Tư U nên cũng không khiến người ta sợ hãi lắm, Cực Thanh lão tiên chỉ thao túng một kiếm trận thì đã chống đỡ được.
Khanh khanh leng keng tiếng binh khí va chạm.
Tô Tinh một tay cầm Liên Lý song chi kiếm, một tay cầm Ly hỏa tinh hoàn kiếm xông vào.
Cực Thanh lão tiên chỉ cảm thấy Ma đầu Tử Lôi này đúng là không biết lí lẽ, tự tìm cái chết, một tu sĩ Tinh hà kỳ mà dám khiêu chiến với lão, lão lật tay lại, một linh áp thuần túy trực tiếp áp đến ngực Tô Tinh gây ra đau đớn.
Phi kiếm đón đầu bay đến.
Tô Tinh lại ném ra một tấm bùa cao cấp cuối cùng, "Thái Ất triền kiếm phù" triệt hạ phi kiếm, sau đó đem Liên Lý song chi kiếm ném đi. Cực Thanh lão tiên dùng bồ đề diệu thụ quét Võ Tư U và Tiểu Nhi lùi lại, lão đúng là không dám để Võ Tòng đến gần người, nếu để nàng khởi động được chiêu thức hoàng giai thì hoàn toàn không ổn chút nào.
Nhưng lúc đúng này, một đường kiếm xanh mạnh mẽ đánh vào tay.
Cực Thanh lão tiên trong một phút bất cẩn, bồ đề diệu thụ bay khỏi tay, khuôn mặt lão hoảng hốt, muốn dùng thần niệm thu lại, Tô Tinh lập tức tung lên "Giải binh thư quyển", thư quyển bắn ra một dòng bạch khí cuốn lấy bồ đề diệu thụ, vốn tinh khí mà muốn hút lấy Hồng Hoang linh bảo là chuyện không thể xảy ra, nhưng Cực Thanh lão tiên lại quét qua quét lại nhiều lần, pháp lực tiêu hao gần hết, bồ đề diệu thụ cũng mất đi độ sáng lúc ban đầu, nên mới dễ dàng bị Tô Tinh cướp đi.
Cực Thanh lão tiên muốn dùng thần niệm khống chế bồ đề diệu thụ, Võ Tư U và Khoái Nhi bắt được cơ hội, trong chớp mắt nhảy đến trước mặt, Cực Thanh lão tiên không còn cách nào, chỉ có thể thao túng phi kiếm ngăn lại.
Cũng chỉ trong chớp mắt thôi, Giải binh thư quyển dễ dàng hút bồ đề diệu thụ vào.
Bồ đề diệu thụ bị cướp, CựcThanh lão tiên đúng là tức muốn chết, muốn bầm thây vạn đoạn Tô Tinh.
Sợ Tô Tinh chạy mất, lão cũng không còn do dự nữa, miệng phun thanh khí, thanh khí vừa ra, trong phạm vi trăm mét lập tức thanh sương mờ ảo, chỉ thấy Thái thượng ngọc thanh kiếm ngưng tụ thành một mảng, khí thế sắc bén không đỡ được, đây đúng là bản mạng kiếm quyết bản mạng thần thông của Cực Thanh lão tiên, dùng thanh khí bao phủ khắp nơi có thể dừng lại động tác của đối thủ, cho dù là phá giới phù cũng không tác dụng, kẻ thù giống như con thú trong lồng, tùy người ta xử lý, nhưng cái giá phải trả khi sử dụng cũng vô cùng nghiêm trọng, tu vi rơi xuống, dùng xong, bản mạng kiếm quyết cũng mất đi linh tính, cần một lần nữa điều dưỡng, cho nên vừa rồi Cực Thanh lão tiên vẫn không dùng sát chiêu này. Với suy nghĩ của lão, có bồ đề diệu thụ trong tay, cho dù là Võ Tòng hay Tô Tinh đều có thể giống con kiến dễ dàng bóp chết.
Nhưng theo tiến triển, mọi chuyện đã vượt qua sự dự đoán của lão, càng ngày càng nhiều Tinh Tướng vây quanh bốn phía, ngay cả Nhập Vân Long cũng đến đây, sau khi bồ đề diệu thụ bị cướp đi, Cực Thanh lão tiên cũng không do dự nữa, trước giết mấy người này sau đó lấy lại linh bảo Hồng Hoang cũng không muộn.
Thanh khí đầy trời như sương mù, phi kiếm biến mất trong thanh khí, một cơn lốc màu xanh bao quanh ba người, Tô Tinh cảm thấy không ổn.
Nhìn Võ Tư U và Khoái Nhi, Tô Tinh liền nhảy vào giữa hai người.
Võ Tư U kinh ngạc.
Tô Tinh mở miệng ra, một viên ngọc bay ra từ trong cơ thể, lơ lửng giữa ba người.
- Muốn giết lão thì phải dựa vào ta!
Tô Tinh nhìn cô gái lãnh diễm như sương.
Rầm một tiếng, hình như không gian bị thanh âm rung động. Ngô Tâm Giải, An Tố Vấn và Đường Liên Tâm lập tức tránh xa không gian xanh mờ này.
Mấy chục thanh phi kiếm như một cơn lốc dữ dội đem Tô Tinh, Võ Tư U và Tiểu Nhi bao vây lại giảo sát ở trong đó.
Loại uy lực này cho dù là yêu long cấp chín cũng chết không toàn thây.
Cực Thanh lão tiên cười lạnh.
Đột nhiên trong chớp mắt, chỉ thấy không gian xanh mờ bị một tia sáng vàng phá vỡ, ánh sáng chói chang, càng ngày càng gần, Cực Thanh lão tiên theo bản năng lùi lại, thấy hoa mắt, một tia sáng lạnh lẽo xẹt ngang qua.
Ba người Tô Tinh không hề bị thương chạy khỏi kiếm trận mà lão tu hành bấy lâu.
Cực Thanh lão tiên phi thân chạy trốn, đáng tiếc đám người Võ Tòng cũng là nỏ mạnh hết tên, sức cùng lực kiệt, thật vất vả có được cơ hội này, lại chỉ có thể chém một kiếm vào ngực Cực Thanh lão tiên.
Cực Thanh lão tiên phóng ra uy áp đè mấy người nằm xuống.
Mấy con thanh long gào thét vồ vào người Cực Thanh lão tiên.
Cực Thanh lão tiên cười lạnh, nhưng lúc này, phía chân trời bỗng nghe tiếng gầm của thần phong kéo dài, Nhập Vân Long Công Tôn Thắng quay đầu lại, ánh mắt kinh ngạc, bóng dáng lập tức biến mất. Cực Thanh lão tiên cũng dùng hết pháp lực, trong trận chiến kịch liệt như vậy, cảm quan suy yếu không ít, đợi khi lão nghe được tiếng gió thì đã trốn không kịp nữa.
Chỉ thấy một vầng hào quang thẳng tắp từ vạn dặm bay tới, đem trời cao phảng phất xé ra.
Hào quang chưa tới, cuồng phong đã đến.
Phanh!
Một tiếng vang xuyên phá thế giới.
Cực Thanh lão tiên ngạc nhiên cúi đầu, tuyệt vọng và hoảng sợ.
Chỉ thấy một mũi tên đâm thẳng vào ngực lão, mũi tên ẩn hiện Long Nha kẽo kẹt, tinh lực trút vào, phong mang tỏa ra, lực lượng của một mũi tên này khiến người ta hoàn toàn sợ hãi, nhanh chóng cắn nát các hành động chống cự của Cực Thanh lão tiên, quả thật so với quỷ thần còn hung tợn hơn.
- vạn lý sát thần tiễn!
Tất cả tinh thiếu nữ sắc mặt đều biến đổi.
← Ch. 171 | Ch. 173 → |